Edit Seolbbo Khung Hoang Kinh Doanh
Link chương 1: https://samsam-mu.lofter.com/post/30c2776a_1c6d98a77-"Em không muốn ăn! Em đã nói là không ăn rồi, chị cứ làm gì thế?"Jiyeon bực bội hất tay Hyunjung ra, tháo tai nghe rồi rời khỏi phòng tập.Sojung thấy vậy liền đi tới bên Hyunjung, lấy hộp cơm trong tay cô."Lại cãi nhau rồi hả?""Ai mà biết được."Cũng nói bằng giọng điệu tức giận, Hyunjung quay lại sofa trong phòng tập để nghỉ ngơi.-Hôm nay là ngày thứ ba Hyunjung nhuộm tóc vàng, cũng là ngày thứ ba Jiyeon và Hyunjung chiến tranh lạnh với nhau.Đêm hôm trước, sau khi hoàn thành công việc, Jiyeon về ký túc xá và thấy Hyunjung đang ngồi trong phòng khách. Thật sự, vừa bước vào, nàng đã không nhận ra đó là cô ấy. Kiểu tóc mới hoàn toàn khác với trước đây; Hiện tại cô ấy đã nhuộm tóc vàng thật đẹp cho sân khấu mới. Ban đầu chỉ nói là muốn thử, nhưng nàng hơi ngạc nhiên vì mái tóc vàng trông hoàn hảo đến thế nào. Dù đã thấy dáng vẻ của cô ấy ở mọi góc độ, nhưng đây là lần đầu tiên nàng thấy cô ấy có tóc vàng. Sự thay đổi về khí chất và diện mạo khiến nàng có cảm giác khác lạ.
Khi Hyunjung ngẩng đầu lên, thấy nàng tay xách nách mang bước vào, cô chủ động bỏ cánh gà xuống và đứng dậy giúp nàng xách đồ.Sự thân thiết đột ngột của cô ấy khiến Jiyeon ngây người đứng đó."Em nhìn gì vậy? Em mua gì đấy?"Trong lúc nói chuyện, cô ấy tập trung giành lấy hai túi quần áo lớn từ tay nàng mà không để ý rằng nàng đang mê mẩn vì diện mạo mới của cô ấy."Ồ, quản lý bảo em mang về vài bộ đồ để mặc thử. Ngày mai phải trả lại.""Trong phòng khách có đồ ăn, em ăn một chút đi. Tối nay phải đi thu âm, có thể không có thời gian ăn tối đâu."Cô ấy vừa nói vừa cầm quần áo đi vào phòng ngủ của nàng. Nàng nhìn thấy Yeoreum và Sojung đang ăn cánh gà rán trong phòng khách mà không biết nói gì.
"Chúng ta sắp comeback rồi, ăn như thế này có được không?""Không sao đâu, unnie đãi mà."Nếu là cánh gà cô ấy mua thì lại càng vô lý hơn. Cô ấy vẫn luôn ăn kiêng và giảm cân, tại sao lại ăn những món béo như vậy. Nàng chán nản đi vào phòng ngủ, đúng lúc cô bước ra, suýt chút nữa thì va vào nhau."Unnie, chị mua cánh gà à?""Ừm, ngon lắm.""Tại sao lại ăn món béo như vậy? Không phải đang trong chế độ ăn kiêng sao? Nếu tăng cân thì phải làm sao?""Giáo viên nói hôm nay ăn cũng không sao, mà chị sắp thu âm, chị quen ăn chút gì đó để có cảm giác no thì mới hát tốt được.""Tùy chị thôi. Rồi lại nhịn ăn cả ngày để giảm béo."Jiyeon bực mình nói.Thực ra cũng chỉ vì muốn tốt cho cô ấy, cô ấy dễ tăng cân hơn nàng, mà ngày comeback đã gần kề, lẽ ra phải có chút lo lắng chứ.
"Jiyeon, chị muốn...""Ừm?"Hyunjung bất ngờ lại gần, Jiyeon dường như ngửi thấy mùi thuốc nhuộm tóc. Mái tóc vàng óng ả trước mặt khiến nàng cảm thấy hơi lạ lẫm. Khi cô ấy đến gần, sợi tóc chạm vào hàng mi nàng. Đôi tay nàng vô thức đặt lên eo cô ấy. Vì luôn giảm cân, vòng eo càng trở nên thon gọn, không còn chút mỡ thừa nào. Chỉ cần đặt tay lên eo cô ấy, nàng đã cảm nhận được vẻ quyến rũ toát ra từ cô ấy."Chị muốn hôn em."Mặc dù đã lau sạch nhưng vẫn còn thoang thoảng mùi cánh gà. Jiyeon có chút kháng cự, nhưng vẫn không thể thoát khỏi ánh mắt ham muốn hôn nàng của cô ấy lúc này. Nhưng vì cửa không khóa, sau nụ hôn đơn giản, nàng vẫn từ chối lần hôn sâu hơn của cô ấy."Chị mới nhuộm tóc vàng, có vẻ không được lắm."Hyunjung ngồi khoanh chân trên giường Jiyeon, thoải mái chơi điện thoại và lầm bầm một mình. Jiyeon đang sắp xếp những bộ quần áo mang về từ công ty, phối đồ lại với nhau, chuẩn bị để một lát nữa đem vào phòng thay đồ."Em thấy rất đẹp mà ~"Đó là lời thật lòng của nàng, tóc vàng khiến mắt cô ấy trở nên sáng hơn, da cũng trắng hơn, và đường nét trên gương mặt cũng trở nên tinh tế hơn."Nhưng chị thấy không đẹp lắm."Nàng không biết nên nói gì nữa, thỉnh thoảng cô ấy lại mất tự tin như vậy.Có phải những người xinh đẹp đều không nhận ra vẻ đẹp của mình không? Giống như Jiyeon thường chê mũi mình to, nhưng Hyunjung lại nói thích mũi nàng nhất, cô ấy có thể nhận ra mũi nàng giữa hàng nghìn người, chỉ vì cô ấy thấy nó rất đẹp.-Vì lý do công việc và vì cả hai là đồng nghiệp trong cùng một công ty, hai người vẫn chưa xác lập mối quan hệ tình cảm rõ ràng. Dù cả hai thường bí mật làm những việc mà các cặp đôi hay làm, nhưng chỉ cần một trong hai có người mình thích, họ sẽ chấm dứt mối quan hệ mập mờ này, đó là điều hai người đã hứa với nhau.Người bạn thân nhất của Hyunjung trong công ty là Soobin, và nàng cũng có vài người bạn và đồng nghiệp thân thiết khác. Trong mắt người ngoài, có vẻ như hai người chỉ là mối quan hệ đồng nghiệp bình thường.Vài năm trước, khi lần đầu tiên xảy ra mối quan hệ mập mờ với Hyunjung, hai người đã lén lút hẹn hò, giấu giếm mọi người và công ty. Cứ tưởng rằng sau khi debut sẽ thoải mái hơn, không ngờ sau khi debut lại khiến áp lực công việc lớn hơn, đôi khi mệt mỏi đến mức ngay cả khi ngồi cạnh nhau cũng lười nói chuyện với nhau.
