TruyenHHH.com

Echo flower (Flowersoul)

Chap 7: Kết thúc và khởi đầu

PhongVTrnThin

Ngày hôm sau, Hopie thức dậy.
_ Ai dà! Mình đã ngủ quên à?- Hopie ngạc nhiên.
Thế là Hopie hít vài bông hoa Alive và trở về thành phố. Bình minh mới đẹp làm sao! Nhưng tại sao... nó lại có màu như máu thế? Hopie cảm thấy có chút gì đó kì lạ. Chân cậu nhanh bước về thành phố. Nhưng thành phố đó đã ko còn. Tất cả vẫn chỉ là 1 đám hoang tàn. Những công trình đổ sập, xe cộ thì chất chồng lên nhau, xác người ngổn ngang, nhưng đặc biệt hơn, tòa lâu đài của Asgore cũng đã đổ sập và trống trơn, ko có ai ở trong đó cả. Tất cả được bao trùm bởi sự im lặng đến đáng sợ.
_ Đã có chuyện gì xảy ra vậy?- Hopie tự hỏi.
Hopie POV's
Tôi chạy quanh thành phố, gọi tên tất cả bạn bè của mình. Nhưng vẫn ko có tiếng trả lời. Chỉ có tiếng gió hú và những cơn bão bụi hoành hành. Bạn bè tôi đang nơi đâu? Đã có chuyện gì xảy ra vậy? Horis vẫn theo sau tôi.
_ Này! Tôi ko nghĩ đây là cách đâu!- Cậu ta nói với tôi.
Tôi ko đáp, đôi chân cứ thế chạy đi. Tôi ko nhớ nổi tôi đã chạy quanh thành phố bao nhiêu lần. Chỉ đơn giản biết rằng, tôi đã chạy rất nhiều, rất nhiều... Rồi gục xuống...
Tôi tỉnh dậy trong 1 căn nhà nhỏ, cố gắng gượng dậy.
_ Tôi bảo rồi! Đó ko phải là cách mà!- Horis nói, tay chống cằm nhìn về thành phố.
Tôi biết, cậu đã rất mệt. Bởi vì tôi tin rằng cậu ấy đã giúp tôi.
_ May mắn quá! Bạn tỉnh rồi!- Một cô gái từ trong nhà bước ra, tay cầm bát cháo nóng, nói.- Bạn đói ko? Ăn ít cháo nhé!
_ Tôi đang ở đâu đây?- Tôi ôm đầu, cố nhớ lại, nhưng mọi thứ thật mơ hồ.
_ Bạn đang ở Chaste!- Cô gái đó cười.
_ Chaste? Cách The World đến 20km! Horis! Cậu đã làm gì thế? - Tôi bàng hoàng hỏi.
_ Thôi, kể tôi kể lại cho! Nhưng trước đó...- Horis nói và bưng bát cháo lên húp ngon lành.- Tôi đói lắm rồi!
Tôi ko nói gì, chỉ nhìn cậu ta ăn. Cô gái đó cười, bước vào nhà và bưng ra 1 bát khác.
_ Đừng lo! Tớ nấu nhiều lắm! Các cậu cứ ăn tự nhiên!- Cô cười và đưa bát cháo cho tôi.
Tôi ko nói gì, cầm bát cháo lên và ăn. Ăn xong, tôi quay qua Horis.
_ Này! Từ bao giờ cậu có khả năng ăn thế?
_ Từ khi tôi đồng hành với cậu!- Horis nói.- Thôi, để tôi kể luôn! Sau khi cậu ngất, tôi vào thay thì thấy 1 quả bom lớn rơi xuống. Thế là nhanh như cắt, tôi chạy trốn, bởi vì với chút sức còn lại của tôi thì ko đấu nổi đâu! Tôi chạy thật nhanh, thật xa, băng qua khu rừng và tôi cũng đuối sức mà ngất đi. Cảnh cuối cùng tôi thấy là 1 cột khói bắn lên từ thành phố.
_ Tớ thấy bạn bị ngất trước cổng làng, thế là tôi mang bạn về. Nhân tiện, tên tớ là Loveable, rất vui được làm quen!- Cô gái đó nói.
Author POV's
_ Tên tôi là Hopie! Chào bạn!- Cậu nói và bắt tay với Loveable.
_ Tôi là Horis! 1 linh hồn trong cơ thể cậu ta!- Horis nói.
_ Tuyệt! Bây giờ chúng ta sẽ làm gì?- Hopie lấy 1 tay chống hông, hỏi.
