Dtvn Our Love Story
Cậu lúc này nhìn mn vừa hoang mang vừa chưa hiểu chuyện gì cho lắm:- Tôi có lỗi gì à mọi người?- Anh không có lỗi gì trong việc này đâu.Đình Trọng bên cạnh an ủi.- Trọng nói đúng đấy em đừng có buồn nữa. Do anh Hải chưa quên được tình cũ thôi.Dũng tư thấy vậy nên cũng lên tiếng an ủi.- Em bình thường mà, có gì đâu kệ ông Quế đi.Bàn ăn mang nhiều tiếng cười đùa dần im lặng dần bao quanh trong suốt không khí buổi ăn. Ăn xong cậu xin về trước còn đem thêm túi đồ ăn mới.Vừa đi tới cổng sảnh đập vào mắt cậu hình ảnh hắn đang xoa đầu ôn nhu với Văn Đức, hình như là tình cũ đúng không ta? Nhìn họ thân thiết thật, cứ như là đôi tình nhân đang còn mặn nồng với nhau ấy. Hay đi lại hóng hớt không? Kệ đi hóng xíu chắc không bị gì đâu. Nghĩ xong cậu đi lại gần cổng sảnh khách sạn để xem hắn đang làm gì với Văn Đức.Vừa về thì thấy cậu em mình đứng yên không nhúc nhích, Công Phượng thầm nghĩ đã có chuyện gì nên vội chạy lại chỗ cậu và y như rằng hắn đang cười đùa vui vẻ với tình cũ - Phan Văn Đức. Không nghĩ gì nhiều Y khoác vai cậu rồi đi vào trông, cậu lúc này hơi bất ngờ nên chỉ biết đi theo.Công Phượng bước vào với ánh mắt đầy lạnh lùng và nghiêm nghị, Văn Đức quay sang thì thấy Y bước vào nên cũng vui vẻ chào hỏi:- Anh Phượng mới về à? Có Toàn nữa à, chào nhá.- Chào Đức nha.- Ừm chào em, nói chuyện với "tình cũ" vui quá anh Hải nhỉ?Công Phượng cười nhếch mép nhìn anh.- Anh Phượng nói chi rứa?- Không có gì đâu, anh Hải sẽ hiểu mà.- Ờ thì anh.....- Ơ anh Toàn, anh cũng ở đây à?Hoàng Đức từ đâu xuất hiện đánh nhẹ vào vai cậu.- Hoàng Đức, em lên hồi nào thế?- Em cũng mới lên thôi ạ, mà anh cầm gì thế?- À là....- Nó biết mày lên nên mua cho mày đó.Công Phượng kế bên bèn giải thích.- Thật á?- Ukm....là anh mua cho em đấy. (Hic phần ăn của mình)- Hình như phần đó giống món mà anh đã oder nên đáng lẽ ra nó là của anh mới đúng chứ nhỉ?Quế Hải thấy trong khó chịu trong lòng nên bèn nói ra.- Anh bị ảo à, anh nghĩ thằng Toàn rảnh đến mức để đem đồ ăn về cho anh?Văn Thanh lúc này từ từ tiến lại gần.- Còn đồ của anh í, tụi tui bỏ cho "chó" ăn rồi.Không đợi hắn nói gì thêm Công Phượng đã nói tiếp.- Mày....Hắn bực tức dơ tay lên muốn đấm nhưng đã bị ngăn lại.- Này anh làm gì đấy?Văn Thanh tức giận đi lại chỗ Công Phượng, đẩy hắn ra kéo Y ra sau lưng.- Anh có răng khôn?Văn Đức vội đỡ anh.- Anh không sao, cảm ơn em.- Có chuyện gì thế mn?Hồng Duy và những người khác lúc này cũng đi tới.- Có người tự nhiên muốn đánh công chúa của em đấy.- Wow! Ai thế anh?Đình Trọng bất ngờ hỏi, Văn Thanh nhướn nhẹ chân mày nhìn anh rồi qua sang chỗ khác, mn cũng dần biết đó là ai nên chả hỏi gì thêm.- Đức này dù gì mày cũng ngủ một mình nên thôi mày ngủ với thằng Toàn đi, dù gì anh em cũng thân thiết mà.Công Phượng quay sang nói với Hoàng Đức.