Edit Og Cam Bat Coc Trong Tro Choi
Trì Thù tỉnh giấc trong tiếng chuông lanh lảnh.Cậu mở mắt, phát hiện mình đang gục trên bàn. Cậu chậm rãi ngồi thẳng dậy, trước mặt là một tấm bảng đen lớn, trên đó viết bằng phấn vài chữ to ——Khoảng cách kỳ thi cuối kì còn có năm ngày!Chữ "năm" được viết bằng phấn màu đỏ, nét bút tô đậm, cùng với dấu chấm than đỏ tươi to tướng phía sau, trông cực kỳ bắt mắt.Trì Thù đưa mắt nhìn gáy đen của nam sinh phía trước, chớp mắt đầy mơ màng.Nơi này là...... phòng học?Tiếng giày cao gót cộc cộc, một nữ giáo viên từ ngoài bước vào, dẫm mạnh lên bục giảng, ném xấp tài liệu trên tay xuống bàn.Cô giáo trang điểm đậm, mặt trắng bệch, môi đỏ chót, dưới đôi mắt được tô vẽ kỹ lưỡng, con ngươi trắng dã lướt qua từng gương mặt học sinh trong lớp, giọng the thé nói: "Lớp trưởng đâu? Lớp trưởng lên đây phát tài liệu!"Trong phòng học vang lên tiếng ghế kéo.Một nam sinh đeo kính, dáng người gầy gò chậm chạp bước lên, có vẻ là NPC.Hắn ta cầm xấp tài liệu, bắt đầu phát cho từng học sinh.Nữ giáo viên đứng trên bục, không nói lời nào, đôi mắt đen đảo qua đảo lại trên người các học sinh bên dưới, phần lớn bọn họ đều cúi đầu, tránh nhìn thẳng vào ả.Trong phòng học tràn ngập bầu không khí kỳ dị.Không lâu sau khi bắt đầu phát sóng, số người xem trực tiếp của Trì Thù đã nhanh chóng đạt tới 5000.Phó bản trước của cậu với hình thức tấn công cuối cùng đã thu hút một lượng lớn người xem, khoảng thời gian giữa hai phó bản lại ngắn, sự hứng thú của người xem vẫn chưa hoàn toàn giảm bớt, lúc này vừa thấy cậu phát sóng liền nhấn vào xem.[Chủ kênh lại mở phó bản mới rồi, nhanh thật đấy. Các chủ kênh khác chỉ mong được nghỉ ngơi thêm vài ngày.][Tôi lại mong chủ kênh mỗi ngày đều ở trong phó bản, như vậy là có thể luôn luôn được xem chủ kênh.][Phó bản hai sao? Vẫn là hình thức đối kháng? Chủ kênh chọn độ khó cao thế sao?][Lần này chủ kênh ở phe Nhật Diệu à... Mấy hiệp hội khác phái ra đều không phải là nhân vật dễ chọc đâu, đặc biệt là Tinh Nguyệt và Tảng Sáng, nếu chủ kênh đối đầu với bọn họ, phần thắng không lớn.][Chưa chắc, vị này tuy là người mới, nhưng cũng có không ít thủ đoạn, ai thua ai thắng còn chưa biết được.][Phó bản lần này của chủ kênh là... Chuyện ma học đường? Trời ơi, phó bản này không phải đã lâu rồi không mở sao? Sao lần này lại đột nhiên mở ra?][Hệ thống lựa chọn ngẫu nhiên, là một trong những phó bản đấu đối kháng giữa các hiệp hội, chỉ có thể nói người chơi nào vào thì tự cầu nhiều phúc thôi.][Có ai từng chơi phó bản này chưa? Khó lắm à?][Không chỉ khó, mà còn âm u, nhiều bẫy rập nữa, tôi còn cảm thấy phó bản này về sau có thể đạt đến độ khó ba sao luôn ấy chứ.][Phó bản này trước đây chỉ là phó bản nhiều người chơi loại thường, bây giờ lại biến thành hình thức đối kháng, chắc hẳn đã thay đổi không ít, hóng hớt xem sao.]... Nhân cơ hội này, Trì Thù lặng lẽ quan sát xung quanh.Đây là một phòng học quy mô bình thường, có năm dãy bàn, mỗi dãy tám người, trong đó có năm chỗ trống, còn cậu ngồi ở... vị trí cạnh cửa sổ, dãy thứ hai từ dưới lên.Vị trí "trung tâm của vũ trụ" trong truyền thuyết manga, anime.Nhưng cậu không muốn làm nhân vật chính trong phim kinh dị này lắm.Tiết Lang ở dãy thứ ba bên phải, một đồng đội khác là Hứa Vạn Thần ngồi ở vị trí cuối cùng dãy đầu tiên, ngoài bọn họ ra, Trì Thù không thấy ba người còn lại đâu cả.Xem ra bọn họ bị phân vào lớp khối xã hội.Ngăn kéo bàn bỗng nhiên rung lên.Trì Thù cúi đầu nhìn. Là điện thoại di động.Cậu không vội vàng lấy ra.... Trong phòng học, học sinh được phép sử dụng điện thoại khi đang học sao?Nhưng cậu nhanh chóng nhận thấy có người lục tục lấy điện thoại từ trong cặp ra, cúi đầu xem, không biết là NPC hay người chơi. Nữ giáo viên trên bục giảng có vẻ như không nhìn thấy gì.Vẻ mặt ả kỳ dị đứng im tại chỗ, giống như một pho tượng.Lớp trưởng vẫn đang phát tài liệu, còn phải một lúc nữa mới đến lượt Trì Thù.Trì Thù do dự một chút, đưa tay vào ngăn kéo, ấn nút mở.Một tin nhắn mới hiện ra trước mắt cậu.[Đề nghị các học sinh tuân thủ...]Tim Trì Thù hơi đập nhanh, bấm mở tin nhắn.Từng dòng chữ đen hiện ra trước mắt cậu.