Edit Quy Bi Chi Chu Tu Q4 Chuong 56
Từ Giáo đường St. Samuel trở lại số 160 phố Backlund, Klein nhìn thấy quản gia Walter đeo găng tay màu trắng đi tới đón.
"Thưa ngài, vừa rồi có người tới đưa danh thiếp, nói chủ nhân hắn hy vọng vào khoảng thời gian từ 4 đến 5 giờ có thể đến gặp ngài." Walter bình tĩnh nói.
Klein hồi tưởng lại xem ai sẽ có khả năng tới làm khách, lại không tìm ra được, thế là nhẹ nhàng gật đầu nói:
"Chủ nhân hắn là ai?"
Walter nhìn thoáng qua hai bên trái phải, thấy đám người giúp việc và hầu gái đều ở cách nơi này khá xa, mới mở miệng hồi đáp:
"Nam tước Sindras."
'Nam tước Sindras... Vị phú ông gia sản giàu có dựa vào đảng bảo thủ và công tước Negan đạt được tước vị, một trong những người chủ ngân hàng và xí nghiệp nổi danh nhất vương quốc? Mình trước đó trợ giúp phu nhân Mary mua cổ phần công ty Capim, đối thủ cạnh tranh cùng những người quen của hắn... Hắn vì chuyện này mà tự thân đến gặp mình sao? Giao dịch kia chỉ là trên dưới 13.000 bảng, hắn hẳn không thèm để vào mắt mới đúng...' Klein vừa suy nghĩ thật nhanh, vừa đi lên cầu thang thông tới lầu hai.
Walter theo sau nửa bước, ở bên cạnh nói:
"Thưa ngài, nếu ngài không muốn gặp Nam tước Sindras, chúng tôi sẽ nói với ông ta ngài đang ở Giáo đường St. Samuel nghe Giám mục giảng đạo, có lẽ phải tới tối mới trở về."
Ý ngầm trong lời nói của quản gia là, Nam tước Sindras là tín đồ "Chúa Tể Bão Táp", không có khả năng trực tiếp tới Giáo đường St. Samuel để tìm người.
Klein ngẫm nghĩ, mỉm cười nói:
"Đây là một vị quý tộc có ảnh hưởng cực lớn ở ngân hàng, về sau khẳng định sẽ gặp mặt, phải nể mặt ông ta một chút."
"Ừm... Sắp xếp gặp ở phòng khách nhỏ lầu hai đi."
Theo Klein biết, Nam tước Sindras là đại cổ đông lớn thứ 3 của ngân hàng Backlund, ngân hàng to nhất South Wales, ở trong ngành nghề này tại vương quốc Loen, tuyệt đối là người rất có sức ảnh hưởng.
"Vâng thưa ngài." Walter không hỏi gì thêm.
Buổi chiều, lúc 4 giờ 10 phút, Klein gặp được vị khách thường xuyên xuất hiện trên các mặt báo tại phòng khách nhỏ.
Điều duy nhất khác biệt so với tưởng tượng của anh là, sau 3 giờ, tầng mây trên bầu trời Backlund lại càng dày hơn, sắc trời âm u, còn xuất hiện mưa nhỏ tí tách, làm cho người ta không còn cảm thấy ánh mặt trời sáng sủa ấm áp.
Nam tước Sindras giống y hệt những tấm ảnh chụp được in trên báo chí, tóc đen pha lẫn bạc được chải chỉnh tề, lộ ra cái trán rộng lớn cùng mép tóc hơi cao.
Mặt hắn hình tròn, nhưng chỗ khuyết thiếu đã có thịt làm đầy lên, xương gò má hơi cao, nếp nhăn các nơi rất rõ ràng.
Khác với số đông người Loen cùng tuổi, Nam tước Sindras không để râu, phần cằm và má sạch sẽ nhẵn nhụi, đôi mắt lam nhạt tới mức gần như không có màu sắc.
Bên cạnh hắn có một người giúp việc và một vệ sĩ, đều là loại người có ngoại hình rất bình thường, đặc thù lớn nhất của người trước là đầu đã có chút hói, người sau thì tóc ngắn, có một bộ râu rậm kéo từ lỗ tai tới dưới cằm.
