TruyenHHH.com

[Edit] Ta Chính Là Nam Hồ Ly Tinh

Chương 1: Mạc Bắc Hồ

Starnight411

Trung tâm thành phố A, khách sạn Kim Đại Cát.

Trong sảnh khách sạn được trang trí huy hoàng, khách khứa đi tới đi lui đều mặc những bộ trang phục lộng lẫy. Liếc mắt một cái liền có thể bắt gặp vài người mặt quen thuộc trên TV ------ hôm nay, nơi này chính là địa điểm tổ chức buổi tiệc giữa năm vô cùng long trọng của Giải Trí Thiên Hoả. Khách khứa tham dự, ngoại trừ nghệ sĩ và nhân viên của Giải Trí Thiên Hoả thì cơ bản đều là người có sự nghiệp liên quan đến ngành giải trí, những nhân vật lớn có uy tín và danh dự ở trong giới.

Nói là tiệc giữa năm nhưng thật ra đây cũng chỉ là một cái cớ, dù sao thì công ty giải trí cũng không có cái gọi là kỳ thi giữa năm nào cả. Nghe nói, buổi lễ long trọng này thật ra chính là lễ bàn giao trong nội bộ của Giải Trí Thiên Hoả, Tạ lão gia sẽ chính thức về hưu để Tạ tiểu thiếu gia tiếp nhận công ty, bữa tiệc này kêu gọi mọi người đến tham dự là để thuận tiện cho việc nhận biết về người thừa kế này.

Là một người mới còn chưa chính thức ra mắt, chỉ vừa mới ký hợp đồng với Giải Trí Thiên Hoả vào ba ngày trước, Mạc Bắc Hồ tương đối khiêm nhường, cậu tìm một cái chậu cây trong sảnh tiệc làm chỗ trốn, núp sau cây phát tài cao cỡ nửa người.

Cậu vừa mới đi ngang qua bàn ăn, dùng động tác mau lẹ lại không mất phần ưu nhã để thó mất một mâm cánh gà, vừa ăn vừa đánh giá bốn phía xung quanh, tròng mắt không ngừng chuyển động tạo thành một loại linh động có phần giảo hoạt.

-------Cậu đang quan sát loài người.

Là một con hồ ly tinh đến từ vùng đất hoang dã, cậu chỉ mới bị hệ thống đưa tới thế giới hiện đại này có vài ngày thôi. Tuy rằng hệ thống đã lập tức tiến hành bổ sung cho cậu những tri thức của thời hiện đại rồi, hơn nữa còn có thể ở trong đầu cậu nhắc nhở bất cứ lúc nào nhưng cậu vẫn chưa thể quen thuộc với thời đại này nên không dám làm ra những hành động thiếu suy nghĩ.

Càng xui xẻo chính là, sau khi vào thế giới này, một thân yêu lực của cậu đã biến mất không còn chút tăm hơi nào, chỉ còn lại một khối thân thể quen thuộc, mà cái "Hệ thống" đột nhiên xuất hiện này, hiển nhiên là lợi hại hơn rất nhiều so với con người bình thường ở nơi này.

Hồ ly thức thời là trang tuấn kiệt, trước khi có thể hoàn toàn dung nhập vào thời đại này, Mạc Bắc Hồ kẹp chặt cái đuôi hồ ly của bản thân, thành thành thật thật đi theo đại ca hệ thống làm việc.

Hệ thống cũng biết cậu không thể nào hoà nhập với con người ngay được nên để phòng ngừa việc lộ tẩy, hệ thống đã tạo cho cậu một thân phận giả rất phù hợp ----- "Một cô nhi vừa sinh ra đã được một cặp vợ chồng ở nước ngoài nhận nuôi, gia cảnh của cha mẹ nuôi khổ cực nhưng đối xử với cậu rất tốt, cha mẹ nuôi qua đời ngoài ý muốn còn để lại một số nợ, thanh niên nghèo túng đi làm công ở đầu đường thì bị một người tìm kiếm tài năng người Hoa nhìn trúng, vì trả nợ mà cậu gia nhập vào giới giải trí."

