TruyenHHH.com

Edit Ky Thuat Vien Bao Tri Thien Tai Ly On Tuu


Chương 104 – Sau trận chiến

Edit: Vô Ưu

Sau khi nghe Ứng Trầm Lâm nói, Thích Tư Thành bỗng hiểu ra vì sao KID lại cần ống năng lượng gấp như vậy. Tuy nhiên, sự sụp đổ của ngọn núi do vụ nổ gây ra đã tạo thành những luồng gió mạnh mẽ: "Chúng ta cần phải rời khỏi nơi này trước đã!"

Tuy năng lượng của hai ống năng lượng có hạn, nhưng khi phối hợp chất hóa lạnh có phạm vi rộng lớn, ngọn núi trước đó bị bắn phá nhiều lần đã không thể đứng vững được nữa, nổ tung chỉ trong mười giây ngắn ngủi, khiến cho khe núi hẹp lúc trước đã được lấp bằng. Âm thanh sụp đổ liên tiếp không ngừng cùng với bụi bặm của đất đá dần mở rộng, khoang điều khiển cơ giáp đều xuất hiện báo động về vụ nổ.

Phòng chờ cục quản lý Coria, nhóm người Thự Quang tinh hệ đều kinh hồn bạt vía theo dõi chặt hệ thống giám sát, từ lúc KID xuất phát đi cứu Tật Phong đến giờ chưa một ai dám thả lỏng. Trước đó đã có một lúc không liên hệ được với KID lẫn Tật Phong, nhưng đến khi kết nối được thì bọn họ lại không dám liên lạc.

Đầu tiên, họ thấy tín hiệu cơ giáp Tật Phong và KID xuất hiện xung quanh nguồn ô nhiễm cấp S thứ hai trong núi, sau đó thì nó biến mất, cơ giáp thì như bị mắc kẹt một chỗ... Ngay mới rồi, lại nhận được cảnh báo về một cơn địa chấn tại chỗ Tật Phong và KID, tâm trạng của mọi người trong phòng lúc này như đang ngồi tàu lượn siêu tốc..

Nhìn tình hình ai nấy đều đã đoán ra, chắc chắn là xung đột rồi, chắc chắn là đánh nhau to rồi.

Hơn nữa còn không phải tranh chấp bình thường mà đã kinh động đến cả cục quản lý luôn!

"Cục quản lý đang điều tra về đợt sóng chấn động ban nãy."

"Bên Tinh Vực số 2 có vẻ bận rộn rồi đây. Tôi vừa nghe nói bên đó đã có vài cơ giáp bị hư hại."

Thẩm Tinh Đường trầm giọng: "Bên mình thì sao?"

"Cũng bị hao tổn... nhưng nhìn qua có vẻ nhẹ hơn." Giang Tư Miểu kiểm tra thiệt hại trên cơ giáp, nhận thấy bị hư hại nặng nhất lại chỉ có khiên bảo vệ của Hoắc Diễm: "Thật ra cũng không nghiêm trọng như tôi nghĩ."

Đến lúc này, mặc kệ có quấy rầy bên mình đang chiến đấu hay không, team Thự Quang đã liên lạc với nhau một cách suôn sẻ.

Giữa những tiếng điện lưu rè rè, chỉ có giọng nói Quý Thanh Phong cùng với văng vẳng đâu đó tiếng của Triệu Nhạc Kiệt.

"Vụ nổ đã ảnh hưởng đến đường truyền tín hiệu đúng không? Đợi thêm lúc nữa là thông ngay ấy mà."

Quý Thanh Phong tiếp nhận cuộc gọi, cậu ta đang đứng trên một đỉnh núi, nhìn xa xa về phía trước: "À, không sao đâu ạ, bọn em vừa mới đi trộm vật ô nhiễm GBK rồi giết nó, sau đó thì đội trưởng Thích cùng với Trầm Lâm ở bên kia hình như..."

