Dung Cat Cong Cua Lai Toi
"Pam Pam... con chạy lung tung là bị mama Ling mắng đó nha!" Orm vừa nhẹ giọng dỗ dành, vừa cúi người lau tay cho con gái nhỏ đang nghịch cát ở bồn cây trước hiên nhà.Nghe đến tên "mama Ling", đôi mắt tròn xoe của Pam Pam lập tức đảo nhanh nhìn quanh như thể sợ bị bắt quả tang. Bé lon ton chạy lại gần mẹ, tự giác ngồi xuống cởi giày rồi đưa hai tay lên, ngước khuôn mặt nũng nịu:
"Mami, bồng con đi tắm trước đi, không để mama thấy!"Orm bật cười, bế con gái vào lòng, lòng tràn ngập yêu thương. Cô vừa bế vừa hỏi "Lát nữa sẽ có rất nhiều người đến đấy, Pam Pam có sợ không?""Có ông cố nữa hả mami?"
"Ừm, ông cố, ông bà nội, cả bác Susies và cô Rinche cũng đến, cho nên Pam Pam phải ngoan, không được chạy nhảy lung tung nhé!""Dạaaaa... con sẽ ngồi yên giống như cái cây!"Orm cười phá lên trước câu trả lời đáng yêu ấy, vừa mặc quần áo chỉnh tề cho bé vừa cúi xuống hôn vào đôi má phúng phính, mềm mịn của con.
"Con bé này... mami nhìn là muốn cắn má mỗi ngày luôn á!"Pam Pam cười khanh khách, ôm cổ mẹ thật chặt "Con cũng yêu mami... cả mama nữa!"--------Đầu giờ chiều, từng chiếc xe sang trọng lần lượt lăn bánh vào con đường lát đá dẫn đến căn biệt thự lớn giữa trung tâm thành phố. Hôm nay là một ngày đặc biệt – sinh nhật tròn ba tuổi của bé Pam Pam. Vì trước đó ai cũng bận rộn nên buổi tiệc hôm nay mới là dịp để mọi người trong gia đình và họ hàng tụ họp đông đủ, cùng tổ chức cho cô công chúa nhỏ một bữa tiệc thật ấm cúng và trọn vẹn.Người đến sớm nhất là Susies. Vừa bước vào nhà, cô đã không kịp chào ai, lập tức chạy đến ôm chầm lấy Pam Pam mà hôn lên đôi má mềm mịn của con bé lia lịa, khiến bé cười nắc nẻ như được cưng chiều hết mực. Chỉ vài phút sau, ông bà nội cũng đến, theo sau là các bác, các cô chú trong dòng họ – ai nấy đều mang theo quà và gương mặt rạng rỡ.Pam Pam tinh nghịch đứng hẳn lên bàn salon, tay chống nạnh như một "nữ hoàng tí hon", chỉ tay gọi từng người đến xếp hàng để... được cô bé hôn lên má. Ai đến muộn đều phải chờ đến lượt.Ngay cả ông cố – người luôn nghiêm nghị nhất nhà – khi vừa bước vào thấy cảnh tượng ấy cũng phải bật cười. Không chờ đến lượt, ông bước thẳng tới trước mặt cô bé, khom người nói nhỏ:"Con có thể hôn ông trước không?"Pam Pam nghiêng đầu, nhíu mày như một bà cụ non:
"Ông phải xếp hàng vào! Ông chen ngang là không có... liêm chính!"Câu nói vừa dứt, cả căn phòng vang lên tràng cười giòn giã. Orm đứng gần đó suýt nữa đánh rơi ly nước, đỏ cả mặt vì xấu hổ.Ông cố bật cười ha hả, vừa vỗ tay vừa hỏi "Ai dạy con nói cái từ đó vậy? Còn đem ra nói với ông cố nữa?"Pam Pam không chút ngại ngần, chỉ tay về phía mẹ "Tối hôm qua, khi mama bồng con, mami cũng đòi bồng, nhưng bị mama nói là 'không liêm chính'!"Câu nói hồn nhiên mà chí mạng khiến Orm muốn độn thổ. Cô đưa tay ôm mặt, thì thầm:
"Trời đất ơi... chết mất thôi...""Vậy còn mama thì sao?"
