[Edit - Cao H] Quy định phạm vi hoạt động - Kiều Tùng (Hoàn)
Chương 10: Quà sinh nhật (1)
Sau khi kiểm tra sức khoẻ xong, Lý Chiết không còn nghe chủ nhân nhắc tới chuyện này nữa, hai ngày sau, sau bữa chiều Lý quản gia đưa cho cậu một túi thuốc, bốn loại thuốc viên cùng một hộp thuốc bôi."Viên màu trắng là canxi, cái này là thuốc bôi......" Lý quản gia giới thiệu.Lý Chiết vừa nghe, vừa nhìn Chu Thừa An. Ngoài canxi, cậu không rõ tác dụng của mấy thuốc khác, nhưng có thể nghe ra đây đều là bổ sung dinh dưỡng, không có tác dụng trị liệu, cho nên cậu đoán mình hẳn là khỏe mạnh."Ừm." Biết được ánh mắt của cậu, Chu Thừa An gật đầu, giống như đã nhìn thấu suy nghĩ của Lý Chiết."...... Yêu cầu dùng sau khi ăn cơm." Lý quản gia nói xong cầm lấy ly nước trên bàn đưa cho Lý Chiết."Cảm ơn Lý thúc." Chủ nhân cùng Lý quản gia nhìn chăm chú, Lý Chiết ngoan ngoãn nuốt vào thuốc viên.Mỗi tối trên bàn cơm đều sẽ xuất hiện hộp thuốc này, Lý Chiết dần dần thói quen sau khi ăn cơm uống thuốc.Trừ lần đó ra, thay đổi sau khi kiểm tra sức khoẻ là cách hai ba ngày, Chu phủ đầu bếp Lưu dì sẽ làm một ít món ăn lạ, canh gà đen đậu đen, canh thịt dê, long nhãn hầm trứng, tên món ăn cùng mỹ thực không dính dáng chút nào, trên thực tế là trừ bỏ một chút nhỏ nếm lên thực ngon, còn lại cảm giác hơi khó ăn.Cho nên mỗi tuần đều có một hai buổi tối, Lý Chiết sẽ đối với chén canh lộ ra biểu tình sầu khổ, trải qua trước kia thống khổ cậu cũng không kén ăn, nhưng mấy thứ này thật là khó có thể nuốt xuống."Uống hết" từ lần làm tình trong lúc kiểm tra sức khoẻ, Chu Thừa An tìm được biện pháp làm cậu nghe lời, "Thừa phải tiếp thu trừng phạt."Một hồi nhớ tới trước mặt chủ nhân tự mình đùa bỡn thân thể, Lý Chiết mỗi lần đều sẽ mặt đỏ, đáng sợ cảm thấy thẹn cảm so sánh với, canh khó uống là có thể chịu đựng, thế là mỗi khi Chu Thừa An nhắc tới trừng phạt, chén trong tay cậu lập tức liền sẽ thấy đáy.Ở chủ nhân an bài cùng giám sát, thân thể Lý Chiết bị điều trị càng ngày càng tốt, một tháng sau, sắc mặt của cậu liền rõ ràng chuyển biến tốt đẹp, môi nhợt nhạt cũng trở nên hồng nhuận, cả người nhìn tinh thần rất nhiều.Ngũ quan Lý Chiết vốn dĩ liền lớn lên đoan chính, trước kia bị tra tấn đến không ánh sáng hơn nữa khí sắc ám trầm, cho nên thoạt nhìn cũng không đặc biệt thấy được, bất quá lần trước nhiệt tình đối với bóng đá cháy lên làm cậu trong mắt có thần thái, cho tới bây giờ điều dưỡng thân thể tốt lên trên mặt càng thêm sáng rọi. Trừ bỏ Chu Thừa An càng ngày càng thường xuyên chưa đến thời gian lên giường liền đem người kéo về phòng, cùng Lý Chiết ở chung đã lâu Triệu Trà cùng Tiền Toa cũng bắt đầu ngẫu nhiên khi đối mặt với cậu đỏ mặt.Sáng sớm cuối tuần, Triệu Trà theo lời Chu Thừa An giao phó chuẩn bị cho Lý Chiết quần áo ra ngoài, chỉ là T-shirt cùng quần jeans, theo tỉ lệ thân thể cậu lấy một bộ, cùng với khuôn mặt anh tuấn phá lệ đẹp."A, bộ quần áo này rất hợp với cậu." Giặt qua vô số khăn trải giường dính tinh dịch, Triệu Trà đương nhiên rõ ràng thân phận của Lý Chiết, tuy nhiên không chút nào ảnh hưởng cô đối với soái ca phát hoa si."A...... Cảm ơn." Lý Chiết tuy trì độn cũng có thể cảm giác được ánh mắt của Triệu Trà không giống bình thường nhiệt tình, có chút ngượng ngùng mà cúi đầu."Ha ha" Soái ca thẹn thùng càng đẹp mắt nha, Triệu Trà tươi sáng cười, cầm lấy quần áo Lý Chiết vừa thay ra tiếp tục làm việc, "Chu tiên sinh đã ở dưới lầu chờ cậu, mau đi đi, hôm nay nhớ chơi vui nha."Vừa nghe nói chủ nhân đang đợi, Lý Chiết không rảnh lo cái khác, lập tức cùng Triệu Trà tạm biệt, chạy xuống dưới lầu.Bởi vì lúc nãy Lý quản gia nói là chủ nhân muốn dẫn cậu ra cửa, Lý Chiết thực an tâm liền không có hỏi thêm, cho nên cũng không biết đi đâu. Cậu tưởng là muốn bồi chủ nhân làm việc, nhưng nghe Triệu Trà nói, tựa hồ lần này đi ra ngoài là cố ý sắp xếp vì cậu."Không vội." Nghe được tiếng bước chân, đang ở phòng khách chơi di động Chu Thừa An đứng lên đón đi ra ngoài. Ngày thường tây trang giày da so sánh với, hôm nay anh ăn mặc cũng thực tùy ý, đặc biệt là cùng Lý Chiết mặc T-shirt, làm anh thoạt nhìn trẻ vài tuổi."......" Lý Chiết hơi giật mình nhìn quần áo trên người chủ nhân giống quần áo mình đang mặc, mặt nhanh chóng đỏ lên.Bộ dáng cậu đơn thuần làm tim Chu Thừa An nhảy lên, khó nén cúi đầu đi tìm môi cậu.Vốn nên là một cái hôn ngắn ngủi, vì tránh cho lau súng cướp cò, Chu Thừa An chỉ ở trong miệng Lý Chiết càn quét một lần liền ý đồ rời khỏi. Bất quá bởi vì kết thúc quá nhanh, Lý Chiết còn không có phản ứng lại, thế nhưng duỗi cổ truy đuổi chủ nhân môi lưỡi.Vô pháp cự tuyệt cậu nhiệt tình, Chu Thừa An đành phải theo ý cậu tiếp tục triền miên, anh không dám hoàn toàn đầu nhập, trước sau giữ lại lý trí trêu đùa mút vào trong miệng môi lưỡi cậu. Nhưng cuối cùng chờ đến Lý Chiết lui về, lại đổi thành anh chưa đã thèm mà ở ướt dầm dề môi trước mắt nhẹ mổ một cái."Sinh nhật vui vẻ." Chu Thừa An dùng khăn tay vì cậu lau đi khóe môi tràn ra nước miếng.Lý Chiết kinh ngạc trừng lớn đôi mắt, đôi môi bị hôn đến sưng kinh ngạc mở thành một cái hình bầu dục, đại não cậu tự động hồi tưởng hôm nay ngày nào, thật sự cậu quên đi đã lâu sinh nhật.Cậu ngốc ngốc bộ dáng làm Chu Thừa An lại nhịn không được ở trên môi cậu hôn một cái, lúc tách ra trong tay có một cái di động."Đây là của em."Lý Chiết cúi đầu dại ra mà nhìn di động, Chu Thừa An ấn mở màn hình, hiện ra mật mã."Sinh nhật của em."Ngón tay Lý Chiết máy móc ấn bốn con số.Màn hình mở ra, mặt trên xuất hiện giao diện là thông tin, bên trong chỉ có năm mục, là: Nhà, bác Lý, Tiền Toa, Triệu Trà cùng Chu Thừa An.Nhà, Lý Chiết ở trong lòng mặc niệm, chữ quen thuộc lại xa lạ mang đến ấm áp đánh thức cứng đờ thân thể, cậu đột nhiên gắt gao ôm lấy Chu Thừa An, đầu kề sát bả vai rộng lớn của đối phương."Cảm ơn chủ nhân." Lý Chiết nhẹ lẩm bẩm. Cảm ơn nhớ sinh nhật cậu, cảm ơn cho cậu một ngôi nhà."