Edit Dn Kuroko No Basket Do Tham An Dai Manh Vuong
Hiện tại là thời gian cao trung Yosen hoạt động câu lạc bộ. Nghĩ ngày mai chính là ngày nghỉ, đại bộ phận học sinh trên mặt đều tràn đầy hạnh phúc tươi cười được giải phóng. Đương nhiên, trong đó sẽ không bao gồm Yanagi Yowai. Nếu nói cô cùng cô cô nhà mình có một đầu tóc rối dài giống nhau thì điểm bất đồng chính là cô cô đầu tóc dài mà thẳng, mà cô trời sinh tự nhiên lại mang tóc cuốn. Lòng tự giễu bản thân không có mị lực. Yowai là cái loại diện mạo trung, không phải tuyệt sắc nhưng lại thanh lệ thực dễ coi. Đối với mắt thẩm mĩ thời đại này, cô ở bên ngoài thoải mái dành được đầu tiên là đồng học hảo cảm, hơn nữa cô thành tích không tồi lại hay chiếu cố người khác thành ra cô ở nam nữ sinh quan hệ đều không tồi, các giáo viên cũng xem trọng cô. Nhưng một nữ sinh tốt như vậy, thế mà ngày hôm qua lại bị cô cô nhà mình cấp bán một cách không đáng tiền!Yowai tỏ vẻ đau lòng, cô hiện tại hoàn toàn ở trạng thái thất thần. Đem ánh mắt lơ đãng nhìn, lần thứ năm đem lòng đỏ trứng ném xuống, vỏ trứng tùy tiện ném vào trong thùng rác. Một vị bạn học rốt cuộc nhịn không được từ trong tay cô đoạt cái chén còn đang đánh trứng dang dở, đau đầu nói "Yanagi-chan, cậu làm sao vậy?" "......"Cô lấy lại tinh thần, u oán nhìn thoáng qua vị đồng học không có trả lời. Bị Yowai xem đến có điểm sởn tóc gáy, cô bạn chuẩn bị bỏ chạy "Ách...... Tính, hôm nay chủ đề là ly bánh kem giấy, cậu làm xong liền về đi." "......" Yên lặng gật đầu, tỏ vẻ đã biết. Thấy vậy, cô bạn học liền yên tâm mà rời đi. "Ai, a ~" thở dài một hơi sau lại có chút cười khổ.Cô khôi phục bình thường lại, chỉ là mày vẫn không giãn ra. Đối việc với cô cô nhà mình không cùng chính mình thương lượng liền đem mình bán đi, cô vẫn là có điểm tức giận. Tuy rằng cô rất vui lòng trợ giúp người khác, hơn nữa chỉ cần là mất một tuần cơm. Đối với chính mình mà nói việc này cũng không có cái gì không vui chỉ là cô cũng muốn cô cô ít nhất thành thật khai báo! Tại sao ư! Cô cô thế nhưng lại vì năm bình rượu liền đáp ứng!Tuy rằng cô cô cũng xin lỗi tỏ vẻ hối hận nhưng Yowai còn chưa nguôi giận. Yowai đem đồ làm bếp thu thập sạch sẽ, một lần nữa quấy dịch trứng, chuẩn bị làm bánh kem để trở về cùng cô cô hòa hảo. Đem bánh kem nướng tới thơm nức từ lò nướng lấy ra, điểm lên chút bơ, dâu tây cùng chocolate xung quanh, lại ở dâu tây thêm một tầng kẹo càng đẹp mắt. Cô lấy ra một cái hộp giấy lớn đem sáu bánh ly kem giấy chỉnh tề bày biện bỏ vào, lại đem hai cái bao còn thừa hảo đặt ở cặp sách để sau khi ăn cơm liền có điểm tâm ngọt chuẩn bị trở về.Mỉm cười mà cùng các thành viên khác tạm biệt, thở dài nhẹ nhõm rời đi câu lạc bộ nấu ăn. Yowai muốn sau khi rời trường ghé quầy bán quà vặt mua một lọ sữa bò vừa uống vừa chờ cô cô nhà mình tan tầm. Chính là lúc sắp rời đi liền vẫn luôn cảm giác có người đi theo mình ở phía sau. "Hiện tại còn sớm, trong trường học học sinh còn rất nhiều, hẳn là chỉ cùng đường đi?" Nghĩ như vậy, cô thấy nhẹ nhõm rất nhiều. Nhưng thẳng đến khi cô đi đến cửa phòng y tế, vẫn cứ cảm giác được người kia không có rời đi. Chẳng lẽ cũng đi đến phòng y tế sao? Nhịn không được quay đầu nhìn lại."