TruyenHHH.com

[Edit - Cao H] Quy định phạm vi hoạt động - Kiều Tùng (Hoàn)

Chương 11: Lần đầu tiên huấn luyện

Huepaoo

Sinh nhật qua đi, cuối tuần Lý Chiết bất an cùng chờ mong đã đến.

Hôm nay sau bữa sang, Lý Chiết giống mọi hôm tiễn Chu Thừa An đi làm, một giờ sau Lý quản gia báo xe đưa cậu đi đã chuẩn bị xong.

Một mình ngồi trên xe, nhìn xe càng ngày càng xa Chu phủ ngoài cửa sổ càng ngày càng vắng đường phố, cậu cảm thấy hoảng hốt, đây là lần đầu tiên cậu đi ra ngoài một mình, không có chủ nhân ôm ấp, cũng chỉ có thể dựa gần vào cửa xe đạt được một chút cảm giác an toàn.

Lý Chiết biết cậu đã gần 30 tuổi, là một người đàn ông nên có trách nhiệm, nhưng cùng người xa lạ ngồi trong xe, cậu thật sự hy vọng chủ nhân ở bên cạnh cậu.

Lấy ra di động, Lý Chiết mở danh bạ, nhìn trên màn hình hiện ra tên chủ nhân cùng dãy số, trong lòng hơi chút yên ổn một ít.

"Ting!" Trong xe an tĩnh đột nhiên vang lên tiếng chuông báo, màn hình di động xuất hiện một tin nhắn —— đến từ Chu Thừa An.

"Tới rồi?" Nội dung tin nhắn rất đơn giản, tuy rằng chỉ có hai chữ, lại làm Lý Chiết hoàn toàn thả lỏng lại.

"Còn không có." Cậu còn không quen sử dụng di động cảm ứng, vụng về dùng ngón trỏ ấn xuống chữ cái, rất muốn trả lời chủ nhân nhiều một ít, rồi lại không biết nên nói cái gì.

"Ừm." Chu Thừa An nhắn tin cùng anh ngày thường nói chuyện hoàn toàn là cùng một phong cách, căn cứ Lý Chiết đối chủ nhân hiểu biết, anh nói như vậy trên cơ bản đại biểu đối thoại đã kết thúc.

Lý Chiết không có lại trả lời tin nhắn, nhưng cũng không có tắt di động, cậu nhìn tin nhắn anh gửi nhìn thật lâu, tưởng tượng bộ dáng chủ nhân ngồi ở trong văn phòng đánh ra chúng nó.

"Tới rồi, Lý tiên sinh."

Lý Chiết nghĩ đến nhập thần, thế nhưng không có chú ý tới xe dừng lại, tài xế mở cửa xe, cậu xuống xe mới phát hiện mình đã đứng trước một căn nhà ba tầng.

"Lý Chiết!" Đột nhiên nghe được tên của mình, Lý Chiết phản xạ có điều kiện nhìn nơi thanh âm phát ra, thấy được cách đó không xa chạy bộ tới Mang Quyền.

Cậu đi mau hai bước. "Mang...... Mang Quyền."

"Nếu tới, liền cùng mọi người giống nhau kêu tôi đội trưởng đi." Nghe ra cậu trong giọng nói mất tự nhiên, Mang Quyền nhiệt tình ôm lấy bờ vai của cậu "Đi, tôi trước mang cậu đi phòng thay quần áo."

Trên vai truyền đến thuộc về một người khác nhiệt độ, Lý Chiết thân thể cứng đờ mà bị Mang Quyền kéo về phía trước đi, cậu biết rõ đối phương không có ác ý, vẫn không có biện pháp thả lỏng lại, ngắn ngủn mấy tháng, cái này đã từng mỗi ngày đều phải bị bất đồng nam nhân tiến vào thân thể đã không thói quen đến từ chủ nhân bên ngoài đụng vào.

"Trang bị đều vì cậu chuẩn bị tốt, đều đặt ở phòng thay quần áo, đồng phục huấn luyện, giày chơi bóng, dụng cụ hỗ trợ, tí nữa cậu nhìn xem còn thiếu cái gì." Không có cảm giác được Lý Chiết biến hóa, Mang Quyền thực tự nhiên vừa đi vừa buông xuống cánh tay.

Bình tĩnh lại thân thể khẩn trương, cậu cảm kích đáp lại: "Dạ, cảm ơn...... Đội trưởng."

Đội trưởng. Này hai chữ từ Lý Chiết trong miệng nói ra, kích thích xa xăm ký ức. Thật lâu trước kia cậu cũng từng như vậy gọi một người khác, lúc ấy tuổi trẻ người nọ trong mắt cậu không chỉ là đội bóng tinh thần lãnh tụ, càng là quan trọng nhất bằng hữu, là đại ca đối cậu chiếu cố, nhưng là sau lại......

Một gương mặt mang theo nụ cười dâm đãng hiện lên trong đầu Lý Chiết, làm cậu nhịn không được ở ấm áp đầu thu rùng mình.

"Xảy ra chuyện gì vậy?" Nhận thấy được cậu khác thường, Mang Quyền lập tức ngừng lại.

"Không có việc gì ạ." Lý Chiết lắc đầu, đem không thoải mái hồi ức từ trong óc đuổi ra đi.

"Thật vậy?" Cậu sắc mặt trắng bệch, Mang Quyền có chút không yên tâm, "Thân thể nếu là không thoải mái đừng miễn cưỡng, chúng tôi mỗi ngày đều huấn luyện, chờ cậu khỏe hơn lại đến cũng được."

"Thật sự không có việc gì, đội trưởng." Lý Chiết xả lên khóe miệng cười một chút, Mang Quyền trong mắt chân thành quan tâm làm cậu ấm áp rất nhiều.

"Được" Nửa tin nửa ngờ nhìn cậu, Mang Quyền đẩy ra cửa sau.

Cùng với ập vào trước mặt mùi cỏ, xuất hiện ở bọn họ trước mắt chính là sân huấn luyện vô cùng rộng, mặt cỏ được tu bổ hợp quy tắc, hai sắc cỏ xanh giao nhau, mặt trên dùng sơn trắng phun ra sân bóng làm ô vạch.