_ Cậu hỏi tôi tôi biết hỏi ai? Nhưng tôi nói trước, KHÔNG CHẠY NỮA!- Horis nói, giọng điệu lộ rõ vẻ tức giận.
_ Rồi rồi! Không chạy nữa! Nhưng mà không lẽ cứ ở đây mãi à?- Hopie hỏi.
_ Cho mình nói nhé! Nếu các bạn đang đi tìm người thân hay là cầm cái này đi!- Loveable từ trong phòng bước ra, tay cầm 1 chiếc ván trượt màu nâu, nói.- Đây ván thần kì, nó có thể đi với tốc độ ánh sáng. Do ông cố của tôi rèn cách đây 8000 năm. Ông bảo cho Pháp Sư Quỷ nhưng trong 400 năm nay, ko ai gặp ngài ấy cả! Nên có lẽ tôi đem tặng lại nó cho các bạn vậy!
_ Thế nếu Pháp Sư Quỷ đến đòi, cậu lấy gì mà đưa?- Hopie hỏi.
_ Cái này là quà tặng, Pháp Sư Quỷ ko biết đâu! Tôi rất biết ơn vì ngài ấy đã tạo ra những bông hoa Alive: những bông hoa giúp đỡ chúng tôi rất nhiều. Có gì tôi sẽ rèn lại 1 cái khác! Tôi có học nghề rèn mà!- Loveable cười.
_ Chúng tôi ko thể nhận được! Cái này là bảo vật gia truyền của nhà cô mà!- Horis nói.
_ Cho tôi mạo muội xin hỏi, 1 trong ai người ai là Pháp Sư Quỷ ạ?- Cô gái ngập ngừng, hỏi.
Cả 2 lặng im, nhìn nhau.
_ Vì sao cô lại hỏi thế?- Hopie ngạc nhiên.
_ Thứ nhất, bởi vì cả 2 rất giống ngài ấy, thứ 2, từ đó đến giờ, ai cũng mong muốn có chiếc ván này cả. Cho dù người giàu hay kẻ hèn. Nên nếu 2 vị ko nhận thì chắc chắn phải có 1 trong 2 vị là Pháp Sư Quỷ!- Cô gái giải thích.
_ Chúng tôi sẽ ko nói là ai. Nhưng 1 trong số chúng tôi chính là Pháp Sư Quỷ. Mong cô thông cảm. Nhưng chúng tôi sẽ ko nhận đâu! Cảm ơn và tạm biệt!- Hopie nói.
_ Ha ha! Các ngươi nghĩ các ngươi rời đi dễ vậy sao?- Loveable cười to.
Cả 2 ngạc nhiên. Từ ngoài cửa bước vào rất nhiều người, tay cầm súng.
_ Các ngươi sập bẫy rồi! Ha ha!- Một người đàn ông nói.
_ Trong chén cháo đó thuốc ngủ đấy! Các ngươi sẽ gục trong 5 4 3 2 1!- Tất cả đếm ngược.
Nhưng ko có gì xảy ra.
_ Không, không thể nào!- Tất cả ngạc nhiên.
_ Khá khen cho mưu kế của các ngươi! Nhưng các ngươi tính sai rồi! Và cũng rất may cho bọn ta, sáng hôm nay đã hít hương hoa Alive. Hương hoa Alive còn có công dụng giải độc của những loại thuốc độc và thuốc ngủ. Thời gian là vô thời hạn với những linh hồn như bọn ta! Xin chia buồn cho ngươi!- Hopie nhún vai, nói.
_ Dẫu gì thì các người cũng ko thoát khỏi vòng vây của bọn ta đâu! Và những đứa này nữa!- Hắn cười to, lôi ra những linh hồn của bạn bè cậu.
_ Ngươi... ngươi... NGƯƠI ĐÃ GIẾT BẠN BÈ TA! CÁC NGƯƠI SẼ PHẢI TRẢ GIÁ!- Hopie nắm chặt tay, nói.
1 cái boomerang lớn hiện ra. Cậu phóng nó đi. Horis sử dụng linh hồn Rebellion để tấn công. Dân cư thành phố sử dụng những linh hồn của bạn cậu để tấn công cậu. Nhưng vô ích. Mặc cho những đòn tấn công, cậu vẫn xông đến. Cái boomerang giết chết biết bao địch thủ. Chỉ trong vòng 15 phút, tất cả đã bị tiêu diệt. Lúc này, 1 con sóng đánh tới, phá hủy mọi thứ, Hopie cười, nhắm mắt lại. Con sóng bao phủ toàn cầu, hủy diệt mọi thứ.
