Edit Moi Nguoi Deu Cho La Ta Thich Han Phi Bon Dich Tieu Oa Ngu
Editor : KimThanh.
Kèm theo kết thúc thi giữa học kỳ, chân của Diệp Chu hoàn toàn khỏi rồi.Cũng không biết nếp sống của mỗi phòng ký túc xá có phải không giống nhau hay không. Ký túc xá ban đầu của Diệp Chu, đại đa số thời điểm đều là bốn người đi chung, thời điểm tập trung không đủ bốn người, ít nhất cũng là hai người đi chung. Mà ở phòng 405 bình thường là Lưu Dư Thiên và Văn Nhân Húc đi chung, Diệp Chu không có chú ý tới thời điểm Chiêm Hình ở chung là dạng gì. Ngược lại, nhớ lại mỗi lần Thương Tấn đi học đều là một mình cầm sách đi vào phòng học .Chẳng lẽ không ai mang Thương Tấn đi chung ?Đeo cặp sách vốn là muốn cùng bạn cùng phòng trước đi chung, nhưng nhìn Thương Tấn một mình lẻ loi, thật giống như có một chút như vậy.... Đáng thương ?Dù nói thế nào, mấy ngày nay vết thương nghiêm trọng ở chân, cậu và Thương Tấn cũng bắt đầu cách mạng cảm tình thường xuyên chạy xe ba bánh bằng điện, lúc này vứt bỏ chiến hữu, thật giống như có chút không thích hợp vậy ?Tay nắm chốt cửa, do dự hồi lâu vẫn là thả xuống.Diệp Chu đem cặp sách thả xuống, gửi cho Chu Văn Đạo một tin nhắn, ngồi ở trên ghế chờ Thương Tấn, ngay khi nghe phòng vệ sinh có tiếng mở khóa lập tức đứng lên, mở cặp sách ra đặt tay ở trong túi xách dáng vẻ giả vờ tìm cái gì đó.Sau khi Thương Tấn từ phòng vệ sinh ra ngoài, nhìn cậu một cái nói : " Bình thường nhìn cậu rất nhanh nhẹn, làm sao lấy hai quyển sách bỏ vào lâu như vậy. "" Cậu quản tớ. " Diệp Chu kéo dây kéo của cặp sách, mắt thấy Thương Tấn mang giày xong, cậu đeo cặp sách lên lưng nói " Có đi hay không ? "" Ừ. " Thương Tấn không có đeo ba lô, mà là trực tiếp dùng tay cầm hai quyển sách, trong túi quần chứa bút đi theo Diệp Chu rời ký túc xá.Đã lập đông*, nhiệt độ không khí chợt giảm xuống không ít, cộng thêm hai ngày này gió vẫn thổi mạnh, chạy xe đi phòng học trở nên càng thêm gian nan.
(* lập đông : tiết bắt đầu mùa đông vào khoảng tháng mười âm lịch, dương lịch thì ngày 7, 8 tháng 11. )Lúc đầu Diệp Chu chạy song song cùng Thương Tấn không có ý định mở miệng tán dóc, ai biết vừa lên tiếng gió lạnh thoáng cái rót vào cuống họng, hận không thể muốn đem tim của cậu đều đông cứng, cậu lặng lẽ bỏ qua ý định này, đặc biệt có tâm cơ mà chạy phía sau Thương Tấn.Chờ đến phòng học, Thương Tấn vừa đỗ xe vừa nói : " Cậu lấy tôi làm chắn gió hả. "Diệp Chu đại ngôn bất tàm* nói : " Tớ là át chủ bài bất cứ lúc nào phải giữ vững sức khoẻ chuẩn bị chạy nước rút ! "