"Chào buổi chiều thưa ngài Nam tước tôn quý, thực vinh hạnh vì được ngài tới làm khách." Klein đặt tay trước ngực, cúi chào một cái.
Bình thường mà nói, chủ nhân đối mặt với khách tới, thì sẽ ngả thân thể về phía trước, vươn tay phải đi bắt tay, nhưng giờ khắc này, trước mặt anh là một quý tộc, phải càng thêm khách khí.
Nam tước Sindras nhẹ nhàng gật đầu, mỉm cười thăm hỏi:
"Không, ông không cần khách khí, tôi đã sớm nên đến đến gặp ông mới phải, một quý ngài từng trải, hiểu biết sâu sắc về nam đại lục."
Khen tặng nhau mấy câu, hai người đều tự ngồi xuống, người giúp việc và cận vệ thì đứng bên cạnh.
Klein đang muốn mở miệng, Nam tước Sindras đã dùng tư thái bình thản mà thân cận nói:
"Dantes, tôi rất bội phục người như ông, không phải ai cũng có thể làm giàu từ nam đại lục hỗn loạn, cái này phải có lá gan rất lớn, dám đối mặt với khó khăn, cùng với sức phán đoán kinh người."
"Lúc trước tôi từng phá sản, cũng muốn tới nam đại lục bắt đầu lại lần nữa, đáng tiếc, tôi không đủ can đảm."
Nam tước Sindras tuy về sau mới trở thành quý tộc, nhưng hắn không phải xuất thân bình dân chân chính, cụ của hắn, ông của hắn, đều làm khai thác thuộc địa, kiếm được không ít tiền từ mậu dịch trên biển, đều là những thương nhân rất thành công, cha hắn thì đầu tư công nghiệp, cũng tích lũy được không ít nhà xưởng và tiếng tăm.
Đến thế hệ này, có gia sản giàu sụ, hắn nhảy vào ngành ngân hàng còn đang trên đường phát triển, trở thành một trong những phú ông ngàn vạn đầu tiên của Loen.
Trong quá trình này, Nam tước Sindras gặp phải ba lượt thất bại, nhưng đều gắng gượng đứng dậy, lần nguy hiểm nhất trong đó, ngân hàng hắn xây đầu tiên tại South Wales gặp phải nguy cơ nghiêm trọng, bị chèn ép, thiếu chút nữa thì phá sản.
'Lúc nào cũng nhắc tới nam đại lục... Ông ta đang muốn nói rằng ông đã phát hiện ra thân phận của mình có vấn đề, từ đó cảnh cáo? Chắc ông ta không thể tưởng tượng nổi, toàn bộ quá khứ nam đại lục mà ông nhắc tới đều là giả...' Klein ở trong lòng cười nhạo một tiếng, mặt ngoài rất bình thường đáp lại:
"Đó không phải dũng cảm, mà là lỗ mãng."
"Số đông bộ phận người tới nam đại lục quả thật có tinh thần ưa mạo hiểm, nhưng cũng chỉ vậy mà thôi."
Không đợi Nam tước Sindras mở miệng, anh chuyển giọng cười nói:
"Trước đó tôi thiếu chút nữa thuê ngài Rebak làm quản gia, hắn nói ngài là một người chủ rất tốt."
Nam tước Sindras nghe xong, thở dài nói:
"Đây là một chuyện làm cho tôi cảm thấy thật đáng tiếc."
"Tôi chân thành hy vọng Rebak có thể tiếp tục làm quản gia của tôi, nhưng hắn không thể chiến thắng lập trường mâu thuẫn."
Nói tới đây, Nam tước Sindras nhìn quý ngài trung niên nho nhã anh tuấn Dwayne Dantes, cầm lên hồng trà người hầu đưa tới, nhẹ nhàng nhấp một ngụm rồi nói:
"Tôi cũng chân thành hy vọng chúng ta có thể trở thành bạn bè, hy vọng ông có thể chuyển nhượng 3% cổ phần công ty Capim cho tôi."
"Tôi sẽ trả giá bằng điều kiện ông không thể cự tuyệt."
