TruyenHHH.com

Edit H Kich Tinh Tuyet Sac

An Tuyết Nhi đeo cặp sách, tay còn lại cầm túi giấy đựng áo khoác của Quân Thánh Thiên đi tới khu bơi lội của trường. Trước tiên cô đến phòng tắm thay một bộ đồ bơi bảo thủ, sau đó cô liền ra cùng mọi người làm động tác khởi động

Suốt đoạn đường đi cô luôn cảm thấy xấu hổ, ngượng ngùng mà đáp lại lời chào của mọi người, cô mặc đồ bơi nên đường cong cơ thể đều lộ ra hấp dẫn ánh nhìn của mọi người

"Các đội viên thân mến, đã lâu không gặp" Đội trưởng bơi lội Trương Kiên bắt đầu thao thao bất tuyệt một hồi mới bắt đầu "Hôm nay chúng ta rất vinh hạnh có thể mời nhà vô địch bơi lội trung học năm ngoái - Quân Thánh Thiên về trường làm cố vấn cho chúng ta. Xin mọi người cho một tràng pháo tay để hoan nghênh Quân đội trưởng"

Cuối cùng thừa dịp các đội viên đang cảm thấy nhàm chán mà gây trở ngại cho mình, đội trưởng nhanh chóng kết thúc rồi mời Quân Thánh Thiên ra

Cuối cùng với sự xuất hiện của Quân Thánh Thiên là những âm thanh vỗ tay nhiệt liệt cùng với tiếng hít hà không khí của các nữ sinh

Da thịt săn chắc, thân thể cao lớn tràn đầy sinh lực đang bình tĩnh bước tới, cơ bụng của hắn khiến các nữ sinh phải chảy nước miếng, mà hấp dẫn người ta nhất chính là khuôn mặt tuấn tú dưới ánh mặt trời càng thêm hoàn mĩ

An Tuyết Nhi không thể tin rằng, bọn họ lần thứ hai gặp nhau lại dưới tình huống này, cô nhìn Quân Thánh Thiên ở phía trước, mắt mở thật to, tim đập mạnh, cô cảm giác được khuôn mặt mình đang đỏ bừng lên

An Tuyết Nhi bắt đầu cầu nguyện các đội viên đứng ở trước có thể che kín cô, cô rất không muốn chạm mặt hắn khi đang ăn mặc như thế này. Ông trời ơi, xin hãy cứu con!!!

Đáng tiếc ông trời không có nghe thấy lời cầu nguyện của cô, hi vọng của cô vào thời điểm Quân Thánh Thiên cầm khăn đi tới đã hoàn toàn tan vỡ

"Tuyết Nhi, sao em mặc ít vậy?" Quân Thánh Thiên lộ ra vẻ mặt không vui nhìn da thịt trắng nõn của ai kia. Nam sinh ở đây tựa như sắc lang luôn lén nhìn dáng người cô, đáy lòng hắn liền lập tức tuôn trào giận dữ, vẻ đẹp cùng thân thể của cô chỉ có hắn mới có thể thưởng thức

Đi thật nhanh về phía An Tuyết Nhi, hắn dùng khăn tắm bao chặt lấy cô

"Anh làm cái gì vậy? Buông tôi ra" An Tuyết Nhi muốn tránh thoát khăn tắm trên người mình, nhưng mà Quân Thánh Thiên khí lực lớn, lại đem khăn kia quấn càng thêm chặt, cố định lại trên người cô, không cho cô đụng đậy

"Tuyết Nhi, em là bạn gái tôi, thân thể em chỉ có tôi mới được nhìn" Hắn tức giận nói

"Anh...tôi không phải là bạn gái anh, anh đừng có nói lung tung, mọi người sẽ hiểu nhầm" Cô bị quấn lại như cái bánh chưng, mà mọi người lại nhìn chằm chằm vào đôi nam thanh nữ tú không chớp mắt

Cảm nhận được ánh mắt tò mò của mọi người, Quân Thánh Thiên không kiên nhẫn liền ôm ngang người An Tuyết Nhi lên "Aaaa, thả tôi xuống" cô vừa xấu hổ vừa giận dữ nhưng cũng chẳng thể ảnh hưởng tới động tác của Quân Thánh Thiên một chút nào

"Đội trưởng, cứu em, mau ngăn hắn lại" lúc Quân Thánh Thiên ôm nàng lướt qua liền nhìn thấy Trương Kiện, cô vội vàng mở miệng cầu cứu

"Ha ha, An Tuyết Nhi, tôi rất ngại khi đứng giữa hai người, em cũng không cần phải làm khó Quân đội trưởng, về sau Quân đội trưởng chính là huấn luyện viên riêng của em, em nên ngoan ngoãn nghe lời cậu ấy đi" Nói xong Trương Kiên quay đầu lại cố gắng thu hút lại sự chú ý của mọi người để nhanh chóng có thể bắt đầu vào buổi học "Các đội viên xin chú ý, giờ theo tôi làm các động tác ấm người, bắt đầu"

Thật ra tim hắn sớm đã bị Quân Thánh Thiên chiếm lấy, hắn chính là vận động viên bơi lội mà hắn sùng bái nhất

"Đội trưởng..." An Tuyết Nhi vẻ mặt không thể tin được đội trưởng thế mà lại nói đỡ cho Quân Thánh Thiên, hắn không phải mỗi ngày đều viết thư thăm hỏi cô sao? Tại soa giờ phút này lại vứt bỏ cô không quan tâm chứ?

"Anh em tốt, có thời gian tôi sẽ cùng cậu rèn luyện kĩ năng lặn một chút" Quân Thánh Thiên mặt vui vẻ nói với Trương Kiên, sau đó ôm cô xoay người đi thật nhanh về phòng thay đồ

"Cảm ơn Đại đội trưởng, tôi sẽ cô gắng hết sức, các bạn đội viên, vận động làm ấm người chuẩn bị, nâng" Trương Kiên cao hứng hướng dẫn các đội viên làm động tác khởi động

Đoạn đường đi, An Tuyết Nhi chỉ có thể vô lực mà giãy dụa, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bắt đầu rịn mồ hôi, mà Quân Thánh Thiên thì càng bước nhanh ôm cô đi vào phòng thay đồ

Đến phòng thay đồ nữ xong, hắn để cô xuống, cũng tháo khăn tắm trên người cô ra

"Tốt lắm, Tiểu Tuyết Nhi của tôi, hiện tại chỉ có hai chúng ta, em có thể thoải mái để lộ thân thể mềm mại của em ra" hai mắt hắn sáng lên nhìn vào vóc dáng mê người của cô

"Sắc lang" cô bị hắn nhìn đến tâm tình hoảng loạn, xoay người ra cửa tính chạy, nhưng mà bàn tay nhỏ bé mới chạm tới tay cầm liền bị bàn tay to lớn của Quân Thánh Thiên nắm lấy, cũng thuận tiện khóa luôn cửa lại

"Anh muốn làm gì?" An Tuyết Nhi bị hắn dùng lực ép cô quay đầu lại đối mặt với hắn

Hắn lười biếng nhìn cô, trên môi hiện lên một nụ cười gian tà

"Tiểu Tuyết Nhi, kể từ lúc chia tay em ngày hôm qua, anh liền không ngừng nghĩ tới bộ dạng của em lúc ở trong ngực anh thẹn thùng động lòng người, chẳng lẽ em một chút cũng không nghĩ đến anh sao?" Hắn dùng ngón trỏ nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của, ánh mắt suồng sã nhìn cô

"Tôi...tôi không quen anh, làm sao có thể nghĩ tới anh chứ?" An Tuyết Nhi lắp bắp nói trái lương tâm, thân ảnh của Quân Thánh Thiên chưa một giờ phút nào rời khỏi tâm trí cô

"Tiểu Tuyết Nhi, có phải hôm qua anh để lại ấn tượng chưa đủ khắc sâu cho em? Anh thấy, anh phải đi sâu vào trong tâm trí em mới được" Quân Thánh Thiên vừa nói vừa cúi đầu muốn hôn lên đôi môi mềm mại mà hắn nghĩ suốt đêm qua

An Tuyết Nhi cảnh giác lấy hai tay che miệng mình, chỉ sợ không cẩn thận sẽ bị hắn chiếm tiện nghi

"Ha ha, Tuyết Nhi, tế bào vận động của em thật tốt" Nhìn vẻ mặt phòng bị che đi cái miệng nhỏ nhắn của cô, hắn nhìn cô tràn đầy sủng nịnh

Nàng tuyệt đối không buông lỏng cảnh giác nhìn chằm chằm Quân Thánh Thiên, đề phòng hắn có bất kì một hành động bất chính nào

"Được rồi, được rồi. Trừ phi em nói muốn, bằng không anh sẽ không hôn em, như vậy được chưa? Nào, mau buông cái miệng nhỏ nhắn ra nào"

An Tuyết Nhi nghi ngờ nhìn hắn, hắn nói thật chứ?

