Edit Into1 Dia Nguc Doc Than
Welcome to paradiseNgay khi 4 người vừa xuống khỏi máy bay, họ đều đã trông thấy được công lao to lớn của tổ chương trình – Khách sạn Paradise. Đó là một tòa nhà kiến trúc theo kiểu phương Tây, hai tầng, có bể bơi, đèn pha lê khổng lồ treo trên trần phòng khách. Thức ăn cùng rượu vang là vô hạn, phòng khách tính ra phải bằng 2 nhà ăn gỗ trên đảo của họ cộng lại.Nai Nai vừa đi thăm thú một vòng lên phòng ngủ trên lầu hai vừa trầm trồ. Tới phòng ngủ rồi mới phát hiện khách sạn cực kì tri kỉ đã chuẩn bị 2 giường, anh cởi chiếc túi vẫn đeo từ nãy, hỏi: "Viễn ca, anh muốn ngủ bên nào?""Tôi chọn bên cạnh cửa sổ đi!"Khi cả hai người cùng nhau đi lên sân thượng thì phát hiện ra thì ra nơi này không chỉ hướng biển mà còn có bể sục nước nóng bao quanh ba mặt."Wow ~ Quả nhiên là khách sạn thiên đường!" Cao Khanh Trần thở ra một hơi "Đột nhiên lại thấy hơi buồn cho 3 người phải ở lại."Chờ cho bữa tối của hai người được dọn lên xong xuôi, tổ chương trình cũng sợ bọn họ không được tự nhiên mà chỉ để lại một máy quay cố định rồi rời đi, trả lại không gian cùng thời gian riêng tư cho hai người. Bởi vì người chiến thắng có được bữa trưa hôm nay là Cao Khanh Trần, cho nên lúc này hai người nhìn đồ ăn cũng không quá hứng thú, vì thế vừa ăn vừa trò chuyện."Hiện tại chúng ta có thể công khai thông tin của bản thân sao?" Cao Khanh Trần hỏi."Theo như quy tắc của chương trình thì đúng vậy." Bá Viễn ăn một miếng mì "Nhưng mà tôi phát hiện ra mọi người đều bắt đầu gọi tôi là anh, tuy là có vẻ tôi là người nhiều tuổi nhất..."Anh dùng giấy ăn lau miệng, tiếp tục nói "Tôi năm nay 30 tuổi, tiểu Cửu thì sao?""Anh đoán thử đi ~" Cao Khanh Trần cười khẽ, nháy mắt mấy cái."Tôi đoán, chắc cậu khoảng trên dưới 25 tuổi nhỉ.""Ừm... cũng không sai biệt cho lắm, năm ngoái tôi 25 tuổi. Ha ha ha ha!""Thật ra, ngay từ ngày đầu tiên chúng ta gặp gặp nhau, tôi đã muốn hỏi cậu, tiểu Cửu, cậu là người Quảng Tây hả?"???Cao Khanh Trần rõ ràng là không hiểu cho lắm..."Bởi vì tôi là người Quý Châu" Bá Viễn chỉ chỉ bản thân "Quý Châu vẫn là khá gần Quảng Tây, cậu biết không, lần đầu tiên nghe cậu nói chuyện tôi đã cảm thấy giọng cậu khá giống người bên đó.""Không phải đâu, tôi là người Thái gốc Hoa.""Ồ... thật vậy sao? Vậy có người nhà bên này không?""Ba năm trước tôi cùng gia đình đến Trung Quốc mà" Cao Khanh Trần uống một ngụm đồ uống cầm trong tay "Viễn ca làm gì, công tác ở đâu vậy?""Tôi sao? Cậu có muốn đoán không?" Bá Viễn bẻ cổ áo để trông mình giống người thành đạt hơn."