TruyenHHH.com

Edit Alldazai Van Da Xem Anh The Mot The Gioi Khong Co Dazai Osamu Quyen 2

Edit + beta: HngThnhNgan
――――


Tội phạm là suy nghĩ, tội phạm là hô hấp? Là có ngụ ý gì ư? Những ngón tay của Mori Ougai chống cằm nghĩ đến.

Chỉ có một số ít người chú ý đến câu này.

"Tôi là kẻ tầm thường, tôi muốn những viên đá quý kia." Tanizaki Junichirou nói.

Miyazawa Kenji: "Em cũng muốn mấy viên đá quý đó để nghiên cứu chúng một tí."

Nakajima Atsushi: "Tôi... chỉ nhìn một tí thôi."

Loại đá quý này có thể chuyển đổi tuổi thọ của dị năng lực gia khác, nếu đưa nó cho ngài Dazai thì không ổn. Vậy thì cậu sẽ dựa vào bản thân cố gắng làm những điều tốt nhất cho ngài Dazai vậy.

Không có hứng thú với đá quý... Đôi mắt của Mori Ougai dần tối lại theo bản danh sách của 【 Fyodor 】.

Thì ra tính toán vậy là vì bản danh sách dị năng lực của 【 Port Mafia 】.

Khóe môi Ozaki Kouyou cong lên một độ cong lạnh lùng, "Ôi trời, 【 cậu ta 】 vậy mà bí mật chuẩn bị những thứ này sao, thật sự là..."

Thật sự là chẳng ngạc nhiên mấy.

"Ngay cả dị năng lực của thủ lĩnh cũng ở trong đó luôn sao?" Tanizaki Junichirou lẩm bẩm nói, không khỏi tò mò thò đầu ra nhìn.

Nhưng cái gì cậu cũng không thấy được.

"Tôi muốn dùng nó, cho sự 〔 xấu xa 〕 của thế giới này――" Đôi mắt màu tím sẫm giống như vực sâu vô tận, Fyodor nheo mắt lại khẽ nói: "Sự cứu rỗi cho cái chết."

Karma mở to hai mắt nhìn, thì ra là vậy... Từ lúc vừa mới bắt đầu Ace đã không có khả năng chiến thắng.

Ace chắn chắn là đồ 〔 xấu xa 〕 rồi, nhưng mà người đàn ông này, thậm chí không 〔 xấu xa 〕 một chút nào cả.

Karma nhìn bản danh sách mà Fyodor thu lại, trong lòng sợ hãi không thể nói nên lời.

Anh ta đến từ phía bên kia.

Là 〔 một thứ gì đó 〕 mà đã vượt qua cả bản chất của con người...

"Và..." Fyodor khẽ nâng tay phủ trên trán Karma, giọng điệu bình tĩnh dị thường: "Nếu Port Mafia mà biết rằng khả năng của họ đã bị bại lộ, thì cái danh sách này sẽ mất đi một nửa giá trị."

"Vì vậy, tôi không thể để các sự kiện ở đây lan ra bên ngoài được."

"Nên tôi sẽ bảo đảm... Sự im lặng tuyệt vời." 

Karma kinh ngạc nhìn Fyodor, không biết tại sao lại đột nhiên nhớ lại lời cậu ta đã nói lúc trước.

"Chẳng có ai cứu một kẻ xấu như tôi cả..."

Cậu ta nhìn Fyodor, đột nhiên rõ ràng, điều gì sẽ cứu bọn họ.

Thứ gì đó kinh khủng hơn cả sự 〔 xấu xa 〕 và bóng tối.

Nhìn thấy động tác của 【 Fyodor 】, Miyazawa Kenji không hiểu hỏi: "【 Anh ta 】 định làm gì vậy ạ?"

Tanizaki Junichirou: "Chắc là xoa đầu."

Khóe miệng Kunikida Doppo khẽ giật: "Làm gì có chuyện đó."

Nakajima Atsushi: "Tôi thấy cũng không phải."

"Không chừng là giết người diệt khẩu." Shibusawa Tatsuhiko hờ hững nói.

Cảnh tượng xuất hiện vào giây phút sau lời nói của Shibusawa Tatsuhiko. 

