TruyenHHH.com

[ EDIT/ĐM]Tôi Muốn Nghỉ Hưu (Giới Giải Trí)

Chương 28

faecalorta


Không thể trách Cảnh Lê vì trông như một cậu bé chưa thấy qua nhiều tiền. Cậu mới vào giới giải trí được một năm rưỡi, lần duy nhất cậu nhận được cát-xê hơn 50.000 tệ là khi đóng phim Cô Đảo, nhưng khi đó cậu chỉ đóng vai phụ, trong khi những diễn viên có đất diễn tương đương với cậu thì được trả gấp năm lần số tiền đó. Rõ ràng cậu đang được trả mức cát-xê của một tân binh.

Nhưng lần này, sau số 2 là bảy con số 0 nối tiếp, điều này thực sự khiến cậu kinh ngạc. Chẳng phải cậu vẫn chỉ là một nghệ sĩ tuyến N vô danh thôi sao?

Cậu chớp chớp mắt, lại ghé đầu qua nhìn lần nữa, đúng thật là hai mươi triệu.

"Không ghi nhầm chứ?" Cậu quay sang hỏi An Gia Minh, "Có phải thừa một số 0 không?"

An Gia Minh: "..."

"Không nhầm đâu, cát-xê chương trình đưa cho cậu đúng thật là hai mươi triệu trước thuế. Số tiền này không phải là nhiều lắm, vì có cậu nên thầy Kỷ mới đồng ý tham gia chương trình. Họ phải biết ơn cậu đấy."

Kỷ Vân Chương trước giờ chưa từng tham gia show truyền hình thực tế. Đây là lần đầu tiên anh xuất hiện trong một chương trình giải trí, lại là lần đầu tiên sau khi kết hôn. Hơn nữa, chỉ cần nhắc đến cái tên Kỷ Vân Chương là đủ để thu hút vô số người xem. Với hai yếu tố này, chỉ cần chương trình không quá tệ, tỷ suất người xem chắc chắn sẽ không thành vấn đề, và các nhà tài trợ sẽ chen chân vào xếp hàng.

Lợi ích mà đài truyền hình thu được là điều ai cũng có thể thấy, nên tất nhiên họ không thể bạc đãi Cảnh Lê.

Chuyện này không cần nói rõ, Cảnh Lê cũng tự mình hiểu được. Cậu gật đầu, ánh mắt lại quay về dãy số dài kia, nụ cười trên môi không thể kìm nén, đôi mắt cong cong như trăng lưỡi liềm.

Kỷ Vân Chương mỉm cười nhìn cậu một lúc lâu rồi mới hỏi tiếp: "Khi nào thì bắt đầu quay?"

"Ngày 25, còn 15 ngày nữa. Điểm đến đầu tiên là phương Bắc, tỉnh J. Đoàn phim sẽ đến nhà ghi hình tập mở màn vào ngày 24."

"Phim của Đinh Nhất Hướng khi nào bắt đầu quay?"

"Ngày kia," An Gia Minh nói, "Tôi đã tính kỹ thời gian rồi, vừa khớp. Cảnh Lê sẽ hoàn thành vai khách mời của mình vào ngày 22, về nghỉ ngơi hai ngày, không bị gấp gáp."

Thời gian này quả thực không bị gấp, thậm chí còn khá thoải mái, Kỷ Vân Chương gật đầu.

"Vậy quyết định vậy nhé. Hai người xem xong hợp đồng, nếu không có vấn đề gì thì ký tên. Ngày mai khi tôi bay cùng Cảnh Lê đến tỉnh H, tôi sẽ mang theo luôn." Sau đó, anh dặn dò Cảnh Lê: "Thời tiết ở phim trường mấy hôm nay đang mưa và lạnh, mấy ngày tới sẽ ấm dần lên. Nhớ mang theo quần áo đủ độ dày mỏng nhé. Ngày mai bay lúc hai giờ chiều, mười hai giờ tôi đến đón cậu."

Cảnh Lê ừ một tiếng, "Được."

Cuộc gọi kết thúc, Cảnh Lê không còn giữ vẻ điềm tĩnh nữa, cậu nhảy phốc xuống khỏi ghế sofa, đi đôi dép lông bông nhảy nhót vài vòng, rồi ôm lấy Bánh Bao Nhân Sữa đang đi ngang qua mà xoay một vòng.

Cậu vui vẻ như một đứa trẻ.

Kỷ Vân Chương nhìn cậu, đôi mắt tràn ngập ý cười.