Ừm... có lẽ là liên quan đến đồ ăn ha?""Hả! Sao cậu lại nghĩ như vậy?" Bá Viễn có chút nghi hoặc, chẳng lẽ là lần đầu gặp đã nấu cơm cho mọi người ăn nên để lại ấn tượng sâu đậm đến thế sao? Tôi là đến đây tìm đối tượng chứ có phải đến làm bảo mẫu đâu."Vì hôm qua anh làm cơm chiên ngon lắm! Tôi cảm nhận được, người nấu cơm ngon chắc chắn là người vô cùng dịu dàng!"Bá Viễn chống khuỷu tay lên bàn, vẻ mặt dò hỏi: "Sao tôi lại cảm thấy hình như vì cơm mà cậu mới chọn tôi nhỉ?""Ha ha ha!" Cao Khanh Trần hình như ý thức được hình như mình cười hơi lớn tiếng quá, liền xoay người, che miệng, im lặng "Có lẽ anh biết nhỉ? Tôi đã viết cho anh một lời nhắn vào đêm đầu tiên."Cao Khanh Trần dùng dĩa chọc một miếng thịt bò nhưng không ăn "Tôi thấy hôm đầu tiên đến đây, anh đã chăm sóc mọi người, trông anh lại cũng vô cùng dịu dàng, đương nhiên cơm chiên cũng rất là ngon!"Bá Viễn buông tay "Được rồi, mặc dù trong mắt cậu tôi là đầu bếp, nhưng thật ra tôi làm kinh doanh, có một phòng thiết kế.""Wow! Là ông chủ sao?!""Cũng không hẳn, là hợp tác với người khác nữa. Còn tiểu Cửu, cậu làm gì vậy?""Tôi? Tôi đang giúp gia đình kinh doanh nhà hàng Thái Lan."Bá Viễn khẽ gật đầu, bảo sao có chấp niệm to lớn với cơm chiên đến vậy. Nếu không phải ngày hôm qua điều kiện có chút thiếu thốn thì chắc là anh đã bỏ thêm vài lát dứa vào rồi. Anh nhìn đến Cao Khanh Trần rốt cuộc cũng ăn xong miếng thịt bò, lại nghe thấy người kia tiếp tục hỏi "Thế Viễn ca vì sao lại tham gia chương trình này? Anh vừa dịu dàng lại nấu ăn ngon, lại còn là ông chủ. Hẳn là có rất nhiều đối tượng đi!"Bá Viễn xoa xoa mũi "Aizzz, thời trẻ còn muốn làm thiết kế nhưng mà ở nhà thì có rất ít cơ hội, cho nên mới thử làm kinh doanh. Kết quả sau này mới phát hiện công việc cũng không ổn thỏa lắm, cạnh tranh vô cùng nhiều, lúc trước có lúc tôi từng sống mà chỉ có 200 đồng trong túi. Lúc ấy người nhà cũng bảo hay là từ bỏ về nhà làm nhân viên nhà nước đi, đợi 25 26 tuổi thì lấy vợ, gia đình đầm ấm. Nhưng mà tôi không chịu, vẫn kiên trì, kết quả kiên trì đến tận bây giờ. Nhưng mà bận rộn quá cho nên cũng không có thời gian yêu đương. Hơn nữa tuổi càng lớn thì lại càng không giống như lúc trẻ dễ dàng rung động nữa, cho nên muốn đến nơi này để thoát khỏi vòng luẩn quẩn của chính mình, xem có thể hay không có mối quan hệ mới, không thì ít nhất cũng là có thêm bạn mới.""Vậy anh có thấy rung động với người nào trong chương trình không?" Cao Khanh Trần nhẹ giọng hỏi."Ừm... Tôi thấy tất cả mọi người đều có điểm cuốn hút riêng."À ~ Cao Khanh Trần bĩu bĩu môi, gật đầu. Được, đúng là phải học tập Trung Quốc văn vở kiểu này rồi! Anh nhấp một ngụm rượu vang, sau lại chống cằm hỏi "Nhưng mà sao tôi vẫn nghĩ Viễn ca lại có một người mà bản thân để ý hơn nhỉ?"Hả? Bá Viễn sửng sốt."Tôi đúng là có để ý không biết người đó có thể tự nhóm lửa được hay không"
