TruyenHHH.com

Edit Dia Cau Online C1 C134

Edit: Mập Mạp Mũm Mĩm
..................
Đường Mạch cúi đầu, không nói gì.

...Có chỗ nào không đúng.

Chắc chắn có chỗ nào không đúng!

Đồng Hồ Chân Lý giam Đường Mạch trong không gian chỉ vỏn vẹn một mét vuông, cậu dứt khoác dựa người lên bức tường bức tường vô hình, cúi đầu suy nghĩ vấn đề.

TV và đèn bàn kiểu cũ, cái bàn và cây cung dài. 

Giữa hai cặp vật phẩm này, cậu đã tìm sai Chân Lý Riêng Biệt của một cái.

Trong trận trò chơi này, lúc đầu Đường Mạch đứng ở vị trí 6 giờ, cũng chính là người chơi 6 giờ ở trong miệng Đồng Hồ Chân Lý. Tương tự, Thỏ Đen đứng ở vị trí 12 giờ, chính là người chơi 0 giờ trong miệng Đồng Hồ Chân Lý. Sau đó, Đồng Hồ Chân Lý nói—

[Người chơi 0 giờ tiến lên một vạch, người chơi 6 giờ lùi lại một vạch.]

Đường Mạch lùi lại một vạch. 

Chiếc đồng hồ này chạy ngược chiều kim đồng hồ. Đi ngược chiều kim đồng hồ là tiến lên. Đi thuận chiều tức là bị lùi lại. Nên vừa rồi cậu lùi lại một vạch. 

"Trong tất cả các vật phẩm trên Đồng Hồ Chân Lý, chỉ có hai vật phẩm có chung chân lý, đó chính là Chân Lý Riêng Biệt." Đường Mạch thấp giọng nói một câu.

Vừa rồi Đường Mạch lui về sau một vạch, điều này chứng tỏ trong sáu vật phẩm cậu loại bỏ có bốn vật phẩm bị sai chân lý, chỉ có chân lý của hai vật phẩm là chính xác. Trong đó, cái Đường Mạch không chắc nhất chính là con cú và chén súp. Thế nhưng cậu không thể tìm ra được sai sót của hai cặp vật phẩm còn lại. 

Cho dù là TV với đèn bàn kiểu cũ, hay là một cái bàn với cây cung dài, có lẽ đáp án mà cậu chỉ ra không phải là Chân Lý Riêng Biệt, hai cặp vật phẩm này và những vật phẩm khác vẫn còn Chân Lý Riêng Biệt khác. Thế nhưng có một điều chắc chắn là, đáp án mà cậu chỉ ra không phải là Chân Lý Riêng Biệt.

Đường Mạch cúi đầu, sắc mặt u ám.

Cuối cùng, cậu thở ra một hơi: "Chỉ cần là điều Tháp Đen công nhận thì sẽ là chân lý sao..."

Đường Mạch chỉ có thể dùng cách này để giải thích. 

Đường Mạch cũng không hề chỉ sai Chân Lý Riêng Biệt, có khả năng cái cậu hiểu không giống với cái mà Tháp Đen công nhận. Nói như vậy...

Đường Mạch ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn con Thỏ Đen.

Thỏ Đen đang cao hứng ngân nga một bài hát. Khoảng cách giữa nó và Đường Mạch rút ngắn lại, nó hưng phấn lắc lắc cơ thể cường tráng của mình, hát một bài hát không rõ tên. Bộ dạng của nó giống với rất nhiều quái vật Tháp Đen mà Đường Mạch đã từng gặp, đều thích hát một số bài hát lạc điệu, đáy lòng cực kì thỏa mãn muốn ăn thịt người chơi. Bề ngoài của chúng trông rất ngu ngốc, hơn nữa còn dễ bị khiêu khích. Nhưng cũng chính nó vừa nãy tiến được một vạch, còn Đường Mạch bị lùi lại một vạch. 

Có thể bởi vì Thỏ Đen là quái vật Tháp Đen, đối với trò chơi Đồng Hồ Chân Lý nó hiểu rõ hơn Đường Mạch, biết làm thế nào để qua cửa. Cho nên Đường Mạch phải chú ý đến nó nhiều hơn.

Không thể coi thường bất cứ đối thủ nào. 

Đường Mạch đút hai tay vào túi, vuốt ve đồng tiền bên trong. Nếu không đến mức cuối cùng, cậu sẽ không sử dụng Đồng Vàng của Quốc Vương.