[Đề nghị các học sinh tuân thủ các quy tắc sau:][1. Cấm làm ồn trong lớp học, đừng để ban giám thụ bắt gặp đang sử dụng điện thoại.2. Cấm rời khỏi ký túc xá sau 10 giờ tối.3. Trước khi ngủ hãy kiểm tra xem cửa sổ đã khóa chặt chưa, bên ngoài cửa sổ không có người bò.4. Quản lý ký túc xá sẽ kiểm tra phòng sau 3 giờ sáng, đừng để bị phát hiện bạn không có ở trong phòng ngủ.5. Ký túc xá chỉ có sáu tầng.6. Hãy nhớ, mắt thỏ có màu đỏ, người không phải thỏ.7. Trong trường học không có thỏ.8. Trong phòng mổ không có ếch xanh.9. Trường học chỉ có đồng phục học sinh màu xanh dương, xanh lá, đỏ, khi nhìn thấy người mặc đồng phục màu đen, bất kể người đó nói gì, hãy lờ đi và nhanh chóng rời xa! Ngay lập tức tìm kiếm sự giúp đỡ từ nhân viên quản lý gần nhất.10. Nhớ kỹ thời gian mở cửa của nhà ăn, khu giảng dạy, đừng vào đó khi không đúng giờ.11. Khẩu hiệu của trường là "Đề cao đức hạnh, bồi dưỡng con người", nỗ lực đào tạo học sinh ưu tú, trường học tuyệt đối an toàn, tuyệt đối an toàn, nếu có bất kỳ ai nói với bạn những thông tin sai lệch như "Trường học đào tạo nhân tài là không tồn tại", hãy nhanh chóng rời xa người đó, và ngay lập tức tìm kiếm sự giúp đỡ từ nhân viên quản lý gần nhất.12. Trường ██ giáo dục ██ quỷ, █ █ giả giả █.]Cậu đọc lướt qua những dòng chữ đó với tốc độ cực nhanh, theo bản năng liếc nhìn về phía cửa sổ hành lang.Cửa sổ ở đó được thiết kế rất cao, mép dưới cao hơn đầu học sinh bên dưới một khoảng khá xa, có vài cánh cửa sổ đang mở, bên ngoài một màu trắng xóa, không có ai đi qua.Trì Thù cụp mắt xuống, màn hình điện thoại trở lại giao diện chính, ngoài các phần mềm cơ bản của hệ thống, chỉ có một ứng dụng gây chú ý, tên cũng rất đơn giản: Diễn đàn Bồi dưỡng Nhân tài.Biểu tượng ứng dụng là hình bóng của một tòa nhà cao tầng màu xám, nền màu hồng phấn.Trì Thù kìm nén mong muốn nhấn mở nó, cậu tắt điện thoại đi, lúc này lớp trưởng đã chạy đến chỗ cậu, đặt một tập tài liệu màu xanh lên bàn.Trì Thù khẽ nói "Cảm ơn", nam sinh có vẻ không nghe thấy, vẻ mặt ngây dại tiếp tục đi về phía trước, khóe môi hắn ta hơi nhếch lên, nước dãi trong suốt chảy dọc theo môi dưới.Cậu thu hồi ánh mắt, mở tập tài liệu ra.Bên trong chỉ có một tờ giấy.Những dòng chữ in đậm đầu tiên đập vào mắt cậu: [Lớp 12 Khối Tự nhiên 4 · Bài kiểm tra Cuối kỳ]Trì Thù sững người.Nhiệm vụ chính của phó bản này là để họ vượt qua bài kiểm tra vào ngày thứ Sáu.Tại sao bài kiểm tra lại được phát ngay từ đầu?Liệu có phải là giả không...?Cậu nhìn xuống tiếp.[1, Khối Tự nhiên có bao nhiêu giáo viên? Họ tên của họ là gì? Ai đã chết?2, Tại sao phòng mổ ở tòa nhà A không được phép cho động vật ăn thịt?3, Con thỏ là ai? Tại sao?4, Ai sẽ mặc đồng phục màu đen? Phải làm gì với họ?5, Bạn có phủ nhận câu nói "Mọi người và mọi việc ở trường Trung học Bồi dưỡng Nhân tài đều phải tuân theo hiệu trưởng đến ban quản lý" không? Vui lòng giải thích lý do.6, Bạn có muốn tiếp tục ở lại trường này không? Vui lòng giải thích lý do.]Các câu hỏi ít hơn dự đoán, thậm chí có những câu Trì Thù có thể trả lời ngay bây giờ, ví dụ như hai câu hỏi cuối cùng, xét từ góc độ của người ra đề, chắc chắn đều muốn câu trả lời tích cực, chỉ cần bịa ra một lý do hợp lý là có thể qua mặt được.Nhưng đây là phó bản hai sao, đáp án không thể đơn giản như vậy, đằng sau những câu hỏi này chắc chắn ẩn chứa điều gì đó sâu xa hơn.Sau khi phát tài liệu xong, lớp trưởng trở về chỗ ngồi, người phụ nữ đứng trên bục giảng vẫn nhìn chằm chằm vào họ không chớp mắt."Kỳ thi cuối kỳ sắp đến, tiết này các em hãy tự ôn tập, hy vọng mọi người có thể đạt được kết quả tốt vào ngày cuối cùng."Sau khi nói những lời này với giọng điệu kỳ lạ, ả ngồi xuống.Lúc này, một người đột nhiên giơ tay lên.Ánh mắt người phụ nữ âm trầm liếc nhìn, lạnh lùng nói: "Bạn học này có vấn đề gì sao?"Dưới ánh mắt chăm chú của hơn hai mươi người trong lớp, Trì Thù đứng dậy."Thưa cô, cho em hỏi cô họ gì ạ?"
Đôi mắt đen láy của ả nhìn chằm chằm vào cậu, sau một lúc lâu, chậm rãi nói: "Em là học sinh lớp này sao? Tại sao lại không nhớ họ của giáo viên?"Hơi thở lạnh lẽo lặng lẽ lan tỏa trong lớp học.Ánh mắt người phụ nữ mang theo ác ý không hề che giấu, cơ mặt trắng bệch của ả hơi run rẩy, khóe môi đỏ mọng nhếch lên, để lộ hàm răng trắng.Những người chơi bên dưới im lặng như tờ.Trong phòng phát sóng trực tiếp.[Ôi trời, chẳng lẽ chủ kênh không biết tránh voi chẳng xấu mặt nào sao...][Muốn chép đáp án cũng không cần phải trực tiếp như vậy chứ.][Chủ kênh ơi, tôi biết cậu giỏi, nhưng đừng có vội.][Hỏng rồi, chủ kênh lại sắp trở thành người chơi đầu tiên bị NPC theo dõi.][Quen rồi.][Thích xem chủ kênh tìm đường chết.][Phó bản hai sao và độ khó của phó bản một sao không cùng một cấp bậc, tôi không tin chủ kênh vẫn có thể tiếp tục làm loạn ở đây.]