Quen thuộc không khí cùng cảnh sắc gợi lên Lý Chiết đáy lòng hoài niệm, làm cậu nhịn không được đi về phía trước.

"Như thế nào, cũng không tệ lắm đi." Mang Quyền đi đến bên cạnh cậu, tự hào mà nhìn một tay hắn thành lập lên địa phương.

"Nơi này tất cả đều là của các anh?" Nhìn này cùng đội bóng chuyên nghiệp không khác nhau mấy, cậu kinh ngạc mở to mắt.

"Không sai, đều là của "chúng ta"." Tăng thêm ngữ khí, Mang Quyền ở chính mình cùng Lý Chiết qua lại chỉ chỉ.

"Cảm ơn." Cậu không biết còn có thể nói cái gì, liền tính Mang Quyền là bởi vì chủ nhân mới có thể nói như vậy, cậu cũng cảm thấy rất cảm động.

"Người một nhà, khách khí cái gì." Mang Quyền nói vỗ vỗ Lý Chiết phía sau lưng, hắn nhìn thoáng qua đồng hồ, ngay sau đó duỗi tay chỉ hướng xa hơn một chút một đống phòng nhỏ, "Bên kia chính là phòng thay quần áo. Đi thôi, chúng ta đi trước thay quần áo."

"Được."

Hắn mang Lý Chiết đi hướng phòng thay quần áo. Hắn thân cao chân dài, may mắn cậu thường xuyên rèn luyện đuổi kịp hắn cũng không tính cố sức.

Không bao lâu hai người liền đi tới cửa phòng thay quần áo.

"Phòng này là chúng ta phòng thay quần áo." Mang Quyền mang theo Lý Chiết tiếp tục đi phía trước, đẩy ra một phòng khác, "Phòng này là của cậu."

"Cảm ơn đội trưởng."

Đối Mang Quyền gật đầu, cậu đang chuẩn bị đi vào phòng thay quần áo, lại đột nhiên bị đối phương ngăn cản.

"Chờ một lát, Lý Chiết, có chuyện yêu cầu cùng cậu nói một chút......" Khó xử mà nhăn lại mi, Mang Quyền do dự trong chốc lát, ánh mắt từ Lý Chiết nghi hoặc mặt chuyển qua bên cạnh cửa, "Bởi vì muốn giải thích tại sao có phòng riêng thay quần áo, tôi cùng Chu ca thương lượng lúc sau...... Đã đem các cậu quan hệ nói cho đồng đội khác......"

"Không......" Ngày mùa thu xán lạn ánh mặt trời nháy mắt biến thành vô biên hắc ám, cậu phát run môi chỉ có thể phun ra này một chữ. Cậu không dám tưởng tượng tính nô thân phận bị biết được sau, chính mình sẽ được đến như thế nào đối đãi, nơi này người có lẽ sẽ không chạm vào cậu, nhưng những cái đó khinh bỉ ánh mắt cùng vũ nhục lời nói đối với cậu cũng giống như thân thể bị ngược đãi đáng sợ.

"...... Tôi cùng bọn họ nói Chu Thừa An chiếm hữu dục rất mạnh, không thích nam nhân khác nhìn đến thân thể bạn đời......" Không có chú ý tới cậu vẻ mặt thống khổ, Mang Quyền nói.

"...... Bạn đời?" Vừa mới còn tuyệt vọng Lý Chiết ngốc.

"Ừm, tuy nhiên cậu không cần lo lắng, ở trong đội của tôi không có ai kỳ thị đồng tính luyến ái." Mang Quyền vỗ bộ ngực bảo đảm.

"...... Bạn đời?" Trong đầu Lý Chiết đều là hai chữ này.

"Đúng vậy, các cậu hai người đàn ông trưởng thành, nói bạn trai cũng không thích hợp lắm." Mang Quyền cẩn thận suy tư một chút.

Lý Chiết ngẩng đầu lên. "Không, tôi không phải...... Không phải......"

Không phải bạn trai, càng không phải...... bạn đời, cậu là chủ nhân tính nô, chỉ là tính nô, không có khả năng trở thành bạn đời.

Lý Chiết nói cũng không hoàn chỉnh, nhưng nhớ tới cậu phía trước biểu hiện, lại liên hệ đến xuất thân, Mang Quyền cũng hiểu.

Người này hóa ra còn không rõ, hắn ý thức được. Chu Thừa An đối với cậu, bọn họ là bạn bè xem đến rõ ràng, đều cho rằng người này hiện giờ đã cả ngày ngâm mình ở mật hưởng thụ Chu Thừa An ôn nhu, lại không nghĩ rằng đương sự thế nhưng hoàn toàn không hiểu. Mang Quyền mơ hồ có thể đoán được nguyên nhân tạo thành loại này hiện trạng, hắn muốn khuyên cậu, nhưng cũng biết lấy thân phận của hắn có chút không thể nói lời đến quá sâu.

"Lý Chiết, hảo hảo ngẫm lại Chu ca là đối xử với cậu như thế nào." Châm chước một chút, Mang Quyền nắm lấy cánh tay cậu, làm hoảng loạn người nhìn về phía mình, "Cậu ấy như thế nào đối với cậu, ở chúng ta trong mắt cậu chính là cái gì thân phận, cái khác không quan trọng, hiểu sao?"

Mang Quyền kiên định ánh mắt cùng trịnh trọng ngữ khí làm Lý Chiết dần dần bình tĩnh lại.

"Đã hiểu ạ." Lý Chiết không ngu ngốc, Mang Quyền ý tứ cậu có thể lý giải, nhưng lại khuyết thiếu dung khí theo đối phương chỉ ra phương hướng tiếp tục tưởng đi xuống.

Chủ nhân như thế nào đối đãi cậu? Thực tốt thực tốt. Nhưng rốt cuộc có bao nhiêu tốt, Lý Chiết không dám biết, nếu không có được, liền vĩnh viễn sẽ không mất đi, cậu hiểu nhất đạo lý này.

