TruyenHHH.com

Edit Chanhun Noi Chuyen Voi Mat Trang

Can Xun / Can Xun Wen / Nói chuyện với mặt trăng Chương 23: Có phải như thế này không?


Park Chanyeol và Byun Baekhyun đến một dinh thự ở quận Bắc Los Angeles, đây là dinh thự của ông nội Byun Baekhyun ở Mỹ, ông nội sắp sinh nhật Byun Baekhyun đưa Park Chanyeol đến thăm.

Ông nội rõ ràng là rất vui khi gặp Park Chanyeol. Đối với ông, Park Chanyeol Byun Baekhyun đều là cháu. Trong lúc Baekhyun vừa đi vừa nghe điện thoại, ông nội nắm lấy tay Park Chanyeol và hỏi: "Cháu đã nghĩ về những gì đã thảo luận với ông trước đó chưa?" Park Chanyeol nắm lấy ông nội bằng cả hai tay và nắm lấy tay ông và đáp: "Ông đừng lo, cứ làm như những gì ông nói."

Làm sao ông nội có thể sẵn sàng để cháu trai mình làm việc bên ngoài một mình? Dù thế giới bên ngoài đều biết rằng Byun Baekhyun là cháu trai duy nhất của chủ tịch tập đoàn Byun gia, dù là một nghệ sĩ giải trí, nhưng mọi động thái đều do công ty quản lý hạn chế đến mức tối đa. Biết rằng hợp đồng của Byun Baekhyun và công ty quản lý sẽ hết hạn chỉ trong hơn một năm nữa, nên từ nửa năm trước, ông nội đã lên kế hoạch mua lại công ty quản lý hiện tại của Byun Baekhyun và mở rộng nó để làm cho Byun Baekhyun có nền tảng phát triển. Tuy nhiên, ông nội của Byun Baekhyun vốn đã thiếu quản lý công việc kinh doanh của mình và biết rằng cháu trai mình chưa bao giờ quan tâm đến việc kinh doanh, vì vậy ông đã đề xuất rằng Park Chanyeol nên tiến hành hoàn tất việc mua lại và đồng thời trở thành cổ đông lớn nhất của công ty.

Sau khi ra khỏi biệt thự của ông nội và ngồi vào xe, Byun Baekhyun hỏi Park Chanyeol, "Ông nội có nói với anh về việc mua lại công ty quản lý của tôi không?" Park Chanyeol gật đầu trả lời: "Ông nội vẫn nghĩ là em không biết , em chỉ cần giả vờ như em không biết. " Byun Baekhyun luôn biết về kế hoạch của ông nội. Ngay từ khi còn là thực tập sinh, ông nội đã luôn muốn thành lập một công ty giải trí hoặc mua cổ phần trong một công ty giải trí nhận cậu làm thực tập sinh để huấn luyện cậu. Tuy nhiên, Byun Baekhyun không muốn thế giới bên ngoài nghĩ rằng việc ra mắt của mình là do quan hệ gia đình, anh muốn được tự mình phát triển, được đào tạo bài bản và có hệ thống như các nghệ sĩ khác và bước lên sân khấu bằng chính sức lực của mình. Trải qua 4 năm làm việc chăm chỉ, Byun Baekhyun giờ đã được trong ngành công nhận, những ngày đầu ra mắt, những nghi ngờ về xuất thân của anh đã được xoa dịu bởi sức mạnh đáng kinh ngạc của anh. Biết rằng ông nội đã làm việc chăm chỉ cho mình, Byun Baekhyun không còn phản đối kế hoạch của ông mình, anh cũng cảm thấy rằng việc để Park Chanyeol thay mặt anh quản lý công ty là cách sắp xếp phù hợp nhất.

Sau khi trở về khách sạn, Park Chanyeol nằm trên giường đọc sách, chuông điện thoại vang lên, là lời mời gọi video của Oh Sehun. Park Chanyeol mỉm cười và nhặt điện thoại lên , Biểu cảm trên khuôn mặt của anh gần đây dường như trở nên mềm mại và hay cười hơn.

"Khi nào anh quay lại?" Oh Sehun hỏi ngay khi video được kết nối. "Anh đã nói với em vài lần rồi, và anh sẽ về đến Seoul vào tối mai. Sẽ rất muộn, đừng đợi." Giọng Park Chanyeol nhẹ nhàng như mật ong đã được đường hóa. "Ai nói em phải đợi, em rất bận." Oh Sehun giả bộ tức giận, nhưng giọng điệu rõ ràng như thể cậu không thể chờ được nữa.

