Edit Dam My Sau Khi Ket Hon Than Phan Dai Lao Dai Bai Lo
Trên bàn ăn Trì Hồng liên tục ''Lâm dược nhà chúng ta'' nói như thể là một người mẹ kế hiền từ vậy sau khi lâm Phàm trở về cũng thu hồi vẻ mặt kiêu ngạo bướng bỉnh Vừa nảy trên hành lang đi.Lâm Dược đã quen với gia đình đạo đức giả của họ rồi nên cũng lười để ý đến , nhưng tề tư Nhược không thể chịu được.Cô không hề rảnh rỗi trong bữa ăn tức giận bấm điện thoại liên tục nhưng người anh ba kiệm lời của cô ngoại trừ câu trả lời lúc đầu ra sau đó cũng không nói chuyện với cô nữa.Hai nhà gặp nhau là để bàn chuyện lễ cưới Lâm kiện Uy muốn làm thật hoành tráng Dù sao thì liên hôn với nhà họ Cận là một việc rất vinh dự nên ông ta muốn mời hết tất cả người quen trong giới kinh doanh đến dự lễ cưới thật hoành tráng kết quả ý của nhà họ cận lại muốn nó đơn giản.Tuy cận Xương Bách đã lớn tuổi nhưng khí chất trên người vẫn như lúc trước nói chuyện không hề tức giận hay khoe khoan: '' thân phận của thằng Ba không thích hợp để làm quá phô trương với lại cơ thể của tiểu dược cũng không khỏe cho nên không cần quá lo lắng về lễ cưới gia đình chúng tôi đã tìm khách sạn rồi, hãy thông báo cho bạn bè người thân còn những thủ tục trường rà đó nếu có thể bỏ qua được thì bỏ qua đi.''Ông cụ đã lên tiếng rồi tất nhiên người nhà họ Cận cũng không có ý kiến ước mơ của Lâm Kiện lập tức trở nên vô nghĩa.Lâm Kiện Uy không muốn làm qua loa như thế ông ta nhìn thấy được trong bữa cơm này ông cụ rất kiên nhẫn chăm sóc Lâm dược ông ta liên tục nháy mắt với Lâm dược muốn cho Lâm dược đề cập đến chuyện hôn lễ nhưng Lâm dược lại như mù từ đầu tới cuối coi như không thấy.Lâm Kiện Uy vô cùng tức giận : ''Lâm dược Con nói gì đi.''Lâm Dược nhìn sang : ''con cảm thấy ông nội sắp xếp như vậy khá tốt.''Lâm Kiện uy: ''_____"Lâm Dược thật sự cảm thấy khá tốt nếu như để cậu chọn cậu cũng sẽ bỏ qua quá trình này.Cuối cùng Trì Hồng đề nghị Lâm Dược về nhà ở một ngày trước lễ cưới nói rằng vào ngày cưới Lâm Dược sẽ đi từ nhà họ Lâm để người nhà họ Cận tới cửa đón người.Lâm Dược cảm thấy làm màu cậu cũng không phải là con gái chia nhà mẹ đẻ với nhà chồng làm gì.Nhưng Lâm Kiện Uy và Trì Hồng vẫn kiên trì người nhà họ cận cũng không thể nói cái gì nên chỉ đành đồng ý. Vậy ăn cơm xong mọi người ồ ạt đứng dậy chuẩn bị rời đi Lâm Phàm đi đầu cậu ta vừa định mở cửa Thì bỗng nhiên cánh cửa nặng trịch bị người bên ngoài đẩy ra cánh cửa gỗ nguyên khối được điêu khắc tỉ mỉ đập vào mặt cậu ta....TIếng động khá lớn, đã làm người nhà họ cận hoảng sợ nhưng vẫn chưa xong ....Đầu Lâm Phàm bị đụng ngã về phía sau cái ót Đập thẳng vào mũi Lâm hi ở sau lưng. Lâm Hi lùi về sau thì đụng phải Trì Hồng, Trì Hồng ôi trời một tiếng rồi lão đảo về phía sau dày cao góc 10 cm dẫm lên chân Lâm Kiện Uy, Lâm kiện Uy bất chợt hét lên một tiếng.Một nhà bốn người ngay ngắn ngã như quân cờ domino còn phát ra tiếng động .Tề Tư Nhược ''phụt '' một tiếng khuôn mặt nhỏ nhắn đen thui trong bữa cơm cuối cùng cũng thấy mỉm cười.Cận Ngật Miên đẩy cửa ra phát hiện đã đụng phải người đang định nói xin lỗi thì nhìn thấy người đứng trước mặt là người đã ăn