'Rốt cục cũng đến chuyện chính... Nhưng mình và phu nhân Mary đã ký hợp đồng...' Klein im lặng hai giây, thở dài nói:
"Tôi cực kỳ coi trọng danh dự."
Nghe câu trả lời này, Nam tước Sindras mặt ngoài thì bình thường, trong lòng lại nửa là kinh ngạc nửa là tò mò hỏi:
"Ông không muốn nghe thử điều kiện của tôi là gì?"
Klein trong hình tượng Dwayne Dantes cố ý cười khổ nói:
"Tôi sợ là tôi không thể cự tuyệt."
"Ha ha." Nam tước Sindras nhất thời nở nụ cười, chậm rãi đứng lên nói, "Ông khôi hài y như lời đồn, nhưng lời đồn không nhắc tới ý chí kiên định."
Hắn nhìn vệ sĩ cùng người giúp việc bên cạnh, nhìn tới Dwayne Dantes nói:
"Làm bạn hợp tác với ông khẳng định tốt hơn làm đối thủ cạnh tranh, được rồi, tới lúc tôi phải về rồi, còn có không ít chuyện chờ tôi xử lý."
'Cái này là chân thành ca ngợi, hay là giấu diếm uy hiếp?' Klein không phải "Khán giả", suy luận không nổi ý tứ nhỏ như vậy, chỉ có thể đáp lại:
"Tôi cũng có cảm nhận như vậy, rất chờ mong ở lĩnh vực khác có thể cùng ngài Nam tước hợp tác."Nam tước Sindras mỉm cười gật đầu, không nói thêm gì nữa, được Dwayne Dantes mang theo quản gia cùng người giúp việc một đường tiễn ra cửa chính.
Nhìn xe ngựa xa hoa dần dần đi xa, quản gia Walter bỗng nhiên mở miệng hỏi:
"Thưa ngài, ngài có cần tạm thời thuê thêm vài vệ sĩ không?"
Hả? Klein thiếu chút nữa không hiểu được ý tứ của quản gia.
Thấy chủ thuê vẻ mặt không có thay đổi gì, Walter bổ sung:
"Có đôi khi, cạnh tranh ngành nghề cũng sẽ mang đến nguy hiểm cho thương nhân."
'Quản gia cũng nghe ra được sự uy hiếp tiềm tàng trong lời nói của Nam tước Sindras rồi?' Khóe miệng Klein hơi nhếch lên nói:
"Tôi không lo lắng, bởi vì nơi này là Backlund."
'Bởi vì mình đã đánh tiếng với giáo hội Đêm Đen, bởi vì mình đang chuẩn bị hợp tác với quân đội... Cho nên, mình căn bản không cần lo lắng sẽ bị người phi phàm trả thù, không lo lắng mọi chuyện sẽ giống như vụ đại sứ Intis, hơn nữa Nam tước Sindras cũng là người có thân phận có địa vị, không có khả năng lỗ mãng như vậy...' Klein ở trong lòng yên lặng suy nghĩ.
Nhưng mà Walter cũng là có ý tốt, anh cười nói:
"Nhưng cẩn thận luôn là một thói quen tốt."
"Ừm... Có thể mời tới hai vệ sĩ, để bọn họ âm thầm bảo vệ, tận lực không để người hầu trong nhà phát hiện."
"Vâng thưa ngài." Walter lập tức đáp lại.
Klein ngẫm nghĩ, lại nói với hắn:
"Đi tới nhà nghị viên Macht, mời hắn và phu nhân, con gái đến phòng ăn Intis Serenzo cùng ăn bữa tối ngày mai, nếu bọn họ không rảnh thì có thể hoãn lại."
Anh đang muốn nói chuyện với nghị viên Macht rằng mình đồng ý tiếp nhận khảo nghiệm của quân đội, hoàn thành một đợt giao dịch số lượng vũ khí nhỏ.
Vốn cách thuận tiện nhất là trực tiếp đi tới nhà nghị viên Macht, sau đó nhắc tới việc này, nhưng suy xét đến việc bên cạnh Hazel có lẽ tồn tại một Bán Thần con đường "Kẻ trộm”, khi tiếp xúc gần gũi có khả năng phát hiện được khí tức xương mù xám trên người mình, nên Klein mới đổi ý, chọn địa điểm là nhà ăn bên ngoài.
