Edit Chua Beta Sau Khi Bien Thanh Husky Cua Tinh Dich Lanh Lung
Ngay khi tin tức sắp tới Cố Kinh Giới sẽ dẫn Husky tham gia chương trình 《 Gâu gâu chiến đấu 》 truyền ra, không ít cư dân mạng lập tức hưởng ứng nhiệt liệt.Các fans hưng phấn không thôi.Bởi vì từ khi anh nhà mình solo tới nay, ngoại trừ có mặt trong các tác phẩm thì anh rất hiếm khi xuất hiện trước công chúng.Nhưng cũng có một lượng nhỏ anti-fan cùng đám người qua đường không có ấn tượng tốt về Cố Kinh Giới bắt đầu âm dương quái khí.[Giả vờ cao quý làm gì, chẳng phải giờ cũng tới cọ độ hot à][Lần quảng cáo đồ ăn cho chó trước kia cũng thế, suốt ngày vác thú nuôi nhà mình đi kiếm mấy đồng tiền dơ bẩn.].................Những loại ngôn luận tương tự không ít.Giữa dàn @khách quý mà tài khoản Weibo Official của tổ chương trình nhắc đến, địa vị của Cố Kinh Giới cao nhất, nhưng fans anh lại không đông nhất.Nhìn một vòng quanh giới giải trí Trung Hoa, Tam kinh ảnh đế trẻ tuổi nhường này có thể nói là chỉ một không hai, thời trước không có ai, sau cũng không ai được như vậy. Anh thành công quá sớm, bị tôn lên quá cao nên việc phải chịu một ít dư luận công kích là khó tránh khỏi.Vì hiện tại chỉ có Husky của Cố Kinh Giới được nhận nhiều sự chú ý nhất nên đến fans các vị khách mời khác cũng bắt đầu gia nhập đoàn quân bôi nhọ anh.Loại hành vi này rất thường gặp trong giới.Đề cập tới lợi ích, độ hot, bất cứ ngôi sao nào cũng có khả năng bị fans người khác coi là đối địch.Quan Thiệu và phòng làm việc nhất thời bận bịu đến sứt đầu mẻ trán.Tuy những phát ngôn này đó không ảnh hưởng đến Cố Kinh Giới, nhưng tóm lại vẫn không tốt với hình tượng cá nhân của anh.Hơn nữa nói thật, cái vụ quảng cáo thức ăn cho chó hoàn toàn là do Husky tự mình lựa chọn.Cố Kinh Giới vốn không muốn để nó nhận.Nhưng phòng làm việc không thể trực tiếp ra mặt giải thích như vậy được.Sẽ không một ai tin.Quan Thiệu nghĩ.Lần cuối cùng Cố Kinh Giới phải hứng chịu những đợt anti-fan công kích quy mô lớn như này là khi anh và Úc Đinh cùng xuất hiện trên một show tạp kỹ.Nói oan gia cũng có sai đâu.Hai người cứ ở bên nhau là sẽ chẳng có chuyện gì tốt đẹp cả.Trong phòng làm việc.Quan Thiệu gõ bàn phím lạch cạch.Ánh sáng mờ ảo trên màn hình máy tính phản chiếu khuôn mặt nghiêm túc của anh.So sánh với Úc Đinh, tính chuyên nghiệp của Cố Kinh Giới với tư cách một nghệ sĩ quả thực có thể nói là hoàn hảo.Có lẽ điều duy nhất anh thua Úc Đinh là khả năng thu hút fans trung thành.Ai ai cũng biết, các thành viên nhóm nhạc nam có lượng fans điên cuồng nhất.Úc Đinh thậm chí còn hơn thế, fans only của hắn có thể huy động toàn bộ lực lượng để mua album cả nhóm rồi càn quét mọi kỷ lục sold out.Cố Kinh Giới không giống vậy.Anh đã thành công giành giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất, được công chúng yêu mến nhiều đến mức ngay cả giới trẻ Trung Quốc cũng phải ca ngợi sự tích gặt hái thành tích của anh. Nhưng thực ra, anh không có fans trung thành.Có lẽ do tính cách đơn độc lạnh lùng, hoặc cũng có lẽ vì anh không công khai đời sống cá nhân của mình....Tóm lại, căn cứ theo số liệu phòng làm việc thống kê, lượng fans cuồng nhiệt nguyện ý tiêu tiền, cày số liệu vì anh không bằng một phần ba bên Úc Đinh.Trên thực tế, con số này cực kỳ khủng bố.Rốt cuộc thì khi bàn về địa vị, Cố Kinh Giới bỏ xa Úc Đinh không biết bao nhiêu cây số.Nhưng mà, Quan Thiệu nghĩ thầm, Úc Đinh cũng coi như là trường hợp đặc biệt trong giới.Hắn là idol nam duy nhất trong nước có thể cạnh tranh với ảnh đế về lượng fans.Nhìn vào Úc Đinh là ta có thể dễ dàng thấy được lợi ích của việc sở hữu đông fans trung thành.Kỹ thuật diễn nát bét đến vậy mà hắn vẫn cứ liên tục được nhận các vai nam chính, hợp đồng quảng cáo thì phải nói là cuồn cuộn không ngớt.Nếu hôm nay Úc Đinh gặp phải loại sự việc như này, đám fans sức trâu ngang ngửa máy bay chiến đấu của hắn đã sớm mắng quân địch tan tác đến mức không còn một manh giáp.Quan Thiệu nghĩ đến đó, cười khổ.