TruyenHHH.com

[Edit/hoàn] Ta là một tên trai thẳng làm công ở gay bar - Helicopter

Chương 15

miatree0402

Ta Là Một Tên Trai Thẳng Làm Công Ở Gay Bar

Tác giả: Helicopter

Editor: Mia Tree

Truyện được edit tại: miatree0402.wordpress.com

------

Chương 15

Khi đó ta liền choáng váng.

Trong đầu không ngừng lập lại câu hắn vừa nói, há miệng sửng sốt nửa ngày mới tìm lại được thanh âm của mình.

"Tôi tôi tôi... còn còn còn chưa có đồng ý... Anh anh anh có ý gì?"

Một chiếc xe giao hàng lướt nhanh qua sau lưng ta, hắn lập tức kéo ta ra phía sau, nhíu nhíu mày, vừa lôi kéo cổ tay của ta băng qua đường, vừa nhẹ nhàng như mây gió mà trả lời vấn đề vừa nãy của ta: "Em nói xem? Đương nhiên là muốn theo đuổi em rồi."

À, thì ra là muốn theo đuổi ta.

Chờ chút, hắn hắn hắn hắn nói nói nói muốn theo đuổi ta???

Tên nam nhân này muốn theo đuổi ta?!

Không ngờ, đời ta lần đầu được người theo đuổi, đối tượng thế nhưng lại là gay...

A, không đúng, ta hiện tại cũng là gay.

Bi thương cỡ nào.

Ta đắm chìm trong nội dung vở kịch giống như ma huyễn vừa mới phát sinh, thẳng đến khi xe chạy về khách sạn mới lấy lại phản ứng, sờ sờ thẻ hội viên như củ khoai lang phỏng tay trong túi, có chút chột dạ khi chiếm lợi của người, đồng thời lại có điểm không rõ: "Tại sao anh làm thẻ hội viên cửa hàng kem cho tôi?"

"Không phải em thích ăn kem sao?"

Hắn quay đầu liếc nhìn ta, nói như chuyện đương nhiên: "Tôi đang theo đuổi em, đương nhiên muốn làm em vui lòng, đem thứ em yêu thích đưa cho em."

"... Đương nhiên, tốt nhất vẫn là muốn em thích tôi."

Ta phát hiện mặt mình nóng lên.

Đệch! Toàn là hoa ngôn xảo ngữ! Thật đáng ghét!

Trong lòng ta phảng phất như có mấy mươi tên tiểu nhân đang kéo bè kéo lũ đánh nhau, loạn thành một đoàn, hoàn toàn không biết nên nghĩ gì, mãi đến khi xe dừng ở gần khách sạn, vẫn không thể tìm ra đầu mối.

Hắn cởi đai an toàn bước xuống xe, đi tới phía bên chỗ ta ngồi, cúi người gõ gõ cửa xe: "Em dự định ngốc ở bên trong nguyên cả một buổi tối hả?"

Ta luống cuống tay chân mở cửa xuống xe, lúc đi ra còn đụng phải cái trán, đau đến khiến ta nhe răng trợn mắt, đầu óc cũng thanh tỉnh ba phần.

Hắn vươn tay xoa xoa trán của ta, ta nhất thời bị nóng đến bật văng người ra, rút lui hai bước cảnh giác nhìn hắn.

Hắn nhíu nhíu mày, nhưng không nói gì, ngược lại hỏi ta: "Đêm nay đến chỗ tôi không?"

Vẻ mặt của hắn thoạt nhìn đàng hoàng trịnh trọng, nhưng lời thốt ra thực sự rất khó khiến người ta không hiểu sai, hơn nữa mười mấy phút trước hắn vừa nói muốn theo đuổi ta, làm cho ta lập tức liên tưởng đến chuyện không quá tốt.

Tỷ như, bị đâm cái gì kia.

Cả người ta run bắn lên, không nhịn được lại lui hai bước, điên cuồng lắc đầu thể hiện ý tứ chống cự.

