Edit Baekyeon Bao Boi Anh Xin Loi Vo A Dung Ly Hon
"Không đi thì ở nhà!" Baekhyun hơi nổi giận, đi ra ngoài.
Taeyeon hừ lạnh một tiếng, chỉnh sửa lại đầu tóc của mình, sau đó cũng đi ra ngoài.
Ra biệt thự rồi ngồi vào xe của Taeyeon, không nói một lời nào.
Xe lẳng lặng cách xa bờ biển, đi tới trung tâm thành phố.
Đến nơi, Taeyeon đi theo Baekhyun lên tầng cao nhất của tòa nhà trung tâm thương mại.
Đứng trong thang máy một người cũng không có, Taeyeon bình tĩnh nhìn số tầng của thang máy.
Bên cạnh, Baekhyun cũng không liếc mắt nhìn Taeyeon một cái.
Ra thang máy, Baekhyun đi rất nhanh, đi thẳng vào cửa hang xa hoa nhất.
Đối với cách sống của hắn, Taeyeon sớm đã thành tập mãi thành thói quen, đối với giới mua sắm xa hoa, Taeyeon cũng tập mãi thành thói quen.
Ở hương diện này Baekhyun chưa bao giờ keo kiệt.
"Byun thiếu gia, xin chào." Nhân viên bán hàng bên trong cười nghênh đón, xưng hô thân thiện.
Taeyeon thật chẳng biết trong một tháng Baekhyun đã dẫn bao nhiêu cô gái tới đây mà khiến cho nhân viên nơi này quen đến vậy.
Ánh mắt lạnh của Baekhyun nhìn qua mấy bộ quần áo.
Taeyeon rỗi rãnh rỗi đứng ở bên cạnh, chờ Baekhyun chọn quần áo, sau đó thay rồi sẽ rời đi.
Cô giống như cái móc treo quần áo, chờ Baekhyun cầm quần áo bắt đi thay.
"Món này." Baekhyun lạnh lùng chỉ vào chỗ đặt một bộ váy dài tới đấu gối, lạnh lùng nói.
Không cần nhìn giá, hắn chỉ cần biết nó hợp với cô gái kia.
Nhắc tới cũng kỳ quái, hắn không chạm vào thân thể cô, thế nhưng hắn lại hiểu rất rõ thân thể cô, điều này hắn cũng chẳng biết vì sao.
Taeyeon nhàn nhạt quét tới, nhìn thấy bộ lễ phục, trong mắt cũng lộ ra tán thưởng.
Cô đi theo nhân viên vào phòng thay quần áo, lúc sau liền đi ra ngoài.
Đứng ở trước gương, bộ y phục dài tới đầu gối dán lên người Taeyeon, khiến cô lộ ra đường cong hoàn mỹ, lồi lõm vừa đủ.
Không có hoa văn phiền phức, trang sức nhẹ nhàng, ưu nhã, cao quý, vẽ lên vẻ đẹp tự nhiên.
Taeyeon hừ lạnh một tiếng, chỉnh sửa lại đầu tóc của mình, sau đó cũng đi ra ngoài.
Ra biệt thự rồi ngồi vào xe của Taeyeon, không nói một lời nào.
Xe lẳng lặng cách xa bờ biển, đi tới trung tâm thành phố.
Đến nơi, Taeyeon đi theo Baekhyun lên tầng cao nhất của tòa nhà trung tâm thương mại.
Đứng trong thang máy một người cũng không có, Taeyeon bình tĩnh nhìn số tầng của thang máy.
Bên cạnh, Baekhyun cũng không liếc mắt nhìn Taeyeon một cái.
Ra thang máy, Baekhyun đi rất nhanh, đi thẳng vào cửa hang xa hoa nhất.
Đối với cách sống của hắn, Taeyeon sớm đã thành tập mãi thành thói quen, đối với giới mua sắm xa hoa, Taeyeon cũng tập mãi thành thói quen.
Ở hương diện này Baekhyun chưa bao giờ keo kiệt.
"Byun thiếu gia, xin chào." Nhân viên bán hàng bên trong cười nghênh đón, xưng hô thân thiện.
Taeyeon thật chẳng biết trong một tháng Baekhyun đã dẫn bao nhiêu cô gái tới đây mà khiến cho nhân viên nơi này quen đến vậy.
Ánh mắt lạnh của Baekhyun nhìn qua mấy bộ quần áo.
Taeyeon rỗi rãnh rỗi đứng ở bên cạnh, chờ Baekhyun chọn quần áo, sau đó thay rồi sẽ rời đi.
Cô giống như cái móc treo quần áo, chờ Baekhyun cầm quần áo bắt đi thay.
"Món này." Baekhyun lạnh lùng chỉ vào chỗ đặt một bộ váy dài tới đấu gối, lạnh lùng nói.
Không cần nhìn giá, hắn chỉ cần biết nó hợp với cô gái kia.
Nhắc tới cũng kỳ quái, hắn không chạm vào thân thể cô, thế nhưng hắn lại hiểu rất rõ thân thể cô, điều này hắn cũng chẳng biết vì sao.
Taeyeon nhàn nhạt quét tới, nhìn thấy bộ lễ phục, trong mắt cũng lộ ra tán thưởng.
Cô đi theo nhân viên vào phòng thay quần áo, lúc sau liền đi ra ngoài.
Đứng ở trước gương, bộ y phục dài tới đầu gối dán lên người Taeyeon, khiến cô lộ ra đường cong hoàn mỹ, lồi lõm vừa đủ.
Không có hoa văn phiền phức, trang sức nhẹ nhàng, ưu nhã, cao quý, vẽ lên vẻ đẹp tự nhiên.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com