TruyenHHH.com

[Edit - Cao H] Quy định phạm vi hoạt động - Kiều Tùng (Hoàn)

Chương 17: Ở chung

Huepaoo

Khi Lý Chiết tỉnh lại còn có chút mơ hồ, cảm giác được giường thích hợp, cậu lập tức hoảng loạn ngồi dậy, cảnh giác đánh giá bốn phía. Đôi mắt nhìn truyền đến tiếng nước phòng tắm, xa lạ phòng đều cùng với quen thuộc trang trí, dần dần ý thức được chính mình ở nơi nào.

Đây là chủ nhân phòng, Lý Chiết thả lỏng lại. Ánh mắt cậu rơi xuống ngăn tủ bên cạnh giường lớn, nơi đó trừ bỏ đèn ngủ, còn để hai khung ảnh màu bạc. Từ chỗ cậu nhìn chỉ có thể phân biệt ra trong đó một cái là một tấm ảnh gia đình, vì thấy rõ mặt trên nội dung, cậu dựa qua đi cầm lấy khung ảnh.

Lọt vào trong tầm mắt chính là một đôi khuôn mặt hiền lành vợ chồng trung niên cùng hai người nam nữ, hai người trẻ tuổi tướng mạo xuất sắc, hơn nữa cùng vị kia phụ nhân lớn lên rất giống, hẳn là con của đôi vợ chồng này. Này một nhà bốn người, ba người mặt mang sáng ngời tươi cười, trông thật hòa thuận hạnh phúc, chỉ có cậu con trai vẻ mặt nghiêm túc, lạnh lùng.

Lý Chiết chuyên chú nhìn ảnh chụp cùng ấm áp không khí không hợp nhau người kia, khóe miệng cơ bắp không chịu khống chế, cậu dò ra ngón tay miêu tả quen thuộc mặt mày cùng hình dáng, ngực theo đầu ngón tay cũng hơi hơi nóng lên.

Liền như thế đối với Chu Thừa An lạnh băng mặt lại sờ lại xem, si mê một hồi lâu, Lý Chiết cuối cùng thay đổi ánh mắt một lần nữa nhìn về phía trên ảnh chụp những người khác. Này là chủ nhân người nhà, cậu ý thức được, thu hồi tay đem khung ảnh để lại chỗ cũ.

Sẽ bồi dưỡng ra như thế ôn nhu chủ nhân, chủ nhân cha mẹ nhất định cũng là người rất tốt, cuối cùng hâm mộ nhìn trên ảnh chụp đôi vợ chồng trung niên, Lý Chiết đi lấy một tấm ảnh khác, cậu vốn là vô ý thức mà liếc liếc mắt một cái xem ảnh chụp, vươn tay ở chạm được khung ảnh trước một khắc dừng ở giữa không trung.

Đó là một tấm ảnh không có gì đặc biệt, thời gian hẳn là chạng vạng, hoàng hôn từ cửa sổ sát đất bắn vào trong phòng khách, mờ nhạt ánh sánh một người nam nhân dựa ngồi ở sô pha trong phòng khách, đang tập trung tinh thần đọc một quyển tạp chí bóng đá, người nam nhân này có một gương mặt quen thuộc, Lý Chiết mỗi ngày ở trong gương đều sẽ nhìn đến.

Trái tim thình thịch loạn nhảy, Lý Chiết đầu ngón tay run nhè nhẹ. Cậu tuy rằng bị đóng rất nhiều năm, nhưng còn biết chính mình ảnh chụp xuất hiện ở chỗ này ý nghĩa, chỉ là điều bất ngờ này quá khổng lồ, chỉ sợ cậu một lát đều không thể tiêu hóa.

"Em dậy rồi à?" Ở Lý Chiết xuất thần thời điểm, trong phòng tắm tiếng nước ngừng, một lát sau Chu Thừa An vây quanh khăn tắm từ bên trong đi ra, nhìn đến mép giường Lý Chiết, anh đi tới nâng lên nam nhân đầu ở trên môi ấn cái kem đánh răng vị hôn.

