Edit He Thong Trong Sinh Quoc Dan Nam Than
[Đinh! Hệ thống phát hiện virut, đang xử lí virut][Đinh! Virut xử lí thất bại][Cảnh báo! Cảnh báo! Trói buộc kí chủ thất bại, công năng xuyên qua xuất hiện trục trặc]
.....Ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ, chiếu vào trong phòng học."Bang-!". Thầy giáo dạy toán học gõ thật mạnh vào bảng đen.Hệ thống 001 vừa mở mắt, tầm mắt khẽ hướng lên trên điện thoại, liền ý thức được có chỗ không thích hợp. Nàng cau mày, đây là chỗ nào?Trong lúc làm nhiệm vụ bị virut không rõ nguồn gốc công kích, làm trói buộc kí chủ thất bại, cả thân phát sinh hỗn loạn, sau đó....?Tay nàng chạm vào một chút của bàn học!Hm? Đây là có chuyện gì? Tay có xúc giác?Nàng rõ ràng chỉ là một hệ thống, sao có thể sẽ có xúc giác, chẳng lẽ……?!" Bạch Bạch Bạch!!!". Thầy giáo dạy toán lại cầm thước gõ lên bảng." Thư Trừng, trò lên làm đề này cho thầy!". Hệ thống 001 không phản ứng, nàng khẽ cắn răng, ánh mắt thâm thúy dưới máu tóc màu đen liếc nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ. Đột nhiên, trong đầu một đống tin tức bỗng tuôn trào khiến nàng đau một trận.
"Thư Trừng!!!". Thầy giáo dạy toán âm thanh phẫn nộ quanh quẩn trong lớp học.Hệ thống 001 vẫn như cũ không có phản ứng.Tất cả mọi người trong lớp lòng hoảng hốt, ngẩng đầu, lọt vào tầm mắt là khuôn mặt thầy giáo dạy toán tức giận đến đỉnh điểm, ai nấy đều kinh sợ rùng mình." Thư Trừng.... Thư Trừng.. Thầy giáo gọi mày kìa!". Bạn ngồi cùng bàn cúi đầu, trộm nhìn thầy giáo ánh mắt tức giận. Dùng bút trong tay chọc chọc Thư Trừng, nhỏ giọng nhắc nhở.Hệ thống 001 mờ mịt nhìn về bảng đen, tin tức đang tiếp thu lại bị ngăn trở, nên trước mắt nàng cũng không hiểu rõ hoàn cảnh. Chỉ có thể miễn cưỡng biết được thân thể này tên Thư Trừng.17 tuổi học sinh cấp 3 , giới tính nữ, bên ngoài là vóc dáng nam sinh. Là một người ăn chơi sa đoạ con nhà giàu, uống rượu, hút thuốc, đánh nhau, trốn học, đi quán bar, tính tình nóng nảy, không thích học tập. Nói chuyện với bất kì ai đều mang theo ý công kích.Khi tốt nghiệp cấp 2,nguyên chủ cắt tóc ngắn, đem chính bản thân hoá trang thành nam sinh, buộc bố mẹ đem giấy tờ chuyển thành nam sinh.Ở một tháng trước, bố mẹ nguyên chủ đi máy bay gặp tai nạn, để lại cho nàng tài sản năm ngàn vạn."Thư Trừng! Trò xem lại trò! Hiện tại cũng đã học cấp 3, đi học còn ngẩn người!". Thầy giáo dạy toán cầm thước gõ bảng đen không ngừng răn dạy, lại nhìn đến Thư Trừng như cũ mặt mờ mịt lại không tỏ thái độ chút nào, hung hưng mà trừng mắt với Thư Trừng. Tức giận đến mặt đỏ bừng bừng." Trò đây là thái độ gì? Trò đều đã cấp 3, đang đứng ở ranh giới quan trọng nhất của đời người, trò không thể học tập trò Từ Hạo sao? Giống nhau đều là gia đình điều kiện rất tốt! Mỗi lần thi đều là đứng đầu toàn khối, mà trò thì sao?".
Thầy giáo toán nhìn "học sinh tốt" Từ Hạo một cái. Lại ghét bỏ nhìn Thư Trừng, Thư Trừng cũng từ kí ức nguyên chủ tìm được bóng dáng Từ Hạo. Quay đầu, đánh giá Từ Hạo ngồi cách đó không xa.Hắn mặc áo sơmi màu trắng, ngũ quan thanh tú, thêm mỗi lần thi đều đứng đầu khối. Người đẹp lại thành tích tốt, nữ sinh trong trường đều vì hắn mà gọi " nam thần ".Nhưng mà nguyên chủ lại biết, Từ Hạo chính là một kẻ cầm thú đội hình người.Nguyên chủ đã từng tận mắt nhìn thấy Từ Hạo lừa tình, lừa các nữ sinh lên giường. Những nữ sinh đó còn không nói gì, tưởng hắn thật sự yêu thương các nàng.Từ khi biết Thư Trừng đã thấy hành động của mình, Từ Hạo liền bắt đầu ở trong trường các hành động chửi bới danh dự của nàng, dù sao nàng cũng là học sinh kém, thanh danh trở nên xấu đi lại cũng không thế nào....
