Edit Hoan Em Dau Nam Chinh Khong De Lam
Sở dĩ nguyên chủ cùng những người khác không khách khí đối với Sở gia như thế , đơn giản là cảm thấy nam chính đã tử trận trên chiến trường , mà Sở gia lại không còn một người đàn ông nào chống lưng .Nhưng mà bọn họ không biết được là nam chính hai năm nay không có tin tức , không phải bởi vì hắn đã tử trận ở chiến trường mà là vì hắn đang giúp hoàn đế làm công việc bí mật .Ở đây một số người nhân lúc khi dễ Sở gia , nam chính lại vì bảo vệ quốc gia mà chịu nhục nhã . Đây cũng là lý do sau khi nam chính bình định nội loạn trở về , khi biết Sở gia bị diệt môn liền trở nên hắc hoá . Nghĩ đến hắn vì nước nhà nỗ lực rất nhiều , thiếu chút nữa thì mất mạng , nhìn lại thấy kết cục thê thảm của người nhà , nam chính trong vòng một đêm liền hắc hoá . Nam chính về sau trở nên hắc hoá , giống như bị ai hack bắt đầu điên cuồng trả thù .Trước đó hắn khinh thường sử dụng hack , thủ đoạn nhưng giờ bị hắn từng cái một mang ra .Nghĩ đến nam chính đem nguyên chủ treo tại cửa thành tra tấn , Trần Y Y nhịn không được run một cái . Thời điểm Vân Bích trở về , vừa vặn thấy Trần Y Y run lập cập Nàng nghĩ đến việc Trần Y Y bị cảm lạnh , liền đi đến lấy một tấm chăn nhỏ đắp lên cho chủ tử . Sự việc Vân Bích tìm đại phu đến xem bệnh cho Trần Y Y , vào lúc ban đêm liền truyền đến tai Sở đại tiểu thư .Trở về sau một ngày dài bận rộn , toàn thân Sở Minh Yến đều mệt mỏi , nhưng vẫn phấn chấn tinh thần bồi lão phu nhân uống thuốc .Lão phu nhân uống xong chén thuốc , chua sót trong mắt mà nhìn nữ nhi , đối với nữ nhi nhỏ nhất này tràn đầy áy náy .Lão phu nhân nói khẽ " Yến nhi của ta thật khổ , con cái tuổi này vốn nên ...."Sở Minh Yến không đợi mẫu thân nói tiếp , liền cắt đứt lời của bà " Con đã nói qua , con không thích cùng nữ nhân hậu trạch tranh đấu lục đục lẫn nhau . Con cảm thấy nay làm việc tuy mệt mỏi một chút , nhưng con kỳ thật rất thích làm việc , mẫu thân không cần vì con mà lo lắng " Sở Minh Yến nói lời này là thật , tính cách của nàng rất mạnh , không thích bị ràng buộc bên trong hậu viện . Cùng một đám nữ nhân tranh đoạt một nam nhân , nàng lại thích mỗi ngày năng nổ làm việc nuôi gia đình hơn .Lão phu nhân nghe vậy cũng không nói lại nàng , ngược lại nhớ đến một chuyện khác .Bà nói " Ta nghe nói Trần Thị bệnh , nên phạt thì phạt nhưng đừng trách móc nàng nặng nề quá . Năm đó nàng gả đến nhà chúng ta , vốn chính là nhà chúng ta thua thiệt nàng ..."