(* đại ngôn bất tàm : nói khoác mà không biết ngượng; dõng dạc; trâng tráo; đại ngôn bất tàm. )Thương Tấn lườm cậu, vượt qua cậu đi vào phòng học trước." Này, cậu chờ tớ một chút. "Mới vừa bước vào phòng học, chuông vào học vang lên.Lần đầu tiên Diệp Chu trải qua việc vào cửa kiểm tra vị trí. Chuẩn bị đi về chỗ cậu thường ngồi, giương mắt nhìn một cái rõ ràng Chiêm Hình chiếm chỗ ngồi cậu.Tại sao có loại cảm giác bị vứt bỏ rồi.Đám người này có mới nới cũ !Diệp Chu cảm thấy đặc biệt tổn thương, tan học cũng không để ý tới đám bạn cùng phòng lúc trước, vọt thẳng tới bên cạnh xe đạp, bởi vì đồng thời tới cùng lúc với Thương Tấn, cho nên thời điểm cậu đẩy xe đương nhiên thấy được Thương Tấn bên cạnh.Mặc dù không có hẹn, nhưng lấy mức độ quen thuộc của hai người hôm nay, Diệp Chu cũng không nhìn tình trạng này được, mà nói thẳng một câu " Đi thôi. "Sau đó hai người ở trong mắt mọi người đặc biệt vui vẻ nắm tay cùng nhau đi căn tin.Diệp Chu bưng cơm đến bên cửa sổ ngồi, Thương Tấn một tay cầm đũa một tay nhìn ngoài cửa sổ xuất thần." Cậu làm sao vậy ? " Diệp Chu theo tầm mắt của cậu ta nhìn thoáng qua " A, đây không phải là xe ba bánh của ông cụ ở cửa hàng sao ? Thế nào, chạy mấy ngày có cảm tình rồi ? "Thương Tấn không có trả lời vấn đề của cậu mà nói thẳng : " Tôi đang suy nghĩ, có nên mua một chiếc xe ba bánh hay không, cậu nói hai ta góp tiền mua thế nào ? "Diệp Chu vẻ mặt lờ mờ " Cậu đặc biệt chọc cười tớ ư ??? "Thương Tấn nghiêm túc nói : " Cái ý nghĩ này khoảng thời gian trước tôi đã có. "" Tôi cảm thấy xe ba bánh là một phát minh đặc biệt sáng suốt. Thao tác so với xe đạp thuận tiện hơn nhiều. Đem tay ga vặn xuống, xe liền lên ga, đạp phanh xe một chút, xe liền ngừng chỗ ngồi càng không nói, hoàn toàn không cần kiểm soát thăng bằng. Thể tích lại so với ô tô nhỏ hơn, đi khắp hang cùng ngõ hẻm không lo lắng gặp phải vấn đề kẹt xe. " Thương Tấn nhìn Diệp Chu nói " Huống chi chẳng qua là chạy ở sân trường. "" Muốn mua tự cậu mua chứ, tìm tớ làm gì.... " Diệp Chu lặng lẽ thay đổi vị trí đĩa thức ăn muốn cách Thương Tấn xa, cậu cảm giác mình có tội cư nhiên mở một cánh cửa thần kỳ ra cho nam thần trường học. phải biết lần trước Thương Tấn chạy xe ba bánh chở cậu, cậu có thể bị fan của Thương Tấn, Tô Ngâm tàn phá một mặt." Nam thần tớ !! Cư nhiên !! Lại ! Chạy ! Xe ! Ba ! Bánh ! " Lần này sau khi Diệp Chu thương thế đã lành, Tô Ngâm lập tức một cú điện thoại gọi cậu ra ngoài, nhìn thấy cậu câu nói đầu tiên không phải hỏi thương thế như thế nào, mà là tức giận bất bình " Thương Tấn cậu ta nên lái xe thể thao, tiêu sái lại tùy ý ở trên đường chạy nhanh !! Diệp Chu cậu cũng thật là có bản lĩnh, tự mình tiếp địa khí* cũng bỏ qua, còn mang theo Thương Tấn cùng cậu đồng thời tiếp địa khí* .