hiếp Lâm Dược trong video vừa nãy tề tư Nhược gửi cho anh, lời xin lỗi tới miệng rồi bị nuốt trở lại cổ họng.Lâm Dược thấy Cận Ngật Miên xuất hiện ngoài cửa thì nhướng mi làm tốt lắm anh bạn.Cận Ngật Miên nhìn quanh ghế lô một vòng mới tìm thấy Lâm Dược đứng bên cạnh bà cụ thấy Lâm Dược nhìn anh với vẻ mặt tán thưởng, đôi mắt sáng ngời, thì khóe miệng hơi nhếch lên, phải thừa nhận rằng cậu lớn lên rất đẹp ngũ quan thanh tú nhưng khi cười lên có hơi xấu xa là loại ghế ngồi trong phòng riêng của nhà hàng.Cận Ngật Miên bước đến: ''xin lỗi tôi đến trễ rồi.''Lâm Dược ôm lấy cánh tay anh làm nũng : ''Sao giờ anh mới đến."Cận Ngật Miên liếc nhìn cánh tay đang quấn của cậu không biết có mục đích gì nhưng anh vẫn phối hợp với Lâm dược : ''lần sau tôi sẽ đến sớm hơn."Lâm dược hừ lạnh trong lòng còn lần sau nữa chứ ở đâu ra mà nhiều lần sau vậy. Phùng Thải Bình bị vụ va chạm vừa nãy dọa cho hoảng sơ nhìn thấy chuyện tốt của thằng ba nhà mình làm giơ tay đánh anh một cái: ''lớn rồi mà mở cửa cũng không biết cẩn thận một tí.''Bà cụ mới vừa đánh xong Lâm dược xoa lên chỗ cận ngật miên bị đánh còn hỏi cận ngực miên: ''đau không.'' không biết ngượng nhìn Phùng Thải Bình đánh thêm cái thứ hai. Cận Xương Bách nhìn hành động nhỏ của hai người trong lòng không khỏi vui mừng ông nhìn toàn bộ người bị thương nhà họ Lâm thấp giọng nói: ''họ là người nhà của tiểu dược, không chào hỏi à.''Cận Ngật Miên cũng chưa rừng liếc mắt nhìn nhà họ Lâm: ''coi như là đánh trả lại đi."Gia Đình nhà họ Lâm: ''.......''Đúng là ''đánh ''trả lại thật.Cận Ngật Miên nắm tay Lâm Dược, Lâm Dược sửng sốt ngẩng đầu lên nhìn anh không khỏi nghĩ đến lời Lâm Phàm nói: ''vừa nãy anh ta chạm vào mày một tí thôi cũng ngại xui xẻo.''..... xui xẻo sao?Không hiểu sao anh ba Cận là người biết co biết duỗi vì để đền ơn chuyện gì cũng có thể làm, nắm tay có là gì cậu còn cam tâm tình nguyện ôm lưng anh nữa kìa. Hai người nắm tay nhau đi tới cửa rồi cùng dừng lại Lâm dược nhìn Lâm Phàm đang che mũi: ''cái mũi của cậu ổn không.''Cái mũi của Lâm Phàm rất kiên cường bị đụng đến đỏ như vậy mà cũng không chạy máu mũi nhưng bị Lâm Dược hỏi như thế cậu ta cảm thấy muốn hộc máu.Lâm Dược khiêu khích xong rồi thì muốn rời đi nhưng thấy Cận Ngật Miên vẫn đứng yên đó nhìn chằm chằm Lâm Phàm không chớp mắt. Lâm Dược nói thầm trong lòng cái tên xấu xí này có gì đẹp chứ không sợ bẩn mắt.Lâm Dược kéo anh : ''Anh đang nhìn gì vậy."''Không có gì.'' Cận Ngật Miên dời tầm mắt nhìn Lâm Dược: ''Tôi chỉ cảm thấy ghen của cậu ta chẳng ra sao cả cũng không đủ tư cách để trang trí nữa.''Lâm Dược: ''....''Lâm Phàm: ''.....''Trong xe Lâm Dược cười đến ho khan cận ngật mi nhìn: ''cậu buồn cười lắm hả.''Lâm Dược vừa cười vừa gật đầu: ''Vừa nãy anh không thấy sao Lâm Phàm bị anh làm cho tức chảy cả máu mũi.'' Vừa nãy sau khi Cận Ngật Miên nói: '' không đủ tư cách để trang trí nữa.'' xong máu mũi Lâm Phàm chảy xuống miệng như hai dòng sông thật sự buồn cười đến mức đủ làm cười suốt một năm.Cận Ngật Miên : '' không phải bị cánh cửa đập sao.''Lâm Dược không quan tâm đến chi tiết: ''Dù sao thì cũng là kịp tác của