"Đây là dị năng lực thật sự sự của tôi." Fyodor khẽ nghiêng người, tránh máu tươi phun ra từ trán Karma.

Cơ thể Karma bất lực ngã phịch xuống đất, vòng cổ trên cổ rơi ra rớt xuống đất, lăn vài vòng dừng ở bên chân gã.

Đôi mắt cậu ta vô hồn nhìn khoảng không, trong ánh mắt không sợ hãi đối với cái chết, chỉ có giải thoát và nhẹ nhõm.

Anh ta... Chắc chắn sẽ hủy diệt Port Mafia, nếu bị anh ta giết chết, thì đây chính là dấu chấm hết cho cuộc đời tôi... 

Thật đúng là tàn khốc, nhưng cũng đủ rồi...

Kiểu này cũng không tệ lắm...

Từ từ, đôi mắt của Karma nhắm lại.

Fyodor ngoái nhìn cái xác nằm trên đất, bình thản nói: "Mong cậu sẽ được giải thoát khỏi xiềng xích tội lỗi, và linh hồn của cậu được cứu rỗi."

Dứt lời, Fyodor nhấc chân rời đi.

Chỉ để lại cho Port Mafia và Trụ sở Thám Tử Vũ Trang sắp xảy ra chấn động một câu.

"Tiếp theo là Port Mafia, và Trụ sở Thám Tử Vũ Trang."

Tanizaki Junichirou không nói nên lời, "... Một cái chạm vào đầu là đã giết rồi."

Tanizaki Junichirou đột nhiên kịp phản ứng, "Khoan khoan, dị năng lực thật? Dị năng lực thật sự của Quỷ Nhân là chạm vào trán là giết hả?!" 

Nakajima Atsushi sửng sốt mấy giây, "Không thể đâu."

Yosano Akiko trầm tư: "Chạm vào là khiến người khác mất mạng... Là thứ gì vậy?"

Mori Ougai nhìn 【 Karma 】 trên đất, kết nối tất cả manh mối có liên quan ghi nhớ hết vào trong đầu, cuối cùng mơ hồ đưa ra được một kết luận.

Là vậy sao...

Chú ý tới vẻ trầm tư của nhiều người vẻ cân nhắc, Fyodor khẽ cười.

Thua lớn.

Nhưng cũng chỉ có nhiêu đó.

Vẻ mặt của Tanizaki Junichirou khó coi: "Tính ra tay với 【 Chủ tịch 】 hay gì?" 

Nakajima Atsushi: "Ăn thịt đồng loại."

Nhìn bóng dáng của 【 Fyodor 】 rời đi, bóng tối quen thuộc lần nữa bao phủ tất cả mọi người.

Yokohama.

Ban đêm, đèn đuốc xung quanh sáng trưng, xe cộ tới lui trên đường.

Fukuzawa Yukichi một thân một mình đi trên con đường cạnh hẻm nhỏ, lão đi vài bước, bước chân đột nhiên ngừng lại.

Lão nhìn thấy mấy vết máu vẫn còn mới trên đường, trên mặt không lộ ra nhưng trong nháy mắt lại cảnh giác cao độ trong lòng.

Lão lại liếc mắt nhìn theo hướng vết máu còn lại vẫn còn trên đất, từ từ theo hướng vết máu đi vào con hẻm nhỏ âm u không người.

Fukuzawa Yukichi nhìn vũng máu trên mặt đất, ngồi xổm xuống, mày kiếm hơi nhíu lên, vết máu đến đây lại dừng...

Fukuzawa Yukichi không thấy được phía sau lưng, một người đàn ông mặc áo choàng đeo mặt nạ đột nhiên xuất hiện, vung lưỡi liềm trong tay nhanh chóng chém tới phía lão.

"Chủ tịch?" Nhìn 【 Fukuzawa Yukichi 】 đi về phía trước, TanizakiJunichirou sững sờ, vẻ mặt đột nhiên lo lắng, "Đừng nói là Quỷ Nhân hiện đang ra tay đấy nhé?!"

Chỉ có một mình Chủ tịch, chắc chắn Quỷ Nhân sẽ thừa cơ ra tay rồi. 

