Edit Lam Sao Day Tui Duoc Nguoi Trong Game Otome Cau Hon Cung Luc
Túc Duyên nghĩ một hồi. Để an toàn thì tốt nhất chỉ chừa mỗi họ cho năm bảo bối.Ngắn gọn, súc tích.Với lại người ngoài nhìn vào không đoán được sự liên hệ giữa mấy người bọn họ.Túc Duyên nhấn vào avatar của bảo số số 3, tính sửa biệt danh nhưng cho dù cậu ấn như thế nào, đổi tên ra sao thì nút hoàn thành góc bên trái vẫn là màu xám. Cậu cau mày, thoát ra chọn mấy bảo bối khác, kết quả vẫn như vậy, ấn thế nào cũng không đổi được.Do tín hiệu ở đây kém?Hay là do BUG?Túc Duyên hoang mang, cậu tùy tay chọn một người khác trong danh sách, đổi biệt danh thành dấu chấm, nút "Hoàn thành" thế mà lại sáng lên....... Đổi thành công?Túc Duyên nhanh tay thoát ra, sửa biệt danh cho bảo bối số 3.Nhưng lần này là màu xám!Túc Duyên: "Vaiz!"Lúc này đây, Túc Duyên còn chỗ nào thắc mắc nữa.Là do cái thế giới chết tiệt này cả, có mỗi cái biệt danh cũng không cho Túc Duyên sửa? Còn chút nghĩa lý gì???Vẻ mặt Túc Duyên nghiêm túc lên. Cậu ấn rời khỏi Wechat, đăng nhập Taobao, tìm kiếm miếng dán chống trộm, ấn vào một cửa hàng có doanh số lớn nhất mua hàng!Cậu không tin bản thân mình không trị được một cái điện thoại.Làm xong việc cần làm Túc Duyên mới đi ra khỏi phòng.Lúc Túc Duyên quay lại chỗ ngồi thì xung quanh đã lấp trống hết chỗ, trong sân cũng bắt đầu chuẩn bị thi đấu, các thí sinh đang khởi động cơ.Trên người Thẩm Túc Trạch chỉ xuyên một cái quần bơi, cậu ta đứng đối diện thích phòng. Một bên nói chuyện với huấn luyện viên, một bên thì làm một ít động tác khởi động đơn giản, nửa thân trên không mặc áo thế nên qua mỗi động tác có thể thấy rõ đường cong cơ bắp của cậu ta, đặc biệt là cơ bụng với đường nhân ngư, nhìn cực kì cuốn hút.Rõ ràng nhiều người dự thi cũng đang khởi động, nhưng có lẽ chỉ có Thẩm Túc Trạch mới có năng lực thu hút hết sự chú ý của mọi người.Thính phòng xao động ồn ào một cách dị thường.Hẳn có lẽ bởi vì nhiều người tới đây không phải xem đi đấu mà là để ngắm trai đẹp, nhất là vì Thẩm Túc Trạch. Nhưng mà đa số các vị nữ sing ngồi ở đây da mặt còn mỏng, liếc vài cái đã vội quay ra chỗ khác nói chuyện cùng bạn bè, nhưng cũng không muốn bỏ lỡ thời cơ hiếm có này, thế nên có vẻ rối ren vạn phần.Túc Duyên chẳng có sự băn khoăn đó. Cậu thậm chí còn rất bình tĩnh so sánh dáng người của Thẩm Túc Trạch bây giờ với lúc ở trong thẻ bài.Xa Thường Tề dịch về phía Túc Duyên một chút. Cậu ta nói: "Anh có biết nhiều về môn bơi này không? Có cần em giới thiệu một ít? Trận thi đấu này là do nhà trường tổ chức, còn mời mấy đại học bên cạnh tham gia. Phần thi cá nhân 200m chia làm vòng đấu loại, vòng bán kết và chung kết, các hạng mục đều là bơi lội nhưng mà mỗi người dự thi chỉ có thể đăng kí hai loại. Thẩm Túc Trạch đăng kí bơi bướm với bơi tự do. Thi tiếp sức thì sẽ là bơi 400m, chia làm vòng loại cùng vòng chung hết. Thi đấu xếp đầu, hữu nghị hạng hai. Haha."Túc Duyên: "?"Xa Thường Tề nhìn vẻ mặt sững sờ của Túc Duyên thì cười haha, "Sao anh dễ thương quá vậy, em nói chơi thôi. Nhưng mà trận thi đấu này nếu thi đấu có thứ hạng tốt thì sẽ có tiền thường. Em nghe thấy bảo là tiền thưởng không nhỏ, Túc Trạch nhắm vào số tiền thưởng đấy mới đăng kí thi đấu."Túc Duyên có hứng thú, tò mò hỏi: "Dạo này em ấy thiếu tiền ư?"Chẳng lẽ vì tiền mua nhẫn?Mua xong, không còn tiền tiêu thế nên bán nghệ kiếm tiền?"