Sau khi ra mắt, hai người thường xuyên phải làm việc riêng, cô ấy nhận được nhiều hợp đồng quảng cáo và hoạt động âm nhạc, còn nàng bận rộn chụp hình quảng cáo và luyện tập cho vai diễn mới. Lúc đó, vì không có điện thoại, nàng thường phải nhờ người quản lý hoặc trợ lý của cô ấy gửi lịch trình để biết được lịch trình của nhau.Có những lúc Hyunjung về rất khuya, chưa kịp tắm rửa, đã cởi giày leo lên giường Jiyeon, hôn lên má nàng một chút. Đôi khi nàng bị cô ấy đánh thức vào lúc nửa đêm, sau đó hai người lén lút hôn nhau trong bóng tối, rồi cô ấy sẽ ngủ quên trên giường nàng. Nếu còn thức, Jiyeon sẽ gọi cô ấy dậy để rửa mặt, có vài lần nàng cũng mệt mỏi, chỉ ôm cô ấy rồi ngủ cùng nhau.Hai người từng bị phát hiện một lần. Sáng sớm hôm đó, người quản lý đến gọi Jiyeon dậy, phát hiện Hyunjung đang ôm nàng ngủ trong chăn. May mắn thay, khi cô ấy tỉnh lại, liền nhanh trí nói dối, rằng cô ấy nhớ rõ mình đang ngủ trên giường của mình, sao lại ở đây với Jiyeon. Người quản lý không nghĩ ngợi gì nhiều đã tin lời Hyunjung nói, còn cười trêu cô ấy ngốc nghếch không nhớ nổi giường của mình. Thật sự là cô ấy thông minh và phản ứng nhanh hơn ai hết. Từ đó, Hyunjung đã từ bỏ thói quen trở về muộn và leo lên giường Jiyeon, cô cảm thấy điều đó quá nguy hiểm. Bởi vì lần trước bị phát hiện, tay cô còn để trong áo ngủ của nàng mà ôm lấy nàng.
Chính sự thay đổi như vậy đã khiến mối quan hệ của hai người dần dần không còn thân thiết như lúc ban đầu. Đến bây giờ, khi mỗi người đều đã có vòng tròn xã hội riêng, dường như thứ duy nhất có thể liên kết họ chỉ còn lại những phản ứng sinh lý quen thuộc giữa hai người.-Cuối cùng, Jiyeon vẫn không ăn món cánh gà mà cô ấy mua, có lẽ nàng phù hợp hơn với việc thu âm khi bụng đói.Trên đường đến địa điểm thu âm, trên xe chỉ có năm người: Hyunjung, Jiyeon, Yeoreum, Sojung và Luda. Đã ba năm kể từ khi debut, nhưng lịch trình thường rất khó để sắp xếp chung với nhau, cùng một bài hát cũng phải thu âm nhiều lần mới hoàn thành.Gần đây, trạng thái của Hyunjung không được tốt cho lắm, giống như lúc nãy cô cảm thấy mái tóc vàng của mình không ổn. Rõ ràng mọi người đều khen ngợi, nhưng chỉ mình cô ấy luôn nói những lời thiếu tự tin. Năng lượng tiêu cực như vậy cuối cùng sẽ ảnh hưởng đến công việc.Vì Hyunjung vào phòng thu trước nên Luda và Jiyeon xuống tầng mua cà phê cho mọi người. Tìm một nơi để giết thời gian ở nơi làm việc là chuyện bình thường đối với mọi người ở nơi làm việc, Luda và nàng nhân cơ hội đi mua cà phê và nán lại một lúc mới lên lầu, tưởng rằng cô ấy đã thu âm gần xong, không ngờ lại nghe thấy giọng của quản lý đang quát mắng cô ấy từ bên ngoài."SeolA, em bị sao vậy? Tại sao em không tập trung được?""Em xin lỗi.""Mấy hôm trước chị đã để ý rồi, gần đây em hay đắm chìm trong suy nghĩ, đang nghĩ cái gì vậy?""Không có gì hết.""Nói thật đi, lúc rảnh rỗi ở ký túc xá em làm gì? Em đang yêu à?""Nói vậy là sao chứ? Sao chị có thể nghĩ vậy?""Vòng tay em đang đeo là vòng tay đôi phải không? Hơn nữa, dạo này em thường đi một mình, ăn uống cũng không thấy em đâu, em bận cái gì vậy?"Jiyeon và Luda nghe rất rõ những lời này từ thang máy ở góc hành lang. Rõ ràng quản lý đã hiểu lầm, vừa rồi cô ấy còn hôn nàng trong ký túc xá, làm sao có thời gian và can đảm để ra ngoài yêu đương. Thế nhưng, từ quản lý mới biết, chiếc vòng tay mà nàng chưa từng thấy trước đây lại là kiểu đôi, nếu vậy thì những phân tích của quản lý cũng có lý, liệu cô ấy có thật sự... đang yêu đương bí mật không? Tâm trạng của nàng cảm thấy khó chịu vì sự nghi ngờ này."Em đang ăn kiêng, chị biết mà, nên em không tham gia bữa tiệc. Còn lại là thời gian riêng tư của em, em không cần phải báo cáo với chị. Và em cũng không có thời gian để yêu đương."Sau khi nghe được lời giải thích của cô ấy, Jiyeon cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút. Thật kỳ lạ, tại sao nàng lại lo lắng như vậy? Có phải vì đang nghe lén cuộc nói chuyện của người khác không? Hay là vì nghi ngờ cô ấy có mối quan hệ với ai khác ngoài nàng? Nàng không biết từ khi nào cảm xúc dành cho cô ấy đã trở nên mơ hồ như vậy. Nàng không rõ liệu mình có còn tình cảm với cô ấy hay không, có lẽ chỉ là thói quen mà thôi, mà chắc chắn cô ấy cũng vậy.Cánh cửa phòng thu âm đột nhiên mở ra, quản lý quay lưng rời đi. Luda nhanh chân đến bên cạnh cô ấy, lo lắng hỏi han tình trạng của cô. Hyunjung chỉ mỉm cười nhẹ nhàng và nói rằng chỉ mắc một số lỗi khi thu âm.Jiyeon quan tâm nhìn cô ấy, ánh mắt vô tình dừng lại ở cổ tay, nơi có một chiếc vòng tay màu xanh đậm. Sáng nay khi ra khỏi nhà, nàng đã thấy cô ấy đeo nó, tưởng chỉ là một dây buộc tóc nên không để ý, giờ nhìn kỹ mới chợt nhận ra.Có vẻ như cô ấy đã chú ý đến ánh nhìn của nàng, cô ấy kéo tay áo xuống, khéo léo giấu chiếc vòng tay vào trong tay áo. Chính hành động này cùng với chiếc vòng tay đầy bí mật khiến Jiyeon, mặc dù không hỏi thêm, nhưng bắt đầu có cảm giác ghét bỏ và nổi giận với cô ấy mà không có lý do.-Vì ngày trở lại ngày càng gần, hai bài hát trong album này phải liên tục luyện tập vũ đạo. Do trước đó quản lý đã nghi ngờ Hyunjung đang bí mật yêu đương, để chứng minh sự trong sạch của mình, mấy ngày qua dù không muốn ăn thì cô vẫn ở bên mọi người. Và chiếc vòng tay màu xanh cũng thường xuyên xuất hiện trong tầm mắt Jiyeon.
Trong giờ nghỉ, mọi người gọi món salad. Jiyeon chỉ ăn chút xà lách và cà chua rồi không muốn ăn thêm nữa. Hyunjung nhận ra mấy ngày nay nàng không muốn ăn, nên hiếm khi chủ động mang một chai nước đến cho nàng. Jiyeon biết cô ấy mang cho mình, nhưng không muốn nhận lấy."Uống nước không?""Em không uống.""Có phải em thấy khó chịu ở đâu không? Sao mấy ngày nay em không ăn gì hết vậy?""Không có."Nàng nghe thấy giọng nói của cô ấy rất kiên nhẫn, nhưng chiếc vòng tay cũng theo cô ấy lắc lư trước mắt nàng, cảm giác chua xót dâng trào trong lòng, khiến nàng không muốn nói chuyện với cô, cũng không muốn nhìn vào mắt cô ấy.