Như vậy thì căn cứ theo phán đoán của Klein, vị không thể thành công "Ký sinh" vào Hazel kia không có cách nào cùng hành động.
......
Hugh tránh ở trong bóng râm cây cối, nhìn một chiếc xe ngựa màu nâu thong thả đi qua, tiến về phía quận Hoàng Hậu.
Trên xe ngựa đó có một cái huy hiệu rõ ràng, chủ thể là một đóa hoa và hai cái nhẫn, cái này thuộc về thị vệ trưởng cung điện vương quốc Loen, Tử tước Stratford.
Hugh thấy không có phát hiện gì, chán nản rời khỏi địa điểm ẩn thân, đi tới chiếc xe ngựa công cộng gần đó, một đường quay về khu vực cầu Backlund, đi bộ vào quận Đông.
Đi vào quán bar phố Daravi, Hugh né tránh từng kẻ say khướt, thuận lợi đến quầy bar, trực tiếp hỏi người pha chế đang lau chén:
"Có nhiệm vụ gì mới không?"
Người pha chế nhất thời nở nụ cười:
"Có, quản gia Walter trước kia bỏ ra 200 bảng treo thưởng nhiệm vụ bắt kẻ lừa đảo đã đưa ra nhiệm vụ mới, rất đơn giản, âm thầm bảo hộ chủ nhân hắn vài ngày, thù lao tự thỏa thuận, khẳng định rất nhiều."
"Hắn rất hài lòng với hiệu suất làm việc trong nhiệm vụ trước của cô, chỉ định chúng tôi ưu tiên cô."
"Thế nào, có hứng thú không?"
Hugh có ấn tượng rất sâu sắc với quản gia và chủ nhân của hắn, bởi vì bọn họ đã bỏ 200 bảng tìm kiếm kẻ lừa đảo chỉ lừa 1.000 bảng.
'Rất sảng khoái, lúc trả tiền cũng rất nhanh gọn...' Hugh hơi hồi tưởng liền gật đầu nói:
"Được."
"Thưa ngài, vừa rồi có người tới đưa danh thiếp, nói chủ nhân hắn hy vọng vào khoảng thời gian từ 4 đến 5 giờ có thể đến gặp ngài." Walter bình tĩnh nói.
Klein hồi tưởng lại xem ai sẽ có khả năng tới làm khách, lại không tìm ra được, thế là nhẹ nhàng gật đầu nói:
"Chủ nhân hắn là ai?"
Walter nhìn thoáng qua hai bên trái phải, thấy đám người giúp việc và hầu gái đều ở cách nơi này khá xa, mới mở miệng hồi đáp:
"Nam tước Sindras."
'Nam tước Sindras... Vị phú ông gia sản giàu có dựa vào đảng bảo thủ và công tước Negan đạt được tước vị, một trong những người chủ ngân hàng và xí nghiệp nổi danh nhất vương quốc? Mình trước đó trợ giúp phu nhân Mary mua cổ phần công ty Capim, đối thủ cạnh tranh cùng những người quen của hắn... Hắn vì chuyện này mà tự thân đến gặp mình sao? Giao dịch kia chỉ là trên dưới 13.000 bảng, hắn hẳn không thèm để vào mắt mới đúng...' Klein vừa suy nghĩ thật nhanh, vừa đi lên cầu thang thông tới lầu hai.
Walter theo sau nửa bước, ở bên cạnh nói:
"Thưa ngài, nếu ngài không muốn gặp Nam tước Sindras, chúng tôi sẽ nói với ông ta ngài đang ở Giáo đường St. Samuel nghe Giám mục giảng đạo, có lẽ phải tới tối mới trở về."
Ý ngầm trong lời nói của quản gia là, Nam tước Sindras là tín đồ "Chúa Tể Bão Táp", không có khả năng trực tiếp tới Giáo đường St. Samuel để tìm người.
