Edit Hoan Quyen 1 Chieu Nhu Nhat Nguyet
Edit: Vương Triều Loan
Beta: Xuy Phong Đáo QuầnTối hôm qua, Ninh Thải Thần vẫn luôn là "Tử bất ngữ, quái lực loạn thần" đệ tử thánh nhân, mà hiện tại, hắn há mồm là Tiểu Thiến cô nương, ngậm miệng là nhìn Lan Nhược Tự.Tử bất ngữ, quái lực loạn thần: Khổng Tử không nói chuyện quái lạ, bạo lực, phản loạn, Thần linh."Thật đáng sợ." Trương sinh vỗ vỗ ngực, cảm thấy mình không đi thật sự là quá tốt, hắn còn muốn sống thêm vài năm nữa a!Ninh Thải Thần như bị mê hoặc, nói: "Trương huynh, huynh không hiểu đâu, Tiểu Thiến cô nương là một nữ quỷ tốt, nàng chỉ là bị yêu tà điều khiển, để tiểu sinh đem thi cốt nàng đào ra an táng xong xuôi, nàng sẽ không làm chuyện xấu nữa.""....." Đàm Chiêu vỗ vỗ bả vai Yến Xích Hà, vẻ mặt "vất vả cho ngươi".Yến Xích Hà nhíu mày, ném xuống biểu tình các ngươi coi chừng hắn, lẳng lặng cõng hộp kiếm bay nhanh rời đi."Tư huynh, huynh cũng không thể lý giải suy nghĩ của tiểu sinh sao? Tiểu Thiến cô nương thật sự không xấu, là người hay quỷ, chẳng lẽ quan trọng như vậy sao?" Theo một nghĩa nào đó, Ninh Thải Thần thực sự rất thuần khiết."Quan trọng."Ninh Thải Thần nghẹn ngào.Đàm Chiêu lại mở miệng: "Nhưng cũng không quan trọng, quỷ đều từ người mà ra, ngươi thương hại nàng bị quỷ hiếp bức làm điều ác, vậy nếu nàng ta là người thì sao?"Ninh Thải Thần đứng lặng tại chỗ, bởi vì hắn phát hiện mình không có lời nào để phản bác."Nghe các ngươi kể, Lan Nhược Tự kia chính là ma vật, nó lấy sắc đẹp cùng tiền tài hấp dẫn các thư sinh đi đơn lẻ, những thư sinh đó thật sự đáng chết sao? Nếu không phải ngươi tâm tính kiên định, với sắc đẹp tiền tài không hề dao động, hiện giờ có thể đứng ở chỗ này không?"Nếu không phải hoàn cảnh không hợp, Trương sinh rất muốn vỗ tay cho Tư đạo trưởng.Chỉ nghe Ninh Thải Thần nói tiếp: "Người chết oan đến hồn còn không chừa, nếu không Lan Nhược Tự hành ác thời gian dài như vậy, địa phủ sớm đã nhận được đơn kiện của quỷ hồn mà phái người lên xử trí, như thế, ngươi còn cảm thấy nàng vô tội sao?""Chuyện này...... Chính là......" Trên mặt Ninh Thải Thần vẫn là vẻ không tin, nhưng lý trí nói cho hắn biết, Tư huynh nói không sai, nhất thời trong đầu hắn có hai luồng suy nghĩ giằng co."Nếu tâm tính nàng ta thực sự thuần khiết, đợi khi Yến đạo trưởng đem yêu tà ở Lan Nhược Tự bắt hết, ngươi có thể đi đến miếu Thành Hoàng trong Kim Hoa Thành viết đơn kiện, thay nàng nói rõ chuyện năm xưa, may ra sẽ được phán nhẹ, cũng có thể sớm ngày đi đầu thai chuyển thế." Hết thảy đều phải tuân theo quy tắc.