Triệu Nhạc Kiệt giẫm lên xác con sư tử, thông qua góc nhìn tầm xa của cơ giáp, trông thấy ngọn núi mờ mờ đằng trước cách đó khoảng 7 km đã bị khoét mất một góc: "... Chắc là bắn nổ núi rồi."

Các thành viên khác của Tật Phong đứng cạnh Triệu Nhạc Kiệt cũng đồng thanh theo.

Quý Thanh Phong bổ sung: "Bắn nổ núi rồi ạ!"

Đội Thự Quang: "......"

Trộm giết rồi còn bắn nổ???

Báo cáo môi trường trên hệ thống giám sát như xác nhận những gì KID và Tật Phong nói trong kênh liên lạc. Các nhân viên trong phòng chờ thấy cơ giáp KID và Tật Phong bắt đầu di chuyển, trong khi cơ giáp GBK vẫn còn bất động.

Nghĩ đến câu nói bắn nổ núi của Quý Thanh Phong, có một nhân viên lo lắng lên tiếng: "Vậy cơ giáp của GBK sao rồi?"

Đại diện YDS nhìn bản báo cao, bình tĩnh nói: "Mấy người còn chưa bao giờ nhìn thấy à? Cũng đâu phải lần đầu bọn họ chôn người."

Những lời này đã thành công gợi lên một ký ức nào đấy trong đầu mọi người. Khi ấy ở Khâu Tân, mới chỉ bắn một phát thôi mà đã chôn luôn hai chiếc cơ giáp YDS, còn tiện thể nổ ra một cái hố đen.

Tất cả đều nhìn vào tín hiệu cơ giáp GBK đang hiện trên hệ thống dò tìm, điều này có nghĩa là ngọn núi đã bị thổi bay, còn GBK... thì bị chôn ở bên dưới.

Trương Ca không dám tin, hỏi lại cho chắc: "Nghãi là chúng ta không những cướp được vật ô nhiễm mà còn chôn luôn GBK???"

Giang Tư Miểu: "Theo thông tin phát hiện, có vẻ như không còn ai khác được nữa."

Thẩm Tinh Đường đột nhiên nhớ ra: "Nếu tôi nhớ không nhầm, ở hành tinh chủ, Tinh vực số 2 vẫn chưa lấy được một tài nguyên cấp S nào."

Mọi người bốn mắt nhìn nhau, mỗi người đều mang những biểu cảm khác biệt, tuy rằng vô cùng khó chịu khi biết tin Tinh vực số 2 lần này đến đây để giành tài nguyên, thậm chí mọi người còn chuẩn bị chiến đấu với bọn nữa.

Nhưng không ai ngờ tới tình thế lại xoay chuyển như vậy, ban đầu hành tinh chủ được cho là nơi cạnh tranh khốc liệt nhất. Giờ kết quả thì sao? Hiện tại tất cả tài nguyên cấp S ở đây đã thuộc về Thự Quang bọn họ???

Đại diện Hắc Nha: "Đợi đã? Kế hoạch ban đầu của chúng ta đã lường trước được đến bước này chưa?"

Trong lúc vui sướng, lời nói này tựa như một chậu nước lạnh đổ ụp xuống.

Trận oanh tạc này gây ra náo động lớn như vậy? Xung đột nảy sinh với Tinh vực số 2 nên giải quyết thế nào đây???

Thẩm Tinh Đường nói: "Tuy đã có chuẩn bị nhưng chúng tôi không lường trước được chuyện núi sẽ sập còn người thì bị chôn ở dưới."

Sắc mặt của những người trong phòng chờ lại lần nữa thay đổi, mồ hôi bắt đầu chảy ròng ròng trên trán lãnh đạo của các căn cứ lớn. Nhân viên Liên Minh thì run rẩy tay chân, chuẩn bị gọi điện cho Chủ tịch Thự Quang.

"Bình tĩnh! Đừng hoảng hốt!"

