TruyenHHH.com

Dục Vọng và Vinh Quang

Chương 157: Lễ đăng quang

TinhDucPhieuLuuKy

Sáng 15 tháng 10, Amman thức dậy trong ánh nắng thu vàng rực, bầu trời trong xanh không gợn mây. Phố cổ Al Balad và đồi Jabal Amman ngập cờ Hashemite đỏ-trắng-đen, hoa hồng trắng xếp thành hình vương miện dọc đại lộ dẫn đến cung điện Raghadan. Dân chúng tụ tập tại quảng trường Hashemite, vẫy cờ, hô vang "Hussein! Hussein!" qua màn hình lớn. Truyền hình Jordan và Al Jazeera phát trực tiếp, ống kính lia qua những mái vòm Hồi giáo và pháo đài cổ, ghi lại khoảnh khắc lịch sử. Cung điện Raghadan, với mái vòm vàng lộng lẫy, cột đá cẩm thạch trắng, và cửa gỗ chạm khắc hoa văn arabesque, mở rộng đón 2,000 khách mời từ khắp thế giới.

Nam mặc tuxedo đen Tom Ford, thắt nơ đỏ, cổ áo sơ mi cứng cáp, đứng trước gương suite tại khách sạn Four Seasons Amman, chỉnh cà vạt. Leonor bước ra từ phòng thay đồ, trong váy lụa xanh sapphire của Carolina Herrera, ôm sát thân hình thanh mảnh, tay áo dài ren, đội vương miện bạc nhỏ nạm ngọc trai, tóc vàng búi cao thanh lịch. Cô xoay người, giọng dịu: "Nam, em trông ổn không? Em hơi lo váy này quá nổi bật." Anh quay lại, nắm tay cô, giọng trầm: "Em, em đẹp như nữ hoàng. Anh e là mọi người sẽ chỉ nhìn em thay vì Hussein." Cô đỏ mặt, đấm nhẹ vai anh: "Nam, anh lúc nào cũng nịnh. Nhưng em thích nghe."

Họ rời khách sạn, lên Rolls-Royce của hoàng gia Jordan, di chuyển qua đại lộ Al-Urdun, nơi người dân vẫy tay chào. Tại cung điện Raghadan, Nam và Leonor bước lên thảm đỏ, ống kính BBCCNN ghi lại hình ảnh họ bên vua Felipe VI và hoàng hậu Letizia. Họ ngồi hàng ghế VIP, cạnh vua Willem-Alexander và hoàng hậu Máxima của Hà Lan, thủ tướng Nhật Bản, và tổng thống Pháp. Sảnh lễ ngập hương trầm và oud, trần dược sơn dọc hoa văn Hồi giáo, ánh đèn vàng từ đèn chùm pha lê. Quốc ca Jordan vang lên, dàn nhạc hoàng gia chơi kèn đồng và đàn oud. Hussein, ~42 tuổi, mặc lễ phục quân sự xanh thầm, đeo huân chương Al-Hussein bin Ali lấp lánh vàng, bước lên ngai vàng chạm khắc gỗ mun, đặt tay lên bản quyền hiến pháp, tuyên thệ: "Tôi thề bảo vệ Jordan, đoàn kết dân tộc, và dẫn dắt đất nước đến thịnh vượng."Rajwa trong váy Elie Saab trắng ngà, thêu hoa văn vàng, đội vương miện kim cương, ngồi cạnh, nụ cười thanh lịch, tay đeo vòng ngọc trai, toát lên khí chất hoàng hậu. Iman mặc váy hồng phấn, ngồi trên đùi bảo mẫu, vỗ tay khi pháo hoa nổ ngoài cung điện.

Nam nghiêng sang Leonor, giọng nhỏ: "Em, Hussein trông như vua từ cổ tích. Rajwa đẹp quá, đúng không?" Leonor gật, thì thầm: "Nam, cô ấy như công chúa. Váy Elie Saab làm em ghen tị. Anh có thấy Iman không? Dễ thương như Isabella!" Anh nắm tay cô: "Em, Iman đáng yêu, nhưng Isabella là số một. Tối nay anh muốn bàn với Hussein về sân bay vũ trụ." Cô cười: "Nam, anh lúc nào cũng nghĩ đến công việc. Nhưng em ủng hộ anh. Làm Jordan ngạc nhiên đi!"

Sau nghi thức, đoàn khách di chuyển 10 phút bằng xe limousine đến cung điện Al Husseiniya, nơi tiệc chiêu đãi diễn ra. Sảnh tiệc lộng lẫy với trần kính cao 15 mét, đèn chùm pha lê nhập từ Ý, bàn gỗ tếch phủ khăn lụa vàng thêu chỉ bạc, ly pha lê khắc hoa văn arabesque, và bình hoa hồng trắng tươi từ vườn hoàng gia. Thực đơn gồm cừu nướng mansaf với sữa chua Jameed, cơm basmati trộn nghệ tây và nho khô, salad fattoush giòn rụm, và bánh kunafa ngọt ngào với phô mai kéo sợi, ăn kèm trà bạc hà nóng. Dàn nhạc chơi oud và violin, hòa quyện âm thanh Trung Đông và phương Tây.