Nhìn đến Lý Chiết biểu tình, hắn liền biết cậu để tâm vào chuyện vụn vặt, hắn còn tưởng lại nói hai câu, lại đột nhiên nghe được sau lưng vang lên những người khác nói chuyện thanh âm.

"Được rồi, tôi nói cậu trở về hảo hảo suy nghĩ một chút, hiện tại đi thay quần áo đi." Bất đắc dĩ mà đấm một chút vai, Mang Quyền buông ra tay lui ra phía sau, từ trong túi móc ra màu lam chìa khóa, để vào trong tay cậu.

"Cảm ơn đội trưởng." Nơi xa đang có hai người dẫn theo túi dụng cụ đi tới, Lý Chiết cũng biết lúc này không phải thời gian có thể miên man suy nghĩ, đối Mang Quyền gật đầu, xoay người đẩy cửa ra.

Vào phòng thay quần áo lúc sau Lý Chiết cẩn thận mà để xuống chìa khoá, sau đó đánh giá khởi trong phòng. Đây là gian nhà ở diện tích không lớn, bố cục cũng đơn giản, bên ngoài phòng thay quần áo chỉ bày tủ thay quần áo cùng ghế dài, bên trong còn có một cánh cửa, thoạt nhìn hẳn là phòng tắm.

Đi đến tủ quần áo, Lý Chiết sờ sờ mặt trên treo đồng phục, lại cúi đầu nhìn về phía bãi đến chỉnh tề giày chơi bóng cùng hộ cụ. Mất đi đã lâu đồ vật, hiện giờ trở lại trước mắt, cậu biết tất cả đều đến nhờ ai.

"Suy nghĩ cẩn thận lại Chu ca đối xử với cậu như thế nào." Mang Quyền nói phảng phất lại ở bên tai Lý Chiết vang lên. Cậu tựa như thủy thủ bị tiếng ca của Siren dụ hoặc, dự cảm chính mình đã chạy trời không khỏi nắng.

"Thực tốt thực tốt." Lý Chiết nhẹ giọng nói, cởi quần áo thay đồng phục huấn luyện. Áo đá bóng, quần, tất, giày, bang quấn đầu gối, cậu thuần thục mặc chỉnh tề, giờ phút này cậu mới biết được thân thể này nhớ kỹ không chỉ là những cái đó dạy dỗ cùng tra tấn, còn có thói quen thời niên thiếu.

Bất quá thực đáng tiếc mặc trên người bộ quần áo này, đã không phải là đã từng cái kia sạch sẽ người. Hiện tại Lý Chiết không xứng với chủ nhân tốt đẹp.

Siren tiếng ca đột nhiên im bặt, Lý Chiết mở ra phòng thay quần áo.

"Xong rồi? Đi, mang cậu làm quen đồng đội một chút." Làm bộ không có nhìn đến cậu trầm trọng thần sắc, chờ ở bên ngoài Mang Quyền phất tay tiếp đón.

"Được." Lý Chiết đi theo đội trưởng phía sau vào phòng thay quần áo bên cạnh, vừa vào cửa cậu liền cảm nhận được bên trong nhiệt liệt không khí, trước mắt hai mươi mấy người trẻ tuổi đang cười đùa, trên không trung thường thường bay qua một đoàn khăn lông, lại bị linh hoạt mà trốn tránh.

"Được rồi, các cậu nghĩ đây là vườn trẻ à, tôi vừa ra ngoài không bao lâu liền lộn xộn." Mang Quyền cười đứng ở giữa phòng thay quần áo. Thấy hắn cùng Lý Chiết, nhóm cầu thủ cũng sôi nổi tiến lại.

"Người này chính là Lý Chiết, lúc trước tôi có nói qua, từ hôm nay trở đi liền chính thức trở thành thành viên của đội bóng, mọi người hoan nghênh!" Mang Quyền nghiêng người, ý bảo Lý Chiết đứng ở bên cạnh mình.

Phòng thay quần áo vang lên một trận vỗ tay.

Tuy rằng bị người xa lạ vây quanh, nhưng trước mắt đều là chân thành gương mặt tươi cười, cậu cũng không quá mức hoảng loạn, thậm chí trong lòng nhẹ nhàng một ít, khóe miệng cười cười. "Chào mọi người!"

"Ai nha, soái ca a, fan nữ của Vương Minh Đông phải bị cậu đoạt đi rồi." Một người mặc áo thủ môn đẩy một chút người bên cạnh.

"Đm, người ta thích chính là khả năng đá bóng xuất quỷ nhập thần của tôi, cùng gương mặt đẹp không liên quan." Bị nhắc đến Vương Minh Đông xú mỹ mà sờ mặt, quay đầu chỉ vào người vừa rồi nói chuyện đối Lý chiết nói, "Cậu đừng nghe người này nói bừa, cậu ta chính là hâm mộ chúng ta lớn lên đẹp trai, muốn châm ngòi quan hệ. Đầu năm nay fan đều thực bác ái, trong lòng không biết có bao nhiêu thần tượng đâu, them cậu một cái không nhiều lắm, tôi không ngại."

Vừa nghe đến "tôi không ngại" bốn chữ, Lý Chiết đã bị chọc cười, cậu nhiều năm không cùng người giao tiếp, cũng sẽ không nói, chỉ là thật mạnh gật đầu tỏ vẻ lý giải.

Thấy trạng thái của cậu không tồi, Mang Quyền cũng thả lỏng, kế tiếp hắn vì Lý Chiết giới thiệu tên của mọi người, sau đó thuyết minh kế hoạch huấn luyện liền mang theo mọi người đi huấn luyện.

Bởi vì Mang Quyền đã từng tham gia huấn luyện có được giấy chứng nhận huấn luyện viên bóng đá, bởi vậy đảm nhiệm chức đội trưởng cùng huấn luyện viên đội bóng, mỗi ngày nội dung huấn luyện đều là hắn chế định. Lý Chiết mấy năm nay liền tính vẫn luôn ở rèn luyện, thể lực cùng chân chính cầu thủ vẫn là có nhất định chênh lệch, cho nên sau khi chậm chạy cùng áp chân chờ nhiệt thân vận động, Mang Quyền liền vì cậu sắp xếp huấn luyện thể lực tiến hành một chọi một khôi phục.