Hắn cũng không miễn cưỡng, có thể là vì kết thúc quan hệ tiền tài cho nên không còn lợi thế áp chế, nói chung hắn đã dùng một giọng nói ôn hòa khó có thể tưởng tượng để nói với ta: "Trở về chú ý an toàn, nhớ lấy nước đá đắp cái trán."

Thái độ này của hắn càng khiến ta cảm thấy hoảng loạn, ước gì lập tức chạy mất dép, chạy đến một nơi hắn không nhìn thấy để phát tiết nội tâm đang phát điên.

Hắn đứng tại chỗ nhìn ta rời đi, ta nỗ lực duy trì trấn định bước nhanh tới đầu phố, sau khi di chuyển qua một khúc quanh thoát khỏi tầm mắt của hắn, ta lập tức điên cuồng giậm chân tại chỗ xoay một vòng, sau đó đứng ở ven đường gào rống lên một trận, trong lòng mới thoáng buông lỏng được một ít.

Ta đứng chờ taxi, trong quá trình chờ đợi liền cùng con Alaska tướng mạo ngây thơ vô tội ven đường mắt to trừng mắt nhỏ một hồi, đáy lòng buồn bực chậm rãi dịu xuống, ta bắt đầu nỗ lực làm rõ chuyện phát sinh vài phút trước, đồng thời suy nghĩ biện pháp giải quyết.

Trở về phòng, ta quyết định thật nhanh bấm điện thoại gọi cho bạn thân ta.

...

"Cho nên, cái tên năm nhất kia ngỏ lời muốn theo đuổi cậu?"

"Đúng vậy."

"Còn đưa cho cậu một cái thẻ hội viên hơn hai ngàn?"

"Không sai."

"... Trời ạ, trên thế giới này còn có chuyện tốt như vậy..."

Ta: "... Tốt cái đầu cậu ấy! Tớ không thích hắn! Làm sao có thể đồng ý!"

"Vậy cậu thích tiền không?"

"Kẻ ngu si mới không thích, làm sao vậy?"

"Vậy thì đúng rồi, chuyện rất đơn giản." cô ấy suy luận, "Nếu hắn có tiền, cậu lại thích tiền, vậy cậu yêu ai yêu cả đường đi không phải là thích hắn sao?"

Nghe cũng có lý.

Ta trầm mặc thật lâu.

Nữ nhân này sao lại có nhiều ngụy biện kỳ kỳ quái quái đến vậy nhỉ?

Ta mệt mỏi mà thở dài trong lòng, dự định bỏ dở cuộc đối thoại có hướng đi kỳ quái này.

Cô ấy ở đầu bên kia tự mình nói tiếp: "Hơn nữa hắn thích cậu, không tốt sao."

Ta nói: "Ai nói hắn thích tớ? Tớ và hắn tính toán đâu ra đó, lại mới quen biết được một tuần lễ, sao có thể tùy tiện thích như vậy?"

Cô ấy nói: "Nếu hắn không thích cậu tại sao còn muốn theo đuổi cậu?"

"Nếu tớ biết còn cần phải hỏi cậu à?!"

Bạn thân ta ở đầu bên kia trầm mặc hồi lâu, đại khái là lâm vào trầm tư, lúc mở miệng trở lại rốt cuộc khôi phục ngữ khí đàng hoàng trịnh trọng, nói: "Cậu nói thế tớ cũng cảm thấy kỳ quái, Tiểu Hạ cậu tuy rằng lớn lên đáng yêu, nhưng theo lời cậu kể cái người kia rõ ràng vừa soái lại vừa có tiền, không cần thiết phải bám lấy cậu không tha."

"Cẩn thận suy nghĩ một chút, có lẽ có mấy loại khả năng."

"Thứ nhất, hắn thật sự thích cậu, hơn nữa còn là nhất kiến chung tình, cho nên mới trăm phương ngàn kế nghĩ biện pháp đào hố dụ dỗ cậu biến cong."

Cả người ta run run nổi da gà: "Cậu lại đang viết tiểu thuyết hả?"