Nam và Leonor ngồi gần bàn hoàng gia, cạnh vua Felipe và hoàng hậu Letizia. Felipe nâng ly rượu vang Jordan: "Nam, AstroViet làm Tây Ban Nha tự hào. Jordan là đối tác lý tưởng, đúng không?" Nam đáp: "Felipe, đúng vậy. Hussein có tầm nhìn đưa Jordan vào kỷ nguyên vũ trụ. Tôi muốn đẩy mạnh hợp tác." Letizia chen vào: "Nam, tôi nghe nói Trung tâm Rajwa Al Hussein là kỳ quan. Leonor, con đã đến đó chưa?" Leonor cười: "Mẹ, chưa ạ. Nhưng Nam hứa sẽ đưa con đi. Con tò mò lắm!"

Vua Hussein và hoàng hậu Rajwa đến chào bàn, được hộ tống bởi cận vệ mặc lễ phục đỏ. Hussein, cao lớn, râu quai nón, mặc lễ phục đen Hugo Boss, bắt tay Nam: "Nam, cảm ơn anh và Leonor đã đến. Trung tâm Rajwa Al Hussein là minh chứng cho tình hữu nghị AstroViet-Jordan." Nam đứng dậy, cúi nhẹ: "Hussein, chúc mừng anh lên ngôi. AstroViet cam kết đồng hành cùng Jordan, đưa công nghệ vũ trụ đến Amman." Rajwa, trong váy lụa trắng ôm sát, khoe vai trần, hông cong, mùi hương Chanel No.5 thoảng nhẹ, nụ cười ấm áp: "Nam, trung tâm mang tên tôi là niềm vinh dự lớn. Tôi mong AstroViet sẽ biến nó thành biểu tượng toàn cầu."

Hussein ngồi xuống, giọng hào hứng: "Nam, tôi muốn nâng cấp Trung tâm Rajwa Al Hussein thành sân bay vũ trụ, như Phú Quốc của anh. Jordan có thể trở thành trung tâm không gian Trung Đông, kết nối Trái Đất với trạm ASEAN. Anh nghĩ sao?" Nam gật, đáp chậm: "Hussein, đó là tầm nhìn táo bạo. Sân bay vũ trụ cần 5 tỷ USD, 500 hecta đất, và công nghệ Astro-2. Tôi sẽ cử đội ngũ khảo sát Amman trong tháng này. Jordan có sa mạc rộng, rất lý tưởng." Rajwa chen vào, giọng dịu: "Nam, tôi muốn tham gia thiết kế sân bay, như một kiến trúc sư. Tôi mơ về một công trình hòa quyện văn hóa Jordan và công nghệ tương lai." Nam cười: "Rajwa, tài năng của cô sẽ làm nó độc đáo. AstroViet cần sự sáng tạo của cô. Tôi sẽ đảm bảo cô có vai trò lớn."

Leonor nói, giọng thanh: "Rajwa, tôi ngưỡng mộ phong cách của cô. Váy Elie Saab đẹp như tranh! Cô có bí quyết gì để luôn thanh lịch?" Rajwa đỏ mặt, vuốt tóc: "Leonor, cảm ơn cô. Tôi chỉ cố giữ sự đơn giản, nhưng học từ cô đấy. Phong thái hoàng gia của cô thật cuốn hút." Leonor cười: "Rajwa, cô khiêm tốn quá. Chúng ta nên gặp nhau ở Madrid, trò chuyện về thời trang và con cái." Rajwa gật: "Leonor, tôi rất mong. Iman sẽ thích chơi với Isabella." Hussein chen vào: "Nam, Isabella mới 23 tháng, đúng không? Iman cũng 2 tuổi, nhưng nghịch lắm. Làm cha có vui không?" Nam cười: "Hussein, Isabella làm tôi bận rộn, nhưng là niềm vui lớn. Iman chắc cũng làm anh mất ngủ, đúng không?" Hussein gật: "Nam, đúng vậy! Iman thích vẽ lên tường."

Hussein tiếp tục: "Nam, ngoài sân bay vũ trụ, tôi muốn AstroViet đầu tư năng lượng tái tạo. Sa mạc Jordan lý tưởng cho điện mặt trời, có thể xuất khẩu sang châu Âu." Nam đáp: "Hussein, tôi đồng ý. Tôi đề xuất nhà máy điện mặt trời 500 triệu USD, kết hợp AstroPod vận chuyển năng lượng. Jordan sẽ dẫn đầu Trung Đông." Rajwa nói: "Nam, anh luôn có tầm nhìn lớn. Sân bay vũ trụ và năng lượng sạch sẽ thay đổi Amman. Tôi mong được thấy anh ở đây thường xuyên hơn." Nam gật, lòng rung động: "Rajwa, tôi hứa sẽ đến thường xuyên. Jordan là ưu tiên của AstroViet." Leonor nắm tay Nam: "Nam, anh làm em tự hào. Hussein, Rajwa, Jordan may mắn có anh ấy." Hussein cười: "Leonor, chúng tôi biết. Nam là người thay đổi cuộc chơi."