Ở quen thuộc sân cỏ chạy vội, cái loại này mềm mại lại kiên định cảm giác làm Lý Chiết hưng phấn không thôi, phảng phất tìm về cảm giác khi thiếu niên hướng về mục tiêu đi tới chỗ nào cũng không sợ hãi, cậu chăm chỉ làm động tác huấn luyện viên yêu cầu, liền hoàn thành hai giờ huấn luyện.

"Cảm giác như thế nào?" Sau khi chấm dứt, Mang Quyền đi phòng thay quần áo đi bên cạnh Lý Chiết.

"Thực tốt" Lý Chiết mang theo thỏa mãn tươi cười dùng khăn long lau trên mặt mồ hôi, cảm thấy như vậy trả lời không đủ, cậu lại bỏ thêm một câu "Thật cao hứng."

"Vậy là tốt rồi. Hôm nay chắc là cậu sẽ không ở đây ăn cơm, ngày mai tôi lại mang cậu đi nhà ăn đi." Nhìn đến người đứng ở trước cửa phòng thay quần áo, Mang Quyền vỗ Lý Chiết vai, biết điều mà rời đi.

"Cái gì?" Lý Chiết nhìn Mang Quyền bóng dáng, không thể hiểu được lời nói của đối phương mà hoang mang không thôi, cậu đứng ở tại chỗ nhìn một hồi, thật sự nghĩ không ra, đành phải lắc đầu đi về phòng thay quần áo của mình.

Đi hai bước, cuối cùng cậu cũng phát hiện người đứng cách đó không xa, thân hình cao lớn nam nhân ăn mặc một thân tây trang, ở ngẩng đầu nhìn về phía cậu khi lộ ra trên thế giới này khuôn mặt cậu quen thuộc nhất.

"Chủ nhân......" Lý Chiết trên mặt ngây dại, thân thể lại tự động chạy vội qua đi, cậu ở trước mặt Chu Thừa An dừng lại, không biết nên nói cái gì, chỉ là ngơ ngác mà ngửa đầu nhìn chủ nhân.

"Kết thúc?" Anh duỗi tay đẩy tóc mái ra trên trán mướt mồ hôi của cậu.

"Dạ."

"Có mệt hay không?"

"Không mệt."

"Đói bụng?"

"Có một chút."

"Tưởng về nhà vẫn là ở bên ngoài ăn cơm?"

"Về nhà."

"Ừm...... Khóc cái gì?" Anh ôm lấy eo cậu, cúi đầu hôn hôn trước mặt ướt át đôi mắt. Vừa rồi khi hai người nói chuyện anh liền nhìn thấy Lý Chiết hốc mắt một chút đỏ, vốn tưởng rằng cậu sẽ nhẫn được, không nghĩ tới cuối cùng vẫn là tiết ra nước mắt.

Cậu không nói lời nào, đột nhiên tiến lên nửa bước, đem chính mình chôn nhập trong ngực chủ nhân.

Trên người cậu tản ra nhàn nhạt mùi mồ hôi, Chu Thừa An lại không chút do dự ôm chặt cậu. "Xảy ra chuyện gì vậy?"

Chủ nhân đối xử với cậu như thế nào? Lý Chiết chỉ là lại nghĩ tới vấn đề này, tại đây một giây, tuy rằng vẫn là không dám thừa nhận Mang Quyền cái gọi là "Bạn đời", nhưng là cậu không thể thừa nhận sẽ ở thời gian làm việc giữa trưa đến vùng ngoại thành đón cậu, anh sẽ chỉ đem cậu coi như tính nô.

"Chủ nhân......" Đột nhiên gấp gáp muốn cảm thụ chủ nhân làn da độ ấm, Lý Chiết đem mặt kề sát sườn cổ anh, "Thực xin lỗi, em lại khóc, ngài...... Ngài phạt ta đi."

"Muốn?"

Cậu nhận sai nghe tới thực đáng thương, Chu Thừa An trên mặt lại bởi vậy nổi lên ý cười, dương vật anh bởi vì đối phương chủ động đề nghị mà hưng phấn trừu động một chút, nhưng dục vọng vừa mới ngẩng đầu đã bị mạnh mẽ trấn áp đi xuống. Huấn luyện phòng thay quần áo thật sự không phải chỗ thích hợp làm tình.

Đặt câu hỏi môi liền ở bên tai, nhiệt khí phất quá, Lý Chiết nhịn không được run lập cập. Có lẽ là bởi vì biết thái độ của chủ nhân với mình có điểm khác, ở giọng nói của anh lúc nào cũng lãnh đạm cư nhiên cậu nghe ra không giống nhau cảm tình. Nếu cậu đối chính mình cũng đủ thành thật, liền sẽ thừa nhận đó là sủng ái.

"Dạ." Thân thể bỗng nhiên hư không lợi hại, cậu nhẹ nhàng gật đầu, tuy không có cái gì kích thích dâm huyệt cũng đã ướt, dính nhớp cảm giác làm cậu nhịn không được khép lại hai chân trước sau cọ xát.

"Về nhà trước đã" trừ phi bất đắc dĩ, Chu Thừa An không nghĩ ở bên ngoài làm chuyện đó, nhận thấy được Lý Chiết động tình, anh nắm lấy hai tay cậu đem người tách ra một chút, "Đi thay quần áo đi."

Cậu không đi. Nói không nên lời càng nhiều cầu hoan, cậu chỉ có thể tràn ngập khát cầu mà nhìn chủ nhân.

"Ngày đầu tiên huấn luyện, em hy vọng mọi người nhìn thấy tôi ôm em trở về?" Anh thở dài, không thể không nghiêm khắc lên, đem cậu đẩy đến xa hơn.