1000 hoặc 1 triệu tỷ năm sau...
Một con người với chiếc ván trượt màu nâu, mặt có 1 vết sẹo ở mắt trái, vác theo 1 chiếc balo và 1 cái boomerang khổng lồ đang bước đi, theo sau là 1 linh hồn với chiếc khăn quàng nâu quấn quanh cổ và chiếc áo khoác ngắn tay, vác theo 1 cây bút đổi màu khổng lồ. Cả 2 bước chậm rãi về The World.
_ Haiz... Đến nơi rồi nhỉ?- Con người đi trước nói.
_ Sao cậu ko sử dụng ván! Thế cho tôi khỏe giùm!- Linh hồn đi sau khoanh tay càu nhàu.
Con người đó ko nói gì, tiếp tục tiến vào sâu thành phố. Lúc này, ở 1 tòa lâu đài đầy hoa Buttercup(Hoa mao lương), 1 con người tay cầm kiếm và khiên đang vừa tập luyện vừa chỉ huy.
_ Này Frisk! Chúng ta tập đã 3 tiếng liền rồi đó!- Một con người với đôi găng tay đấm bốc nói.
_ Ralos đúng đó! Phải cho tụi này nghỉ chứ!- Con người với cây súng càu nhàu.
_ Thôi được! Jodan và Ralos được nghỉ! Chara có muốn nghỉ ko?- Con người tên Frisk thở dài, hỏi.
_ Nếu cậu nghỉ thì tớ nghỉ!- Con người tên Chara với tay cầm con dao nói.
_ Mấy cậu ơi! Tớ mua đồ về rồi nè! Bảo Apron nấu gì đó ăn đi! Đói quá!- Từ ngoài bước vào 1 con người với cái cưa, nói.
_ Haizz... Incos, cậu mới tập có tí đã đói rồi à?- 2 người, 1 người đang đọc sách, bên cạnh là cây búa khổng lồ màu tím và người còn lại đang ghi chép gì đó, bên cạnh là sợi dây thừng màu xanh da trời, đồng thanh hỏi.
_ Hừ! Paten! Anlas! Khi nào 2 cậu mới thôi chọc ghẹo tôi đây?- Người tên Incos bực tức hỏi.
_ Chào mấy nhóc!- Từ ngoài bước vào 1 bộ xương với chiếc nón kết, nói.
_ Sans! Anh lại tới thăm bọn em à?- Linh hồn Lilya ẩn trong người Chara hiện ra, reo lên.
_ Yup! Và xem ai nữa này!- Sans nói.
_ Chào các con!
_ Mẹ Toriel!- Betty: linh hồn bên trong Ralos reo lên.
_ Vào đi! Mẹ vào bếp nấu ăn với bọn con nhé!- Aaron: linh hồn ẩn trong Apron nói và kéo tay Toriel vào bếp.
_ Tôi đang có chuyện muốn nói!- Người tên Paten và linh hồn ẩn thân: Pater đồng thanh.
_ Gì thế mấy nhóc?- Sans tiến lại chỗ họ.
_ Xem đi!- Antan: linh hồn ẩn thân trong Anlas nói và đưa cho Sans 1 tập giấy.
_ Hử? Bản linh hồn? Rồi sao mấy nhóc?- Sans hỏi.
_ Đừng kêu là nhóc nữa được ko?- Jadis: linh hồn ẩn thân trong Jodan chen vào.
_ Không ai hỏi nhóc!- Sans nói.
_ Tôi ko phải là nhóc!- Jadis rút súng ra, định bắn Sans.
_ Whoa whoa! Bình tĩnh!- Frisa: linh hồn ẩn thân trong Frisk và Inest: linh hồn bên trong Incos chạy lại ngăn.
_ Hừ!- Jadis nể tình bạn bè, rút súng lại.
_ Vào vấn đề chính! Trong thế giới linh hồn có 9 con người và 9 linh hồn bên trong. Tổng cộng là 18. Nhưng chúng ta chỉ mới có 16. Tức có nghĩa là còn 2 nữa. Không ai biết linh hồn thứ 9 tên gì, ở đâu, là loại linh hồn gì. Chỉ biết rằng linh hồn thứ 9 và bạn đồng hành là những kẻ rất mạnh.- Paten nói.