Đâu giống bọn họ, giờ còn phải bỏ tiền thuê thủy quân cố sức áp dư luận xấu xuống.("Thủy quân" trong cbiz thời kỳ đầu có thể hiểu là một nhóm người (thường là người thất nghiệp, nội trợ, học sinh sinh viên muốn kiếm thêm thu nhập) được một tổ chức hay các nhân nào đó trả tiền để định hướng truyền thông theo ý mình (có thể là nâng/dìm, phát tán thông tin...). Vào năm 2010, khái niệm Thủy Quân lần đầu tiên được biết đến trên Taobao và eBay của Trung Quốc. Nhưng với trình độ internet phát triển như hiện tại, thủy quân không còn chỉ là những con người bằng xương bằng thịt nữa. Rất nhiều công ty thủy quân đội lốt maketing online cung cấp các loại phần mềm nhân bản tài khoản và spam nội dung được chỉ định trong thời gian ngắn, hiệu quả cực cao. Đặc điểm chung của thủy quân là: Nội dung đăng tải thường giống nhau, thường hoạt động vào nửa đêm hoặc rạng sáng.)...........Phản ứng của công chúng đối với chương trình tạp kỹ gần như lắng xuống sau một đêm.Có người mong chờ, có người cảm thấy show chó mèo chẳng hay ho gì, cũng có người khịt mũi coi thường, tỏ vẻ chắc chắn sẽ không xem.Một ngày trước khi chương trình bắt đầu quay, Cố Kinh Giới và Úc Đinh bay đến thành phố C, địa điểm quay phim.So sánh với những vị khách mời khác, hành lý của bọn họ không coi là nhiều, nhưng cũng lên tới vài cái vali.Trong đó có một chiếc chứa quần áo cá nhân của Cố Kinh Giới.Còn lại hầu như là đồ dùng cho thú cưng.Vì liên quan tới động vật nên việc gửi đồ rồi vận chuyển rất phiền phức.Vốn dĩ tổ chương trình định thuê nguyên một chiếc máy bay, nhưng do có sự cố phát sinh ngoài ý muốn nên họ đành phải tìm một hãng hàng không cao cấp cho phép mang thú cưng để thay thế tạm thời.Tại sân bay.Tiểu Vương đã quen với việc sếp mình luôn dành những đãi ngộ đặc biệt cho thú cưng.Cậu gửi lần lượt từng chiếc vali lên chỗ vận chuyển, chờ hơn một tiếng rồi cầm tấm vé hạng phổ thông vào cabin.Nhìn sếp và Husky ngồi ở khoang hạng nhất từ xa, Tiểu Vương không khỏi thở dài:"Đúng là người còn không bằng chó mà."-Phát thanh: "Thưa quý ông, quý bà: Chào mừng đến với chuyến bay CJ476 của hãng hàng không Hagou Airlines. Chuyến bay này sẽ bay từ Thành phố H đến Thành phố C..."Hãng hàng không này có tỷ lệ trống ghế hạng nhất khá cao do giá vé đắt đỏ.Lúc này chỉ có Cố Kinh Giới, Úc Đinh và lác đác vài người khác ngồi.Phần lớn động vật phải bị nhốt trong lồng khi di chuyển trên máy bay.Tiếp viên hàng không vốn hơi lo lắng, nhưng khi thầy Husky biếng nhác ngồi trên ghế, thậm chí còn không nhúc nhích thì không khỏi bật cười thành tiếng.Quá đáng yêu.Hơn mười phút trôi qua.Ngay khi máy bay sắp đóng cửa khoang thì một người đàn ông thấp béo mặc đồ công sở và xách theo một cái cặp vội vàng chạy vào.Người đàn ông mở cửa cách âm, vừa bước vào đã thấy cảnh Husky ngồi trên ghế. Ông ta hét thẳng vào mặt chủ nhân chú chó: "Ai cho phép mang chó lên máy bay hả?"Cố Kinh Giới thường đeo khẩu trang khi ở nơi công cộng, vì nãy định chợp mắt một lúc nên anh còn dùng thêm nút bịt tai và bịt mắt.Anh không nghe rõ đối phương đang nói gì nên tháo nút tai xuống, hỏi: "Sao vậy?"
