Duchau Thay Hua Cho Toi Chut Thoi Gian
Tại một nơi không ai để ý đến như thế lại xuất hiện một nam thanh niên chân mang giày da người mặc áo vest kiểu dáng sang trọng lướt nhanh như gió đi vào trong khu chung cư bình dân. Cánh cửa vừa được chủ nhân của nó mở ra chân còn chưa tiến vào đã nghe tiếng phòng bên cạnh mở ra một cái đầu ló ra khỏi cửa nhìn thanh niên kia cất tiếng(Đi dạy thôi đó nha)"Tiểu Châu à.. lúc chiều có một cậu thanh niên tới tìm cháu...""Vậy hả thím? Cậu ta trông như nào ạ?""Cậu ta hình như cỡ tuổi cháu.. ăn mặc thì hơi thời trang đó.. còn rất đẹp trai."Hứa Ngụy Châu cười nâng laptop lên cùng lúc điện thoại có tin nhắn nhìn thấy tên liền mở ra《Châu Châu về chưa bạn hiền.》Hứa Ngụy Châu nhìn điện thoại mình chán nản thở dài một hơi. Thím Lưu thấy lạ liền lên tiếng" Có chuyện gì hả Tiểu Châu?""Dạ không có gì. Thím Lưu cảm ơn thím. Cháu biết là ai tìm cháu rồi ạ.""Ừ. Vậy thím vào nhà nhé. Ủa Thanh Nhiên không về với cháu hả?"Hứa Ngụy Châu nhìn đồng hồ trả lời"Nó lại qua nhà bạn rồi ạ. Thôi thím vào nhà nấu cơm cho bé Đào đi. Cháu cũng vào đây."Hứa Ngụy Châu nhìn thím Lưu đóng cửa vào nhà lúc này cậu mới mở điện thoại ra nhắn lại《Mới về》Tin nhắn vừa gửi đi không lâu liền có cuộc gọi đến cậu bắt máy" Nói đi có chuyện gì? Cậu gọi tớ cũng không phải có chuyện gì lớn lao."《Bạn hiền cậu tuyệt tình quá đi a.. Night Bar không gặp không về.》"Này. Tớ nói...."Tút.. tút ....tútNhìn màn hình tối thui cậu bất lực quăng luôn cái iphone lên sofa rồi vào bếp kiếm gì ăn tạm.. lên lớp cả ngày cả người đều như không còn là của cậu nữa rồi đau nhức khó có thể hình dung. Nhìn đồng hồ điểm 8 giờ đêm Hứa Ngụy Châu lên phòng tắm rửa thay đồ ra ngoài bắt taxi đi tới điểm hẹn.(Đi bar phải chất như này😉😉😉)Night Bar "Này Châu Châu bên này.. "Hứa Ngụy Châu gỡ cánh tay đang đặt trên vai mình xuống liếc ngang" Thiên Hào cậu rảnh rỗi đến nơi này chơi thì cũng thôi đi.. tớ đi làm rất mệt rồi còn lôi đến đây.. tớ biết uống rượu sao?""Haha..Châu Châu cậu thật biết đùa.. tớ gọi cậu đến đây đương nhiên là chuẩn bị cho cậu nước trái cây rồi.""Nhiều chuyện.. nói đi hôm nay có chuyện gì đến đây ăn chơi?""Châu Châu a~..quả nhiên không thể qua mắt cậu. Hôm nay ăn mừng Lục Thành vừa đạt được bộ phim nổi tiếng.."Hứa Ngụy Châu nheo mắt đảo quanh "Ăn mừng cho người ta.. vậy người ta đâu?""Châu Châu.."Hứa Ngụy Châu quay lưng nhìn lại thanh niên ăn mặc kín đáo đầu đội mũ kết mắt mang kính đen đeo khẩu trang đi tới.. ngồi xuống bên cạnh cậu" Mới một tháng không hội tụ đã quên tớ rồi hay sao mà hai người nhìn dữ vậy.."Tống Thiên Hào nhìn cậu bạn của mình bỗng nhiên phụt cười ra tiếng"Lục Thành cậu .. phụt...con mẹ nó đến quán bar mà làm như đi bắt cướp.. cậu ăn mặc vậy ai mà không nhìn đâu riêng gì tớ với Châu Châu"Sở Lục Thành ghét bỏ tháo phụ kiện che mắt thiên hạ ra tuy nhiên vẫn đeo kính đen"Còn ở đây nói tớ.. không biết tớ bây giờ là thân phận gì à.. tớ đâu phải như cậu.. nhị thiếu gia Tống thị.. rảnh rỗi đâu nha.. thô tục.""