Klein ngẫm nghĩ, mỉm cười nói:
"Đây là một vị quý tộc có ảnh hưởng cực lớn ở ngân hàng, về sau khẳng định sẽ gặp mặt, phải nể mặt ông ta một chút."
"Ừm... Sắp xếp gặp ở phòng khách nhỏ lầu hai đi."
Theo Klein biết, Nam tước Sindras là đại cổ đông lớn thứ 3 của ngân hàng Backlund, ngân hàng to nhất South Wales, ở trong ngành nghề này tại vương quốc Loen, tuyệt đối là người rất có sức ảnh hưởng.
"Vâng thưa ngài." Walter không hỏi gì thêm.
Buổi chiều, lúc 4 giờ 10 phút, Klein gặp được vị khách thường xuyên xuất hiện trên các mặt báo tại phòng khách nhỏ.
Điều duy nhất khác biệt so với tưởng tượng của anh là, sau 3 giờ, tầng mây trên bầu trời Backlund lại càng dày hơn, sắc trời âm u, còn xuất hiện mưa nhỏ tí tách, làm cho người ta không còn cảm thấy ánh mặt trời sáng sủa ấm áp.
Nam tước Sindras giống y hệt những tấm ảnh chụp được in trên báo chí, tóc đen pha lẫn bạc được chải chỉnh tề, lộ ra cái trán rộng lớn cùng mép tóc hơi cao.
Mặt hắn hình tròn, nhưng chỗ khuyết thiếu đã có thịt làm đầy lên, xương gò má hơi cao, nếp nhăn các nơi rất rõ ràng.
Khác với số đông người Loen cùng tuổi, Nam tước Sindras không để râu, phần cằm và má sạch sẽ nhẵn nhụi, đôi mắt lam nhạt tới mức gần như không có màu sắc.
Bên cạnh hắn có một người giúp việc và một vệ sĩ, đều là loại người có ngoại hình rất bình thường, đặc thù lớn nhất của người trước là đầu đã có chút hói, người sau thì tóc ngắn, có một bộ râu rậm kéo từ lỗ tai tới dưới cằm.
"Chào buổi chiều thưa ngài Nam tước tôn quý, thực vinh hạnh vì được ngài tới làm khách." Klein đặt tay trước ngực, cúi chào một cái.
Bình thường mà nói, chủ nhân đối mặt với khách tới, thì sẽ ngả thân thể về phía trước, vươn tay phải đi bắt tay, nhưng giờ khắc này, trước mặt anh là một quý tộc, phải càng thêm khách khí.
Nam tước Sindras nhẹ nhàng gật đầu, mỉm cười thăm hỏi:
"Không, ông không cần khách khí, tôi đã sớm nên đến đến gặp ông mới phải, một quý ngài từng trải, hiểu biết sâu sắc về nam đại lục."
Khen tặng nhau mấy câu, hai người đều tự ngồi xuống, người giúp việc và cận vệ thì đứng bên cạnh.
Klein đang muốn mở miệng, Nam tước Sindras đã dùng tư thái bình thản mà thân cận nói:
"Dantes, tôi rất bội phục người như ông, không phải ai cũng có thể làm giàu từ nam đại lục hỗn loạn, cái này phải có lá gan rất lớn, dám đối mặt với khó khăn, cùng với sức phán đoán kinh người."
"Lúc trước tôi từng phá sản, cũng muốn tới nam đại lục bắt đầu lại lần nữa, đáng tiếc, tôi không đủ can đảm."
Nam tước Sindras tuy về sau mới trở thành quý tộc, nhưng hắn không phải xuất thân bình dân chân chính, cụ của hắn, ông của hắn, đều làm khai thác thuộc địa, kiếm được không ít tiền từ mậu dịch trên biển, đều là những thương nhân rất thành công, cha hắn thì đầu tư công nghiệp, cũng tích lũy được không ít nhà xưởng và tiếng tăm.
Đến thế hệ này, có gia sản giàu sụ, hắn nhảy vào ngành ngân hàng còn đang trên đường phát triển, trở thành một trong những phú ông ngàn vạn đầu tiên của Loen.