Sau khi bị từ chối vài lần, Jiyeon cứ nghĩ Hyunjung sẽ quay lưng bỏ đi, không ngờ cô ấy đặt chai nước xuống và ngồi ngay bên cạnh. Cô ấy liếc nhìn xung quanh, thấy mọi người đang bận trò chuyện và ăn uống, không ai chú ý đến hai người. Rồi cô ấy luồn tay vào trong chăn của nàng, nắm lấy bàn tay của nàng đang để trong chăn. Cô ấy nghiêng đầu, cố gắng nhìn vào mắt nàng, thì thầm hỏi:"Em sao vậy? Không vui à?"Rõ ràng là cô ấy đang cố gắng dỗ dành nàng. Đáng lẽ ra nàng nên mềm lòng trước sự quan tâm này, nhưng chính vì cô ấy quá dịu dàng, nên lại khiến nàng có thêm lý do để bướng bỉnh và "ức hiếp" cô ấy."Em đã nói không sao rồi, chị cứ tự lo cho mình đi."Nàng đáp lại bằng những lời không mấy dễ nghe, còn hất tay cô ấy đang nắm chặt trong chăn. Nhưng sao tay cô ấy lại lạnh như thế? Có lẽ là do thể trạng cô ấy không ổn. Nàng đeo tai nghe, không muốn để ý đến cô ấy nữa, hành động này rõ ràng muốn đuổi cô ấy đi.
Không biết ai đã mang thêm vài hộp cơm nữa, bên trong có món sushi lươn nướng mà nàng thích. Sojung bảo công ty đặc biệt chuẩn bị để bổ sung năng lượng cho nhóm. Vừa rồi nàng thật sự chưa ăn gì, ánh mắt không thể không hướng về phía những món ăn mà mọi người đang bày ra trên sàn phòng tập.
Rồi nàng thấy Hyunjung cũng bước tới, chọn lấy một chút sushi. Ban đầu nàng nghĩ cô ấy lại đang tham ăn, trong lòng trách cô ấy không kiềm chế được, nhưng vừa mới nghĩ xong đã nhận ra mình sai rồi. Cô ấy cẩn thận chọn vài miếng rồi đặt vào một hộp nhỏ, sau đó quay lại, ánh mắt ra hiệu cho nàng ăn. Cô ấy biết nàng thích món này. Trước đây, cô ấy hay đùa rằng: "Nhớ món em thích đúng là quá dễ, vì sở thích ăn uống của chúng ta trái ngược nhau. Cái gì chị không thích, thì em lại thấy ngon."
Cô ấy mang hộp sushi đã chọn kỹ về phía nàng. Nhưng lần này, nàng không cho cô ấy cơ hội ngồi xuống cạnh mình. Nếu chấp nhận sự quan tâm này, thì lòng tự tôn mà nàng vừa kiên quyết thể hiện sẽ bị chính mình đạp đổ mất. Vì thế, nàng ngang bướng đứng lên, từ chối lòng tốt của cô ấy."Em không muốn ăn! Em đã nói là không ăn rồi, chị cứ làm gì thế?"Nàng hậm hực hất tay cô ấy ra khi cô ấy định kéo tay nàng, rồi tháo tai nghe ra và rời khỏi phòng tập. "Rầm!" Cánh cửa phòng tập bị đóng mạnh, và khi đứng một mình trong hành lang yên tĩnh, Jiyeon lập tức hối hận. Tại sao lần này lại không thể kiềm chế được cảm xúc như vậy? Giờ chắc mọi người đều biết nàng và cô ấy đang có mâu thuẫn rồi.
Tại sao mình lại cứng đầu thế này? Jiyeon liên tục tự hỏi mình với tốc độ nhanh nhất. Câu trả lời là nàng muốn cô ấy chỉ chú ý đến nàng, đặt tất cả suy nghĩ vào nàng, không được có bất kỳ bí mật nào, giống như chiếc vòng tay bí ẩn đó, tại sao đến giờ cô ấy vẫn chưa từng nhắc đến nó trước mặt nàng? Nhưng nàng không tìm ra cách để bày tỏ cảm xúc một cách đúng đắn, khiến cho hành động của nàng và sự ấm ức trong lòng trở thành mâu thuẫn rõ ràng, làm cho mối quan hệ càng trở nên tồi tệ hơn.Suốt buổi chiều, hai người không nói với nhau một lời. Cô ấy chắc cũng đã mất kiên nhẫn rồi.Juyeon rất nhạy bén, cố gắng thăm dò tâm trạng của Jiyeon. Nàng chỉ có thể nói rằng tâm trạng không được tốt, và chuyện này không liên quan đến Hyunjung. Nhưng Juyeon dường như biết mọi chuyện không phải như vậy, cô ấy khẳng định rằng giữa nàng và Hyunjung đang có mâu thuẫn. Juyeon nói nếu tình huống vừa rồi bị quản lý nhìn thấy, có thể cô ấy lại sẽ phải gặp Hyunjung để nói chuyện. Thì ra ngay cả Juyeon cũng nhận ra rằng gần đây quản lý thường gây khó dễ cho cô ấy, có vẻ như cô ấy không chỉ bị mắng trong phòng thu. Nàng không khỏi tò mò rốt cuộc cô ấy đang giấu điều gì không thể tiết lộ.
Ngày hôm sau, cả nhóm phải ngồi xe đi quay MV cho album lần này ở ngoại ô. Mỗi khi ra ngoài quay phim, các thành viên đều cảm giác như đang đi chơi dã ngoại cùng nhau. Dù rất mệt, nhưng mọi người đều vui vẻ và hào hứng.
3 giờ sáng, cả nhóm đã phải dậy để đi đến salon làm đẹp. Soobin nói với Jiyeon là thứ tự trang điểm của nàng giống với cô ấy, đều ở nhóm thứ hai, nên có thể ngủ thêm một tiếng nữa ở ký túc xá. Nàng nhẹ nhàng đáp lại, nhưng trong lòng thì cười thầm vì Soobin nói dối quá tệ. Hôm qua nàng đã xem danh sách rồi, rõ ràng nàng và Hyunjung thuộc nhóm thứ hai, còn Soobin thì thuộc nhóm đầu tiên. Không biết có phải Hyunjung đã cố tình đổi thứ tự với Soobin để tránh mặt nàng không, nghĩ vậy khiến nàng cảm thấy cả ngày quay MV hôm nay sẽ thật tồi tệ.
Quả nhiên, khi Jiyeon và Soobin vào phòng trang điểm, Hyunjung vốn thuộc nhóm thứ hai đã trang điểm xong và đang thay đồ để chuẩn bị quay. Thật ra, khi vừa bước vào, Jiyeon đã thấy cô ấy qua gương đang cúi đầu nhìn điện thoại. Vì cô ấy mới nhuộm tóc vàng nên nàng dễ dàng nhận ra cô ấy trong đám đông thành viên. Nói thật, nàng rất thích kiểu tóc mới của cô ấy. Cô ấy càng lớn càng trở nên đằm thắm hơn, và lần nhuộm tóc này là một sự thay đổi rất khác biệt. Nghĩ kỹ lại, kể từ hôm thu âm, dù ngày nào cũng gặp nhau, nhưng hai người đã không có những khoảnh khắc thân mật với nhau trong suốt mấy ngày qua.
Sau khi trang điểm xong, cả nhóm lại lên xe di chuyển đến địa điểm quay. Địa điểm được sắp xếp ở một tòa nhà mang phong cách châu Âu. Jiyeon, Juyeon và Luda đang chờ đến lượt quay ở gần địa điểm quay đầu tiên.
Trong lúc nói chuyện với họ, Jiyeon thấy Hyunjung và Soobin cầm mấy chiếc chăn đi về phía cả nhóm. Buổi sáng thời tiết khá lạnh, Soobin thấy lạnh nên kéo Hyunjung ra xe lấy chăn. Họ không chỉ lấy chăn của mình mà còn lấy cho các thành viên khác, bao gồm cả của nàng. Khi Hyunjung đến gần, nàng nhận ra chăn của mình đang nằm trong tay cô ấy. Nàng thấy cô ấy hơi do dự rồi đưa chăn của nàng cho Juyeon. Juyeon nhận chăn nhưng chỉ lấy chiếc của mình, sau đó nói với Hyunjung: "Còn một chiếc là của Jiyeon unnie mà."Vô lý, cô ấy không biết sao? Cô ấy chỉ không muốn đích thân đưa nó cho nàng thôi.Juyeon bước đến bên gần Jiyeon, cố ý dùng cùi chỏ chạm vào eo nàng rồi nháy mắt với Hyunjung. Luda không hiểu chuyện gì đang xảy ra, mở to mắt nhìn qua lại giữa hai người.