Ánh mắt Ninh Thải Thần sáng lên: "Thật sao? Không, không đúng, Yến đạo trưởng? Yến sinh là ——"Vẻ mặt hắn giật mình kinh hãi, trì độn đến nước này, Đàm Chiêu đành gật đầu: "Yến đạo trưởng là người Trương sinh mướn tới bảo vệ hắn, đúng không, Trương huynh?"Trương sinh vẻ mặt không nói lên lời gật đầu: "Không sai."Ninh Thải Thần lúc này mới hiểu được, hoá ra Yến sinh, không đúng, là Yến đạo trưởng sợ hắn xảy ra chuyện, mới cùng hắn đi đến Lan Nhược Tự, là hắn trách oan Yến đạo trưởng, một lát nữa phải tự mình xin lỗi mới được. "Là tiểu sinh khinh cuồng, may nhờ Tư huynh chỉ điểm." Ninh Thải Thần vẻ mặt hổ thẹn.Trương sinh xem đến tấm tắc, đương nhiên cũng do ảnh hưởng từ tối hôm qua lúc gặp Đào sinh cùng hai nữ quỷ, nhịn không được hỏi: "Ninh huynh, chẳng lẽ ngươi ái mộ nữ quỷ Tiểu Thiến?"Ninh Thải Thần hoảng sợ, nhanh chóng xua tay: "Trương huynh nói cẩn thận, tiểu sinh trong nhà đã có thê nhi, làm sao có thể ái mộ nàng ấy, Tiểu Thiến cô nương thân thế thê thảm, tâm tính thuần thiện, bởi vậy tiểu sinh mới nỗ lực cứu nàng ra khỏi khổ ải, tuyệt đối không có ý khác."Trương sinh nhìn Ninh Thải Thần tựa như nhìn thấy một thánh nhân, so với Đào sinh, Ninh sinh ngây ngốc này vẫn thuận mắt hơn nhiều."Ninh huynh đạo đức tốt, thật khiến người khác bội phục." Đàm Chiêu khích lệ, vô cùng chân thành.Ninh Thải Thần có chút thẹn thùng, cảm thấy chính mình thật sự không xứng với sự bội phục của Tư huynh, lập tức thối lui: "Tư huynh thật sự quá khen."Đàm Chiêu lắc đầu: "Ba ngày sau, chính là kỳ thi mùa thu, Ninh huynh vẫn nên đem tâm tư đặt vào đó, bây giờ ta sẽ cùng Yến đạo trưởng đi tìm hiểu, đợi cho Ninh huynh khảo thí xong, đi cũng không muộn."Ninh Thải Thần nghe cũng cảm thấy có lý, liền cõng rương đựng sách cáo từ, Trương sinh nhìn bộ dáng này của hắn, trực tiếp lôi kéo đến phòng bên cạnh ở, Ninh sinh cảm thấy như vậy không tốt, Trương sinh liền dùng một câu chúng ta chẳng lẽ không phải bằng hữu, đem người giữ lại.Đàm Chiêu dựng thẳng lên ngón cái, dùng khẩu hình nói: "Lợi hại!""Tất nhiên." Trương sinh tuyệt đối sẽ không nói, hắn giữ Ninh Sinh ở lại vì người nhiều ở sẽ khiến hắn có cảm giác an toàn hơn. Không biết vì sao, hắn luôn có dự cảm hai nữ quỷ cách vách bên có khả năng lại tìm tới. Đệt, vì sao hắn lại nghĩ đến loại dự cảm đáng sợ đó chứ.Nếu không, đêm nay ăn vạ cùng phòng với Tư đạo trưởng?Rất nhanh đã đến đêm, Yến Xích Hà mang một thân phong trần từ bên ngoài trở về, hiển nhiên là đi ra ngoài dò xét Lan Nhược Tự. Hiện tại thời tiết không còn lạnh, Đàm Chiêu kê một cái bàn nhỏ trên hành lang, nương ánh trăng vẽ bùa.Trương sinh trước kia hoàn toàn không chịu ngồi yên, thời điểm ở huyện Bình An không phải bắt gà đuổi chó thì cũng là gây chuyện thị phi, hiện tại không biết tại sao lại có thể đọc sách giải trí ngồi cạnh hắn đến hai canh giờ, Trương sinh chính mình nghĩ một chút, cảm thấy