Chủ nhân ngữ khí làm cậu cơ khát mà nóng lên đầu óc tỉnh táo lại, một lần ở cửa hàng, cho dù chỉ làm một lần, lúc sau cậu cũng không có sức lực, xác thật là anh đem cậu ôm lên xe, khi đó đi xuống là công nhân viên thang máy, cho nên không có ai thấy, nhưng ở chỗ này, nếu muốn đi ra ngoài dọc theo đường đi rất khó không đụng tới những người khác.

"Dạ" Chủ động lui ra phía sau hai bước, Lý Chiết cúi đầu che dấu thất vọng. Chủ nhân nói chính là đúng, cậu biết, nhưng dục vọng không có được thư giải làm cậu có chút nôn nóng.

"Tôi ở bên ngoài." Thấy cảm xúc của cậu hạ xuống, Chu Thừa An hỗ trợ mở cửa ra, vì tránh cho nhìn đến thân thể cậu mà lau súng cướp cò, anh không có đi vào bên trong.

Đi qua chủ nhân vào phòng thay quần áo, Lý Chiết cởi áo đầy mồ hôi bỏ vào sọt  đựng, sợ anh chờ ở bên ngoài quá lâu, cậu nhanh chóng tẩy sạch sẽ thân thể, tóc ướt liền thay quần áo đi ra.

Trên đường về nhà, Lý Chiết quy củ ngồi ở một góc, lúc tắm rửa hạ thể chất nhầy đã bị cậu rửa sạch sẽ, nhưng vừa nhìn thấy anh, nơi đó tựa như phản xạ có điều kiện lại bắt đầu nước chảy. Cậu sợ khống chế không được chính mình, không dám ngồi gần chủ nhân quá.

Đoán ra cậu băn khoăn, anh vừa lên xe liền lấy ra máy tính công tác, vốn dĩ tính toán mượn này dời đi chú ý, lại không nghĩ rằng xem đến nhập thần sau lại thói quen mà giơ tay ôm Lý Chiết, may mắn được nửa phản ứng lại thu hồi tay.

Ô tô ở trầm mặc một đường hồi Chu phủ, tới cửa chính sau trên xe hai người đều ẩn ẩn nhẹ nhàng thở ra, xuống xe vào cửa, Chu Thừa An bảo cậu đi nhà ăn dùng cơm, anh lên lầu về phòng tắm rửa.

"Ăn no trở về phòng chờ tôi." Trước khi rời đi anh nhéo một chút Lý Chiết sườn eo.

"Dạ......" Chủ nhân động tác cũng không sắc tình, cậu lại bởi vậy mềm chân, gian nan mà đến nhà ăn, ăn không biết mùi vị gì ăn một chút cơm liền lên lầu.

Trong phòng anh đã ngồi ở mép giường chờ, Lý Chiết đi đến trước người anh liền bị ôm.

Mặt chủ nhân gần trong gang tấc, màu nâu đôi mắt thâm trầm nhìn chăm chú vào cậu, như thế lâu tới nay lần đầu tiên, Lý Chiết phát giác chính mình giống như đọc đã hiểu bên trong cảm xúc. Cậu hô hấp dần dần dồn dập, thân thể cũng đột nhiên cơ khát đến không được, nhưng lại ngạnh chống dùng còn sót lại lý trí ngăn trở tay anh vói vào trong quần áo. "Chủ nhân còn không có ăn cơm......"

"Ừm" Chu Thừa An không có thu tay lại, mà vùi đầu liếm cổ cậu, thân thể cậu run lên, trở ngại lực nháy mắt biến mất, "Trước uy no em đã."

"A......" Thực hiện được tay trực tiếp sờ lên đầu vú, thực mau Lý Chiết liền cảm giác được cái kia mềm mại địa phương đứng thẳng lên, tê dại khoái cảm làm cậu rốt cuộc không có sức lực cự tuyệt, chỉ có thể nửa khép con mắt xụi lơ ở trên giường thừa nhận âu yếm.

Cậu có cảm giác, kế tiếp quá trình liền thập phần thuận lợi, hai tay anh đem trước ngực cậu hai viên thịt viên đùa bỡn đến mượt mà gắng gượng, sau đó theo eo nghiêng hướng phía dưới xoa vỗ khẩn thật cơ bắp, cuối cùng tới phần hông kéo xuống quần cậu.

"Chủ nhân......" Nửa người dưới trần trụi lúc sau, Lý Chiết lập tức tách ra hai chân. Cậu muốn chủ nhân dương vật lấp đầy thân thể cậu, tựa như chủ nhân cường thế lại ôn nhu mà chiếm lĩnh toàn bộ thế giới của cậu.

Vừa lòng với cậu chủ động, Chu Thừa An đem ngón tay vói vào lộ ra kia hai mảnh môi mỏng, sờ soạng cởi âm đế thượng bố bộ.

"A......" Lý Chiết mày nhăn lại, trên mặt hiện lên một tia đau đớn.

"Xảy ra chuyện gì vậy?" Anh lập tức đẩy ra môi âm hộ.

"Không...... Không có việc gì, chủ nhân." Bao vây ở sườn thịt non đột nhiên tiếp xúc đến hơi lạnh không khí, hạ thân cậu không khỏi run lên. Cậu có thể cảm giác được chủ nhân ánh mắt dừng ở cậu dị dạng hạ thể, nhưng là lúc này đây, đáy lòng nảy lên tới cũng không phải dĩ vãng cái loại này mãnh liệt cảm thấy thẹn cảm.

Chủ nhân thích thân thể này. Từ lúc chủ nhân nói như vậy, mỗi lần lên giường Lý Chiết đều phải ở trong lòng lặp lại mấy lần, bất quá hôm nay, cậu cho phép chính mình ở phía sau hơn nữa một tiểu câu, có lẽ...... có lẽ...... Chủ nhân thích không chỉ là thân thể cậu.

"A......" Cái này ý tưởng mới vừa ở trong đầu hiện lên, toàn thân cậu tựa như cháy giống nhau đột nhiên phiên khởi sóng nhiệt.