"Chủ nhân......" Lý Chiết nhìn đến trước mắt treo bọt nước rắn chắc ngực, không khỏi nuốt nước miếng, hoảng loạn khai đầu, kết quả ánh mắt cậu lại vừa lúc dừng ở đầu giường bức ảnh kia, lúc này trừ bỏ mặt đỏ cái gì phản ứng đều làm không được.

Cậu không quá trắng, nhưng là da mặt mỏng, hồng lên đặc biệt rõ ràng, anh nhìn mặt cậu đỏ bừng, đột nhiên rất muốn thử xem mặt trên độ ấm, cầm lòng không đậu liền đem bàn tay dán lên.

"Triệu Trà chụp." Chu Thừa An dùng ngón cái vuốt ve Lý Chiết gương mặt, mỉm cười nhìn cậu giống tiểu động vật dán tay anh.

Đang ở hưởng thụ chủ nhân âu yếm Lý Chiết ngẩn ra một chút, ngượng ngùng cúi đầu: "Dạ."

Liền tính là Triệu Trà chụp, bức ảnh này có thể đặt tại nơi này khẳng định cũng là trải qua chủ nhân bày mưu đặt kế.

Như thế nào càng đỏ? Chu Thừa An cưỡng bách cậu ngẩng đầu, nhéo nhéo trong tay hồng đến sáng trong mặt, anh càng muốn thân cận, nhịn không được khom lưng từ nam nhân cái trán theo cái mũi hôn đến môi.

"10 giờ cùng Trần Huy đánh tennis, em muốn đi không?" Anh không dám hôn sâu, liếm liếm môi cậu liền lui ra

Lý Chiết say mê mà nhắm hai mắt, nâng lên cằm truy đuổi chủ nhân môi, một lát sau mới phản ứng lại đây, mở to mắt gật đầu: "Muốn ạ."

"Ừm," Anh sờ đầu cậu, xoay người lấy áo ngủ khoác ở ái nhân trên người: "Đi tắm đi."

"Vâng." Lý Chiết vẫn luôn đỏ mặt, từ thân đến tâm cả người đều ấm hô hô, cậu nghe lời bò xuống giường, cúi đầu nhìn thấy trên người che không được dấu vết, biết chủ nhân cũng đang nhìn, vội vàng đi mau vài bước vào phòng tắm.

Chu Thừa An nhìn mông cậu che kín dấu hôn biến mất ở phía sau cửa, vừa lòng mà xoay người đi phòng thay quần áo, khi anh ra tới Lý Chiết còn đang tắm rửa, xuyên thấu qua cửa mơ hồ còn có thể nghe được tí tách tiếng nước. Nhân lúc này, anh làm Triệu Trà đem Lý Chiết quần áo đưa lại đây, thuận tiện lại phân phó chuyện khác.

Triệu Trà đi rồi, Chu Thừa An ngồi sô pha xem sách, chờ Lý Chiết tắm rửa xong mặc xong quần áo, hai người cùng nhau xuống lầu ăn bữa sáng. Sau khi ăn xong, cùng bình thưowfng giống nhau, anh nhìn cậu uống xong Lý quản gia chuẩn bị tốt dinh dưỡng phẩm sau mới đứng lên rời đi bàn ăn.

"Anh làm Triệu Trà đem đồ của em dọn đến trong phòng anh." Đi vào phòng khách, Chu Thừa An thói quen vòng lấy Lý Chiết eo, nghĩ nghĩ lại hỏi, "Được không?"

Lần này, Lý Chiết hồng chính là đôi mắt. Đôi môi cậu trương trương, lại run rẩy nói không nên lời.

"Aiz......" Anh nhìn đến bên người ướt át khóe mắt, dừng lại bước chân ôm Lý Chiết vai làm cậu dựa tiến trong lòng ngực mình, "Như thế nào như thế dễ dàng khóc."

