Edit Ads Tuu Ty Tuong Phung Nhat Tuy Thi Tien Duyen
Đỏ, thế giới vẫn là sắc đỏ tươi đẹp.
Bởi vì dính máu Quỷ Vương, quả cầu lửa hắc ám đặt trên Địa Ngục chi Thủ lại càng thêm yêu diễm lấp lánh, đại yêu ngơ ngác nhìn vết máu loang lổ, trong đầu không ngừng vang vọng câu nói sau cùng của Quỷ Vương, "Tỳ Mộc, ngươi thắng."
Thắng, chính mình cứ thế thắng?
Thật sự thắng rồi sao? Nhưng cớ sao thắng rồi, cái gì cũng đều không có được.
Cho tới nay chỉ nghĩ muốn đánh bại hắn, vì vậy mới gia nhập đội quân của Hắc Tình Minh, tiếp theo tấn công Đại Giang Sơn, chiếm lấy vị trí của hắn, nắm giữ tất cả, đương nhiên bao gồm cả hắn.
Còn có mang theo đại binh tiến vào Đại Giang Sơn lập tức liền có thể gặp lại được hài tử.
Nhưng làm ơn ai đó hãy tới ngăn cản y.
Đại yêu từng trải qua tà ác của Hắc Tình Minh, hiểu rõ đây căn bản là hành động dẫn sói vào nhà. Đại Giang Sơn rốt cuộc là nhà nơi y từng sinh tồn mấy trăm năm qua, không thể, quyết không thể mang Hắc Tình Minh tiến vào.
Bốn phía kêu rên, một đám yêu quái tre già măng mọc muốn ngăn cảnbước chân nhị đương gia, nhưng từng người từng người một đều nằm dưới Địa Ngục chi Thủ của y.
Duy nhất Quỷ Vương có năng lực, giờ cũng đi vào vết xe đổ.
Quỷ Vương biểu hiện an tĩnh, hoàn toàn không có như ngày xưa lộ liễu kiêu căng, tóc đỏ nhu thuận trải ra ở bên cạnh.
Không thể, hắn là Quỷ Vương, hắn là bạn thân mạnh mẽ nhất, hắn làm sao thất bại được!
Không cho phép, không cho phép hắn bại bởi bất luận người nào, ngay cả chính mình cũng không được, hắn mãi mãi là người thắng, đứng ở trên đỉnh cao nhất!
Tỳ Mộc bỗng nhiên hoảng sợ, nhìn Tửu Thôn nằm trên đất thoi thóp, y loạng choà loạng choạng đi tới bên cạnh hắn.
Xoa xoa khuôn mặt đã vô số lần tưởng nhớ, khoảng thời gian đen tối đi theo Hắc Tình Minh, Tỳ Mộc chính là từng lần từng lần ở trong lòng miêu tả dáng dấp này mà miễn cưỡng vượt qua, hiện tại rốt cục, có thể tự tay họa ra từng đường nét góc cạnh của khuôn mặt anh tuấn này rồi.
Xung quanh tràn ngập máu tanh, thêm vào màu đỏ chói mắt trên tay, Tỳ Mộc trong dạ dày một trận quay cuồng, rốt cục không chịu đựng nổi, đột nhiên quỳ trên mặt đất, nằm rạp trên thân thể còn chưa mất đi ấm áp.
Người dưới thân khí tức yếu ớt, trước ngực phập phồng lên xuống lan truyền đến Tỳ Mộc, khiến y ở giữa chiến trường có một loại an lòng không tên, đau đớn trong bụng cũng ngừng lại.
Đúng vậy, trong bụng còn có hài tử, có thể nào để nó chưa sinh ra liền thiếu vắng phụ thân.
Tỳ Mộc há miệng thở dốc, khô khốc nói không ra lời.
Trước đây về mặt sức mạnh thua Tửu Thôn, về mặt tình cảm thua Hồng Diệp, hiện tại rốt cục thắng một lần, nhưng loại chiến thắng này Tỳ Mộc cũng không muốn tiếp nhận, y thà rằng bản thân vĩnh viễn là kẻ thua cuộc cả đời cũng được.