"...Chúng ta cứ chuẩn bị một kế hoạch dự phòng trước, một khi cấp trên hoặc Tinh vực số 2 đến yêu cầu giải trình, chúng ta cứ phủi sạch mọi thứ liên quan cái đã. Cứ lấy lý do ban đầu ấy, trong lúc xử lý vật ô nhiễm không cẩn thận nên mới va phải GBK là được."

Trương Ca đi qua đi lại, thỏa luận với huấn luyện viên, ban cố vấn của các căn cứ lớn để tìm cách giải quyết chuyện này êm xuôi: "Mọi chuyện có thể giải quyết được, tuyệt đối đừng gây ra thêm rắc rối."

Trương Ca: "Vậy trước tiên chúng ta báo cáo với cục quản lý đã."

Giang Tư Miểu: "Chôn người xong còn muốn đi trình báo trước à?"

Trương Ca lập tức bịa ra một lời giải thích rất thỏa đáng: "Thì cứ bảo cơ giáp sư chúng ta trong lúc xử lý vật ô nhiễm, lỡ tay nổ sập núi, rồi thì, ai mà ngờ đâu lại chôn luôn GBK ở dưới?"

Lúc này, một nhân viên đến gõ cửa: "Xin chào, cục trưởng muốn mở một cuộc hội ý trong phòng họp, yêu cầu các vị cử một đại diện tham gia."

Mọi người trong phòng chờ đồng loạt quay sang nhìn Trương Ca.

Trương Ca: "......"

-

Cục quản lý Coria đã nhanh chóng nhận được cảnh báo về những thay đổi mạnh mẽ của môi trường.

Không lâu trước đó, nhân viên vừa mới đến kiểm tra dấu vết vụ nổ trong rừng đầm lầy, khi những robot nhỏ phụ trách rà soát gửi những báo cáo thiệt hại về, tất cả nhân viên trong cục quản lý đều rơi vào im lặng.

Bởi vì nhiệm vụ dọn dẹp chung này liên quan đến các căn cứ cơ giáp quan trọng của hai tinh vực lớn. Tuy Coria thuộc quyền quản lý của Thự Quang tinh hệ, nhưng Tinh vực số 2 lại ngang nhiên lấy thịt đè người. Cấp trên đã sớm chỉ đạo, nếu phát sinh những va chạm lặt vặt thì cục quản lý Coria không được can thiệp, trừ trường hợp cần thiết để tránh những rắc rối không đáng có.

Các cơ giáp sư hai bên cũng rất thông minh, bọn họ có thể thoải mái tắt tín hiệu cơ giáp đi để tránh sự giám sát của hệ thống phát hiện.

Cục quản lý Coria đã chuẩn bị tinh thần mắt điếc tai ngơ xong rồi, nhưng ai có ngờ đâu lại xảy ra hai trận nổ khí metan rất lớn trong rừng đầm lầy, lần thứ nhất đã phá hủy một phần khu rừng, lần thứ hai trực tiếp nổ bay một số cơ giáp Tinh vực số 2, buộc họ phải trở về cục quản lý.

Sự việc tại rừng đầm lầy còn chưa làm rõ thì phía bên núi đã liên tiếp đã xảy ra hai đợt nổ mạnh nữa.

"Vẫn chưa thể ước lượng được diện tích rừng bị phá hủy. Chúng ta đã phát hiện ra hai đợt sóng chấn động ở trên núi, một nhỏ và một lớn." Nhân viên nhìn vào hệ thống giám sát: "Ba cơ sở hạ tầng gần đó đã bị hư hại. Qua phân tích các đợt địa chấn, ít nhất hai dãy núi đã bị ảnh hưởng, khả năng cao sẽ xảy ra một vụ sụp đổ trên quy mô lớn."

Nhân viên báo cáo xong, lại hỏi tiếp: "Cục trưởng, với tình hình này, chúng ta vẫn nhắm mắt làm ngơ ạ?"

Cục trưởng Coria im lặng một lúc rồi nói: "Có những cơ giáp nào đang ở hiện trường?"