***

Hai tiếng rưỡi bay, đúng giờ, không bị trễ. Vào lúc bốn giờ rưỡi chiều, Cảnh Lê và An Gia Minh đã hạ cánh tại sân bay thành phố H. Từ sân bay đến phim trường mất thêm hai tiếng đi xe, khi họ đến khách sạn mà đoàn phim đã đặt trước, thì trời đã hơn sáu giờ tối.

Lúc này, hầu hết các diễn viên trong đoàn đều đang ở phim trường. Đinh Nhất Hướng cũng đang có mặt, tối nay có cảnh quay đêm, phải làm việc đến khuya.

Cảnh Lê ăn tối xong, An Gia Minh dẫn cậu đến phim trường, trước tiên để chào Đinh Nhất Hướng và các diễn viên chính.

Sau khi đăng ký ở cổng, họ thuận lợi vào phim trường. Cơn mưa buổi chiều đã tạnh, và buổi tối cũng không có dấu hiệu mưa trở lại. Mọi người phải tranh thủ quay bù cho những cảnh quay bị hoãn trong hai ngày mưa trước. Không khí tại phim trường rất bận rộn, từ xa đã nghe thấy tiếng Đinh Nhất Hướng hét lớn: "Chuyên viên trang điểm đâu rồi? Trang điểm của nữ chính bị lem kìa, mau đến dặm lại!"

Cảnh Lê chớp mắt, không ngờ Đinh Nhất Hướng tại phim trường lại nóng tính đến vậy. Anh chàng thanh niên lười biếng, lúc nào cũng dựa lưng trên ghế sofa mà cậu gặp trong bữa tiệc hôm nọ, nay trông hoàn toàn khác hẳn.

An Gia Minh nhắc nhở: "Đinh đạo lúc quay phim nổi tiếng là người nóng nảy, tính kiên nhẫn của anh ấy rất ít. Nếu anh ấy có mắng cậu, thì cứ bình tĩnh mà nghe, để bên tai trái vào tai phải ra. Trong đoàn phim của anh ấy, hầu hết mọi người đều không tránh khỏi bị mắng."

Cảnh Lê nhớ rằng Đinh Nhất Hướng và Kỷ Vân Chương từng hợp tác hai lần, cậu bèn tò mò hỏi: "thầy Kỷ cũng từng bị mắng sao?"

"Không, kỹ năng diễn xuất của Kỷ Vân Chương không có gì để chê trách."

Cảnh Lê nghĩ kỹ lại, điều đó cũng đúng. Diễn xuất của Kỷ Vân Chương có thể coi là đạt đến trình độ thần thánh. Cho dù Đinh Nhất Hướng có khó tính đến đâu, cũng chẳng thể tìm ra lỗi.

Băng qua những nhân viên bận rộn và những thiết bị như đường ray, dây điện ngổn ngang khắp nơi, Đinh Nhất Hướng đang ngồi sau màn hình giám sát, hai tay cầm điếu thuốc, nhả từng làn khói.

Không xa đó, ánh đèn và máy quay đều tập trung vào diễn viên nữ chính, chuyên viên trang điểm nhanh chóng dặm lại lớp trang điểm cho cô rồi vội vàng rời đi. Đinh Nhất Hướng cầm lấy loa: "Tiếp tục!"

Đinh Nhất Hướng đang quay phim, Cảnh Lê và An Gia Minh không đến làm phiền, chỉ đứng xem từ xa.

Cảnh quay này là một cảnh đánh nhau, nữ chính phải chiến đấu với vài tiểu yêu. Diễn viên được treo dây cáp, bay lượn trên mái nhà, các động tác được thiết kế rất đẹp mắt, và diễn viên hoàn thành chúng với độ chính xác rất cao.

Cảnh Lê nhìn một lát, bỗng nhận ra rằng cậu biết nữ chính. Họ từng làm việc trong cùng một đoàn phim, tuy không có cảnh diễn chung nhưng đã từng trò chuyện với nhau.

An Gia Minh không biết điều này, nên giới thiệu cho cậu: "Tiêu Nhã, năm ngoái vừa đạt giải Nữ phụ xuất sắc nhất của Giải Hoa Nghệ. Vai của cậu có nhiều cảnh đối đầu với cô ấy. Tiêu Nhã là người rất tốt, lại biết chăm sóc tân binh, nên cậu không cần lo lắng."

"Ừ, tôi biết chị Tiêu mà." Cảnh Lê mỉm cười, "Hồi đầu năm tôi tham gia bộ phim Quang Niên, dù chỉ là một vai rất nhỏ."

Cậu nói thêm: "Ngày tôi và thầy Kỷ công khai, chị Tiêu còn nhắn tin chúc mừng chúng tôi nữa."