"Anh lấy nhân cách ra đảm bảo, nếu không thì lấy tiểu đệ đệ của anh bảo đảm là tốt nhất" Hắn làm động tác quân tử mà thề, cố gắng phải lấy sự tín nhiệm của cô cho bằng được

Rốt cuộc cô cũng chịu bỏ tay xuống "Nếu anh dám nói lời mà không giữ lời sẽ...sẽ..." cô muốn xuống tay dọa nạt hắn một chút nhưng mà những lời ấy thật khó thốt ra với một người như cô

"Thì như thế nào? Hay là xảy ra xe cộ đi" Quân Thánh Thiên đưa ra đề nghị

"Không, không, tai nạn xe cộ quá mức nghiêm trọng" cô lập tức bác bỏ ý kiến này

"Như vậy đi, nếu như anh hôn trộm tôi, vậy thì anh sẽ là Đậu tử, là người sinh trưởng ở ngoài miệng" cô nghĩ nát óc cuối cùng cũng nghĩ ra được, khuôn mặt vui vẻ nhìn Quân Thánh Thiên chờ hắn đáp ứng

Đậu tử? Sinh trưởng ở ngoài miệng? Quân Thánh Thiên chưa nghĩ đã cảm thấy ghẻ tởm, nhưng dù sao hắn cũng sớm có diệu kế, căn bản không cần sợ có phát sinh hậu quả gì

"Không thành vấn đề, tất cả đều nghe theo em"

"Có thật không? Thật tốt quá" An Tuyết Nhi rất vui vẻ khi hắn chấp nhận đề nghị của mình

Hừ? Sao cô có thể vì chuyện này mà vui vẻ như thế? Hắn chính là ở trước mặt mọi người bắt cóc cô đó

"Tôi muốn ra khỏi đây" cô dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn Quân Thánh Thiên, hi vọng hắn có thể để cô đi

"Chuyện ngày hôm qua không làm em có ấn tượng về tôi, nếu như hiện tại tôi để cho em đi, đây chẳng phải là để cho em quên mặt quên tên trên thế giới này có tồn tại một người là anh sao?"

"Vậy anh muốn như thế nào"

"Anh không muốn như thế nào cả, chỉ muốn trên người em lưu lại vài dấu vết của anh thôi" hắn nói xong tay liền kéo khóa bộ đồ bơi của cô xuống

An Tuyết Nhi hôm nay mặc đồ một mảnh, màu đen từ cổ xuống thân, khóa kéo thành một đường dọc từ cổ xuống dưới vùng tam giác

"Dừng lại, anh không thể" cô ngăn cảm bàn tay đang kéo khóa của hắn

Quân Thánh Thiên một tay nắm lấy lấy hai tay cô cố định ở phía trên, ngừng thở nhìn chiếc khóa kéo trượt xuống dần lộ ra thân hình trần truồng mềm mại, hai mày đen trắng kích thích thị giác của hắn

"Dừng lại, anh không thể đối với tôi như vậy" An Tuyết Nhi gấp gáp uốn éo người, chỉ muốn thoát khỏi sự khống chế của hắn

Quân Thánh Thiên một tay đem đồ bơi mở ra hai bên, để cho đôi phong nhũ của cô hoàn toàn lộ ra ngoài

"A...Tuyết Nhi của anh" hắn khàn giọng gọi tên cô, bị cảnh đẹp trước mặt kích thích đến miệng đắng lưỡi khô

"Buông tôi ra, anh đừng có khi dễ tôi" Cô gấp gáp đến nghẹn lời nhưng tâm ý của Quân Thánh Thiên lại không thay đổi, hắn nhanh chóng cúi xuống hôn lên đôi gò bồng đào của cô

Hắn đầu tiên dùng lưỡi liếm láp bộ ngực của cô, rồi nhẹ nhàng gảy hai đầu nhũ non nớt, bàn tay hắn tà ác dùn tay vuốt ve vú bên kia, rất nhanh, đầu vú An Tuyết Nhi bị hắn kích thích phải nhô ra, giống như hai viên kẹp hồng mê người

Quân Thánh Thiên nhìn đôi nhũ hoa mỹ lệ của cô biến hóa, cảm giác hạ thân của mình bắt đầu cứng rắn khó chịu, hắn dần hôn lên cổ, lưu lại vết hôn nhàn nhạt, dùng sức mút để lại những ấn kí yêu thương. An Tuyết Nhi cảm giác toàn thân bắt đầu tê dại, đối mặt với việc bị người con trai trước mặt trêu đùa một cách dũng mãnh như vậy, cho dù là thánh nữ cũng phải đầu hàng

"A..anh, ghê tởm! Anh là đồ sinh trưởng ngoài miệng!"