Như vậy thì cho dù cử chỉ hành vi hay mạch não của Mạc Bắc Hồ lâu lâu có hơi kỳ quái thì cũng có thể dùng cái lý do này để lừa gạt cho qua.

Nhưng tốt nhất là đừng làm gì quá khác người.

Mạc Bắc Hồ đóng cửa nhồi nhét kiến thức suốt ba ngày, hôm nay mới tính là chính thức rời khỏi núi, gặp mặt những nhân vật có tài năng hơn người ở nơi đây.

Cậu im hơi lặng tiếng quan sát khách khứa xung quanh, cho dù là tư thế uống rượu ưu nhã hay là khuôn mặt luôn mang theo nụ cười rụt rè khi đang nhiệt tình trò chuyện, tất cả đều rất đáng để học hỏi, cái này gọi là học tập không có điểm dừng.

Mạc Bắc Hồ suy tư một lát rồi học theo, cậu điều chỉnh tư thế ăn cơm của chính mình một chút.

Đúng lúc này, bên tai cậu bỗng nhiên vang lên một giọng nói mà chỉ có mình cậu có thể nghe thấy, giọng của hệ thống thu thập tình yêu vạn nhân mê ----- tên gọi tắt là A Thống, lúc này nó đang kích động chia sẻ cho cậu một tin tức tốt: "Tin vui nè Tiểu Hồ! Cậu học tập thành công rồi! Cậu vừa mới nhận được một cái giá trị tình yêu đó!"

"Hả?" Mạc Bắc Hồ có hơi mờ mịt, theo bản năng vuốt vuốt bóp bóp mấy sợi tóc cứng đờ của chính mình.

------ Hôm nay, trước khi tới đây cậu đã bị túm đi làm tóc, khi thợ làm tóc ấn cái bình xịt keo cố định tóc phát ra một tiếng "Xịtttt", cậu sợ tới mức thiếu chút nữa đã xù lông.

Cậu cực kì không hiểu sở thích tạo kiểu tóc thành như thế này của loài người, cố định như vậy làm lông tóc cứ như đang bị rối mà dính hết vào nhau, khiến cậu nhịn không được mà muốn liếm liếm vài cái cho nó tơi ra, tiếc là chỗ bị dính đều ở trên đầu, cậu không tự liếm được, cũng không biết có ai có thể giúp đỡ không......

Cậu vừa suy nghĩ miên man vừa có thể trả lời hệ thống: "Tôi còn chưa nói chuyện với ai mà, sao tự nhiên lại có điểm?"

Hệ thống đã từng nói với cậu, nó tìm tới cậu chủ yếu là vì nhìn trúng thân phận hồ ly tinh của cậu, trông chờ cậu sẽ thu thập về hàng ngàn hàng vạn giá trị tình yêu, nói là tìm dân chuyện tới làm đúng việc.

Mạc Bắc Hồ còn nhớ rõ, lúc ấy hệ thống nói một ra một tràng những ý tưởng hào hùng, nó nói muốn để cậu đi câu dẫn toàn thế giới, đứng ở đỉnh thế giới hô mưa gọi gió ------ nếu cậu có đủ hiểu biết về thế giới loài người thì sẽ biết hệ thống của cậu không chỉ có định kiến với ba chữ "Hồ ly tinh" mà còn rất biết dùng những thứ tốt đẹp để lừa gạt cậu, tục xưng, lừa đảo.

"Chắc chắn là đã có người bị gương mặt của cậu hút hồn, sau đó đi hỏi thăm người khác xem cậu là ai!" Hệ thống cực kì vui vẻ, càng thêm cảm thán về vận khí và ánh mắt nhìn xa trông rộng của bản thân, ký chủ do nó tìm ra mặt nào cũng tốt, "Chỉ khi nào người khác biết tới tên cậu thì cậu mới có thể nhận được giá trị tình yêu, cho nên chúng ta nhất định phải nhanh chóng khiến cho tên tuổi của cậu trở nên nổi tiếng!!"