( * tiếp địa khí : có nghĩa là muốn tiếp xúc với cuộc sống bình thường của dân chúng, cùng người dân hòa mình, phản ánh nguyện vọng bình dị của dân chúng ở tầng lớp dưới chót xã hội. )Diệp Chu cười khan nói : " Hút tiên khí hơn nhiều, cậu còn không phê chuẩn người khác được tiếp địa khí* hả. "" Tớ quyết định ! Không muốn làm mối cho ngươi với Đường Đông Đông rồi ! Ngay cả bạn bè bình thường cũng không cho các cậu làm ! " Nói xong, bạn học Tô Ngâm hùng dũng oai vệ khí thế bừng bừng rời đi trong ánh mắt của Diệp Chu, chỉ lưu lại Diệp Chu đưa tay Nhĩ Khang* cũng không giải thích được, giữ ở lại cũng không xong." Tôi hai ngày này ở trên mạng nhìn một chút xe ba bánh chia ra nhiều loại, có sưởng bồng* và toàn bao* ....... "Lời nói Thương Tấn đem Diệp Chu từ trong hồi tưởng kéo trở về, cậu uống một ngụm canh nói : " Cho nên. "" Khí trời dần dần trở nên lạnh, sáng sớm hôm nay chạy xe cậu cũng cảm nhận được. Càng không cần phải nói trời mưa tuyết rơi, chạy xe càng thêm khó khăn. " Thương Tấn lấy điện thoại ra tìm hai kiểu xe ba bánh phủ kín đầy đủ nói "Mua loại này nói, chạy xe không lạnh, ngồi xe thì càng không lạnh hơn. "Diệp Chu đồng ý nói : " Hình như là a, thực ra mùa hè mặt trời lớn như vậy, chạy xe cũng rất nóng. "" Đúng vậy. Nhẹ nhàng, mau lẹ thoải mái. Có mua hay không ? "Diệp Chu có chút động tâm, thời điểm mới vừa đứng ở căn tin, cậu vẫn núp ở sau lưng Thương Tấn, đem Thương Tấn làm cái tường chắn gió. Lúc này mới tháng mười một còn chưa tới thời điểm lạnh nhất đâu.....Nghĩ lại năm ngoái lúc mưa lớn cậu một tay che dù, một tay nắm tay lái, bánh xe đi vào trong vũng nước nhỏ, mất thăng bằng nếu không phải là chân cậu dài, không chừng liền té chỏng vó." Tớ suy nghĩ một chút. "Kết quả chờ lúc đi về, Thương Tấn có qua có lại mà để cho Diệp Chu giúp cậu ta dẫn đường." Mua mua mua !!! "Xế chiều hôm đó, Thương Tấn liền lôi kéo Diệp Chu vội vã đến tiệm xe đạp điện phụ cận, chọn một chiếc xe ba bánh chạy bằng điện kiểu phủ kín đầy đủ.Xung động là ma quỷ a !Ngồi ở trong toa xe, Diệp Chu không ngừng hối hận. Tại sao cậu bị ma quỷ ám mà nghe theo Thương Tấn đầu độc chứ !Bất quá điểm hối hận này sau khi nhìn thấy bạn học bên cạnh ở trong gió to chạy xe đạp lạnh run, không khỏi biến mất.Chỉ hy vọng fan nữ của Thương Tấn sau khi biết chuyện này sẽ không tổ chức tập thể tới đánh cậu...Tui thấy anh TT thật phúc hắc ah, mặc dù chỗ này tác giả chưa nói rõ TT có tình cảm gì với DC hay chưa nhưng tui nghĩ chắc chắn là có rồi. Dụ dỗ DC mua xe ba bánh để đi chung -_- !!!
Kèm theo kết thúc thi giữa học kỳ, chân của Diệp Chu hoàn toàn khỏi rồi.Cũng không biết nếp sống của mỗi phòng ký túc xá có phải không giống nhau hay không. Ký túc xá ban đầu của Diệp Chu, đại đa số thời điểm đều là bốn người đi chung, thời điểm tập trung không đủ bốn người, ít nhất cũng là hai người đi chung. Mà ở phòng 405 bình thường là Lưu Dư Thiên và Văn Nhân Húc đi chung, Diệp Chu không có chú ý tới thời điểm Chiêm Hình ở chung là dạng gì. Ngược lại, nhớ lại mỗi lần Thương Tấn đi học đều là một mình cầm sách đi vào phòng học .Chẳng lẽ không ai mang Thương Tấn đi chung ?Đeo cặp sách vốn là muốn cùng bạn cùng phòng trước đi chung, nhưng nhìn Thương Tấn một mình lẻ loi, thật giống như có một chút như vậy.... Đáng thương ?Dù nói thế nào, mấy ngày nay vết thương nghiêm trọng ở chân, cậu và Thương Tấn cũng bắt đầu cách mạng cảm tình thường xuyên chạy xe ba bánh bằng điện, lúc này vứt bỏ chiến hữu, thật giống như có chút không thích hợp vậy ?Tay nắm chốt cửa, do dự hồi lâu vẫn là thả xuống.Diệp Chu đem cặp sách thả xuống, gửi cho Chu Văn Đạo một tin nhắn, ngồi ở trên ghế chờ Thương Tấn, ngay khi nghe phòng vệ sinh có tiếng mở khóa lập tức đứng lên, mở cặp sách ra đặt tay ở trong túi xách dáng vẻ giả vờ tìm cái gì đó.Sau khi Thương Tấn từ phòng vệ sinh ra ngoài, nhìn cậu một cái nói : " Bình thường nhìn cậu rất nhanh nhẹn, làm sao lấy hai quyển sách bỏ vào lâu như vậy. "" Cậu quản tớ. " Diệp Chu kéo dây kéo của cặp sách, mắt thấy Thương Tấn mang giày xong, cậu đeo cặp sách lên lưng nói " Có đi hay không ? "" Ừ. " Thương Tấn không có đeo ba lô, mà là trực tiếp dùng tay cầm hai quyển sách, trong túi quần chứa bút đi theo Diệp Chu rời ký túc xá.Đã lập đông*, nhiệt độ không khí chợt giảm xuống không ít, cộng thêm hai ngày này gió vẫn thổi mạnh, chạy xe đi phòng học trở nên càng thêm gian nan.