Người đàn ông không nhận ra Cố Kinh Giới, giọng điệu càng thêm gay gắt hơn: "Tiếp viên hàng không đâu! Mau đuổi tên này và chó của hắn đi. Luật hàng không nào quy định cho phép hả? Giờ đến chó cũng có thể ngồi chỗ người đúng không? Tôi đây không muốn ở chung một chỗ với mấy con chó hèn hạ....."Âm lượng của ông ta quá lớn, đến khách ở khoang phổ thông cũng nghe thấy.Nhất thời, không ít người thò đầu lên để hóng drama.Tiếp viên hàng không vội vàng vội vàng chạy tới, khi nhìn thấy Cố Kinh Giới và chó nhà anh, tim cô hẫng một nhịp.Cách lớp khẩu trang, cô không thấy rõ biểu cảm của Cố Kinh Giới.Nhưng chó nhà anh trông có vẻ rất khó chịu.Cô nở nụ cười thương nghiệp, xoay người, giải thích với gã đàn ông: "Thưa ông, hãng hàng không của chúng tôi cho phép khách mang theo chó lên máy bay. Giá vé cho thú cưng tính gấp đôi và chúng cũng có quyền sử dụng các phương tiện công cộng. Nếu ông không thể chấp nhận việc ở chung một không gian với chó, phía chúng tôi có thể chuyển ông sang hạng thương gia hoặc hạng phổ thông và đền bù phần tiền chênh lệch....""Tiền chênh lệch?" Ông ta cười lạnh một tiếng tay chỉ thằng vào Cố Kinh Giới và chó: "Tôi không đi, đuổi bọn họ ra khỏi chỗ này ngay cho tôi! Thật là, giờ chó má gì cũng dám đưa lên máy bay."Ông ta họ Vương, đang làm việc tại một công ty ngoại thương.Đợt này cố mãi mới đủ khả năng chi trả cho vé khoang hạng nhất, ông ta nhấn mạnh rằng mình vĩnh viễn không chấp nhận việc ngồi chung với chó.Úc Đinh: "......"Giang hồ rộng lớn, loại kỳ quặc gì cũng có.Úc Đinh không phải kiểu người hào phóng. Lòng dạ hắn rất hẹp, hẹp chỉ vừa bằng đầu lỗ kim.Hắn vừa âm thầm ghi nhớ diện mạo gã đàn ông, vừa tính toán đến chuyện buổi tối gửi tin nhắn cho hai chú sói, nhờ bọn họ hỗ trợ.Tiếp viên hàng không tranh luận với gã họ Vương.Cố Kinh Giới ngồi, dường như không phản ứng gì trong cả quá trình.Chỉ mình Úc Đinh để ý tới bàn tay phải đặt bên đường may quần đang nhẹ nhàng hoạt động khớp xương của anh.Úc Đinh lập tức có chút hoảng.Chắc Cố Kinh Giới sẽ không đánh người ha?Này sao mà được.Là nhân vật của công chúng, một khi loại tin tức này truyền ra ngoài, chắc chắn anh sẽ thất thế trước dư luận.Ánh mắt Úc Đinh dính chặt trên Cố Kinh Giới, hắn sợ anh làm ra động tác nguy hiểm nào đó.Nhưng Cố Kinh Giới chỉ rút điện thoại từ trong túi ra, gọi một cuộc.Anh miêu tả giản lược sự việc lúc nãy.Úc Đinh đứng cách đó rất gần.Nghe thấy giọng điệu người ở đầu bên kia điện thoại chứa đầy sự nịnh bợ ân cần, vâng vâng dạ dạ.Cố Kinh Giới tắt điện thoại, nói với gã đàn ông: "Chúng tôi không đi, ông đi."Gã kia lườm anh: "Giả vờ giả vịt, ra vẻ chủ tịch làm gì. Cậu tưởng cậu điều hành cái hãng hàng không này chắc?"Vừa dứt lời.Vài nhân viên bảo vệ mặt lạnh lùng mặc vest đen từ bên ngoài đi vào và trực tiếp kéo gã đi.Gã đàn ông choáng váng, sau khi giãy giụa mà không có kết quả, ông ta nhìn anh với vẻ không thể tin nổi: "Cậu, rốt cuộc cậu là ai..."Bảo vệ: "Cậu Cố là con trai chủ hãng hàng không chi nhánh này."Gã đàn ông: "......"Lúc vừa nhận được thông báo thì nữ tiếp viên cũng sợ đến ngây người.Hóa ra gia thế ảnh đế Cố hiển hách đến vậy?