Lý Chiết đáp không được, cậu cũng cảm thấy như vậy mềm yếu không giống nam nhân, chính là áp không được.

Nam nhân không đáp lại, anh cũng không giận, dùng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve vai cậu , từ lúc bắt đầu anh liền ý thức được Lý Chiết nước mắt đối chính mình ảnh hưởng, lúc ban đầu còn ý đồ dùng lạnh nhạt che dấu, hiện tại cũng đã hoàn toàn từ bỏ chống cự.

"Có phải hay không từ nhỏ cứ như vậy?" Tưởng tượng nho nhỏ Lý Chiết bĩu môi hồng con mắt không nín được nước mắt bộ dáng, Chu Thừa An đã cảm thấy đáng yêu lại cảm thấy đau lòng.

Lý Chiết lắc đầu. Khi còn nhỏ thấy hài tử khác té ngã, mới vừa rớt một giọt nước mắt liền có bố mẹ vây quanh ôn nhu dỗ dành, cậu biết chính mình bị bố mẹ vứt bỏ, khóc đến lại thảm cũng không có người quản, cho nên vô luận bị bao lớn ủy khuất, vô luận có bao nhiêu đau, đều sẽ không thông qua nước mắt phát tiết.

"Kia hiện tại như thế nào như thế ái khóc?" Chu Thừa An vừa hỏi, vừa lau nước mắt cho cậu. Anh biết rõ cậu ngây ngốc đơn thuần thật sự, lại vẫn là nhịn không được suy đoán đối phương có phải hay không nhìn ra điểm yếu của anh, cho nên mỗi lần đều hung hăng mà hướng lên trên mặt chọc.

"Dạ......" Lý Chiết biết vấn đề này xem như cái vui đùa, nhưng vẫn là dựa vào chủ nhân trên người nghiêm túc tự hỏi. Đầu tiên hiện lên trong đầu cậu chính là giống như địa ngục kia mười năm, những người đó tra tấn, một cái lại một cái đáng ghê tởm dơ bẩn nam nhân trên nhiều khía cạnh đều hoàn toàn thay đổi cậu, không chỉ có làm cậu trở thành một con mẫu cẩu tùy thời tùy chỗ động dục, cũng làm cậu trở nên nhát gan yếu đuối. Chính là lúc ấy cậu chỉ là bởi vì thống khổ mà rơi lệ, những cái đó nước mắt chỉ là đến từ thân thể cậu cùng tâm lý đã chịu tàn phá khi làm ra bản năng phản ứng, cùng hiện giờ thường thường liền sẽ lưu một hồi nước mắt không giống nhau.

Mà hiện tại cậu không chỉ có khó chịu sẽ khóc, thương tâm sẽ khóc, khi thoải mái, khi cảm động cũng sẽ khóc, đem những cái đó làm cậu rơi lệ sự đặt ở bên nhau, duy nhất điểm giống nhau chính là chủ nhân, chỉ cần ở chủ nhân trước mặt, tuyến lệ của cậu như chốt mở hư hao, hoàn toàn không chịu khống chế.

Lý Chiết chớp chớp mắt, có chút bừng tỉnh đại ngộ. Cậu lại do dự trong chốc lát, có chút ngượng ngùng lại sợ tự mình đa tình, cuối cùng nhớ tới tấm ảnh đặt ở chủ nhân đầu giường, mới đưa mặt chôn lên, quyết định ăn ngay nói thật.

"Trước kia......" Lý Chiết lặng lẽ dùng cánh tay ôm lấy chủ nhân, "...... Không có ai để ý."

Chu Thừa An cười, cậu thật đúng là chuyên môn chọc anh điểm yếu a.

Anh xoay người, đem Lý Chiết đè ở hành lang trên tường, một ngụm ngậm lấy hé mở môi hung ác gặm cắn mút vào, thẳng đến trong lòng ngực người nhẹ giọng hô đau, mới vươn đầu lưỡi ôn nhu liếm láp sưng đỏ cánh môi.

