Chương 7
Trong góc khuất của quán bar The Night, không gian ồn ào và ánh sáng mờ ảo tạo nên một bầu không khí bí ẩn. Những người ngồi trong góc tối thường lặng lẽ, kín đáo, nhưng không ai là vô hình trong mắt những kẻ quan sát. Vài đôi mắt sáng lên, chăm chú theo dõi từng hành động của hai cô gái vừa bước vào quán, đặc biệt là Hạ Vy.Giữa những cái nhìn thoáng qua ấy, một người đàn ông ngồi lặng lẽ với ly rượu trong tay. Anh ta không hòa vào dòng người náo nhiệt, mà chỉ yên lặng ngắm nhìn mọi thứ từ xa. Đôi mắt anh sắc lạnh nhưng sâu thẳm, chứa đựng một thứ gì đó không dễ dàng đoán được.Hạ Vy và Trúc Linh vừa bước vào, ngay lập tức thu hút sự chú ý của đám đông. Đặc biệt là khi Trúc Linh mạnh mẽ hạ gục kẻ say rượu đang quấy rối mình, hành động đó không chỉ khiến những người xung quanh bất ngờ mà còn gây ấn tượng mạnh với người đàn ông trong góc khuất.Anh ta nhấc ly rượu lên, nhấp một ngụm nhỏ, ánh mắt không rời khỏi Hạ Vy. Dù nụ cười trên môi anh rất nhẹ, nhưng trong đôi mắt ấy, sự quan tâm và thích thú bắt đầu hiện rõ. Anh không thể không chú ý đến cô gái có đôi mắt đầy quyết tâm và thần thái cuốn hút, dường như không hề sợ hãi trước những biến cố xung quanh.Người đàn ông không vội vàng hành động. Anh vẫn ngồi yên, để ý đến từng chi tiết nhỏ nhặt, từng cái nhìn của Hạ Vy về phía Trúc Linh, từng động tác nhẹ nhàng nhưng cương quyết của cô. Anh biết rằng đêm nay không chỉ là một buổi vui chơi bình thường. Có điều gì đó ở Hạ Vy khiến anh không thể lơ là.Khi ánh mắt của Hạ Vy tình cờ lướt qua góc quán, anh nhanh chóng hạ ly rượu xuống, cúi nhẹ đầu như thể không muốn cô phát hiện. Nhưng trong lòng anh, một quyết định đã hình thành: đây sẽ không phải là lần cuối cùng anh gặp cô.Ánh sáng neon lấp lánh và âm nhạc sôi động tại quán bar The Night tạo nên không khí náo nhiệt và đầy sức sống. Vương Tử Lăng, Lâm Tuấn Kỳ, và Hà Thiên Phong ngồi trong góc khuất của quán, nơi ánh sáng mờ ảo và không khí huyên náo tạo nên một bầu không khí bí ẩn.Hoàng Minh, loạng choạng bước về phía nhóm của Tử Lăng. Gương mặt anh ta đỏ bừng vì tức giận và say xỉn, rõ ràng anh ta không kiểm soát được sự phẫn nộ của mình. "Tôi không thể chấp nhận việc một cô gái đá bay tôi như vậy!" Hoàng Minh nói, giọng nói của anh ta lạc điệu và không kiểm soát được.Vương Tử Lăng im lặng, ánh mắt lạnh lùng không hề thay đổi. Anh chỉ cầm ly rượu trên tay, không để tâm đến sự náo loạn xung quanh. Lâm Tuấn Kỳ và Hà Thiên Phong nhìn nhau rồi nở nụ cười chế nhạo. Lâm Tuấn Kỳ bắt đầu châm chọc, "Cậu đúng là không biết điều"Hà Thiên Phong không kém phần châm chọc, "Thật ra, nếu cậu không hành xử như một kẻ say xỉn, có lẽ cậu đã không bị đá bay như vậy."Hoàng Minh nhìn hai người với ánh mắt đầy sự tức giận, "Tôi sẽ không bả qua cho cô ta". Cảm giác xấu hổ và tức giận đang dâng trào trong anh ta, khiến anh ta cảm thấy bất lực trước sự châm chọc của họ.Trong khi đó, Vương Tử Lăng chăm chú quan sát Hạ Vy và cô bạn thân của cô từ xa. Anh thấy họ chuẩn bị rời khỏi quán bar. Ánh mắt của anh vẫn lạnh lùng nhìn theo họ. Tử Lăng nhếch mép cười, một nụ cười kín đáo và đầy ẩn ý."Đi thôi," Tử Lăng nói với đám bạn, giọng điệu vẫn bình thản và không kém phần điềm tĩnh.Lâm Tuấn Kỳ và Hà Thiên Phong gật đầu, và cả nhóm rời khỏi quán bar, để lại những hình ảnh cuối cùng đầy sự ẩn ý và căng thẳng trong không khí.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com