Đối với hôn sự của Sở nhị gia và Trần Y Y . Sở gia vẫn luôn cảm thấy Trần Y Y bị thua thiệt. Cho nên trong hai năm qua , Trần Y Y có làm chuyện gì ầm ĩ họ đều mắt nhắm mắt mở cho qua .Dù sao gả một cô nương cho một người vừa điên vừa ngốc , trong nội tâm nàng không cam tâm , ủy khuất cũng là chuyện bình thường .Nếu không phải Sở nhị gia gặp phải tình huống đặc thù , bọn họ cũng không miễn cưỡng gả Trần thị tới . Cũng chính bởi vì tâm lý này của Sở gia , hành động của nguyên chủ ngày càng bốc đồng . Sở Minh Yến nghe vậy liền nhíu mày , nàng thật rất chướng mắt Nhị tẩu Trần Y Y này . Nếu không phải mẫu thân lòng dạ lương thiện che chở cho nàng , Sở Minh Yến đã sớm làm một hưu thư đem nàng phế đi . Nhưng nghĩ đến dáng vẻ của nhị ca , đem Trần Y Y phế đi , căn bản về sau không có người nguyện ý gả tới . Năm đó phụ thân cùng huynh trưởng nàng vẫn còn , những người đó cũng dám chế giễu nhị ca nàng . Nay Sở gia ngày càng xuống dốc , nhị ca càng không có khả năng cưới cô nương tốt làm vợ . Kỳ thật nêú đại ca còn ở đây , nhị ca có nương tử hay không cũng không cần vội vàng . Nhưng cũng là bởi vì đại ca không có ở đây , nếu nhị ca không sinh đứa bé , e rằng hương hoả Sở gia liền bị cắt đứt . Nghĩ đến đây ánh mắt Sở Minh Yến tối sầm lại , nàng nói khẽ " Mẫu thân , con tự biết phân phó ." Hôm sau trời vừa sáng , Đã có người tiếp Trần Y Y ra khỏi tiểu viện . Trần Y Y đối với việc này cũng chẳng suy nghĩ gì nữa , nàng cùng Vân Bích thu thập sơ qua một chút , liền theo quản gia ra khỏi tiểu viện .Nàng cũng không lập tức trở về Nhị gia viện tử , mà là theo quản gia một chuyến đến chỗ Sở Minh Yến . Hôm nay thời tiết không tệ , ánh dương chiếu lên toàn thân xinh đẹp của Trần Y Y , làm cho nàng vốn tươi đẹp động lòng người lại càng thêm chói mắt. Sở Minh Yến mặc một thân y phục màu trắng đứng ở hành lang , mặt không chút biểu tình , nhìn Trần Y Y từ xa đến gần . Sở Minh Yến phi thường không thích gương mặt này của Trần Y Y , bởi vì gương mặt này thật sự rất xinh đẹp , khiến cho nàng cảm thấy một cảm giác Trần Y Y không yên phận . Lúc Sở Minh Yến chăm chú nhìn Trần Y Y , Trần Y Y đã len lén đánh giá nàng .Sở Minh Yến không xinh đẹp hơn nguyên chủ , nhưng cũng là một mỹ nhân xuất chúng . Nguyên chủ ngày thường đặc biệt đẹp , nhưng là nàng thiên về vẽ đẹp yếu ớt dịu dàng . Nhưng Sở Minh Yến lại khác , nét đẹp nàng ấy thuộc kiểu dũng cảm , quật cường .Thời điểm Trần Y Y đọc tiểu thuyết , đối với Sở Minh Yến rất có cảm tình . Bởi vì tình cách Sở Minh Yến tuyệt đối không giống nữ nhân cổ đại , mà giống nữ nhân hiện đại không ngừng cố gắng vươn lên . Trần Y Y đọc đến đoạn khi Sở Minh Yến gặp nạn , vì không muốn bản thân bị vấy bẩn nàng ta liền quyết liệt chọn cái chết , quật cường đến mức khó hình dung .Nàng cảm thấy Sở Minh Yến là một nữ tử đáng khâm phục , tuổi còn nhỏ đã gánh vác toàn bộ gia đình , trở thành chỗ dựa cho mẫu thân và ca ca ngốc .Bất quá nàng cũng không đồng ý Sở Minh Yến như vậy mà chết đi . Nếu nàng gặp phải tình huống như Sở Minh Yến , nàng liền không muốn như vậy chết đi , có chết cũng lôi kéo người kia chết cùng . Trần Y Y không tính trở mặt với Sở Minh Yến ngược lại còn muốn cùng nàng ta