......!!!" Yowai bị người phía sau làm cho hoảng sợ.Đây là một nam sinh cực cao lớn, ít nhất cũng phải hai mét chả ít, học sinh cao trung, a không, người Nhật Bản loại thân cao như vầy tuyệt đối cực kỳ hiếm thấy! Một đầu tím mượt, đôi mắt hơi hơi lừ đừ, tay chân dài lớn, chính là đang cầm một đống lớn...... Ách, đồ ăn vặt! Mà hắn lúc này đang dùng một loại ánh mắt thực khát vọng, cô chắc chắn đó không phải ảo giác ...... ánh mắt nhìn chằm chằm vào hộp giấy trong tay cô.Thì ra -- cô nhẹ nhõm thở dài một hơi, bộ dạng rất an tâm. Kỳ thật lúc dọc đường cô cũng suy nghĩ linh tinh nên nhất thời không biết nói gì. Ngoài mặt vẫn trấn định nói"Xin hỏi có chuyện gì sao?"Nam sinh hơi hơi khom lưng, gương mặt nháy mắt phóng đại, nhưng không có dọa người, ngược lại có chút đáng yêu...... Này chắc cũng là ảo giác đi? "Nè ~ cái hộp của cậu đựng cái gì vậy?" Trên mặt bày ra vẻ tò mò cùng thèm nhỏ dãi. "Là bánh kem." Yowai bị độ manh của hắn làm cho ngẩn ra một chút nhu nhu đáp."......" Nam sinh biểu tình lập tức sáng lên, eo lại cong một lần lần nữa, dùng giọng cùng miệng lưỡi tiểu nam hài giống nhau nói. "Nè ~ tớ muốn ăn ~" "......" Tình huống gì đây!? Đuổi theo cô một đường chính là thèm bánh kem của cô sao? Yowai dở khóc dở cười, chưa từng có gặp qua người nào sẽ vì ăn mà đi chung đường đuổi theo người khác.Trong lòng cảm thấy thực buồn cười, lại không ngờ chính mình lại cảm thấy loại tình huống này thực đáng yêu. "A ~" buồn cười gật đầu, sau đó mở hộp giấy ra ý bảo hắn xem đi.Nam sinh xem hộp giấy được trang trí đáng yêu hơn nữa hương bánh kem tản ra càng hấp dẫn người khác muốn ăn đôi mắt thẳng sáng lên, vừa định vươn tay lấy đi, lại phát hiện trên tay hắn mang đầy đồ ăn vặt. Tội nghiệp nhìn chằm chằm Yowai, hắn lại khom khom lưng, làm cho mặt mình cùng mặt cô song song, trong chốc lát nhìn chằm chằm nhìn Yowai, trong chốc lát nhìn nhìn bánh kem. "......?" Cái gì? Đây là muốn cô làm sao? Không ngờ đến hắn đem một ly bánh kem trực tiếp lấy đi."Răng rắc răng rắc! Ân ~tuyệt~" chỉ thấy nam sinh trước mắt nhai lớp chocolate, lại một ngụm cắn rớt trái dâu tây, cuối cùng đem hơn phân nửa bánh kem bỏ vào trong miệng, má phình phình vừa động vừa nhai, trên khóe miệng còn dính bơ cùng kem bánh. A ~ giống như tiểu hài tử vậy đến ăn cũng giống nhau ~ Vì lo hắn cũng đem ly giấy ăn vào, Yowai với tay thu lại, lập tức nhận được đôi mắt nhỏ ai oán của nam sinh. Dùng ánh mắt ý bảo hắn chờ một chút, tay cầm hộp giấy cùng ly giấy, tay lại xé rớt giấy chung quanh bánh kem đế một lần nữa đem bánh kem bỏ vào trong miệng nam sinh, hắn liền một ngụm ăn luôn. Nhìn nam sinh sung sướng nheo lại đôi mắt, Yowai cảm thấy cô có loại mẫu tính trỗi dậy. Muốn