Ừm." Chu Thừa An nhẹ nhàng ôm lại Lý Chiết, môi nhẹ sát cổ cậu, rồi mới chậm rãi từ trong lòng ngực cậu rời khỏi, "Chúng ta cần phải đi."Thời tiết rõ ràng còn nóng, mất đi nhiệt độ của chủ nhân cơ thể Lý chiết lại cảm thấy có chút lạnh, cậu nắm chặt di động, đi theo sau chủ nhân ngồi trên xe."Chủ nhân." Xe đi một lúc sau, Lý Chiết do dự mà nhìn chủ nhân vẫn luôn trầm mặc.Nhìn ngoài cửa sổ Chu Thừa An quay đầu đón nhận Lý Chiết ánh mắt."Chủ nhân...... Như thế nào biết sinh nhật em?"Chu Thừa An từ túi quần lấy ra ví tiền, mở ra lấy ra một tấm card đưa cho Lý Chiết. "Chứng minh thư của em."Chứng minh thư......Lý Chiết ánh mắt phức tạp nhìn trong tay tấm card, ngày công chứng là hai tháng trước, nhưng trên ảnh chụp lại là một gương mặt ngây ngô, thiếu niên tinh thần phấn chấn bồng bột, như thế nào xem đều không giống như đã từng là cậu.Nhìn thấy cậu phát ngốc, Chu Thừa An đem chứng minh thư thả lại ví tiền "Trước để ở chỗ tôi đi."Lý Chiết lâm vào khó hiểu. Chu Thừa An thích thân thể cậu, cho nên chú ý cậu khỏe mạnh, cái này có thể lý giải, chính là tính nô cũng không cần di động cùng chứng minh thư, chủ nhân lại cố ý chuẩn bị vì cậu, này là vì cái gì?Không phải là đoán không được đáp án, nhưng Lý Chiết không dám, không phải không dám đối mặt, mà là không dám tự mình đa tình."Tới rồi."Chủ nhân thanh âm gọi Lý Chiết trở về. Không biết từ lúc nào xe đã tới chỗ chủ nhân an bài, cậu nhìn phía ngoài cửa sổ, phát hiện bọn họ ngừng ở bên cạnh một tòa kiến trúc.Sân thể dục.Nhận ra quen thuộc hình dáng, Lý Chiết nhanh chóng quay đầu lại nhìn Chu Thừa An."Xem thi đấu." Chu Thừa An nói mở cửa xe.Thi đấu? Tay Lý Chiết nắm lấy then cửa tay dừng lại, ở thành phố này chỉ có một đội bóng thi đấu league, chính là đội bóng đã từng mang lại cho cậu ác mộng."Thi đấu nghiệp dư." Giống như có thể nhìn thấu suy nghĩ của Lý Chiết,Chu Thừa An giải thích xong liền đi xuống xe, đóng lại cửa xe.Lý Chiết thở dài nhẹ nhõm một hơi, chạy nhanh đi theo mở cửa, xuống xe lúc sau, cậu mới phát hiện xung quanh sân thể dục thực vắng vẻ, hiển nhiên không phải đang tiến hành thi đấu quan trọng.Không có người bán vé cũng không có người kiểm vé, Lý Chiết đi theo chủ nhân sau lưng không bị ngăn trở mà tiến vào sân thể dục, bọn họ tùy tiện ngồi vị trí hai hàng phía trước, mới vừa ngồi xuống, trong sân có cầu thủ hướng về phía bọn họ vẫy tay.Lý Chiết nhìn về phía bên người, Chu Thừa An đối người nọ gật đầu."Man Quyền, đội bóng này là của cậu ấy." Chu Thừa An tự nhiên ôm eo Lý Chiết.Cách đó không xa truyền đến một tiếng thét kinh hãi.Chu Thừa An từ trước