Một giọng nói quen thuộc, có phần nghiêm nghị nhưng đầy ấm áp, vang lên từ cửa chính.Cả căn phòng chững lại trong vài giây, riêng Pam Pam thì lập tức tròn mắt nhìn về phía cửa, đôi chân bé nhỏ nhún nhảy không yên vì phấn khích, nhưng vẫn có chút dè chừng như thể đang chuẩn bị bị mắng.Một người phụ nữ mặc vest đen thanh lịch bước vào, dáng vẻ lạnh lùng thường thấy khiến ai chưa quen đều cảm thấy khó gần. Ling Ling người mẹ thứ hai mà cô bé vừa sợ lại vừa yêu.Cô đặt chiếc cặp công việc lên bàn, bước thẳng đến phía Pam Pam vẫn đang đứng trên ghế, đôi mắt dù nghiêm nhưng ẩn chứa một sự dịu dàng sâu thẳm.Pam Pam mím môi, ngước mắt nhìn, sau đó tự giác giang tay ra như một phản xạ đầy quen thuộc "Mama... bồng con nha..."Không cần đợi thêm một giây nào, Ling Ling đã cúi xuống bế bổng con bé vào lòng, ôm chặt lấy cơ thể nhỏ nhắn như thể muốn bù đắp cho cả ngày dài vắng mặt."Mama đi họp xong chạy về liền, nghe nói hôm nay có tiệc 'liêm chính' mà?"Câu nói khiến mọi người lại bật cười rôm rả lần nữa, còn Orm thì chỉ biết ngồi ôm trán lắc đầu, nhìn hai mẹ con mà trái tim như mềm ra.Pam Pam vòng tay ôm cổ mama thật chặt, dụi đầu vào vai Ling Ling thì thầm "Mama về là con ngoan lại liền à!"Ling Ling mỉm cười nụ cười hiếm hoi mà chỉ dành cho hai người: một là con gái bé nhỏ, một là người phụ nữ đang đỏ mặt ngồi ở góc bàn kia, là trái tim của cả thế giới cô đang cố giữ lấy.Mọi người lần lượt tụ lại xung quanh bàn, tiếng nhạc chúc mừng sinh nhật vang lên nhẹ nhàng.
Pam Pam ngồi trên ghế cao ở giữa, chiếc váy công chúa bồng bềnh lấp lánh, đôi má ửng hồng vì phấn khích. Bên trái là Orm dịu dàng, tay khẽ vuốt mái tóc con gái, bên phải là Ling Ling, ánh mắt ánh lên niềm hạnh phúc không thể che giấu, dù môi vẫn cố giữ vẻ điềm tĩnh như thường ngày.Ông bà nội, ông cố, Susies và những người thân khác đều đứng quanh, tạo thành một vòng tròn ấm áp không khí như ngưng đọng trong khoảnh khắc chuẩn bị thổi nến.Orm cúi xuống thì thầm bên tai con gái "Con nhớ điều ước không?"Pam Pam gật đầu rất mạnh, giơ một ngón tay lên ra hiệu muốn "bí mật". Mọi người bật cười. Ling Ling nhìn Orm, ánh mắt như muốn hỏi "Em dạy con bé điều đó à?" Orm chỉ mím môi cười nụ cười đầy mãn nguyện."1... 2... 