đem hộp cất lại, chuẩn bị tiến vào phòng y tế, cô phát hiện nam sinh kia ánh mắt vẫn cứ lưu luyến dính vào hộp bánh kem. Cô đột nhiên thấy áp lực rất lớn! "Cái này là làm cho cô cô tớ...... Ách...... Không thể cho cậu được......" Thanh âm thiếu nữ nói đến nửa chừng liền vì bi quan trong mắt hắn thoáng dừng lại. "Vậy đi, cho cậu thêm một cái~""Cảm ơn ~" Nam sinh vui sướng nhìn chằm chằm cô gái nhỏ tay lột giấy bánh kemcho hắn, tâm lại thấy có thêm vài phần hữu hảo."Ngoam." Tay đưa phía trước ý bảo chính hắn tới ngậm. Nhìn hắn không chút khách khí một ngụm liền ăn xong, hơn nữa còn liếm môi, sau đó đem ánh mắt lại đặt ở hộp giấy trong tay Yowai. Cái này cô thật sự không có cách đối với hắn, xanh thẳm đồng tử giờ phút này thanh khiết mà ẩn hiện bất đắc dĩ. "Ai!" Mở lấy cặp sách, đem hai cái bánh kem vốn dĩ lưu trữ cho chính mình đồ ăn vặt đem ra đặt trước nam sinh, đối với ánh mắt nghi vấn của hắn nói: "Này bánh kem đó là tớ làm cho cô cô, không thể cho cậu ăn hết. Bất quá còn có hai cái bánh cho cậu này!""A ~ thật sự là cho tớ sao ~" nam sinh nhìn đồ ăn vặt lại nhiều thêm hai cái bánh kem, đôi mắt vui vẻ mà sáng lên."Đúng ~" gật đầu khẳng định, cô nhìn nam sinh bộ dáng kinh hỉ cảm thấy chính mình tay nghề được yêu thích, trong lòng cảm thấy phi thường cao hứng. "Cám ơn cậu nha ~" Nam sinh trong mắt chỉ có đồ ăn vặt rốt cuộc cũng đem ánh mắt đặt ở trên người nữ sinh. Nữ sinh trước mắt đại khái...... so với nữ sinh bình thường có hơi cao một chút. Tóc đen mềm mại mà hơi hơi cuốn, phi thường xinh đẹp đường cong. Đôi mắt xanh thẳm sáng ngời giống biển rộng, ánh mắt ôn nhu bình tĩnh nhìn hắn. Cái mũi đứng thẳng cùng hai bên hồng hào lộ ra đôi môi nho nhỏ , bày ra một cái phi thường thoải mái mỉm cười. Tầm mắt dời xuống phía dưới...... Màu cà vạt mận chín ở trên có đính một viên đá, biển tên đề " Yowai Araki" , cùng hắn tượng trưng giống nhau, đều là năm nhất a. Nam sinh khóe miệng tựa lười biếng nhếch lên, dùng ngón tay từ đống đồ ăn vặt đôi rút ra một thanh kẹo phóng tới trong lòng ngực cô, trên mặt biểu tình giống như làm quen bạn bè vui vẻ " Trao đổi đồ ăn vặt chính là bạn tốt ~ lần sau có ăn ngon nhất định phải kêu tớ nha ~" tiếp theo không đợi cô phản ứng liền thong thả ung dung rời đi.Yowai một lát sau mới phục hồi tinh thần lại, trên mặt biểu tình nhất thời không biết là nên khóc hay cười. Cảm giác hai ngày nay chính mình vẫn luôn bị làm cho ngẩn người.Bên kia, trong sân bóng rổ cao trung Yosen, huấn luyện viên Masaki trong tay cầm gậy trúc, trên trán gân xanh liên tục giật. Không thể nhịn được nữa mà đối với đội viên hô: "Murasakibara tiểu tử thúi này rốt cuộc đi đâu vậy!?" Các tuyển thủ thấy vậy bất đắc dĩ lắc đầu. Himuro cũng lộ ra dáng vẻ như quá hiểu mà mỉm cười: "A ~ chắc lại đi kiếm ăn rồi." Mà lúc này, Murasakibara chính là đang vui vẻ ôm một đống lớn đồ ăn vặt đi về phía sân bóng rổ......
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com