Trước lối vào mạ bạc của tòa nhà B.Phục vụ phòng cầm hành lí đến trước cửa xong liền rời đi, Châu Kha Vũ thuận tay cầm theo hành lí của cả hai người, sau đó nói với người bên cạnh "Đi thôi, phiền anh mở cửa nhé!"Lưu Vũ gỡ dây túi trên vai mình ra, nhẹ giọng nói một tiếng được, cảm ơn.Cửa chính được đẩy ra, ngoại trừ phong cách trang trí, bố cục và phương hướng đều là hình ảnh phản chiếu của tòa nhà đằng trước, hai người tham quan một chút rồi lên lầu hai chọn giường."Tôi ngủ giường trong này được chứ?" Lưu Vũ hỏi, chủ yếu là anh thấy bên giường trong có một con heo bông nhỏ nên mới muốn chọn."Được chứ, anh thích là được" Châu Kha Vũ gật gật đầu."A, đúng rồi! Đây!!" Lưu Vũ lấy từ trong túi mình ra một cái túi nhỏ, đưa cho Châu Kha Vũ.Châu Kha Vũ vô cùng ngạc nhiên, nhận lấy đồ liền hỏi "Đây là gì thế?""Là nút bịt tai đó, tôi... lúc ngủ sẽ ngáy với cả nói mớ." Anh nói xong liền có chút ngượng ngùng, vuốt vuốt tóc mái "Vốn là nếu ngủ chung thì sẽ đưa cho mọi người nhưng mà may quá, mỗi người một lều. Nhưng mà cuối cùng thì vẫn phải sử dụng thôi."..............."Không sao đâu, tôi cũng ngáy" Hắn là nên vậy đi, Châu Kha Vũ nghĩ.Chọn giường xong, Lưu Vũ vào toilet thay một bộ quần áo mặc nhà cũng tiện tay để đồ skincare và bên trong, thời điểm anh vẫn còn đang xếp đồ, Châu Kha Vũ đã xuống lầu chọn đồ ăn.Bữa tối của hai người phong phú khác thường, hai người liên tục phát ra thanh âm vui vẻ, thỏa mãn, Lưu Vũ cầm ly, hướng người kia nói "Cheers!"Ding!Tiếng thủy tinh chạm nhau đầy thanh thúy."Thật sự mà nói, tôi không ngờ rằng anh lại chọn tôi."Châu Kha Vũ nhìn mỳ Ý trên đĩa, tập trung cuộn nó lại bằng nĩa, cố ý tránh đi ánh mắt của Lưu Vũ như đang ra hiệu mau mau hỏi tôi đi."Hửm? Sao lại không ngờ tới?" Lưu Vũ cũng thuận theo ý cậu mà hỏi."Vậy anh... vì sao anh lại chọn tôi?" Châu Kha Vũ buông nĩa, quay đầu chăm chú nhìn Lưu Vũ.Lưu Vũ cắn nĩa, yên lặng trong chốc lát rồi mới tiếp tục nói "Bởi vì trong 6 người còn lại, người tôi thích nhất là cậu, không phải là nên chọn người mình thích nhất sao?"Châu Kha Vũ không nghĩ tới anh lại thẳng thắn tới vậy, cậu cảm giác hình như cả tai lẫn mặt của mình đều đỏ hết lên rồi, nhưng mà cũng không tự khống chế được, gật gật đầu nói tiếp: "Ừm! Tôi cũng vậy, chọn người mình thích nhất!""Nhưng mà hôm qua cậu lại lạnh lùng với tôi" Lưu Vũ tuy là ngữ khí có vẻ trách móc nhưng động tác cũng vẫn rất