Tình nguyện từ bỏ hết thảy kiêu ngạo cùng vinh quang, vĩnh viễn chỉ thần phục ở bên cạnh hắn, vĩnh viễn cảm thụ bảo vệ mà hắn ban tặng.
Còn hiện tại, thắng, nhưng mất đi tất cả.
"Bạn thân." Thanh âm không ngừng phát run, "Bạn thân, ngươi mau đứng lên, ngươi không phải, không phải nói mang ta trở lại sao? Ngươi nhanh lên a, bạn thân."
Bạn thân, tình cảm hữu nghị chân thành, sao lại có thể để mất đi.
Một đoàn mây trắng cuộn mình ở phía trên mây đỏ, khát vọng cùng nhau bay đi phía chân trời cực lạc, thế nhưng mây trắng phía chân trời đã đổ nát, là y tự tay phá hủy.
Chiến tranh bởi vì một bên tướng lĩnh trọng thương mà ngừng lại, nhìn về phía trung tâm có thân ảnh màu trắng, phút chốc toàn bộ quỳ xuống.
Yêu quái chỉ thần phục sức mạnh, Quỷ Vương thua, yêu quái thắng trận chính là Quỷ Vương kế tiếp.
"Tỳ Mộc Đồng Tử đại nhân!" chúng yêu nhiệt liệt bao quanh.
Hắc Tình Minh cũng cong khóe mắt tà mị nói, "Ngươi rốt cục đạt được rồi."
Tỳ Mộc trong tiếng hoan hô chầm chậm đứng lên, nỗ lực trấn định thân thể run rẩy, phất lên cánh tay trái còn sót lại, dùng hết tất cả sức mạnh hét lớn một tiếng: "Tiến vào!"
Không đành lòng để người kia nằm trên mặt đất lạnh như băng, vất vả đem hắn ôm lấy.
Bạn thân, ta mang ngươi trở lại.
Bạn thân, ta thay ngươi, bảo hộ tất cả nơi này.
-Đến lượt Quỷ Vương bị ngược rồi, liệu Tửu Thôn còn sống hay không đây, hồi sau sẽ rõ :)
Bởi vì dính máu Quỷ Vương, quả cầu lửa hắc ám đặt trên Địa Ngục chi Thủ lại càng thêm yêu diễm lấp lánh, đại yêu ngơ ngác nhìn vết máu loang lổ, trong đầu không ngừng vang vọng câu nói sau cùng của Quỷ Vương, "Tỳ Mộc, ngươi thắng."
Thắng, chính mình cứ thế thắng?
Thật sự thắng rồi sao? Nhưng cớ sao thắng rồi, cái gì cũng đều không có được.
Cho tới nay chỉ nghĩ muốn đánh bại hắn, vì vậy mới gia nhập đội quân của Hắc Tình Minh, tiếp theo tấn công Đại Giang Sơn, chiếm lấy vị trí của hắn, nắm giữ tất cả, đương nhiên bao gồm cả hắn.
Còn có mang theo đại binh tiến vào Đại Giang Sơn lập tức liền có thể gặp lại được hài tử.
Nhưng làm ơn ai đó hãy tới ngăn cản y.
Đại yêu từng trải qua tà ác của Hắc Tình Minh, hiểu rõ đây căn bản là hành động dẫn sói vào nhà. Đại Giang Sơn rốt cuộc là nhà nơi y từng sinh tồn mấy trăm năm qua, không thể, quyết không thể mang Hắc Tình Minh tiến vào.
Bốn phía kêu rên, một đám yêu quái tre già măng mọc muốn ngăn cảnbước chân nhị đương gia, nhưng từng người từng người một đều nằm dưới Địa Ngục chi Thủ của y.
Duy nhất Quỷ Vương có năng lực, giờ cũng đi vào vết xe đổ.
Quỷ Vương biểu hiện an tĩnh, hoàn toàn không có như ngày xưa lộ liễu kiêu căng, tóc đỏ nhu thuận trải ra ở bên cạnh.
Không thể, hắn là Quỷ Vương, hắn là bạn thân mạnh mẽ nhất, hắn làm sao thất bại được!