"Tiểu Tuyết Nhi, anh nhưng là tuân thủ lời hứa không hôn miệng nhỏ của em mà"

Cô còn muốn giãy dụa, ai ngờ động tác này của cô lại đưa đến việc Quân Thánh Thiên cúi đầu dùng sức mút đầu vú của cô. Hắn giống như đứa con nít đói bụng hướng về đầu vú cô vừa gặm vừa cắn, chọc cho cô toàn thân trở nên vô lực, chỉ có thể mặc hắn đùa giỡn

"Ừm...a..."

Quân Thánh Thiên phát hiện ra phản ứng của cô, bèn buông hai tay cô đang bị kẹp ra rồi vòng tay của cô lên cổ hắn, sau đó dùng hai tay nâng cặp phong nhũ của cô lên, dùng lực vuốt ve. Hai vú của cô bắt đầu căng trướng, đầu vú cứng rắn như hòn đá nhỏ, cô bị hắn điên cuồng dùng lực đạo làm đau đớn lẫn thoải mái, bản thân không ngừng truyền ra tiếng rên rỉ mập mờ

"A....a...."

Cảm giác được dục hỏa của mình không ngừng lên cao, Quân Thánh Thiên hung mãnh cúi đầu ngậm lấy hai đầu vú cao nhọn, suồng sã cắn mút, muốn thỏa mãn dục vọng bộc phát của mình. Hắn yêu thích buông buông tay việc trơn mớn cơ thể cô, chọc cho An Tuyết Nhi run rẩy không ngừng, tay hắn chậm chạp lần vào lớp đồ bơi cuối cùng, đặt lên cánh hoa đang chảy nồng đậm ái dịch

Tay hắn chỉ nhẹ nhàng tách hai mảnh cành hoa, ngón tay dính lấy đầy ái dịch lại lợi dụng chất lỏng trơn trượt ở chỗ kín của cô vẽ vòng, làm cho hai chân của cô run rẩy không đứng vững

"Của em ướt đẫm rồi, tiểu bảo bối của anh" Quân Thánh Thiên thỏa mãn thăm dò cánh hoa

"Buông tôi ra, anh không thể làm như vậy" An Tuyết Nhi lo sợ hắn không khống chế được dục vọng, cô cảm giác mình sắp sửa bị hắn ăn sạch sẽ

"Không, em cũng muốn, của em ướt như vậy rồi, nó đang đợi anh tiến vào" hắn bá đạo nói, ngón giữa thon dài theo cánh hoa trơn trượt thật nhanh chắm vào hoa kính đang co rút

"A, anh rút ra, đau lắm" An Tuyết Nhi kinh hoàng thất sắc, cô cảm nhận được ngón tay của hắn đang trong thân thể của cô

Quân Thánh Thiên không để ý đến tiếng hét của cô, hắn bắt đầu thực hiện động tác ở đầu ngón tay theo quy luật

Cô rất kinh ngạc, mặc dù hạ thể bị căng lớn nhưng khó chịu đã từ từ biến mất, thay vào đó, phần bụng dưới có vẻ vì dục vọng được thỏa mãn mà không còn cảm giác đau đớn

Cả người cô mềm yếu dựa vào hắn, cảm giác phía dưới của mình theo động tác của hắn mà không ngừng tuôn ra chất lỏng quen thuộc khiến cô không khỏi ngại ngùng

Nhìn cô gái nhỏ vô lực nằm trong ngực mình đang đỏ mặt ngại ngùng, khuôn mặt nhỏ nhắn, cái miệng nhỏ đang hé mở mà phát ra tiếng rên yêu kiều khiến hắn càng thêm dục hỏa thiêu đốt. Quân Thánh Thiên di chuyển tốc độ ở đầu ngón tay ngày càng nhanh, đâm vào sâu hơn, muốn để cho cô sớm đạt được cao trào

"Ư...a...ngừng, tôi không cần" An Tuyết Nhi cảm giác mình sắp hòa tan. Cánh hoa nhạy cảm bởi vì hắn ma sát mà đau đớn, cô không chịu nổi quá nhiều lần kích tình mà nhíu mày, cô cũng muốn nhanh chóng đạt được cao trào

Quân Thánh Thiên mê muội thân thể xinh đẹp của cô, ngón trỏ của hắn xâm nhập vào hoa huyệt ướt át rồi nhanh chóng đâm thêm hai ngón tay vào nữa

