[EDIT/CAOH] TRÒ CHƠI SINH TỒN SẮC TÌNH - NHẤT ĐÀ THỰ BÍNH
Chương 56: Trường Trung Học Truỵ Lạc (8)
Kỷ Nịnh xấu hổ vì bị bắt quả tang tại chỗ, cô lập tức đứng dậy từ trên người Tống Nguy Dương, muốn né tránh ánh mắt của cậu ta.
Nhưng Tống Nguy Dương sao có thể dễ dàng bỏ qua như vậy được? Mãi đến khi học xong bốn tiết buổi chiều, cậu vẫn không quên được chuyện kia. Nhân lúc vừa ăn xong bữa tối và tiết tự học chưa bắt đầu, Kỷ Nịnh bị cậu dồn vào góc tường.Những người phía sau bắt đầu bàn tán xôn xao, thậm chí có người lén quay phim, trộm đăng lên Tieba của trường.Bởi vì tiêu đề có nhắc đến hotboy, bài đăng rất nhanh đã một truyền mười, mười truyền trăm, không ít người đều thấy được."Chuyện cái đệm là sao?" Một tay Tống Nguy Dương chống lên bức tường đằng sau Kỷ Nịnh, cúi đầu nhìn sườn mặt của cô, trầm giọng dò hỏi: "Chị làm với Hình Dạ à?"Kỷ Nịnh siết chặt vạt áo, giọng nói nhỏ hệt như tiếng mèo kêu: "Ừm..."Tuy đã đoán được, nhưng khi chính tai nghe Kỷ Nịnh thừa nhận, hơi thở của Tống Nguy Dương khó tránh khỏi trở nên hỗn loạn.Trong đầu cậu tràn ngập hình ảnh Kỷ Nịnh váy áo xộc xệch, tà váy bị xốc lên cao, nằm trên chiếc đệm bị chơi tới mức không ngừng rên rỉ dâm đãng.Nhưng Tống Nguy Dương cũng không hề tức giận, cậu chỉ ghen ghét, ghen ghét chết được. Tại sao người huởng lộc không phải là cậu ta?Thảo nào tiết thể dục Hình Dạ bảo có việc gấp phải đi, Kỷ Nịnh cũng mất tích một lúc lâu.Cậu đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời, vậy mà lại ngoan ngoãn ở bên ngoài chơi bóng rổ.Nắm tay của Tống Nguy Dương liên tục siết chặt rồi lại thả lỏng theo tâm tình của cậu ta, cuối cùng cậu lại mềm lòng trước bộ dáng cúi đầu của Kỷ Nịnh.Cậu nhận ra mình làm vậy có thể doạ cô sợ, bèn dịu giọng nói: "Tiết tự học buổi tối em có thể đổi chỗ ngồi với Giả Sương được không?"Kỷ Nịnh vừa xấu hổ lại vừa ngượng ngùng, đồng thời cũng sợ Tống Nguy Dương tức giận rồi không để ý tới mình. Cậu nói muốn đổi chỗ, đơn giản là vì muốn cả hai có thể ở gần nhau hơn. Kỷ Nịnh gật đầu, thầm nghĩ lát nữa cô sẽ chủ động tiếp cận Tống Nguy Dương nhiều hơn một chút.Bằng cách này, Tống Nguy Dương được như ý nguyện trở thành bạn cùng bàn tạm thời của Kỷ Nịnh.Tới tiết tự học buổi tối, mấy bạn học trong lớp gần như đều ngồi đọc sách hoặc chơi điện thoại. Phòng học khá im ắng, Kỷ Nịnh cũng lôi danh tác nước ngoài từ trong ngăn bàn ra đọc.Nhưng cô chỉ có thể dùng tay trái lật sách, bởi vì tay phải đặt dưới gầm bàn đang bị Tống Nguy Dương nắm lấy.Cậu xoa nắn từng ngón tay cô, dịu dàng và tinh tế hệt như đang thưởng thức một khối đá quý tuyệt đẹp. Từ gốc cho đến đầu ngón tay đều được cậu nhẹ nhàng nắn bóp vân vê, thoải mái đến mức Kỷ Nịnh gần như thiếp đi.Lúc cô mơ màng sắp ngủ, đầu ngón tay đột nhiên bị ngậm vào trong một khoang miệng mềm mại và ấm áp, đầu lưỡi linh hoạt như rắn quấn quýt giữa những ngón tay, kích thích Kỷ Nịnh tỉnh dậy ngay lập tức.Cô mở mắt ra, thấy Tống Nguy Dương đang gối đầu ở trên mặt bàn, nhìn cô mỉm cười, cầm tay cô liếm vô cùng nghiêm túc.Thấy cô đã tỉnh, Tống Nguy Dương bèn dùng khoang miệng mút chặt ngón tay cô, liếm láp từ trên xuống dưới. Nửa người Kỷ Nịnh cảm thấy tê dại, khó khăn lắm mới không rên lên thành tiếng. Ai mà ngờ liếm ngón tay thôi cũng có thể thoải mái đến vậy cơ chứ?Cảm giác thoải mái nhanh chóng khơi dậy ham muốn trong người Kỷ Nịnh, nhất là khi đầu lưỡi của Tống Nguy Dương liếm quanh các ngón tay cô, khiến cô nhịn không được nhớ đến cảm giác khi nó tung hoành nơi huyệt nhỏ.