đến nay không thèm để ý đến ánh mắt của người khác, cho nên không để ý đến, anh cho rằng Lý Chiết sẽ bởi vậy mà ngượng ngùng, nhưng cậu chỉ là giật mình rồi thân thể càng dán sát anh.Trước mặt người ngoài cùng chủ nhân biểu hiện đến như vậy thân mật, Lý Chiết xác thật có một chút gương mặt nóng lên, nhưng đồng thời trong lòng cũng trộm vui mừng, cậu khống chế không được ảo giác nghĩ hai người là người yêu, vì che dấu chính mình tâm tư, liền thi đấu bắt đầu rồi đều không có phát hiện."Vì sao không xem thi đấu?" Phát hiện cậu vẫn luôn cúi đầu, Chu Thừa An nhẹ nhéo một chút eo cậu."A, thực xin lỗi." Lý Chiết nhanh ngẩng đầu, nhìn đến sân bóng biết được thi đấu đã tiến hành hơn mười phút.Trên sân bóng, người kia kêu Man Quyền một mình dẫn bóng vào vùng nội địa của đối thủ, khiến cho khán giả một trận hô to, đáng tiếc người tiếp bóng từ hắn tạm dừng một chút sau đem bóng đá ra ngoài."A......" Khán giả lại là một mảnh thất vọng tiếng thở dài."Quá đáng tiếc." Ngay cả Lý Chiết đều nhịn không được tiếc hận, buông ra nắm tay khẩn trương."Em đá vị trí nào?" Từ đầu đến cuối đều thực bình tĩnh Chu Thừa aAn đột nhiên mở miệng."Trước kia là tiền đạo." Đã tiến vào trạng thái đôi mắt Lý Chiết nhìn chằm chằm sân bóng, chỉ phân ra một bộ phận nhỏ tinh lực trả lời chủ nhân vấn đề.Chu Thừa An gật đầu, đương nhiên cho rằng người của mình so với người tiền đạo kia tốt hơn nhiều.Tập trung tinh thần xem thi đấu Lý Chiết hoàn toàn không biết chủ nhân đã ở trong lòng đem cậu thành cao thủ.Tuy rằng chỉ là nghiệp dư, trận thi đấu này lại tiến hành rất là kịch liệt. Man Quyền là đội trưởng đội bóng, năng lực của hắn rất mạnh, không chỉ có kinh nghiệm tinh vi hơn nữa tầm nhìn xa, nhưng đồng đội hắn năng lực không đồng đều, làm cho ưu thế vô pháp chuyển biến thành thắng lợi. Mà đội kia vừa vặn tương phản, không có đặc biệt cầu thủ, nhưng đội bóng tiêu chuẩn tương đối bằng nhau, công thủ chưa có cái gì sơ hở, đáng tiếc bóng vừa đến trên cơ bản đều khống chế ở dưới chân Man Quyền, làm cho bọn họ không có biện pháp tổ chức hữu lực tiến công.Cứ như vậy, tiền đạo ở đội Man Quyền một lần lại một lần lãng phí cơ hội sút vào, nửa trận đầu thi đấu kết thúc, Lý Chiết thấy Man Quyền đi đến chỗ đồng đội nhiều lần bỏ lỡ cơ hội, kịch liệt mà dùng tay khoa tay múa chân nói cái gì đó."Haizz......" Lý Chiết lắc đầu, kỹ thuật đá bóng không phải dựa một hai câu lời nói là có thể sửa."Xảy ra chuyện gì?" Chu Thừa An ngồi xuống, nhét vào tay cậu một lon coca."Chủ nhân?" Lý Chiết kinh dị mà nhìn lon nước lạnh. Cậu phía trước không phải không có chú ý tới Chu Thừa An rời đi, chỉ là vốn dĩ cho rằng đối phương đi toilet, lại không nghĩ rằng là đi mua cho cậu đồ uống."