...Trong bầu không khí gần như đóng băng, chàng trai mỉm cười thong dong: "Vậy cô có nhớ em tên gì không? Nói cách khác, cô nhớ được tên của bao nhiêu học sinh trong lớp chúng ta?...... Ngay cả tên học sinh cũng không nhớ, cô là giáo viên của lớp sao?"Cậu đặt câu hỏi liên tiếp, ngay khi câu hỏi cuối cùng vừa dứt, biểu cảm trên mặt người phụ nữ cứng đờ.Ánh mắt hung dữ của ả nhìn chằm chằm vào Trì Thù, như muốn nghiền nát cậu ra từng mảnh, sau vài chục giây im lặng, giọng nói khàn khàn của người phụ nữ vang lên một cách bất đắc dĩ: "Tôi họ Trần."Trì Thù ngoan ngoãn nói: "Vâng, cô Trần, cô cứ gọi em là Tiểu Trì."Cậu đã đánh cược chính xác.Cô Trần này căn bản không thể gọi tên học sinh trong lớp.Từ phản ứng của ả khi để lớp trưởng lên phát tài liệu có thể thấy, ánh mắt của ả lúc đó mơ hồ, không có tiêu điểm, chứng tỏ ả thậm chí còn không biết lớp trưởng của lớp này là ai, đương nhiên cũng không thể nhận ra những học sinh khác.Ả nói cứng nhắc: "Nếu đã hỏi xong rồi thì ngồi xuống đi, bạn Trì này...""Xin lỗi cô, em vẫn còn có câu hỏi."Biểu cảm của cô Trần càng thêm đáng sợ.Những người chơi bên dưới mặt mày tái mét.Cậu còn lắm câu hỏi thế?!Trì Thù: "Cô phát đề thi cuối kỳ cho chúng em, việc này có đúng quy định không?"Nghe vậy, cô Trần nở một nụ cười kỳ quái: "Để tất cả học sinh biết trước đề thi, các em mới có hướng ôn tập chính xác, không lãng phí tinh lực một cách vô ích, đồng thời có thể thúc đẩy việc thảo luận lẫn nhau và thực hành tích cực, đây là hình thức giáo dục độc đáo của trường Trung học phổ thông Bồi dưỡng Nhân tài. Còn vấn đề gì nữa không? Em Trì."Trì Thù tỏ vẻ như chợt hiểu ra: "Không còn nữa thưa cô, cảm ơn cô đã giải đáp."Cậu nhanh chóng ngồi xuống. Cô Trần nhìn chằm chằm vào cậu bằng ánh mắt lạnh lùng trong vài giây, như muốn ghi nhớ kỹ khuôn mặt của học sinh này, một lúc sau, ả thu hồi ánh mắt, bắt đầu lật xem tờ báo trên bục giảng.Thời gian trôi qua từng phút từng giây, người phụ nữ ngồi trước bục giảng, giữ nguyên tư thế ban đầu, thỉnh thoảng lật giở tờ giấy đen trắng trong tay, có vẻ như thực sự không quan tâm đến họ.Trì Thù trầm ngâm đánh giá những người xung quanh.Hiện tại có 35 học sinh đang ngồi ở đây, theo lời nhắc của hệ thống, trong đó có 24 người chơi, những người thỉnh thoảng cúi xuống nhìn điện thoại... hình như đều là người chơi.Cho dù người chơi có cố gắng che giấu vẻ mặt bình tĩnh đến đâu thì so với NPC vẫn có chút khác biệt nhỏ.Trong lớp học, việc sử dụng điện thoại sẽ bị coi là vi phạm quy định, nhưng vẫn có một số người cúi xuống xem, có vẻ như ứng dụng có tên "Diễn đàn Bồi dưỡng Nhân tài" kia có thứ gì đó rất hấp dẫn.Để an toàn, Trì Thù không xem điện thoại mà bắt đầu kiểm tra ngăn bàn của mình.Đồ đạc bên trong ít đến thảm thương, ngay cả sách vở và bút viết cơ bản nhất cũng không có.Trì Thù đầu tiên tìm thấy một thẻ học sinh.[Họ tên: Trì ThùTuổi: 18Mã số học sinh: 2087xxxxxLớp: Lớp 12 Khối Tự nhiên (4)Số phòng ký túc xá: 412 (giường số 3)]Phía dưới cùng còn có một bức ảnh cậu mặc đồng phục màu xanh dương, chàng trai trong ảnh mặt không biểu cảm, khuôn mặt non nớt hơn so với hiện tại, đúng là một nam sinh trung học thuần khiết, không biết Dị Uyên làm cách nào để có được.Ngoài ra, còn có một thời khóa biểu.[Thời khóa biểu cuối kỳ7:00 Thức dậy7:00~8:00 Nhà ăn mở cửa8:30 Lên lớpMôn học: Khoa học Tự nhiênĐịa điểm: Tòa A 31611:00 Kết thúc tiết học11:00~13:00 Nhà ăn mở cửa13:30~16:00 Tự học16:00~17:30 Nhà ăn mở cửa22:00 Ký túc xá đóng cửa, cấm ra vào]Một thời khóa biểu rất đơn giản, mỗi ngày chỉ có một tiết học, điều được nhắc đến nhiều nhất lại là nhà ăn, đối với học sinh cuối cấp phải học tập vất vả, sự sắp xếp này có vẻ quá thoải mái.Đột nhiên, Trì Thù chạm vào một mẩu giấy vo tròn.Nó được giấu như rác ở một góc, cậu lấy nó ra, mở ra và làm phẳng.Những dòng chữ nguệch ngoạc hiện ra trước mắt cậu.