Tiệc tiếp diễn, Hussein và Leonor được mời chụp ảnh với vua Mohammed VI của Maroc, tổng thống Indonesia, và công chúa Victoria của Thụy Điển. Rajwa nghiêng sang Nam, giọng nhỏ, đầy cảm xúc: "Nam, tôi muốn nói riêng với anh. Ra vườn hoa Al Husseiniya được không? Tôi cần chút không khí." Anh gật, lòng đập nhanh, đi theo cô qua hành lang đá cẩm thạch, hai bên treo tranh chân dung hoàng gia Hashemite. Họ bước vào vườn hoa, nơi ánh đèn vàng mờ ảo chiếu lên hoa hồng đỏ rực, ngọc lan trắng tinh khôi, và đài phun nước róc rách như bản nhạc đêm. Hương hoa quyện với gió thu, tạo không gian lãng mạn, tách biệt khỏi tiếng ồn tiệc tùng.

Rajwa ngồi trên ghế đá cẩm thạch, váy lụa trắng trải dài như dòng suối, tóc nâu sóng nhẹ, nhẫn kim cương phản chiếu ánh đèn. Cô vuốt váy, giọng chậm, hơi run: "Nam, anh có thấy thời gian trôi nhanh không? Ba năm trước, trung tâm Rajwa Al Hussein khánh thành, anh và tôi đứng cạnh nhau, nói về giấc mơ vũ trụ. Giờ tôi ít gặp anh quá, chỉ thấy anh qua tin tức AstroViet." Nam ngồi cạnh, cách cô một khoảng nhỏ, cảm nhận hương Chanel No.5: "Rajwa, tôi xin lỗi. AstroViet mở rộng nhanh, nhưng Jordan luôn trong tâm trí tôi. Cô, hơn ai hết, là lý do tôi yêu Amman."

Cô cúi đầu, ngón tay nghịch nhẫn, giọng buồn: "Nam, anh nói thế, nhưng tôi thấy mình như bị lãng quên. Những lần chúng ta làm tình ở Amman, ở Hà Nội, ở thành phố Hồ Chí Minh, tôi nhớ lắm. Giờ anh bận với Leonor, Isabella, và AstroViet, tôi... thấy trống vắng." Nam chạm tay cô, da cô mềm mại, ấm áp: "Rajwa, cô không bị quên. Cô là nguồn cảm hứng của tôi.. Cô làm tôi muốn đến Amman mỗi tuần."

Cô ngẩng lên, môi run, giọng nhỏ: "Nam, anh thật lòng chứ? Tôi biết anh có Leonor, Isabella, và cả thế giới ngoài kia. Tôi không đòi hỏi gì, nhưng tôi muốn anh ở đây, dù chỉ một chút. Tôi muốn nghe anh nói, muốn thấy anh cười như trước." Nam vuốt tóc cô, ngón tay lướt qua lọn tóc mềm: "Rajwa, tôi thật lòng. Cô là ánh sáng của Amman, và tôi không muốn mất những khoảnh khắc với cô. Tôi hứa sẽ đầu tư nhiều hơn vào Jordan—sân bay vũ trụ, nhà máy AstroPod, điện mặt trời. Tất cả sẽ đưa tôi đến gần cô hơn."

Rajwa mỉm cười, giọng dịu, như được an ủi: "Nam, sân bay vũ trụ là giấc mơ của Hussein, nhưng với tôi, nó là lý do để gặp anh. Tôi muốn đứng bên anh, nhìn công trình mọc lên, như cách tôi từng đứng bên anh tại trung tâm. Anh phải giữ lời, không được để tôi chờ lâu." Anh siết tay cô, giọng khàn: "Rajwa, tôi không để cô chờ. Tôi sẽ đến Amman, không chỉ vì AstroViet, mà vì cô. Cô xứng đáng với mọi điều tốt đẹp." Cô nghiêng người, vai chạm vai anh, thì thầm: "Nam, cảm ơn anh. Anh làm tôi tin rằng giấc mơ không chỉ là giấc mơ."

Họ im lặng, nghe tiếng nước chảy từ đài phun, gió lùa qua hoa hồng. Rajwa đứng dậy, chỉnh váy, giọng nhẹ: "Nam, tôi phải về với Hussein. Anh ấy sẽ tìm tôi. Nhưng tôi sẽ chờ anh, ở Amman, với sân bay vũ trụ, với tất cả." Anh nắm tay cô lần cuối, cảm nhận hơi ấm: "Rajwa, tôi sẽ sớm trở lại. Chờ tôi." Cô bước vào cung điện, váy lụa trắng nhẹ nhàng, để lại hương thơm quyện trong gió đêm.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com