Mạc Bắc Hồ ngoan ngoãn gật đầu: "Tôi hiểu rồi, giống như con người nuôi dưỡng yêu tiên vậy, trước tiên phải biết tên mới được."

Hệ thống: "?"

"Tuy là hình như có chỗ nào đó không đúng lắm, nhưng đại khái thì chính là như vậy."

Hệ thống tự an ủi chính mình, dù sao thì Mạc Bắc Hồ cũng không phải là người, thỉnh thoảng mạch não có hơi kỳ quái một chút cũng rất bình thường.

Nó nhịn không được mà nhớ lại ngày nó triệu hoán Mạc Bắc Hồ.

Ngày hôm đó, hệ thống cuối cùng cũng làm xong công tác chuẩn bị để tới địa cầu, mọi chuyện đều đã xong, chỉ thiếu ký chủ.

-------Nhưng bởi vì nó muốn một cái mở đầu quá mức hoàn mỹ, nên bây giờ trong túi nó trống trơn, chỉ còn lại số điểm đủ cho một lần lựa chọn ký chủ cuối cùng nữa thôi.

Thật ra trước đó hệ thống cũng đã chọn hai ba lần rồi, nhưng kết quả đều không như mong muốn. Tuy rằng ký chủ nó rút được nhìn qua đều thuộc loại tuấn nam mỹ nữ, nhưng khi hệ thống làm công tác chuẩn bị đã trà trộn vào giới giải trí, đã nhìn thấy không ít người đẹp, ánh mắt đương nhiên sẽ có hơi bắt bẻ hơn một chút.

------Những người này đẹp thì đẹp đó, nhưng không ai làm người ta có cảm giác rung động từ tận linh hồn chút nào hết á!!!

Giới giải trí ai ai cũng nói, tiểu hồng dựa phủng, đại hồng dựa mệnh*, nó cứ cảm thấy mệnh của những người này còn chưa đủ rõ ràng.

[Tiểu hồng dựa phủng, đại hồng dựa mệnh: đại khái là nổi tiếng ít ít thì là dựa vào chỗ dựa, sự yêu thương của ai đó. Còn nổi tiếng lớn, lâu dài thì phải dựa vào số mệnh, chắc vậy á ~.~]

Mang theo ước nguyện sẽ rút ra được kỳ tích, hệ thống dùng số điểm còn lại để chọn một ký chủ cho mình.

Nó nhìn thấy Mạc Bắc Hồ.

Dường như lúc này Mạc Bắc Hồ đang chạy trốn khỏi sự đuổi giết của ai đó, trên mặt vẫn còn dính máu nhưng cậu vừa để lộ mặt hoàn toàn thì hệ thống liền cảm thấy như bị sét đánh.

Cái gì gọi là cảm giác rung động từ tận linh hồn? Cái gì gọi là nhìn mặt liền biết người này có số nổi tiếng? Cái gì gọi là chỉ cần ngoái đầu nhìn lại, không cần cười cũng đủ làm lòng người điên đảo? Chính là đây nè!!

Không hổ danh là hồ ly tinh!

Đúng là nó đã rút ra được kỳ tích rồi!

Hệ thống không hề do dự mà lựa chọn cậu.

Mạc Bắc Hồ bị nó triệu hoán tới, tránh được một kiếp khỏi đám thuộc hạ của yêu ma cường đại, hiểu được tình trạng hiện giờ từ những lời giải thích của hệ thống, cậu liền vô cùng sáng suốt mà không nói cho nó biết ----- lúc đó cậu vì chạy trốn mà đã dùng Thuật Mê Hoặc với yêu ma, vừa vặn lan đến cả chỗ của hệ thống đang nhìn trộm cậu. 

Mạc Bắc Hồ chột dạ nghĩ, như thế thì làm sao có thể đoán được là số mệnh có tốt hay không cơ chứ.

Hệ thống bỗng nhiên nói: "Ấy, Tiểu Hồ, mau chú ý, mục tiêu của chúng ta tới rồi!"

Mạc Bắc Hồ theo bản năng nhìn về phía cửa sảnh tiệc ----- một người đàn ông đang đi vào theo sự dẫn dắt của người phục vụ.