đại khái là bản năng cầu sinh."Yến đạo trưởng, đồ ăn trong nồi còn ấm, là gà quay của Cẩm Tú Lâu, còn mang cho ngươi hai vò nữ nhi hồng!"Yến Xích Hà ánh mắt sáng lên, nói cảm tạ, bước chân nhanh hơn rất nhiều."Yến đạo trưởng kỳ thật cũng không khó ở chung sao, tuy hắn mỗi ngày đều trưng ra cái bản mặt lạnh, nhưng kỳ thật là người tốt." Trương sinh ngả người nằm xuống, sách bị hắn gối sau đầu, quả thực thích ý.Đàm Chiêu mặc kệ hắn, tiểu ăn chơi trác táng này cũng rất biết cách làm người, đối nhân xử thế rất khéo léo, có lẽ Yến Xích Hà đem người này mang theo, không chỉ vì một vò Hầu Nhi Tửu."A —— quỷ a! Đạo trưởng! Cứu mạng!"Trương sinh lập tức xông thẳng đến chỗ Đàm Chiêu, một tấm bùa trừ tà trong tích tắc đã bị phá huỷ, Đàm Chiêu quay đầu lại nhìn, chỉ thấy nữ quỷ áo lam tối hôm qua tìm đến.Đàm Chiêu sờ cằm, hắn có phải nên lập pháp trận đuổi quỷ trong sân không?"Đạo trưởng, Tiểu Tạ xin ngài, cầu ngài cứu Đào lang, Đào lang vô tội!" Nữ quỷ tên Tiểu Tạ quỳ xuống, nói xong liền dập đầu.Trương sinh: Ta biết ngay mà! May mắn ta không trở về phòng!Đàm Chiêu: "...... Không phải ta không giúp, mà là ta chỉ là một đạo sĩ bắt quỷ, thật sự không giúp được ngươi. Đào sinh là phàm nhân, hắn phải tuân theo luật pháp nhân gian."Tiểu Tạ cũng biết khi tuyệt vọng cái gì cũng có thể, nhưng nàng cùng Thu Dung đều là quỷ, vô pháp xuất hiện vào ban ngày gặp người, căn bản không thể cứu được Đào sinh đang gặp nguy bên trong, nhưng trừ bỏ cách cầu xin Đàm Chiêu, nàng không còn lựa chọn nào khác.Thu Dung đã về nhà cũ tìm đệ đệ Tam Lang, có lẽ Tam Lang sẽ có biện pháp giúp Đào lang thoát vây, nhưng nàng vẫn đứng ngồi không yên."Đào lang tính tình phóng khoáng, ghét cái ác như kẻ thù, tuyệt đối sẽ không hồ đồ như thế, chắc chắn có người hãm hại hắn, hối lộ học sử vu cáo Đào lang, Đào lang căn bản sẽ không làm thơ như vậy." Tiểu Tạ cùng Đào Vọng Tam ngày đêm ở chung, sớm đã hiểu con người Đào sinh."Lại có chuyện này? Phu nhân đừng vội, nếu lang quân của ngươi thực sự bị oan uổng, tiểu sinh dù bất tài, cũng sẽ giúp phu nhân đến bộ viện cùng đại nhân đối chất." Ninh Thải Thần thiện lương, nếu chuyện đó là thật nhất định sẽ dốc toàn lực giúp đỡ.Tiểu Tạ vừa nghe, lập tức liền dập đầu cảm tạ, sau đó mới phát giác đối phương gọi nàng là phu nhân, không khỏi xấu hổ lại bực mình, khuôn mặt trắng nõn hiện lên một tia đỏ ửng.