Hạ thể của cô hoàn toàn bao lại hai ngón tay, cảm giác như là đang ôm trọn vậy

"Aaa, tôi chịu không nổi" cứ như vậy cô nhất định sẽ ngất xỉu

"Gọi tôi là Thiên, Tuyết Nhi của tôi" Quân Thánh Thiên một tay bắt được eo nhỏ của An Tuyết Nhi, đêm cô lại gần hơn thân thể mình, ngón tay ở bên trong cô vẫn không ngừng luận động dùng sức đâm vào

"A...ngừng, tha cho tôi đi, tôi không được" không chịu nổi nhu cầu cuồng mãnh của hắn, hạ thân của cô bắt đầu co rút không ngừng

"Một lát nữa thôi, em có thể..." hắn ở hoa kính đang không ngừng co rút mà gia tăng tốc độ ra vào, hắn dùng lực cắm thật chặt, rồi ở hoa kính đang co rút mãnh liệt xoay tròn hai ngón tay, ma sát điểm mẫn cảm của cô, sau đó nhanh chóng rút ra

Cứ như vậy nhiều lần kéo dài đâm vào, xoay tròn, rút ra, khiến cho hoa huyệt của An Tuyết Nhi không ngừng tuôn ra mật dịch làm ướt bàn tay hắn cùng với khe mông của cô, đồng thời cũng đem cô đạt được đến đỉnh cao trào

"A" hoa huyệt bắt đầu co rút mãnh liệt, cô cũng không chịu được nữa, hét lên một tiếng chói tai, toàn thân mềm nhũn, cô cảm thấy thật dễ chịu cùng mệt mỏi, liền chìm sâu vào giấc ngủ

Hạ thân Quân Thánh Thiên căng đau, sau khi làm cho An Tuyết Nhi thỏa mãn, để cho cô nằm trên ghế đẩu nghỉ ngoi, cũng tỉ mỉ thay cô đắp lên một chiếc khăn tắm lớn, muốn mượn nước lạnh để trấn an vật kia vì không được phát tiết mà đau đớn

Hắn muốn dùng vật cứng rắn xông vào hoa kính ướt chặt kia đến chừng nào, muốn đoạt lấy cô, nhưng hắn biết bây giờ còn chưa phải lúc, hắn không muốn hù dọa cô gái mà hắn chờ đợi đã lâu phải bỏ chạy

Từ khi có trí nhớ tới nay, hắn thường mơ thấy một người, một người con gái xinh đẹp mặc y phục cổ đại, luôn cùng hắn như hình với bóng, hai người bọn họ thường xuyên tựa sát vào nhau, cùng nhau nói chuyện, hưởng thụ sự ngọt ngào của tình yêu

Hắn phóng túng chính mình, bá đạo cùng ôn nhu yêu cô, mà cô luôn xấu hổ cùng e sợ đáp trả hắn. Cô trẻ trung xinh đẹp, nụ cười hấp dẫn hắn đến mức mỗi lần gặp hắn chỉ muốn hôn thật sâu, đoạt đi tất cả của cô

Cảnh trong mộng lại giống như thật, hắn bắt đầu tin tưởng đây là những chuyện xảy ra ở kiếp trước, nhưng mà hắn không biết người con gái ở trong mộng đang ở đâu. Cho đến một năm trước, qua báo, hắn nhìn thấy được hình của An Tuyết Nhi, thì ra cô thực sự tồn tại...

Cô được chọn là hoa khôi của trường trung học cấp hai Lan Hinh, hấp dẫn một lượng lớn nhà báo tới phỏng vấn, nhưng báo chí hứng thú không chỉ bởi vì An Tuyết Nhi là đại tiểu thư của tập đoàn An thị, mà còn bởi dung nhan khuynh thành của cô

Nói thật ra, chỉ với dung mạo của cô liền có thể khiến cho một lượng lớn kí giả nam tự nguyện chạy tin tức

Cô tuy là mỉm cười xấu hổ nhưng vẫn thật động lòng người, cô cùng với người trong một của hắn giống nhau như đúc, hắn tin tưởng An Tuyết Nhi chính là người yêu kiếp trước của hắn, vì vậy hắn liền điều tra hết tất cả mọi thứ về cô

Hỏi thăm từng người đã giúp việc cho nhà cô, bạn học cô, tìm hiểu những chuyện từ nhỏ đến lớn của cô. Còn thân phận của hắn, hắn là nhị công tử tập đoàn Quân Khoa nổi tiếng thế giới với tài lực hùng hậu, việc điều tra tất cả mọi chuyện về An Tuyết Nhi không làm khó được hắn

Mà nguyên nhân hắn hàng năm đi tham gia bơi lội, cũng là vì để sau này dễ dàng tiếp xúc An Tuyết Nhi, hắn là kiện tướng thể thao, trước yêu cầu của trường mà gật đầu đáp ứng tham gia thi đấu, mặc dù nhiều nơi có chủ ý với hắn nhưng lại ngại hắn gia thế kinh người.