"Vậy tận tình khóc đi." Dán nam nhân môi, Chu Thừa An thấp giọng nói.

Lý Chiết si ngốc nhìn mặt chủ nhân gần trong gang tấc, còn chưa làm khô khóe mắt lại đã ươn ướt, cậu khóc nức nở một tiếng, đột nhiên buộc chặt cánh tay, ngẩng đầu lên dán môi chủ nhân.

Nam nhân lần đầu khi thanh tỉnh chủ động hiến hôn, Chu Thừa An đương nhiên phi thường hoan nghênh, anh phối hợp mà mở ra môi, thực mau liền có một cái mềm hoạt đầu lưỡi dò xét tiến vào, thật cẩn thận ở bên trong quét sạch một vòng, sau đó cuốn lấy lưỡi anh vụng về cọ xát.

Lý Chiết gắt gao dán chủ nhân, hôn đến thập phần chú ý, dưới thân dương vật thực mau liền ngạnh lên, kẹp ở hai người chi gian có chút phát đau.

"Ưm......" Cậu nhịn không được vặn vẹo thân thể, ở chủ nhân trên đùi cọ xát hạ thể.

Chu Thừa An cảm giác được chọc ở trên đùi côn thịt, trong nháy mắt lý trí thu hồi, lập tức kết thúc hôn môi cùng Lý Chiết kéo ra khoảng cách.

"Buổi tối." Anh hơi thở gấp vuốt ve Lý Chiết đầu, trấn an bất mãn ái nhân.

"Dạ." Cậu gục đầu xuống cực lực áp chế trong cơ thể dục vọng, không nghĩ bởi vì mình chậm trễ việc của chủ nhân.

Chu Thừa An giúp cậu lau đi trên mặt tàn lưu nước mắt, lại hôn hôn cặp kia khóc hồng mắt, cúi đầu nhìn thoáng qua đồng hồ: "Hiện tại đi thôi."

"Vâng." Lý Chiết gật đầu, bị anh dắt lấy tay, cùng nhau hướng cửa đi đến.

Lý quản gia đã đem xe chuẩn bị tốt, cuối tuần tài xế nghỉ, Chu Thừa An vui vẻ cùng cậu quá hai người thế giới, chính mình lái xe mang Lý Chiết đi đến chỗ cùng Trần Huy hẹn.

"Em biết đánh tennis sao?" Ở trên đường, anh một bên đem Lý Chiết tay kéo đến chính mình trên đùi, một bên hỏi.

Lý Chiết vẫn luôn đang nhìn Chu Thừa An sườn mặt phát ngốc, nửa ngày mới nghe vào chủ nhân vấn đề: "Không ạ."

"Muốn học sao?" Anh quay đầu, đối thượng nam nhân không chút nào che dấu mê luyến ánh mắt, "Lý thúc vì em chuẩn bị trang bị."

Chủ nhân nói chính là Lý quản gia, nhưng trải qua mấy tháng này, Lý Chiết hiểu, này đó nhìn như việc nhỏ không đáng kể đều là chủ nhân vì cậu nghĩ, lúc sau lại phân phó Lý thúc cùng Triệu Trà hoàn thành.

"Em muốn học." Lý Chiết đáp, là bởi vì không muốn cô phụ chủ nhân ý tốt, cũng là nghĩ học xong lúc sau, có lẽ có thể cùng chủ nhân cùng nhau đánh.

"Ừm," Chu Thừa An đem trên đùi tay lật qua tới lòng bàn tay, đem năm ngón tay cắm vào tách ra khe hở ngón tay, cùng cậu mười ngón giao nắm, "Câu lạc bộ có người hướng dẫn."

Lý Chiết không kỳ vọng chủ nhân tự mình dạy cậu, nghe thế an bài cũng không có thất vọng, cậu nhìn cùng chính mình dây dưa ở bên nhau tay, chậm rãi buộc chặt ngón tay chế trụ đối phương. "Dạ."