Cô ấy dù sao cũng là unnie, trong tình huống này nếu không thuận theo thì trông như cô ấy mới là người sai. Vì vậy, Hyunjung hiểu ý, nhét chiếc chăn vào tay Jiyeon, mà chăn vẫn còn hơi ấm vì thân nhiệt của cô ấy.Juyeon cười nói: "Thế mới đúng chứ, đừng giận dỗi nữa, các công chúa của em." Rõ ràng hai người mới là unnie, thế mà lại để những đứa em phải lo cho tâm trạng của mình. Điều này làm nàng càng hối hận về sự bướng bỉnh trong phòng tập hôm đó.Sau đó, Juyeon lại hỏi nàng rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra giữa nàng và Hyunjung. Cô ấy nói rằng nếu là lỗi của Hyunjung, có lẽ cô ấy không cố ý, vì tính cách của cô ấy vốn trầm lặng, không giỏi thể hiện cảm xúc, có thể vì điều đó mà vô tình khiến nàng tổn thương.
Jiyeon tự cho rằng bản thân hiểu rõ tính cách của cô ấy hơn ai hết, và những gì Juyeon nói đều đúng. Nhưng nàng không thể nói với Juyeon lý do khiến nàng phát cáu hôm đó là vì chiếc vòng tay, vì lo sợ rằng cô ấy có mối quan hệ mập mờ với ai khác ngoài nàng. Nàng không thể nói, và cũng không thể thốt ra lời nào.
Khi đến địa điểm quay phim, nàng thấy trong kịch bản có không ít cảnh quay chung với cô ấy. Đến lúc chuẩn bị quay cảnh đôi với cô ấy, Juyeon cứ ngồi gần đó trông chừng. Khi hỏi sao không về xe nghỉ ngơi, cô ấy lại bảo vì lo nàng và cô ấy có thể cãi nhau ngay tại phim trường... ...
Lúc Jiyeon đang dặm lại lớp trang điểm, từ khóe mắt có thể thấy Hyunjung cầm chăn đi đến phía sau, rồi bất ngờ ôm lấy nàng từ sau lưng và quấn chiếc chăn quanh eo nàng. Trước khi thợ trang điểm và các nhân viên xung quanh kịp nói gì, cô ấy đã vội vàng giải thích lắp bắp rằng sợ Jiyeon bị lạnh nên mới làm vậy. Vì không ngờ cô ấy lại thân mật với nàng trước mặt nhiều người như thế, khi cảm nhận được ngực của cô ấy áp sát vào lưng, Jiyeon cảm thấy toàn thân mình bắt đầu nóng bừng vì căng thẳng. Thợ trang điểm cười bảo không cần đánh thêm phấn má hồng nữa, như vậy là đủ rồi.
Sau khi làm xong hành động đó, cô ấy lập tức đi đến bên Juyeon, bảo Juyeon về xe nghỉ ngơi. Jiyeon tự hỏi không biết cô ấy thực sự sợ nàng bị lạnh hay chỉ cố tình làm vậy để Juyeon nhìn thấy. Chưa kịp cảm nhận được sự ấm áp, lòng đã lại cảm thấy lạnh lẽo thêm chút nữa.
Cảnh quay đôi giữa Jiyeon và Hyunjung diễn ra rất suôn sẻ, dù hai người không nói nhiều cũng chẳng có tương tác thực sự, nhưng mọi cảnh quay đều rất dễ dàng. Khi máy quay cần thay pin, đạo diễn bảo hai người cứ đứng yên tại chỗ.
Trong lúc mọi người đều bận rộn với công việc của mình, Hyunjung tiến đến gần Jiyeon hơn, đối mặt với nàng. Đạo diễn đã bảo đừng di chuyển, Jiyeon không hiểu cô ấy định làm gì, đứng tại chỗ mà ngơ ngác nhìn cô ấy. Lúc đó, cô ấy nắm lấy tay nàng, rồi nhét tay nàng vào ống tay áo của cô ấy. Theo phản xạ, nàng siết chặt tay cánh tay ấm áp cô ấy vì tay nàng đang rất lạnh."Lạnh lắm phải không, vừa nãy thấy em run đấy.""... Cũng bình thường thôi.""Vẫn còn giận chị sao? Nói chị nghe chị đã làm gì không tốt, có phải chị đã khiến em buồn không?"Cô ấy nhìn xung quanh dò xét mọi người, rồi nhẹ nhàng nói với nàng."Không, chỉ là tâm trạng em không tốt thôi."Nghe nàng nói vậy, Hyunjung trông vẫn không tin. Cô ấy lại nhích gần hơn, lén nhìn về phía quản lý, rồi không biết từ túi nào rút ra một chiếc vòng tay màu đen cùng với một mẩu giấy nhỏ, nhanh chóng nhét vào tay nàng rồi lập tức quay lại vị trí mà đạo diễn bảo đứng."Cái gì thế này?"Jiyeon bối rối nhìn chiếc vòng tay trong tay mình, là chiếc giống hệt chiếc của cô ấy nhưng khác màu. Dù chưa mở tờ giấy ra, nhưng nàng dường như đã đoán được điều gì. Tim đập nhanh đến nỗi mặt nàng lại bắt đầu đỏ bừng lên. Ngay trước mặt cô ấy, Jiyeon mở tờ giấy ra, bên trong là nét chữ của cô ấy: "Lẽ nào là vì chuyện này sao? Chị luôn để chiếc còn lại dưới gối của em, em không nhìn thấy à?"
Thì ra chiếc vòng đôi còn lại đã luôn ở bên nàng. Cô ấy rốt cuộc là lãng mạn hay ngốc nghếch đây, ai lại kiểm tra xem có gì dưới gối khi đi ngủ, huống chi đó là một chiếc vòng tay nhỏ như vậy. Nàng bỗng nhớ lại mấy hôm trước, đúng vào ngày cô ấy vừa nhuộm tóc, cô ấy quả thực đã ngồi chơi rất lâu trên giường của nàng. Thì ra hôm đó cô ấy đã nhiệt tình giúp nàng mang đồ vào phòng chỉ để leo lên giường và giấu chiếc vòng tay dưới gối, định tạo bất ngờ cho nàng sao? Cô ấy đúng là...Tâm trạng của Jiyeon bất chợt trở nên thoải mái hơn rất nhiều. Có vài cảnh quay cần phải tỏ vẻ nghiêm túc, nhưng trong đầu cứ mãi mơ màng. Chỉ cần nghĩ đến chiếc vòng tay trong túi, nàng lại không kiềm được mà muốn cười. Đây đúng là một hiểu lầm lớn mà.
Buổi quay kéo dài đến tận khuya mới kết thúc. Vì lịch trình dày đặc, nên nhiệm vụ quay MV trong hai ngày đã bị dồn vào một ngày. Khi nhóm trở về ký túc xá, trời đã sang ngày hôm sau. Sojung nhanh chân chiếm trước phòng tắm để tắm rửa, còn Jiyeon thì ngồi một mình trên giường, thử đeo chiếc vòng tay mà cô ấy đã mua lên cổ tay, rồi chụp một tấm ảnh để "chứng nhận".Chẳng bao lâu sau, cô ấy nhắn tin trả lời:"Quả nhiên là vì cái này mà giận đúng không? Yah, Kim Jiyeon! Chị đã nghĩ mấy đêm liền, tự hỏi không biết mình có làm gì sai không..."Sojung rửa mặt xong quay lại phòng ngủ, nhìn thấy nàng đang nghịch điện thoại nên hỏi:"Cậu làm lành với chị ấy chưa? Các thành viên ở bên nhau suốt ngày, nếu có chuyện không vui thì phải nói ra mà giải quyết. Tại sao hai người cứ như một cặp đôi đang trong giai đoạn chán nhau vậy, khiến người ta cứ lo lắng.""Giai đoạn chán nhau hả?""Ừm."Jiyeon đặt điện thoại xuống, giả vờ buôn chuyện nhìn Sojung: "Xem ra cậu có vẻ có kinh nghiệm yêu đương phong phú nhỉ. Cả cái cảm giác 'giai đoạn chán nhau' cũng biết nữa.""Không nha ~ Không có đâu nha."-Tâm trạng của nàng không ngờ lại bị cô ấy "nắm giữ" một cách dễ dàng như vậy. Chiếc vòng tay này khiến nàng bỗng nhiên nhận ra mình có sự chiếm hữu rất lớn đối với cô ấy. Và sự chiếm hữu này, dưới sự bao dung của cô ấy, vô tình lớn dần qua từng ngày.