Ây tớ quên mất .. đại minh tinh làm mưa làm gió khiến bọn con gái điên đảo đây mà... haha..""Cậu say rồi đấy hả?" - Lục Thành đưa ly Wishky uống một ngụm lên tiếng."Nào có.. tớ đâu có say nha. Cậu mới say.. các cậu mới say..Hứa Ngụy Châu ở bên cạnh vội vàng giải vây cho hai cậu bạn của mình đầy bất lực"Này.. hai người lại thế nữa rồi.. ngưng cãi một phút thì chết tại chỗ hay gì.."Tống Thiên Hào nhảy qua ôm lấy cổ Ngụy Châu lắc qua lắc lại khiến cả người cậu không say cũng phải chóng mặt"Vẫn là Châu Châu của tớ thương tớ nhất.. Châu Châu thương tớ không có thương cậu đâu.. "Lục Thành đỡ trán.. " Sao tớ lại làm bạn được với cậu nhỉ.. thứ ấu trĩ.""Lục Thành cậu ta say rồi đừng cãi nữa mà.. định dở quán người ta hay gì.. mai cậu còn có lịch quay đúng không? Nếu ăn mừng xong thì về đi. Tớ mang cậu ta về.."Sở Lục Thành nhìn ngang qua tên bất tỉnh nhân sự kia thì đành gật đầu. Vì ở lại cũng đâu làm gì được.. suốt mấy năm nay đều như thế ăn uống no say thì về còn trách nhiệm vác xác tên sâu rượu kia là của Ngụy Châu.. riếc rồi quen. Hứa Ngụy Châu nhìn bạn mình đi rồi nhìn sang người đang lải nhải nằm trên ghế thì nghe bên kia có cuộc ẩu đả.. nhìn sơ thì phát hiện trong số đó có nam sinh quen mắt.. cậu đứng lên tiến tới gần thì lập tức la lên"Hoàng Trạch.."Người tên Hoàng Trạch kia bị chỉ đích danh liền theo quán tính nhìn theo hướng có tiếng vừa gọi mình.."Thầy... thầy Hứa?"Hứa Ngụy Châu nghiêm giọng nhìn các đám nam sinh kia một lượt người nào người nấy đều tỏ ra vô cùng hung tợn.. cậu đi tới chỗ học sinh của mình nắm tay cậu kéo qua phía mình"Bạn học Hoàng Trạch em làm gì ở nơi này? Em được phép tới nơi này hay sao? Người nhà em biết em đi hay không?""Không phải chuyện của thầy.""Đúng là ở nơi này không có chuyện của tôi. Nhưng em là học sinh lớp tôi dạy. Tôi thấy học sinh của mình sắp đánh nhau.. có thể nhắm mắt làm ngơ được sao?""Thầy tránh ra.. nếu để trúng thầy tôi không chịu trách nhiệm đâu."Hứa Ngụy Châu nhìn một đám thanh niên sắp xông lên liền giơ điện thoại mình ra đe dọa" Các cậu tôi cũng biết là học sinh trường nào đó. Có muốn ngày mai bị nhà trường phạt hay không? Nếu như thích chép gia quy tôi cũng không ngại đâu.""Thầy là ai? Thầy đâu phải thầy giáo trường tôi. Đừng có mà đe dọa." - một tên nam sinh trong đám lên tiếngHứa Ngụy Châu nhếch môi bấm số 110" Có thể cho là tôi không biết tên trường các cậu.. nhưng cái bảng tên nằm trên áo kia hẳn là đúng đi. Giờ tôi gọi cho cảnh sát.. các cậu nghĩ nhà trường có biết không?"