Nhân viên báo cáo: "Bị tổn hại chủ yếu là cơ giáp Tinh vực số 2. Thiết bị hỗ trợ điều tra đã được đưa đến hiện trường, ngọn núi đã đánh sập, có lẽ cơ giáp bị đè ở phía dưới, tại đó chúng ta còn tìm thấy dấu vết của hiện tượng đóng băng, khả năng là do chất hóa lạnh."

"Theo công tác kiểm tra trước khi đi vào khu ô nhiễm, chỉ có hai cơ giáp GBK mang theo vũ khí hệ băng?" Cục trưởng Coria thấy nhân viên gật đầu xác nhận, quay đầu nhìn về phía hệ thống kiểm tra: "Chủ tịch Lý đã lo lắng thừa rồi."

"Cơ giáp sư Thự Quang chúng ta rất thông minh."

Đúng lúc này, một nhân viên vội vàng đi đến: "Cục trưởng, phòng họp đã chuẩn bị xong, có thể tiến hành được rồi."

Xong nhân viên lại tiếp: "Còn một việc nữa, bên phía quân đội biên giới đã gửi liên lạc đến."

Cục trưởng Coria hơi bất ngờ khi nghe thấy thế: "Có chuyện gì vậy?"

Nhân viên nói: "Có một đội nhỏ đang đợi để tiến vào khu ô nhiễm, bọn họ muốn được cấp quyền."

-

Bên trong khu ô nhiễm Coria, sau khi gây chuyện, Tật Phong và KID đã mau chóng rời khỏi 'hiện trường gây án', sau đó Thích Tư Thành đã gửi một bản báo cáo cứu hộ về trạm cơ sở. Do tác động của vụ nổ núi quá lớn, nếu GBK không phải chịu trách nhiệm thì bọn họ cũng chẳng việc gì phải làm thế.

Trông thấy Thích Tư Thành gửi báo cáo, Ứng Trầm Lâm nghiêm túc giải thích: "Thật ra mọi người không cần quá lo lắng, tín hiệu của trạm cơ sở gần đó có lẽ đã bị GBK chặn lại rồi. Tại đây còn có một lượng lớn dấu vết của chất hóa lạnh. Sự rò rỉ của hai ống năng lượng dẫn đến phát nổ sẽ không phát hiện ra được, ngược lại GBK sẽ phải trình bày với cục quản lý về mục đích sử dụng một lượng lớn chất hóa lạnh như vậy."

Giết vật ô nhiễm thì đâu cần dùng nhiều chất hóa lạnh đến thế, nếu GBK đủ tự tin để dẫn dụ họ đến đây, có khi vẫn còn những nơi khác chưa kịp sử dụng.

Suy cho cùng, đều là vì mục đích của cả hai bên, nhưng nếu cứ muốn làm cho ra lẽ, GBK chưa chắc đã dám công khai thừa nhận chuyện này.

Nồng độ chất hóa lạnh cao hơn nhiều so với hai bình năng lượng mà Ứng Trần Lâm sử dụng, cục quản lý cũng sẽ không tin một ngọn núi có thể dễ dàng đổ sập như vậy, chất hóa lạnh cùng với dấu vết chiến đấu sẽ là căn cứ chủ yếu để cục quản lý tái hiện lại hiện trường. Hoặc tất cả sẽ phải công khai, hoặc GBK sẽ phải chấp nhận thiệt hại này.

Thích Tư Thành suy nghĩ một lúc, cuối cùng nhìn về phía Ứng Trầm Lâm: "Thật ra cậu đã tính toán kỹ lưỡng rồi đúng không?"

Ứng Trầm Lâm trả lời: "Trước khi sử dụng tôi đã dự kiến liều lượng, cùng lắm bọn họ sẽ bị mắc kẹt phía dưới, không thể thoát ra trong chốc lát được."

Quay trở lại vị trí của Quý Thanh Phong và Triệu Nhạc Kiệt, một số cơ giáp sư đang xử lý vật ô nhiễm hệ. Đây là một con sư tử mang theo Dị Năng Tinh tấn công hệ sấm sét, da dày thịt chắc rất khó giải quyết.