3..."Tất cả cùng đếm lớn, rồi trong tích tắc – Pam Pam phồng má thổi phù một cái. Những ngọn nến lung linh tắt dần trong tiếng vỗ tay vang dội. Cô bé dang hai tay hét lớn "Sinh nhật vui vẻ!!!""Pam Pam nói cho ông biết con lúc nảy ước cái gì nào!""Mami nói ba tuổi con sẽ có ba điều ước, một điều ước là bí mật, điều thứ hai là ước ông bà luôn mạnh khoẻ, điều ước thứ ba là con muốn mama và mami yêu con nhiều hơn!"Ling Ling không nhịn được mà cúi xuống hôn nhẹ lên má con bé, rồi nghiêng người khẽ chạm môi vào má Orm một cái thật nhanh –nhẹ đến mức như gió thoảng, nhưng đủ để tim Orm rung lên một nhịp.Susies vừa vỗ tay vừa giả vờ bị lóa "Trời ơi, lãng mạn quá vậy nè! Sinh nhật con mà ngọt ngào hơn cả lễ cưới ba mẹ luôn rồi!"Mọi người cười lớn, còn Pam Pam thì hồn nhiên kéo tay Ling Ling và Orm lại sát nhau, thì thầm bằng giọng non nớt "Mami, Mama! Mình là gia đình mà phải ôm nhau mới đúng nha!"Cả gia đình điều quay quần lại với nhau chụp một bức ảnh, đây là bức ảnh có đầy đủ người trong gia đình nhất, có bạn của cả hai con một cô con gái nhỏ. Đây là điều mà Orm ước rất lâu trước đây, một điều ước bây giờ đã thành sự thật ánh mắt cô hạnh phúc đến mức ngấn lệ bàn tay bất ngờ được tay kia nắm lấy sau khung ảnh. Ling Ling vẫn như vậy, vẫn luôn nuông chiều lấy người mà cô yêu nhất....----------------Và thêm một bộ truyện đã kết thúc \(^-^)/ cảm ơn mọi người đã đọc dù mình biết mình viết vẫn còn chưa có cảm xúc nhiều nhưng mỗi lần được mọi người khen hoặc hóng đó cũng là một phần động lực để mình viết tiếp ấy! Và cũng nhưng những truyện khác mọi người có thể góp ý ở đây mình sẽ đọc hết. Chia sẻ một chút sắp tới đây mình sẽ viết bộ truyện mới kịch tính hơn, gây cấn hơn chứ không còn nhẹ nhàng nữa, nên là mong mọi người đón chờ truyện mới cùng mình nha yêu yêu!
"Mami, bồng con đi tắm trước đi, không để mama thấy!"Orm bật cười, bế con gái vào lòng, lòng tràn ngập yêu thương. Cô vừa bế vừa hỏi "Lát nữa sẽ có rất nhiều người đến đấy, Pam Pam có sợ không?""Có ông cố nữa hả mami?"
"Ừm, ông cố, ông bà nội, cả bác Susies và cô Rinche cũng đến, cho nên Pam Pam phải ngoan, không được chạy nhảy lung tung nhé!""Dạaaaa... con sẽ ngồi yên giống như cái cây!"Orm cười phá lên trước câu trả lời đáng yêu ấy, vừa mặc quần áo chỉnh tề cho bé vừa cúi xuống hôn vào đôi má phúng phính, mềm mịn của con.