làm bạn hữu . Bất quá nghĩ đến quan hệ của nguyên chủ cùng Sở Minh Yến , Trần Y Y cảm thấy muốn cùng Sở Minh Yến làm bạn hữu , còn phải trải qua một đoạn đường rất dài .Chờ quản gia rời đi , Sở Minh Yến trực tiếp đối mặt Trần Y Y nói : "Nhị tẩu , chúng ta đều hiểu biết lẫn nhau , cũng không cần vòng vo để làm gì . Tỷ nếu như muốn rời khỏi Sở gia , cũng không phải là không được . Chỉ cần tỷ nguyện ý vì Sở gia duy trì hương hoả , chờ sau khi tỷ sinh đứa nhỏ ra đời , muội nhất định có cách làm tỷ và nhị ca ly khai . Đến lúc đó tỷ vô luận là tái giá , hay cùng người khác bỏ trốn , muội cũng sẽ không hỏi đến . " Sở Minh Yến nói ra lời giống như nguyên tác , Trần Y Y cũng không có cảm thấy kinh ngạc . Bất quá nàng cũng không nhớ rõ nguyên chủ trả lời thế nào . Chỉ nhớ đại khái nguyên chủ ngoài mặt đáp ứng nhưng trong lòng không có ý định làm như vậy . Trần Y Y nhẹ nhàng nâng lên khoé môi , bởi vì bị bệnh nên sắc mặt nàng có chút trắng bệch phối hợp với gương mặt xinh đẹp kia mười phần khiến người ta thương tiếc .Trần Y Y học theo dáng vẻ mềm mại của nguyên chủ , đầu tiên là ho nhẹ một tiếng sau đó nói khẽ " Muội muội thật đúng là quá trực tiếp , đến nỗi làm ta giật nảy mình. " Sở Minh Yến nghe vậy nhíu mày một cái , hiển nhiên không có kiên nhẫn cùng Trần Y Y nói lời vô nghĩa .Sở Minh Yến dáng vẻ lúc đầu rất xinh đẹp , đáng tiếc một năm nay nàng thật sự rất bận rộn , căn bản không có thời gian để ý bản thân có đẹp hay không , cho nên khí sắc cả người nhìn ra rất kém cỏi . Sở Minh Yến thường xuyên đi ra ngoài , vì không muốn bị nam nhân quấy rối , nàng đại đa số chỉ mặc nam trang . Sở Minh Yến không vui nói " Ta còn có rất nhiều việc , không có thời gian ở đây cùng tỷ nói lời vô nghĩa ." Trần Y Y nghe được nàng nói như vậy không thể làm gì khác nói "Vậy thì tốt , ta đồng ý với muội . Bất quá muội phải đáp ứng với ta , không thể đem ta giam lại , cũng không thể cắt xén ngân lượng của ta ." Trần Y Y một bên sảng khoái đáp ứng , một bên ở trong lòng nghĩ thầm " Dù sao nửa năm sau , thiên hạ liền trở nên rối loạn. " Đến lúc đó cũng không có người quan tâm nàng có sinh đứa nhỏ hay không, có cùng Sở nhị gia động phòng hay không .Sở Minh Yến không nghĩ đến nàng đáp ứng một cách dứt khoát như vậy , nhịn không được nheo mắt lại nhìn nàng một lần . Xác định Trần Y Y là thật lòng đáp ứng nàng nhíu mày nói " Tỷ tốt nhất đừng ra vẻ , rồi lại chuẩn bị tiếp tục khi dễ nhị ca ta . Nếu để ta biết được tỷ lại khi dễ nhị ca , đến lúc đó cũng không đơn giản chỉ là đem nhốt lại ."Nói xong lời uy hiếp , Sở Minh Yến hừ lạnh một tiếng , sau đó xoay người trở về phòng mình . Trần Y Y nhìn , thấy bóng dáng Sở Minh Yến biến mất sau cánh cửa , nhịn không được lắc đầu cười khẽ một tiếng . Nàng là người phi thường sợ người ta phiền toái , nếu không phải lo lắng ngày