Úc Đinh: ......Oách xà lách vờ lờ.Cố Kinh Giới không nói gì nữa, anh lại đeo bịt mắt lên lần nữa.Hoàn toàn coi gã đàn ông là không khí.Nhà Cố địa vị cao, làm ăn lớn, sở hữu cả công ty cùa một hãng hàng không cũng chẳng là gì.Chỉ là trước đây Cố Kinh Giới chưa từng lợi dụng quyền thế gia tộc, càng không nói với người ngoài mình chính là người nhà Cố.Nhưng hiện tại ——Cố Kinh Giới nghĩ, sao ngay từ đầu mình không gọi máy bay riêng nhỉ.Tự dưng để Úc Đinh phải chịu uất ức.Chờ đến khi xuống máy bay.Khi biết được sự việc này, nhân viên công tác được tổ chương trình cử đến đón đã nhanh chóng xin lỗi: "Rất xin lỗi thầy Cố, là sai sót bên chúng tôi, hay để chúng tôi thuê một hãng khác cho chuyến về của anh và những vị khách còn lại nhé?""Không cần."Hãng hàng không do tổ chương trình thuê chắc chắn không thoải mái bằng máy bay riêng của nhà mình.Cố Kinh Giới ngẫm nghĩ, hiếm hoi lắm mới có lần gọi điện liên hệ với bố mình: "Gần đây còn thừa máy bay nào không? Cho con mượn một cái."Nhân viên công tác: "???"Úc Đinh ngẩn ra.Tim đập bỗng chốc chậm nửa nhịp.Đóng phim thần tượng lãng mạn đến mấy năm trời, hình như lần này hắn cũng được trải nghiệm cảm giác rung động của nữ chính rồi.
Tác giả có lời muốn nói:Tiểu Vương: Đúng là người còn không bằng chó.
Người đàn ông không nhận ra Cố Kinh Giới, giọng điệu càng thêm gay gắt hơn: "Tiếp viên hàng không đâu! Mau đuổi tên này và chó của hắn đi. Luật hàng không nào quy định cho phép hả? Giờ đến chó cũng có thể ngồi chỗ người đúng không? Tôi đây không muốn ở chung một chỗ với mấy con chó hèn hạ....."Âm lượng của ông ta quá lớn, đến khách ở khoang phổ thông cũng nghe thấy.Nhất thời, không ít người thò đầu lên để hóng drama.Tiếp viên hàng không vội vàng vội vàng chạy tới, khi nhìn thấy Cố Kinh Giới và chó nhà anh, tim cô hẫng một nhịp.Cách lớp khẩu trang, cô không thấy rõ biểu cảm của Cố Kinh Giới.Nhưng chó nhà anh trông có vẻ rất khó chịu.Cô nở nụ cười thương nghiệp, xoay người, giải thích với gã đàn ông: "Thưa ông, hãng hàng không của chúng tôi cho phép khách mang theo chó lên máy bay. Giá vé cho thú cưng tính gấp đôi và chúng cũng có quyền sử dụng các phương tiện công cộng. Nếu ông không thể chấp nhận việc ở chung một không gian với chó, phía chúng tôi có thể chuyển ông sang hạng thương gia hoặc hạng phổ thông và đền bù phần tiền chênh lệch....""Tiền chênh lệch?" Ông ta cười lạnh một tiếng tay chỉ thằng vào Cố Kinh Giới và chó: "Tôi không đi, đuổi bọn họ ra khỏi chỗ này ngay cho tôi! Thật là, giờ chó má gì cũng dám đưa lên máy bay."Ông ta họ Vương, đang làm việc tại một công ty ngoại thương.Đợt này cố mãi mới đủ khả năng chi trả cho vé khoang hạng nhất, ông ta nhấn mạnh rằng mình vĩnh viễn không chấp nhận việc ngồi chung với chó.Úc Đinh: "......"Giang hồ rộng lớn, loại kỳ quặc gì cũng có.