"Con bé này... mami nhìn là muốn cắn má mỗi ngày luôn á!"Pam Pam cười khanh khách, ôm cổ mẹ thật chặt "Con cũng yêu mami... cả mama nữa!"--------Đầu giờ chiều, từng chiếc xe sang trọng lần lượt lăn bánh vào con đường lát đá dẫn đến căn biệt thự lớn giữa trung tâm thành phố. Hôm nay là một ngày đặc biệt – sinh nhật tròn ba tuổi của bé Pam Pam. Vì trước đó ai cũng bận rộn nên buổi tiệc hôm nay mới là dịp để mọi người trong gia đình và họ hàng tụ họp đông đủ, cùng tổ chức cho cô công chúa nhỏ một bữa tiệc thật ấm cúng và trọn vẹn.Người đến sớm nhất là Susies. Vừa bước vào nhà, cô đã không kịp chào ai, lập tức chạy đến ôm chầm lấy Pam Pam mà hôn lên đôi má mềm mịn của con bé lia lịa, khiến bé cười nắc nẻ như được cưng chiều hết mực. Chỉ vài phút sau, ông bà nội cũng đến, theo sau là các bác, các cô chú trong dòng họ – ai nấy đều mang theo quà và gương mặt rạng rỡ.Pam Pam tinh nghịch đứng hẳn lên bàn salon, tay chống nạnh như một "nữ hoàng tí hon", chỉ tay gọi từng người đến xếp hàng để... được cô bé hôn lên má. Ai đến muộn đều phải chờ đến lượt.Ngay cả ông cố – người luôn nghiêm nghị nhất nhà – khi vừa bước vào thấy cảnh tượng ấy cũng phải bật cười. Không chờ đến lượt, ông bước thẳng tới trước mặt cô bé, khom người nói nhỏ:"Con có thể hôn ông trước không?"Pam Pam nghiêng đầu, nhíu mày như một bà cụ non:
"Ông phải xếp hàng vào! Ông chen ngang là không có... liêm chính!"Câu nói vừa dứt, cả căn phòng vang lên tràng cười giòn giã. Orm đứng gần đó suýt nữa đánh rơi ly nước, đỏ cả mặt vì xấu hổ.Ông cố bật cười ha hả, vừa vỗ tay vừa hỏi "Ai dạy con nói cái từ đó vậy? Còn đem ra nói với ông cố nữa?"Pam Pam không chút ngại ngần, chỉ tay về phía mẹ "Tối hôm qua, khi mama bồng con, mami cũng đòi bồng, nhưng bị mama nói là 'không liêm chính'!"Câu nói hồn nhiên mà chí mạng khiến Orm muốn độn thổ. Cô đưa tay ôm mặt, thì thầm:
"Trời đất ơi... chết mất thôi...""Vậy còn mama thì sao?"
Một giọng nói quen thuộc, có phần nghiêm nghị nhưng đầy ấm áp, vang lên từ cửa chính.Cả căn phòng chững lại trong vài giây, riêng Pam Pam thì lập tức tròn mắt nhìn về phía cửa, đôi chân bé nhỏ nhún nhảy không yên vì phấn khích, nhưng vẫn có chút dè chừng như thể đang chuẩn bị bị mắng.Một người phụ nữ mặc vest đen thanh lịch bước vào, dáng vẻ lạnh lùng thường thấy khiến ai chưa quen đều cảm thấy khó gần. Ling Ling người mẹ thứ hai mà cô bé vừa sợ lại vừa yêu.Cô đặt chiếc cặp công việc lên bàn, bước thẳng đến phía Pam Pam vẫn đang đứng trên ghế, đôi mắt dù nghiêm nhưng ẩn chứa một sự dịu dàng sâu thẳm.Pam Pam mím môi, ngước mắt nhìn, sau đó tự giác giang tay ra như một phản xạ đầy quen thuộc "Mama... bồng con nha..."Không cần đợi thêm một giây nào, Ling Ling đã cúi xuống bế bổng con bé vào lòng, ôm chặt lấy cơ thể nhỏ nhắn như thể muốn bù đắp cho cả ngày dài vắng mặt."Mama đi họp xong chạy về liền, nghe nói hôm nay có tiệc 'liêm chính' mà?"Câu nói khiến mọi người lại bật cười rôm rả lần nữa, còn Orm thì chỉ biết ngồi ôm trán lắc đầu, nhìn hai mẹ con mà trái tim như mềm ra.Pam Pam vòng tay ôm cổ mama thật chặt, dụi đầu vào vai Ling Ling thì thầm "Mama về là con ngoan lại liền à!"Ling Ling mỉm cười nụ cười hiếm hoi mà chỉ dành cho hai người: một là con gái bé nhỏ, một là người phụ nữ đang đỏ mặt ngồi ở góc bàn kia, là trái tim của cả thế giới cô đang cố giữ lấy.Mọi người lần lượt tụ lại xung quanh bàn, tiếng nhạc chúc mừng sinh nhật vang lên nhẹ nhàng.