Đám thanh niên nhìn Hứa Ngụy Châu bấm số định gọi liền tản ra hết" Hai người đợi đó.. "Hứa Ngụy Châu thở phào nhẹ nhỏm sau đó nhìn sang Hoàng Trạch"Em cũng mau trở về đi. Lần này tôi bỏ qua cho em lần sau nữa tôi sẽ báo về cho phụ huynh của em biết chuyện.""Thầy không được báo.. không phải thầy cũng là giảng viên sao? Thầy cũng tới nơi phức tạp này đấy thôi.""Tôi đi với bạn mình. Sao nào tôi hơn tuổi em lý nào lại không được đi?""Tôi không có ý đó. Thầy qua với bạn thầy đi. Tôi đi về."Hứa Ngụy Châu nghĩ gì đó liền gọi người kia lại"Hoàng Trạch.""Còn chuyện gì?""Không phiền giúp tôi đỡ cậu ấy ra xe với nhé.""Thầy đang nhờ vả học viên của mình sao?"Hứa Ngụy Châu đen mặt nghĩ em đợi đó. Ngày mai lên tôi chỉnh chết em.."Ừ.. giúp tôi đỡ cậu ta đi."Hoàng Trạch cười một cái liền lon ton đi theo cậu.. đưa được Thiên Hào lên taxi liền thở phào nhìn Hứa Ngụy Châu "Thầy về bằng gì?""Hay là em đi taxi chung tới tôi luôn đi. Tiện thể đưa em về nhà luôn để tránh em lại đi chơi tiếp.""Hừ.. thầy cũng biết tính quá nhỉ?"Hứa Ngụy Châu không nói tiếng nào gọi thêm taxi.. đưa người về tới nơi liền nói vọng ra"Hoàng Trạch.. học bài đi đó..""Không cần thầy quản.."Hứa Ngụy Châu nhìn học sinh của mình đi vào ngôi biệt thự lớn kia.. thấp thoáng hình như có người đứng ở cửa thì phải. Nhưng cũng không phải là chuyện của mình nên cậu nói tài xế đưa cậu về chung cư." Đi đâu giờ mới về?""Cậu.. cháu đi chơi với bạn.""Cháu giỏi rồi ha. Đi đêm nữa.. không biết mình còn nhỏ hay sao? Cậu không cấm cháu đi nhưng không cho phép đi khuya cháu hiểu không?""Dạ.. cậu lần sau cháu không dám nữa.""Tốt. Lên phòng đi."Cùng lúc đó ở nơi khác" Anh.. anh đi đâu mới về hả?""Anh đi uống với Lục Thành và Thiên Hào. ""Có anh Lục Thành sao?""Ừ.""Anh.. vậy mà không rủ em.. anh ác thật.."Hứa Ngụy Châu khóe môi giật giật ghét bỏ"Chứ không phải lúc chiều có người bỏ anh một mình chạy đi mất hay sao?""Hứ.. không thèm nói với anh nữa. Phạt anh cuối tuần này đi chơi với em và Kim Sa đó.""Tự nhiên..anh..""Không được từ chối.."Hứa Ngụy Châu bất lực thêm lần nữa. Thầm than tại sao bản thân lại có đứa em gái như thế này chứ?
#Thế nào.. mọi người thấy sao nha..
Tôi hơi bị lười kiểm tra chính tả lại. Ai thấy lỗi nhắn nhé.. sẽ sửa.
À đúng rồi đây chính là phúc lợi cuối tháng..☆Có điều sẽ không phải cách ngày một chapter mà là tương tác tốt chapter sau mới lên được nhé. Còn tốt ra sao thì tùy vào các bạn đó...😉😉Chúc mọi người xem vui vẻ...
Cuối tháng bình an mong đầu tháng thuận lợi..
2020.07.31
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com