Úc Đinh không phải kiểu người hào phóng. Lòng dạ hắn rất hẹp, hẹp chỉ vừa bằng đầu lỗ kim.Hắn vừa âm thầm ghi nhớ diện mạo gã đàn ông, vừa tính toán đến chuyện buổi tối gửi tin nhắn cho hai chú sói, nhờ bọn họ hỗ trợ.Tiếp viên hàng không tranh luận với gã họ Vương.Cố Kinh Giới ngồi, dường như không phản ứng gì trong cả quá trình.Chỉ mình Úc Đinh để ý tới bàn tay phải đặt bên đường may quần đang nhẹ nhàng hoạt động khớp xương của anh.Úc Đinh lập tức có chút hoảng.Chắc Cố Kinh Giới sẽ không đánh người ha?Này sao mà được.Là nhân vật của công chúng, một khi loại tin tức này truyền ra ngoài, chắc chắn anh sẽ thất thế trước dư luận.Ánh mắt Úc Đinh dính chặt trên Cố Kinh Giới, hắn sợ anh làm ra động tác nguy hiểm nào đó.Nhưng Cố Kinh Giới chỉ rút điện thoại từ trong túi ra, gọi một cuộc.Anh miêu tả giản lược sự việc lúc nãy.Úc Đinh đứng cách đó rất gần.Nghe thấy giọng điệu người ở đầu bên kia điện thoại chứa đầy sự nịnh bợ ân cần, vâng vâng dạ dạ.Cố Kinh Giới tắt điện thoại, nói với gã đàn ông: "Chúng tôi không đi, ông đi."Gã kia lườm anh: "Giả vờ giả vịt, ra vẻ chủ tịch làm gì. Cậu tưởng cậu điều hành cái hãng hàng không này chắc?"Vừa dứt lời.Vài nhân viên bảo vệ mặt lạnh lùng mặc vest đen từ bên ngoài đi vào và trực tiếp kéo gã đi.Gã đàn ông choáng váng, sau khi giãy giụa mà không có kết quả, ông ta nhìn anh với vẻ không thể tin nổi: "Cậu, rốt cuộc cậu là ai..."Bảo vệ: "Cậu Cố là con trai chủ hãng hàng không chi nhánh này."Gã đàn ông: "......"Lúc vừa nhận được thông báo thì nữ tiếp viên cũng sợ đến ngây người.Hóa ra gia thế ảnh đế Cố hiển hách đến vậy?Úc Đinh: ......Oách xà lách vờ lờ.Cố Kinh Giới không nói gì nữa, anh lại đeo bịt mắt lên lần nữa.Hoàn toàn coi gã đàn ông là không khí.Nhà Cố địa vị cao, làm ăn lớn, sở hữu cả công ty cùa một hãng hàng không cũng chẳng là gì.Chỉ là trước đây Cố Kinh Giới chưa từng lợi dụng quyền thế gia tộc, càng không nói với người ngoài mình chính là người nhà Cố.Nhưng hiện tại ——Cố Kinh Giới nghĩ, sao ngay từ đầu mình không gọi máy bay riêng nhỉ.Tự dưng để Úc Đinh phải chịu uất ức.Chờ đến khi xuống máy bay.Khi biết được sự việc này, nhân viên công tác được tổ chương trình cử đến đón đã nhanh chóng xin lỗi: "Rất xin lỗi thầy Cố, là sai sót bên chúng tôi, hay để chúng tôi thuê một hãng khác cho chuyến về của anh và những vị khách còn lại nhé?""Không cần."Hãng hàng không do tổ chương trình thuê chắc chắn không thoải mái bằng máy bay riêng của nhà mình.Cố Kinh Giới ngẫm nghĩ, hiếm hoi lắm mới có lần gọi điện liên hệ với bố mình: "Gần đây còn thừa máy bay nào không? Cho con mượn một cái."Nhân viên công tác: "???"Úc Đinh ngẩn ra.Tim đập bỗng chốc chậm nửa nhịp.Đóng phim thần tượng lãng mạn đến mấy năm trời, hình như lần này hắn cũng được trải nghiệm cảm giác rung động của nữ chính rồi.
Tác giả có lời muốn nói:Tiểu Vương: Đúng là người còn không bằng chó.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com