Bởi vì ra cửa sớm, Chu Thừa An cùng Lý Chiết hai mươi phút đã tới câu lạc bộ, Trần Huy đương nhiên còn không có tới, trong khoảng thời gian này vừa lúc có thể dùng để vì Lý Chiết tìm người hướng dẫn. Cuối tuần người chơi bóng nhiều, câu lạc bộ người hướng dẫn còn rảnh chỉ có ba vị, Chu Thừa An liếc mắt một cái, lựa chọn cô gái duy nhất trong đó. Cô tên Văn Đình, còn ở đại học thể dục thể thao, lớn lên không tính thực xuất chúng, nhưng tươi cười thập phần mắt sáng, cho người ta cảm giác cùng Triệu Trà có chút giống, anh lựa chọn cô cũng là vì điểm này.

Tìm người hướng dẫn xong, Lý Chiết ở chủ nhân cùng đi xuống phòng thay quần áo, khi bọn họ ra tới Trần Huy cũng đã tới rồi, hai bên cho nhau chào hỏi qua, cậu liền cùng người hướng dẫn đi sân bóng.

"Cuối cùng bỏ được đem người thả ra?" Trần Huy đổi xong quần áo, cầm túi cùng Chu Thừa An sóng vai đi hướng sân bóng.

"Ừm." Vừa đến bên ngoài, đầu tiên anh hướng bên cạnh sân bóng qua đi, Lý Chiết đang ở người hướng dẫn chỉ đạo hạ học tập nắm vợt bóng, tựa hồ cảm giác được ánh mắt của anh, đột nhiên ngẩng đầu nhìn qua.

"Không nghĩ tới a không nghĩ tới......" Trần Huy chú ý tới Chu Thừa An hành động, vẻ mặt không thể tưởng tượng, hắn vốn dĩ cho rằng chính mình đã ở rạp chiếu phim kiến thức quá bạn tốt một mặt khác, lại không nghĩ rằng ngắn ngủn hai tháng hai người kia thế nhưng so với trước càng dính.

Chu Thừa An đối với cậu cười, quay lại đầu nhìn về phía bạn tốt. "Sao vậy?"

"Không có việc gì......" Trần Huy bất đắc dĩ mà lắc đầu, đi đến sân bóng ghế dựa, buông túi bắt đầu làm nóng cơ thể, hắn ngoài miệng không chịu ngồi yên, nhớ tới buổi sáng từ bằng hữu chỗ đó nghe được sự, liền tùy tiện hỏi một câu, "Ai, nghe nói em trai cậu tối hôm qua đùa giỡn Lý Chiết bị cậu ấy đánh tiến bệnh viện?"

"Đã không phải em tôi." Chu Thừa An lạnh nhạt đáp, làm nóng cơ thể xong lấy ra tiền xu ném không trung.

Trần Huy nhìn vứt tiền xu kết quả, bĩu môi tiếp theo Chu Thừa An nói: "Quả nhiên, tôi nói người này cũng đủ ngốc, cậu vì Lý Chiết liền Vạn Duy Vệ tổng đều vặn ngã, hắn như vậy còn không phải là hướng họng súng đâm sao."

Chu Thừa An từ trong túi lấy ra tennis cùng vợt bóng, nghe Trần Huy nhắc tới cái kia cầm thú, trên mặt hiện lên một tia hận ý. Vệ tổng chính là Lý Chiết trước kia chủ nhân, phía trước bọn họ ở WC trong trung tâm thương mại gặp qua, nếu lúc ấy hắn không có quấy rầy Lý Chiết, Chu Thừa An khả năng còn nhớ không nổi người này, nhưng nếu chính hắn chủ động đưa tới cửa, tự nhiên sẽ không dễ dàng buông tha. Mấy tháng nay anh phái người điều tra hắn kinh tế cùng nộp thuế tình huống, hiện tại ngày đem hắn vào ngục giam không xa.

