TruyenHHH.com

[DuongGem] Song Trần

Chương 1

CarryWangXiao


Mới vào cho giới thiệu cái nha=)
Xin chào tới với fic DươngGem của tớ, nơi đây có những câu chuyện phi logic vì tác giả hay bú đá ưa gì viết đó. Truyện nhiều thứ lắm, ưa gì có đó tại tác giả sáng nắng chìu mưa thích thì drop=))

Đây là truyện Nhất Thụ Đa Công nhưng nếu có H đa phần sẽ là 2P vì 3P(vẫn có 3P) tớ không viết rành lắm...viết được mà không hay bằng 2P thôi, hihi. Truyện tục rất nhiều, không thích mời chuyển...Truyện là trai co lon top cuong dam

Nên là chào mừng các bạn đến với fic của tớ, chúc các bạn có một cảm nhận tốt khi đọc. Love you💕

----------------------

"Đụ má đi trễ nữa rồi, lồn má xui thật chứ" Hoàng Hùng hớt ha hớt hải phi thật nhanh đến trường, hôm nay em lại ngủ quên mới đau chứ!

"Huỳnh Hoàng Hùng lớp 12A8, trèo xuống đây cho tôi"

Thôi tiêu đời em rồi, gặp phải cái thằng nhãi con sao đỏ khó nhất trường bắt gặp khi đang leo tường vào như này thì chết mất thôi! Hoàng Hùng nở một nụ cười tự tin sáng chói nhìn gã đang cầm cuốn sổ tử thần chuẩn bị ghi tên em vào vì tội đi học muộn, Hoàng Hùng thật sự không muốn trèo xuống đâu...không xuống cũng chết mà xuống cũng chết! Ai đó cứu trai đẹp đi

"Haha..Đăng Dương hả em, s-sao giờ này em chưa vào lớp mà còn đứng đây nói chuyện với anh v-vậy"

"Đừng có lảng, xuống đây nhanh lên cho tôi! Hay để tôi lôi anh xuống?"

Hoàng Hùng bĩu môi xinh ra rồi trèo xuống khỏi tường, em nhìn gã với ánh mắt xin xỏ tha thứ nhưng hình như em đánh giá sai cái độ tàn độc của tên này rồi. Em vừa xuống gã đã xách em lên phòng giám thị luôn rồi, tuần này em mới đi trễ có bốn lần thôi mà? Làm gì đến mức lên phòng giám thị uống nước chè đâu..

Đăng Dương đẩy anh vào phòng giám thị rồi đóng cửa lại, bên trong phát ra âm thanh thút thít cộng tiếng nạt nộ của giáo viên. Thật sự gã không thể nhân nhượng với em được, Hoàng Hùng đi trễ và vi phạm quá nhiều khiến gã cũng nhức nhức cái đầu lắm. Gã đứng dựa vào tường rồi bóc một cây kẹo mút bỏ vào miệng, sau 30 phút anh đi ra khỏi phòng giám thị thấy gã đang đứng đó thì rất rất ngứa con mắt. Em đi đến trước mặt gã cầm lấy cây kẹo gã đang ngậm khiến gã có chút ngạc nhiên vì hành động của em

Em lấy kẹo từ miệng gã rồi bỏ vào miệng mình, tay còn vuốt cằm gã khiến gã đứng trơ người ra không biết hành động như thế nào. Em mút cây kẹo rồi xách cặp rời đi "Kẹo ngon đấy, anh xin nhé bé~"

Đến khi em rời đi khoảng ba phút Đăng Dương mới hiểu ra, bị cướp cây kẹo trắng trợn thế kia? Gã khẽ nhếch mép một cái rồi cũng về lớp, vị ngọt của kẹo cũng ngon đấy...Đăng Dương thích~

----------------------

"Gì đây, bạn Hùng yêu lại đi học trễ sao~" Tuấn Kiệt ngồi gác chân lên bàn giọng trêu chọc em

"Đm cái thằng Kiệt lặc này, im cái mỏ mày đi không tao méc chị Thơ mày trốn chỉ đi chơi giờ"