Chỉ còn năm phút nữa sẽ đến đợt vật phẩm tiếp theo, Đường Mạch lần nữa ngồi xuống đất, ngẩng đầu nhìn Thỏ Đen. Thỏ Đen thấy Đường Mạch lại ngồi bệt xuống đất, khóe miệng khẽ nhếch lên. Nó khinh bỉ hừ lạnh một tiếng, quay đầu nhìn về hướng khác. Đường Mạch nhàn nhạt hỏi: "Ngươi sai cái nào?"

Thỏ Đen không nghĩ tới Đường Mạch lại hỏi nó vấn đề này, nó kỳ lạ liếc mắt nhìn Đường Mạch, cười lạnh nói: "Nhân loại ngu xuẩn, ngươi cho rằng ta sẽ nói cho ngươi biết sao?"

Đường Mạch bình tĩnh nhìn nó, không nói lời nào.

Một người một thỏ cứ như vậy lẳng lặng nhìn nhau, thẳng đến khi năm phút trôi qua, mười sáu tia sáng màu xanh lóe lên ở trung tâm Đồng Hồ Chân Lý. Nhìn thấy nhiều tia sáng như vậy, Đường Mạch hơi sửng sốt một chút, nhưng sau đó khóe môi cậu cong lên. Rủi ro luôn đi kèm với cơ hội, vật phẩm càng nhiều, cậu càng có nhiều cơ hội loại bỏ vật phẩm hơn, có thể di chuyển thêm nhiều vạch.

[-Thời gian: 0 giờ 20 phút. 

- Địa điểm: Đồng Hồ Chân Lý

- Mười sáu vật phẩm chân lý xuất hiện.] 

[Một phút sau, mời người chơi 0 giờ và người chơi 6 giờ loại bỏ chân lý.]

Kim giây lại bắt đầu di chuyển, lúc Đồng Hồ Chân Lý thông báo người chơi chuẩn bị loại bỏ vật phẩm, Đường Mạch vô tình ngẩng đầu lên, cậu phát hiện vẻ vui mừng ngày càng rõ nét trên gương mặt của Thỏ Đen. Nét mặt của nó lúc đầu là ngạc nhiên, sau đó là mừng rỡ như điên, trong nụ cười của nó còn có một chút thở phào nhẹ nhõm. 

Đường Mạch nhíu mày: Chẳng lẽ trong mười sáu vật phẩm này, có thứ gì nó quen thuộc sao?

Không có thời gian để suy nghĩ, Đường Mạch bắt đầu cẩn thận quan sát mười sáu cái vật phẩm này. Vật phẩm xuất hiện trên Đồng Hồ Chân Lý lần này không còn đơn giản là đồ vật mà con người biết nữa. Có ba vật phẩm Đường Mạch chưa từng thấy qua, ngoài ra còn có một thứ mà cậu đã từng gặp, nhưng khi nhìn đến thứ đó, sắc mặt của cậu dần dần trầm xuống.

Đó là một lon rượu Hương Tiêu.

Khi còn ở Nam Kinh, Đường Mạch đã từng nhìn thấy Tiêu Quý Đồng lấy ra một lon ra để chữa trị cho nữ sinh tóc ngắn đang hấp hối.

Rượu Hương Tiêu xuất hiện, chứng tỏ vật phẩm trong thế giới của Tháp Đen cũng có thể sẽ xuất hiện trên Đồng Hồ Chân Lý. Cho nên đối với Đường Mạch mà nói, muốn tìm ra Chân Lý Riêng Biệt của những đồ vật mà mình không biết là điều không thể. Thời gian có hạn, Đường Mạch trước tiên phân loại 13 vật phẩm mà mình biết, nhanh chóng tìm ra cặp vật phẩm có Chân Lý Riêng Biệt.

Cuối cùng, cậu đưa mắt nhìn rượu Hương Tiêu và ba vật phẩm xa lạ kia. Ba vật phẩm đó là...

Một con chuột xám với chiếc sừng nhỏ mọc trên đầu. 

Một viên đá màu xanh nhạt trong suốt, trong đó có một giọt nước màu đỏ trôi lơ lửng ở chính giữa viên đá.

Cuối cùng, là một vật gì đó nhìn qua rất giống sợi tóc.

"Lạch cạch --"

Một phút sau, kim giây dừng ở vị trí số 12, bức tường màu xanh dương từ từ hạ xuống, đi xuyên qua đầu con chuột nhỏ màu xám. Đường Mạch và Thỏ Đen tự đưa ra đáp án của mình. Mỗi khi Đường Mạch nói ra một đáp án, hai vật phẩm liền phát ra ánh sáng xanh, chứng tỏ chúng đã được chọn. Khi cậu nói xong mười hai vật phẩm, tầm mắt của cậu lại rơi vào bốn vật phẩm cuối cùng. 

Đường Mạch yên lặng nhìn bốn cái vật phẩm này, cậu há miệng, nhưng cuối cùng vẫn khép miệng lại.

