5.
nhật kí của bông
ngày...tháng...năm
hẹ hẹ nhật kí ui, hình như tui thích lâm anh thiệt rùi á. mà phải thui, anh lâm anh vừa đẹp trai, vừa học giỏi, vừa cưng tui nữa thì sao không thích được chứ. tui nhớ ảnh quá à... hay là tui chủ động nhắn nhờ, cũng cũng á.
________________________
nghĩ là làm, cậu mở điện thoại ra nhắn ảnh thật. mặc dù cậu cũng không biết nên nói gì nhưng cứ nhắn trước đã.
timtinjane -> yuv_wvl
timtinjane
anhhh
yuv_wvl
dạ, anh đây
lâm anh ơi anh giết
em luôn di🥹(x)
giờ nói mình nhớ ảnh có hơi
quá trớn không(x)
anh ăn cơm chưa?
anh chưa, sao à bé=))
ăn di
hong đói
dm bông ơi sao e dyeu the😭(x)
bé lo cho anh à?
đi ăn với anh hong?
đi dc đã di dm(x)
mẹ hong choa chài ai(x)
e ăn rùi, sợ hong đượtt
lót dạ bé ạ
rạ
đi ăn với crush ngu gì hem chịu(x)
bị mẹ đánh xíu hoy chc hong xao âu(x)
anh qa đón nhe
______________________
cậu từng bước, từng bước nhẹ nhàng phi xuống tầng một. cậu vừa đi vừa niệm chú đại bi mong bố mẹ không bắt gặp.
- e hèm, bông đi đâu đấy con?
chưa kịp làm gì đã gặp chính quyền, cậu chết mất thôi trời ơi. không lẽ cho lâm anh leo cây ta... cậu đánh liều xin bố mẹ, biết đâu hôm nay dịu dàng lại cho.
- hì hì, bố mẹ cho con đi chơi với quân nha. nãy quân rủ con đi á, mai cũng là ngày nghỉ mò.
quân cũng thuộc dạng học giỏi nên bố mẹ cậu rất rin tưởng và nhiều lần giao cậu cho quân. vậy nên cậu luôn lôi quân ra làm bia đỡ đạn cho mọi hoàn cảnh.
- quân hả? ừ cũng được, nhớ đừng về muộn quá đấy.
- ỏ, yêu bố mẹ nhiều.
_______________________
cậu vừa ra đã thấy anh đứng đó, lâm anh thì vẫn như thế, chưa bao giờ để trung anh phải chờ mình bao giờ cả. trong lòng trung anh lại ánh lên những tia ấm áp, ngọt ngào mà tình yêu đem lại.
- bé muốn ăn gì nè?
- ăn gì cũng được, đi với anh là được hết mà.
vế sau cậu nói rất bé, vừa vặn cho người kia không nghe rõ.
- hả, bé nói gì đấy? nhắc lại cho anh nghe đi.
- hong có gì, anh thích ăn gà hong, ăn gà đi.
- anh ăn gì chả được, quan trọng là bông thui. bám chặt vào nha.
______________________
vui vẻ là thế, nhưng cậu nào biết rằng... minh quân đã đến nhà cậu để đưa lại cái vở cậu để quên.
- cô chú ơi, thằng trung anh đâu ạ, cháu đến trả vở cho nó.
- nó đi chơi với quân rồi cháu... ô, cô tưởng cháu đang đi với trung anh mà.
- ơ dạ...
quân thấy cứ sai sai, liền mở điện thoại ra check tin nhắn.
_____________________
timtinjane -> bi.minhquan
timtinjane
quân ới, xíu nx đừng
đi qua nhà tao đưa lại đồ nha
t nói vca bố mẹ là đi chs vs m để đi ăn
với anh lâm anh ớ
giúp tui đi bạn, giúp dc thưởng anh quan
bi.minhquan
sao không nói sớm mom ơi...
giờ chỉ còn nước quay đầu là bờ
thôi trung anh ạ...
timtinjane
vãi đái
mày sang thật hả quân...
________________________
cậu nhìn tin nhắn trong màn hình điện thoại, nhìn qua đĩa gà đang gặm ngon lành nãy giờ rồi lại nhìn đến mặt của lâm anh, cậu mếu máo kêu lên.
- anh ơi chết rồi...
_______________________
quân đang ngồi ở phòng khách với ánh mắt hầm hầm của hai vị phụ huynh, chưa bao giờ quân mong mỏi sự xuất hiện của trung anh như bây giờ...
- bố mẹ ơi... con về rồi đây...
- mẹ cho con 1 phút trình bày, nãy giờ ở đâu, đi với ai?
- dạ cháu chào cô chú ạ.
bố mẹ cậu từ tức giận sang kinh ngạc khi đứng trước anh. con cái nhà ai mà đi lạc qua đây vậy trời.
- cháu là?
- dạ, cháu là nguyễn lâm anh, hội trưởng hội học sinh, giải nhì học sinh giỏi toán cấp thành phố và giải ba học sinh giỏi tiếng anh có kinh nghiệm làm gia sư, dạy học cho nhiều người ạ (xin phép buff tí).
mọi nghi ngờ của bố mẹ cậu đối với cậu trai trước mắt dường như xua tan đi, nửa tin nửa ngờ vì không tin người như thế cũng chịu chơi cùng con trai mình.
- vậy cháu là bạn của bông nhà chú à?
- dạ, bạn trai ạ.
8 cái mặt trố lại nhìn về phía anh, không ngờ anh làm tới cỡ đó...
- cháu à, bông quen được người như cháu thì cô rất yên tâm đó nhưng cháu bị bông dụ đúng không? hay bông nó bắt ép gì cháu chứ người như này không thể để mắt tới bông được.
- mẹ ơi, con buồn đấy.
- mày nói dối tao tao còn chưa tính sổ đâu đấy con ạ.
- dạ....
- dạ không ạ, cháu tự nguyện. bông cũng có nhiều điểm tốt mà ạ. à không, điểm gì của bông vũng tốt ạ.
nhận thấy mặt cậu đã đỏ lên từ bao giờ, minh quân lấy tay khều khều cậu chọc ghẹo.
- chồng yêu mày bạo dữ trung anh ơi.
- ...
_________________________
sau một hồi nói chuyện, cậu cũng chỉ bị trách một xíu vì nói dối thôi. còn bố mẹ cậu dường như rất ưng ý với anh. cậu cảm thấy vô cùng may mắn khi có lâm anh, nói thật đấy.
- anh ấy đỉnh quá trời, mê quá...
cậu vừa ôm gối vừa nghĩ lại đến câu nói của anh.
________________________
- anh ơi chết rồi...
- sao đấy bé?
sau đó, cậu vội vã kể lại cho anh toàn mọi sự việc. anh thì cứ ngồi đấy, chăm ngắm với cả nghe cậu thôi.
- không sao bé ạ, để anh giải quyết cho. bé biết anh như nào mà, anh chắc chắn bố mẹ bé sẽ tin tưởng anh thui, trung anh không phải lo nhiều đâu nhé.
- dạ...
______________________
nhớ vote cho tui nhe
1 lần nx thì t vx muốn ns là hai bíe song anh ph cùng nhau debut đấy nhe nên là cố gắng lên thuii, cả các bé khc nựa. tui yêu top 30 này lắmm
nch là theo quan điểm của tui thì kco thih top x, mng nghĩ s thì chả bt=)))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com