bình thường, nâng ly uống một ngụm champagne."Sao lại thế?" Châu Kha Vũ có chút kinh ngạc, rõ ràng là do cậu không tìm được đề tài để tán gẫu với Lưu Vũ mà thôi."Tôi thấy cậu lúc nào cũng cùng một chỗ với Pai Pai, thi thoảng lại đứng cùng AK, Lâm Mặc.""Chỉ là thuận tiện thì phiên dịch cho cậu ấy một chút. Thật ra, tôi cũng muốn nói chuyện nhiều hơn với anh nhưng mà lại không biết anh thích chủ đề gì, sau đó sáng nay dậy muộn, lỡ giờ ăn sáng với anh." Châu Kha Vũ nói xong, chính mình cũng cảm thấy xấu hổ, sờ sờ đầu."Cứ tùy tiện nói chuyện là được mà, cái gì cũng được, dù sao trên đảo cũng không có việc gì làm, tùy ý trò chuyện một chút cũng vui mà! À mà Kha Vũ, cậu làm nghề gì thế?""Tôi sao? Anh thử đoán một chút xem sao!""Ừm... là người mẫu sao?""Cũng tính là đúng đi, anh tôi mở một công ty giải trí, cho nên tôi cũng phụ anh ấy một chút, làm người mẫu bán thời gian. Còn anh thì sao? Tôi đoán chắc là liên quan đến màn ảnh phải không? Tôi có cảm giác anh liên kết với màn ảnh rất tốt, rất chủ động trước máy quay!"Lưu Vũ gật gật đầu "Chuẩn quá! Tôi là vlogger kiêm giáo viên vũ đạo!""Có thể hỏi xem anh có bao nhiêu người hâm mộ trên nền tảng đăng video được không?""Hình như là 1 triệu."!!!!"Thật lợi hại quá, thế anh dạy loại vũ đạo nào?""Ừm, là múa dân tộc Trung Quốc." Không đợi Châu Kha Vũ đặt câu hỏi, anh đã tự bổ sung "Tôi tốt nghiệp học viện vũ đạo chuyên nghiệp.""Thật sự quá giỏi đi!" Châu Kha Vũ vui vẻ ca ngợi "Thế có thể hỏi tuổi không?""Ừm? Thử đoán đi?!"Châu Kha Vũ liếc anh một cái rồi lại dời tầm mắt đi "Tôi.. tôi... không dám đoán, trông anh giống như kiểu chưa thành niên nhưng ban nãy anh nói bản thân đã tốt nghiệp rồi.""Ha ha, năm nay tôi 25 tuổi, còn Kha Vũ thì sao?""Tôi 23 tuổi."Lưu Vũ gật đầu, sau đó cúi đầu cắt miếng bít tết một cách tự nhiên, nhưng lại bất giác nhướng mày, thật sự không phải ca ca rồi.Hai người vừa ăn vừa trò chuyện thế mà đem cả bữa ăn thịnh soạn ăn một cách sạch sẽ. Lưu Vũ tận lực kiềm chế không ợ vì quá no. Sau đó anh đứng dậy, đề nghị ra ngoài đi dạo cho tiêu cơm. Anh lấy áo khoác vắt lên tay rồi cùng Châu Kha Vũ đi ra ngoài.Ở khách sạn Paradise về đêm ngoại trừ gió biển thì chính là sóng biển, hai người đi song song dẫm lên cát mịn, ánh trăng dẫn đường, ánh sao làm bạn. Vừa đi dọc bờ biển vừa tùy ý trò chuyện, thời điểm không nói lời nào cũng có thể cảm nhận sự yên tĩnh dễ chịu.Đi qua chòi nghỉ mát có đèn hình ngôi sao trên bờ biển, Châu Kha Vũ liền dừng lại hỏi Lưu Vũ có muốn chụp ảnh hay không, Lưu Vũ cũng phối hợp đứng tạo vài dáng chụp, cuối cùng còn vô cùng khen ngợi kỹ thuật chụp ảnh của Châu Kha Vũ, hào phóng cho người kia 5 sao.