Edit Phan 6 Tinh Te Nu Vuong Dong Nat
Việc mình lọt vào bảng xếp hạng và những chuyện xảy ra tại trạm không gian Đại Bàng được báo cáo lên, Quý Dữu vẫn chưa rõ nguyên nhân. Đàn anh Hà Tất cũng không nói gì. Quý Dữu và Sở Kiều Kiều cùng các đồng đội đoán có thể là do giáo viên Mục Kiếm Linh báo cáo lên. Về vấn đề này, mọi người đều quá mệt mỏi nên không có tâm trí tìm hiểu lý do. Vì vậy, cả nhóm quyết định lập tức quay về ký túc xá.Trong suốt thời gian làm nhiệm vụ, không có ngày nào thực sự được thư giãn để ngủ một cách an tâm. Ngày nào cũng phải căng thẳng thần kinh. Khi trở về ký túc xá, Quý Dữu và các đồng đội mỗi người trở về phòng riêng của mình. Tất cả đều làm cùng một hành động, đó là ngã xuống giường và ngủ ngay lập tức.Quý Dữu đẩy cửa bước vào căn hộ ba phòng một phòng khách tạm thời thuộc về mình. Bên trong chỉ có những tiện nghi cần thiết và một bó hoa hồng nhựa kém chất lượng trên bàn ăn. Không có bất kỳ đồ trang trí nào khác. Khi còn ở hành tinh rác, cô vẫn có tâm trí nhặt nhạnh vài loại hoa nhựa khác nhau để trang trí nhà cửa. Dù phải ăn ba bữa bằng chất dinh dưỡng tổng hợp, nhưng cô vẫn cố tạo chút cảm giác nghi thức.Thế nhưng, sau khi vào trường học, ngày nào Quý Dữu cũng phải tập luyện cường độ cao, hoàn toàn không có chút thời gian rảnh. Đến cả bó hoa hồng nhựa trên bàn ăn bị phủ bụi, cô cũng chưa kịp dọn dẹp. "Dọn dẹp." Đá văng đôi giày, Quý Dữu lập tức ra lệnh cho hệ thống tự làm sạch trong phòng. Chỉ trong chốc lát, hệ thống làm sạch được kích hoạt, chưa đầy hai phút đã dọn sạch toàn bộ phòng ký túc xá đơn của cô. Ngay sau đó, thẻ điểm trường của Quý Dữu gửi đến một thông báo: "Bạn học Quý Dữu số 4444 đã sử dụng hệ thống làm sạch một lần, trừ 1 tích phân." Khóe miệng Quý Dữu giật giật. Thật đáng ghét. Cái lớp tự túc này đúng là nơi nơi đều thấy tiền, không chỉ học phí phải tự trả, mà còn phải đóng một khoản phí đắt đỏ. Khi sử dụng bất kỳ thiết bị, cơ sở vật chất nào trong trường, đều phải tự trả phí. Đến cả việc muốn làm thêm trong nhà ăn, Quý Dữu cũng không đủ điều kiện. Thực sự là — Khốn khổ.Cằn nhằn một lúc, Quý Dữu nhảy lên chiếc giường mềm mại của mình, nhắm mắt lại. Chỉ trong vài giây, tiếng thở nhẹ nhàng đã vang lên.---Ngày hôm sau.Quý Dữu bị đánh thức bởi một hồi chuông. Cô nhìn vào thông báo cuộc gọi, trên đó hiện lên ba chữ trưởng phòng Vương.Lông mày cô lập tức nhíu lại. Cô rất muốn giả vờ không nhìn thấy, định giả vờ đang ngủ. Ngay lúc đó, chuông dừng lại. Sau đó — Một thông báo mới xuất hiện, cho biết có tin nhắn gửi đến.Quý Dữu liếc nhìn và thấy nội dung tin nhắn: "Bạn học Quý Dữu, bạn có thể giả vờ không nghe thấy điện thoại, nhưng đừng quên đóng phí năm nay nhé — người khổ sở đi đòi nợ mỗi ngày — trưởng phòng Vương.Quý Dữu: "…"Khổ sở đi đòi nợ?Nếu có một đống tiền chưa thu hồi được, Quý Dữu nghĩ ngay cả trong mơ cô cũng sẽ cười. Nhưng đáng tiếc, với tư cách là một người khốn khổ mang món nợ 10 tỷ, cô không bao giờ nếm trải được nỗi phiền muộn như vậy.Hôm nay là ngày chính thức nhập học. Chỉ cần đăng ký và đóng học phí trong hôm nay, Quý Dữu sẽ từ học sinh năm nhất lên năm hai. Sau đó, cô sẽ chính thức trở thành học sinh năm hai. Nghĩ kỹ, Quý Dữu cuối cùng vẫn phải chịu đau lòng, đóng lại học phí và các loại phí.Vừa hoàn tất việc thanh toán, Quý Dữu đã nhận được tin nhắn mới từ trưởng phòng Vương: "Không trễ không thiếu, bạn là học sinh tốt của trường."Quý Dữu: "…"Trường học có quá nhiều học sinh tự túc. Liệu trưởng phòng Vương có phải đích thân theo sát từng học sinh để đòi nợ, đích thân trả lời từng tin nhắn không? Quý Dữu lẩm bẩm: "Trưởng phòng Vương đúng là quá rảnh rỗi."Không ngờ — Ngay giây tiếp theo, Quý Dữu lại nhận được một thông báo mới: "Thông báo này là tin nhắn nhóm, vui lòng không phản hồi."Quý Dữu: "…"Sau khi tắt thông báo, Quý Dữu lấy ra một ống dinh dưỡng tề. Cô cũng gửi tin nhắn cho Tạ Linh Chi, Tạ Xuyên Khung, Leah và đàn chị Thi Nhã để báo tin mình đã trở lại trường an toàn. Cả bốn người dường như đang bận việc, nên không ai trả lời.Quý Dữu dựng bàn ăn, lau chùi bó hoa hồng nhựa trên bàn một lần, rồi đặt nó ở vị trí trung tâm. Sau đó, cô thắp một cây nến do chính tay mình làm, trải qua hàng loạt thao tác. Cuối cùng, cô lấy từ nút không gian ra một ống dinh dưỡng tề. Loại thấp cấp.Rồng vàng, đang co ro trong khoang cơ giáp, đã giành lại quyền mở khoang không gian, nhìn thấy cảnh này, không khỏi bật ra lời châm chọc: "Cô làm mấy động tác rườm rà thế, tôi còn tưởng cô định ăn một bữa tiệc lớn như Mãn Hán toàn tập chứ. Một ống dinh dưỡng tề mà thôi, lại còn là loại thấp cấp, sao cô phải làm to chuyện như thế?"Quý Dữu nghe tiếng rồng vàng, vừa bẻ đôi ống dinh dưỡng tề thấp cấp trên tay, động tác đột nhiên khựng lại. Sau đó, cô nhét luôn nửa ống dinh dưỡng vào miệng, nhai nuốt, phần còn lại thì nắm chặt trong tay. Ăn xong, cô đưa tay quệt miệng, nói: "Hết rồi."Rồng vàng: "…"Rồng vàng không nói nên lời, châm chọc tiếp: "Tôi không ăn dinh dưỡng tề thấp cấp. Không có loại cao cấp, đừng hòng tôi mở cái mồm quý giá của mình."Nghe vậy, Quý Dữu yên tâm lấy nửa ống dinh dưỡng tề còn lại đưa cho rồng vàng, nói: "Đi theo một chủ nhân nghèo rớt như tôi, không có dinh dưỡng tề cao cấp, chỉ có loại thấp cấp, lại còn là nửa ống. Ăn hay không tùy cậu…"Chưa kịp nói hết câu, nửa ống dinh dưỡng tề trên tay cô đã bị rồng vàng ngoạm lấy.Quý Dữu đảo mắt: "Chẳng phải nói không ăn sao?"Rồng vàng hút sạch trong một hơi, ăn xong xoa miệng, nói: "Đó là tôi của trước đây nói. Tiêu chuẩn của tôi bây giờ đã hạ xuống rồi, chỉ cần no bụng là được."Nói xong, rồng nhỏ cau mặt, chê bai: "Cái thứ dinh dưỡng tề thấp cấp này, 50 năm trôi qua mà mùi vị vẫn tệ như vậy."Quý Dữu hừ một tiếng, nói: "No bụng là được rồi, sao mà kén chọn lắm thế."Sau đó, Quý Dữu lại lấy ra một ống dinh dưỡng khác, vẫn là loại thấp cấp, bẻ làm đôi, đưa một nửa cho rồng vàng, nói: "Còn đói không?"Lúc này, rồng nhỏ cũng chẳng khách khí nữa, nhận lấy một cách không chút ngại ngần, chê bai: Chỉ mỗi chuyện no bụng là nó làm được."Thấy rồng vàng ăn xong trong vài giây, Quý Dữu đưa nửa còn lại qua, nói: "Là cơ giáp của tôi, sao tôi có thể để cậu đói bụng được? Nửa này cũng cho cậu ăn."Đừng coi thường một ống dinh dưỡng nhỏ xíu, nó là loại thực phẩm nén, có khả năng làm no vô cùng mạnh mẽ. Ăn một ống có thể làm một người ăn nhiều cảm thấy đầy bụng. Lúc này, rồng vàng thực ra đã no rồi, nhưng thấy Quý Dữu quan tâm mình như vậy, ngay cả phần ăn của cô cũng để dành cho mình, nó không thể từ chối tấm lòng này. Vì thế, nó ra vẻ nghiêm túc, kiêu ngạo nói: "Này cô, vì cô quan tâm tôi đến thế, tôi sẽ miễn cưỡng ăn hết nhé."Thế là nó ăn nốt phần còn lại.Sau đó.Rồng vàng không thể ăn thêm nữa.Đúng lúc đó, Quý Dữu lấy từ nút không gian ra một túi thịt bò khô. Rồng vaơ: "…"Quý Dữu cười ha ha, ăn một miếng thịt bò khô, nói: "Cậu ăn không nổi nữa, không trách tôi nhé."Rồng vàng tức đến nỗi suýt nhảy dựng lên.Sau khi ăn uống no nê, Quý Dữu mới dẫn rồng nhỏ đến chỗ đăng ký học sinh để làm thủ tục. Khu đăng ký rất náo nhiệt, học sinh qua lại tấp nập, có cả những người cùng năm với Quý Dữu lẫn tân học sinh năm nay.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com