Đàm Chiêu & Trương sinh:...... Lợi hại!Ninh Thải Thần đã đáp ứng rồi, sẽ không ngồi yên mặc kệ, ngày thứ hai liền ra cửa điều tra chân tướng, cho đế lúc mặt trời lặn mới trở về, trên mặt mang theo phẫn uất: "Tư huynh ngươi biết không, Đào sinh kia quả nhiên bị oan uổng, nếu không có chứng cứ, bộ viện sẽ tước đi danh tiếng của hắn.""Hắn đắc tội người khác?"Ninh Thải Thần gật đầu: "Tiểu sinh hỏi thăm qua, Đào sinh làm thơ, thích nhất lấy thi văn chỉ ra sai lầm đương thời, châm chọc kẻ quyền quý, bởi vậy đã đắc tội với kẻ có chức quyền tại địa phương."Trương sinh gật đầu nói: "Đào sinh bị vậy thật không sai! Chẳng lẽ người khác không biết thuộc hạ của những kẻ quyền quý đó không sạch sẽ sao? Nếu hắn thật sự phẫn hận, nên hành động thực tế chứ không phải nói mồm, đó là giả tạo, hắn nói như vậy, chắc chắn sẽ có người chỉnh hắn!""......" Tiểu tử rất sắc bén a."Lời này sai rồi, Đào sinh hắn bất quá chỉ xem những người quyền quý đó như cá quê nhà." Ninh Thải Thần vẫn tương đối bội phục Đào Vọng Tam dám nói.( Editor :Thực sự đoạn này mình không hiểu ý Ninh sinh, chắc là nói Đào sinh chỉ coi những kẻ đó như vật trong ao, tầm thường như lũ tôm cá không đáng nhắc đến )Trương sinh lại không cảm thấy như vậy: "Nếu hắn thật sự thấy vậy, nên đi nha môn tố giác bọn họ, viết văn châm chọc người ta làm cái gì, hắn không tín nhiệm quan gia đại lão gia hay là không tín nhiệm hai mắt của mình? Hay là hắn muốn khoe thơ văn của mình viết tốt đến mức nào sao, vừa có chân tình lại gần sát dân tình?"Ninh Thải Thần ăn nói vụng về, hướng Tư huynh xin giúp đỡ.Đàm Chiêu cảm thấy Trương sinh nói được khá tốt, bất quá hắn nghe ra trong giọng nói của tiểu ăn chơi trác táng này có một cỗ oán khí: "Sao vậy, có phải ngươi cũng từng bị người khác viết thơ văn châm biếm?"Trương sinh nghẹn một hơi, cũng không giấu giếm: "Ngươi nhạy bén như vậy?" Chẳng lẽ là tu đạo thiên phú?"Đó đều là chuyện quá khứ, tiểu gia ta hiện tại ăn ngon ngủ tốt, đọc sách gì đó, đều đã qua, hắc hắc!" Đọc sách so với ăn chơi trác táng tốt sao? Không có nha!Ăn chơi trác táng sâu như biển, từ đây đọc sách là người qua.Đàm Chiêu bật cười, không truy vấn, quay đầu nói với Ninh Thải Thần: "Việc của Đào sinh, ta cùng Trương huynh đều không giúp được gì, Ninh huynh nếu muốn cứu giúp, tất cả tại ý niệm của huynh."Ninh Thải Thần nghĩ nghĩ, hiểu được.Ninh Thải Thần chuẩn bị ngày thứ hai đi tìm bộ viện đại nhân, lại không ngờ tối hôm qua Thu Dung mang theo quỷ đệ đệ Tam Lang tới Kim Hoa thành, Tam Lang sinh thời vẫn luôn được Đào Vọng Tam dạy dỗ đọc sách, đối Đào Vọng Tam rất kính trọng, liền tự viết đơn kiện đi tìm bộ viện đại nhân.Bộ viện là người công chính, hắn nhận đơn kiện, muốn theo quy củ hành sự, lại không ngờ Tam Lang không kiên trì được hình người, trực tiếp ở trước mặt bộ viện đại nhân tiêu tán.Bị người dưới Miếu Thành Hoàng địa phủ phát hiện, trực tiếp bắt mang về.Đàm Chiêu:...... Đây lại là xô máu chó gì vậy? Đau lòng vị cho trái tim của bộ viện đại nhân, lão nhân gia đã có tuổi còn bị doạ, liệu có đi đời luôn không a?
