TruyenHHH.com

Edit Taeun Chung Ta Quay Lai Di


  Mừng rỡ qua đi, anh đột nhiên lâm vào suy nghĩ thật lâu. 

Cô không có tính toán cùng anh chia sẻ tin tức tốt này, vì cái gì?

 Anh là ba ba  đứa bé không phải sao? 

       -Bụng của cô ấy đã có phần hơi lớn rồi, không nhìn ra sao?

 Bác sĩ cười cười, 

      -Trên cơ bản không có vấn đề gì, tỉnh lại nếu như cảm thấy không có gì không thoải mái có thể đi về, về nhà nên chú ý dinh dưỡng cân đối, giấc ngủ đầy đủ, bảo trì tâm tình vui vẻ, nếu như lo lắng, cho cô ấy chuyển vào khoa phụ sản ở một hai ngày.

Sau khi bác sĩ rời đi, Taemin ngồi xuống bên giường, thấy cổ áo Naeun có chút bung ra, đưa tay thay cô chỉnh lại, vòng trang sức màu bạc trên cổ cô theo tay của anh trượt xuống, chiếc nhẫn rơi ra, xuất hiện bên cạnh cổ áo. 

Anh nhìn nhịn không được mỉm cười, xóa đi chán nản vừa xong. 

Anh cho rằng cô bị mất, không nghĩ tới...... 

Đó là nhẫn kết hôn của bọn họ. 

Người ngủ trên giường lông mày chậm rãi giãn ra, miệng hơi mở ra chút, thoạt nhìn dường như không có lớn lên, thật khó tưởng tượng vợ đã có tiểu hài tử.

 Anh thay cô khép lại tốt cổ áo, nhớ tới lần đầu tiên hai người gặp mặt, cô ở trong tiệm sách, bởi vì quên mang thẻ photocopy mà ngồi chồm hổm trên mặt đất vẻ mặt thống khổ xoa đầu của mình. 

Anh nói, của tôi, cho bạn mượn. 

Cô không lập tức nhận ngay, ngược lại là hỏi anh, 

       -Bên trong tiền còn đủ không? Tôi muốn in một trăm trang, vạn nhất tôi in xong xuôi rồi bạn không đủ dùng, như vậy không tốt lắm.

 Lập tức anh đã cảm thấy cô bé này cá tính không tệ, tuy nhiên hành vi có điểm cổ quái, nhưng rất quan tâm, biết thay người khác suy nghĩ.

 Về sau vì gặp mặt trả tiền, vì thời gian vừa vặn là giờ cơm, liền thuận tiện tại phòng ăn sinh viên ăn cà ri, nửa giờ ngắn ngủn, cô khiến cho anh nở nụ cười rất nhiều lần, có đôi khi kỳ thật cũng không tốt như vậy, nhưng đã gặp cô với bộ dạng thành thật, anh liền không nhịn được mà nở nụ cười. 

Anh đã thật lâu không cảm thấy cao hứng như vậy. 

Cơm nước xong thì lần đầu tiên cảm thấy không nghĩ cùng một người tách ra. Sau đó anh đề nghị, đi xem phim a, gần nhất có rất nhiều phim xem rất hay.

 Trước khi nghỉ hè, bọn họ một tuần gặp nhau một hai lần, lúc ấy còn không có nghĩ đến luyến ái gì cả, chỉ là yêu thích cùng cô ở một chỗ. Bạn bè nói, nếu anh cứ tiếp tục như vậy, không chừng mọi người hội hiểu lầm là anh đang theo đuổi, vạn nhất cô gái ấy thích anh làm sao bây giờ? 

Cùng cô cho thấy 

       -Thật xin lỗi, tôi chỉ xem bạn là bạn bè bình thường 

Như vậy, đối cô gái mà nói cũng không công bằng.

 Anh nghĩ nghĩ, gặp mặt, ăn cơm, điện thoại, cùng nhau đi học thư viện, thấy thế nào đều là lộ trình hẹn hò, nếu như cô thật sự nghĩ là anh đang đuổi theo cô, cũng không tính kỳ quái. 

Mọi việc qua đi, anh cũng hiểu được có khả năng này, vì tránh cho hiểu lầm không cần thiết, anh không hẹn hò qua lại với nữ sinh Son Naeun nữa. 

Sau đó cô có gọi điện thoại qua một hai lần, anh không tiếp, chỉ nhắn lại nói gần đây bề bộn nhiều việc, có thể không rảnh gặp mặt cô. 

Nữ sinh không ngu ngốc, đương nhiên hiểu ý tứ của anh, không gọi tới nữa, cũng không nhắn tin hỏi thăm anh, nhưng đôi khi anh thấy ánh xanh lóe trên tín hiệu online, đều có loại cảm giác kỳ quái, rất muốn gọi cho cô như trước, gởi một ít hình ảnh hoặc là tin tức ngu ngốc, sau đó hai người cười ha ha một phen. 

Nhưng là chỉ là muốn mà thôi, anh không có làm như vậy.

 Nếu như anh đối với cô không có ý tứ gì, sẽ không nên làm cho người ta hiểu lầm chuyện tình cảm, vì tốt cho nhau, vẫn là đem khoảng cách kéo xa một chút. 