Ừm." Chu Thừa An mở lon nước trong tay uống một ngụm."Cảm ơn chủ nhân." Hoàn toàn không cách nào tưởng tượng chủ nhân ngày thường ra vào đều có xe đưa đón lại đứng ở sân thể dục cửa hàng tạp hóa mua đồ vật, Lý Chiết mở lon coca ra, tới gần giữa trưa thời tiết dần dần nóng lên, uống đồ uống lạnh có ga thập phần sảng khoái.Trên mặt Lý Chiết lộ ra tươi cười. Khi thiếu niên cậu thực thích coca, giải bóng đá thế giới bởi vì tửu lượng kém không uống được bia, liền theo bản năng mà như trước kia lựa chọn đồ uống yêu thích khác, cậu là vô ý, lại không nghĩ rằng việc nhỏ như này chủ nhân đều chú ý tới.Nhìn cậu vui vẻ, Chu Thừa An áp xuống xúc động muốn hôn môi cậu, tuy không thèm để ý cái nhìn của người khác anh cũng không nghĩ ở bên ngoài làm việc riêng tư thân thiết.Mười lăm phút nghỉ ngơi thực nhanh kết thúc, nửa trận sau bắt đầu hai đội bóng trao đổi sân, nhưng trừ cái đó ra không có gì khác hiệp 1, khán giả đều chết lặng không phản ứng vì tiền đạo lãng phí cơ hội tốt, khán đài rất ít vang lên tiếng hô. Trước khi kết thúc thi đấu mười phút cuối cùng, đội bóng của Mang Quyền trung vệ, hậu vệ đều chạy lên trước tham dự tiến công, so sánh với tiền đạo, kỹ thuật sút gôn của bọn họ cũng coi như không tồi, tuy nhiên thực đáng tiếc, cuối cùng vẫn là không có sút vào.Xem xong hai đội hòa nhau, Chu Thừa An mang theo Lý Chiết trở lại trên xe, bọn họ cũng không có lập tức rời đi.Hơn mười phút sau, có người gõ cửa sổ xe."Xuống xe." Chu Thừa An bảo Lý Chiết.Lý Chiết đi theo chủ nhân xuống xe, nhận ra người này vừa cùng bọn họ gặp mặt lúc nãy chính là trên sân bóng Mang Quyền."Mang Quyền, Lý Chiết." Chu Thừa An ngắn gọn vì hai người giới thiệu nhau."Chào cậu, Lý Chiết. Thật cao hứng khi biết cậu" Mang Quyền vươn tay, "Thật sự thật cao hứng.""Chào anh......" Không rõ tình huống Lý Chiết mê hoặc bắt tay Mang Quyền."Nghe Chu ca nói trước kia cậu là cầu thủ?" Không có dư thừa hàn huyên, Mang Quyền nói thẳng vào chủ đề."Dạ......" Lý Chiết nhìn thoáng qua chủ nhân. Chu Thừa An mặt vô biểu tình, nhưng tay anh lại để vào chỗ cũ."Vị trí nào?" Căn bản không chú ý tới hai người hai người thân mật trạng thái, Mang Quyền trong mắt sáng lên chính là bóng đá nhiệt tình."Tiền đạo""Thật tốt quá, chúng tôi cần nhất là tiền đạo! Hiện tại cậu kia cũng không biết vì sao, bình thường một trận hỏng một trận, trạng thái tốt còn chắp vá, còn bình thường sẽ như hôm nay, đá còn không bằng hậu vệ, sau này có cậu, anh liền có thể đem cậu ta xuống đá dự bị rồi." Mang Quyền kích động cầm Lý Chiết tay lắc lắc vài cái, tiếp theo chờ đợi mà nhìn về phía Chu Thừa An, "Chu ca, lúc nào cậu ấy có thể tới tham gia huấn luyện? Thứ tư tuần sau đi, thi đấu lúc sau chúng ta nghỉ ngơi hai ngày, được chưa? Giải League sắp bắt đầu rồi, sớm gia nhập càng tốt.""Có thể chứ?" Chu Thừa An lại hỏi Lý Chiết."A?" Đối với việc đang xảy ra trước mắt, Lý Chiết căn bản không có phản ứng lại, chỉ là theo bản năng mà đáp lại, "Có thể.""