"Được rồi, không nói cái này," Trần Huy biết Chu Thừa An có bao nhiêu bảo bối Lý Chiết liền có bao nhiêu chán ghét Vệ tổng, rất tốt cuối tuần hắn không nghĩ làm bạn tốt lại tưởng những việc đáng ghét kia, chạy nhanh cầm lấy vợt bóng đi vào sân bóng, đồng thời nói sang chuyện khác, "Mấy ngày hôm trước tôi ở một bữa tiệc gặp được quán quân Quách Minh, cùng cậu ta học mấy chiêu, hôm nay vừa lúc bắt cậu luyện tập."

Đối mặt Trần Huy khiêu khích, Chu Thừa An mặt không đổi sắc, cũng không đáp lại, chỉ là thử tennis trạng thái, thuận tiện nhìn thoáng qua trên sân khác đang học tập Lý Chiết, sau đó thu hồi ánh mắt bày ra tư thế chuẩn bị phát bóng.

"Tôi nói huynh đệ, chơi bóng liền không cần tú ân ái đi, ta này lớn tuổi độc thân nam thanh niên có điểm chịu không nổi a." Trần Huy một bộ hâm mộ ghen tị hận bộ dáng.

"Cậu có ba người bạn gái." Chu Thừa An chỉ là trần thuật sự thật. Anh đem cầu cao cao vứt khởi, dẫn chụp cánh tay, vững vàng phát ra một cái xinh đẹp ACE cầu, hoàn toàn không có cấp Trần Huy cơ hội.

"A! Quá không hữu hảo!" Trần Huy mắt thấy màu xanh lục tiểu cầu từ bên người bay qua, lại căn bản không kịp chặn lại, hắn ai oán nhìn chằm chằm Chu Thừa An từ nhân viên công tác trong tay tiếp nhận bóng mới, tuy rằng bị đả kích đến quá sức, lại còn chưa quên tiếp tục phía trước đề tài, "Tôi thuần khiết bạn giường quan hệ có thể cùng cậu với Lý Chiết có thể so sánh sao, các cậu mỗi ngày cái này ân ái kính, kích thích đến tôi cái này lãng tử đều muốn tìm cá nhân kinh thiên động địa ái một hồi."

Kinh thiên động địa? Chu Thừa An nhướng mày, đối bạn tốt chọn từ không tỏ ý kiến, trở lại giữa sân lại lần nữa làm tốt phát bóng chuẩn bị. Thấy anh không có đáp lại, Trần Huy cũng không lại khơi mào những đề tài khác, nghiêm túc mà ở sân bóng bên kia dọn xong tư thế chờ đợi tiếp cầu.

Chu thừa an lại đã phát một cáiACE cầu.

"A a a a!" Cùng hào hoa phong nhã bề ngoài cực không tương xứng, Trần Huy ném xuống vợt bóng ngửa mặt lên trời thét dài.

Đối diện Trần Huy ở nổi điên, Chu Thừa An phảng phất không có nhìn đến, anh ở cầu võng bên kia yên lặng nhìn cách đó không xa Lý Chiết, thẳng đến bạn tốt phát tiết xong, cầm lấy vợt bóng một lần nữa bắt đầu thi đấu.

Sự thật chứng minh cho dù có quán quân chỉ đạo, Trần Huy tennis tiêu chuẩn cùng Chu Thừa An vẫn là có nhất định chênh lệch, ở kế tiếp gần một giờ hắn bị đánh cái hoa rơi nước chảy, từ đầu tới đuôi đều ở thở hồng hộc mà đuổi theo cầu chạy, cuối cùng mệt đến không được, dứt khoát liền từ bỏ, đứng ở tại chỗ chờ Chu Thừa An dùng cuối cùng một cái ACE cầu tuyên cáo thi đấu kết thúc.

"Lần sau tôi tìm Mang Mưu đánh." Trần Huy tê liệt ngã xuống ở ghế trên, vô lực xoa trên đầu mồ hôi.