Khi Hyunjung ngẩng đầu lên, thấy nàng tay xách nách mang bước vào, cô chủ động bỏ cánh gà xuống và đứng dậy giúp nàng xách đồ.Sự thân thiết đột ngột của cô ấy khiến Jiyeon ngây người đứng đó."Em nhìn gì vậy? Em mua gì đấy?"Trong lúc nói chuyện, cô ấy tập trung giành lấy hai túi quần áo lớn từ tay nàng mà không để ý rằng nàng đang mê mẩn vì diện mạo mới của cô ấy."Ồ, quản lý bảo em mang về vài bộ đồ để mặc thử. Ngày mai phải trả lại.""Trong phòng khách có đồ ăn, em ăn một chút đi. Tối nay phải đi thu âm, có thể không có thời gian ăn tối đâu."Cô ấy vừa nói vừa cầm quần áo đi vào phòng ngủ của nàng. Nàng nhìn thấy Yeoreum và Sojung đang ăn cánh gà rán trong phòng khách mà không biết nói gì.
"Chúng ta sắp comeback rồi, ăn như thế này có được không?""Không sao đâu, unnie đãi mà."Nếu là cánh gà cô ấy mua thì lại càng vô lý hơn. Cô ấy vẫn luôn ăn kiêng và giảm cân, tại sao lại ăn những món béo như vậy. Nàng chán nản đi vào phòng ngủ, đúng lúc cô bước ra, suýt chút nữa thì va vào nhau."Unnie, chị mua cánh gà à?""Ừm, ngon lắm.""Tại sao lại ăn món béo như vậy? Không phải đang trong chế độ ăn kiêng sao? Nếu tăng cân thì phải làm sao?""Giáo viên nói hôm nay ăn cũng không sao, mà chị sắp thu âm, chị quen ăn chút gì đó để có cảm giác no thì mới hát tốt được.""Tùy chị thôi. Rồi lại nhịn ăn cả ngày để giảm béo."Jiyeon bực mình nói.Thực ra cũng chỉ vì muốn tốt cho cô ấy, cô ấy dễ tăng cân hơn nàng, mà ngày comeback đã gần kề, lẽ ra phải có chút lo lắng chứ.
"Jiyeon, chị muốn...""Ừm?"Hyunjung bất ngờ lại gần, Jiyeon dường như ngửi thấy mùi thuốc nhuộm tóc. Mái tóc vàng óng ả trước mặt khiến nàng cảm thấy hơi lạ lẫm. Khi cô ấy đến gần, sợi tóc chạm vào hàng mi nàng. Đôi tay nàng vô thức đặt lên eo cô ấy. Vì luôn giảm cân, vòng eo càng trở nên thon gọn, không còn chút mỡ thừa nào. Chỉ cần đặt tay lên eo cô ấy, nàng đã cảm nhận được vẻ quyến rũ toát ra từ cô ấy."Chị muốn hôn em."Mặc dù đã lau sạch nhưng vẫn còn thoang thoảng mùi cánh gà. Jiyeon có chút kháng cự, nhưng vẫn không thể thoát khỏi ánh mắt ham muốn hôn nàng của cô ấy lúc này. Nhưng vì cửa không khóa, sau nụ hôn đơn giản, nàng vẫn từ chối lần hôn sâu hơn của cô ấy."Chị mới nhuộm tóc vàng, có vẻ không được lắm."Hyunjung ngồi khoanh chân trên giường Jiyeon, thoải mái chơi điện thoại và lầm bầm một mình. Jiyeon đang sắp xếp những bộ quần áo mang về từ công ty, phối đồ lại với nhau, chuẩn bị để một lát nữa đem vào phòng thay đồ."Em thấy rất đẹp mà ~"Đó là lời thật lòng của nàng, tóc vàng khiến mắt cô ấy trở nên sáng hơn, da cũng trắng hơn, và đường nét trên gương mặt cũng trở nên tinh tế hơn."Nhưng chị thấy không đẹp lắm."Nàng không biết nên nói gì nữa, thỉnh thoảng cô ấy lại mất tự tin như vậy.Có phải những người xinh đẹp đều không nhận ra vẻ đẹp của mình không? Giống như Jiyeon thường chê mũi mình to, nhưng Hyunjung lại nói thích mũi nàng nhất, cô ấy có thể nhận ra mũi nàng giữa hàng nghìn người, chỉ vì cô ấy thấy nó rất đẹp.-Vì lý do công việc và vì cả hai là đồng nghiệp trong cùng một công ty, hai người vẫn chưa xác lập mối quan hệ tình cảm rõ ràng. Dù cả hai thường bí mật làm những việc mà các cặp đôi hay làm, nhưng chỉ cần một trong hai có người mình thích, họ sẽ chấm dứt mối quan hệ mập mờ này, đó là điều hai người đã hứa với nhau.Người bạn thân nhất của Hyunjung trong công ty là Soobin, và nàng cũng có vài người bạn và đồng nghiệp thân thiết khác. Trong mắt người ngoài, có vẻ như hai người chỉ là mối quan hệ đồng nghiệp bình thường.Vài năm trước, khi lần đầu tiên xảy ra mối quan hệ mập mờ với Hyunjung, hai người đã lén lút hẹn hò, giấu giếm mọi người và công ty. Cứ tưởng rằng sau khi debut sẽ thoải mái hơn, không ngờ sau khi debut lại khiến áp lực công việc lớn hơn, đôi khi mệt mỏi đến mức ngay cả khi ngồi cạnh nhau cũng lười nói chuyện với nhau.
Sau khi ra mắt, hai người thường xuyên phải làm việc riêng, cô ấy nhận được nhiều hợp đồng quảng cáo và hoạt động âm nhạc, còn nàng bận rộn chụp hình quảng cáo và luyện tập cho vai diễn mới. Lúc đó, vì không có điện thoại, nàng thường phải nhờ người quản lý hoặc trợ lý của cô ấy gửi lịch trình để biết được lịch trình của nhau.Có những lúc Hyunjung về rất khuya, chưa kịp tắm rửa, đã cởi giày leo lên giường Jiyeon, hôn lên má nàng một chút. Đôi khi nàng bị cô ấy đánh thức vào lúc nửa đêm, sau đó hai người lén lút hôn nhau trong bóng tối, rồi cô ấy sẽ ngủ quên trên giường nàng. Nếu còn thức, Jiyeon sẽ gọi cô ấy dậy để rửa mặt, có vài lần nàng cũng mệt mỏi, chỉ ôm cô ấy rồi ngủ cùng nhau.Hai người từng bị phát hiện một lần. Sáng sớm hôm đó, người quản lý đến gọi Jiyeon dậy, phát hiện Hyunjung đang ôm nàng ngủ trong chăn. May mắn thay, khi cô ấy tỉnh lại, liền nhanh trí nói dối, rằng cô ấy nhớ rõ mình đang ngủ trên giường của mình, sao lại ở đây với Jiyeon. Người quản lý không nghĩ ngợi gì nhiều đã tin lời Hyunjung nói, còn cười trêu cô ấy ngốc nghếch không nhớ nổi giường của mình. Thật sự là cô ấy thông minh và phản ứng nhanh hơn ai hết. Từ đó, Hyunjung đã từ bỏ thói quen trở về muộn và leo lên giường Jiyeon, cô cảm thấy điều đó quá nguy hiểm. Bởi vì lần trước bị phát hiện, tay cô còn để trong áo ngủ của nàng mà ôm lấy nàng.