Beta: Xuy Phong Đáo QuầnTối hôm qua, Ninh Thải Thần vẫn luôn là "Tử bất ngữ, quái lực loạn thần" đệ tử thánh nhân, mà hiện tại, hắn há mồm là Tiểu Thiến cô nương, ngậm miệng là nhìn Lan Nhược Tự.Tử bất ngữ, quái lực loạn thần: Khổng Tử không nói chuyện quái lạ, bạo lực, phản loạn, Thần linh."Thật đáng sợ." Trương sinh vỗ vỗ ngực, cảm thấy mình không đi thật sự là quá tốt, hắn còn muốn sống thêm vài năm nữa a!Ninh Thải Thần như bị mê hoặc, nói: "Trương huynh, huynh không hiểu đâu, Tiểu Thiến cô nương là một nữ quỷ tốt, nàng chỉ là bị yêu tà điều khiển, để tiểu sinh đem thi cốt nàng đào ra an táng xong xuôi, nàng sẽ không làm chuyện xấu nữa.""....." Đàm Chiêu vỗ vỗ bả vai Yến Xích Hà, vẻ mặt "vất vả cho ngươi".Yến Xích Hà nhíu mày, ném xuống biểu tình các ngươi coi chừng hắn, lẳng lặng cõng hộp kiếm bay nhanh rời đi."Tư huynh, huynh cũng không thể lý giải suy nghĩ của tiểu sinh sao? Tiểu Thiến cô nương thật sự không xấu, là người hay quỷ, chẳng lẽ quan trọng như vậy sao?" Theo một nghĩa nào đó, Ninh Thải Thần thực sự rất thuần khiết."Quan trọng."Ninh Thải Thần nghẹn ngào.Đàm Chiêu lại mở miệng: "Nhưng cũng không quan trọng, quỷ đều từ người mà ra, ngươi thương hại nàng bị quỷ hiếp bức làm điều ác, vậy nếu nàng ta là người thì sao?"Ninh Thải Thần đứng lặng tại chỗ, bởi vì hắn phát hiện mình không có lời nào để phản bác."Nghe các ngươi kể, Lan Nhược Tự kia chính là ma vật, nó lấy sắc đẹp cùng tiền tài hấp dẫn các thư sinh đi đơn lẻ, những thư sinh đó thật sự đáng chết sao? Nếu không phải ngươi tâm tính kiên định, với sắc đẹp tiền tài không hề dao động, hiện giờ có thể đứng ở chỗ này không?"Nếu không phải hoàn cảnh không hợp, Trương sinh rất muốn vỗ tay cho Tư đạo trưởng.Chỉ nghe Ninh Thải Thần nói tiếp: "Người chết oan đến hồn còn không chừa, nếu không Lan Nhược Tự hành ác thời gian dài như vậy, địa phủ sớm đã nhận được đơn kiện của quỷ hồn mà phái người lên xử trí, như thế, ngươi còn cảm thấy nàng vô tội sao?""Chuyện này...... Chính là......" Trên mặt Ninh Thải Thần vẫn là vẻ không tin, nhưng lý trí nói cho hắn biết, Tư huynh nói không sai, nhất thời trong đầu hắn có hai luồng suy nghĩ giằng co."Nếu tâm tính nàng ta thực sự thuần khiết, đợi khi Yến đạo trưởng đem yêu tà ở Lan Nhược Tự bắt hết, ngươi có thể đi đến miếu Thành Hoàng trong Kim Hoa Thành viết đơn kiện, thay nàng nói rõ chuyện năm xưa, may ra sẽ được phán nhẹ, cũng có thể sớm ngày đi đầu thai chuyển thế." Hết thảy đều phải tuân theo quy tắc.