Trong quá trình này, Nam tước Sindras gặp phải ba lượt thất bại, nhưng đều gắng gượng đứng dậy, lần nguy hiểm nhất trong đó, ngân hàng hắn xây đầu tiên tại South Wales gặp phải nguy cơ nghiêm trọng, bị chèn ép, thiếu chút nữa thì phá sản.
'Lúc nào cũng nhắc tới nam đại lục... Ông ta đang muốn nói rằng ông đã phát hiện ra thân phận của mình có vấn đề, từ đó cảnh cáo? Chắc ông ta không thể tưởng tượng nổi, toàn bộ quá khứ nam đại lục mà ông nhắc tới đều là giả...' Klein ở trong lòng cười nhạo một tiếng, mặt ngoài rất bình thường đáp lại:
"Đó không phải dũng cảm, mà là lỗ mãng."
"Số đông bộ phận người tới nam đại lục quả thật có tinh thần ưa mạo hiểm, nhưng cũng chỉ vậy mà thôi."
Không đợi Nam tước Sindras mở miệng, anh chuyển giọng cười nói:
"Trước đó tôi thiếu chút nữa thuê ngài Rebak làm quản gia, hắn nói ngài là một người chủ rất tốt."
Nam tước Sindras nghe xong, thở dài nói:
"Đây là một chuyện làm cho tôi cảm thấy thật đáng tiếc."
"Tôi chân thành hy vọng Rebak có thể tiếp tục làm quản gia của tôi, nhưng hắn không thể chiến thắng lập trường mâu thuẫn."
Nói tới đây, Nam tước Sindras nhìn quý ngài trung niên nho nhã anh tuấn Dwayne Dantes, cầm lên hồng trà người hầu đưa tới, nhẹ nhàng nhấp một ngụm rồi nói:
"Tôi cũng chân thành hy vọng chúng ta có thể trở thành bạn bè, hy vọng ông có thể chuyển nhượng 3% cổ phần công ty Capim cho tôi."
"Tôi sẽ trả giá bằng điều kiện ông không thể cự tuyệt."
'Rốt cục cũng đến chuyện chính... Nhưng mình và phu nhân Mary đã ký hợp đồng...' Klein im lặng hai giây, thở dài nói:
"Tôi cực kỳ coi trọng danh dự."
Nghe câu trả lời này, Nam tước Sindras mặt ngoài thì bình thường, trong lòng lại nửa là kinh ngạc nửa là tò mò hỏi:
"Ông không muốn nghe thử điều kiện của tôi là gì?"
Klein trong hình tượng Dwayne Dantes cố ý cười khổ nói:
"Tôi sợ là tôi không thể cự tuyệt."
"Ha ha." Nam tước Sindras nhất thời nở nụ cười, chậm rãi đứng lên nói, "Ông khôi hài y như lời đồn, nhưng lời đồn không nhắc tới ý chí kiên định."
Hắn nhìn vệ sĩ cùng người giúp việc bên cạnh, nhìn tới Dwayne Dantes nói:
"Làm bạn hợp tác với ông khẳng định tốt hơn làm đối thủ cạnh tranh, được rồi, tới lúc tôi phải về rồi, còn có không ít chuyện chờ tôi xử lý."
'Cái này là chân thành ca ngợi, hay là giấu diếm uy hiếp?' Klein không phải "Khán giả", suy luận không nổi ý tứ nhỏ như vậy, chỉ có thể đáp lại:
"Tôi cũng có cảm nhận như vậy, rất chờ mong ở lĩnh vực khác có thể cùng ngài Nam tước hợp tác."Nam tước Sindras mỉm cười gật đầu, không nói thêm gì nữa, được Dwayne Dantes mang theo quản gia cùng người giúp việc một đường tiễn ra cửa chính.
Nhìn xe ngựa xa hoa dần dần đi xa, quản gia Walter bỗng nhiên mở miệng hỏi:
"Thưa ngài, ngài có cần tạm thời thuê thêm vài vệ sĩ không?"
Hả? Klein thiếu chút nữa không hiểu được ý tứ của quản gia.
Thấy chủ thuê vẻ mặt không có thay đổi gì, Walter bổ sung:
"Có đôi khi, cạnh tranh ngành nghề cũng sẽ mang đến nguy hiểm cho thương nhân."