anh.''Việc làm này của Cận Ngật Miên quả thật đã làm cậu hả giận cậu hỏi Cận Ngật Miên: ''không phải anh nói không đến sao sao giờ lại đến vậy.''Cận Ngật Miên chưa nói chuyện Tề Tư Nhược lén quay video ''thấy cậu không được vui nên đến thôi.''Lâm Dược sửng sốt: ''Tôi không vui sao?''Cận Ngật Miên: ''không trả lời tin nhắn còn cúp điện thoại của tôi nữa.''Cúp điện thoại là bởi vì Lâm Phàm, không trả lời tin nhắn là bởi vì ......Lâm Dược nghi ngờ nhìn anh một cái hẳn là chưa tới mức biết cậu không vui nên anh đã bỏ dở Công việc đang làm xuống chứ.Lâm Dược nhớ tới cô gái nhỏ luôn tức giận trong bữa cơm: ''cô em họ của anh gọi anh tới đúng không.''Cận Ngật Miên không phủ nhận: ''vậy là cậu biết con bé ở đó nên mới cố tình để nó thấy cậu bị ức hiếp sao.''Lâm Dược quả thật cậu không ra tay là vì thấy Tề Tư Nhược trốn ở đó nhưng nói cậu cái gì mà cố tình để cô gái nhỏ thấy chứ?Lâm Dược cảm thấy người này một ngày mà không trách cậu thì cả người sẽ khó chịu cậu không thèmquan tâm đến anh nữa.Cậu quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ để lại cái ót tròn Rịa cho Cận Ngật Miên Cận Ngật Miên nhìn cậu: ''Tôi nói gì sai sao.''''không có'' Lâm Dược nhìn ngoài cửa sổ lẩm bẩm: ''tôi chỉ đang nghĩ hình tượng của tôi trong mắt anh là gì.''Cận Ngật Miên không hiểu hình tượng mà cậu nói là gì Dù sao cậu cũng không ngoan ngoãn và hiền lành như ông nội nói.Thấy anh không nói gì Lâm Dược quyết định chủ động ra trận đảo ngược ấn tượng của cậu trong lòng anh.Cậu quay đầu lại chỉ có đôi môi màu máu nhàn nhạt trên khuôn mặt trắng trẻo đôi mắt đen nhánh chân thành nhìn Cận Ngực Miên: ''anh nói tôi cố tình vậy anh nghĩ tôi có thể làm được cái gì với cái cơ thể này cho dù cô em họ của anh không có ở đó đánh cậu ta một trận sao.''Cái khác cậu có thể giả bộ được, nhưng cái cơ thể yếu ớt này thì cậu không thể nào giả bộ, bị cậu hỏi như vậy Cận Mgật Miên cũng cảm thấy những lời anh vừa nói đã mạo phạm rồi: ''tôi nói sai rồi.''Để anh nhận thức sâu sắc với việc nói sai, Lâm dược không để ý đến anh nữa về tới nhà thì ngay cả ông cụ cũng nhìn ra được hai người đang giận nhau, Cận Xương Bách mắng Cận Ngật Miên một trận trước mặt Lâm Dược nói: ''anh thật giỏi mấy ngày rồi không về vừa về là chọc người ta giận.'' Lâm Dược nghe ông cụ nói cũng không giúp anh giải vây mà còn nói thầm trong lòng: ''Đáng đời.''Trước ngày cưới Cận Ngật Miên cũng không muối ai có ý kiến với lễ cưới của anh cho nên buổi tối anh không rời đi mà ở lại biệt thự muốn tìm cơ hội nói chuyện với Lâm Dược nhưng Lâm Dược không muốn để ý đến anh.Kỳ Giản đã trở lại trước bữa tối biết được hôm nay Cận Ngật Miên cũng đến gặp người nhà họ Lâm hắn không thể nào tưởng tượng được trong ấn tượng của hắn thì từ trước đến nay Cận Ngật Miên chưa bao giờ vì việc riêng mà đặt công việc xuống cả đây cũng là lần đầu tiên. ''Anh giản Em xin lỗi.'' Tề Tư Nhược gọi kỳ Giản vào trong phòng: ''hôm nay em đã gửi tin nhắn cho anh ba gọi anh ấy đến, em thấy Lâm Dược bị em trai của cậu ấy ức hiếp nên em mới không nhịn được.''Kỳ Giản cười cười ''nữ anh hùng nhỏ nhà chúng ta đã hăng hái làm việc nghĩa