Ánh mắt đầu tiên của Mạc Bắc Hồ không phải là nhìn vào khuôn mặt của anh ta, mà cậu đã bị khí chất tự tin vô cùng mãnh liệt đang toả ra một cách tự nhiên trên người anh ta thu hút, đây chính là khí thế của vai chính, cho dù có ở trong bất cứ trường hợp nào cũng đều vô cùng nổi bật, anh ta thong dong đến mức có hơi cao ngạo mà giương mắt, nhẹ nhàng nâng ly rượu lên, coi như là đáp lại ánh mắt của mọi người.

Không ai biết anh ta đang đáp lại ai nhưng không ít người đều mang dáng vẻ thụ sủng nhược kinh* mà nâng ly rượu lên.

[Thụ sủng nhược kinh: Được sủng ái mà kinh sợ.]

Không hổ danh là người đàn ông tuổi còn trẻ đã bị gọi là "Bạo quân."

"Chính là anh ta!" Hệ thống kích động nhắc nhở, "Tổng tài của Ảnh Nghiệp Đằng Long, Thẩm Độc! Người đàn ông trong số những người đàn ông, tổng tài bá đạo trong những tổng tài bá đạo! Tiểu Hồ, quyến rũ anh ta đi, nếu thành công thì chúng ta có thể lập tức ra mắt công chúng!"

Mạc Bắc Hồ: "........"

Dựa theo kế hoạch mà Giải Trí Thiên Hoả đã đưa cho cậu thì cậu phải học tập ít nhất hai đến ba năm mới có thể chính thức ra mắt với tư cách là diễn viên, nhưng hệ thống không chờ được lâu như vậy, cho nên nó quyết định dẫn cậu đi tìm đường tắt, lập tức theo dõi người của Ảnh Nghiệp Đằng Long.

Ảnh Nghiệp Đằng Long là một công ty điện ảnh có nhãn hiệu lâu đời trong giới giải trí, nơi đã sản xuất ra vô số phim điện ảnh và truyền hình. Nhưng không hiểu vì sao mà họ vẫn luôn chưa từng trực tiếp dẫn dắt nghệ sĩ, mãi đến khi Thẩm Độc tiếp nhận công ty, mở một công ty con gọi là Giải Trí Ba Hải, những người mới của công ty đều biểu hiện rất tốt, tạo nên tiếng vang lớn.

Nhưng cho dù họ có mở công ty dẫn dắt nghệ sĩ thì tác phẩm điện ảnh đầu tư cũng không thể chỉ dùng mỗi thành viên trong công ty nhà mình, cho nên chỉ cần được Thẩm Độc coi trọng, chuyện lấy được vài vai diễn chắc chắn không phải chuyện gì khó khăn.

Hầu như tất cả khách mời trong buổi tiệc đều đang chú ý tới anh ta. Mạc Bắc Hồ xen lẫn trong đám đông, quang minh chính đại mà đánh giá anh, cậu không định đột ngột hành động.

Mạc Bắc Hồ thấp giọng nói: "Nhưng bây giờ tôi không có yêu lực, rất khó làm anh ta......"

"Cậu phải tự tin lên chứ Tiểu Hồ." Hệ thống khuyên một cách chân thành, "Cậu phải tin tưởng tôi chứ, tôi là hệ thống thu thập tình yêu vạn nhân mê đó, là hệ thống gần như là được làm riêng cho cậu đó! Cậu chính là thiên tài thu thập tình yêu!"

"Căn bản không cần yêu lực gì hết, chỉ cần dựa vào gương mặt này là đủ rồi! Có những người chỉ cần nhìn thấy mặt cậu đã lập tức muốn tạo quan hệ thân thiết với cậu rồi!"

Mạc Bắc Hồ mờ mịt sờ sờ gương mặt của chính mình: "Thật sao?"

Hệ thống cực kì tự tin: "Tin tưởng bản thân đi nào, cậu chính là nam hồ ly tinh đó!"

"Lên đi! Tiểu Hồ!"