"Được thôi, coi như cái thứ nhất không có khả năng lắm." cô ấy tiếp tục, "Thứ hai, hắn không thích cậu, nói muốn theo đuổi cậu chỉ là muốn chơi đùa một chút mà thôi, dù sao loại người có tiền như vậy tâm tư đều rất kỳ quái."

Tuy rằng vô cùng không muốn thừa nhận, nhưng ta vẫn còn cảm thấy lời này rất có khả năng, nhất thời tâm tình có chút suy sụp không nói ra được.

"Đương nhiên, còn có một khả năng thứ ba..." Bạn thân ta đột nhiên nhỏ giọng thần bí nói, "Căn cứ theo kinh nghiệm nhiều năm xem boy love của tớ, đột nhiên không hiểu ra sao liền nhào tới cường thủ hào đoạt rồi tiến công theo đuổi, 80% đều là thế thân."

"Thế... Thế cái gì?"

"Thế thân, ý tứ chính là, trong lòng tra công có một lam nhan tri kỷ không cách nào quên, yêu mà không có được, vì vậy mới lùi bước đi tìm người khác, tìm một người có chỗ giống với người kia, cũng chính là tiểu thụ đáng thương, tới làm thế thân cho ánh trăng sáng trong lòng tra công."

Ta: "..."

Đại khái là qua một lúc lâu ta vẫn không đáp lại, cô ấy ở đầu bên kia điện thoại ngượng ngùng nở nụ cười, nói: "Ha ha, chỉ đùa một chút, đùa một chút thôi, chuyện như vậy trong thực tế xác thực không có khả năng lắm, tớ tùy tiện bổ não ấy mà, cậu đừng để ý."

Không hiểu tại sao, sau khi cùng bạn thân ta phân tích và thảo luận, không chỉ không thể khiến ta thả lỏng, trái lại càng thêm lo lắng.

Buổi tối ta lại mất ngủ, đến nửa đêm mới miễn cưỡng vào giấc, trong mơ vẫn như cũ không yên ổn, hồ ly tinh đã lâu không gặp lại xuất hiện lần nữa, lần này là tại cửa hàng kem, trong tay hắn cầm một cây kem dâu hồng nhạt, đi về phía ta. Ta không chớp mắt dõi theo cây kem trong tay hắn, đang muốn đưa tay ra đón, hắn lại đột nhiên đẩy ta ra, đi thẳng tới phía sau ta.

Ta vừa quay đầu, phát hiện ở phía sau cư nhiên có một 'Hạ Thực' khác đang đứng! Lớn lên bộ dạng giống y như ta! Y cầm lấy cây kem dâu vốn nên thuộc về ta, còn hướng về phía ta cười lộ ra lúm đồng tiền thật sâu, so với hồ ly tinh còn ác hơn!

Giấc mộng quái lạ này làm hại ta cả buổi sáng ngày hôm sau đều bần thần hoảng hốt, lúc viết báo cáo tổng kết công tác tình nguyện viên, theo bản năng điền vào chỗ kí tên hai chữ 'Thẩm Điệt', làm cho ánh mắt học tỷ nhìn ta cũng có chút kỳ kỳ quái quái.

Ta ngơ ngơ ngác ngác hơn nửa ngày, người khởi xướng lại thần thái sáng lạn, cảm cúm qua một buổi tối liền tốt lên, sáng sớm đúng giờ đến hội trường, còn thay đổi một bộ âu phục, thoạt nhìn ra dáng lắm, làm cho mấy chị em gái ở đây xuân tâm nhộn nhạo mà lén chụp không ít ảnh.

Xí, ngày hôm qua còn nói muốn theo đuổi ta, hôm nay lại tấn công người khác, thật không biết xấu hổ!

Trong lòng âm thầm chửi đến hăng say, nhưng ta vẫn né tránh hắn nguyên cả buổi sáng, thẳng đến buổi trưa mới lặng lẽ chạy về, kết quả bắt gặp hắn và học tỷ đứng chung một chỗ nói chuyện, trên mặt hai người đều mang ý cười, bầu không khí thoạt nhìn rất là hạnh phúc.