Cảnh Lê và Tiêu Nhã có mối quan hệ khá tốt, An Gia Minh tỏ ra bất ngờ, nhìn cậu vài giây rồi đột nhiên hỏi: "Cậu không quen nam chính Lâm Hàn luôn chứ?"

Cảnh Lê lắc đầu: "Tôi không quen biết Lâm lão sư."

"Anh ấy không có cảnh quay tối nay, ngày mai tôi sẽ giới thiệu cho cậu."

Hai người nhỏ giọng trò chuyện, phần lớn là An Gia Minh nói. Trước khi đến đây, anh đã tìm hiểu kỹ về cơ cấu nhân sự của đoàn phim, giờ đây anh đang nhỏ giọng giới thiệu cho Cảnh Lê, giúp cậu nhận mặt từng người.

Cảnh đánh nhau này đã quay từ khi trời tối, đến gần chín giờ vẫn chưa hoàn thành, mọi người đều đã thấm mệt, Đinh Nhất Hướng hét "Cắt", thông báo nghỉ ngơi nửa tiếng.

Đứng suốt gần hai tiếng đồng hồ, chân Cảnh Lê bắt đầu hơi mỏi, cậu khẽ đá chân vài cái, vận động để thư giãn các khớp đã cứng lại, sau đó cùng An Gia Minh bước về phía Đinh Nhất Hướng.

Đinh Nhất Hướng khoanh tay, chăm chú theo dõi cảnh quay lại trên màn hình, sắc mặt căng thẳng, trông khá dữ dằn. Nghe thấy tiếng bước chân, anh không quay đầu lại, cho đến khi An Gia Minh cất tiếng chào, anh mới quay đầu.

Ánh mắt anh dừng lại trên người Cảnh Lê, anh khẽ gật đầu: "Đến lâu chưa?"

Cảnh Lê: "Bọn em tới từ hơn bảy giờ."

"Vậy là xem được một lúc rồi."

"Cũng tạm ạ."

Đinh Nhất Hướng chỉ vào chỗ trống bên cạnh, ra hiệu cho cậu ngồi xuống, rồi xoa xoa mặt, biểu cảm bớt căng thẳng hơn: "Kịch bản cậu đọc xong chưa?"

"Em đọc xong rồi."

Anh bắt đầu kiểm tra cậu: "Cậu nghĩ Nam Tinh có thích nữ chính không?" Nam Tinh là tên của hoa khôi mà Cảnh Lê sẽ đóng.

Cảnh Lê suy nghĩ một chút rồi lắc đầu: "Không thích."

Đinh Nhất Hướng nhướn mày: "Nhưng cậu ấy đã chết để bảo vệ nữ chính mà."

"Tôi nghĩ Nam Tinh chỉ coi nữ chính như chính bản thân mình trong quá khứ. Bảo vệ nữ chính chẳng khác gì bảo vệ chính mình. Cậu ấy luôn hy vọng khi bị bán vào lầu xanh, sẽ có ai đó đến cứu mình thoát khỏi biển khổ, nhưng thực tế chẳng có ai cả. Sau đó cậu ấy gặp nữ chính, hoàn cảnh của cô ấy gần như giống hệt cậu ấy, dường như cậu ấy nhìn thấy bản thân vô vọng của mình khi xưa."

"Tốt lắm." Đinh Nhất Hướng cười: "Cậu hiểu rất đúng. Tôi còn lo cậu sẽ hiểu sự tốt bụng của cậu ấy với nữ chính thành tình yêu, nếu vậy thì tôi sẽ đau đầu lắm."

Anh nói thêm: "Cậu cứ về khách sạn nghỉ ngơi đi, ngủ một giấc thật ngon. Ngày mai tôi muốn vai diễn của cậu phải lộng lẫy, khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc ngay từ lần xuất hiện đầu tiên."

Đúng như Đinh Nhất Hướng nói, hôm sau, khi Cảnh Lê hoàn thành tạo hình, tất cả mọi người trong đoàn phim đều ngỡ ngàng trong giây lát, bị vẻ đẹp của cậu làm cho choáng ngợp.

Cảnh Lê khoác lên mình một bộ hồng y, giữa hai hàng lông mày có một bông hoa điển, phần lớn tóc được xõa xuống, chỉ có một ít tóc được búi lên lỏng lẻo bằng một cây trâm cài, đôi mắt cậu khẽ nhếch lên, nở nụ cười nhẹ, nét đẹp nghiêng nước nghiêng thành.

Đinh Nhất Hướng vô cùng hài lòng, phất tay ra hiệu bắt đầu quay cảnh của Cảnh Lê.