"Ê đụ mẹ mày chơi chó...ủa mà tao với bả có là cái đéo gì của nhau đâu mà phải sợ" Tuấn Kiệt nói một câu khiến em phải bật cười khinh bỉ "Ừ không là gì, hôm qua tao thấy chị Thơ đi với anh nào đẹp trai lắm chúng mày ạ..còn rất thân thiết nữa, có khi nào là..~"

"Ê! Thằng đó là thằng nào biết không, chiều hẹn nó cái inovar, đụ má nó dám tán chị Thơ của tao...ủa lộn" - "Lồn thích mà ngại, có ngày mất đừng có đi nhảy cầu nha mày"

Hoàng Hùng khinh bỉ nhìn Tuấn Kiệt rồi kệ luôn đi vào chỗ ngồi, bên cạnh em là Hải Đăng một cậu bạn học siêu giỏi còn đẹp trai dễ thương nữa. Cậu bạn này còn có răng thỏ cực đáng yêu luôn, là cái phao trong giờ kiểm tra của em đó nha, Hoàng Hùng rất yêu cái phao cứu sinh này

Em bỏ cặp rồi ngồi xuống bàn, giờ là giờ ra chơi nên em rất thoải mái..tại bình thường em cũng có học đâu, em mượn cuốn vở bài tập của Hải Đăng để chép bài. Hôm qua em cúp học đi chơi với Minh Hiếu nên có biết cái mẹ gì đâu, đang chép bài hăng say thì giọng của Quang Anh từ đâu phát ra khiến em giật mình. Quang Anh đến rủ em đi xuống căn tin, em cũng vội đồng ý tại sáng dậy muộn nên đã kịp nhét gì vào bụng đâu

Em xoay qua Hải Đăng, nhẹ giọng nhờ cậu chép vở giúp..."Ê Đăng chép bài giúp tao nha, tao đi ăn cái chút về...mãi iu moah moah bắn tim" Nói rồi em không để Hải Đăng ú ớ gì mà cùng Quang Anh phi xuống căn tin tìm đồ nhét vào bụng, được cái ba mẹ cho tiền ăn học không học được thì mình ăn thôi!

"Ê ba học bài chưa, nay có tiết kiểm tra một tiết hoá đó"

Một câu nói khiến Hoàng Hùng vừa gắp một đũa mì bỏ vào miệng thì mắc nghẹn, em uống vội miệng nước rồi đáp

"Lo gì ba, tao có cái phao Đỗ Hải Đăng vớt rồi..cái phao tao tin tưởng hai năm rồi đó"

"Ủa? Chút tiết ba nó có việc phải đi ôn đội tuyển mà..mày có chắc là mày ổn không Hùng?"

Em sặc sụa, rồi xong...phao xì trời, em chết trôi rồi! Hải Đăng đi thì ai cứu? Mấy đứa giỏi hoá còn ngồi rất rất xa em thì lấy gì mà chép bài, ông thầy hoá còn khó tính như con quỷ ba sừng thì kiếp này em chỉ có bỏ...Bỏ nhà đi bụi trước khi ba má đuổi cho đỡ nhục

Hoàng Hùng như chết lặng không muốn tin vào sự thật này...kiểu này chắc có ngày nghỉ học đi bán vé số thật quá!

"Ê...giỡn mặt tao hả, đụ má cái ông Sinh ghim tao Quang Anh ơi...bữa tao mới làm đổ cái ly trà sữa lên người ổng thôi mà ổng dí tao quá trời, ủa mày cũng ngu hoá mà ai giúp mày??"

"Ý sời, xin lỗi mày chứ cái phao Hoàng Đức Duy học bá gánh nhá" - "Ê chép bài nó rồi cho tao chép với Rhyder iu dấu~"

"Điên hả Hùng? Mày dãy một tao dãy bốn mày chép kiểu gì, sáng nay lên phòng giám thị ăn chửi nhiều nên sảng hã"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com