Quân Thánh Thiên không phụ sự chờ đợi của mọi người mà đoạt được giải nhất, hơn nữa thuận lợi chính là hội trưởng câu lạc bộ bơi lội Lan Hinh trung học cấp 2 Trương Kiện, khi hắn chuyển trường tới đây, bởi vì câu lạc bộ thiếu huấn luyện viên, lập tức mời hắn tới làm cố vấn. Thật ra thì Trương Kiện không mời hắn, hắn cũng sẽ tạo áp lực cho nhà trường để hắn có thể danh chính ngôn thuận ở trong ban chỉ đạo câu lạc bộ bơi lội.

Tất cả mọi chuyện đều thuận lợi, kế tiếp chính là lúc hắn cố gắng đoạt được trái tim mỹ nhân

---

"Cái gì? Anh ta hôn cậu? Tớ không nghe lầm chứ?" Từ Tiểu Linh ánh mắt không thể tin được chuyện An Tuyết Nhi bị Quân Thánh Thiên đoạt đi nụ hôn đầu, không tự chủ được mà cao giọng nói, khiến cho đầu dây bên kia An Tuyết Nhi phải lập tức đem ống nghe điện thoại để cách xa lỗ tai nhỏ đáng thương của cô.

"Tớ có thử đẩy anh ta ra, nhưng mà anh ta chả động gì cả." An Tuyết Nhi rất ủy khuất, nàng đem lần đầu cùng Quân Thánh Thiên gặp mặt nói cho Từ Tiểu Linh, dĩ nhiên những hình ảnh kích tình "Trẻ em nên tránh" thì bỏ qua.

"Trời ạ! Không phải tớ đang nằm mơ đấy chứ? Có bạn học nói cho tớ biết, ở câu lạc bộ bơi lội có một nam sinh đẹp trai mới chuyển trường tới làm cố vấn cho mấy cậu, cái người này tên là Quân Thánh Thiên, sẽ không phải là sắc lang cướp hôn cậu đấy chứ?" Mới khai giảng nhưng mà Quân Thánh Thiên với bề ngoài xuất sắc đã trở thành nhân vật được chú ý nhất của cấp hai trung học Lan Hinh, nữ sinh sau khi biết hắn tham gia vào câu lạc bộ bơi lội, liền tranh nhau muốn ghi danh vào câu lạc bộ, để có thể gần gũi hoàng tử.

"Chính là anh ta!" An Tuyết Nhi ngượng ngùng trả lời, cô muốn nói cho bạn tốt chuyện này, cũng là để cho bạn tốt đưa ra ý kiến, nhưng mà những chuyện đã xảy ra đối với cô mà nói, thật không dám hé răng.

"Vậy anh ta có thừa cơ hội ăn đậu hũ của cậu không?"

"Ừm, cạnh bể bơi có rất nhiều người..."

"Được rồi, vậy là anh ta không có thừa dịp để làm chuyện sằng bậy ha" Từ Tiểu Linh không chịu được việc An Tuyết Nhi nói chuyện chậm rãi, trực tiếp đánh gãy lời nói của cô

"Không phải, anh ta chê tớ ăn mặc lộ liễu, nên trước mặt mọi người liền ôm tớ đi vào phòng thay quần áo" An Tuyết Nhi ngượng ngùng, nhanh chóng nói ra

"Aa, thật là...không có ai ngăn anh ta lại sao? Mấy người ngưỡng mộ cậu đâu"

Qúa lộ? Cô còn cảm thấy kín quá ý!!!

"Ừ"

"Aì, ít nhất đội trưởng mấy cậu cũng bày tỏ gì chứ" Từ Tiểu Linh nôn nóng đối với cái đầu ngây ngô của An Tuyết Nhi, thật là càng ngày càng thiếu kiên nhẫn.

"Đội trưởng á, anh ta giống như rất sùng bái Quân Thánh Thiên, anh ta còn giúp Quân Thánh Thiên nhanh chóng mang tớ rời đi. Thật là mất mặt! Làm sao bây giờ?"

"Anh ta dường như rất để ý cậu, vậy còn cậu thì sao?" Phát sinh chuyện như vậy, y như cái cá tính của Tuyết Nhi khi bị cướp nụ hôn đầu sẽ phải khóc sướt mướt thương tiếc mình bất hạnh, chứ không phải như bây giờ, một bộ dạng giống như nữ nhân cùng bạn trai hờn dỗi.