"Nam chính trong phim thần tượng thì phải có màn chào sân giống như phim thần tượng! Cầm ly rượu vang đỏ kia lên, trong lúc mọi người đều đang nhìn anh ta, cậu sẽ ung dung đi qua đó, tiến về phía anh ta ---- à không, là người qua đường Giáp phía sau anh ta! Sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của anh ta, cậu sẽ để lại một ấn tượng tuyệt đẹp, khiến ánh mắt của anh ta mãi mãi khắc ghi hình ảnh kinh diễm này!"

"Được!" Mạc Bắc Hồ hít sâu một hơi, đây là nhiệm vụ đầu tiên mà hệ thống giao cho cậu. Bây giờ, trong thế giới không nơi nương tựa này, nếu muốn sống sót thì cậu chỉ có thể dựa vào hệ thống! Dù thế nào đi nữa, cậu cũng không được phép làm hỏng!

Cậu cầm ly rượu vang đỏ lên, trên mặt treo lên một nụ cười ngây thơ vô hại lại hiền lành, theo dòng người từ từ đi về phía Thẩm Độc, sau đó lơ đãng nghiêng bả vai qua......

"Rầm!!" Một tiếng động lớn vang lên, Thẩm Độc rời khỏi đại sảnh buổi tiệc.

-------Bị hất văng ra ngoài.

Toàn bộ hội trường im phăng phắc.

Mạc Bắc Hồ hoảng sợ mở to mắt ----- Má ơi! Con người yếu ớt tới vậy sao?!

Không ngờ, cho dù không có yêu lực nhưng thân thể của cậu vẫn mạnh mẽ hơn người phàm rất nhiều, lần này toang thiệt rồi......

Cuối cùng cũng có một số người kịp phản ứng, vài ngài phối hợp phát ra từng tiếng hét chói tai trong khi có vài người vừa lăn lộn vừa vội vàng đi đỡ lấy Thẩm Độc.

Thẩm Độc cũng ngơ ngác.

Vừa nãy anh ta còn lên sàn trong khí thế tựa như tự mang theo nhạc nền BGM, sao chỉ mới ngây ra một lát mà đã thành như thế này rồi? Sao anh ta lại bị hất văng ra đây?

Thẩm Độc che cái đầu gối đau đớn rồi nhìn về phía đầu sỏ gây tội ----- một thanh niên nhìn có vẻ gầy gò, thậm chí còn có chút yếu đuối đang bàng hoàng đứng ngây người tại chỗ, thoạt nhìn còn có vài phần yếu đuối đáng thương.

Nếu không phải vừa nảy anh ta còn cảm thấy như mình vừa bị một chiếc xe tải đâm trúng thì chắc là anh ta sẽ nảy sinh lòng thương tiếc với thiếu niên này.

"Thẩm tổng! Thẩm tổng!" Người xung quanh đều kinh hoàng, thư ký Tiểu Lưu vội vàng đi tới trước mặt anh, kêu lên, lúc này Thẩm Độc mới phục hồi lại tinh thần, mặt đen như đáy nồi, đẩy Tiểu Lưu trước mặt sang một bên rồi vừa đứng dậy vừa xoa xoa đầu gối của chính mình.

Sắc mặt của Mạc Bắc Hồ trắng bệch, toang rồi, chưa biết là ánh mắt của Thẩm Độc có vĩnh viễn nhớ kỹ hình bóng của cậu hay chưa, chứ đầu gối của anh ta thì chắc chắn sẽ nhớ cậu một thời gian dài đó.

Thẩm Độc còn chưa kịp mở miệng thì trên lầu hai của sảnh tiệc đã truyền đến một tiếng cười nhẹ.

Bầu không khí trong sảnh tiệc lại lần nữa trở nên nặng nề ---- ai mà to gan đến mức dám bật cười ngay lúc Thẩm tổng đang bị mất mặt như thế này chứ?!!

Mọi người đồng loạt ngẩng đầu lên, nhìn thấy trên tầng hai có một thanh niên đang ngồi trên xe lăn.