Oh Sehun và Park Chanyeol đang trò chuyện liên tục và video đã bị ngắt kết nối nhiều lần, nhưng rõ ràng họ đang ở trong khách sạn và ký túc xá ở đấy rõ ràng là đường truyền rất tốt. khi Video được kết nối trở lại Oh Sehun đã giải thích, "Luôn luôn có các cuộc gọi từ các số không xác định gọi vào máy em , vì vậy video mới bị ngắt kết nối." Park Chanyeol hơi lo lắng. Anh không ngờ rằng sẽ có người quấy rầy cậu, thậm chí còn biết Số điện thoại cá nhân của Oh Sehun. Giờ này đã khá muộn mà kẻ kia vẫn làm phiền Oh Sehun, thấy Park Chanyeol cau mày với vẻ lo lắng, Oh Sehun chuyển đề tài và nói: "Tuần sau, em sẽ đến Hong Kong để tham dự lễ trao giải âm nhạc MAMA. Anh có muốn đi theo cùng không?", Park Chanyeol cảm thấy hơi buồn cười, và mở dấu lịch trên điện thoại của mình. Trong khi nói, "À, dù sao anh cũng là một chủ tịch ,có vẻ em nghĩ rằng anh rất nhàn rỗi." Oh Sehun bĩu môi và nói, "Vậy thì, anh có đi không?" Chanyeol mỉm cười và chỉ tay vào máy ảnh, giống như anh đang gõ nên chóp mũi của Oh Sehun, tỏ vẻ anh đã đồng ý.

Oh Sehun cũng nói về video tương tác với người hâm mộ thông qua ứng dụng V live vào buổi tối, nói rằng người hâm mộ đã đặt cho cậu một biệt danh vui là tổng thống sữa bò, cậu rất thích cái tên này và đã khoe với Park Chanyeol. Park Chanyeol giả bộ chán ghét nói: "Đây là cái gì? Cậu biết không, tôi từng được mệnh danh là thân dài nhất Yeonsinnae." Oh Sehun mỉm cười ngã xuống giường, chiếc mũ đang đội lên bị cong queo. Điều này luôn xảy ra giữa những người yêu nhau, và ngay cả những điều nhỏ nhất cũng có thể khiến người ta hạnh phúc lạ thường.

Oh Sehun cười một tiếng, sau đó đứng dậy khỏi giường và tiếp tục nhìn vào máy ảnh. "Nâng cái mũ lên, anh muốn nhìn em." Park Chanyeol nói. Oh Sehun chỉnh lại mũ và nhìn vào máy ảnh Nháy mắt. Tuy nhiên, hai mắt rõ ràng đang nhắm vào nhau, trước khi Park Chanyeol kịp phản ứng, Oh Sehun đã ngã xuống giường một lần nữa và bật cười, như thể có chút xấu hổ vì không biết Wink.

Nhìn thấy Oh Sehun cố ý trêu chọc mình trong video, Park Chanyeh chợt nhớ ra điều gì đó, nghiêm túc hỏi Oh Sehun: "anh nghe nói rằng em thích một người cao dáo, và những người cao từ 1,3 mét và hai mét có thể được chấp nhận là lý tưởng. "Oh Sehun không thể ngừng cười, cậu biết rằng Park Chanyeol hẳn đã xem buổi phát sóng trực tiếp ứng dụng V live của cậu, nơi cậu trả lời câu hỏi của người hâm mộ về mẫu người lý tưởng. "À, trong các chương trình khác em cũng đã nói rằng em thích những người mảnh mai và có vẻ ngoài lạnh lùng, sang trọng một chút." Park Chanyeol giả vờ không hiểu và hỏi, "Vậy thì em thích mẫu người như thế nào?". Biểu cảm cười trên khuôn mặt của Oh Sehun trở nên mềm mại, cậu cúi đầu xấu hổ nói, "Em thích người xuất hiện trong giấc mơ của em." Oh Sehun ngẩng đầu lên nhìn Park Chanyeol trong video và nói, "Trên tuyết Núi ở Tangyan Lúc đó em say rượu nằm trên giường trong phòng mơ một giấc mơ màng, mơ thấy có người sợ em ngủ không ngon nên lấy chăn đắp cho em và giúp em cởi giày và tất của em ra . Người đó đang ngồi, cứ nhìn em bên giường và nói rất nhiều điều với em. Khi anh ấy rời đi, em đã nắm tay anh ấy. "

Thực ra không phải là mơ, Oh Sehun luôn biết về việc đó là Park Chanyeol . Lúc trước trên núi tuyết, hôm đó cậu say rượu, thật sự có chút ý thức. Cậu nhớ mình đã đi nghiêng về phòng Park Chanyeol, để lại một số tiền không thể giải thích được, và cậu muốn Park Chanyeol đưa cậu đi trượt tuyết vào ngày hôm sau. Sau đó, cậu đỡ bức tường và đi về phòng của mình, người đại diện ở sảnh đã nói chuyện với Byun Baekhyun đi đến đỡ cậu về phòng . Cuối cùng sau khi cậu trở về phòng, có người đi theo lấy khăn ướt, đỡ cậu ngồi ở bên giường, cẩn thận cởi giày và tất, đắp chăn bông lên cho cậu. Người đàn ông đắp khăn lên trán, ngồi ở mép giường nhìn cậu . Cậu vẫn nhắm mắt lại, nhưng cậu có thể nghe thấy những gì người bên cạnh giường nói với cậu .