Ánh mắt Ninh Thải Thần sáng lên: "Thật sao? Không, không đúng, Yến đạo trưởng? Yến sinh là ——"Vẻ mặt hắn giật mình kinh hãi, trì độn đến nước này, Đàm Chiêu đành gật đầu: "Yến đạo trưởng là người Trương sinh mướn tới bảo vệ hắn, đúng không, Trương huynh?"Trương sinh vẻ mặt không nói lên lời gật đầu: "Không sai."Ninh Thải Thần lúc này mới hiểu được, hoá ra Yến sinh, không đúng, là Yến đạo trưởng sợ hắn xảy ra chuyện, mới cùng hắn đi đến Lan Nhược Tự, là hắn trách oan Yến đạo trưởng, một lát nữa phải tự mình xin lỗi mới được. "Là tiểu sinh khinh cuồng, may nhờ Tư huynh chỉ điểm." Ninh Thải Thần vẻ mặt hổ thẹn.Trương sinh xem đến tấm tắc, đương nhiên cũng do ảnh hưởng từ tối hôm qua lúc gặp Đào sinh cùng hai nữ quỷ, nhịn không được hỏi: "Ninh huynh, chẳng lẽ ngươi ái mộ nữ quỷ Tiểu Thiến?"Ninh Thải Thần hoảng sợ, nhanh chóng xua tay: "Trương huynh nói cẩn thận, tiểu sinh trong nhà đã có thê nhi, làm sao có thể ái mộ nàng ấy, Tiểu Thiến cô nương thân thế thê thảm, tâm tính thuần thiện, bởi vậy tiểu sinh mới nỗ lực cứu nàng ra khỏi khổ ải, tuyệt đối không có ý khác."Trương sinh nhìn Ninh Thải Thần tựa như nhìn thấy một thánh nhân, so với Đào sinh, Ninh sinh ngây ngốc này vẫn thuận mắt hơn nhiều."Ninh huynh đạo đức tốt, thật khiến người khác bội phục." Đàm Chiêu khích lệ, vô cùng chân thành.Ninh Thải Thần có chút thẹn thùng, cảm thấy chính mình thật sự không xứng với sự bội phục của Tư huynh, lập tức thối lui: "Tư huynh thật sự quá khen."Đàm Chiêu lắc đầu: "Ba ngày sau, chính là kỳ thi mùa thu, Ninh huynh vẫn nên đem tâm tư đặt vào đó, bây giờ ta sẽ cùng Yến đạo trưởng đi tìm hiểu, đợi cho Ninh huynh khảo thí xong, đi cũng không muộn."Ninh Thải Thần nghe cũng cảm thấy có lý, liền cõng rương đựng sách cáo từ, Trương sinh nhìn bộ dáng này của hắn, trực tiếp lôi kéo đến phòng bên cạnh ở, Ninh sinh cảm thấy như vậy không tốt, Trương sinh liền dùng một câu chúng ta chẳng lẽ không phải bằng hữu, đem người giữ lại.Đàm Chiêu dựng thẳng lên ngón cái, dùng khẩu hình nói: "Lợi hại!""Tất nhiên." Trương sinh tuyệt đối sẽ không nói, hắn giữ Ninh Sinh ở lại vì người nhiều ở sẽ khiến hắn có cảm giác an toàn hơn. Không biết vì sao, hắn luôn có dự cảm hai nữ quỷ cách vách bên có khả năng lại tìm tới. Đệt, vì sao hắn lại nghĩ đến loại dự cảm đáng sợ đó chứ.Nếu không, đêm nay ăn vạ cùng phòng với Tư đạo trưởng?Rất nhanh đã đến đêm, Yến Xích Hà mang một thân phong trần từ bên ngoài trở về, hiển nhiên là đi ra ngoài dò xét Lan Nhược Tự. Hiện tại thời tiết không còn lạnh, Đàm Chiêu kê một cái bàn nhỏ trên hành lang, nương ánh trăng vẽ bùa.Trương sinh trước kia hoàn toàn không chịu ngồi yên, thời điểm ở huyện Bình An không phải bắt gà đuổi chó thì cũng là gây chuyện thị phi, hiện tại không biết tại sao lại có thể đọc sách giải trí ngồi cạnh hắn đến hai canh giờ, Trương sinh chính mình nghĩ một chút, cảm thấy đại khái là bản năng cầu sinh."Yến đạo trưởng, đồ ăn trong nồi còn ấm, là gà quay của Cẩm Tú Lâu, còn mang cho ngươi hai vò nữ nhi hồng!"Yến Xích Hà ánh mắt sáng lên, nói cảm tạ, bước chân nhanh hơn rất nhiều."Yến đạo trưởng kỳ thật cũng không khó ở chung sao, tuy hắn mỗi ngày đều trưng ra cái bản mặt lạnh, nhưng kỳ thật là người tốt." Trương sinh ngả người nằm xuống, sách bị hắn gối sau đầu, quả thực thích ý.