[Những người mặc đồng phục đỏ là thành viên hội học sinh, đừng chọc giận họ! Đừng chọc giận họ! Bất kể họ hỏi gì, nhất định phải trả lời thành thật! Họ đều biết! Họ đều biết!Hội học sinh, bảo vệ, giáo viên đều là nhân viên quản lý, nếu gặp khó khăn, hãy tìm họ giúp đỡ! Đừng để họ phát hiện ra điều bất thường! Đừng để họ biết bạn phát hiện ra █.Toàn bộ trường học chỉ có chúng ta mặc đồng phục màu xanh dương, bởi vì chúng ta là ███ (một đoạn lớn chữ viết bị bôi đen)Luôn nhắc nhở bản thân, một người bình thường mắt hướng ra ngoài, răng ở trong miệng, ăn thịt, rau, côn trùng, không ăn trứng ếch xanh và chuột bạch, dựa vào cơ quan phát âm và cơ quan thính giác, lưỡi không thể vào lỗ mũi, sử dụng mười ngón tay, một người bình thường sẽ không nhắc nhở bản thân mình là người bình thường.Trung Bồi dưỡng Nhân tài là một trường trung học phổ thông cao cấp bình thường với phương châm giáo dục là "Đề cao đức hạnh, bồi dưỡng con người", từ khi thành lập trường đã có bốn mươi lăm năm lịch sử, đào tạo ra một nhóm học sinh tốt nghiệp xuất sắc, một số trong số họ vẫn đang làm việc tại trường, hy vọng mọi người có thể học hỏi họ để trở nên khác thường, hãy cùng chúng tôi kết nối các ốc vít não, tham gia cùng chúng tôi để tẩy sạch mọi sai lầm, trường cũ tự hào về các bạn.]Khi nhìn đến dòng cuối cùng, một cảm giác lạnh lẽo lan ra trên da Trì Thù.Không phải vì những chữ trên giấy, mà là cậu thực sự cảm nhận được, cái lạnh đến từ phía trên bên phải của cậu.Trì Thù chậm rãi chuyển tầm mắt sang bên phải.Một cái đầu của người phụ nữ xuất hiện ở phía sau cửa sổ.Cô ta đối mặt với lớp học, hơi cúi cằm, ánh mắt dừng lại trên một học sinh nào đó ở hàng sau, mặt cậu ta tái nhợt, hoảng sợ cất điện thoại vào ngăn bàn.Nhưng đã quá muộn.Một nụ cười hiện lên trên mặt người phụ nữ.Cô ta gõ vào cửa kính, rồi cái đầu biến mất sau cửa sổ.Tất cả người chơi đều cảm thấy một trận rùng mình.Một người bình thường ngồi cao chưa đến 1 mét, trong khi cửa sổ đó cao hơn đầu học sinh gần hai mét. Không có con người nào có thể đưa đầu ra từ đó trong điều kiện bình thường.Vài giây im lặng sau, một người phụ nữ mặc váy đỏ dài đến đầu gối xuất hiện ở cửa lớp học.Cô ta bước vào, với tốc độ phi thường, tiến đến trước mặt người chơi vi phạm quy định.Người chơi hoảng sợ, đột nhiên định đứng dậy bỏ chạy, nhưng người phụ nữ nắm lấy cổ cậu ta như xách một con gà con, nhấc bổng người lên khỏi chỗ ngồi.Cậu ta há hốc miệng, thậm chí không có bất kỳ phản kháng nào, mặc cho cổ mình bị bàn tay cô ta siết chặt, kèm theo một tiếng xương gãy răng rắc rõ ràng, người chơi xẹp xuống như một quả bóng bay bị xì hơi.Đầu gối và mũi chân cậu ta đập mạnh xuống đất, bị người phụ nữ kéo lê đi.Toàn bộ quá trình diễn ra chưa đầy một phút.Không người chơi nào dám thở mạnh khi chứng kiến tất cả, trong khi những học sinh NPC dường như đã quen với điều này, khuôn mặt trắng bệch của họ không biểu lộ chút cảm xúc nào, hai mắt đờ đẫn lật những trang sách trên bàn.Trên bục giảng, cô giáo Trần vẫn không rời mắt khỏi tờ báo.Mọi thứ diễn ra vô cùng bình thường.Khoảng thời gian sau đó, không người chơi nào dám nhìn vào điện thoại, tất cả học sinh đều cúi đầu ngồi, như một đàn chim cút run rẩy, ngoại trừ bầu không khí yên tĩnh đến kỳ lạ, nơi này trông giống như một lớp học bình thường.Đúng 11 giờ, tiếng chuông tan học vang lên.Âm thanh chói tai xuyên qua màng nhĩ, Trì Thù đột nhiên cảm thấy hoa mắt, khi nhìn kỹ lại, cô Trần trên bục giảng đã biến mất, cùng với tờ báo.Cậu ấn vào huyệt thái dương đang giật giật, cảm thấy có điều gì đó không ổn.Xung quanh, học sinh bắt đầu đứng dậy.Đột nhiên, Trì Thù nghĩ đến một thứ.Cậu vội vàng mở thẻ thân phận, ánh mắt nhanh chóng tìm đến mục "Giá trị tinh thần", con số ở đó không biết từ lúc nào đã biến thành 68.Cậu nhớ rõ khi trò chơi mới bắt đầu là 75.Giá trị tinh thần giảm xuống... bởi vì cậu đã nói chuyện với nữ giáo viên đó? Hay là vì tiết học? Hoặc là có điều gì bất thường xảy ra xung quanh mà cậu không chú ý tới?Trì Thù ôm lấy thái dương đang đau nhức âm ỉ, thấy Tất Xá đã gửi tin nhắn trong nhóm chat tạm thời.[Chúng ta tập hợp ở nhà ăn tầng hai, thảo luận một chút về kế hoạch tiếp theo.]Cậu tắt giao diện giả lập, lấy điện thoại ra, mở ứng dụng "Diễn đàn Bồi dưỡng Nhân tài".Hình ảnh mở đầu là một bức ảnh mặt tiền của trường học, ở cổng trường có dòng chữ "Trường học Bồi dưỡng Nhân tài", phía sau là những dãy nhà học trùng điệp trông có vẻ u ám dưới bầu trời tối.Vài giây sau, giao diện diễn đàn màu xanh lá hiện ra, được chia thành nhiều khu vực khác nhau, như khu quy tắc, khu tưới nước, khu giao dịch,...Trì Thù vừa cúi đầu xem màn hình vừa đứng dậy đi ra ngoài.Tiết Lang và Hứa Vạn Thần đã đến.Hứa Vạn Thần nói: "Trưởng nhóm đã gửi tin nhắn, ba người họ đều ở khoa Văn, tòa B, bây giờ chúng ta đến gặp họ đi."Cậu gật đầu.Trong album có bản đồ tổng quan của trường học, ba người cùng nhau đi về phía nhà ăn.Trì Thù đang xem diễn đàn, ngoài những thông tin giới thiệu cơ bản về trường học, nội quy thông thường, và một số bài viết hàng ngày vô thưởng vô phạt của học sinh, không có gì đáng chú ý.Cho đến khi cậu nhìn thấy một mục có tên "Chuyện ma trong trường".Cậu nhấn vào.Bên trong chỉ có bài đăng của quản trị viên, những người khác không được phép đăng bài. Tên quản trị viên là một chuỗi mã lộn xộn đáng ngờ.Bài đăng được ghim trên cùng có tiêu đề: [Sáu câu chuyện kỳ bí của Bồi dưỡng Nhân tài].Phông chữ màu đỏ tươi khá chói mắt, Trì Thù click mở nó.[Câu chuyện 1: Tầng 7 không tồn tại.Sau 12 giờ đêm, có khả năng xuất hiện cầu thang dẫn lên tầng trên ở tầng 6 của ký túc xá, vừa đi vừa đếm số bậc thang trong lòng, khi đếm đến mười ba, bạn sẽ đến được tầng 7 không tồn tại.][Câu chuyện 2: Trò chơi thang máy.Bước vào thang máy của khu nhà học A, nhấn các nút theo thứ tự 6, 2, 7, 4, 5, 3, 1. Nếu một người phụ nữ bước vào ở tầng 4, đừng nói chuyện với cô ta, cũng đừng nhìn thẳng vào cô ta, khi bạn nhấn nút tầng 1, nhưng thang máy lại lên tầng 8, trò chơi đã thành công.Nếu bạn bước ra ở tầng 8, bạn có thể đến một thế giới khác, nếu bạn không chọn bước ra, hãy đợi người phụ nữ rời đi, sau đó nhấn nút tầng 1, khi thang máy đến, hãy rời đi ngay lập tức, đừng quay đầu lại.][Câu chuyện 3: Trò chơi trước gương.Đi vào khu nhà học B, đứng trước gương trong nhà vệ sinh ở một tầng bất kỳ, nhìn chằm chằm vào gương trong năm giây, sau đó hỏi: "Bạn khỏe không? Bạn là ai?" Chờ một phút, nếu không có ai trả lời, hãy lên tầng trên.Bạn chỉ có thể đi lên các tầng lẻ, ở một tầng nào đó, bạn có khả năng nghe thấy âm thanh phát ra từ trong nhà vệ sinh.][Câu chuyện 4: Người dựa tường.Đứng quay lưng về phía cửa sau của tòa nhà hành chính, đi lùi lại, nếu bạn nhìn thấy một người đàn ông với đầu cắm đầy thép, trò chơi đã thành công, sau đó dù có chuyện gì xảy ra, đừng quay người lại hoặc ngoảnh đầu lại, cứ tiếp tục đi lùi cho đến khi bạn đến sân vận động. Nơi đó an toàn.][Câu chuyện 5: Bài đăng.Vào lúc 00:01 sáng, truy cập diễn đàn của trường, có khả năng sẽ xuất hiện một bài đăng màu xám, khi nhấn vào, bạn sẽ bị oán linh của một người phụ nữ bị chôn sống ám.]
[Câu chuyện 6: Cuộc gọi cầu cứu 404.Vào lúc 4:04 chiều, gọi số #440444, có khả năng cuộc gọi sẽ được kết nối, người nhận cuộc gọi là một con quỷ, nó sẽ cầu cứu bạn. Dù đầu dây bên kia nói gì, cũng đừng trả lời, sau một phút, bạn có thể cúp máy.]Không có bất kỳ bình luận nào bên dưới bài đăng, Trì Thù nhấn mở một bài đăng khác.[Những điều cần lưu ý khi khám phá chuyện ma1. Mọi câu chuyện ma đều không đảm bảo thành công. Bạn có thể thành công, cũng có thể thất bại. Mỗi ngày bạn chỉ có thể thử một lần, nếu thất bại, trong ngày hôm đó không thể thực hiện bất kỳ hành động nào liên quan đến nó nữa.2. Khi một câu chuyện thành công, nó sẽ kéo theo một loạt ảnh hưởng không thể lường trước. Bất kể điều gì xảy ra, người chơi phải tự chịu trách nhiệm.3. Trong khi chơi, nếu xuất hiện các triệu chứng như chóng mặt, buồn nôn, ảo giác, tinh thần bất ổn,... đều là hiện tượng bình thường.4. Một khi câu chuyện đã bắt đầu, sẽ không thể bỏ dở.5. Bạn có thể sẽ bắt gặp những người quen thuộc như bạn học, giáo viên, thậm chí cả người nhà, nhưng đừng nói cho họ biết về sự tồn tại của chuyện ma.6. Tuyệt đối không được để Hội học sinh phát hiện bạn đang khám phá câu chuyện! Cũng không được nhắc đến bất cứ điều gì liên quan đến chuyện ma trước mặt họ! Nếu họ hỏi, bạn phải giả vờ như không biết!7. Nếu bị Hội học sinh phát hiện trong quá trình du khám phá, bạn phải lập tức dừng câu chuyện lại.8. Trường Bồi dưỡng Nhân tài có tất cả sáu câu chuyện ma.9. Khi bạn thực hiện, có một xác suất rất nhỏ gặp được &%%?.10. Nếu có người hoàn thành tất cả các câu chuyện, như vậy kẻ gắn bó &%%? sẽ xuất hiện, ████11. Khám phá chuyện ma là một hoạt động bổ ích cho thể chất và tinh thần, giúp giải tỏa áp lực. Hãy cứ tin tưởng rằng, địa danh, tên người và sự kiện trong đó đều có thật. Chuyện ma là không thể hóa giải, đừng cố gắng dùng bất kỳ thủ đoạn nào để phá giải chúng. Những người chết trong đó là người may mắn, còn sống sót đến ngày thứ sáu mới là bất hạnh.Chúc bạn chơi game vui vẻ!]