Thân mình đột nhiên bắt đầu phát run, cho rằng cậu đau đến khó chịu, Chu Thừa An càng thêm cẩn thận xem kỹ bị tách ra cánh môi. Căn màu đỏ sậm côn thịt xác thật nhìn qua không có gì dị thường, nhưng cũng có lẽ là lúc vận động cùng bố bộ lặp lại cọ xát, âm đế hai sườn môi âm hộ nội đã sưng khởi.

"Đau không?" Anh cúi đầu, nhẹ nhàng ở đỏ lên nộn hoa môi liếm một chút.

"Ô...... Không đau......" Lý Chiết không tự chủ được mà dựng thẳng hạ thân đón nhận anh, bị đầu lưỡi âu yếm quá đến địa phương không chỉ có không đau, ngược lại còn thực thoải mái. Này không phải chủ nhân lần đầu tiên vì cậu khẩu giao, nhưng lúc nào cậu cũng có cảm giác được yêu thương.

Ăn ý mà lĩnh hội Lý Chiết ý tứ, đôi tay anh tách hai mảnh thịt môi, lại lần nữa liếm láp chỗ trầy da.

"A......" Môi âm hộ được ôn nhu chiếu cố, cậu sảng đến banh thẳng thân thể, âm đế giống dương vật sung huyết thẳng thắn, bị mềm mại đầu lưỡi lơ đãng đảo qua, mang đến càng thêm mãnh liệt khoái cảm, "Âm đế...... Chủ nhân...... Âm đế cũng muốn......"

"Ừm" Anh thỏa mãn yêu cầu của cậu. Anh di động phần đầu, từ hệ rễ hướng về phía trước đem âm đế phía trước phía sau liếm hai lần, sau đó lại dùng đầu lưỡi chuyển vòng mà quấn lấy nho nhỏ côn thịt khảy khiêu khích.

"A...... Không......" Lý Chiết nhịn không được vặn khởi eo, đôi tay như là chịu không nổi giống nhau nắm chặt dưới thân khăn trải giường, mẫn cảm địa phương bị tùy ý đùa bỡn, làm phía dưới sinh ra mãnh liệt muốn nước tiểu, "Chủ nhân...... Khó chịu...... Tắc...... Nút lọ...... Ô ô ô......"

Cậu rên rỉ làm như chịu đủ thống khổ, lại giống như mãn hàm vui thích, phảng phất ở cầu xin giải thoát, cũng ở khát vọng càng kịch liệt đối đãi, Chu Thừa An nghe vào trong tai bị khơi dậy thi ngược dục vọng, không chỉ có không có như cậu muốn rút đi niệu đạo tắc, ngược lại một ngụm ngậm lấy âm đế bổng hung hăng mút vào.

"Không! Triều xuy! Chủ nhân, mẫu cẩu muốn triều xuy!" Âm đế bị khoang miệng đè ép, cậu mở ra chân liền bắt đầu kịch liệt trừu động, niệu đạo tê mỏi lợi hại, chất lỏng phun trào, lại cố tình bị nút lọ lấp kín không đường ra.

Anh không để ý đến Lý Chiết cầu xin, vẫn là mạnh mẽ mút âm đế.

"Không cần, chủ nhân! Hư rớt! Mẫu cẩu sẽ hư rớt!" Âm đế mỗi một chút đụng vào đều sẽ khiến bàng quang chất lỏng tăng gấp bội, áp lực cực lớn tễ đến niệu đạo đau đớn khó nhịn, bên trong no căng như là giây tiếp theo liền sẽ nổ tung. Lý Chiết toàn thân đều bắt đầu co rút, trên mặt vô pháp khống chế chảy xuống nước mắt.

Cảm giác được cậu đã đến cực hạn, không nghĩ làm cậu thật sự khó chịu, anh buông ra, chậm rãi xoay tròn lôi ra niệu đạo tắc.

"A a a a a!" Hạ thân cao cao củng khởi, một đại dâm dịch từ Lý Chiết chịu đủ tra tấn niệu đạo phun ra, hơn hai mươi giây triều xuy, cậu ở trên giường vẫn như cũ không chịu khống chế mà trừu động, thật sự như là đã hư rớt.

Sau khi kịch liệt triều phun, Lý Chiết vô lực ngã hồi trên giường, anh dùng đầu ngón tay đẩy ra một bên tiểu môi âm hộ, phát hiện âm đế phía dưới cái kia nho nhỏ thịt khổng còn ở róc rách chảy ra dâm dịch.

Nếu là dĩ vãng, tiền diễn làm đến đây là được, anh không hy vọng Lý Chiết hiểu lầm thái độ của mình, cho nên sẽ không làm quá mức hỏa. Nhưng là hôm nay cậu ướt con mắt thỉnh cầu bị trừng phạt bộ dáng, làm Chu Thừa An khắc chế không được muốn đùa bỡn cậu chà đạp cậu.

Cao trào sau Lý Chiết vẫn bị thất thần, anh lại không cho cậu cơ hội khôi phục, lại lần nữa cúi đầu ngậm lấy đã mềm xuống dưới âm đế.

"Không......" Hạ thân bị mút vào thịt non thật sự quá nhạy cảm, Lý Chiết thống khổ nhăn lại mi, ý đồ xoay người tránh né chủ nhân môi lưỡi.

Làm lơ cậu cự tuyệt, anh gắt gao đè lại Lý Chiết thân thể, giống hài tử ăn kem đem âm đế toàn bộ ngậm lấy, sau đó dùng môi bọc một chút hướng về phía trước mút quá. Anh không ngừng lặp lại động tác này, thẳng đến trong miệng côn thịt lại bị bắt một lần đứng thẳng lên.

"Chủ nhân...... Ô ô ô......" Đáng sợ khoái cảm làm cậu cơ hồ nói không nên lời, đầy mặt nước mắt, liều mạng vặn vẹo thân thể lại không cách nào thoát ra chủ nhân khống chế. "Từ bỏ...... Ô ô ô......"

Trước kia vô luận là ở trên giường vẫn là dưới giường, chỉ cần Lý Chiết rớt nước mắt anh đều sẽ có chút đau lòng, nhưng hôm nay hoàn toàn tương phản, cậu khóc đến càng thảm anh liền càng muốn muốn khi dễ cậu, hàm mút âm đế tốc độ cũng trở nên càng lúc càng nhanh.