(* lập đông : tiết bắt đầu mùa đông vào khoảng tháng mười âm lịch, dương lịch thì ngày 7, 8 tháng 11. )Lúc đầu Diệp Chu chạy song song cùng Thương Tấn không có ý định mở miệng tán dóc, ai biết vừa lên tiếng gió lạnh thoáng cái rót vào cuống họng, hận không thể muốn đem tim của cậu đều đông cứng, cậu lặng lẽ bỏ qua ý định này, đặc biệt có tâm cơ mà chạy phía sau Thương Tấn.Chờ đến phòng học, Thương Tấn vừa đỗ xe vừa nói : " Cậu lấy tôi làm chắn gió hả. "Diệp Chu đại ngôn bất tàm* nói : " Tớ là át chủ bài bất cứ lúc nào phải giữ vững sức khoẻ chuẩn bị chạy nước rút ! "
(* đại ngôn bất tàm : nói khoác mà không biết ngượng; dõng dạc; trâng tráo; đại ngôn bất tàm. )Thương Tấn lườm cậu, vượt qua cậu đi vào phòng học trước." Này, cậu chờ tớ một chút. "Mới vừa bước vào phòng học, chuông vào học vang lên.Lần đầu tiên Diệp Chu trải qua việc vào cửa kiểm tra vị trí. Chuẩn bị đi về chỗ cậu thường ngồi, giương mắt nhìn một cái rõ ràng Chiêm Hình chiếm chỗ ngồi cậu.Tại sao có loại cảm giác bị vứt bỏ rồi.Đám người này có mới nới cũ !Diệp Chu cảm thấy đặc biệt tổn thương, tan học cũng không để ý tới đám bạn cùng phòng lúc trước, vọt thẳng tới bên cạnh xe đạp, bởi vì đồng thời tới cùng lúc với Thương Tấn, cho nên thời điểm cậu đẩy xe đương nhiên thấy được Thương Tấn bên cạnh.Mặc dù không có hẹn, nhưng lấy mức độ quen thuộc của hai người hôm nay, Diệp Chu cũng không nhìn tình trạng này được, mà nói thẳng một câu " Đi thôi. "Sau đó hai người ở trong mắt mọi người đặc biệt vui vẻ nắm tay cùng nhau đi căn tin.Diệp Chu bưng cơm đến bên cửa sổ ngồi, Thương Tấn một tay cầm đũa một tay nhìn ngoài cửa sổ xuất thần." Cậu làm sao vậy ? " Diệp Chu theo tầm mắt của cậu ta nhìn thoáng qua " A, đây không phải là xe ba bánh của ông cụ ở cửa hàng sao ? Thế nào, chạy mấy ngày có cảm tình rồi ? "Thương Tấn không có trả lời vấn đề của cậu mà nói thẳng : " Tôi đang suy nghĩ, có nên mua một chiếc xe ba bánh hay không, cậu nói hai ta góp tiền mua thế nào ? "Diệp Chu vẻ mặt lờ mờ " Cậu đặc biệt chọc cười tớ ư ??? "Thương Tấn nghiêm túc nói : " Cái ý nghĩ này khoảng thời gian trước tôi đã có. "" Tôi cảm thấy xe ba bánh là một phát minh đặc biệt sáng suốt. Thao tác so với xe đạp thuận tiện hơn nhiều. Đem tay ga vặn xuống, xe liền lên ga, đạp phanh xe một chút, xe liền ngừng chỗ ngồi càng không nói, hoàn toàn không cần kiểm soát thăng bằng. Thể tích lại so với ô tô nhỏ hơn, đi khắp hang cùng ngõ hẻm không lo lắng gặp phải vấn đề kẹt xe. " Thương Tấn nhìn Diệp Chu nói " Huống chi chẳng qua là chạy ở sân trường. "" Muốn mua tự cậu mua chứ, tìm tớ làm gì.... " Diệp Chu lặng lẽ thay đổi vị trí đĩa thức ăn muốn cách Thương Tấn xa, cậu cảm giác mình có tội cư nhiên mở một cánh cửa thần kỳ ra cho nam thần trường học. phải biết lần trước Thương Tấn chạy xe ba bánh chở cậu, cậu có thể bị fan của Thương Tấn, Tô Ngâm tàn phá một mặt." Nam thần tớ !! Cư nhiên !! Lại ! Chạy ! Xe ! Ba ! Bánh ! " Lần này sau khi Diệp Chu thương thế đã lành, Tô Ngâm lập tức một cú điện thoại gọi cậu ra ngoài, nhìn thấy cậu câu nói đầu tiên không phải hỏi thương thế như thế nào, mà là tức giận bất bình " Thương Tấn cậu ta nên lái xe thể thao, tiêu sái lại tùy ý ở trên đường chạy nhanh !! Diệp Chu cậu cũng thật là có bản lĩnh, tự mình tiếp địa khí* cũng bỏ qua, còn mang theo Thương Tấn cùng cậu đồng thời tiếp địa khí* .
