Edit Chaeqiong Nachung Longfic Paradise Falls Thien Duong Lac Loi
Nayoung tay cầm ly cafe, lướt nhanh như gió trên con phố vắng người, phía sau cô là Kim ChungHa đang âm thầm theo dõi xem rốt cuộc Nayoung muốn làm gì và cô đang đi đâuChợt dừng lại ở một căn hộ nhỏ, Nayoung đang nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mà cô nghĩ rằng bất cứ ai trông thấy cũng phải thật đau lòngNgười đàn ông trung niên một tay cầm gậy gỗ, tay còn lại giữ chặt đứa bé chỉ tầm khoảng năm hoặc sáu tuổi... Ông ta không ngừng giáng những đòn roi tới tấp vào lưng cậu Đứa bé không ngừng khóc, tay níu lấy áo bố mình van xin tha mạng. Những đòn roi quất tới tấp vào người, 1 giọt, 2 giọt...từng giọt máu trôi dọc theo sống lưng mà rơi xuống đỏ thẫm cả nền đất. Đôi chân đau đến tê tái, muốn nhấc lên bỏ chạy cũng trở thành điều khó khăn. Nếu có ai nhìn thấy cảnh này, quả thật sẽ không ít cảm thấy phẫn nộNgười đàn ông hung hăng kia không cần biết đứa bé đau ra sao, mạnh tay tát một cái khiến cho nó té nhào xuống đấtNayoung siết chặt ly cafe trong tay, cô lao vào căn hộ kia bấp chấp những người khác nhìn cô với ánh mắt như thế nàoNayoung hiện nguyên hình, đôi mắt màu đỏ thẫm, móng vuốt bấu chặt vào tay người bố tách rời hai người họ ra" Cô là ai? " Ông ta ngang ngược hỏi cô với giọng điệu như thách thức, Nayoung không quan tâm... Cô bế đứa bé lên mà dỗ dành nó, bàn tay phát ra thứ ánh sáng kì dị mà làm lành vết thương cho thằng bé" Thả con tôi xuống... Cô định làm gì hả ? "Miệng vẫn không ngừng chửi rủa, tay vẫn cầm gậy gỗ định giáng vào đầu NayoungBốp ~Nayoung vẫn thản nhiên ôm đứa bé, cô nhìn những mảnh vụn của thanh gỗ mà máu nóng muốn tràn lên não, hắn ta còn dám đánh cô ?Gương mặt Nayoung biến sắc, cô sẽ trở nên lạnh lùng và tàn nhẫn đối với bất kì kẻ nào mà cô căm ghét...Nayoung đặt đứa bé xuống, một tay bóp cổ lão ta và dồn hắn vào sát tường, đôi mắt xuất hiện những tia lửa như sự giận dữ và căm phẫn của mìnhTiếng đứa bé khóc vang làm những ngôi nhà xung quanh cảm thấy kì lạ, họ đang tụ tập trước ngôi nhà này mà xem thử đang có chuyện gì xảy raNayoung không ngại bản thân bị lộ diện, vì cứu đứa bé nên cô phải trừng phạt cái con người không có lương tâm này" Ngươi không xứng đáng là cha đứa bé ~ hãy nhìn vào mắt ta... Ngươi sẽ thấy mọi tôi lỗi mà ngươi đã gây ra cho nó... "Đôi mắt Nayoung như xoáy sâu vào tâm can của hắn, người đàn ông hét lên đầy hoảng sợ và tâm trí hắn gần như muốn nổ tung, từng việc làm của ông ta đang hiện thực như trước mắt, cách hành xử còn thua cả người không có học thức.... Ánh nhìn của những tội lỗi ~ đó chính là vũ khí mạnh nhất của Lim NayoungKẻ nào bị dính cái nhìn này của cô sẽ phải nhìn thấy tất cả tội lỗi của mình từng gây ra, và linh hồn của kẻ đó sẽ bị bọn quỷ bắt đi cho đến khi mục rửa dưới địa ngục, hoàn toàn không có một chút lòng thương xótNayoung sau khi đã trừng phạt người đàn ông này, cô quay sang bế đứa bé lên... Thần thái ngang nhiên và ngẩng cao đầu rời khỏi căn hộ, ánh mắt giận dữ nhưng gương mặt vẫn lạnh lùng không thể hiện bất cứ cảm xúc nàoNhưng việc làm của cô đã bị những ngôi nhà xung quanh trông thấy, họ nhìn cô với một nỗi sợ hãi như là ác quỷ" Cô ta là quỷ dữ " - một ai đó hét lên" Đuổi cô ta đi ~ "Những người hàng xóm vây quanh Nayoung, họ dùng gậy, sắt... Thậm chí là những vật gây sát thương cao như là dao, kéo để tấn công côNayoung bị đám người đó vây quanh, trên tay vẫn ẵm đứa bé thật chặt, cô không thể để bất cứ ai làm hại nó nữa" Trả đứa bé lại đây... Đồ quỷ dữ... Cô đã giết cha đứa bé "Họ xông vào đánh liên tiếp những đòn thật mạnh lên người cô từ vai cho đến đầu, thậm chí là đánh vào chânNayoung vòng tay ôm gọn đứa bé để tránh họ làm nó đau, tiếng nó khóc càng lớn hơn khiến cho Nayoung không khỏi xót xaPhập !!Một thanh niên đã dùng dao đâm vào vai Nayoung từ phía sau, nhưng cô vẫn mặc kệ... Cố lách người ra để đứa bé được an toànBất thình lình có một cuốn sách kinh thánh ném vào người cô, Nayoung không để ý nên đã bị dính trúng, vết thương bốc khói lên và Nayoung cảm thấy đau đớn vô cùngVì cô là quỷ nên không thể chạm vào những thứ liên quan đến đạo công giáo, những người chống đối cô ngay lập tức nhận ra điểm yếu mà đọc kinh cầu Chúa, họ còn dùng thập tự để khống chế cô... và Nayoung thấy mình như đang bị vây quanh bởi những con chiên ngoan đạoTừng lời lẽ như xuyên thủng da thịt cô, Nayoung đau nhói khắp người rồi ngã khuỵu xuống đất... Một người phụ nữ khác đã giật lấy đứa bé từ tay cô" Nhân dang Cha, Con và Thánh Thần.... Amen "" Cút về địa ngục đi "" Cô ta là ác quỷ "Qủy dữ Con của SatanKẻ phá rốiTay sai của Lucifer" giết cô ta đi "AMEN ~" Đừng đọc nữa "Nayoung hét lên cầu xin họ tha cho mình, nhưng những người đó càng lúc càng đọc to hơn, Nayoung lập tức cảm thấy thân thể mình nóng ran mà khó thở... Ít lâu sau, cô không thể chống cự được nữa liền lập tức ngất xỉuĐúng lúc đó ChungHa từ trên cao đáp xuống như một đấng cứu thế, đôi cánh của cô ngay lập tức thu hút đám người họ" Thiên thần ? Là thiên thần đó... " - có ai đó đã trông thấy ChungHa trong hình dạng thậtChungHa thu đôi cánh về rồi ôm lấy Nayoung.... Cô biến mất ngay sau đó !!Một thứ ánh sáng trên trời lóe lên bao trùm lấy cả nhóm người, khi thứ ánh sáng đó tắt đi, những người đó đều không nhớ rằng mình đã làm gì, tại sao lại tập trung ở ngoài này, ChungHa vừa xóa trí nhớ của bọn họChungHa mang Nayoung đi mất, những việc mà cô ấy làm ChungHa đều chứng kiến hết cả, ChungHa nhìn thấy cô cứu đứa bé... ChungHa nhìn thấy cô trừng phạt kẻ có tội... ChungHa nhìn thấy trong trái tim của Nayoung có một góc ánh sáng....ChungHa đã nhận ra Nayoung không tàn nhẫn như thân phận quỹ dữ của côChungHa đặt Nayoung vào một con hẻm vắng người, cô rút con dao ra khỏi vai của Nayoung rồi dùng phép làm khép miệng vết thương... ChungHa nhìn Nayoung ít lâu rồi bỏ điSau khi ChungHa đi khỏi, Nayoung mở mắt ra và đưa tay chạm vào vết thương của mình, Nayoung biết rằng ChungHa vừa cứu mình... Nhưng không phải là thấy cô gặp nạn mới đến cứu, mà là việc cô đã làm khiến cho cô xứng đáng được cứu sống hơn là bị giết Nayoung ngồi dậy, cô nhìn lên trời như thể đang tìm kiếm hình bóng thiên thần trong lòng côĐôi cánh đó đã cứu cô.... Lần đầu tiên một thiên thần giải vây cho một con quỷNayoung trầm ngâm.. Cô nhớ ChungHa... Chính là nợ cô ấy một lời cảm ơnKhông phải vô cớ mà Nayoung lại bấp chấp nguy hiểm lộ mình để cứu đứa bé đó.... Vì cô cũng đã từng giống như vậyNhữngkí ức tồi tệ năm nào lại tràn về trong tâm trí của Nayoung
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com