Người đàn ông nói: "Anh đến để gặp em , liệu em có vui khi anh ở đây không?" Người đàn ông nói, "anh không phải là một tờ giấy trắng, một tờ giấy trắng trống rỗng, nhưng trái tim anh đầy ắp bóng hình em." Người đàn ông cũng nói "Nếu anh đến gần hơn, em có đẩy anh ra không?" Khi người đàn ông đứng dậy định bỏ đi, Oh Sehun đột nhiên ngồi dậy nắm lấy tay người đàn ông, vẫn nhắm mắt nói: "Thật hiếm khi anh có được người mình thích. ... Vậy thì...... Anh thích em? Người anh thích... Là em ? "

Chiều tối ngày hôm sau, chuyến đi của Oh Sehun kết thúc rất muộn. Sau khi trở về ký túc xá, cậu cũng không vội nghỉ ngơi, thay vào đó là thay quần áo nhẹ rồi bắt taxi đến nhà Park Chanyeol. Bước vào cửa đã thấy Kim Junmyeon ngồi ở bàn ăn, còn Park Chanyeol đang đứng trong bếp không biết đang làm gì.

Như thể biết rằng Oh Sehun sẽ đến, Kim Junmyeon đứng dậy và tươi cười chào đón, "Nhìn đi, chỉ khi nào cậu đến, tôi mới có thể thử tài nấu ăn của em trai mình. Chúng tôi đã sống với nhau nhiều năm như vậy, tôi không biết em ấy." Đã từng nấu ăn. " Hóa ra quản gia đã xin nghỉ vì đi gặp bạn bè. Kim Junmyeon đến biệt thự tìm em trai của mình để giải quyết việc công ty. Nhìn thấy Park Chanyeol thực sự muốn tự tay nấu ăn , anh ấy khăng khăng rằng anh ấy ở lại và chờ đợi để được một lần thử.

Oh Sehun bước vào bếp , Park Chanyeol đang dọn rau. Oh Sehun cầm tạp dề đặt trên bàn bước tới, vòng tay từ phía sau buộc eo Park Chanyeol, sau đó dựa vào lưng Park Chanyeol nhìn đôi tay bận rộn của Park Chanyeol. Park Chanyeol quay lại xoa đầu Oh Sehun và nói: "Biết rằng em sẽ đến, chắc em đói lắm rồi, Bữa tối anh sẽ nấu vài món đơn giản cho em . " Oh Sehun quan tâm, cầm một con dao làm bếp lên và nói mình sẽ giúp anh cắt rau. Nhìn cách Oh Sehun cắt dưa chuột thành những miếng rất lớn, Park Chanyeol bất đắc dĩ bước tới gần cậu, "A, làm thế nào để nấu dưa chuột như thế này?" Oh Sehun nhẹ nhàng dùng cùi chỏ đẩy anh ra và nói: "Để em yên, anh đừng quản em, em làm gì cũng được." Tuy nhiên, trước sự xấu hổ đó, Park Chanyeol không còn cách nào khác là phải bật cười.

Bát đĩa được bưng ra bàn, ba người kéo ghế ngồi xuống. Thấy Kim Junmyeon không ngừng ăn từng miếng thịt, Park Chanyeol dùng đũa gõ vào tay anh, nói: "Anh à, sao anh cứ ăn thịt vậy?" Kim Junmyeon miễn cưỡng trả lời: "Anh thích nó". Thấy Kim Junmyeon vẫn không có ý dừng lại, Park Chanyeol tiếp tục nói: "Anh à, từ từ ăn đi. Cùng nhau ăn đi." Kim Junmyeon liếc nhìn Park Chanyeol, "Đây không phải là cùng nhau ăn sao?" Sau đó liền thêm một miếng thịt. Park Chanyeol phàn nàn lớn hơn, "Anh đã ăn bốn miếng liên tiếp." "Anh mới chỉ có ăn hai miếng ," Kim Junmyeon miễn cưỡng giải thích. Nhìn thấy hai người lúc này đang cãi nhau như trẻ con, Oh Sehun cảm thấy có chút buồn cười, bưng đĩa lên bát nói: "Đều đưa cho em , em muốn ăn." Kim Junmyeon và Park Chanyeol sửng sốt một lúc, nhưng họ đã sớm chú ý đến những món ăn khác. "Ôi, mì do Sehun của chúng ta làm ngon quá," Kim Junmyeon khen ngợi. Park Chanyeol gắp đĩa thịt đặt trước mặt Kim Junmyeon, "Không phải Sehun của chúng ta, là của em. Ăn thịt của anh đi."