Ta bĩu môi muốn đánh đường vòng rời đi, lại bị học tỷ gọi lại, đành phải rủ đầu chậm chạp bước qua, hỏi: "Chuyện gì vậy ạ?"

"Bạn học Thẩm muốn mời nhóm tình nguyện viên chúng ta ăn cơm, Tiểu Hạ cậu phụ trách giúp đỡ một chút, thống kê nhân số trình diện, chị đi thông báo cho mọi người một tiếng."

Người này tại sao đột nhiên tốt vậy? Lương tâm trỗi dậy muốn mời mọi người ăn cơm?

Tuy rằng trong lòng ta nghi ngờ, nhưng nhiệm vụ học tỷ bàn giao không thể từ chối, đành phải đi tìm sổ sách ghi chép ngày hôm nay, ngồi xuống bàn yên lặng thống kê đầu người, tận lực không thèm quan tâm tên đứng bên cạnh.

Hắn vươn một tay khoát lên ghế dựa của ta, một tay khác chống ở trên bàn, cúi người nhìn ta đếm số lượng tình nguyện viên, giống như đang xem chương trình giải trí, ta chống chọi với ánh mắt cường liệt trên đỉnh đầu miễn cưỡng hoàn thành nhiệm vụ, ngẩng đầu nhìn hắn, lớn tiếng hỏi: "Ăn cái gì?"

Hắn lấy điện thoại di động mở ra phần mềm đặt thức ăn ngoài đưa tới trước mặt ta: "Tự mình chọn đi, muốn ăn cái gì đều được."

Hừ! Vậy ta đây liền không khách khí! Không ăn đến khiến ngươi sạt nghiệp ta sẽ không mang họ Hạ! (editor: ngu dồi cưng ơi ~)

Lúc ta cúi đầu bùm bùm chọn thực đơn, bởi vì quá hăng say nên không cẩn thận làm lật điện thoại, ta vội vàng quơ quào loạn một trận mới miễn cưỡng chụp được trước khi nó kịp rơi xuống đất, lúc nhìn lại thì phát hiện thực đơn vừa nãy chọn lung tung không biết đã đi nơi nào, trên màn hình thình lình bung ra một album.

Ta không có hứng thú tìm hiểu việc riêng tư của người khác, đang định đóng lại, đột nhiên quét đến một bứa ảnh nhìn thật quen mắt, nhịn không được nhấn một cái.

Bức ảnh phóng lớn, đây... đây không phải là ta sao!

Tuy rằng chỉ có nửa khuôn mặt, nhưng ta liếc mắt một cái liền nhận ra được, trong lúc nhất thời lòng run bần bật, vươn ngón tay lật sang vài tấm tiếp theo, tất cả đều không khác mấy, cũng không phải chụp toàn bộ mặt, ống kính nhắm ngay một chỗ giống như bộ phận nào đó ——

Lúm đồng tiền.

Chuyện gì thế này? Người nọ là biến thái sao? Có ham mê với lúm đồng tiền?

Tâm ta loạn như ma, ngơ ngác mà ngẩng đầu lên, vừa vặn nhìn thấy người kia đang cùng học tỷ đứng ở cạnh cửa tán gẫu, không biết hắn nói câu gì, học tỷ đột nhiên nhịn không được bật cười, lộ ra hai lúm đồng tiền hình dáng đẹp đẽ trên gương mặt.

Mịa nó! Cái tên này từ lúc nào cùng học tỷ quan hệ tốt như vậy? Ngay cả nữ sinh cũng không buông tha?

Hơn nữa học tỷ cũng có lúm đồng tiền.

Hai cái.

... Ta chỉ có một.

Quỷ thần xui khiến, trong đầu ta bắt đầu quay về cuộc nói chuyện điện thoại ngày hôm qua cùng bạn thân ta, về khả năng 'thế thân' mà cô ấy nói tới, kết hợp với giấc mơ tối hôm qua, ta cảm giác chính mình triệt để lâm vào vòng lẩn quẩn không thể hiểu nổi.

Ta không thể hiểu rốt cuộc mình đang nghĩ cái gì, muốn cái gì, ta chỉ biết, ta không vui chút nào.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com