"Trong chốc lát luyện một chút phát bóng." Chu Thừa An đối Trần Huy nói chuyện, đôi mắt lại nhìn chăm chú vào người bên cạnh sân bóng, Lý Chiết bọn họ lúc này vừa lúc cũng ở nghỉ ngơi, tuổi trẻ nữ hài đối mặt nam nhân vừa nói vừa cười, hai người thoạt nhìn ở chung không tồi.

"Oke......" Trần Huy thở dài, vô ý thức mà theo Chu Thừa An ánh mắt vọng qua đi, nhìn đến bên kia tình huống, đột nhiên có tinh thần, cọ đến ngồi dậy, "Ai nha, người hướng dẫn lớn lên khá xinh đẹp a, cười thành như vậy khẳng định là coi trọng Lý Chiết nhà cậu. Ai, bất quá cũng trách cậu, câu lạc bộ lại không phải không có nam hướng dẫn, cậu như thế nào liền cấp Lý Chiết chọn cái nữ?"

"Em ấy sẽ sợ." Chu Thừa An bình tĩnh đáp, Lý Chiết ở đối mặt xa lạ nam nhân sẽ khủng hoảng, đây là mười năm tính ngược ở trên người cậu lưu lại di chứng.

Trần Huy mắt trợn trắng: "Huynh đệ, không cần hộ thành như vậy đi, cậu đây là yêu đương vẫn là dưỡng hài tử?"

Chu Thừa An khẽ cười, không có đáp lại bạn tốt vui đùa lời nói, đôi mắt anh vẫn gắt gao khóa ở Lý Chiết, quả thực như là dưới sân khấu truy đuổi thần tượng, nửa bước đều không có lệch khỏi quỹ đạo.

Có lẽ là ánh mắt anh quá mức mãnh liệt, ở sân bóng bên kia, Lý Chiết cùng Văn Đình không hẹn mà cùng quay đầu nhìn lại đây.

"Chu tiên sinh bên kia giống như đánh xong." Văn Đình giơ lên bình nước uống một ngụm.

"Ừm." Lý Chiết vừa thấy đến Chu Thừa An liền rốt cuộc chú ý không đến người khác, chỉ là theo bản năng mà đáp lời.

Lý Chiết ở cùng Chu Thừa An đối diện, Văn Đình lại quay lại đầu nhìn cậu, một đôi mắt to lập loè sáng ngời, trắng nõn trên mặt nhiễm nhàn nhạt đỏ ửng, hiển nhiên là đối cái này mới vừa nhận thức không lâu anh tuấn nam nhân động tâm.

"Chu tiên sinh giống như cùng cậu quan hệ thực tốt." Lý Chiết lời nói thiếu, Văn Đình không thể không nỗ lực tìm đề tài. Chu Thừa An là câu lạc bộ hội viên, Văn Đình phía trước liền gặp qua anh rất nhiều lần, anh lớn lên cũng rất đẹp, là nữ nhân đều sẽ chú ý, nhưng là so với lạnh như băng Chu tổng, Văn Đình càng thích ôn hòa thành thật Lý Chiết.

Lý Chiết đỏ mặt lên, thẹn thùng gật đầu, vì che dấu ngượng ngùng, cầm lấy khăn lông ở đã không có mồ hôi trên mặt lau hai cái.

Văn Đình vì Lý Chiết khó hiểu phong tình ở trong lòng âm thầm thở dài.

"Các cậu là bạn tốt?" Cô theo phía trước đề tài hỏi. Chu Thừa An thân phận câu lạc bộ nhân viên đều rất rõ ràng, nếu Lý Chiết cùng cậu là bằng hữu, kia gia thế khẳng định không tồi.

"Không......" Lý Chiết đầu tiên là thành thật phủ nhận, ngay sau đó ý thức được chính mình giống như đáp sai rồi, ngẩn người thu hồi ánh mắt nhìn Văn Đình.

Văn Đình quả nhiên là vẻ mặt kinh ngạc, chớp chớp đại đại đôi mắt chần chờ hỏi: "Vậy các cậu là......"