Anh có một đôi mắt cười, cho dù đang ngồi trên xe lăn cũng vẫn toả ra sự ưu nhã, cao quý.

Anh vừa mở lời liền có thể nghe ra, anh và Thẩm Độc rất thân quen: "Thẩm tổng, đi lên thay bộ quần áo đi?"

-----Đây chính là chủ nhân của buổi tiệc này, Tạ tiểu thiếu gia, người sẽ thừa kế Giải Trí Thiên Hoả, Tạ Hào.

 Sắc mặt của Thẩm Độc âm trầm, gương mặt lạnh lẽo đi lên lầu hai, từ trên cao nhìn xuống phía Mạc Bắc Hồ ở bên dưới, hỏi anh: "Tạ Hào, cậu ta là ai?"

Mạc Bắc Hồ lần đầu ra tay đã thất bại, cả người héo úa, núp ở một bên, tay nắm chặt ly rượu, nước mắt lưng tròng.

"Một người mới vừa ký hợp đồng, tên thì tôi không nhớ rõ." Tạ Hào cười rộ lên, "Anh hỏi chuyện này làm gì? Chắc chắn là cậu ta không cố ý đâu. Chỉ là một người mới còn chưa chính thức ra mắt, gặp được Thẩm tổng như anh, muốn lấy lòng còn không kịp, sao có thể cố ý khiến anh mất mặt được cơ chứ?"

Thẩm Độc cảm thấy lời này rất có lý, nhưng sắc mặt vẫn âm trầm như cũ, không nói gì.

"Anh vẫn cảm thấy không đủ mặt mũi sao?" Tạ Hào thấp giọng cười, "Được rồi, tôi gọi cậu ta lên đây xin lỗi anh." 

Tạ Hào vẫy tay, ý bảo vị quản gia phía sau đi xuống gọi người lên đây.

"Hừ." Lúc này sắc mặt của Thẩm Độc mới thoáng dịu lại, nhíu mày nhìn chân của Tạ Hào, hỏi: "Chân của cậu bị sao thế? Tạ lão gia đánh gãy rồi à?"

"Không phải." Tạ Hào cười như không cười, nhấc chân lên một chút, "Đây là biểu tượng của sự phản kháng. Đừng hỏi làm gì, dù sao anh cũng không giúp được tôi đâu."

...............

Dưới lầu, Mạc Bắc Hồ né tránh mọi người, khóc không ra nước mắt bày tỏ lòng trung thành về phía hệ thống: "A Thống, đây chỉ là sai lầm thôi, cậu cho tôi thêm một cơ hội nữa đi!"

"Nghĩ thoáng ra một chút, may mà tôi đụng phải là tổng tài của công ty khác đó! Chúng ta vẫn còn đường sống ở Giải Trí Thiên Hoả mà!"

"Xin chào." Một người quản gia với dáng vẻ hiền lành xuất hiện sau lưng cậu, nói: "Mạc tiên sinh, Tạ thiếu gia mời ngài lên lầu."

Hệ thống bi thương lên tiếng: "Giải Trí Thiên Hoả tới rồi. Ông ta dẫn cậu lên đó để kết thúc hợp đồng."

Mạc Bắc Hồ: "........"

________

3599 chữ, 15 giờ 18 phút ngày 12 tháng 1 năm 2025

Ngày mai thi môn cuối cùng rồi, trước khi thi xong đã tranh thủ làm được 1 chương, cho mọi người xem sự tàn bạo của hồ ly tinh nè ~~

P/S: Mình cũng là dạng đọc tới đâu mới edit tới đó để tránh việc nản rồi bỏ hố đi bụi nên đôi khi sẽ có vài tình tiết ẩn mình chưa khai phá, nói chung là cũng y như một độc giả bình thường thôi, nên nếu có bug về sau mà liên quan đến các chương trước thì mình sẽ tìm cơ hội chỉnh sửa sau nhá. Như truyện "Kính vạn hoa chết chóc", gần 70 chương mới phát hiện edit sai tuổi tác của nhân vật /nằm liệt/ làm sửa gần chết.

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ nhaaaaa


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com