Sau khi ăn xong, Kim Junmyeon lái xe đi. Oh Sehun sau khi tắm xong, cậu thay áo ngủ cho Park Chanyeol,áo ngủ hơi rộng so với cậu nhìn có chút phóng khoáng. Cậu bước đến phòng để quần áo, Park Chanyeol đang cẩn thận treo bộ quần áo đã thay vào tủ. Cậu bước đến chỗ Park Chanyeol và hỏi: "Hôm nay anh có đăng nhập Instagram không?" "Không," Park Chanyeol nhanh chóng trả lời và đi về phía phòng ngủ. "Vậy hôm nay anh có xem tin tức của em không?" Oh Sehun theo vào phòng ngủ, ngồi trên sô pha bên cạnh giường nói tiếp, vẻ mặt có chút lo lắng. Park Chanyeol nằm nửa người trên giường, cầm điện thoại lên hỏi: "Tại sao? Anh có cần phải biết tin tức không?" Oh Sehun lập tức bật khỏi ghế sô pha lao tới giường giật lấy điện thoại của Park Chanyeol, suýt nữa thì ngã lăn ra . Park Chanyeol giơ tay đưa điện thoại ra xa, và đưa tay còn lại ôm lấy lưng Oh Sehun hỏi: "Em có sợ anh nhìn thấy vụ bê bối của em không?"

Nhìn thấy nụ cười không mấy thiện cảm của Park Chanyeol, Oh Sehun phản ứng lại. đây, hóa ra Park Chanyeol đã nhìn thấy vụ lùm xùm về cậu nổ ra ngày hôm nay. Trong cuộc thi mới nhất của Unpretty Rap Star phát sóng tối qua, đã có màn kết hợp giữa Oh Sehun và một trong những nghệ sĩ nữ. Ban đầu nó được sắp xếp giữa các công ty để hỗ trợ cho việc biểu diễn, sự xuất hiện của Oh Sehun trên sân khấu hiển nhiên có thể giúp nữ nghệ sĩ quảng bá thuận lợi. Trên sân khấu, Oh Sehun bắt đầu chế độ thu hút sự chú ý. Khỏi phải nói, khả năng diễn xuất siêu chuẩn của cậu tự giải thích, cậu vẫn diễn xuất đẹp trai trước ống kính. Nói như vậy là chưa đủ, khi đang hát được nửa chặng đường, cậu bước từ sân khấu phụ đến nữ nghệ sĩ trung tâm, vòng tay qua cổ nữ nghệ sĩ và để cô ấy tựa đầu vào vai cậu một cách trìu mến. Chắc chắn rằng sau khi chương trình được phát sóng, fan hâm mộ như bùng nổ, và các tin tức giải trí đầy rẫy những lùm xùm giữa anh và nữ nghệ sĩ.

Oh Sehun tách khỏi bàn tay trên lưng của Park Chanyeol, đứng dậy, nhìn Park Chanyeol bằng ánh mắt vừa tức giận vừa thích thú. Park Chanyeol cũng đứng dậy, đi đến chỗ Oh Sehun, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Oh Sehun chỉ cách mình vài cm. Oh Sehun có chút xấu hổ khi bị nhìn chằm chằm, cúi đầu giải thích, "Kỳ thật, trên tin tức cũng không nghiêm trọng như vậy. Tất cả đều là vì hiệu ứng sân khấu. Nó được diễn tập trước, chính là ...chỉ như thế này." Oh Sehun ôm sau đầu Park Chanyeol, áp đầu vào vai anh. "Kỳ thực là như thế này, em nghĩ ... xem ra ... có vẻ không sao ... không quá đáng." Oh Sehun buông đôi tay đang nắm giữ Park Chanyeol ra, ngập ngừng nói, đưa mắt nhìn Park Chanyeol để xem phản ứng của anh ra sao.


Một nụ cười xấu xa nở ra từ miệng Park Chanyeol, "Vậy thì,em nghĩ gì là như thế nào mới quá đáng? Có phải như thế này không?". Vừa dứt lời, Park Chanyeol đã đưa tay ra ôm lấy đầu Oh Sehun, nặng nề hôn lên môi cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com