Không cho phép, không cho phép hắn bại bởi bất luận người nào, ngay cả chính mình cũng không được, hắn mãi mãi là người thắng, đứng ở trên đỉnh cao nhất!
Tỳ Mộc bỗng nhiên hoảng sợ, nhìn Tửu Thôn nằm trên đất thoi thóp, y loạng choà loạng choạng đi tới bên cạnh hắn.
Xoa xoa khuôn mặt đã vô số lần tưởng nhớ, khoảng thời gian đen tối đi theo Hắc Tình Minh, Tỳ Mộc chính là từng lần từng lần ở trong lòng miêu tả dáng dấp này mà miễn cưỡng vượt qua, hiện tại rốt cục, có thể tự tay họa ra từng đường nét góc cạnh của khuôn mặt anh tuấn này rồi.
Xung quanh tràn ngập máu tanh, thêm vào màu đỏ chói mắt trên tay, Tỳ Mộc trong dạ dày một trận quay cuồng, rốt cục không chịu đựng nổi, đột nhiên quỳ trên mặt đất, nằm rạp trên thân thể còn chưa mất đi ấm áp.
Người dưới thân khí tức yếu ớt, trước ngực phập phồng lên xuống lan truyền đến Tỳ Mộc, khiến y ở giữa chiến trường có một loại an lòng không tên, đau đớn trong bụng cũng ngừng lại.
Đúng vậy, trong bụng còn có hài tử, có thể nào để nó chưa sinh ra liền thiếu vắng phụ thân.
Tỳ Mộc há miệng thở dốc, khô khốc nói không ra lời.
Trước đây về mặt sức mạnh thua Tửu Thôn, về mặt tình cảm thua Hồng Diệp, hiện tại rốt cục thắng một lần, nhưng loại chiến thắng này Tỳ Mộc cũng không muốn tiếp nhận, y thà rằng bản thân vĩnh viễn là kẻ thua cuộc cả đời cũng được.
Tình nguyện từ bỏ hết thảy kiêu ngạo cùng vinh quang, vĩnh viễn chỉ thần phục ở bên cạnh hắn, vĩnh viễn cảm thụ bảo vệ mà hắn ban tặng.
Còn hiện tại, thắng, nhưng mất đi tất cả.
"Bạn thân." Thanh âm không ngừng phát run, "Bạn thân, ngươi mau đứng lên, ngươi không phải, không phải nói mang ta trở lại sao? Ngươi nhanh lên a, bạn thân."
Bạn thân, tình cảm hữu nghị chân thành, sao lại có thể để mất đi.
Một đoàn mây trắng cuộn mình ở phía trên mây đỏ, khát vọng cùng nhau bay đi phía chân trời cực lạc, thế nhưng mây trắng phía chân trời đã đổ nát, là y tự tay phá hủy.
Chiến tranh bởi vì một bên tướng lĩnh trọng thương mà ngừng lại, nhìn về phía trung tâm có thân ảnh màu trắng, phút chốc toàn bộ quỳ xuống.
Yêu quái chỉ thần phục sức mạnh, Quỷ Vương thua, yêu quái thắng trận chính là Quỷ Vương kế tiếp.
"Tỳ Mộc Đồng Tử đại nhân!" chúng yêu nhiệt liệt bao quanh.
Hắc Tình Minh cũng cong khóe mắt tà mị nói, "Ngươi rốt cục đạt được rồi."
Tỳ Mộc trong tiếng hoan hô chầm chậm đứng lên, nỗ lực trấn định thân thể run rẩy, phất lên cánh tay trái còn sót lại, dùng hết tất cả sức mạnh hét lớn một tiếng: "Tiến vào!"
Không đành lòng để người kia nằm trên mặt đất lạnh như băng, vất vả đem hắn ôm lấy.
Bạn thân, ta mang ngươi trở lại.
Bạn thân, ta thay ngươi, bảo hộ tất cả nơi này.
-Đến lượt Quỷ Vương bị ngược rồi, liệu Tửu Thôn còn sống hay không đây, hồi sau sẽ rõ :)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com