'Quản gia cũng nghe ra được sự uy hiếp tiềm tàng trong lời nói của Nam tước Sindras rồi?' Khóe miệng Klein hơi nhếch lên nói:
"Tôi không lo lắng, bởi vì nơi này là Backlund."
'Bởi vì mình đã đánh tiếng với giáo hội Đêm Đen, bởi vì mình đang chuẩn bị hợp tác với quân đội... Cho nên, mình căn bản không cần lo lắng sẽ bị người phi phàm trả thù, không lo lắng mọi chuyện sẽ giống như vụ đại sứ Intis, hơn nữa Nam tước Sindras cũng là người có thân phận có địa vị, không có khả năng lỗ mãng như vậy...' Klein ở trong lòng yên lặng suy nghĩ.
Nhưng mà Walter cũng là có ý tốt, anh cười nói:
"Nhưng cẩn thận luôn là một thói quen tốt."
"Ừm... Có thể mời tới hai vệ sĩ, để bọn họ âm thầm bảo vệ, tận lực không để người hầu trong nhà phát hiện."
"Vâng thưa ngài." Walter lập tức đáp lại.
Klein ngẫm nghĩ, lại nói với hắn:
"Đi tới nhà nghị viên Macht, mời hắn và phu nhân, con gái đến phòng ăn Intis Serenzo cùng ăn bữa tối ngày mai, nếu bọn họ không rảnh thì có thể hoãn lại."
Anh đang muốn nói chuyện với nghị viên Macht rằng mình đồng ý tiếp nhận khảo nghiệm của quân đội, hoàn thành một đợt giao dịch số lượng vũ khí nhỏ.
Vốn cách thuận tiện nhất là trực tiếp đi tới nhà nghị viên Macht, sau đó nhắc tới việc này, nhưng suy xét đến việc bên cạnh Hazel có lẽ tồn tại một Bán Thần con đường "Kẻ trộm”, khi tiếp xúc gần gũi có khả năng phát hiện được khí tức xương mù xám trên người mình, nên Klein mới đổi ý, chọn địa điểm là nhà ăn bên ngoài.
Như vậy thì căn cứ theo phán đoán của Klein, vị không thể thành công "Ký sinh" vào Hazel kia không có cách nào cùng hành động.
......
Hugh tránh ở trong bóng râm cây cối, nhìn một chiếc xe ngựa màu nâu thong thả đi qua, tiến về phía quận Hoàng Hậu.
Trên xe ngựa đó có một cái huy hiệu rõ ràng, chủ thể là một đóa hoa và hai cái nhẫn, cái này thuộc về thị vệ trưởng cung điện vương quốc Loen, Tử tước Stratford.
Hugh thấy không có phát hiện gì, chán nản rời khỏi địa điểm ẩn thân, đi tới chiếc xe ngựa công cộng gần đó, một đường quay về khu vực cầu Backlund, đi bộ vào quận Đông.
Đi vào quán bar phố Daravi, Hugh né tránh từng kẻ say khướt, thuận lợi đến quầy bar, trực tiếp hỏi người pha chế đang lau chén:
"Có nhiệm vụ gì mới không?"
Người pha chế nhất thời nở nụ cười:
"Có, quản gia Walter trước kia bỏ ra 200 bảng treo thưởng nhiệm vụ bắt kẻ lừa đảo đã đưa ra nhiệm vụ mới, rất đơn giản, âm thầm bảo hộ chủ nhân hắn vài ngày, thù lao tự thỏa thuận, khẳng định rất nhiều."
"Hắn rất hài lòng với hiệu suất làm việc trong nhiệm vụ trước của cô, chỉ định chúng tôi ưu tiên cô."
"Thế nào, có hứng thú không?"
Hugh có ấn tượng rất sâu sắc với quản gia và chủ nhân của hắn, bởi vì bọn họ đã bỏ 200 bảng tìm kiếm kẻ lừa đảo chỉ lừa 1.000 bảng.
'Rất sảng khoái, lúc trả tiền cũng rất nhanh gọn...' Hugh hơi hồi tưởng liền gật đầu nói:
"Được."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com