Kỷ Nịnh không mặc quần lót, vậy nên nơi giữa hai chân loả lồ, thỉnh thoảng sẽ sinh ra một vài sự ma sát ngoài ý muốn, cảm giác hiện tại khiến cô có chút khó nhịn.Cô khó chịu cọ xát, vắt chéo hai chân hòng kẹp chặt môi âm hộ, nhưng không nghĩ đến càng kẹp lại càng ngứa.
Tống Nguy Dương nhìn Kỷ Nịnh dần dần trở nên trầm mê, ánh mắt từ thanh tỉnh chậm rãi biến thành mê ly, dù không có ngoại vật kích thích, dương vật cậu cũng từ từ tỉnh giấc.Ngón tay thôi không đủ khiến cậu thoả mãn, cậu muốn liếm môi, liếm ngực, liếm mông, liếm chân Kỷ Nịnh. Muốn liếm từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, liếm tới nỗi khiến cô trở nên lầy lội, sau đó cắm vào trong, khiến cô liên tục xin tha."Woo hoo!!""Yeahhh!"Cúp điện vào tiết tự học buổi tối chính là thời khắc hưng phấn nhất trong đời học sinh, bóng tối luôn là biểu tượng của sự phóng túng và kích thích.Tống Nguy Dương gần như không cần suy nghĩ, cậu ném quyển sách xuống mặt đất, đẩy Kỷ Nịnh dựa vào lưng ghế, còn mình thì nửa quỳ giữa hai chân cô.Trái tim cậu ta lúc này đang đập kịch liệt, hệt như một con sói đang đói khát, mạnh bạo xốc váy của Kỷ Nịnh lên.Không ngờ khi duỗi tay sờ, lại không chạm phải lớp cản trở như trong tưởng tượng, mà là một vùng thịt mềm mại ướt át.Tống Nguy Dương: !Kỷ Nịnh sao lại không mặc quần lót thế này?Việc này chắc chắn có liên quan đến chuyện yêu đương vụng trộm trong tiếc thể dục, Tống Nguy Dương vừa ghen ghét lại vừa hưng phấn, cậu gác chân Kỷ Nịnh lên vai mình, hung hăng ghì chặt chân cô rồi cúi xuống liếm lên tiểu huyệt.Kỷ Nịnh sướng tới nỗi hai mắt rưng rưng, hé miệng thở dốc không chút tiếng động.