Tong lúc Triệu Nhạc Kiệt xử lý nguyên liệu, cơ giáp sư Tật Phong đứng bên cạnh theo dõi vô cùng cham chú, bất ngờ khi thấy Triệu Nhạc Kiệt lại có kỹ năng điêu luyện đến vậy.

"Đội phó, không ngờ anh lại giỏi xử lý vật liệu như vậy đó!"

"Tất nhiên, tuy con sư tử này rất khó đánh nhưng việc xử lý lại khá đơn giản."

Quý Thanh Phong còn phải trông chừng bọ ngựa nên không thể tự mình ra tay được: "Chứ còn gì nữa, nhớ lại lần trước tôi cùng với lão Triệu ở Thiên Vực tinh..."

Triệu Nhạc Kiệt quăng một miếng vật liệu đến trước mặt bọ ngựa cái: "... Ai cùng với cậu ở Thiên Vực tinh?"

"Rảnh rỗi không biết làm gì thì cho 'con gái yêu' ăn đi, đừng lảm nhảm nữa."

Khi tổ đội bảy người bắn nổ núi chạy tới, từ xa đã nhìn thấy cơ giáp Triệu Nhạc Kiệt ngồi chồm hỗm mổ xẻ nguyên liệu, Quý Thanh Phong đứng bên cạnh đút cho bọ ngựa ăn. Trông thấy cảnh này, Lâm Nghiêu không khỏi cảm thán: "Đại Phong, sao lại cho con gái ăn vật ô nhiễm cấp S rồi?"

Sau khi xử lý xong, những vụn phế liệu đã trở thành thức ăn cho Trùn Vương, nó cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Tật Phong đang thảo luận những vấn đề khác với KID, vật ô nhiễm của GBK đã giao lại cho Tật Phong. lần này KID thu hoạch tương đối kha khá, Dị Năng Tinh tấn công hệ sấm sét có ích hơn với Tật Phong, KID đã chủ động từ bỏ viên Dị Năng Tinh này.

Khi nhận lại viên Dị Năng Tinh, Thích Tư Thành không khỏi bất ngờ, anh nói: "Cảm ơn."

Hoắc Diễm: "Khách sáo thế? Đã bàn bạc chuyện chia tài nguyên rồi còn gì, mấy cậu lấy trên núi, bọn tôi ở rừng rậm."

"Giờ làm gì tiếp theo đây? Chúng ta đi giúp Hắc Nha hay là YDS?"

Nói đến đây, Thích Tư Thành mở ra những tin nhắn chưa giải quyết do còn bận chiến đấu, "YDS vừa mới gửi đến, nói tạm thời chưa cần chúng ta hỗ trợ. Nhưng cơ giáp của chúng tôi đã bị hư hại, cần phải được sửa chữa, trước cứ quay về trạm cơ sở điều chỉnh lại đã."

Du Tố không hứng thú với mấy cái chuyện thảo luận này, tất cả đều giao cho Hoắc Diễm và Tật Phong bàn bạc.

Khi vừa quay đầu lại đã thấy cơ giáp Ứng Trầm Lâm đứng gần sườn núi, hình như đang nhìn thứ gì.

"Bên kia là khu vực cấm của Coria." Đề Áo cho biết: "Cậu ấy cứ luôn nhìn về chỗ đó!"

"Du Tố, nơi này vẫn không khác trước kia là mấy nhỉ?"

Du Tố hơi cúi xuống: "Lại đọc từ kho dữ liệu?"

"Đương nhiên!"

Đề Áo vỗ ngực ưỡn mặt, lật giở những dữ liệu đã được ghi lại: "Cho dù lúc đó tôi chưa được sinh ra, nhưng cơ giáp lưu lại hết tất cả tư liệu chiến đấu đấy?"