_ Chúng ta hiện ko có manh mối nào về linh hồn thứ 9. Chỉ có 1 số vết tích do linh hồn thứ 9 để lại. Đó là vườn hoa hướng dương Sunflowers và những bông hoa có tên Alive.- Anlas nói và đưa cho họ xem 1 bông hoa Alive màu xanh da trời.
_ Nghe nói ai hít được hương thơm của bông hoa này sẽ tràm đầy năng lượng và rất khỏe mạnh. Nó có 3 màu: đỏ, vàng và xanh da trời.- Pater nói.
_ Rồi sao? Không lẽ chúng ta đi tìm nhóc đó à? Ai biết ở đâu mà tìm! Ta lười lắm!- Sans nhún vai, nói.
_ Nghiêm túc đi! Cậu ta ít nhất cũng phải 1000 tuổi đấy!- Frisa nói.
Sans đang uống Ketchup thì phun vào mặt Inest.
_ Nghiêm túc à?- Inest hỏi với 1 cái mặt dính đầy tương cà.
_ Cầm!- Pater ném cho Inest cái khăn tay.
_ Cảm ơn!- Inest nói và lau mặt.
Ding doong... Tiếng chuông cửa vang lên. Frisk ra mở cửa. Bên ngoài là 1 con người với chiếc ván trượt màu nâu, mặt có 1 vết sẹo ở mắt trái, vác theo 1 chiếc balo và 1 cái boomerang khổng lồ và 1 linh hồn với chiếc khăn quàng nâu quấn quanh cổ và chiếc áo khoác ngắn tay, vác theo 1 cây bút đổi màu khổng lồ.
_ Xin hỏi, cho tôi ở nhờ 1 đêm được ko?- Con người hỏi.
_ Nhóc! Ở đây có quy định là ai muốn ngủ nhờ thì phải đánh bại ta đã!- Sans nói.- Chỉ cần nhóc chém trúng ta 1 phát thôi, nhóc thắng!
_ Ok! Dẫu gì tôi cũng đang còn sức đây! Khá lâu rồi ko đấu. Lên chứ Horis?- Cậu cười, quay sang nhìn linh hồn.
_ Thôi, tôi đang lười! Đưa hành lí đây! Cậu tự xử tên này đi!- Linh hồn Horis nói.
_ Tùy cậu!- Con người nhún vai, nói.
Thế là song kiếm nâu hiện lên, cậu cầm nó, lao đến. Sans cũng bắt đầu tấn công. Nhưng trận đấu kết thúc khá nhanh chóng khi Hopie chém Sans hết 50 HP.
_ Khá đấy nhóc!- Sans cười.
_ Cầm đi!- Cậu ta ném cho Sans chai thuốc màu xám.- Thuốc phục hồi HP đấy!
Sans cầm lấy, nốc 1 hơi.
_ Tôi ở lại được chưa?- Cậu hỏi.
_ Được chứ! Mời cậu vào!- Frisk cười, nói.
_ À tên tớ là Hopie! Rất vui được làm quen!- Con người nói và chỉ vào linh hồn.- Cậu này là Horis!
_ Tớ tên là...- Frisk định giới thiệu thì...
_ Frisk, linh hồn Determination, có bạn đồng hành là Frisa, linh hồn Scruple.- Hopie nói.
_ Sao cậu biết hay thế?- Frisk ngạc nhiên.
_ Xời! Các cậu nổi tiếng quá mà! Ai ko biết! Nghe danh đã lâu, giờ mới được gặp! Chào các cậu!- Hopie nói.
_ Này nhóc, linh hồn của nhóc là gì thế?- Sans hỏi.
_ Linh hồn Hope! Bạn đồng hành có linh hồn Despair.- Hopie nói.
Cả đám sửng sốt.
_ Linh hồn Hope? Bạn đồng hành có linh hồn Despair?- Antan ngạc nhiên.
_ Ừ! Có gì quan trọng ko?- Hopie ngạc nhiên, hỏi.
_ Cậu là chiến binh thứ 9! Đúng là cậu rồi!- Lilya nói.
_ Hả? Chiến binh gì?- Hopie mặt ngu ngơ, hỏi.
_ Đừng có giả bộ! Cậu là chiến binh thứ 9 mà!- Incos nói.
_ Thôi, đừng giấu nữa! Không ngờ họ cũng nghiên cứu nữa!- Horis nói.
_ Vậy là bọn tớ tìm được rồi! Cậu sẽ là bạn của bọn tớ...- Chara nói đến đây thì dừng lại.
Tất cả kí ức của họ trở về. Hopie chỉ nở nụ cười. Vậy là Happy Ending của họ sẽ được khôi phục.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com