Bên cạnh là tiếng nói chuyện ríu rít và đùa giỡn của các bạn học, Tống Nguy Dương lại bò dưới thân cô, dùng đầu lưỡi càn quét cửa huyệt và khối thịt mẫn cảm. Kỷ Nịnh thậm chí còn nghe thấy tiếng mlem mlem và tiếng nước phát ra khi đầu lưỡi liếm láp âm hộ.Bởi vì sợ các bạn học nghe thấy, Kỷ Nịnh lo lắng tới mức cả mặt đỏ bừng, nhưng kích thích như thế này lại sinh ra sự hưng phấn vô cùng mãnh liệt.Cô khó chịu ấn đầu Tống Nguy Dương, chân cọ xát ở trên lưng cậu ta, mong muốn được hoá giải cơn ngứa ngáy khó có thể chịu nổi này.Tống Nguy Dương cũng không đơn giản chỉ là liếm thôi đâu.Bờ môi và đầu lưỡi cậu giống như hôn lên từng tấc thịt mềm, muốn lưu lại mùi hương của riêng cậu.Giống như chó đi tiểu đánh dấu lãnh thổ.Cậu tưởng rằng bên dưới sẽ có hương vị của tinh dịch, nhưng hình như cô đã xử lý qua, vậy nên chỉ còn lại một mùi hương nhàn nhạt, gần như không thể ngửi thấy.Tống Nguy Dương cảm thấy dễ chịu hơn đôi chút, lại tiếp tục vừa liếm vừa cắm ngón tay vào trong tiểu huyệt mát-xa.Lỗ nhỏ ẩm ướt và ấm áp, cảm giác chặt khít kẹp ngón tay Tống Nguy Dương cực kỳ thoải mái. Cậu vừa ấn lên hột le của cô vừa dùng ngón tay xoa xoa bên ngoài, xoa ra không ít chất lỏng nhầy nhụa.Cậu vừa cắm vừa xoa như thế khiến Kỷ Nịnh rất thích, chân cô kẹp cậu thật chặt, làm Tống Nguy Dương ước rằng cô cũng có thể kẹp eo cậu như vậy.Cứ vừa liếm vừa cắm như vậy, chẳng bao lâu sau Kỷ Nịnh đã phải nắm chặt ghế dựa, bờ mông run lên đạt đến cao trào.Tống Nguy Dương chặn môi ở cửa huyệt, lại liếm mút thêm vài cái, cuốn hết dâm thuỷ vào trong miệng mình.Không biết trùng hợp thế nào, lúc này khu dạy học bỗng dưng có điện lại, đèn trong phòng học bất chợt vụt sáng khiến xung quanh vang lên vô số âm thanh tiếc nuối.Tống Nguy Dương lau miệng, cầm quyển sách mà cậu vứt dưới đất lúc nãy lên, sau đó mới chui ra khỏi gầm bàn, tự nhiên như chưa có gì xảy ra.Nhưng gương mặt Kỷ Nịnh lại ửng hồng, hốc mắt ướt át, bộ dáng hoa lê dính mưa này khiến bất kỳ gã trai nào nhìn thấy cũng đều hiểu rõ."Tống Nguy Dương, Kỷ Nịnh, thầy chủ nhiệm khối bảo hai người tới văn phòng kìa!" Lúc này có người đứng trước cửa lớp A10 thông báo, trực tiếp gọi tên hai người đang là chủ đề nóng hổi trên Tieba của trường.Đôi mắt lấp lánh ánh nước của Kỷ Nịnh hoảng sợ trợn to.Chủ nhiệm khối chẳng phải là Giang Đình hay sao? Nếu để anh ta nhìn thấy bộ dạng này thì phải làm sao bây giờ?***********************************************
☆ Nếu yêu thích truyện hãy vote 1 sao để Neko có động lực ra chương mới nhoaa ☆
Nhưng Tống Nguy Dương sao có thể dễ dàng bỏ qua như vậy được? Mãi đến khi học xong bốn tiết buổi chiều, cậu vẫn không quên được chuyện kia. Nhân lúc vừa ăn xong bữa tối và tiết tự học chưa bắt đầu, Kỷ Nịnh bị cậu dồn vào góc tường.Những người phía sau bắt đầu bàn tán xôn xao, thậm chí có người lén quay phim, trộm đăng lên Tieba của trường.Bởi vì tiêu đề có nhắc đến hotboy, bài đăng rất nhanh đã một truyền mười, mười truyền trăm, không ít người đều thấy được."Chuyện cái đệm là sao?" Một tay Tống Nguy Dương chống lên bức tường đằng sau Kỷ Nịnh, cúi đầu nhìn sườn mặt của cô, trầm giọng dò hỏi: "Chị làm với Hình Dạ à?"Kỷ Nịnh siết chặt vạt áo, giọng nói nhỏ hệt như tiếng mèo kêu: "Ừm..."Tuy đã đoán được, nhưng khi chính tai nghe Kỷ Nịnh thừa nhận, hơi thở của Tống Nguy Dương khó tránh khỏi trở nên hỗn loạn.Trong đầu cậu tràn ngập hình ảnh Kỷ Nịnh váy áo xộc xệch, tà váy bị xốc lên cao, nằm trên chiếc đệm bị chơi tới mức không ngừng rên rỉ dâm đãng.Nhưng Tống Nguy Dương cũng không hề tức giận, cậu chỉ ghen ghét, ghen ghét chết được. Tại sao người huởng lộc không phải là cậu ta?Thảo nào tiết thể dục Hình Dạ bảo có việc gấp phải đi, Kỷ Nịnh cũng mất tích một lúc