( * tiếp địa khí : có nghĩa là muốn tiếp xúc với cuộc sống bình thường của dân chúng, cùng người dân hòa mình, phản ánh nguyện vọng bình dị của dân chúng ở tầng lớp dưới chót xã hội. )Diệp Chu cười khan nói : " Hút tiên khí hơn nhiều, cậu còn không phê chuẩn người khác được tiếp địa khí* hả. "" Tớ quyết định ! Không muốn làm mối cho ngươi với Đường Đông Đông rồi ! Ngay cả bạn bè bình thường cũng không cho các cậu làm ! " Nói xong, bạn học Tô Ngâm hùng dũng oai vệ khí thế bừng bừng rời đi trong ánh mắt của Diệp Chu, chỉ lưu lại Diệp Chu đưa tay Nhĩ Khang* cũng không giải thích được, giữ ở lại cũng không xong." Tôi hai ngày này ở trên mạng nhìn một chút xe ba bánh chia ra nhiều loại, có sưởng bồng* và toàn bao* ....... "Lời nói Thương Tấn đem Diệp Chu từ trong hồi tưởng kéo trở về, cậu uống một ngụm canh nói : " Cho nên. "" Khí trời dần dần trở nên lạnh, sáng sớm hôm nay chạy xe cậu cũng cảm nhận được. Càng không cần phải nói trời mưa tuyết rơi, chạy xe càng thêm khó khăn. " Thương Tấn lấy điện thoại ra tìm hai kiểu xe ba bánh phủ kín đầy đủ nói "Mua loại này nói, chạy xe không lạnh, ngồi xe thì càng không lạnh hơn. "Diệp Chu đồng ý nói : " Hình như là a, thực ra mùa hè mặt trời lớn như vậy, chạy xe cũng rất nóng. "" Đúng vậy. Nhẹ nhàng, mau lẹ thoải mái. Có mua hay không ? "Diệp Chu có chút động tâm, thời điểm mới vừa đứng ở căn tin, cậu vẫn núp ở sau lưng Thương Tấn, đem Thương Tấn làm cái tường chắn gió. Lúc này mới tháng mười một còn chưa tới thời điểm lạnh nhất đâu.....Nghĩ lại năm ngoái lúc mưa lớn cậu một tay che dù, một tay nắm tay lái, bánh xe đi vào trong vũng nước nhỏ, mất thăng bằng nếu không phải là chân cậu dài, không chừng liền té chỏng vó." Tớ suy nghĩ một chút. "Kết quả chờ lúc đi về, Thương Tấn có qua có lại mà để cho Diệp Chu giúp cậu ta dẫn đường." Mua mua mua !!! "Xế chiều hôm đó, Thương Tấn liền lôi kéo Diệp Chu vội vã đến tiệm xe đạp điện phụ cận, chọn một chiếc xe ba bánh chạy bằng điện kiểu phủ kín đầy đủ.Xung động là ma quỷ a !Ngồi ở trong toa xe, Diệp Chu không ngừng hối hận. Tại sao cậu bị ma quỷ ám mà nghe theo Thương Tấn đầu độc chứ !Bất quá điểm hối hận này sau khi nhìn thấy bạn học bên cạnh ở trong gió to chạy xe đạp lạnh run, không khỏi biến mất.Chỉ hy vọng fan nữ của Thương Tấn sau khi biết chuyện này sẽ không tổ chức tập thể tới đánh cậu...Tui thấy anh TT thật phúc hắc ah, mặc dù chỗ này tác giả chưa nói rõ TT có tình cảm gì với DC hay chưa nhưng tui nghĩ chắc chắn là có rồi. Dụ dỗ DC mua xe ba bánh để đi chung -_- !!!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com