Thầy giáo dạy toán đứng trên bục giảng hung hăng trừng mắt Thư Trừng. Vẻ mặt hận sắt không thành thép. Chỉ vào đề toán trên bảng đen, cao giọng nói:
- Thư Trừng, trò lên làm đề này cho thầy. Nếu làm không được... Trò liền ra ngoài đứng chịu phạt đi!Từ Hạo liếc Thư Trừng một cái. Mặt không tỏ vẻ gì. Nhưng ánh mắt lại là vui sướng khi người gặp hoạ.Thư Trừng khẽ liếc nhìn Từ Hạo, ánh mặt lại nhìn đề trên bảng, khoé miệng lại toát lên tia nghiền ngẫm ý cười. Thân là hệ thống nàng trên biết thiên văn dưới hiểu địa lý không gì không làm được. Nếu ngay cả một đề toán cấp ba đều làm không xong, nàng nghĩ nàng có thể tự thiêu.Nàng không nói gì, một tay để ở bên ngoài áo khoác, đứng dậy đi thẳng lên bục giảng.Thư Trừng vốn có một khuôn mặt xinh đẹp được trời cao ban tặng. Nàng vẻ ngoài nam sinh, tóc ngắn màu đen hơi hỗn độn, bên tai mang một khuyên tai màu đỏ sậm. Ngũ quan tinh xảo, lông mi cong vút mê người, ánh mắt mang theo ý cười, ngay cả đuôi lông mày đều có ý gợi cảm.Thiếu niên dáng người thon dài, đơn giản trang phục áo sơmi màu trắng cùng quần jean xanh nhạt ngăn không được tà khí cùng kiêu ngạo.Từng hàng động của nàng khiến vang lên một loạt nghị luận:
- Sao lại thế này? Hôm nay Thư Trừng lại không có cùng thầy giáo cãi lên? Bỗng nhiên còn lên bảng làm bài?- Oa, Thư Trừng không phải là lên đánh thầy giáo chứ?- là ảo giác sao? Tại sao mình lại cảm thấy Thư Trừng trở nên đẹp trai a~- Như thế nào lại không giống lột người? Thư Trừng cười rộ lên chính là thiếu gia mị hoặc đi ra từ truyện tranh a~ soái khốc ngất trời đúng không?- Ồn ào cái gì? Im lặng một chút!. - thầy giáo dạy toán khẽ liếc nhìn tất cả học sinh.Thư Trừng không để ý bên dưới nghị luận, nàng nhìn qua đề toán trên bảng, ngón tay thon dài cầm cục phấn viết.Tất cả mọi người đều nhìn, ai cũng vì thiếu niên trên bảng mà đổ mồ hôi lạnh.Thầy giáo dạy toán nghiêm túc nhìn Thư Trừng làm bài, từ nghiêm túc hoá thành khiếp sợ.Đề này năm ngoái là câu hỏi cuối cùng trong đề thi đại học, lúc đấy làm đề này chỉ có một người đúng, 99,9% người làm sai.Hắn viết ra đề này chỉ là để cả lớp rèn luyện tư duy, hắn cũng không nghĩ sẽ có ai giải được đề này, bao gồm Từ Hạo mà hắn coi trọng.Chính là bây giờ...Thư Trừng làm được...Bài làm còn hoàn toàn chính xác...Sao có thể???Thầy giáo dạy toán nhìn Thư Trừng khác với lúc trước, thiếu niên vẫn còn đứng trước bảng đen viết viết....Một cách làm, hai cách làm, ba cách làm... Mãi cho đến khi bảng đen hết chỗ viết, Thư Trừng mới dừng lại.Thư Trừng khẽ híp híp mắt nhìn bảng đen, đôi môi đỏ thắm khẽ tươi cười. Cuối cùng lấy viên phấn đỏ viết hai chữ:" Thư Trừng ". Từ Hạo nhìn thiếu niên trên bảng cười tà nịnh, nhìn các bước giải đề, đây thật sự là trước kia ăn chơi trác lác công tử Thư Trừng? Sao có thể? Hắn sao có thể làm được đề này?Thư Trừng khuôn mặt tinh xảo khẽ nở nụ cười:" Thầy, trò có thể đi xuống không? "._------------------------_
Lịch up chương:
Mỗi ngày 1 chương. Nếu bận ta sẽ up bù lại.