lâu.Cậu đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời, vậy mà lại ngoan ngoãn ở bên ngoài chơi bóng rổ.Nắm tay của Tống Nguy Dương liên tục siết chặt rồi lại thả lỏng theo tâm tình của cậu ta, cuối cùng cậu lại mềm lòng trước bộ dáng cúi đầu của Kỷ Nịnh.Cậu nhận ra mình làm vậy có thể doạ cô sợ, bèn dịu giọng nói: "Tiết tự học buổi tối em có thể đổi chỗ ngồi với Giả Sương được không?"Kỷ Nịnh vừa xấu hổ lại vừa ngượng ngùng, đồng thời cũng sợ Tống Nguy Dương tức giận rồi không để ý tới mình. Cậu nói muốn đổi chỗ, đơn giản là vì muốn cả hai có thể ở gần nhau hơn. Kỷ Nịnh gật đầu, thầm nghĩ lát nữa cô sẽ chủ động tiếp cận Tống Nguy Dương nhiều hơn một chút.Bằng cách này, Tống Nguy Dương được như ý nguyện trở thành bạn cùng bàn tạm thời của Kỷ Nịnh.Tới tiết tự học buổi tối, mấy bạn học trong lớp gần như đều ngồi đọc sách hoặc chơi điện thoại. Phòng học khá im ắng, Kỷ Nịnh cũng lôi danh tác nước ngoài từ trong ngăn bàn ra đọc.Nhưng cô chỉ có thể dùng tay trái lật sách, bởi vì tay phải đặt dưới gầm bàn đang bị Tống Nguy Dương nắm lấy.Cậu xoa nắn từng ngón tay cô, dịu dàng và tinh tế hệt như đang thưởng thức một khối đá quý tuyệt đẹp. Từ gốc cho đến đầu ngón tay đều được cậu nhẹ nhàng nắn bóp vân vê, thoải mái đến mức Kỷ Nịnh gần như thiếp đi.Lúc cô mơ màng sắp ngủ, đầu ngón tay đột nhiên bị ngậm vào trong một khoang miệng mềm mại và ấm áp, đầu lưỡi linh hoạt như rắn quấn quýt giữa những ngón tay, kích thích Kỷ Nịnh tỉnh dậy ngay lập tức.Cô mở mắt ra, thấy Tống Nguy Dương đang gối đầu ở trên mặt bàn, nhìn cô mỉm cười, cầm tay cô liếm vô cùng nghiêm túc.Thấy cô đã tỉnh, Tống Nguy Dương bèn dùng khoang miệng mút chặt ngón tay cô, liếm láp từ trên xuống dưới. Nửa người Kỷ Nịnh cảm thấy tê dại, khó khăn lắm mới không rên lên thành tiếng. Ai mà ngờ liếm ngón tay thôi cũng có thể thoải mái đến vậy cơ chứ?Cảm giác thoải mái nhanh chóng khơi dậy ham muốn trong người Kỷ Nịnh, nhất là khi đầu lưỡi của Tống Nguy Dương liếm quanh các ngón tay cô, khiến cô nhịn không được nhớ đến cảm giác khi nó tung hoành nơi huyệt nhỏ.
Kỷ Nịnh không mặc quần lót, vậy nên nơi giữa hai chân loả lồ, thỉnh thoảng sẽ sinh ra một vài sự ma sát ngoài ý muốn, cảm giác hiện tại khiến cô có chút khó nhịn.Cô khó chịu cọ xát, vắt chéo hai chân hòng kẹp chặt môi âm hộ, nhưng không nghĩ đến càng kẹp lại càng ngứa.
Tống Nguy Dương nhìn Kỷ Nịnh dần dần trở nên trầm mê, ánh mắt từ thanh tỉnh chậm rãi biến thành mê ly, dù không có ngoại vật kích thích, dương vật cậu cũng từ từ tỉnh giấc.Ngón tay thôi không đủ khiến cậu thoả mãn, cậu muốn liếm môi, liếm ngực, liếm mông, liếm chân Kỷ Nịnh. Muốn liếm từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, liếm tới nỗi khiến cô trở nên lầy lội, sau đó cắm vào trong, khiến cô liên tục xin tha."Woo hoo!!""Yeahhh!"Cúp điện vào tiết tự học buổi tối chính là thời khắc hưng phấn nhất trong đời học sinh, bóng tối luôn là biểu tượng của sự phóng túng và kích thích.Tống Nguy Dương gần như không cần suy nghĩ, cậu ném quyển sách xuống mặt đất, đẩy Kỷ Nịnh dựa vào lưng ghế, còn mình thì nửa quỳ giữa hai chân cô.Trái tim cậu ta lúc này đang đập kịch liệt, hệt như một con sói đang đói khát, mạnh bạo xốc váy của Kỷ Nịnh lên.Không ngờ khi duỗi tay sờ, lại không chạm phải lớp cản trở như trong tưởng tượng, mà là một vùng thịt mềm mại ướt át.Tống Nguy Dương: !Kỷ Nịnh sao lại không mặc quần lót thế này?Việc này chắc chắn có liên quan đến chuyện yêu đương vụng trộm trong tiếc thể dục, Tống Nguy Dương vừa ghen ghét lại vừa hưng phấn, cậu gác chân Kỷ Nịnh lên vai mình, hung hăng ghì chặt chân cô rồi cúi xuống liếm lên tiểu huyệt.Kỷ Nịnh sướng tới nỗi hai mắt rưng rưng, hé miệng thở dốc không chút tiếng động.