"Ô ô ô...... Chủ nhân...... Ô ô ô...... Chịu không nổi......" Phóng không quá bàng quang một lần nữa chứa đầy, không có nút lọ ngăn cản, vô pháp ở trong khoảng thời gian ngắn thừa nhận lần thứ hai triều xuy Lý Chiết chỉ có thể nỗ lực co rút lại niệu đạo. Bởi vì dùng sức hắn hai chân không tự chủ được mà khép lại, nhưng bị chủ nhân tay chặn.

"Đừng nghẹn." Chu Thừa An phun ra bị hút đến đỏ bừng thủy lượng âm đế, ngón tay nhẹ nhàng ở Lý Chiết chặn lại nước tiểu khổng tách ra một chút.

"A...a!!!" Thật vất vả tụ tập sức lực bị nháy mắt đánh tan, cậu chỉ kịp đem nắm tay nhét vào trong miệng liền hạ thể buông lỏng lại một lần triều xuy. Lần này dương vật cậu còn ở vào không ứng kỳ, chỉ có nữ huyệt niệu đạo phun ra so lần trước còn muốn khoa trương cột nước.

Không chịu nổi ngập đầu khoái cảm, Lý Chiết thân thể ở trên giường run rẩy quay cuồng, trong đầu cậu một mảnh hỗn loạn, lại rõ ràng biết chủ nhân đã thấy được cậu bộ dáng dâm loạn nhất xấu xí.

"Không có việc gì, không có việc gì, không cần phải xen vào." Phát hiện Lý Chiết ý đồ che đậy phun nước địa phương, anh đem cái tay kia kéo ra, cao trào nam nhân thân thể cơ bắp banh khởi, thoạt nhìn tràn ngập lực lượng, là anh gặp qua nhất gợi cảm hình ảnh.

Sợ cậu lăn đến dưới giường, anh ôm cậu, từng cái trấn an nhẹ hôn gương mặt cậu.

Lần thứ hai triều xuy tuy rằng càng kịch liệt, nhưng không có lần đầu tiên như vậy kéo dài, dâm dịch thực mau thành cổ bài quang. Toàn thân bủn rủn Lý Chiết thả lỏng lại dựa tiến chủ nhân trong lòng ngực, cậu nửa khép mắt, ánh mắt không có tiêu điểm, đại não bên trong cũng là trống rỗng.

"Chủ nhân......" Lý Chiết thanh âm nghẹn ngào, vô ý thức mà lầm bầm lầu bầu.

"Ừm." Trong lòng ngực thân thể trừu động dừng lại, Chu Thừa An ngón tay liền lại chui vào quen thuộc khe thịt, anh dùng lòng bàn tay xoa ấn cái kia rốt cuộc không đứng dậy lỗ nhỏ, đổi lấy Lý Chiết bi thảm rên rỉ.

"Từ bỏ...... Chủ nhân...... Mẫu cẩu thật sự chịu không nổi...... Cầu ngài......"

"Đây là trừng phạt" Anh khẽ cắn vành tai cậu, "Chính em yêu cầu mà."

"Mẫu cẩu sai rồi...... Mẫu cẩu không dám nữa...... Ô ô ô...... Chủ nhân...... Buông tha em đi......" Phun quá hai lần niệu đạo nhiệt đến nóng lên, bị ngón tay đùa bỡn thời điểm tựa như thật sự dương vật giống nhau sinh ra khủng bố khoái cảm, cậu sợ hãi cực kỳ, khóc sưng đôi mắt lại bắt đầu chảy ra nước mắt.

Cậu khóc đến như thế thảm, anh không động nữa, tuy rằng thu hồi tay, lại từ hộp đen đầu giường tìm ra một cây mang khống chế khí tiểu dương vật, bôi lên dịch bôi trơn xong cắm đi vào bị chịu tra tấn niệu đạo.

"A...... Sẽ chết...... Chủ nhân......" Liên tục triều xuy niệu đạo dị thường mẫn cảm, cắm vào khi cảm giác thậm chí so âm đạo còn mãnh liệt, hai cái đùi lại co rút run rẩy lên.

Thon dài chấn động bổng toàn bộ chôn nhập niệu đạo, chỉ để lại một đoạn ngắn lộ ở bên ngoài, dựng đứng ở hơi hơi ao hãm hồng thịt. Nhìn phúc dâm mĩ cảnh sắc, Chu Thừa An cởi trên người quần áo, anh không có biện pháp lại bảo trì thong dong, cơ hồ là gấp không chờ nổi mà mở ra hai chân cậu, đem ngạnh đến phát đau dương vật thọc vào ướt đẫm dâm huyệt.

"A...... Chủ nhân...... Chậm một chút......" Thân thể được như ý nguyện bị lấp đầy, hiện tại Lý Chiết lại chịu không nổi như vậy kích thích, chủ nhân dương vật rời khỏi lại đỉnh nhập, mỗi một chút đều vì cậu mang đến gần như cao trào khoái cảm.

Trong cơ thể cậu dị thường ấm áp, dương vật bị bao vây cảm giác thập phần thoải mái, Chu Thừa An mạnh mẽ thọc hướng chỗ sâu trong cung khẩu, nhìn đối phương sảng đến vặn vẹo mặt, ấn xuống trong tay khống chế khí.

"Không cần a a a a a!" Niệu đạo chấn động bổng động trong nháy mắt, Lý Chiết kêu to cao trào, cậu đã hoàn toàn thoát lực, thân thể làm không ra bất luận cái gì phản ứng.

Dâm huyệt kịch liệt co rút lại đè ép đến dương vật thiếu chút nữa hoạt ra ngoài, Chu Thừa An dùng sức bổ ra co chặt huyệt thịt, không lưu tình chút nào tiếp tục thao làm cao trào nam nhân.

"Ô ô ô...... Ô ô ô......" Lần này cậu là thật sự nói không ra lời, cậu như là bị thao choáng váng tê liệt ngã xuống trên giường, khóe miệng chảy ra nước bọt nhiễm ướt khăn trải giường.