Đi tới một đầu khác của khách sạn, Châu Kha Vũ nhìn thoáng qua nói "Hình như chỗ này là chỗ Bá Viễn cùng tiểu Cửu ở thì phải...""Phải không? Người đâu rồi ta?"Lưu Vũ lén lút chạy tới chỗ tường rào nhìn xem, thấy có một trụ đá phía trước bồn hoa, liền bước lên, lấy tay làm kính viễn vọng."Là tòa này!" Châu Kha Vũ chỉ.Cậu thấy Lưu Vũ đứng chông chênh trên tảng đá liền đi đến bên cạnh anh, đưa tay trái đỡ hờ lấy phía sau của anh, vừa bảo vệ được mà cũng không chạm tới lưng người kia.Hai người ở bể bơi massage cũng không nghĩ tới có hai người rảnh rỗi dưới lầu đi dòm ngó mình, tường vây 3 phía rất tốt, có thể ngăn chặn rất nhiều tầm mắt. Bá Viễn cùng Cao Khanh Trần đều thả lỏng hưởng thụ cuộc sống.Loa nhỏ bên cạnh bể chuyển đến bài City of stars.
Trước lối vào mạ bạc của tòa nhà B.Phục vụ phòng cầm hành lí đến trước cửa xong liền rời đi, Châu Kha Vũ thuận tay cầm theo hành lí của cả hai người, sau đó nói với người bên cạnh "Đi thôi, phiền anh mở cửa nhé!"Lưu Vũ gỡ dây túi trên vai mình ra, nhẹ giọng nói một tiếng được, cảm ơn.Cửa chính được đẩy ra, ngoại trừ phong cách trang trí, bố cục và phương hướng đều là hình ảnh phản chiếu của tòa nhà đằng trước, hai người tham quan một chút rồi lên lầu hai chọn giường."Tôi ngủ giường trong này được chứ?" Lưu Vũ hỏi, chủ yếu là anh thấy bên giường trong có một con heo bông nhỏ nên mới muốn chọn."Được chứ, anh thích là được" Châu Kha Vũ gật gật đầu."A, đúng rồi! Đây!!" Lưu Vũ lấy từ trong túi mình ra một cái túi nhỏ, đưa cho Châu Kha Vũ.Châu Kha Vũ vô cùng ngạc nhiên, nhận lấy đồ liền hỏi "Đây là gì thế?""Là nút bịt tai đó, tôi... lúc ngủ sẽ ngáy với cả nói mớ." Anh nói xong liền có chút ngượng ngùng, vuốt vuốt tóc mái "Vốn là nếu ngủ chung thì sẽ đưa cho mọi người nhưng mà may quá, mỗi người một lều. Nhưng mà cuối cùng thì vẫn phải sử dụng thôi."..............."Không sao đâu, tôi cũng ngáy" Hắn là nên vậy đi, Châu Kha Vũ nghĩ.Chọn giường xong, Lưu Vũ vào toilet thay một bộ quần áo mặc nhà cũng tiện tay để đồ skincare và bên trong, thời điểm anh vẫn còn đang xếp đồ, Châu Kha Vũ đã xuống lầu chọn đồ ăn.Bữa tối của hai người phong phú khác thường, hai người liên tục phát ra thanh âm vui vẻ, thỏa mãn, Lưu Vũ cầm ly, hướng người kia nói "Cheers!"Ding!Tiếng thủy tinh chạm nhau đầy thanh thúy."Thật sự mà nói, tôi không ngờ rằng anh lại chọn tôi."Châu Kha Vũ nhìn mỳ Ý trên đĩa, tập trung cuộn nó lại bằng nĩa, cố ý tránh đi ánh mắt của Lưu Vũ như đang ra hiệu mau mau hỏi tôi đi."Hửm? Sao lại không ngờ tới?" Lưu Vũ cũng thuận theo ý cậu mà