À không phải vì điều đó. Mỗi tháng gia đình cho cậu ta tiền nhiều lắm."Xa Thường Tề nghĩ ngợi: "Cụ thể bao nhiêu em không biết, nhưng hình như cậu ta lên kế hoạch chuẩn bị mua gì đó, rất đắt."Túc Duyên "Ừ" một tiếng...... Thẩm Túc Trạch sẽ là người đưa nhẫn ư?Túc Duyên đặt một dấu hỏi chấm to đùng trong đầu.Rất nhanh, thi đấu đã bắt đầu rồi. Hai người cũng tạm ngưng trò chuyện, chuyên chú theo dõi thi đấu phía dưới.Không bao lâu, Túc Duyên nhận thấy di động của mình đang rung lên. Ngại có Xa Thường Tề ngồi kế nên cậu không dám cầm điện thoại lên xem, sợ đối phương thấy những thứ không nên thấy. Nhưng di động kêu một hồi lâu vẫn chưa ngừng, cậu do dự.Chẳng lẽ có chuyện gì quan trọng?Túc Duyên thật cẩn thận liếc nhìn Xa Thường Tề một cái, thấy đối phương chuyên chú nhìn bể bơi. Cậu nghiên thân sang một bên, lén lút nhìn thông báo.Có năm cuộc gọi nhỡ và một đống tin nhắn từ Wechat.Bảo bối số 4: "Cậu ở chỗ nào?""?""Sao không trả lời tin nhắn?""Người ở đâu???""Duyên Duyên""Duyên Duyên""Duyên Duyên bảo bối, trả lời đi.""Gọi điện cũng không nghe????""Có ý gì??""Nếu giờ em không trả lời thì chết chắc rồi!"Túc Duyên: "......"Vừa lúc lúc này điện thoại lại rung lên tiếp, "Dì Tư Phu" đang gọi điện tới.Nhìn đến biệt danh này, Túc Duyên nhịn không được cười lạnh. Ha.Số điện thoại trong danh bạ thì sửa được, Wechat lại không được! Logic ở đâu?Cậu nhìn xung quanh. Lần này Túc Duyên tới xem thi đấu được Thẩm Túc Trạch đưa vé, tương đương là vé cho người thân. Thế nên vị trí nhìn rất tốt, ở ngay trung tâm dãy giữa nhưng có một cái bất cấp lớn đó là ....nếu ở giữa tràng muốn ra ngoài thì không dễ lắm.Hai đầu hành lang đều đã chật kín người, lựa ra bên nào cũng như nhau. Một lượt đi một lượt về không chỉ khó quá mà còn ảnh hưởng tới những người khác xem thi đấu. Túc Duyên cắn môi dưới, làm liệu vậy, cậu dứt khoát nghe điện thoại luôn.Cậu hạ giọng: "Làm sao vậy?""Dì Tư Phu"- Ổ Tinh Văn lạnh lùng hỏi: "Tại sao không trả lời tin nhắn của tôi?" Nhưng mà thứ hắn quan tâm không phải vấn đề này mà là cái khác. Cũng chẳng chờ Túc Duyên trả lời, hắn tiếp tục nói: "Tôi đang....", vừa lúc bên Túc Duyên trận đấu loại bắt đầu. Không biết là đội cổ vũ của người dự thi nào mang tới, bộc phát những tiếng hô hét lớn.Túc Duyên chưa kịp nghe những câu kế tiếp của Ổ Tinh Văn.Túc Duyên: "...... Xin lỗi xin lỗi, bên chỗ em giờ hơi ồn. Không nghe thấy gì cả, anh nói lại lần nữa được không?"Ổ Tinh Văn hít một hơi thật sâu, đang muốn lặp lại, bên kia lại vang lên tiếng hò hét.—— vẫn là đoàn cổ vũ ban nãy.Ổ Tinh Văn: "......"Túc Duyên: "......"Ổ Tinh Văn lần này thông minh hơn, đợi tiếng hò hét bên phía Túc Duyên kết thúc mới tiếp tục nói: "Tôi..."Đột nhiên, tiếng hò hét trong sân thi đấu lớn hơn nữa.—— Thẩm Túc Trạch cởi khăn tắm, chuẩn bị thi đấu.Quá tam ba bận, Ổ Tinh Văn nghiến răng nghiến lợi, chuyển trọng điểm sang vị trí của Túc Duyên, hắn giận dữ hét lên: "Bây giờ em đang ở đâu?"Câu này cậu nghe thấy được, hơn nữa rất rõ ràng.Túc Duyên ho nhẹ một tiếng, đáp lời: "Trường em tổ chức thi đấu. Em đang rảnh nên tới xem. Có việc gì không? Hỏi xong, xung quanh lại ầm ĩ lên. Túc Duyên vội nói: "Hay là hai chúng ta nhắn với nhau đi. Gọi điện thoại như giờ thì cũng không nghe thấy tiếng nhau."