Nghe được cậu thê thảm tiếng khóc, Chu Thừa An vẫn là đau lòng, anh bị tình dục khống chế không biện pháp pháp đình chỉ xâm phạm động tác, chỉ có thể cúi người hôn cậu, tận lực ôn nhu trấn an, mãi cho đến môi ma phát đau mới không tha mà rời khỏi.

"Thực mau thì tốt rồi." Chu Thừa An bảo đảm.

Nhưng sau đó, anh cũng không có tắt đi chấn động bổng, cái kia màu hồng phấn vật nhỏ vẫn ở Lý Chiết niệu đạo không biết mệt mỏi động, giảo đến cửa động nước sốt bốn phía.

"Ô ô ô...... Ô ô ô......" Lý Chiết đã hoàn toàn bị chơi hỏng rồi, giờ khắc này niệu đạo không hề là khí quan dùng bài tiết, mà hoàn toàn trở thành dương vật, chấn động bổng mang đến khoái cảm quá mức mãnh liệt, làm cậu thậm chí không cảm giác được dâm huyệt thuộc về chủ nhân dương vật.

"Thực nhanh...... Thực nhanh......" Cậu khóc hồng mặt thật sự thực đáng thương, nhưng Chu Thừa An tuy rằng miệng an ủi, tay phải lại duỗi đi xuống nhéo chấn động bổng ở niệu đạo thọc vào rút ra.

"Không!!!" Lần này kích thích thật sự quá lớn, Lý Chiết điên cuồng phe phẩy đầu, dùng tới cuối cùng lực cung ngồi dậy, đôi tay run run đi ngăn cản chủ nhân động tác, "Lấy ra đi! Lấy ra đi mà!"

Chu Thừa An đương nhiên không có làm theo, ngược lại tăng lớn lực thao niệu đạo.

"A a a!" Tay cậu ở đụng tới Chu Thừa An phía trước chợt rũ xuống, khuôn mặt lộ ra sợ hãi đến mức tận cùng, thân thể giống như cá rời đi nước run rẩy chụp đánh dưới thân nệm.

Đây là Lý Chiết lần thứ tư cao trào, sau khi chấm dứt cậu liền tiếng khóc đều phát không ra, giống cái vật chết giống nhau vẫn không nhúc nhích nằm ở nơi đó, chủ nhân dương vật ở trong thân thể cậu ra vào đến càng lúc càng nhanh, cậu lại làm không ra bất luận cái gì phản ứng.

Chu Thừa An nhìn cậu tan vỡ bộ dáng, trong lòng thi ngược dục không chỉ có không có bình ổn, ngược lại càng thêm tràn đầy, mặc dù không chiếm được đáp lại, anh vẫn như cũ hung ác thao Lý Chiết, tay nắm chấn động bổng cũng không có buông ra.

Mà Lý Chiết giống không có sinh mệnh thú bông, mềm như bông thân thể theo bị xâm phạm tiết tấu trên khăn trải giường cọ động.

Cao trào càng ngày càng gần, Chu Thừa An dương vật thọc vào rút ra càng lúc càng nhanh, anh mỗi một lần cắm vào quy đầu đều đỉnh đến chỗ sâu nhất, cơ hồ đem Lý Chiết cổ tử cung đâm tiến tử cung.

"A!" Cuối cùng một lần lại thâm lại hận cắm vào, Chu Thừa An leo lên cao trào, anh phát ra thoải mái hừ thanh, bắn tinh sau vẫn giữ luyến mà ở Lý Chiết huyệt nội đưa đẩy dương vật. Anh sở dĩ như vậy là bởi vì Lý Chiết cũng cao trào, bề ngoài cậu thoạt nhìn không có bất luận cái gì phản ứng, liền ngu dại biểu tình đều không có biến hóa, nhưng phía dưới dâm huyệt lại ở kịch liệt co rút lại, phảng phất ở giữ lại giống nhau giảo bên trong dương vật không bỏ.

"Thực xin lỗi." Ở Lý Chiết trong cơ thể lại ngây người trong chốc lát, cuối cùng thỏa mãn Chu Thừa An tỉnh táo lại, nhìn đến dưới thân cậu thảm trạng, anh lập tức bỏ ra chấn động bổng, cũng từ dâm huyệt rút ra mềm hạ dương vật.

"Ưm......" Lý Chiết nhắm hai mắt phát ra gần như không thể nghe thấy rên rỉ, cậu vô lực khép lại giữa hai chân bị thao hồng huyệt khẩu vẫn như cũ mấp máy, từ bên trong bài trừ màu trắng đục dịch, mà dưới thân màu trắng khăn trải giường có tảng lớn vệt nước, tỏ rõ vừa mới tính sự có bao nhiêu kịch liệt.

"Em uống đi." Chu Thừa An xuống giường lấy một ly nước ấm, nâng dậy suy yếu Lý Chiết, một chút uy đi xuống. Sauk hi cậu uống xong, anh lại đi phòng tắm mở nước, sau đó ôm cậu ngồi vào rộng mở bồn tắm.

"Thực xin lỗi, về sau tôi sẽ không như vậy." Giúp Lý Chiết rửa sạch thân thể thời điểm, anh lại một lần xin lỗi.

"Chủ nhân...... Không có việc gì...... Thích......" Lý Chiết mỏi mệt đến cực điểm, anh ôn nhu chiếu cố càng làm cho cậu mơ màng sắp ngủ, cậu sợ chủ nhân tự trách, chính là đáp lại rồi mới nhắm mắt.

Trong lòng ngực thân thể hoàn toàn xụi lơ xuống dưới, Chu Thừa An tĩnh tĩnh nhìn trong chốc lát Lý Chiết ngủ nhan, lại cúi đầu ở sưng đỏ mí mắt hôn một cái. Giờ khắc này trong long anh đột nhiên dâng lên một cỗ xúc động, rất muốn đối với cậu nói ra ba chữ mà anh từng cho rằng cả đời đều sẽ không nói ra.

Môi mở lại đóng, Chu Thừa An cuối cùng vẫn không có mở miệng.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com