"Tớ... tớ không biết."

"Cậu ghét anh ta lắm sao?"

"Cũng không phải."

"Vậy cậu thích anh ta sao?"

"Tớ còn chưa biết rõ về anh ta, hơn nữa anh ta thật bá đạo, đều không nghe người ta nói chuyện, cố ý để cho mọi người hiểu lầm quan hệ của bọn tớ. Trọng yếu nhất là anh ta muốn tớ làm bạn gái anh ta, không phải trước tiên nên theo đuổi người ta sao?" An Tuyết Nhi tuôn ra một đống lời oán trách.

"Ôiiii! Bạn học An Tuyết Nhi, lỗ tai của tớ có vấn đề, vậy đầu cậu bị hư rồi. Hắn không phải là vô lễ với cậu sao? Thế nào cậu lại không giận hắn? Cậu có biết những gì cậu đang nói giống như là một tiểu hoa si đang oán trách bạn trái sao?" Từ Tiểu Linh rốt cuộc không nhịn được, đưa ra cái nghi ngờ này.

"Tiểu hoa si? Tớ có sao?"

"Có, đương nhiên có, cậu có phải si mê hắn rồi không?"

"Như thế nào gọi là si mê hả?" An Tuyết Nhi phát huy tinh thần trẻ con ham học hỏi, muốn biết rõ cảm giác của cô với Quân Thánh Thiên là như thế nào.

"Cái này sao, giống như là một dạng mê luyến ngôi sao, sẽ nghĩ muốn có một đống lớn thần tượng gì đó!"

"Tựa như tớ đều có sở thích thu thập đồ chơi con nít sao?"

"Trời ơi! Chịu thua cậu rồi, nhưng cái đó là món đồ chơi chết, tớ nói chính là người, là người con trai sống sờ sờ đó." Từ Tiểu Linh rất kinh ngạc về chỉ số thông minh trong tình yêu của bạn tốt, sao lại thấp đến trình độ này cơ chứ.

"Giống như khi cậu không nhìn thấy hắn thì sẽ luôn nghĩ đến hắn, thấy được hắn rồi lại bối rối."

"A! Vậy hình như tớ cũng si mê hắn thì phải. Làm sao bây giờ?" An Tuyết Nhi đối với lần đầu tiên ái mộ một người mà tay chân luống cuống.

"Bà nội của tôi ơi! Tôi cũng là một hàng hoa khuê nữ, cậu coi như kêu thiên linh linh địa linh linh đi, tớ Từ Tiểu Linh cũng không biết nên làm cái gì bây giờ!'' cô cũng là rất bất đắc dĩ.

"Vậy cậu muốn, hắn là nghiêm túc đối với tớ sao?"

"Ờ... còn chưa thấy tận mắt anh ta, tớ cũng không cách nào khẳng định. Nhưng tớ là bạn tốt nhất của cậu phải bảo vệ cậu khỏi người xấu, tớ dĩ nhiên sẽ đưa ra một số ý kiến, tránh cho cậu ở thời điểm hồ đồ liền bị anh ta bắt nạt."

"Tớ mới biết hắn hai ngày liền thích hắn, có phải rất nghiêm trọng hay không?" An Tuyết Nhi cau mày nói, chuyện về Quân Thánh Thiên xảy ra quá nhanh. Mọi chuyện phát sinh quá nhanh khiến cô không biết phải làm như thế nào

"Thích một người cần phải có thời gian, có thể là một tháng, một ngày, một giờ thậm chí có thể là một phút hoặc một giây đồng hồ. Cậu không cần phải tự trách mình, khi tình yêu đến, ai cũng không thể ngăn được."

"Vậy tớ lần sau gặp lại hắn, thì nên làm như thế nào mới tốt?"

"Thuận theo tự nhiên đi! Bất quá cậu không thể để hắn lại hôn cậu nữa."

"Ừ!" An Tuyết Nhi đáp lời, nhưng trong lòng cô thì việc Quân Thánh Thiên đã làm so với hôn còn quá đáng gấp trăm lần rồi, cô ngăn cản được hắn sao?

"Cậu có thể yêu cầu hắn dựa theo trình tự theo đuổi bình thường mà theo đuổi cậu."

"Cái gì gọi là trình tự bình thường theo đuổi?"

"Trình tự bình thường theo đuổi chính là..." Từ Tiểu Linh bắt đầu thao thao bất tuyệt miêu tả.