Ổ Tinh Văn không vòng vo với Túc Duyên, hắn ta một câu cũng chưa đáp đã cắt đứt cuộc gọi.Mới đầu Túc Duyên nghĩ rằng Ổ Tinh Văn sẽ nhắn tin qua Wechat với cậu. Túc Duyên nghiêng thân, lén lút nhìn chằm chằm khung chat. Chờ một hồi, nhưng vẫn không thấy đối phương nhắn lại.Túc Duyên sửng sốt, gửi sang: "?"Tin nhắn trơ chọi dừng ở khung chat.Không ai trả lời."Anh ơi, đừng nhìn điện thoại! Sắp tới rồi, sắp lới lúc Túc Trạch ra sân rồi!!" Xa Thường Tề kích động nắm lấy cánh tay Túc Duyên, kéo cậu nghiêng ngả, vẻ mặt vui vẻ bừng bừng như thể người dự thi là cậu ta.Túc Duyên có chút do dự, lại nhìn sang điện thoại.Ổ Tinh Văn vẫn chưa trả lời.Thậm chí cậu không nhìn thấy tiêu chí "Đang nhắn tin" hiện liên....... Giận rồi?Túc Duyên muốn gửi sang vài meme mèo con đáng yêu nhưng mà tiếng còi vang lên, thi đấu đã bắt đầu. Mọi người bên cạnh cậu gào khàn cả giọng để cổ vũ.Vì đảm bảo tầm nhìn cho người phía sau, không có ai đứng lên nhưng cũng phất trong tay gậy cổ vũ.Thi đấu 200m rất ngắn ngủi.Không hổ là thẻ bài SSR trong game, Thẩm Túc Trạch xa xa dẫn đầu. Động tác bơi lội của cậu ta rất đúng tiêu chuẩn, bọt nước tung bắt bốn phía, giống như đang lướt trên sóng đi về phía trước.Kết thúc, Thẩm Túc Trạch là người thứ nhất đến đích!"A a a a!" Xa Thường Tề kích động túm Túc Duyên lên, "Thẩm Túc Trạch quả nhiên là người về đầu tiên, giỏi quá trời, anh thấy được không? Cậu ấy cách hạng hai nửa thân người luôn!! Quá đỉnh!""Cố lên——""Hải vương tiến lên —— giành lấy giải nhất chung kết đi!!!!"Từ từ?? Cái gì??? Hải vương!!????Vãi!Cậu nghe được cái gì???Túc Duyên ánh mắt chứa nỗi kinh hoàng nhìn về phía Xa Thường Tề.Xa Thường Tề không đụng tới ánh mắt đó của Túc Duyên, cậu ta đang kích động, một lúc sau mới trở lại bình tĩnh, theo mọi người ngồi về ghế, quay đầu cười haha: " Khiến anh chê cười rồi. Con người em dễ bị đám đông ảnh hưởng, năng lực cộng tình rất mạnh. Bình thường xem video ngắn đều bị cảm động khóc rối tinh rối mù. Ban nãy mọi người sôi động quá, em cũng kích động theo..khụ."
Xa Thường Tề cầm một chai nước đưa cho Túc Duyên, "Anh uống nước nè."Túc Duyên: "......"Túc Duyên cầm lấy, vặn nắp chai, do dự hỏi: "Vừa nãy em mới gọi Thẩm Túc Trạch là hải vương?"Xa Thường Tề: "À, cái này. Đây là danh hiệu mọi người trong trường đặt, anh đừng nghĩ nhiều, Bởi vì cậu ấy bơi rất giỏi, hoạt động nào cũng biết, thế nên danh "Hải vương" mới lan rộng. Cái này bắt đầu từ trên diễn đàn của trường, bảo cậu ấy là giới bơi lội "Hải vương", ý chỉ là năng lực bơi lội quá giỏi chứ không phải là chuyện tình cảm haha." Túc Duyên: "...... Thì ra là thế."Chờ Thẩm Túc Trạch nghỉ ngơi, Túc Duyên cúi đầu nhìn điện thoại, gửi vài meme cầu tha thứ cho Ổ Tinh Văn.Nhưng mà Ổ Tinh Văn đang bận thế nên không trả lời.Túc Duyên nghĩ đến nghề nghiệp đặc thù của đối phương, đoán rằng anh ta đang đóng phim không có thời gian rảnh nhìn điện thoại nên cậu ngừng gửi tin nhắn.Mãi cho đến khi toàn bộ hoạt động cá nhân kết thúc. Thời gian nghỉ ngơi trung tràng tới, dì tư phu mới gọi điện cho cậu lần nữa.Túc Duyên nhanh tay ấn nghe.Ô Tinh Văn ngữ điệu lười biếng nói: "Tôi thấy tin nhắn của em. Còn gửi mấy hình xin lỗi? Đâu phải lỗi do em, là do lần này tôi về đột ngột, chưa nói trước với em. Bây giờ tôi đến trường của em, ngay tại ngoài sân thi đấu, nhưng mà bảo vệ nói rằng không có vé không cho vào. Nếu không thì có thể tạo bất ngờ cho em rồi." "Đừng xem thi đấu nữa, mau ra đây."Cậu ta nói chuyện mang theo ý cười, hiển nhiên tâm tình đang rất vui. "Anh đây đưa em đi chơi." Túc Duyên: "??????????"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com