Hãy vote và cmt ủng hộ ta để ta có động lực edit tiếp a~...
.....Ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ, chiếu vào trong phòng học."Bang-!". Thầy giáo dạy toán học gõ thật mạnh vào bảng đen.Hệ thống 001 vừa mở mắt, tầm mắt khẽ hướng lên trên điện thoại, liền ý thức được có chỗ không thích hợp. Nàng cau mày, đây là chỗ nào?Trong lúc làm nhiệm vụ bị virut không rõ nguồn gốc công kích, làm trói buộc kí chủ thất bại, cả thân phát sinh hỗn loạn, sau đó....?Tay nàng chạm vào một chút của bàn học!Hm? Đây là có chuyện gì? Tay có xúc giác?Nàng rõ ràng chỉ là một hệ thống, sao có thể sẽ có xúc giác, chẳng lẽ……?!" Bạch Bạch Bạch!!!". Thầy giáo dạy toán lại cầm thước gõ lên bảng." Thư Trừng, trò lên làm đề này cho thầy!". Hệ thống 001 không phản ứng, nàng khẽ cắn răng, ánh mắt thâm thúy dưới máu tóc màu đen liếc nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ. Đột nhiên, trong đầu một đống tin tức bỗng tuôn trào khiến nàng đau một trận.
"Thư Trừng!!!". Thầy giáo dạy toán âm thanh phẫn nộ quanh quẩn trong lớp học.Hệ thống 001 vẫn như cũ không có phản ứng.Tất cả mọi người trong lớp lòng hoảng hốt, ngẩng đầu, lọt vào tầm mắt là khuôn mặt thầy giáo dạy toán tức giận đến đỉnh điểm, ai nấy đều kinh sợ rùng mình." Thư Trừng.... Thư Trừng.. Thầy giáo gọi mày kìa!". Bạn ngồi cùng bàn cúi đầu, trộm nhìn thầy giáo ánh mắt tức giận. Dùng bút trong tay chọc chọc Thư Trừng, nhỏ giọng nhắc nhở.Hệ thống 001 mờ mịt nhìn về bảng đen, tin tức đang tiếp thu lại bị ngăn trở, nên trước mắt nàng cũng không hiểu rõ hoàn cảnh. Chỉ có thể miễn cưỡng biết được thân thể này tên Thư Trừng.17 tuổi học sinh cấp 3 , giới tính nữ, bên ngoài là vóc dáng nam sinh. Là một người ăn chơi sa đoạ con nhà giàu, uống rượu, hút thuốc, đánh nhau, trốn học, đi quán bar, tính tình nóng nảy, không thích học tập. Nói chuyện với bất kì ai đều mang theo ý công kích.Khi tốt nghiệp cấp 2,nguyên chủ cắt tóc ngắn, đem chính bản thân hoá trang thành nam sinh, buộc bố mẹ đem giấy tờ chuyển thành nam sinh.Ở một tháng trước, bố mẹ nguyên chủ đi máy bay gặp tai nạn, để lại cho nàng tài sản năm ngàn vạn."Thư Trừng! Trò xem lại trò! Hiện tại cũng đã học cấp 3, đi học còn ngẩn người!". Thầy giáo dạy toán cầm thước gõ bảng đen không ngừng răn dạy, lại nhìn đến Thư Trừng như cũ mặt mờ mịt lại không tỏ thái độ chút nào, hung hưng mà trừng mắt với Thư Trừng. Tức giận đến mặt đỏ bừng bừng." Trò đây là thái độ gì? Trò đều đã cấp 3, đang đứng ở ranh giới quan trọng nhất của đời người, trò không thể học tập trò Từ Hạo sao? Giống nhau đều là gia đình điều kiện rất tốt! Mỗi lần thi đều là đứng đầu toàn khối, mà trò thì sao?".
Thầy giáo toán nhìn "học sinh tốt" Từ Hạo một cái. Lại ghét bỏ nhìn Thư Trừng, Thư Trừng cũng từ kí ức nguyên chủ tìm được bóng dáng Từ Hạo. Quay đầu, đánh giá Từ Hạo ngồi cách đó không xa.Hắn mặc áo sơmi màu trắng, ngũ quan thanh tú, thêm mỗi lần thi đều đứng đầu khối. Người đẹp lại thành tích tốt, nữ sinh trong trường đều vì hắn mà gọi " nam thần ".Nhưng mà nguyên chủ lại biết, Từ Hạo chính là một kẻ cầm thú đội hình người.Nguyên chủ đã từng tận mắt nhìn thấy Từ Hạo lừa tình, lừa các nữ sinh lên giường. Những nữ sinh đó còn không nói gì, tưởng hắn thật sự yêu thương các nàng.Từ khi biết Thư Trừng đã thấy hành động của mình, Từ Hạo liền bắt đầu ở trong trường các hành động chửi bới danh dự của nàng, dù sao nàng cũng là học sinh kém, thanh danh trở nên xấu đi lại cũng không thế nào....