Chính sự thay đổi như vậy đã khiến mối quan hệ của hai người dần dần không còn thân thiết như lúc ban đầu. Đến bây giờ, khi mỗi người đều đã có vòng tròn xã hội riêng, dường như thứ duy nhất có thể liên kết họ chỉ còn lại những phản ứng sinh lý quen thuộc giữa hai người.-Cuối cùng, Jiyeon vẫn không ăn món cánh gà mà cô ấy mua, có lẽ nàng phù hợp hơn với việc thu âm khi bụng đói.Trên đường đến địa điểm thu âm, trên xe chỉ có năm người: Hyunjung, Jiyeon, Yeoreum, Sojung và Luda. Đã ba năm kể từ khi debut, nhưng lịch trình thường rất khó để sắp xếp chung với nhau, cùng một bài hát cũng phải thu âm nhiều lần mới hoàn thành.Gần đây, trạng thái của Hyunjung không được tốt cho lắm, giống như lúc nãy cô cảm thấy mái tóc vàng của mình không ổn. Rõ ràng mọi người đều khen ngợi, nhưng chỉ mình cô ấy luôn nói những lời thiếu tự tin. Năng lượng tiêu cực như vậy cuối cùng sẽ ảnh hưởng đến công việc.Vì Hyunjung vào phòng thu trước nên Luda và Jiyeon xuống tầng mua cà phê cho mọi người. Tìm một nơi để giết thời gian ở nơi làm việc là chuyện bình thường đối với mọi người ở nơi làm việc, Luda và nàng nhân cơ hội đi mua cà phê và nán lại một lúc mới lên lầu, tưởng rằng cô ấy đã thu âm gần xong, không ngờ lại nghe thấy giọng của quản lý đang quát mắng cô ấy từ bên ngoài."SeolA, em bị sao vậy? Tại sao em không tập trung được?""Em xin lỗi.""Mấy hôm trước chị đã để ý rồi, gần đây em hay đắm chìm trong suy nghĩ, đang nghĩ cái gì vậy?""Không có gì hết.""Nói thật đi, lúc rảnh rỗi ở ký túc xá em làm gì? Em đang yêu à?""Nói vậy là sao chứ? Sao chị có thể nghĩ vậy?""Vòng tay em đang đeo là vòng tay đôi phải không? Hơn nữa, dạo này em thường đi một mình, ăn uống cũng không thấy em đâu, em bận cái gì vậy?"Jiyeon và Luda nghe rất rõ những lời này từ thang máy ở góc hành lang. Rõ ràng quản lý đã hiểu lầm, vừa rồi cô ấy còn hôn nàng trong ký túc xá, làm sao có thời gian và can đảm để ra ngoài yêu đương. Thế nhưng, từ quản lý mới biết, chiếc vòng tay mà nàng chưa từng thấy trước đây lại là kiểu đôi, nếu vậy thì những phân tích của quản lý cũng có lý, liệu cô ấy có thật sự... đang yêu đương bí mật không? Tâm trạng của nàng cảm thấy khó chịu vì sự nghi ngờ này."Em đang ăn kiêng, chị biết mà, nên em không tham gia bữa tiệc. Còn lại là thời gian riêng tư của em, em không cần phải báo cáo với chị. Và em cũng không có thời gian để yêu đương."Sau khi nghe được lời giải thích của cô ấy, Jiyeon cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút. Thật kỳ lạ, tại sao nàng lại lo lắng như vậy? Có phải vì đang nghe lén cuộc nói chuyện của người khác không? Hay là vì nghi ngờ cô ấy có mối quan hệ với ai khác ngoài nàng? Nàng không biết từ khi nào cảm xúc dành cho cô ấy đã trở nên mơ hồ như vậy. Nàng không rõ liệu mình có còn tình cảm với cô ấy hay không, có lẽ chỉ là thói quen mà thôi, mà chắc chắn cô ấy cũng vậy.Cánh cửa phòng thu âm đột nhiên mở ra, quản lý quay lưng rời đi. Luda nhanh chân đến bên cạnh cô ấy, lo lắng hỏi han tình trạng của cô. Hyunjung chỉ mỉm cười nhẹ nhàng và nói rằng chỉ mắc một số lỗi khi thu âm.Jiyeon quan tâm nhìn cô ấy, ánh mắt vô tình dừng lại ở cổ tay, nơi có một chiếc vòng tay màu xanh đậm. Sáng nay khi ra khỏi nhà, nàng đã thấy cô ấy đeo nó, tưởng chỉ là một dây buộc tóc nên không để ý, giờ nhìn kỹ mới chợt nhận ra.Có vẻ như cô ấy đã chú ý đến ánh nhìn của nàng, cô ấy kéo tay áo xuống, khéo léo giấu chiếc vòng tay vào trong tay áo. Chính hành động này cùng với chiếc vòng tay đầy bí mật khiến Jiyeon, mặc dù không hỏi thêm, nhưng bắt đầu có cảm giác ghét bỏ và nổi giận với cô ấy mà không có lý do.-Vì ngày trở lại ngày càng gần, hai bài hát trong album này phải liên tục luyện tập vũ đạo. Do trước đó quản lý đã nghi ngờ Hyunjung đang bí mật yêu đương, để chứng minh sự trong sạch của mình, mấy ngày qua dù không muốn ăn thì cô vẫn ở bên mọi người. Và chiếc vòng tay màu xanh cũng thường xuyên xuất hiện trong tầm mắt Jiyeon.
Trong giờ nghỉ, mọi người gọi món salad. Jiyeon chỉ ăn chút xà lách và cà chua rồi không muốn ăn thêm nữa. Hyunjung nhận ra mấy ngày nay nàng không muốn ăn, nên hiếm khi chủ động mang một chai nước đến cho nàng. Jiyeon biết cô ấy mang cho mình, nhưng không muốn nhận lấy."Uống nước không?""Em không uống.""Có phải em thấy khó chịu ở đâu không? Sao mấy ngày nay em không ăn gì hết vậy?""Không có."Nàng nghe thấy giọng nói của cô ấy rất kiên nhẫn, nhưng chiếc vòng tay cũng theo cô ấy lắc lư trước mắt nàng, cảm giác chua xót dâng trào trong lòng, khiến nàng không muốn nói chuyện với cô, cũng không muốn nhìn vào mắt cô ấy.
Sau khi bị từ chối vài lần, Jiyeon cứ nghĩ Hyunjung sẽ quay lưng bỏ đi, không ngờ cô ấy đặt chai nước xuống và ngồi ngay bên cạnh. Cô ấy liếc nhìn xung quanh, thấy mọi người đang bận trò chuyện và ăn uống, không ai chú ý đến hai người. Rồi cô ấy luồn tay vào trong chăn của nàng, nắm lấy bàn tay của nàng đang để trong chăn. Cô ấy nghiêng đầu, cố gắng nhìn vào mắt nàng, thì thầm hỏi:"Em sao vậy? Không vui à?"Rõ ràng là cô ấy đang cố gắng dỗ dành nàng. Đáng lẽ ra nàng nên mềm lòng trước sự quan tâm này, nhưng chính vì cô ấy quá dịu dàng, nên lại khiến nàng có thêm lý do để bướng bỉnh và "ức hiếp" cô ấy."Em đã nói không sao rồi, chị cứ tự lo cho mình đi."Nàng đáp lại bằng những lời không mấy dễ nghe, còn hất tay cô ấy đang nắm chặt trong chăn. Nhưng sao tay cô ấy lại lạnh như thế? Có lẽ là do thể trạng cô ấy không ổn. Nàng đeo tai nghe, không muốn để ý đến cô ấy nữa, hành động này rõ ràng muốn đuổi cô ấy đi.