Vị trí bọ ngựa cái di chuyển đến khá tình cờ, ngay bên rìa núi giáp ranh với rừng đầm lầy. Hơn nữa từ chỗ này, nếu nhìn chếch về phía bắc có thể nhìn thấy một mảnh rừng tối tăm. Khu rừng có dấu hiệu bị đốt cháy, bao phủ một vùng rộng lớn, từ trên cao nhìn xuống chỉ có thể nhìn thấy một khu rừng đã bị cháy xém.

Đọc được một nửa, Đề Áo đột nhiên hỏi: "Ớ? Sao bản ghi chép lại thiếu thế này?"

Du Tố mặc kệ Đề Áo, đang định bước đến thì bỗng nhiên dưới lòng bàn chân chuyển sang màu đỏ.

Cậu ta khựng lại, xoay người nhìn bọ ngựa ở đằng sau: "Quý Thanh Phong!!"

Thấy Du Tố bỗng nhiên kêu lên, mọi người đang ở thảo luận sự tình không khỏi giật mình, vài người quay đầu nhìn sang Quý Thanh Phong.

Hoắc Diễm cũng sửng sốt: "Đại Phong! Bọ ngựa!!"

"Yên tâm, không sao đâu, em buộc chặt lắm..." Quý Thanh Phong đang tán gẫu với các cơ giáp sư bên cạnh, khi cúi đầu xuống thì thấy một vòng tròn màu đỏ dưới chân con Trùn Vương đang mải ăn mải uống, cậu ta vội vàng túm chặt khóa trói.

Bọ ngựa cái xì xụp thưởng thức món ngon, không hiểu tại sao đang yên đang lành thì bị siết đầu, nó trợn trừng đôi mắt đỏ nhìn Quý Thanh Phong.

Triệu Nhạc Kiệt xử lý vật liệu được một nửa, trông thấy cảnh Quý Thanh Phong luống cuống tay chân tóm lấy bọ ngựa: "Giữ con gái cậu cho chắc vào, đỏ hết cả lên rồi kìa!"

"Con gái ơi!" Quý Thanh Phong nắm chặt khóa trói, nhìn vòng tròn đỏ như thể bị mất khống chế, ngày càng trở nên đậm màu: "Giờ các bố chưa muốn đi đâu, thu vòng lại đi con."

Ánh mắt Ứng Trầm Lâm cứng đờ: "Không đúng, hình như nó mất kiểm soát rồi!"

Các cơ giáp sư: "???"

Triệu Nhạc Kiệt nhìn mặt đất, không làm tiếp nữa: "Gái yêu nhà cậu ăn no xong giờ muốn tiêu thực à?"

Vòng đỏ vẫn không dừng lại, thậm chí còn mở rộng hơn, trong nháy mắt đã bao trùm toàn bộ không gian xung quanh, cảm giác bức bách quen thuộc lập tức ập xuống. Quý Thanh Phong cố nén choáng váng, xấu hổ cười: "Hay là chúng ta ra ngoài lượn hai vòng..."

Còn chưa kịp nói xong, phía trước mặt mọi người đã trở nên tối đen.

----

Xin lỗi các bạn nếu như các chương sắp tới đây chưa được mượt mà hay còn sót nhiều lỗi chính tả. Âu cũng là do những trang reup bê đi hết cả rồi. Cho nên mong các bạn thông cảm, có lẽ sau khoảng 2/3 tiến độ thì mình sẽ tiến hành beta lại cho chỉn chu hơn.

Một việc nữa, chúc mừng Kỹ thuật viên bảo trì thiên tài đã đạt 100k view  ヽ(*⌒▽⌒*)ノ *hú hú*

Nói thật, khi mở một góc nho nhỏ để edit truyện, mình chưa từng nghĩ đến sẽ đạt cột mốc này nhanh đến vậy . Mỗi like, mỗi comt của các bạn đều là những lời động viên để bản thân càng thêm gắn bó và nỗ lực hơn về sau. Cảm ơn tất cả mọi người vẫn luôn ủng hộ bộ truyện trong thời gian vừa qua và sẽ tiếp tục dành nhiều yêu mến hơn nữa trong tương lai. (ノ◕ヮ◕)ノ*:・゚✧

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com