hỏi."Vậy anh... vì sao anh lại chọn tôi?" Châu Kha Vũ buông nĩa, quay đầu chăm chú nhìn Lưu Vũ.Lưu Vũ cắn nĩa, yên lặng trong chốc lát rồi mới tiếp tục nói "Bởi vì trong 6 người còn lại, người tôi thích nhất là cậu, không phải là nên chọn người mình thích nhất sao?"Châu Kha Vũ không nghĩ tới anh lại thẳng thắn tới vậy, cậu cảm giác hình như cả tai lẫn mặt của mình đều đỏ hết lên rồi, nhưng mà cũng không tự khống chế được, gật gật đầu nói tiếp: "Ừm! Tôi cũng vậy, chọn người mình thích nhất!""Nhưng mà hôm qua cậu lại lạnh lùng với tôi" Lưu Vũ tuy là ngữ khí có vẻ trách móc nhưng động tác cũng vẫn rất bình thường, nâng ly uống một ngụm champagne."Sao lại thế?" Châu Kha Vũ có chút kinh ngạc, rõ ràng là do cậu không tìm được đề tài để tán gẫu với Lưu Vũ mà thôi."Tôi thấy cậu lúc nào cũng cùng một chỗ với Pai Pai, thi thoảng lại đứng cùng AK, Lâm Mặc.""Chỉ là thuận tiện thì phiên dịch cho cậu ấy một chút. Thật ra, tôi cũng muốn nói chuyện nhiều hơn với anh nhưng mà lại không biết anh thích chủ đề gì, sau đó sáng nay dậy muộn, lỡ giờ ăn sáng với anh." Châu Kha Vũ nói xong, chính mình cũng cảm thấy xấu hổ, sờ sờ đầu."Cứ tùy tiện nói chuyện là được mà, cái gì cũng được, dù sao trên đảo cũng không có việc gì làm, tùy ý trò chuyện một chút cũng vui mà! À mà Kha Vũ, cậu làm nghề gì thế?""Tôi sao? Anh thử đoán một chút xem sao!""Ừm... là người mẫu sao?""Cũng tính là đúng đi, anh tôi mở một công ty giải trí, cho nên tôi cũng phụ anh ấy một chút, làm người mẫu bán thời gian. Còn anh thì sao? Tôi đoán chắc là liên quan đến màn ảnh phải không? Tôi có cảm giác anh liên kết với màn ảnh rất tốt, rất chủ động trước máy quay!"Lưu Vũ gật gật đầu "Chuẩn quá! Tôi là vlogger kiêm giáo viên vũ đạo!""Có thể hỏi xem anh có bao nhiêu người hâm mộ trên nền tảng đăng video được không?""Hình như là 1 triệu."!!!!"Thật lợi hại quá, thế anh dạy loại vũ đạo nào?""Ừm, là múa dân tộc Trung Quốc." Không đợi Châu Kha Vũ đặt câu hỏi, anh đã tự bổ sung "Tôi tốt nghiệp học viện vũ đạo chuyên nghiệp.""Thật sự quá giỏi đi!" Châu Kha Vũ vui vẻ ca ngợi "Thế có thể hỏi tuổi không?""Ừm? Thử đoán đi?!"Châu Kha Vũ liếc anh một cái rồi lại dời tầm mắt đi "Tôi.. tôi... không dám đoán, trông anh giống như kiểu chưa thành niên nhưng ban nãy anh nói bản thân đã tốt nghiệp rồi.""Ha ha, năm nay tôi 25 tuổi, còn Kha Vũ thì sao?""Tôi 23 tuổi."Lưu Vũ gật đầu, sau đó cúi đầu cắt miếng bít tết một cách tự nhiên, nhưng lại bất giác nhướng mày, thật sự không phải ca ca rồi.Hai người vừa ăn vừa trò chuyện thế mà đem cả bữa ăn thịnh soạn ăn một cách sạch sẽ. Lưu Vũ tận lực kiềm chế không ợ vì quá no. Sau đó anh đứng dậy, đề nghị ra ngoài đi dạo cho tiêu cơm. Anh lấy áo khoác vắt lên tay rồi cùng Châu Kha Vũ đi ra ngoài.