Không biết ai đã mang thêm vài hộp cơm nữa, bên trong có món sushi lươn nướng mà nàng thích. Sojung bảo công ty đặc biệt chuẩn bị để bổ sung năng lượng cho nhóm. Vừa rồi nàng thật sự chưa ăn gì, ánh mắt không thể không hướng về phía những món ăn mà mọi người đang bày ra trên sàn phòng tập.
Rồi nàng thấy Hyunjung cũng bước tới, chọn lấy một chút sushi. Ban đầu nàng nghĩ cô ấy lại đang tham ăn, trong lòng trách cô ấy không kiềm chế được, nhưng vừa mới nghĩ xong đã nhận ra mình sai rồi. Cô ấy cẩn thận chọn vài miếng rồi đặt vào một hộp nhỏ, sau đó quay lại, ánh mắt ra hiệu cho nàng ăn. Cô ấy biết nàng thích món này. Trước đây, cô ấy hay đùa rằng: "Nhớ món em thích đúng là quá dễ, vì sở thích ăn uống của chúng ta trái ngược nhau. Cái gì chị không thích, thì em lại thấy ngon."
Cô ấy mang hộp sushi đã chọn kỹ về phía nàng. Nhưng lần này, nàng không cho cô ấy cơ hội ngồi xuống cạnh mình. Nếu chấp nhận sự quan tâm này, thì lòng tự tôn mà nàng vừa kiên quyết thể hiện sẽ bị chính mình đạp đổ mất. Vì thế, nàng ngang bướng đứng lên, từ chối lòng tốt của cô ấy."Em không muốn ăn! Em đã nói là không ăn rồi, chị cứ làm gì thế?"Nàng hậm hực hất tay cô ấy ra khi cô ấy định kéo tay nàng, rồi tháo tai nghe ra và rời khỏi phòng tập. "Rầm!" Cánh cửa phòng tập bị đóng mạnh, và khi đứng một mình trong hành lang yên tĩnh, Jiyeon lập tức hối hận. Tại sao lần này lại không thể kiềm chế được cảm xúc như vậy? Giờ chắc mọi người đều biết nàng và cô ấy đang có mâu thuẫn rồi.
Tại sao mình lại cứng đầu thế này? Jiyeon liên tục tự hỏi mình với tốc độ nhanh nhất. Câu trả lời là nàng muốn cô ấy chỉ chú ý đến nàng, đặt tất cả suy nghĩ vào nàng, không được có bất kỳ bí mật nào, giống như chiếc vòng tay bí ẩn đó, tại sao đến giờ cô ấy vẫn chưa từng nhắc đến nó trước mặt nàng? Nhưng nàng không tìm ra cách để bày tỏ cảm xúc một cách đúng đắn, khiến cho hành động của nàng và sự ấm ức trong lòng trở thành mâu thuẫn rõ ràng, làm cho mối quan hệ càng trở nên tồi tệ hơn.Suốt buổi chiều, hai người không nói với nhau một lời. Cô ấy chắc cũng đã mất kiên nhẫn rồi.Juyeon rất nhạy bén, cố gắng thăm dò tâm trạng của Jiyeon. Nàng chỉ có thể nói rằng tâm trạng không được tốt, và chuyện này không liên quan đến Hyunjung. Nhưng Juyeon dường như biết mọi chuyện không phải như vậy, cô ấy khẳng định rằng giữa nàng và Hyunjung đang có mâu thuẫn. Juyeon nói nếu tình huống vừa rồi bị quản lý nhìn thấy, có thể cô ấy lại sẽ phải gặp Hyunjung để nói chuyện. Thì ra ngay cả Juyeon cũng nhận ra rằng gần đây quản lý thường gây khó dễ cho cô ấy, có vẻ như cô ấy không chỉ bị mắng trong phòng thu. Nàng không khỏi tò mò rốt cuộc cô ấy đang giấu điều gì không thể tiết lộ.
Ngày hôm sau, cả nhóm phải ngồi xe đi quay MV cho album lần này ở ngoại ô. Mỗi khi ra ngoài quay phim, các thành viên đều cảm giác như đang đi chơi dã ngoại cùng nhau. Dù rất mệt, nhưng mọi người đều vui vẻ và hào hứng.
3 giờ sáng, cả nhóm đã phải dậy để đi đến salon làm đẹp. Soobin nói với Jiyeon là thứ tự trang điểm của nàng giống với cô ấy, đều ở nhóm thứ hai, nên có thể ngủ thêm một tiếng nữa ở ký túc xá. Nàng nhẹ nhàng đáp lại, nhưng trong lòng thì cười thầm vì Soobin nói dối quá tệ. Hôm qua nàng đã xem danh sách rồi, rõ ràng nàng và Hyunjung thuộc nhóm thứ hai, còn Soobin thì thuộc nhóm đầu tiên. Không biết có phải Hyunjung đã cố tình đổi thứ tự với Soobin để tránh mặt nàng không, nghĩ vậy khiến nàng cảm thấy cả ngày quay MV hôm nay sẽ thật tồi tệ.
Quả nhiên, khi Jiyeon và Soobin vào phòng trang điểm, Hyunjung vốn thuộc nhóm thứ hai đã trang điểm xong và đang thay đồ để chuẩn bị quay. Thật ra, khi vừa bước vào, Jiyeon đã thấy cô ấy qua gương đang cúi đầu nhìn điện thoại. Vì cô ấy mới nhuộm tóc vàng nên nàng dễ dàng nhận ra cô ấy trong đám đông thành viên. Nói thật, nàng rất thích kiểu tóc mới của cô ấy. Cô ấy càng lớn càng trở nên đằm thắm hơn, và lần nhuộm tóc này là một sự thay đổi rất khác biệt. Nghĩ kỹ lại, kể từ hôm thu âm, dù ngày nào cũng gặp nhau, nhưng hai người đã không có những khoảnh khắc thân mật với nhau trong suốt mấy ngày qua.
Sau khi trang điểm xong, cả nhóm lại lên xe di chuyển đến địa điểm quay. Địa điểm được sắp xếp ở một tòa nhà mang phong cách châu Âu. Jiyeon, Juyeon và Luda đang chờ đến lượt quay ở gần địa điểm quay đầu tiên.
Trong lúc nói chuyện với họ, Jiyeon thấy Hyunjung và Soobin cầm mấy chiếc chăn đi về phía cả nhóm. Buổi sáng thời tiết khá lạnh, Soobin thấy lạnh nên kéo Hyunjung ra xe lấy chăn. Họ không chỉ lấy chăn của mình mà còn lấy cho các thành viên khác, bao gồm cả của nàng. Khi Hyunjung đến gần, nàng nhận ra chăn của mình đang nằm trong tay cô ấy. Nàng thấy cô ấy hơi do dự rồi đưa chăn của nàng cho Juyeon. Juyeon nhận chăn nhưng chỉ lấy chiếc của mình, sau đó nói với Hyunjung: "Còn một chiếc là của Jiyeon unnie mà."Vô lý, cô ấy không biết sao? Cô ấy chỉ không muốn đích thân đưa nó cho nàng thôi.Juyeon bước đến bên gần Jiyeon, cố ý dùng cùi chỏ chạm vào eo nàng rồi nháy mắt với Hyunjung. Luda không hiểu chuyện gì đang xảy ra, mở to mắt nhìn qua lại giữa hai người.
Cô ấy dù sao cũng là unnie, trong tình huống này nếu không thuận theo thì trông như cô ấy mới là người sai. Vì vậy, Hyunjung hiểu ý, nhét chiếc chăn vào tay Jiyeon, mà chăn vẫn còn hơi ấm vì thân nhiệt của cô ấy.Juyeon cười nói: "Thế mới đúng chứ, đừng giận dỗi nữa, các công chúa của em." Rõ ràng hai người mới là unnie, thế mà lại để những đứa em phải lo cho tâm trạng của mình. Điều này làm nàng càng hối hận về sự bướng bỉnh trong phòng tập hôm đó.Sau đó, Juyeon lại hỏi nàng rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra giữa nàng và Hyunjung. Cô ấy nói rằng nếu là lỗi của Hyunjung, có lẽ cô ấy không cố ý, vì tính cách của cô ấy vốn trầm lặng, không giỏi thể hiện cảm xúc, có thể vì điều đó mà vô tình khiến nàng tổn thương.