Trong phim, tạo hình của Cảnh Lê hầu hết là màu đỏ, một màu sắc rực rỡ và kiêu sa, rất phù hợp với nhân vật của cậu — đệ nhất hoa khôi danh chấn thiên hạ.

Ba ngày quay đầu tiên, Cảnh Lê có các cảnh đàn, họa, viết chữ và múa. Vì Nam Tinh không chỉ có sắc đẹp, mà còn tinh thông cầm, kỳ, thư, họa, vũ.

Ban đầu, Đinh Nhất Hướng đã chuẩn bị sẵn người đóng thế cho cậu trong những cảnh này, nhưng sau khi phát hiện Cảnh Lê có thể tự mình làm tất cả, không cần đóng thế, anh lập tức cầm điện thoại nhắn cho Kỷ Vân Chương ba dấu chấm than to đùng, rồi cảm thán rằng Kỷ Vân Chương thật may mắn khi rước được bảo bối về nhà.

Kỷ Vân Chương không trả lời tin nhắn của anh, mà gọi thẳng video cho anh.

Lúc này, cảnh quay của Cảnh Lê đang là cảnh sau khi múa xong, cậu đi dạo giữa những vị khách mua vui. Cậu cầm ly rượu, nở nụ cười duyên dáng, đi qua đám đông, một thân hồng y càng tôn thêm vẻ đẹp kiều diễm của cậu. Vẻ đẹp của hoa khôi, nhờ vào nhan sắc trời cho của cậu, hiện lên vô cùng sống động trước mắt tất cả mọi người.

Đinh Nhất Hướng quay camera điện thoại về phía Cảnh Lê đang quay phim, tự mình đóng vai thuyết minh: "Diễn xuất của cậu ấy vượt ngoài dự đoán của tôi, thực sự rất tốt. Nhưng vấn đề cũng rất rõ ràng, cần phải rèn giũa thêm."

Kỷ Vân Chương nhìn vào màn hình, thấy Cảnh Lê bị một diễn viên phụ kéo ngồi xuống đùi, cậu thuận thế dùng ngón tay thon dài trêu chọc đối phương, nhưng cơ thể cậu rõ ràng đang cứng đờ, động tác cũng có chút ngượng nghịu, dường như không biết phải làm thế nào, khiến anh bật cười.

Đinh Nhất Hướng cũng hô "Cắt".

Anh thở dài đầy phiền muộn, quay sang nói với Kỷ Vân Chương: "Đây là một trong những vấn đề mà tôi nói đấy. Có lẽ vì cậu ấy đóng phim chưa nhiều, nên không thể thả lỏng được. Cảnh này đã quay cả buổi rồi mà vẫn chưa xong."

Đột nhiên, anh nảy ra một ý, quay điện thoại lại phía mình rồi nói: "Dạo này anh không bận gì đúng không? Hay là đến đây đóng một vai khách mời đi?"

Ở đầu bên kia màn hình, Kỷ Vân Chương tựa cằm vào tay, đôi mắt ánh lên nụ cười, anh đồng ý: "Ngày mai tôi đến."

Cuộc gọi kết thúc, Đinh Nhất Hướng xoa cằm, nhìn Cảnh Lê từ xa, suy nghĩ vài giây rồi gọi biên kịch đến, bảo cô ấy viết thêm vài cảnh mới.

Biên kịch nghe xong, bật thốt lên một tiếng "A" rõ dài, mặt nhăn nhó.

Cô là fan couple của Vân Cảnh, đột nhiên phải viết thêm các cảnh hôn và cảnh tình cảm giữa Cảnh Lê với người khác, lý trí chuyên môn và đầu óc của một fan Cp trong cô đang giằng xé kịch liệt.

Cô nhỏ giọng phản đối: "Đinh đạo, anh là bạn thân của thầy Kỷ mà!"

Đinh Nhất Hướng liếc cô: "Đúng, thì sao?"

Cô nói lý lẽ: "Những cảnh mà anh muốn thêm vào, thật sự không cần thiết đâu. Nhân vật Nam Tinh không cần có thêm tình cảm mà."

"Có đấy, rất cần. Bởi vì người đóng vai đối thủ của Cảnh Lê đã được thay thế rồi."

Biên kịch: "???"

Đinh Nhất Hướng cười: "Người thay thế là Kỷ Vân Chương."

Biên kịch: "!!!"

Tâm trạng của cô như thể vừa được bay lên vũ trụ, đột nhiên cảm thấy tràn đầy cảm hứng sáng tác, cô lập tức xoay người chạy đi: "Tôi sẽ viết ngay!"

Hết chương 28

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com