Nakajima Atsushi chú ý tới vết máu trên đất, "Trên đất có máu..."

Khóe miệng Yosano Akiko khẽ giật: "Hướng vết máu quá lộ liễu."

Kunikida Doppo nhăn mày lại: "Nhưng ở Yokohama vô cớ xuất hiện vết máu, rất khó khiến người ta không để ý."

Tanizaki Junichirou sốt ruột: "Nhưng này rõ ràng là cái bẫy, Chủ tịch sẽ gặp nguy hiểm mất!"

Miyazawa Kenji nhìn con hẻm, luôn cảm thấy rất quen thuộc.

"Ơ! Có người!" Tanizaki Junichirou hô một tiếng, "Chủ tịch!"

"Đúng thật là một đêm nguy hiểm mà." Fukuzawa Yukichi không chút bối rối, dường như đã sớm đoán được liền đưa tay bắt lấy lưỡi liềm.

Thừa dịp kẻ tấn công chưa kịp phản ứng, chỉ bằng một cú vật, Fukuzawa Yukichi đã cướp được vũ khí của gã.

Mà kẻ tập kích cũng không ham chiến, dứt khoát bỏ vũ khí, giẫm vào không khí để đổi hướng, lui về phía sau.

"Chiêu đó hay đấy, giẫm vào không khí để đổi hướng à." Fukuzawa Yukichi bình tĩnh nhìn gã, tay không bẻ gãy lưỡi hái.

"Cái chết dành cho dị năng lực gia..." Kẻ đeo mặt nạ chậm rãi ngẩng đầu nhìn Fukuzawa Yukichi, giọng nói lạnh lùng vang lên, "Một giấc ngủ vĩnh cửu trong đất không bao giờ thức tỉnh trở lại."

"Một kẻ săn dị năng lực gia à?" Fukuzawa Yukichi thả lưỡi liềm xuống đất, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng kẻ đeo mặt nạ, giọng nói lạnh lẽo: "Nếu như tôi không phải mục tiêu duy nhất của cậu, vậy thì tôi đành phải ngăn cậu lại vậy." 

"Ông không thể chạm vào tôi đâu. Ông sẽ không bao giờ có thể chạm vào tôi được." Kẻ đeo mặt nạ lạnh lùng nói: "Dù cho ông có thành thạo võ thuật đến đâu đi nữa, thì ông vẫn sẽ không thể nào tránh được một đòn tấn công ngoài tầm nhận thức của mình đâu."

Kẻ đeo mặt nạ còn chưa dứt lời, Fukuzawa Yukichi trong nháy mắt liền phát giác được sát khí đến từ sau lưng.

Nhưng thời gian chỉ kịp để lão tránh né, nhưng bị ám khí nhanh chóng tập kích sượt qua làm bị thương phần cổ của lão.

"Nguy hiểm quá." Mori Ougai tuy nói như vậy nhưng vẻ mặt lại rõ ràng để lộ ra một cảm giác tiếc nuối.

"Tay không tiếp lưỡi liềm! Không hổ là Chủ tịch, siêu quá!" Mắt Miyazawa Kenji hiện ngôi sao, "Kỹ năng đỉnh ghê!"

Kunikida Doppo: "Đòn tấn công phải bằng kiếm."

Tanizaki Junichirou thở phào một hơi, "Nguy hiểm quá nguy hiểm quá."

Nhưng còn chưa để Tanizaki Junichirou thả lỏng xong, cậu đã nhìn thấy 【 Fukuzawa Yukichi 】 bị sượt làm bị thương.

Có đánh lén! Kunikida Doppo lập tức ngẩng đầu nhìn về hướng đánh lén, nhưng mà phía trước tối om, cái gì cũng không nhìn thấy.

"Chết tiệt!"

Edogawa Ranpo chẳng biết từ lúc nào đã mở hai mắt ra, con mắt màu xanh lục nhìn chỗ có vết thương trên người 【 Fukuzawa Yukichi 】, nhắm đôi mắt lại.

Fukuzawa Yukichi che vết thương, ánh mắt sắc bén nhìn thoáng qua, là đòn đánh từ hư không à?

