TruyenHHH.com

Echo flower (Flowersoul)

Chap 4: Người đó là ai?

PhongVTrnThin

Hắn xoa đầu. Khi định thần lại thì Hopie đã đứng trước mặt hắn. Hắn hoảng hốt, lùi lại, tay cầm sẵn 1 chiếc xương nhọn, ném về Hopie. Cậu đỡ nó bằng 1 cây kiếm. Hắn càng hoảng hơn, nhanh chóng dùng chiêu điều khiển linh hồn.
_ Vô ích thôi!- Cậu cất tiếng nói.
Hắn hoảng quá, ko biết phải làm gì. Hopie giơ kiếm lên. Hắn nhắm mắt lại, nghĩ rằng đời mình sẽ kết thúc tại đây. Nhưng ko có gì xảy ra cả.
_ Tại sao ngươi lại tấn công bọn ta?- Hopie hỏi.
Hắn mở mắt ra, run rẩy nhìn bàn tay đang chìa ra cho hắn.
_ Khai ra mau!- Recri nắm áo hắn, nhấc lên, hét.
_ Nào nào! Bình tĩnh đi Recri!- Lilya nói.
Recri ko nói gì, ném hắn xuống đất, quay đi. Lilya đuổi theo. Hopie cũng chỉ thở dài. Cậu nhìn cái tên "Dirty Killer" kia. Đó là 1 cậu con trai tóc trắng, những sợi tóc xanh da trời ở chóp.
_ Tại sao ngươi lại phá hủy cái Happy Ending mà bọn ta cố công xây dựng?- Cậu hỏi lại 1 lần nữa.
_ Các người thì có Happy Ending rồi! Còn tôi thì sao?- Cậu con trai đó hét lên.
Tất cả lặng người, nhìn tên đó.
_ Các người có hiểu nổi cái cảm giác bị lãng quên ko? Các người có hiểu cảm giác của sự đau khổ ko? Tôi đã bị lãng quên, trong căn phòng màu trắng. Tôi đã ko thể thoát ra. Cũng ko còn ai nhớ đến tôi cả! Tôi đã phải đánh đổi nửa linh hồn để thoát ra! Bởi thế, tôi phải cho các người hiểu cái cảm giác đau khổ là thế nào!- Hắn hét, hai hàng nước mắt lại lăn dài.
_ Đừng mất đi Hi Vọng!- Hopie nói.
_ Hi Vọng? Hi Vọng là cái quái gì chứ? Nó chỉ khiến đám con người như các ngươi yếu đi thôi!- Hắn cười nhạt, nói.
_ Im đi!- Ralos hét lên.
_ Sao? Nói trúng tim đen rồi phải ko?- Hắn cười nhạt, hỏi.
_ Đừng xúc phạm người khác nữa!- Hopie tức giận và tát cho hắn 1 cái.
Cả đám hoảng hốt nhìn. Đôi mắt của Hopie lúc này chuyển thành màu nâu đỏ.
_ Cậu nghe cho rõ đây! Tôi cấm cậu sỉ nhục bạn bè tôi hay bất kì thành viên nào khác. Tôi biết, cậu vẫn rất đau khổ. Nhưng điều đó ko có nghĩa là cậu muốn làm gì thì làm. Tôi nghĩ chúng ta sẽ thành bạn! Tôi đã thực sự nghĩ rằng tôi sẽ giúp cậu có được Happy Ending. Nhưng tôi đã nhầm! Thực sự nhầm! Cậu ko hề tốt! Tôi hi vọng tôi có thể cho cậu thêm 1 cơ hội. Và cậu sẽ tận dụng nó!- Hopie hét vào mặt kẻ đó và bỏ đi.
Hắn ngồi đó, ngạc nhiên về những gì xảy ra. Trời đã tối. Những ngôi sao nhấp nháy trên bầu trời đêm. Hopie thở dài, dạo bước trên con người sáng lên với những ánh đèn điện trắng. Những chiếc xe chạy qua. Cậu bước sâu vào trong khu rừng. Ở tâm của khu rừng sáng lên màu xanh lam huyền ảo lạ kì. Cậu bước đến đó. Đó là vườn hoa Echo mà cậu đã trồng. Khác hẳn với cái của Frisk, ở chỗ này chỉ có cậu mới biết đường vào. Đây là nơi mà cậu đến mỗi khi cậu cảm thấy buồn bực. Tiếng nước suối róc rách chảy khiến cho tâm trạng cậu dễ chịu hơn.
_ Này! Lúc nãy cậu làm hơi quá đấy!- Hopie nói thầm.
_ Tôi tức gã đó! Hắn sỉ nhục chúng ta!- Một linh hồn hiện lên, nói.
_ Ờ!- Hopie nói.
Một tiếng nổ vang lên. Cậu giật mình, ngẩng đầu dậy.
_ Nó phát ra từ thành phố!- Cậu nói.
Thế là, cậu dùng hết tốc lực chạy về thành phố.
_ Không thể nào!- Cậu nhìn quanh cảnh trước mắt mà bàng hoàng. Những tòa nhà đổ sập, những con người đầy máu. Những linh hồn còn vật vờ. Và trên cao hết, đó là kẻ lúc nãy. Hắn đang kiểm soát những linh hồn mà hắn vừa cướp được từ bạn của cậu. Linh hồn Creativity, Curiosity, Grit, Revenge, Rebellion, Pain và Wrath đang ở trong tay hắn.
_ Đủ lắm rồi! Hãy dừng lại đi!- Hopie hét lớn.
_ Chà chà! Xem ai kìa! Ngươi nghĩ ta sẽ thua cuộc 1 cách dễ dàng như vậy sao?- Hắn cười nhạt, nhìn xuống Hopie.
_ Ngươi... ta nghĩ chúng ta có thể cho ngươi 1 cơ hội! 1 cơ hội để ngươi có được Happy Ending. Nhưng ngươi đã ko tận dụng nó!- Hopie siết chặt tay, nói.
_ Hopie...- Một giọng nói yếu ớt vang lên.
Cậu nhìn quanh. Thấy những linh hồn còn sống. Chỉ còn có 7 linh hồn và Hate.
_ Fear...- Ralos nói và biến thành Betty.
_ Không lẽ... cậu đã cố gắng cứu lấy Betty và hợp nhất sao?- Hopie ngạc nhiên.
Ralos gật đầu. Dù sao thì đó cũng là cách duy nhất để Betty sống sót khi bị giết. Chara cho họ xem Lilya. Cả đám bàng hoàng. Mọi thứ đã diễn ra quá nhanh. Những người bạn của họ đã bị giết quá nhanh.
_ Này mấy nhóc...- Một giọng nói yếu ớt vang lên.
Sans đang dìu Toriel đứng ở góc tường. Kẻ đó đã thấy Sans. Thế là hắn phóng những cái phi tiêu đến.
_ Bạn tràn đầy Sự Tốt Bụng!- Apron nói và chạy đến chỗ Sans, chặn đòn tấn công bằng 1 cái khiên.
_ Đủ lắm rồi!- Hopie hét lên.- Ngươi sẽ phải trả giá cho những gì đã làm!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com