Thầy giáo dạy toán đứng trên bục giảng hung hăng trừng mắt Thư Trừng. Vẻ mặt hận sắt không thành thép. Chỉ vào đề toán trên bảng đen, cao giọng nói:
- Thư Trừng, trò lên làm đề này cho thầy. Nếu làm không được... Trò liền ra ngoài đứng chịu phạt đi!Từ Hạo liếc Thư Trừng một cái. Mặt không tỏ vẻ gì. Nhưng ánh mắt lại là vui sướng khi người gặp hoạ.Thư Trừng khẽ liếc nhìn Từ Hạo, ánh mặt lại nhìn đề trên bảng, khoé miệng lại toát lên tia nghiền ngẫm ý cười. Thân là hệ thống nàng trên biết thiên văn dưới hiểu địa lý không gì không làm được. Nếu ngay cả một đề toán cấp ba đều làm không xong, nàng nghĩ nàng có thể tự thiêu.Nàng không nói gì, một tay để ở bên ngoài áo khoác, đứng dậy đi thẳng lên bục giảng.Thư Trừng vốn có một khuôn mặt xinh đẹp được trời cao ban tặng. Nàng vẻ ngoài nam sinh, tóc ngắn màu đen hơi hỗn độn, bên tai mang một khuyên tai màu đỏ sậm. Ngũ quan tinh xảo, lông mi cong vút mê người, ánh mắt mang theo ý cười, ngay cả đuôi lông mày đều có ý gợi cảm.Thiếu niên dáng người thon dài, đơn giản trang phục áo sơmi màu trắng cùng quần jean xanh nhạt ngăn không được tà khí cùng kiêu ngạo.Từng hàng động của nàng khiến vang lên một loạt nghị luận:
- Sao lại thế này? Hôm nay Thư Trừng lại không có cùng thầy giáo cãi lên? Bỗng nhiên còn lên bảng làm bài?- Oa, Thư Trừng không phải là lên đánh thầy giáo chứ?- là ảo giác sao? Tại sao mình lại cảm thấy Thư Trừng trở nên đẹp trai a~- Như thế nào lại không giống lột người? Thư Trừng cười rộ lên chính là thiếu gia mị hoặc đi ra từ truyện tranh a~ soái khốc ngất trời đúng không?- Ồn ào cái gì? Im lặng một chút!. - thầy giáo dạy toán khẽ liếc nhìn tất cả học sinh.Thư Trừng không để ý bên dưới nghị luận, nàng nhìn qua đề toán trên bảng, ngón tay thon dài cầm cục phấn viết.Tất cả mọi người đều nhìn, ai cũng vì thiếu niên trên bảng mà đổ mồ hôi lạnh.Thầy giáo dạy toán nghiêm túc nhìn Thư Trừng làm bài, từ nghiêm túc hoá thành khiếp sợ.Đề này năm ngoái là câu hỏi cuối cùng trong đề thi đại học, lúc đấy làm đề này chỉ có một người đúng, 99,9% người làm sai.Hắn viết ra đề này chỉ là để cả lớp rèn luyện tư duy, hắn cũng không nghĩ sẽ có ai giải được đề này, bao gồm Từ Hạo mà hắn coi trọng.Chính là bây giờ...Thư Trừng làm được...Bài làm còn hoàn toàn chính xác...Sao có thể???Thầy giáo dạy toán nhìn Thư Trừng khác với lúc trước, thiếu niên vẫn còn đứng trước bảng đen viết viết....Một cách làm, hai cách làm, ba cách làm... Mãi cho đến khi bảng đen hết chỗ viết, Thư Trừng mới dừng lại.Thư Trừng khẽ híp híp mắt nhìn bảng đen, đôi môi đỏ thắm khẽ tươi cười. Cuối cùng lấy viên phấn đỏ viết hai chữ:" Thư Trừng ". Từ Hạo nhìn thiếu niên trên bảng cười tà nịnh, nhìn các bước giải đề, đây thật sự là trước kia ăn chơi trác lác công tử Thư Trừng? Sao có thể? Hắn sao có thể làm được đề này?Thư Trừng khuôn mặt tinh xảo khẽ nở nụ cười:" Thầy, trò có thể đi xuống không? "._------------------------_
Lịch up chương:
Mỗi ngày 1 chương. Nếu bận ta sẽ up bù lại.
Hãy vote và cmt ủng hộ ta để ta có động lực edit tiếp a~...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com