Bên cạnh là tiếng nói chuyện ríu rít và đùa giỡn của các bạn học, Tống Nguy Dương lại bò dưới thân cô, dùng đầu lưỡi càn quét cửa huyệt và khối thịt mẫn cảm. Kỷ Nịnh thậm chí còn nghe thấy tiếng mlem mlem và tiếng nước phát ra khi đầu lưỡi liếm láp âm hộ.Bởi vì sợ các bạn học nghe thấy, Kỷ Nịnh lo lắng tới mức cả mặt đỏ bừng, nhưng kích thích như thế này lại sinh ra sự hưng phấn vô cùng mãnh liệt.Cô khó chịu ấn đầu Tống Nguy Dương, chân cọ xát ở trên lưng cậu ta, mong muốn được hoá giải cơn ngứa ngáy khó có thể chịu nổi này.Tống Nguy Dương cũng không đơn giản chỉ là liếm thôi đâu.Bờ môi và đầu lưỡi cậu giống như hôn lên từng tấc thịt mềm, muốn lưu lại mùi hương của riêng cậu.Giống như chó đi tiểu đánh dấu lãnh thổ.Cậu tưởng rằng bên dưới sẽ có hương vị của tinh dịch, nhưng hình như cô đã xử lý qua, vậy nên chỉ còn lại một mùi hương nhàn nhạt, gần như không thể ngửi thấy.Tống Nguy Dương cảm thấy dễ chịu hơn đôi chút, lại tiếp tục vừa liếm vừa cắm ngón tay vào trong tiểu huyệt mát-xa.Lỗ nhỏ ẩm ướt và ấm áp, cảm giác chặt khít kẹp ngón tay Tống Nguy Dương cực kỳ thoải mái. Cậu vừa ấn lên hột le của cô vừa dùng ngón tay xoa xoa bên ngoài, xoa ra không ít chất lỏng nhầy nhụa.Cậu vừa cắm vừa xoa như thế khiến Kỷ Nịnh rất thích, chân cô kẹp cậu thật chặt, làm Tống Nguy Dương ước rằng cô cũng có thể kẹp eo cậu như vậy.Cứ vừa liếm vừa cắm như vậy, chẳng bao lâu sau Kỷ Nịnh đã phải nắm chặt ghế dựa, bờ mông run lên đạt đến cao trào.Tống Nguy Dương chặn môi ở cửa huyệt, lại liếm mút thêm vài cái, cuốn hết dâm thuỷ vào trong miệng mình.Không biết trùng hợp thế nào, lúc này khu dạy học bỗng dưng có điện lại, đèn trong phòng học bất chợt vụt sáng khiến xung quanh vang lên vô số âm thanh tiếc nuối.Tống Nguy Dương lau miệng, cầm quyển sách mà cậu vứt dưới đất lúc nãy lên, sau đó mới chui ra khỏi gầm bàn, tự nhiên như chưa có gì xảy ra.Nhưng gương mặt Kỷ Nịnh lại ửng hồng, hốc mắt ướt át, bộ dáng hoa lê dính mưa này khiến bất kỳ gã trai nào nhìn thấy cũng đều hiểu rõ."Tống Nguy Dương, Kỷ Nịnh, thầy chủ nhiệm khối bảo hai người tới văn phòng kìa!" Lúc này có người đứng trước cửa lớp A10 thông báo, trực tiếp gọi tên hai người đang là chủ đề nóng hổi trên Tieba của trường.Đôi mắt lấp lánh ánh nước của Kỷ Nịnh hoảng sợ trợn to.Chủ nhiệm khối chẳng phải là Giang Đình hay sao? Nếu để anh ta nhìn thấy bộ dạng này thì phải làm sao bây giờ?***********************************************
☆ Nếu yêu thích truyện hãy vote 1 sao để Neko có động lực ra chương mới nhoaa ☆
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com