Dung Dua Voi Toi
...
Cả đêm đó , Wooje không tài nào ngủ được . Người cứ nhức mỏi liên tục khó ngủ cực , nằm im trên giường nó thút thít chẳng dám phát ra tiếng khóc , nước mắt nó chảy dài . Moon Hyeonjun như có cảm giác lạ thế là quay qua tính ôm nó thì phát hiện ra nó đang khóc .
Hắn bật dậy hỏi han nó .
" sao thế Wooje ? "
" e-em ...nhức lưng quá Hyeonjun ơi"
Hắn liền đỡ nó ngồi dậy , kê gối ra sau lưng cho nó ngồi đỡ . Hyeonjun liên tục bóp chân bóp tay cho nó , thấy thương nó thật chưa bao nó phải mệt mỏi , thiếu sức sống đến như này . Nó đau lưng , nặng bụng lắm chắc do đang có em bé .
" sinh đứa này xong khỏi sinh nữa em nhé ! Anh xót "
" ừ , anh xót mà anh cứ bar bủng hoài rồi còn đi ghẹo gái , anh chẳng quan tâm gì tới tâm trạng của em cả , anh thử có em bé đi rồi anh hiểu em đã phải chật vật cỡ nào "
Hyeonjun chồm người tới ôm nó , Wooje khóc sưng cả hai con mắt . Nó tuổi thân , nó giận Moon Hyeonjun lắm nhưng tại vì hắn là ba đứa bé nên là nó không thể giận dai hơn được , nó sợ giận quá hóa tâm lý nặng sợ ảnh hưởng tới em bé trong bụng .
" ôm anh ngủ nhé ! "
Nó gật đầu , hắn nhẹ nhàng kê đầu nó lên tay hắn . Cả đêm đó Moon Hyeonjun đã phải suy nghĩ rất nhiều , hắn liên tục tự trách bản thân hắn , làm khổ Wooje quá nhiều rồi . Hắn thật sự biết sai rồi , bây giờ hắn chuẩn bị làm ba nên là hắn phải càng chính chắn hơn .
Sáng sớm ,
" Wooje dậy rồi ~ "
" anh làm đồ ăn sáng đó à ? "
" ừm , nhiều món ngon lắm "
Wooje từ từ ngồi vào ghế , cử chỉ nhẹ nhàng lắm , ăn cho hai mình mà nên là Wooje ăn nhiều cực . Hắn thấy thế miệng cười không ngớt , may thay nó không ốm nghén đấy , nó mà nghén một phát có mà phát điên .
" ngon không ? "
Nó gật đầu , chưa bao giờ Moon Hyeonjun vào bếp và đây là lần đâu tiên tất nhiên nó thấy vui quá trời . Người được ăn mấy món do Moon Hyeonjun tự tay làm chỉ riêng nó , càng chắc chắn hơn nó chính là " ngoại lệ " của Moon Hyeonjun .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com