Jiyeon tự cho rằng bản thân hiểu rõ tính cách của cô ấy hơn ai hết, và những gì Juyeon nói đều đúng. Nhưng nàng không thể nói với Juyeon lý do khiến nàng phát cáu hôm đó là vì chiếc vòng tay, vì lo sợ rằng cô ấy có mối quan hệ mập mờ với ai khác ngoài nàng. Nàng không thể nói, và cũng không thể thốt ra lời nào.
Khi đến địa điểm quay phim, nàng thấy trong kịch bản có không ít cảnh quay chung với cô ấy. Đến lúc chuẩn bị quay cảnh đôi với cô ấy, Juyeon cứ ngồi gần đó trông chừng. Khi hỏi sao không về xe nghỉ ngơi, cô ấy lại bảo vì lo nàng và cô ấy có thể cãi nhau ngay tại phim trường... ...
Lúc Jiyeon đang dặm lại lớp trang điểm, từ khóe mắt có thể thấy Hyunjung cầm chăn đi đến phía sau, rồi bất ngờ ôm lấy nàng từ sau lưng và quấn chiếc chăn quanh eo nàng. Trước khi thợ trang điểm và các nhân viên xung quanh kịp nói gì, cô ấy đã vội vàng giải thích lắp bắp rằng sợ Jiyeon bị lạnh nên mới làm vậy. Vì không ngờ cô ấy lại thân mật với nàng trước mặt nhiều người như thế, khi cảm nhận được ngực của cô ấy áp sát vào lưng, Jiyeon cảm thấy toàn thân mình bắt đầu nóng bừng vì căng thẳng. Thợ trang điểm cười bảo không cần đánh thêm phấn má hồng nữa, như vậy là đủ rồi.
Sau khi làm xong hành động đó, cô ấy lập tức đi đến bên Juyeon, bảo Juyeon về xe nghỉ ngơi. Jiyeon tự hỏi không biết cô ấy thực sự sợ nàng bị lạnh hay chỉ cố tình làm vậy để Juyeon nhìn thấy. Chưa kịp cảm nhận được sự ấm áp, lòng đã lại cảm thấy lạnh lẽo thêm chút nữa.
Cảnh quay đôi giữa Jiyeon và Hyunjung diễn ra rất suôn sẻ, dù hai người không nói nhiều cũng chẳng có tương tác thực sự, nhưng mọi cảnh quay đều rất dễ dàng. Khi máy quay cần thay pin, đạo diễn bảo hai người cứ đứng yên tại chỗ.
Trong lúc mọi người đều bận rộn với công việc của mình, Hyunjung tiến đến gần Jiyeon hơn, đối mặt với nàng. Đạo diễn đã bảo đừng di chuyển, Jiyeon không hiểu cô ấy định làm gì, đứng tại chỗ mà ngơ ngác nhìn cô ấy. Lúc đó, cô ấy nắm lấy tay nàng, rồi nhét tay nàng vào ống tay áo của cô ấy. Theo phản xạ, nàng siết chặt tay cánh tay ấm áp cô ấy vì tay nàng đang rất lạnh."Lạnh lắm phải không, vừa nãy thấy em run đấy.""... Cũng bình thường thôi.""Vẫn còn giận chị sao? Nói chị nghe chị đã làm gì không tốt, có phải chị đã khiến em buồn không?"Cô ấy nhìn xung quanh dò xét mọi người, rồi nhẹ nhàng nói với nàng."Không, chỉ là tâm trạng em không tốt thôi."Nghe nàng nói vậy, Hyunjung trông vẫn không tin. Cô ấy lại nhích gần hơn, lén nhìn về phía quản lý, rồi không biết từ túi nào rút ra một chiếc vòng tay màu đen cùng với một mẩu giấy nhỏ, nhanh chóng nhét vào tay nàng rồi lập tức quay lại vị trí mà đạo diễn bảo đứng."Cái gì thế này?"Jiyeon bối rối nhìn chiếc vòng tay trong tay mình, là chiếc giống hệt chiếc của cô ấy nhưng khác màu. Dù chưa mở tờ giấy ra, nhưng nàng dường như đã đoán được điều gì. Tim đập nhanh đến nỗi mặt nàng lại bắt đầu đỏ bừng lên. Ngay trước mặt cô ấy, Jiyeon mở tờ giấy ra, bên trong là nét chữ của cô ấy: "Lẽ nào là vì chuyện này sao? Chị luôn để chiếc còn lại dưới gối của em, em không nhìn thấy à?"
Thì ra chiếc vòng đôi còn lại đã luôn ở bên nàng. Cô ấy rốt cuộc là lãng mạn hay ngốc nghếch đây, ai lại kiểm tra xem có gì dưới gối khi đi ngủ, huống chi đó là một chiếc vòng tay nhỏ như vậy. Nàng bỗng nhớ lại mấy hôm trước, đúng vào ngày cô ấy vừa nhuộm tóc, cô ấy quả thực đã ngồi chơi rất lâu trên giường của nàng. Thì ra hôm đó cô ấy đã nhiệt tình giúp nàng mang đồ vào phòng chỉ để leo lên giường và giấu chiếc vòng tay dưới gối, định tạo bất ngờ cho nàng sao? Cô ấy đúng là...Tâm trạng của Jiyeon bất chợt trở nên thoải mái hơn rất nhiều. Có vài cảnh quay cần phải tỏ vẻ nghiêm túc, nhưng trong đầu cứ mãi mơ màng. Chỉ cần nghĩ đến chiếc vòng tay trong túi, nàng lại không kiềm được mà muốn cười. Đây đúng là một hiểu lầm lớn mà.
Buổi quay kéo dài đến tận khuya mới kết thúc. Vì lịch trình dày đặc, nên nhiệm vụ quay MV trong hai ngày đã bị dồn vào một ngày. Khi nhóm trở về ký túc xá, trời đã sang ngày hôm sau. Sojung nhanh chân chiếm trước phòng tắm để tắm rửa, còn Jiyeon thì ngồi một mình trên giường, thử đeo chiếc vòng tay mà cô ấy đã mua lên cổ tay, rồi chụp một tấm ảnh để "chứng nhận".Chẳng bao lâu sau, cô ấy nhắn tin trả lời:"Quả nhiên là vì cái này mà giận đúng không? Yah, Kim Jiyeon! Chị đã nghĩ mấy đêm liền, tự hỏi không biết mình có làm gì sai không..."Sojung rửa mặt xong quay lại phòng ngủ, nhìn thấy nàng đang nghịch điện thoại nên hỏi:"Cậu làm lành với chị ấy chưa? Các thành viên ở bên nhau suốt ngày, nếu có chuyện không vui thì phải nói ra mà giải quyết. Tại sao hai người cứ như một cặp đôi đang trong giai đoạn chán nhau vậy, khiến người ta cứ lo lắng.""Giai đoạn chán nhau hả?""Ừm."Jiyeon đặt điện thoại xuống, giả vờ buôn chuyện nhìn Sojung: "Xem ra cậu có vẻ có kinh nghiệm yêu đương phong phú nhỉ. Cả cái cảm giác 'giai đoạn chán nhau' cũng biết nữa.""Không nha ~ Không có đâu nha."-Tâm trạng của nàng không ngờ lại bị cô ấy "nắm giữ" một cách dễ dàng như vậy. Chiếc vòng tay này khiến nàng bỗng nhiên nhận ra mình có sự chiếm hữu rất lớn đối với cô ấy. Và sự chiếm hữu này, dưới sự bao dung của cô ấy, vô tình lớn dần qua từng ngày.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com