Ở khách sạn Paradise về đêm ngoại trừ gió biển thì chính là sóng biển, hai người đi song song dẫm lên cát mịn, ánh trăng dẫn đường, ánh sao làm bạn. Vừa đi dọc bờ biển vừa tùy ý trò chuyện, thời điểm không nói lời nào cũng có thể cảm nhận sự yên tĩnh dễ chịu.Đi qua chòi nghỉ mát có đèn hình ngôi sao trên bờ biển, Châu Kha Vũ liền dừng lại hỏi Lưu Vũ có muốn chụp ảnh hay không, Lưu Vũ cũng phối hợp đứng tạo vài dáng chụp, cuối cùng còn vô cùng khen ngợi kỹ thuật chụp ảnh của Châu Kha Vũ, hào phóng cho người kia 5 sao.Đi tới một đầu khác của khách sạn, Châu Kha Vũ nhìn thoáng qua nói "Hình như chỗ này là chỗ Bá Viễn cùng tiểu Cửu ở thì phải...""Phải không? Người đâu rồi ta?"Lưu Vũ lén lút chạy tới chỗ tường rào nhìn xem, thấy có một trụ đá phía trước bồn hoa, liền bước lên, lấy tay làm kính viễn vọng."Là tòa này!" Châu Kha Vũ chỉ.Cậu thấy Lưu Vũ đứng chông chênh trên tảng đá liền đi đến bên cạnh anh, đưa tay trái đỡ hờ lấy phía sau của anh, vừa bảo vệ được mà cũng không chạm tới lưng người kia.Hai người ở bể bơi massage cũng không nghĩ tới có hai người rảnh rỗi dưới lầu đi dòm ngó mình, tường vây 3 phía rất tốt, có thể ngăn chặn rất nhiều tầm mắt. Bá Viễn cùng Cao Khanh Trần đều thả lỏng hưởng thụ cuộc sống.Loa nhỏ bên cạnh bể chuyển đến bài City of stars.
https://youtu.be/JB5147vQpaI
Hai người đều đồng thời hát lên, sau đó kinh ngạc nhìn đối phương."Tôi rất thích ca khúc này luôn đó!" Cao Khanh Trần nói."Toi cũng vô cùng thích phim này!" Bá Viễn tiếp lời.Vì thế hai người lại cùng nhau tán gẫu về chủ đề phim ảnh.Hai người dưới lầu cái gì cũng không trông thấy, Lưu Vũ nhảy xuống khỏi tảng đá, Châu Kha Vũ yên lặng thu hồi tay "Đi thôi, cũng đến giờ về rồi."Đêm trước tất cả mọi người đều ngủ không ngon mấy, rửa mặt xong xuôi, Lưu Vũ ngồi trên giường ôm heo nhỏ xem tạp chí khách sạn chuẩn bị. Tổ chương trình vẫn là không cho họ dùng điện thoại, anh mới xem một lúc đã bắt đầu ngáp.Châu Kha Vũ đi ngang qua giường hỏi anh "Đi ngủ có phải bật đèn không?""Hả? Tôi còn sợ cậu thấy sớm!""Tối hôm qua ngủ không ngon lắm, hôm nay ngủ sớm một chút cũng tốt.""Được rồi, vậy thì ngủ ngon!""