Đàm Chiêu mặc kệ hắn, tiểu ăn chơi trác táng này cũng rất biết cách làm người, đối nhân xử thế rất khéo léo, có lẽ Yến Xích Hà đem người này mang theo, không chỉ vì một vò Hầu Nhi Tửu."A —— quỷ a! Đạo trưởng! Cứu mạng!"Trương sinh lập tức xông thẳng đến chỗ Đàm Chiêu, một tấm bùa trừ tà trong tích tắc đã bị phá huỷ, Đàm Chiêu quay đầu lại nhìn, chỉ thấy nữ quỷ áo lam tối hôm qua tìm đến.Đàm Chiêu sờ cằm, hắn có phải nên lập pháp trận đuổi quỷ trong sân không?"Đạo trưởng, Tiểu Tạ xin ngài, cầu ngài cứu Đào lang, Đào lang vô tội!" Nữ quỷ tên Tiểu Tạ quỳ xuống, nói xong liền dập đầu.Trương sinh: Ta biết ngay mà! May mắn ta không trở về phòng!Đàm Chiêu: "...... Không phải ta không giúp, mà là ta chỉ là một đạo sĩ bắt quỷ, thật sự không giúp được ngươi. Đào sinh là phàm nhân, hắn phải tuân theo luật pháp nhân gian."Tiểu Tạ cũng biết khi tuyệt vọng cái gì cũng có thể, nhưng nàng cùng Thu Dung đều là quỷ, vô pháp xuất hiện vào ban ngày gặp người, căn bản không thể cứu được Đào sinh đang gặp nguy bên trong, nhưng trừ bỏ cách cầu xin Đàm Chiêu, nàng không còn lựa chọn nào khác.Thu Dung đã về nhà cũ tìm đệ đệ Tam Lang, có lẽ Tam Lang sẽ có biện pháp giúp Đào lang thoát vây, nhưng nàng vẫn đứng ngồi không yên."Đào lang tính tình phóng khoáng, ghét cái ác như kẻ thù, tuyệt đối sẽ không hồ đồ như thế, chắc chắn có người hãm hại hắn, hối lộ học sử vu cáo Đào lang, Đào lang căn bản sẽ không làm thơ như vậy." Tiểu Tạ cùng Đào Vọng Tam ngày đêm ở chung, sớm đã hiểu con người Đào sinh."Lại có chuyện này? Phu nhân đừng vội, nếu lang quân của ngươi thực sự bị oan uổng, tiểu sinh dù bất tài, cũng sẽ giúp phu nhân đến bộ viện cùng đại nhân đối chất." Ninh Thải Thần thiện lương, nếu chuyện đó là thật nhất định sẽ dốc toàn lực giúp đỡ.Tiểu Tạ vừa nghe, lập tức liền dập đầu cảm tạ, sau đó mới phát giác đối phương gọi nàng là phu nhân, không khỏi xấu hổ lại bực mình, khuôn mặt trắng nõn hiện lên một tia đỏ ửng.