Đôi mắt đen láy của ả nhìn chằm chằm vào cậu, sau một lúc lâu, chậm rãi nói: "Em là học sinh lớp này sao? Tại sao lại không nhớ họ của giáo viên?"Hơi thở lạnh lẽo lặng lẽ lan tỏa trong lớp học.Ánh mắt người phụ nữ mang theo ác ý không hề che giấu, cơ mặt trắng bệch của ả hơi run rẩy, khóe môi đỏ mọng nhếch lên, để lộ hàm răng trắng.Những người chơi bên dưới im lặng như tờ.Trong phòng phát sóng trực tiếp.[Ôi trời, chẳng lẽ chủ kênh không biết tránh voi chẳng xấu mặt nào sao...][Muốn chép đáp án cũng không cần phải trực tiếp như vậy chứ.][Chủ kênh ơi, tôi biết cậu giỏi, nhưng đừng có vội.][Hỏng rồi, chủ kênh lại sắp trở thành người chơi đầu tiên bị NPC theo dõi.][Quen rồi.][Thích xem chủ kênh tìm đường chết.][Phó bản hai sao và độ khó của phó bản một sao không cùng một cấp bậc, tôi không tin chủ kênh vẫn có thể tiếp tục làm loạn ở đây.]...Trong bầu không khí gần như đóng băng, chàng trai mỉm cười thong dong: "Vậy cô có nhớ em tên gì không? Nói cách khác, cô nhớ được tên của bao nhiêu học sinh trong lớp chúng ta?...... Ngay cả tên học sinh cũng không nhớ, cô là giáo viên của lớp sao?"Cậu đặt câu hỏi liên tiếp, ngay khi câu hỏi cuối cùng vừa dứt, biểu cảm trên mặt người phụ nữ cứng đờ.Ánh mắt hung dữ của ả nhìn chằm chằm vào Trì Thù, như muốn nghiền nát cậu ra từng mảnh, sau vài chục giây im lặng, giọng nói khàn khàn của người phụ nữ vang lên một cách bất đắc dĩ: "Tôi họ Trần."Trì Thù ngoan ngoãn nói: "Vâng, cô Trần, cô cứ gọi em là Tiểu Trì."Cậu đã đánh cược chính xác.Cô Trần này căn bản không thể gọi tên học sinh trong lớp.Từ phản ứng của ả khi để lớp trưởng lên phát tài liệu có thể thấy, ánh mắt của ả lúc đó mơ hồ, không có tiêu điểm, chứng tỏ ả thậm chí còn không biết lớp trưởng của lớp này là ai, đương nhiên cũng không thể nhận ra những học sinh khác.Ả nói cứng nhắc: "Nếu đã hỏi xong rồi thì ngồi xuống đi, bạn Trì này...""Xin lỗi cô, em vẫn còn có câu hỏi."Biểu cảm của cô Trần càng thêm đáng sợ.Những người chơi bên dưới mặt mày tái mét.Cậu còn lắm câu hỏi thế?!Trì Thù: "Cô phát đề thi cuối kỳ cho chúng em, việc này có đúng quy định không?"Nghe vậy, cô Trần nở một nụ cười kỳ quái: "Để tất cả học sinh biết trước đề thi, các em mới có hướng ôn tập chính xác, không lãng phí tinh lực một cách vô ích, đồng thời có thể thúc đẩy việc thảo luận lẫn nhau và thực hành tích cực, đây là hình thức giáo dục độc đáo của trường Trung học phổ thông Bồi dưỡng Nhân tài. Còn vấn đề gì nữa không? Em Trì."Trì Thù tỏ vẻ như chợt hiểu ra: "Không còn nữa thưa cô, cảm ơn cô đã giải đáp."Cậu nhanh chóng ngồi xuống. Cô Trần nhìn chằm chằm vào cậu bằng ánh mắt lạnh lùng trong vài giây, như muốn ghi nhớ kỹ khuôn mặt của học sinh này, một lúc sau, ả thu hồi ánh mắt, bắt đầu lật xem tờ báo trên bục giảng.Thời gian trôi qua từng phút từng giây, người phụ nữ ngồi trước bục giảng, giữ nguyên tư thế ban đầu, thỉnh thoảng lật giở tờ giấy đen trắng trong tay, có vẻ như thực sự không quan tâm đến họ.Trì Thù trầm ngâm đánh giá những người xung quanh.Hiện tại có 35 học sinh đang ngồi ở đây, theo lời nhắc của hệ thống, trong đó có 24 người chơi, những người thỉnh thoảng cúi xuống nhìn điện thoại... hình như đều là người chơi.Cho dù người chơi có cố gắng che giấu vẻ mặt bình tĩnh đến đâu thì so với NPC vẫn có chút khác biệt nhỏ.Trong lớp học, việc sử dụng điện thoại sẽ bị coi là vi phạm quy định, nhưng vẫn có một số người cúi xuống xem, có vẻ như ứng dụng có tên "Diễn đàn Bồi dưỡng Nhân tài" kia có thứ gì đó rất hấp dẫn.Để an toàn, Trì Thù không xem điện thoại mà bắt đầu kiểm tra ngăn bàn của mình.Đồ đạc bên trong ít đến thảm thương, ngay cả sách vở và bút viết cơ bản nhất cũng không có.Trì Thù đầu tiên tìm thấy một thẻ học sinh.[Họ tên: Trì ThùTuổi: 18Mã số học sinh: 2087xxxxxLớp: Lớp 12 Khối Tự nhiên (4)Số phòng ký túc xá: 412 (giường số 3)]Phía dưới cùng còn có một bức ảnh cậu mặc đồng phục màu xanh dương, chàng trai trong ảnh mặt không biểu cảm, khuôn mặt non nớt hơn so với hiện tại, đúng là một nam sinh trung học thuần khiết, không biết Dị Uyên làm cách nào để có được.Ngoài ra, còn có một thời khóa biểu.[Thời khóa biểu cuối kỳ7:00 Thức dậy7:00~8:00 Nhà ăn mở cửa8:30 Lên lớpMôn học: Khoa học Tự nhiênĐịa điểm: Tòa A 31611:00 Kết thúc tiết học11:00~13:00 Nhà ăn mở cửa13:30~16:00 Tự học16:00~17:30 Nhà ăn mở cửa22:00 Ký túc xá đóng cửa, cấm ra vào]Một thời khóa biểu rất đơn giản, mỗi ngày chỉ có một tiết học, điều được nhắc đến nhiều nhất lại là nhà ăn, đối với học sinh cuối cấp phải học tập vất vả, sự sắp xếp này có vẻ quá thoải mái.Đột nhiên, Trì Thù chạm vào một mẩu giấy vo tròn.Nó được giấu như rác ở một góc, cậu lấy nó ra, mở ra và làm phẳng.Những dòng chữ nguệch ngoạc hiện ra trước mắt cậu.