TruyenHHH.com

Dung Chinh Song Song

Business Lounge tại khách sạn Thường Châu. 8h30 tối. Huấn luyện viên Park, bác sĩ Nguyễn Trọng Thủy, huấn luyện viên thủ môn Nguyễn Đức Cảnh, cùng các thành viên khác trong ban huấn luyện đang hội ý về đội hình trong trận chung kết sắp tới.

Đoàn Văn Hậu chắc chắn không thể góp mặt do chấn thương cơ đùi cần tương đối nhiều thời gian hồi phục. Vấn đề tiếp theo liên quan đến Công Phượng và Bùi Tiến Dũng.

Chấn thương vai của Công Phượng đã hồi phục được tương đối, tuy nhiên để một cầu thủ vẫn mang đinh sắt trong người thi đấu trong điều kiện giá lạnh khắc nghiệt vẫn là một nan đề với ban huấn luyện. Hàng công không thể thiếu Công Phượng, nhất là khi đối mặt với đội bóng mạnh như Uzbekistan, kỹ thuật cùng kinh nghiệm trận mạc của Công Phượng là vô cùng cần thiết.

Tương tự với Bùi Tiến Dũng, chấn thương đầu gối vừa tái phát tuy rằng không quá nghiêm trọng nhưng đứng hàng giờ dưới tuyết có thể gây ra tình trạng nghiêm trọng hơn với không chỉ đầu gối mà còn sụn và cơ đùi. Thay thế Bùi Tiến Dũng càng không phải là giải pháp tối ưu khi cả Văn Hoàng và Ngọc Tuấn trong những trận đấu vừa qua không ra sân, thêm vào đó là quá trình ngồi dự bị ở V-League khiến cho ban huấn luyện cảm thấy không thật sự thuyết phục về yếu tố cảm giác bóng ở 2 thủ môn này. Hơn nữa có Bùi Tiến Dũng đứng trong khung gỗ, cả đội cũng có thêm niềm tin mấy phần.

Cuối cùng với trường hợp của Công Phượng, ban huấn luyện quyết định sẽ có phương án dự bị để bất kì lúc nào Công Phượng gặp vấn đề về thể lực cũng có người thay thế.

Còn với Bùi Tiến Dũng, có lẽ anh cần được theo dõi thêm trong buổi tập ngày mai.

******

Mấy cậu trai sau khi xin phép thầy Park hẹn nhau ở sảnh từ 8h tối sau khi ăn xong để đi một vòng Thường Châu. Trước 10h tối phải trở về khách sạn để đảm bảo đi ngủ đúng giờ.

Chợ đêm ở Thường Châu vẫn hoạt động bình thường kể cả khi tuyết rơi. Mấy cậu trai đi trên 2 chiếc xe taxi, dừng lại ở cổng chợ. Cả lũ dắt díu nhau vào trong chợ, cũng may vừa ăn tối xong nên đi qua cả dãy đồ ăn vặt mà không đứa nào chảy nước miếng. Đi gần hết khu đồ ăn vặt, bỗng nhiên Hà Đức Chinh kéo tay Bùi Tiến Dũng: "Mày ơi kia có phải kẹo hồ lô trong phim cổ trang không?".

Thế rồi chẳng thèm để ý Bùi Tiến Dũng có trả lời hay không, Hà Đức Chinh lôi xềnh xệch Bùi Tiến Dũng vào gian hàng nhà người ta ngó đông ngó tây. Kẹo hồ lô có nhiều loại, loại truyền thống làm từ quả sơn tra chín đỏ phủ siro đường, ngoài ra còn có loại làm từ kiwi, cà chua cherry, dâu tây, việt quất,... có loại còn phủ sô cô la. Nhìn thấy những thứ chỉ có trong phim cổ trang Trung Quốc, Hà Đức Chinh chẳng còn là chính mình nữa, ăn thử hết loại này đến loại khác. Bùi Tiến Dũng nhỏ giọng nhắc Hà Đức Chinh ăn ít đồ ngọt thôi. Ý là muốn bảo ăn ngọt nhiều tối sẽ khó ngủ, thế nhưng bị Hà Đức Chinh gạt phắt đi: "Toàn là hoa quả thôi mà, béo làm sao được".