Được! Nhất định giữ lời nha, tình huống của cậu anh biết, thứ hai anh cho người đem đồng phục huấn luyện đưa qua, tất cả đồ vật đều chuẩn bị tốt cho cậu." Mang Quyền vẫn nắm Lý chiết tay không bỏ, hắn nhìn Lý Chiết bộ dáng tựa như nhìn một kho báu, đôi mắt không tính to sáng ngời lên."Cảm ơn......" Lý Chiết vẻ mặt mê mang."Được" Chu Thừa An kéo tay cậu về, đối Mang Quyền gật đầu, "Chúng tôi còn có việc, đi trước."Mang Quyền tựa hồ đối Chu Thừa An thái độ lãnh đạm hoàn toàn không thèm để ý, hắn rời đi trước lại mạnh mẽ mà vỗ Lý Chiết bả vai, một bộ anh em tốt bộ dáng. "Thứ tư nha Lý Chiết, bọn tôi chờ cậu!"Mang Quyền đi Lý Chiết cùng Chu Thừa An cũng về tới trên xe, lần này xe cuối cùng đi, vững vàng rời khỏi bãi đỗ xe.Thẳng đến khi ngoài cửa sổ xe đã nhìn không thấy sân bóng, Lý Chiết mới chậm rãi suy nghĩ cẩn thận việc vừa xảy ra, cậu hiểu ý của chủ nhân cùng Mang Quyền, nhưng lại thật sự có chút không thể tin được."Chủ nhân......" Lý Chiết do dự một chút, châm chước nói, "Em sau này...... Cuối tuần......""Em đã gia nhập đội bóng của Mang Quyền, cuối tuần bắt đầu huấn luyện." Không muốn thấy cậu khó xử, Chu Thừa An trực tiếp trả lời.Lý Chiết trên mặt biểu tình lại không có thả lỏng lại, bóng đá là mơ ước của cậu, có cơ hội một lần nữa bước lên thảm cỏ xanh cậu đương nhiên thật vui vẻ, nhưng vừa nhớ tới Mang Quyền lúc nãy tha thiết ánh mắt, áp lực trầm trọng khiến cho cậu không có cách nào tươi cười.Hơn nữa...... Lý Chiết lắc đầu, cưỡng bách chính mình không đi hồi tưởng quá khứ đen tối kia."Em đã thật lâu không có đá bóng......""Trước tham gia huấn luyện, Mang Quyền sẽ quyết định em có thể tham gia thi đấu hay không" Chu Thừa An nói xong, nhìn đến sắc mặt cậu không bình thường lại bỏ thêm một câu, "Mang Quyền phòng huấn luyện có mỗi người phòng thay quần áo."Tuy rằng Chu Thừa An không có nói qua, nhưng người quen của anh rất nhiều người đều là hội viên câu lạc bộ kia, bởi vậy lai lịch của Lý Chiết cùng thân thể của cậu khác với người bình thường cũng không phải bí mật. Mang Quyền ca ca cùng Chu Thừa An là nhiều năm bạn tốt, những việc này đương nhiên biết, cho nên khi anh liên hệ với Mang Quyền có nói về tình huống của cậu, đối phương cũng bởi vậy nói ra phương án phát triển thích hợp với cậu."Cảm ơn chủ nhân." Được chủ nhân quan tâm từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ như vậy, Lý Chiết cảm động mà lại đỏ hốc mắt, sợ bị Chu Thừa An phát hiện, đành phải chịu đựng muốn khóc nhìn phía ngoài cửa sổ.Lý Chiết vụng về che dấu căn bản không thể gạt được Chu Thừa An, nhưng anh phối hợp mà không có chỉ ra, chỉ là yên lặng cầm tay cậu để trên đùi mình.Chương 10 tận hơn 30 trang word nên tớ cắt thành 2 phần nhé :))) Tớ vừa thi cuối kỳ xong nên có thời gian edit lại r ~~
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com