TruyenHHH.com

Edit He Thong Trong Sinh Quoc Dan Nam Than

“Chào ngài, tôi biên tập Mạnh Hội Thanh, tôi muốn cùng ngài nói về chuyện ký hợp đồng tác phẩm《 Đấu Phá Thương Khung 》. Cá nhân tôi thực sự rất xem trọng 《 Đấu Phá Thương Khung 》, cho nên ký hợp đồng hợp đồng là bạch kim hợp đồng.” Biên tập Mạnh Hội Thanh sau khi thấy tin nhắn liền trả lời.

“Được rồi, đem hiệp ước gửi tới tôi nhìn xem có thể chứ?” Thư Trừng hồi phục.

“Tốt [ gương mặt tươi cười]”

Trong chốc lát hiệp ước liền được gửi tới, Thư Trừng đại khái nhìn một chút, cũng không có phát hiện vấn đề gì, vì thế cùng biên tập Mạnh Hội Thanh nói chuyện hài hoà.

Trang web hiệp ước ở trong giới có tiếng rất tốt, sẽ không cắt xén người mới hiệp ước, cũng sẽ không cho tác giả viết hay hiệp ước cấp thấp, trong ngành có tốt đẹp danh tiếng.

Thư Trừng tắt đi máy tính, bắt đầu tự hỏi ngày mai thử kính.
Thân là hệ thống, nàng xác thật có thể bắt chước cảm xúc của con người, chỉ là mỗi một lần bắt chước, nàng nhiều nhất chỉ đạt tới 90% độ tương tự , như vậy còm lại 10% là ở địa phương nào?

Nàng đại não bắt đầu vận chuyển nhanh suy nghĩ, 《 Loạn Thế Giai Nhân 》 nhân vật Cố Cảnh Sâm anh ta là dạng người gì a?

Hắn rất yêu thích hoa lan, nhưng mà trong nhà hắn khắp nơi nuôi trồng rất nhiều hoa hoa cỏ cỏ cũng không trồng hoa lan; hắn yêu thích mèo, đã từng nuôi một con mèo béo gọi “Khả Lí” , chỉ là chú mèo mập kêu “Khả Lí” sau khi chết hắn không bao giờ dưỡng mèo nữa.

Nhàn rỗi không có việc gì thời điểm hắn sẽ cõng bàn vẽ cầm bút vẽ đi đầu đường hướng về người đi đường vẽ tranh, có linh cảm sẽ cho đối phương đề một hai câu thơ nhỏ.

Hắn tựa hồ sống thực tùy ý thực tiêu sái, hoàn toàn không để bụng suy nghĩ của nhữbg người chung quanh. Đồng thời hắn cũng rất cô độc, rất yếu đuối, bởi vì hắn sợ hãi mất đi, cho nên hắn cũng chưa bao giờ nguyện ý có được.

Hắn đi khắp mọi nơi, vẽ vô số thành phố phong cảnh lại không có bất kỳ một thành phố, bất kỳ người  nào giữ được hắn.

Thư Trừng nhắm mắt lại, dần dần cấu tạo ra Cố Cảnh Sâm cả đời.

Hắn tuổi nhỏ sống cùng người cha suốt ngày chìm trong men rượu, đánh đập, sau này cha mẹ hắn đều đã chết, hắn bị đưa vào cô nhi viện, bị một đôi cha mẹ có tiền thu dưỡng.

Dưỡng phụ mẫu đối hắn rất tốt, dạy hắn vẽ tranh, cho hắn đi học, sau này,  còn cho hắn đi nước Đức du học.

Hắn du học trở về là lúv cha mẹ  nuôi chết đi , hắn bị vô số người mắng, nói hắn là trời sinh khắc cha khắc mẹ Tang Môn tinh.

Hắn mặt ngoài không để trong lòng, nhưng mà trong tiềm thức hắn cũng cho rằng chính mình chính là một cái tai họa, cha mẹ đã chết, dưỡng phụ mẫu đã chết, “Khả Lí” đã chết, hắn yêu thích hoa lan hắn cũng lưu không được, sau này hắn không muốn tiếp thu kết cục như thế nữa, cho nên hắn cự tuyệt bắt đầu tất cả.

Cố Cảnh Sâm người này từ trước đến nay cùng người khác không giống nhau, hắn là một kẻ quái nhân, hắn sợ hãi cùng chán ghét người khác tới gần, hắn càng thích càng  nhiệt tình thì  yêu thương càng rời xa hắn.

Như vậy, hắn đối  tốt với nữ chính , nguyên nhân vì sao a?

Cố Cảnh Sâm ở trước mặt người khác có thói quen ngụy trang chính mình, như vậy hắn có phải cũng đang lừa dối chính bản thân hắn?

Hắn đối nữ chính là một loại tình cảm dạng gì?

Cố Cảnh Sâm hắn thật sự yêu nữ chính ư?

Đời người như một vở kịch hài, mỗi người toàn đang o gương mặt giả, sắm vai từng người nhân vật, thẳng đến diễn kết thúc.

Cố Cảnh Sâm ở trong tác phẩm này, thật là 《 Loạn Thế Giai Nhân 》 một kẻ xem diễn sao?

Thư Trừng cau mày, nỗ lực tự hỏi, càng là tự hỏi càng là không có manh mối, Thư Trừng đơn giản nằm trên giường chuẩn bị ngủ.

Thư Trừng hừ một tiếng trong lòng nghĩ đến: Nhân loại chính là phiền toái, tự hỏi một lát liền mệt mỏi, quả nhiên là sinh vật thấp hoàn toàn không thể cùng nàng sinh vật chỉ số thông minh so sánh!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com