Bùi Tiến Dũng đành thở dài. Trong lúc Hà Đức Chinh hứng thú với kẹo hồ lô, kẹo mạch nha, Bùi Tiến Dũng lấy điện thoại ra chụp ảnh. Hà Đức Chinh khi thấy có đồ ngọt là lập tức tỏa ra hào quang của hạnh phúc và vui vẻ. Điện thoại chẳng bắt nổi vầng hào quang mà mắt anh nhìn thấy. Chụp lại đôi ba tấm đành bỏ xuống rồi tập trung nhìn cậu. Đứng một hồi Hà Đức Chinh mỗi tay cầm 1 xiên kẹo Hồ lô, chẳng biết làm thế nào để bỏ xuống mặc cả và trả tiền, ánh mắt quay ra cầu cứu Bùi Tiến Dũng. Sự thần kì của mua bán nằm ở việc Bùi Tiến Dũng chẳng cần nói tiếng Trung Quốc, người bán hàng chẳng cần nói tiếng Việt, giá tiền trên bảng cũng không ghi sẵn, người bán hàng cầm máy tính lên bấm con số,Bùi Tiến Dũng cầm chiếc máy tính của người bán hàng lên bấm bấm con số nhỏ hơn trả giá cho 2 xiên kẹo, qua lại một hồi người bán hàng gật gù. Bùi Tiến Dũng rút ví ra trả tiền cho 2 xiên kẹo Hà Đức Chinh đang cầm, còn mua thêm một ít mang về cho hội ngồi nhà.

Hà Đức Chinh cầm 2 xiên kẹo hồ lô trên tay sung sướng đưa cho Bùi Tiến Dũng một xiên, còn bảo thưởng cho anh vì đã giúp cậu mua đồ. Bùi Tiến Dũng bật cười, rõ ràng mình vừa là người trả tiền cho tất cả chỗ này, nhưng Hà Đức Chinh dường như đang cố tình bày ra tư thế của đại thiếu gia đi chợ mua sắm còn dắt theo thư đồng. Thôi được rồi, anh đồng ý diễn vai thư đồng của Hà Đức Chinh một tối cũng chẳng sao.

Bước ra khỏi quầy đồ ngọt cũng đồng thời là lúc thấy những người anh em đang ở phía quầy đối diện đánh đông dẹp bắc hết mấy thố bánh bao và sủi cảo. Duy Mạnh vừa ăn vừa facetime với người yêu. Đình Trọng, Tư Dũng đang cười nói vui vẻ, bẻ đôi chiếc bánh bao cuối cùng trong thố để chia nhau. Xuân Trường cầm menu, dùng hết cả kĩ năng ngôn ngữ lời nói và ngôn ngữ hình thể để gọi thêm sủi cảo tôm. Công Phượng với sang quầy hàng bên cạnh chỉ trỏ gọi thêm bánh hành. 

Hà Đức Chinh lăng xăng chạy vào ngồi cùng, khoa trương gọi thêm tàu hũ thối ăn cho biết vì ở Việt Nam không có, mà nghe nói món này ăn vào là nghiện. Bùi Tiến Dũng không nói gì, vào ngồi cùng, gọi bánh bao nhân xá xíu mà Hà Đức Chinh thích nhất. Đức Huy thấy Hà Đức Chinh gọi tàu hũ thối liền cười ầm lên bảo không biết tối nay có ai chứa chấp Quang Hải không, Chinh Hôi Hám lại còn ăn tàu hũ thối thì không biết thành ra cái mùi gì nữa. Đám trẻ nhà thầy Park cứ thế cười đùa, cứ thế huyên náo 1 góc chợ đêm.

Bùi Tiến Dũng không nói gì nhiều, thi thoảng cười góp vui với cả hội. Thu trọn hình ảnh của Hà Đức Chinh vào tầm mắt, cậu đang cười đùa, cậu đang vui vẻ, đang ngồi ngay cạnh anh, thi thoảng đặt tay lên bàn tay anh, vỗ lên vai anh gọi anh là thư đồng còn xưng mình là bổn thiếu gia. Tối nay Thường Châu tuyết vẫn rơi nhưng trong tim anh thấy ấm áp. 

Thiếu gia Hà Đức Chinh, tôi muốn cứ như thế này vui vẻ cùng cậu cả một đời... Cậu có lẽ không nguyện ý đâu nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com