sau Sở gia xảy ra chuyện , nam chính sẽ đem khoản nợ này trút lên đầu mình .Trần Y Y hiện tại thật muốn thu thập đồ vật , vứt toàn bộ cái Sở gia tự mình chạy trốn . Nhưng nghĩ đến kết cục thê thảm của nguyên chủ , nếu nàng cứ như vậy một mình chạy .Lấy tính cách hắc hoá về sau của nam chính , nhất định sẽ không bỏ qua cho nàng . Nguyên chủ năm đó vì không muốn bị nam chính bắt được , mai danh ẩn tích trốn ở một nơi thâm sơn cùng cốc , cuối cùng vẫn bị nam chính tìm thấy bắt đi . Trần Y Y cảm thấy trốn được nhất thời cũng không trốn được cả đời . Nàng thật vất vả mới được trùng sinh , không nguyện ý sống dư sinh , lo lắng sợ hãi trong lòng đều là bóng ma nam chính . Tối đó nàng suy nghĩ một đêm , vẫn không thể cứ như vậy trốn đi một mạch . Coi như nàng muốn chạy trốn , cũng phải bảo đảm người Sở gia không chết , thời điểm nam chính phong quang khải hoàn trở về . Lúc đó nếu người Sở gia đều còn sống , nam chính cũng không giống như trong tiểu thuyết đồng dạng hắc hoá . Nàng cũng sẽ không phạm tội gì đáng chết , làm cho nam chính đem thay ngốc phu quân đem nàng bỏ .Nàng liền có thể đắc ý rời đi , sau đó thời gian đều nghĩ cho mình .Hiện tại người Sở gia cũng không đem bỏ nàng , bởi vì đem nàng bỏ đi nhị gia cũng không lấy được nương tử . Nhưng chờ đến lúc nam chính trở về , mọi chuyện liền khác nhau . Nam chính khi trở về , đã trở thành tướng quân lập công lớn . Lúc đó tuyệt đối có một đám người , vì muốn nịnh bợ nam chính đem nữ nhân hướng tới Sở gia . Mà nàng cái người khi dễ Sở nhị gia , liền không còn trọng yếu nữa . Nghĩ như vậy Trần Y Y ra khỏi viện của Sở Minh Yến . Nàng vốn cho rằng dựa trên ký ức của nguyên chủ , nàng có thể tự mình trở về , lại đã quên mình chính là có bệnh mù đường .Nàng đi tới đi lui , liền phát hiện bản thân lạc đường . Lúc này Trần Y Y đứng dưới gốc cây đào nhìn , thấy đầu cành vừa vặn nở hoa , nhịn không được muốn nhón chân bẽ gãy một nhánh . Mà lúc này một thân ảnh thoáng nhìn gầy gò từ bên cạnh cửa nhỏ đi ra . Người kia đi rất nhanh , Trần Y Y chưa kịp nhìn rõ bộ dạng hắn , đã bị hắn đụng một cái thực mạnh .Tại lúc Trần Y Y bị đụng ngã té sấp xuống , theo bản năng buông lỏng nhánh cây trong tay ra. Trong phút chốc , hàng loạt cánh hoa đào rơi xuống ..Mưa hoa đào đồng dạng màu hồng tung bay , rơi xuống đầy đầu , đầy mặt nàng , đồng thời cũng rơi xuống người kia một thân hoa đào . Trong nháy mắt lúc bị ngã xuống , phản ứng đầu tiên Trần Y Y lần này là khẳng định rơi xuống rất đau . Nàng không sợ người , không sợ ma quỷ , chỉ là rất sợ đau . Nhưng làm cho nàng thật không ngờ được chính là , lúc té xuống lại không cảm thấy đau .Chẳng sợ lúc này trên người , còn có một người đè lên . Bởi vì người đụng trúng nàng thật sự phi thường gầy , phi thường nhẹ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com