"Ừm......" Lý Chiết ngượng ngùng mà cúi đầu, tránh đi Văn Đình nghi hoặc ánh mắt, cậu cũng không biết nên như thế nào định nghĩa chính mình cùng Chu Thừa An quan hệ, không ngừng là tính nô cùng chủ nhân, nhưng muốn nói khác......

"Thân thích?" Bề ngoài thành thục nam nhân lại biểu hiện đến như thế đơn thuần, Văn Đình trong lòng mẫu tính lập tức bị kích phát, nhịn không được hảo tâm nhắc nhở.

Lý Chiết lắc đầu, khó khăn thời khắc bản năng lại nhìn về phía chủ nhân, Chu Thừa An giống như thu được cậu xin giúp đỡ, đối Trần Huy nói câu lời nói sau đi đến chỗ cậu.

"Thực xin lỗi." Lý Chiết cùng Văn Đình tiếp đón một tiếng, không đợi đối phương đáp lại liền mau chân đi qua.

Chu Thừa An mở cửa, nắm lấy Lý Chiết tay. "Xảy ra chuyện gì vậy?"

"Không có việc gì ạ." Cậu nhìn đến chủ nhân trên trán còn có chút mồ hôi, tự nhiên mà nâng lên cánh tay dùng khăn lông giúp anh xoa xoa, sát xong lúc sau mới ý thức được chính mình làm cái gì, giơ tay tức khắc dừng ở không trung. Đối với trước kia thân là tính nô Lý Chiết tới nói, như vậy hành vi tuyệt đối là vi phạm quy tắc, mà hiện tại tuy rằng biết chủ nhân sẽ không để ý, cậu vẫn là nhịn không được có chút hoảng hốt.

"Anh cùng Trần Huy luyện phát bóng," Lý Chiết người yêu săn sóc hành động lại bình thường, Chu Thừa An kéo xuống tay cậu, ở vận động sau nóng lên trên má hôn một cái tỏ vẻ cảm tạ, "Em xong rồi liền tới đây."

"Vâng." Lý Chiết mặt càng nhiệt càng đỏ, cậu nhìn theo chủ nhân rời đi, tại chỗ hoãn trong chốc lát, đi trở về đến Văn Đình bên người.

"Khụ," thấy vừa rồi màn này, Văn Đình hoàn toàn minh bạch Lý Chiết cùng Chu Thừa An quan hệ, mặt cô cũng đỏ bừng, như là so đương sự Lý Chiết còn ngượng ngùng, "Cho nên, các cậu là người yêu?"

Lý Chiết tâm đột nhiên nhảy dựng, lúc sau nhỏ giọng đáp: "Ừm."

Văn Đình tươi cười vẫn như cũ xán lạn, "Đến đây đi, chúng ta tiếp tục."

Cậu cầm lấy vợt bóng, đi theo Văn Đình phía sau đi trở về sân bóng.

Thật vất vả nhìn trúng người không chỉ có có ái nhân, hơn nữa vẫn là đồng tính, Văn Đình có chút tiếc nuối, nhưng không biết như thế nào còn rất cao hứng, ở kế tiếp huấn luyện cô xem Lý Chiết ánh mắt cùng phía trước hoàn toàn bất đồng, làm vẫn luôn chú ý cô Trần Huy rất là thưởng thức.

"Cái này tính cách rất hợp tôi ăn uống nha." Lại bị Chu Thừa An nhìn luyện nửa giờ phát bóng, khi sửa sang lại trang bị Trần Huy cùng Chu Thừa An giống nhau nhìn về phía bên cạnh sân bóng, như suy tư gì mà quan sát đến Văn Đình.

"Kinh thiên động địa ái một hồi?" Chu Thừa An trước tiên thu thập đồ vật, lược hạ như thế một câu, liền gấp không chờ nổi mà đi cách vách cùng ái nhân gặp gỡ.

"......" Gió lạnh quất vào mặt, trước nay không nghĩ tới sẽ bị đại khối băng Chu Thừa An cười nhạo Trần Huy một người sững sờ ở tại chỗ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com