[Những người mặc đồng phục đỏ là thành viên hội học sinh, đừng chọc giận họ! Đừng chọc giận họ! Bất kể họ hỏi gì, nhất định phải trả lời thành thật! Họ đều biết! Họ đều biết!Hội học sinh, bảo vệ, giáo viên đều là nhân viên quản lý, nếu gặp khó khăn, hãy tìm họ giúp đỡ! Đừng để họ phát hiện ra điều bất thường! Đừng để họ biết bạn phát hiện ra █.Toàn bộ trường học chỉ có chúng ta mặc đồng phục màu xanh dương, bởi vì chúng ta là ███ (một đoạn lớn chữ viết bị bôi đen)Luôn nhắc nhở bản thân, một người bình thường mắt hướng ra ngoài, răng ở trong miệng, ăn thịt, rau, côn trùng, không ăn trứng ếch xanh và chuột bạch, dựa vào cơ quan phát âm và cơ quan thính giác, lưỡi không thể vào lỗ mũi, sử dụng mười ngón tay, một người bình thường sẽ không nhắc nhở bản thân mình là người bình thường.Trung Bồi dưỡng Nhân tài là một trường trung học phổ thông cao cấp bình thường với phương châm giáo dục là "Đề cao đức hạnh, bồi dưỡng con người", từ khi thành lập trường đã có bốn mươi lăm năm lịch sử, đào tạo ra một nhóm học sinh tốt nghiệp xuất sắc, một số trong số họ vẫn đang làm việc tại trường, hy vọng mọi người có thể học hỏi họ để trở nên khác thường, hãy cùng chúng tôi kết nối các ốc vít não, tham gia cùng chúng tôi để tẩy sạch mọi sai lầm, trường cũ tự hào về các bạn.]Khi nhìn đến dòng cuối cùng, một cảm giác lạnh lẽo lan ra trên da Trì Thù.Không phải vì những chữ trên giấy, mà là cậu thực sự cảm nhận được, cái lạnh đến từ phía trên bên phải của cậu.Trì Thù chậm rãi chuyển tầm mắt sang bên phải.Một cái đầu của người phụ nữ xuất hiện ở phía sau cửa sổ.Cô ta đối mặt với lớp học, hơi cúi cằm, ánh mắt dừng lại trên một học sinh nào đó ở hàng sau, mặt cậu ta tái nhợt, hoảng sợ cất điện thoại vào ngăn bàn.Nhưng đã quá muộn.Một nụ cười hiện lên trên mặt người phụ nữ.Cô ta gõ vào cửa kính, rồi cái đầu biến mất sau cửa sổ.Tất cả người chơi đều cảm thấy một trận rùng mình.Một người bình thường ngồi cao chưa đến 1 mét, trong khi cửa sổ đó cao hơn đầu học sinh gần hai mét. Không có con người nào có thể đưa đầu ra từ đó trong điều kiện bình thường.Vài giây im lặng sau, một người phụ nữ mặc váy đỏ dài đến đầu gối xuất hiện ở cửa lớp học.Cô ta bước vào, với tốc độ phi thường, tiến đến trước mặt người chơi vi phạm quy định.Người chơi hoảng sợ, đột nhiên định đứng dậy bỏ chạy, nhưng người phụ nữ nắm lấy cổ cậu ta như xách một con gà con, nhấc bổng người lên khỏi chỗ ngồi.Cậu ta há hốc miệng, thậm chí không có bất kỳ phản kháng nào, mặc cho cổ mình bị bàn tay cô ta siết chặt, kèm theo một tiếng xương gãy răng rắc rõ ràng, người chơi xẹp xuống như một quả bóng bay bị xì hơi.Đầu gối và mũi chân cậu ta đập mạnh xuống đất, bị người phụ nữ kéo lê đi.Toàn bộ quá trình diễn ra chưa đầy một phút.Không người chơi nào dám thở mạnh khi chứng kiến tất cả, trong khi những học sinh NPC dường như đã quen với điều này, khuôn mặt trắng bệch của họ không biểu lộ chút cảm xúc nào, hai mắt đờ đẫn lật những trang sách trên bàn.Trên bục giảng, cô giáo Trần vẫn không rời mắt khỏi tờ báo.Mọi thứ diễn ra vô cùng bình thường.Khoảng thời gian sau đó, không người chơi nào dám nhìn vào điện thoại, tất cả học sinh đều cúi đầu ngồi, như một đàn chim cút run rẩy, ngoại trừ bầu không khí yên tĩnh đến kỳ lạ, nơi này trông giống như một lớp học bình thường.Đúng 11 giờ, tiếng chuông tan học vang lên.Âm thanh chói tai xuyên qua màng nhĩ, Trì Thù đột nhiên cảm thấy hoa mắt, khi nhìn kỹ lại, cô Trần trên bục giảng đã biến mất, cùng với tờ báo.Cậu ấn vào huyệt thái dương đang giật giật, cảm thấy có điều gì đó không ổn.Xung quanh, học sinh bắt đầu đứng dậy.Đột nhiên, Trì Thù nghĩ đến một thứ.Cậu vội vàng mở thẻ thân phận, ánh mắt nhanh chóng tìm đến mục "Giá trị tinh thần", con số ở đó không biết từ lúc nào đã biến thành 68.Cậu nhớ rõ khi trò chơi mới bắt đầu là 75.Giá trị tinh thần giảm xuống... bởi vì cậu đã nói chuyện với nữ giáo viên đó? Hay là vì tiết học? Hoặc là có điều gì bất thường xảy ra xung quanh mà cậu không chú ý tới?Trì Thù ôm lấy thái dương đang đau nhức âm ỉ, thấy Tất Xá đã gửi tin nhắn trong nhóm chat tạm thời.