"Vốn định bắn nát ông từ phía sau cơ... Nhưng sát khi lại bị ông phát hiện ra rồi nhỉ?" Tông giọng của kẻ đeo mặt nạ không nhanh không chậm, "Nhưng tới đây là đã đủ rồi."

"Cái chết 「 bất đắc kì tử 」 đang chờ đợi ông ở khắp mọi nơi đấy. Chẳng hạn như bởi đạn, bởi bệnh tật, bởi sự cô đơn... và còn bởi độc nữa."

Kẻ đeo mặt nạ vừa dứt lời, cơ thể của Fukuzawa Yukichi run lên, không tự chủ được thấp người xuống, có gì đó đang nhanh chóng lan đến khắp các cơ quan, phá hủy tế bào trong đó.

K đeo mặt nạ nhảy lên, nhảy qua mấy tòa kiến trúc, tung bay ở giữa không trung, trăng tròn màu đỏ đứng ở phía sau .

Cùng lúc đó, vết máu trên đất đã biến mất không thấy gì nữa.

"Đợi đã!" Fukuzawa Yukichi hô lớn, nhưng cơ thể của lão đã chống đỡ không nổi, vừa dứt lời liền ngã xuống.

Trăng tròn màu đỏ, áo choàng tung bay, kẻ đeo mặt nạ nhìn xuống Fukuzawa Yukichi đã ngất đi, hơi ngẩng đầu: "Đây là một đêm trăng sáng, rất thích hợp để gặp mặt Thượng Đế."

"Không ổn, trên lưỡi liềm đó có độc!" Vẻ mặt của Yosano Akiko không tốt lắm.

Nakajima Atsushi: "Chắc chắn là 'ăn thịt đồng loại' rồi!"

"Anh đang lảm nhảm gì vậy, thích hợp cái mẹ gì!" Tanizaki Junichirou bị tức đến mức nói tục.

"Chủ tịch!"

Người của Trụ sở Thám Tử sốt ruột vây quanh 【 Fukuzawa Yukichi 】, không biết phải làm gì.

Nhưng rất nhanh cảnh tượng trước mắt dần dần tiêu tan, hóa thành khung cảnh mới.

"Có đúng là Chủ tịch bị tấn công không?!" Bên trong Trụ sở Thám Tử Vũ Trang, Nakajima Atsushi mở mạnh cánh cửa, sốt ruột chạy vào.

"Ừ. Ông ấy vẫn còn sống, nhưng hiện tại vì các triệu chứng bí ẩn nên ông ấy vẫn đang hôn mê." Kunikida Doppo trả lời: "Ngay cả dị năng lực của bác sĩ Yosano thì ông ấy vẫn không khá hơn tí nào."

"Tôi vừa mới đi điều tra một chút, gần đây đã có rất nhiều cuộc tấn công tương tự thế." Đối diện với hai người, hai tay Dazai Osamu đặt ở sau đầu, đôi mắt nhắm lại, ung dung nói.

"Những dị năng lực gia bị tấn công vào ban đêm, không có ai xung quanh chứng kiến, một số thì đã chết."

Kunikida Doppo nhìn anh ta, hỏi: "Vậy chúng ta đã biết gì về hung thủ rồi?"

Nakajima Atsushi cũng nhìn Dazai Osamu.

Dazai Osamu mở mắt, gãi đầu một cái, suy tư mấy giây, nói: "Hiện tại chỉ biết hắn sử dụng một loại dị năng lực lạ, và hắn đeo một cái mặt nạ thôi."

"Một tên sát thủ mặt nạ à..." Kunikida Doppo hơi cụp mắt. 

"Nhưng có thể hung thủ cũng đã chết trước khi chúng ta bắt đầu điều tra rồi ấy chứ." 

"Sao ?" Nakajima Atsushi chớp mắt nhìn, không hiểu.

"Ngài Dazai."

Y hệt như trước đây, đứng bên cạnh Dazai Osamu lập tức có hai bóng, là Nakajima Atsushi và Akutagawa Ryuunosuke.

"Là sao vậy?" Tanizaki Junichirou nghe không hiểu ý trong lời nói của Dazai Osamu.

Là chỉ 【 Port Mafia 】 sao? Kunikida Doppo suy tư.











Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com