rồi.''Tề Tư Nhược bĩu môi: ''không phải nữ anh hùng gì đâu, em chỉ không nhìn được có người ức hiếp người nhà của mình cả, gia đình nhà họ Lâm là loại người gì vậy, Mẹ Kế của cậu ấy cười nhìn giả hơn hàm răng giả của bà ngoại nữa với lại hai anh em đó cũng không biết kính trên nhường dưới gì hết, còn ba của cậu ấy nữa vừa nghe nói sẽ không làm lễ cưới lớn thì xụ mặt xuống ngay.''Tề tư Nhược vẫn đang tức giận bất bình bỗng nhiên Cận Ngật Miên đẩy cửa phòng đang khép hờ ra làm Tề Tư Nhược giật hết cả mình : ''Anh ba sao anh không gõ cửa.''Cận Ngật Miên liếc nhìn Kỳ Giản trong phòng Tề Tư Nhược, Kỳ Giản mỉm cười: ''Có chuyện gì vậy.''Quan hệ của Kỳ Giản và Tề Tư Nhược rất tốt nhưng khi cô bé trưởng thành rồi Cận Ngật Miên cũng kiêng kỵ Kỳ Giản vẫn luôn vào phòng cô. Cận Ngật Miên muốn nói gì đó nhưng sợ trong lòng cô bé nghĩ nhiều anh Nhìn Tề Tư Nhược: '' Xóa video đi''Tề tư Nhược '' À'' rồi lấy điện thoại ra. TKỳ Giản Hỏi: ''video gì? "Tề Tư Nhược: ''tên Lâm Phàm đó đã ức hiếp Lâm.....'' Tề Tư Nhược muốn nói Lâm Dược, cô liếc nhìn Cận Ngật Miên đang đứng ngoài cửa rồi đổi lời: '' Video ức hiếp anh dâu."nhìn cô xóa video xong cận ngật miên nhìn qua kỳ giảng: '' Ra ngoài hút điếu thuốc.''____Đi ra khỏi phòng thì Cận Ngật Miên: '' Sau này nếu không có việc gì thì đừng vào phòng Tề Tư Nhược con bé lớn rồi không phải cô bé bảy tám tuổi nữa đâu.''Kỳ Giản mỉm cười: ''Cậu gọi tôi ra ngoài là vì chuyện này hả con bé giống như em gái ruột của tôi vậy cậu còn sợ tôi sẽ làm gì nó sao.''Cận Ngật Miên không phải lo lắng hắn mà một cô bé đang ở tuổi dậy thì không ai có thể nói được con bé nghĩ gì Vả lại từ nhỏ tề tư Nhược đã bám lấy hắn.kỳ Giản châm cho anh điếu thuốc: ''không phải hai ngày nay có việc bận à Sao hôm nay vẫn đi vậy.''Cận Ngật Miên: ''không đi không được.''Cận Ngật Miên cũng không biết Rốt cuộc tại sao mình lại đến đó nữa lúc đó anh nhìn thấy video nghĩ rằng tính cách Lâm Dược gian xảo như vậy nên không thể bị ức hiếp được dù biết vậy nhưng anh vẫn đi.Kỳ Giản nhìn anh: ''trước đây anh không như vậy.''Cận Ngật Miên im lặng một hồi : ''Lâm dược này không giống như vẻ bề ngoài.''Kỳ Giản tò mò: ''cậu ấy phải khắc biệt thế nào mới có thể làm cậu để tâm đến vậy.''Cận Ngật Miên cũng không rõ: ''Dù sao thì ông ngoại cậu ấy cũng đã cứu mạng ông nội nên cậu ấy mới được đối xử tốt chỉ cần cậu ấy không gây rắc rối thì sao cũng được.''Một bóng người vội vàng lóe lên trong bóng tối khi cận ngật mi nhìn thấy bóng dáng mảnh khảnh đó đã nhảy vào cửa dưới ánh đèn.Cận Ngật Miên cau mày hỏi kỳ giản ''Cậu ấy tới từ khi nào vậy.''Kỳ Giản quay đầu lại thì đã không có bóng người: ''Ai chứ.''Tên Lâm Dược được nhắc đi nhắc lại bên miệng Cận Ngật Miên nhưng anh không nói ra anh nhìn cánh cửa Lâm dược vừa mới đi nhanh như vậy vì đã nghe được lời anh nói sao?''Dù sao thì ông ngoại cậu ấy đã cứu mạng Ông Nội nên cậu ấy mới được đối xử tốt.''''Lâm Dược này không giống như vẻ bề ngoài chỉ cần cậu ấy không gây rắc rối thì sao cũng được.'' Những lời này được nghe ở góc độ khác có vẻ như không êm tai như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com