Đàm Chiêu & Trương sinh:...... Lợi hại!Ninh Thải Thần đã đáp ứng rồi, sẽ không ngồi yên mặc kệ, ngày thứ hai liền ra cửa điều tra chân tướng, cho đế lúc mặt trời lặn mới trở về, trên mặt mang theo phẫn uất: "Tư huynh ngươi biết không, Đào sinh kia quả nhiên bị oan uổng, nếu không có chứng cứ, bộ viện sẽ tước đi danh tiếng của hắn.""Hắn đắc tội người khác?"Ninh Thải Thần gật đầu: "Tiểu sinh hỏi thăm qua, Đào sinh làm thơ, thích nhất lấy thi văn chỉ ra sai lầm đương thời, châm chọc kẻ quyền quý, bởi vậy đã đắc tội với kẻ có chức quyền tại địa phương."Trương sinh gật đầu nói: "Đào sinh bị vậy thật không sai! Chẳng lẽ người khác không biết thuộc hạ của những kẻ quyền quý đó không sạch sẽ sao? Nếu hắn thật sự phẫn hận, nên hành động thực tế chứ không phải nói mồm, đó là giả tạo, hắn nói như vậy, chắc chắn sẽ có người chỉnh hắn!""......" Tiểu tử rất sắc bén a."Lời này sai rồi, Đào sinh hắn bất quá chỉ xem những người quyền quý đó như cá quê nhà." Ninh Thải Thần vẫn tương đối bội phục Đào Vọng Tam dám nói.( Editor :Thực sự đoạn này mình không hiểu ý Ninh sinh, chắc là nói Đào sinh chỉ coi những kẻ đó như vật trong ao, tầm thường như lũ tôm cá không đáng nhắc đến )Trương sinh lại không cảm thấy như vậy: "Nếu hắn thật sự thấy vậy, nên đi nha môn tố giác bọn họ, viết văn châm chọc người ta làm cái gì, hắn không tín nhiệm quan gia đại lão gia hay là không tín nhiệm hai mắt của mình? Hay là hắn muốn khoe thơ văn của mình viết tốt đến mức nào sao, vừa có chân tình lại gần sát dân tình?"Ninh Thải Thần ăn nói vụng về, hướng Tư huynh xin giúp đỡ.Đàm Chiêu cảm thấy Trương sinh nói được khá tốt, bất quá hắn nghe ra trong giọng nói của tiểu ăn chơi trác táng này có một cỗ oán khí: "Sao vậy, có phải ngươi cũng từng bị người khác viết thơ văn châm biếm?"Trương sinh nghẹn một hơi, cũng không giấu giếm: "Ngươi nhạy bén như vậy?" Chẳng lẽ là tu đạo thiên phú?"Đó đều là chuyện quá khứ, tiểu gia ta hiện tại ăn ngon ngủ tốt, đọc sách gì đó, đều đã qua, hắc hắc!" Đọc sách so với ăn chơi trác táng tốt sao? Không có nha!Ăn chơi trác táng sâu như biển, từ đây đọc sách là người qua.Đàm Chiêu bật cười, không truy vấn, quay đầu nói với Ninh Thải Thần: "Việc của Đào sinh, ta cùng Trương huynh đều không giúp được gì, Ninh huynh nếu muốn cứu giúp, tất cả tại ý niệm của huynh."Ninh Thải Thần nghĩ nghĩ, hiểu được.Ninh Thải Thần chuẩn bị ngày thứ hai đi tìm bộ viện đại nhân, lại không ngờ tối hôm qua Thu Dung mang theo quỷ đệ đệ Tam Lang tới Kim Hoa thành, Tam Lang sinh thời vẫn luôn được Đào Vọng Tam dạy dỗ đọc sách, đối Đào Vọng Tam rất kính trọng, liền tự viết đơn kiện đi tìm bộ viện đại nhân.Bộ viện là người công chính, hắn nhận đơn kiện, muốn theo quy củ hành sự, lại không ngờ Tam Lang không kiên trì được hình người, trực tiếp ở trước mặt bộ viện đại nhân tiêu tán.Bị người dưới Miếu Thành Hoàng địa phủ phát hiện, trực tiếp bắt mang về.Đàm Chiêu:...... Đây lại là xô máu chó gì vậy? Đau lòng vị cho trái tim của bộ viện đại nhân, lão nhân gia đã có tuổi còn bị doạ, liệu có đi đời luôn không a?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com