Pam Pam ngồi trên ghế cao ở giữa, chiếc váy công chúa bồng bềnh lấp lánh, đôi má ửng hồng vì phấn khích. Bên trái là Orm dịu dàng, tay khẽ vuốt mái tóc con gái, bên phải là Ling Ling, ánh mắt ánh lên niềm hạnh phúc không thể che giấu, dù môi vẫn cố giữ vẻ điềm tĩnh như thường ngày.Ông bà nội, ông cố, Susies và những người thân khác đều đứng quanh, tạo thành một vòng tròn ấm áp không khí như ngưng đọng trong khoảnh khắc chuẩn bị thổi nến.Orm cúi xuống thì thầm bên tai con gái "Con nhớ điều ước không?"Pam Pam gật đầu rất mạnh, giơ một ngón tay lên ra hiệu muốn "bí mật". Mọi người bật cười. Ling Ling nhìn Orm, ánh mắt như muốn hỏi "Em dạy con bé điều đó à?" Orm chỉ mím môi cười nụ cười đầy mãn nguyện."1... 2... 3..."Tất cả cùng đếm lớn, rồi trong tích tắc – Pam Pam phồng má thổi phù một cái. Những ngọn nến lung linh tắt dần trong tiếng vỗ tay vang dội. Cô bé dang hai tay hét lớn "Sinh nhật vui vẻ!!!""Pam Pam nói cho ông biết con lúc nảy ước cái gì nào!""Mami nói ba tuổi con sẽ có ba điều ước, một điều ước là bí mật, điều thứ hai là ước ông bà luôn mạnh khoẻ, điều ước thứ ba là con muốn mama và mami yêu con nhiều hơn!"Ling Ling không nhịn được mà cúi xuống hôn nhẹ lên má con bé, rồi nghiêng người khẽ chạm môi vào má Orm một cái thật nhanh –nhẹ đến mức như gió thoảng, nhưng đủ để tim Orm rung lên một nhịp.Susies vừa vỗ tay vừa giả vờ bị lóa "Trời ơi, lãng mạn quá vậy nè! Sinh nhật con mà ngọt ngào hơn cả lễ cưới ba mẹ luôn rồi!"Mọi người cười lớn, còn Pam Pam thì hồn nhiên kéo tay Ling Ling và Orm lại sát nhau, thì thầm bằng giọng non nớt "Mami, Mama! Mình là gia đình mà phải ôm nhau mới đúng nha!"Cả gia đình điều quay quần lại với nhau chụp một bức ảnh, đây là bức ảnh có đầy đủ người trong gia đình nhất, có bạn của cả hai con một cô con gái nhỏ. Đây là điều mà Orm ước rất lâu trước đây, một điều ước bây giờ đã thành sự thật ánh mắt cô hạnh phúc đến mức ngấn lệ bàn tay bất ngờ được tay kia nắm lấy sau khung ảnh. Ling Ling vẫn như vậy, vẫn luôn nuông chiều lấy người mà cô yêu nhất....----------------Và thêm một bộ truyện đã kết thúc \(^-^)/ cảm ơn mọi người đã đọc dù mình biết mình viết vẫn còn chưa có cảm xúc nhiều nhưng mỗi lần được mọi người khen hoặc hóng đó cũng là một phần động lực để mình viết tiếp ấy! Và cũng nhưng những truyện khác mọi người có thể góp ý ở đây mình sẽ đọc hết. Chia sẻ một chút sắp tới đây mình sẽ viết bộ truyện mới kịch tính hơn, gây cấn hơn chứ không còn nhẹ nhàng nữa, nên là mong mọi người đón chờ truyện mới cùng mình nha yêu yêu!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com