[Chúng ta tập hợp ở nhà ăn tầng hai, thảo luận một chút về kế hoạch tiếp theo.]Cậu tắt giao diện giả lập, lấy điện thoại ra, mở ứng dụng "Diễn đàn Bồi dưỡng Nhân tài".Hình ảnh mở đầu là một bức ảnh mặt tiền của trường học, ở cổng trường có dòng chữ "Trường học Bồi dưỡng Nhân tài", phía sau là những dãy nhà học trùng điệp trông có vẻ u ám dưới bầu trời tối.Vài giây sau, giao diện diễn đàn màu xanh lá hiện ra, được chia thành nhiều khu vực khác nhau, như khu quy tắc, khu tưới nước, khu giao dịch,...Trì Thù vừa cúi đầu xem màn hình vừa đứng dậy đi ra ngoài.Tiết Lang và Hứa Vạn Thần đã đến.Hứa Vạn Thần nói: "Trưởng nhóm đã gửi tin nhắn, ba người họ đều ở khoa Văn, tòa B, bây giờ chúng ta đến gặp họ đi."Cậu gật đầu.Trong album có bản đồ tổng quan của trường học, ba người cùng nhau đi về phía nhà ăn.Trì Thù đang xem diễn đàn, ngoài những thông tin giới thiệu cơ bản về trường học, nội quy thông thường, và một số bài viết hàng ngày vô thưởng vô phạt của học sinh, không có gì đáng chú ý.Cho đến khi cậu nhìn thấy một mục có tên "Chuyện ma trong trường".Cậu nhấn vào.Bên trong chỉ có bài đăng của quản trị viên, những người khác không được phép đăng bài. Tên quản trị viên là một chuỗi mã lộn xộn đáng ngờ.Bài đăng được ghim trên cùng có tiêu đề: [Sáu câu chuyện kỳ bí của Bồi dưỡng Nhân tài].Phông chữ màu đỏ tươi khá chói mắt, Trì Thù click mở nó.[Câu chuyện 1: Tầng 7 không tồn tại.Sau 12 giờ đêm, có khả năng xuất hiện cầu thang dẫn lên tầng trên ở tầng 6 của ký túc xá, vừa đi vừa đếm số bậc thang trong lòng, khi đếm đến mười ba, bạn sẽ đến được tầng 7 không tồn tại.][Câu chuyện 2: Trò chơi thang máy.Bước vào thang máy của khu nhà học A, nhấn các nút theo thứ tự 6, 2, 7, 4, 5, 3, 1. Nếu một người phụ nữ bước vào ở tầng 4, đừng nói chuyện với cô ta, cũng đừng nhìn thẳng vào cô ta, khi bạn nhấn nút tầng 1, nhưng thang máy lại lên tầng 8, trò chơi đã thành công.Nếu bạn bước ra ở tầng 8, bạn có thể đến một thế giới khác, nếu bạn không chọn bước ra, hãy đợi người phụ nữ rời đi, sau đó nhấn nút tầng 1, khi thang máy đến, hãy rời đi ngay lập tức, đừng quay đầu lại.][Câu chuyện 3: Trò chơi trước gương.Đi vào khu nhà học B, đứng trước gương trong nhà vệ sinh ở một tầng bất kỳ, nhìn chằm chằm vào gương trong năm giây, sau đó hỏi: "Bạn khỏe không? Bạn là ai?" Chờ một phút, nếu không có ai trả lời, hãy lên tầng trên.Bạn chỉ có thể đi lên các tầng lẻ, ở một tầng nào đó, bạn có khả năng nghe thấy âm thanh phát ra từ trong nhà vệ sinh.][Câu chuyện 4: Người dựa tường.Đứng quay lưng về phía cửa sau của tòa nhà hành chính, đi lùi lại, nếu bạn nhìn thấy một người đàn ông với đầu cắm đầy thép, trò chơi đã thành công, sau đó dù có chuyện gì xảy ra, đừng quay người lại hoặc ngoảnh đầu lại, cứ tiếp tục đi lùi cho đến khi bạn đến sân vận động. Nơi đó an toàn.][Câu chuyện 5: Bài đăng.Vào lúc 00:01 sáng, truy cập diễn đàn của trường, có khả năng sẽ xuất hiện một bài đăng màu xám, khi nhấn vào, bạn sẽ bị oán linh của một người phụ nữ bị chôn sống ám.]
[Câu chuyện 6: Cuộc gọi cầu cứu 404.Vào lúc 4:04 chiều, gọi số #440444, có khả năng cuộc gọi sẽ được kết nối, người nhận cuộc gọi là một con quỷ, nó sẽ cầu cứu bạn. Dù đầu dây bên kia nói gì, cũng đừng trả lời, sau một phút, bạn có thể cúp máy.]Không có bất kỳ bình luận nào bên dưới bài đăng, Trì Thù nhấn mở một bài đăng khác.[Những điều cần lưu ý khi khám phá chuyện ma1. Mọi câu chuyện ma đều không đảm bảo thành công. Bạn có thể thành công, cũng có thể thất bại. Mỗi ngày bạn chỉ có thể thử một lần, nếu thất bại, trong ngày hôm đó không thể thực hiện bất kỳ hành động nào liên quan đến nó nữa.2. Khi một câu chuyện thành công, nó sẽ kéo theo một loạt ảnh hưởng không thể lường trước. Bất kể điều gì xảy ra, người chơi phải tự chịu trách nhiệm.3. Trong khi chơi, nếu xuất hiện các triệu chứng như chóng mặt, buồn nôn, ảo giác, tinh thần bất ổn,... đều là hiện tượng bình thường.4. Một khi câu chuyện đã bắt đầu, sẽ không thể bỏ dở.5. Bạn có thể sẽ bắt gặp những người quen thuộc như bạn học, giáo viên, thậm chí cả người nhà, nhưng đừng nói cho họ biết về sự tồn tại của chuyện ma.6. Tuyệt đối không được để Hội học sinh phát hiện bạn đang khám phá câu chuyện! Cũng không được nhắc đến bất cứ điều gì liên quan đến chuyện ma trước mặt họ! Nếu họ hỏi, bạn phải giả vờ như không biết!7. Nếu bị Hội học sinh phát hiện trong quá trình du khám phá, bạn phải lập tức dừng câu chuyện lại.8. Trường Bồi dưỡng Nhân tài có tất cả sáu câu chuyện ma.9. Khi bạn thực hiện, có một xác suất rất nhỏ gặp được &%%?.10. Nếu có người hoàn thành tất cả các câu chuyện, như vậy kẻ gắn bó &%%? sẽ xuất hiện, ████11. Khám phá chuyện ma là một hoạt động bổ ích cho thể chất và tinh thần, giúp giải tỏa áp lực. Hãy cứ tin tưởng rằng, địa danh, tên người và sự kiện trong đó đều có thật. Chuyện ma là không thể hóa giải, đừng cố gắng dùng bất kỳ thủ đoạn nào để phá giải chúng. Những người chết trong đó là người may mắn, còn sống sót đến ngày thứ sáu mới là bất hạnh.Chúc bạn chơi game vui vẻ!]
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com