Sau khi cắt đứt quan hệ, anh không hề cảm thấy thoải mái, ngược lại rất tưởng niệm cảm giác như tắm gió xuân mà cô cho anh, thấy đồ ăn ngon dễ nhìn sẽ nghĩ, nếu như Naeun thấy, sẽ có phản ứng gì.

 Anh từng trải qua yêu đương, biết rõ loại cảm giác này là cái gì, đó là tình cảm đặc biệt khi mỗi một đoạn tình yêu bắt đầu mới có. 

Suy đoán, tưởng niệm, về một người, một thời điểm mà cười ngây ngô...... 

Một buổi chiều mùa hè, anh tới thư viện, thấy bên cửa sổ  Naeun cùng một nam sinh ngồi cùng một chỗ, hai người ngồi đối diện với màn hình laptop không biết đang nói cái gì, thần sắc đều là hưng phấn vui vẻ, nam sinh nói mấy câu, cô lập tức cười đến thấy răng không thấy mắt. 

 Taemin nghĩ, chính mình có lẽ là thích cô...... 

Không, nhất định là thích cô! 

Cho nên khi đã gặp cô cùng nam sinh khác ở cùng một chỗ thì sẽ cảm thấy không thoải mái; thấy hai người vui vẻ, sẽ cảm thấy rất không vui. 

Vì vậy anh cùng Naeun liền khôi phục liên lạc. 

Đồng thời cũng khôi phục xem phim, đọc sách, tản bộ, còn có thời gian linh tinh khác. 

Cô chưa từng hỏi anh vì cái gì biến mất rồi lại xuất hiện, mãi cho đến thời điểm quyết định kết hôn, cô nhớ tới chuyện này, cần phải hỏi ra kết quả, kết quả là, úp úp mở mở rồi cũng phải nói rõ. 

Nghe vậy, cô cười trêu chọc, 

       -Nguyên lai anh sợ em thích anh sao, đại tình thánh.

Người đàn ông cảm thấy lấy cách nghĩ tự cho là đúng của mình trước kia, cũng rất mất mặt, nhưng thật sự không cách nào phản bác tâm tính kia không được, đành phải xuống nước, thỉnh cầu bà xã tha thứ anh năm đó không hiểu chuyện.

 Anh cũng hỏi qua Naeun thích anh ở điểm nào, vợ đại nhân ngược lại rất thẳng thắn thừa nhận, 

      -Anh rất tuấn tú nha.

 Cái gì, anh không cách nào tiếp nhận cái này...... 

Anh lớn lên rất đẹp trai, đúng vậy, nhưng anh còn có điểm khác...... 

      -Nhưng anh đối với em ấn tượng đầu tiên chính là rất tuấn tú nha, em nói ấn tượng đầu tiên không phải là tại nhà hàng gặp mặt trả tiền khi đó, mà là tại thư viện khi anh đến trước mặt em xuất ra thẻ nói, ' cho bạn mượn ', 

Cô thở dài một tiếng, 

      -Aaaaa, đại hiệp có khí phách!

Thì ra là thế. 

Nói như vậy, là anh có thể tiếp nhận rồi. 

      -Đương nhiên rồi, ngũ quan của anh trông rất phong nhã.

Naeun xoa xoa mặt anh, lại nhéo nhéo cái mũi của anh, 

       -Hẳn là cũng có nữ sinh nói anh lớn lên rất đẹp trai chứ?

Trên thực tế không có. 

Bạn gái anh trước kia, thử hẹn hò rất giống nhau, thiên kim của thế bá, nữ nhi của bạn mẹ, các cô đều nói anh thông minh, hài hước, lễ phép, thân sĩ, thưởng thức...... 

Chưa từng có ai phát biểu điều gì về ngũ quan của anh cả. 

      -Hẳn là sợ anh cảm thấy các cô ấy nông cạn a, trước kia không phải có câu nói, ừ, ý tứ đại khái, muốn nịnh nọt mỹ nữ thì khen cô khí chất phi phàm; muốn nịnh nọt tuấn nam thì khen anh lòng dạ quảng đại —— kỳ thật khen mỹ nữ là mỹ nữ cùng khen tuấn nam là tuấn nam không sao cả, khí chất cùng lòng dạ không phải liếc mắt là nhìn đến, nhưng bề ngoài vừa xem là hiểu ngay, có khí chất hay không, có lòng dạ hay không, ở chung lâu tự nhiên sẽ biết rõ, đường dài biết sức ngựa, lâu ngày gặp người tâm những lời này không phải nói rõ tốt sao?

 Đúng vậy a, đường dài biết sức ngựa, lâu ngày gặp người tâm. 

Anh không phải là vì thời gian quan hệ chậm rãi khai quật ra ưu điểm Naeun sao? 

Cô tôn trọng ý nghĩ của anh, tiếp nhận toàn bộ thói quen xấu của anh, cũng sẽ không dùng câu 

     -Nếu như anh yêu em, anh hãy......

 Yêu cầu anh thay đổi bất cứ cái gì.


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com