----

"An Tuyết Nhi, cậu biết cái nam sinh đang đứng bên ngoài phòng học hả? Hắn nhìn cậu đã lâu rồi" Ngồi trước mặt An Tuyết Nhi, người có vóc người khôi ngô lại mang bộ mặt con nít - Vương Tiểu Minh, khi đi học thường không chuyên tâm lại hay ngắm loạn xung quanh, như thế mới nhìn thấy được một đại suất ca ở bên ngoài phòng học nhìn chằm chằm An Tuyết Nhi không chớp mắt.

"Hả? Người nào?" An Tuyết Nhi mờ mịt quay đầu hướng ra bên ngoài nhìn, lại nhanh chóng quay đầu trở lại, chuyên tâm nhìn lên tấm bảng đen trước mặt thầy giáo

Trời ạ! Hắn tại sao lại ở chỗ này?

Quân Thánh Thiên thoải mái tùy ý tựa vào trên tường, ánh mắt hắn chuyên chú nhìn An Tuyết Nhi, phảng phất trong thế giới của hắn chỉ có cô cùng hắn, không có thêm những người khác.

Mới vừa bắt gặp ánh mắt An Tuyết Nhi, miệng hắn hiện lên vẻ mỉm cười, còn xấu xa nháy mắt với cô mấy cái, dọa cô sợ lập tức quay đầu lại ngồi nghiêm chỉnh.

"Tiểu Tuyết Nhi của tôi, em trốn không thoát đâu!" Quân Thánh Thiên giống như thợ săn nhìn chăm chú con mồi mỹ vị trước mắt, lại dừng ở khuôn mặt đang đỏ bừng của An Tuyết Nhi, tựa hồ đang tự hỏi làm như thế nào để bắt được con mồi trân quý này.

Mà An Tuyết Nhi bị biến thành con mồi, bởi vì hắn to gan nhìn chăm chú mà đỏ mặt, tim đập loạn, tối hôm qua cô cùng với Từ Tiểu Linh thảo luận đến gần nửa đêm mới đem tất cả trình tự yêu đương viết xuống, cũng sửa đổi rất nhiều lần mới xác định.

Cô nhanh chóng bình ổn lại tâm trạng, hy vọng khi đối mặt với Quân Thánh Thiên thì có thể lớn mật nói lên trình tự yêu để bảo vệ cô an toàn.

Từ Tiểu Linh cũng chú ý tới nam tử tuấn dật vẫn nhìn chằm chằm bạn tốt của cô, lại thấy thái độ khác thường của bạn tốt cô đối với nam sinh kia, nụ cười ưu nhã khách khí, ngược lại nhanh chóng quay đầu đỏ mặt. Cô lập tức xác định người đứng bên ngoài kia chính là Quân Thánh Thiên

Thật vất vả mới cầm cự đến giờ tan lớp, Từ Tiểu Linh chớp mắt một cái liền vọt tới trước mặt An Tuyết Nhi, không chậm chạp mà cố gắng chọc tức cô để thêm can đảm.

"Tuyết Nhi, không nghĩ tới cậu rất có mắt nhìn người! Người bên ngoài chính là Quân đại thần nha!" Cô vẻ mặt hứng thú nói, ánh mắt cũng bắn về phía Quân Thánh Thiên ngoài cửa, hắn tựa hồ bất mãn vì cô kéo dài thời gian tan lớp của An Tuyết Nhi

"Chính là hắn, chờ tớ một chút rồi cùng tớ đi ra ngoài đó!" An Tuyết Nhi ánh mắt cầu cứu nhìn Từ Tiểu Linh.

"Không thành vấn đề, nhưng mà cậu có mang cái đó theo chứ."

"Có, có, tớ còn viết thêm mấy tờ nữa!"

"Tớ nghĩ chúng ta nên nhanh ra ngoài một chút. Tớ không muốn nhìn ánh mắt muốn giết người của hắn nữa đâu. Hắn ham muốn giữ lấy quá mạnh, cậu nên cẩn thận một chút đó!"

"Đợi thêm một lát nữa đi!" An Tuyết Nhi ý đồ trì hoãn thời gian.

"Đi... đi...! Cậu nghĩ làm con rùa đen cả đời à! Có tớ ở đây sợ cái gì?" Từ Tiểu Linh có chút chột dạ lớn tiếng nói, vừa nói vừa kéo bạn tốt đến cửa. Cô cũng không muốn bởi vì muốn giúp An Tuyết Nhi một tay lại phải chịu người khác trả thù, với lại nhanh đưa con cừu nhỏ đẩy vào miệng hổ xem kịch vui đi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com