Bức tường màu xanh chặm rãi dâng lên, Đường Mạch nhìn con Thỏ Đen cách đó không xa, phát hiện biểu cảm trên mặt của nó cũng không được tốt lắm. Cậu nhướng mày, chờ đợi đáp án của Đồng Hồ Chân Lý.

"Lạch cạch."

Kim giờ và kim phút dưới chân Đường Mạch và Thỏ Đen đồng thời chuyển động.

Lộc cộc hai tiếng, kim giờ dưới chân Đường Mạch dời sang bên trái hai vạch, cậu thế mà lùi về hai vạch. Nhưng mà ở phía bên kia đồng hồ, kim phút dưới chân Thỏ Đen thế mà lại di chuyển bốn vạch theo chiều kim đồng hồ! Đường Mạch chứng kiến tình huống này, khóe miệng nhếch lên, thản nhiên nói: "Lùi bốn vạch?"

Biểu cảm trên mặt Thỏ Đen liên tục thay đổi, cuối cùng giận dữ hét: "Ngươi câm miệng cho ta! ! !"

[Người chơi 0 giờ kích hoạt Lời Lẽ Sai Trái cấp độ ba: Ngụy biện xám, người chơi 6 giờ kích hoạt Lời Lẽ Sai Trái cấp độ ba: Ngụy biện xám. Người chơi 0 giờ lùi lại bốn vạch, ngươi chơi 6 giờ lùi lại hai vạch.]

Âm thanh vừa dứt, dưới chân Đường Mạch và con thỏ bự xuất hiện một lực hút yếu ớt. Cái lực hút này lúc đầu rất khó phát hiện, Đường Mạch chỉ cảm thấy cơ thể dường như nặng hơn một chút. Khi Đường Mạch phát hiện có chỗ không đúng liền nhấc chân lên. Trong nháy mắt cậu thấy một cái chấm nhỏ đen kịt đang dần dần lớn lên, hiện tại đã bắt đầu lớn bằng cái chén. 

Chấm đen càng lúc càng lớn, lực hút cũng càng lúc càng dữ dội. Khi cái chấm này biến thành một vòng xoáy màu đen có đường kính nửa mét, lực hút kinh khủng khiến quần áo Đường Mạch trở nên xộc xệch, hai chân Đường Mạch đứng sát mép của cái vạch, hai tay giữ trên bức tường để ôn định cơ thể. Mà tình huống bên Thỏ Đen còn thảm hơn Đường Mạch.

Cả hai không ngờ hình phạt mà Đồng Hồ Chân Lý đưa ra lại là cái vòng xoáy đen vô lý này. Cơ thể của Thỏ Đen là một con búp bê Russia có hình trụ, nó không thể dùng hai tay hai chân để ổn định cơ thể giống Đường Mạch được. Để không bị hút xuống dưới, nó chật vật nhảy trái nhảy phải loạn xạ ở trên vạch để tạo ra những lực mới hướng lên trên, từ đó có thể cân bằng về lực, nhờ đó chống lại lực hút của lốc xoáy đen.

Lực hút càng lúc càng lớn, Đường Mạch cảm giác da đầu của mình cũng bị đau, giống như tóc cũng bị nó hút vào. 

Cuối cùng ba phút trừng phạt cũng kết thúc, vòng xoáy màu đen biến mất. Đường Mạch mặt không đổi sắc kéo quần lên. Cậu nhìn phía đối diện, Thỏ Đen đã mệt lả không thể nhúc nhích. Cậu đặc biệt cảm thấy may mắn hôm nay mình mặc quần lót khá chật nên không bị tuột ra. Cũng may là chỉ có một mình cậu vào đây công tháp, nếu như còn có người khác ở đây, ví dụ như Phó Văn Thanh hoặc Phó Văn Đoạt...

Đường Mạch ho khan một cái, đè cái ý nghĩ bất thường này xuống.

Một vòng này, Đường Mạch lui về sau hai vạch, Thỏ Đen lui về sau bốn vạch. Cả hai đều lui lại, nhưng Đường Mạch lui ít hơn Thỏ Đen. Nếu so như vậy, Đường Mạch mở miệng nói: "Ây da, sao tự dưng lại gần như vậy."

Nghe vậy, Thỏ Đen ngẩng đầu lên trừng mắt nhìn Đường Mạch.

Khóe môi Đường Mạch cong lên: "Hiện tại... Hình như lại trở về điểm ban đầu rồi phải không?"

Đường Mạch đứng ở vạch thứ 33, Thỏ Đen đứng ở vạch thứ 3. Khoảng cách của cả hai, lại trở về 30 vạch.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com