Edit Hoan Toi O Dia Phu Co Chong Chong Lung
TÔI Ở ĐỊA PHỦ CÓ CHỒNG CHỐNG LƯNG - 07*Đàn Việt sáng tác*07."Anh điên à!"Tôi giận dữ mắng, "Chỉ muốn đoạt số mệnh của tôi mà phải làm đến thế à?"Đại sư Trang điên cuồng cười to: "Tao không những muốn mệnh của mày, mà còn muốn lấy cả mạng của thầy mày nữa!"Tôi có trực giác không ổn lắm: "Ý của anh là gì?"Đại sư Trang vừa lòng nhếch khoé miệng: "Tao gửi thư bảo với thầy mày là tối nay tao sẽ mở cửa địa ngục sớm, mày đoán xem, ông ta có đến đây không ha?"Ông già kia chắc chắn sẽ đến rồi! Còn phải nói à!Đại sư trang ném một ác quỷ đến bên cạnh An Lệ Na, để Kuman Thong đánh nó luôn, nếu cứ tiếp tục thì An Lệ Na sẽ chết mất.Tôi không thể trơ mắt nhìn một sinh mệnh biến mất trước mặt mình. Tôi khẽ cắn môi, xông lên cứu người.Nhưng đúng lúc này, đại sư Trang lại mở cửa địa ngục ra.[Cửa địa ngục mở ra... Người sống hãy nhường đường...]Sau khi giải quyết xong Kuman Thong và ác quỷ, tôi lập tức nghe được câu này. Trong lúc tôi còn đang sững sờ thì đại sư Trang đã đánh lén từ phía sau, tôi bị đánh bay ra xa. Cơn đau này khiến tôi không đứng nổi, phun liên tiếp hai ngụm máu tươi. Cửa địa ngục đã sớm mở ra, quỷ khí tràn lên, đủ loại ác quỷ chen chúc xô đẩy nhau chạy ra ngoài. Có vài con quỷ đứng ngỡ ngàng giữa phố xá, vài con khác thì giết hại lẫn nhau đến đỏ cả mắt, còn có vài yêu ma tranh thủ cơ hội mỗi năm một lần này để đi báo thù.Bách quỷ dạ hành. Vô cùng nguy hiểm.Tôi và đại sư Trang đánh với nhau, hắn đã có chuẩn bị từ trước, có thể điều khiển ma quỷ nên tôi liên tục rơi vào thế thua."Mấy yêu ma này đều nghe lời tao hết đó, mày vội nhận thua đi."Đại sư Trang giẫm lên người tôi, nhìn từ trên cao xuống.Một lát sau, hắn ngồi xổm xuống, giơ tay sờ lên mặt tôi: "Úi, tự nhiên thấy mặt mũi mày cũng xinh phết."Tôi lập tức nổi da gà khắp người, cảnh giác nhìn về phía hắn: "Anh tính làm gì thế hả?""Sau khi rút hồn phách của mày đi, tao sẽ chế xác mày thành con rối rồi bán cho mấy phú ông thích bé trai.""ĐM anh!" Tôi nổi giận, nhưng lại bị đại sư Trang đè xuống đất. Có lẽ khó nói trước kết quả của trận đấu này lắm.Tôi vất vả kéo ngọc bội ra: "Vợ ơi, anh sắp toi rồi, em giúp anh với."Đại sư Trang lấy ra một chiếc dao bằng xương đen nhánh, toả mùi hôi thối: "Mày nói xem tao nên bắt đầu từ đâu nhỉ?"Tôi không còn sức nữa, hôn lên ngọc bội: "Em mà không ra thì sẽ mất chồng đấy..."Ủa, tôi c.h.ế.t rồi thì có thể làm quỷ với em ấy mà?Thế là tôi vội đổi giọng, "Nếu anh chết thì chúng ta ly hôn."Vừa dứt lời, bốn phía xung quanh như rơi vào hầm băng, gió lạnh thổi ào ào. Một giọng nói lạnh lẽo vang lên từ trên đỉnh đầu: "Em ăn gan hùm mật gấu à, dám đòi ly hôn với ta?"Tôi ngơ ngơ ngác ngác, sao giọng nói này lại là lạ nhỉ, nghe quen lắm... [Ai, ai thế?!"Đại sư Trang thét lên một tiếng rồi văng ra xa. Sau khi đứng dậy, tôi hoảng sợ, dường như có một cơn gió đến đỡ tôi lên, ánh mắt tôi lia trúng một người mặc Hán phục màu đen, chân dài cao ráo, đẹp đến mức chẳng biết nam hay nữ nữa, là một người đẹp lạnh lùng tự phụ. "Em, em chính là vợ anh ư?" Thật là xinh đẹp."Gọi sai rồi, em phải gọi là chồng mới đúng." Người đẹp mở miệng, lúc này tôi mới nghe rõ, sao, sao lại là giọng đàn ông chứ?!*QC: Sên*Artist: #anlaukhum_toiodiaphucochongchonglung
#Onhocuagio_doanvanbl
#Onhocuagio_doanvanbl
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com