Được, chúc ngủ ngon, ngày mai hãy gọi tôi dậy ăn sáng nhé."Lúc trực thăng bay lên, ba người trên đảo tận cùng hiểu được cảm giác bị cả thế giới bỏ rơi là thế nào. AK nhìn thoáng qua hai người ở lại, mừng thầm vì vẫn còn Pai Pai biết nấu ăn.Lâm Mặc hai tay chống nạnh nói chuyện cùng tổ chương trình: "Không được, tôi nói mọi người nghe như thế không được đâu, không chịu nổi nữa rồi, không cho tụi tôi thịt ăn, tụi tôi xanh rớt như tàu lá rồi nè!"Kì kèo mãi làm tổ chương trình cũng phải sợ đành thỏa hiệp: "Thế này đi, đằng sau nhà ăn có gà, mọi người bắt được thì liền tặng cho mọi người.""Bắt gà?" AK kinh ngạc."Có vấn đề gì hả?" Lâm Mặc không hề sợ hãi."Cái gì cơ, bắt gà... là ý gì?" Doãn Hạo Vũ định quay đầu tìm người, kết quả phát hiện Châu Kha Vũ không ở đây.AK quay người, đáp lại cậu "Catch a chicken."??? Doãn Hạo Vũ.What?"Không được! Còn có chuyện này! Tôi nếu bắt được cũng không thể giết. Giao nhiệm vụ này bằng thừa rồi." Lâm Mặc nói lí.Tổ chương trình: Bắt được thì chúng tôi cho cậu ức gà. Nhưng chỉ được bắt trong vòng 10 phút thôi.Doãn Hạo Vũ cùng AK đứng ngoài hàng rào, nhịn không được muốn bỏ chạy. Chỉ có Lâm Mặc tự tin đi vào phát hiện hai người kia một chút cũng không động liền quay đầu hỏi "Hai người đứng đấy làm gì? Vào đây giúp tôi đuổi đi!"Một trận gà bay chó sủa đi qua, Lâm Mặc rốt cuộc cũng bắt được một con, còn giơ ra trước mặt tổ chương trình, mãi cho đến khi staff ra hiệu buông gà ra đi, cậu mới thu tay lại. Cậu cầm gà, vốn muốn đưa cho AK thả đi, kết quả AK lại sợ tới mức ôm chặt tường hét to "Lấy đi giùm đi mà!!!"Doãn Hạo Vũ đi theo phía sau, cách Lâm Mặc 2 bước, chậm rãi nói: "Anh lợi hại thật đấy! Làm thế nào để không sợ vậy?""Gà thì có gì mà phải sợ? Thật ra chúng khá ngoan đấy!"Lâm Mặc quay lại hàng rào, ngồi xổm xuống, đem gà đặt lại mặt đất, Doãn Hạo Vũ thấy thế cũng ngồi xuống theo. Sau đó thấy Lâm Mặc sờ sờ con gà vài cái, sau đó vẽ 4 điểm giới hạn xung quanh con gà, cuối cùng thả tay ra...Tận mắt thấy gà nằm im, Doãn Hạo Vũ ngây ra như phỗng. Cậu tròn mắt nhìn Lâm Mặc nghĩ thầm, đây thực sự là pháp sư Trung Hoa trong truyền thuyết sao? Không dám lớn tiếng nói chuyện, Pai Pai chỉ có thể nhỏ giọng hỏi "Làm thế nào vậy?"Lâm Mặc xoay người, bật tách ngón tay một cái, con gà trên đất như được giải phép, lập tức vỗ cánh chạy đi!!!"AK! Ban nãy thần kỳ quá!!!"Nhìn thấy chuyện mới mẻ thế này, Doãn Hạo Vũ nhịn không được phải kiếm người chia sẻ, Lâm Mặc phủi phủi tay đi tìm tổ chương trình lấy ức gà.Ba người trên đảo cuối cùng cũng được ăn thịt, tuy là ban ngày không tính gì làm vui nhưng mỗi người đều có một đêm thật đẹp.Have a good night!TBCKết quả phần chọn lựa ngày thứ 2Bá Viễn -> Tiểu CửuTiểu Cửu -> Bá ViễnLâm Mặc -> Lưu ChươngLưu Vũ -> Kha VũLưu Chương -> Tiểu CửuKha Vũ -> Lưu VũPai Pai -> Lưu Vũ.Tôi lại viết bè lá rùi phải khum?57 có tên CP không nhỉ?Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com