- Nhưng Toàn đang ngủ chung phòng với anh, sao phải đổi chứ?- Lúc trước do ít người nên tụi tui mới để thằng Toàn ngủ với anh, giờ có người rồi thì nên tách ra đi chứ.- Anh là đội trưởng nên anh không cho phép, nếu danh sách phòng đã như thế rồi thì không được đổi.- Em thấy anh hơi quá rồi đấy anh Hải.Dũng tư khó chịu nhìn anh.- Không phải quá đáng mà là ích kỉ thì đúng hơn.Văn Thanh bình thản nói.- Anh cứ quan tâm đến tình cũ tụi em cũng không muốn nói nữa, đằng này anh còn giữ Toàn làm chi có được gì đâu?Minh Vương khó hiểu hỏi anh.- Anh...anh....- Có chuyện gì thế mấy đứa?Thầy Park từ thang máy bước ra.- Không có gì đâu ba, tụi con chỉ nói chuyện hơi to tiếng xíu thôi.Ngọc Hải bịa bừa lí do để giải thích.- Ukm nói nhỏ nhỏ lại, ở đây là đại sảnh đó có gì lên phòng rồi giải quyết.- Dạ tụi con biết rồi.Đợi thầy đi mất Công Phượng mới lạnh lùng nói:- Toàn đi lấy chìa khóa phòng khác ở đi, cùng phòng với ai kia coi chừng bị đánh đấy.- Anh đã bảo là không được đổi phòng.- Anh đừng lấy cái quyền đội trưởng ra, không có tác dụng đâu.- Nhưng chả phải ngay từ đầu mấy đứa ở chung với bồ rồi bỏ Toàn đấy sao?- Đúng nhưng giờ đã có người rồi.- Anh không quan tâm, Toàn là bạn cùng phòng với anh.Nói xong anh lập tức nắm tay cậu rồi kéo đi mất, do quá đột ngột nên mn chưa kịp cản thì anh đã kéo cậu vào thang máy rồi.- Có chuyện chi rứa, em khôn hiểu cái chi cả. - Mèo ơiiiii. - Ơ nắng à, đi mô nãy giừ rứa.- Em đi mua trà sữa cho mèo này.- Ôi thương quá cơ.- Bớt phát cơm tró lại đi bồ Đại, không thích đâu.Đình Trọng nhìn với ánh mắt khá "thân thiện".- Thôi xin lỗi bồ Trọng mà.- Thôi đi lên phòng đi, còn Đại?- Dạ anh Phượng kêu em?- Nhớ giữ Đức cho tốt, coi chừng đấy. Hiểu anh nói gì mà đúng không?- À dạ em hiểu rồi.- Mn lên phòng đi nhé em với Dũng xoăn đi chơi net với thằng Hậu và Hải con rồi.- Nhớ về sớm đấy, quá giờ nghiêm là ở ngoài đó.Duy Mạnh nhẹ nhàng căn dặn.- Tụi em biết rồi, tạm biết mn.Vẫy tay chào mn xong cặp Dũng-Chinh cũng chạy đi mất hút.- Mạnh ơi Di lo cho Tòn quá à, không biết anh Hải sẽ làm gì Tòn nữa.Hồng Duy vừa đi vừa lo lắng.- Không sao đâu, anh Hải lớn rồi mà chắc anh ấy biết làm gì mà.Duy Mạnh bên cạnh an ủi.- Di cũng mong là vậy.- Thôi mình đi lên.
..........Lúc này hắn kéo cậu lên phòng rồi tức giận đóng cửa khiến cậu run sợ nhìn anh. Thấy cậu sợ nên hắn cũng bớt giận được đôi chút, tiến đến chỗ cậu nhẹ nhàng nói:- Toàn, anh...xin lỗi...anh làm em sợ hả?- Ừa sợ thiệt :)))- Anh xin lỗi vì anh không muốn em đổi phòng.- Tại sao?- Anh....- Tại sao không cho tôi đổi?- Anh cũng không biết nữa chỉ là không thích thôi.- Thôi tôi sao cũng được, việc quan trọng ở đây là thi đấu chứ không phải là ngủ ở đâu.- Ừm ừm, mà Toàn này....- Gì?- Em...thích anh...thật hả?- Gì? Anh bị ảo hả?- Em đừng...thích anh được không?- Hả anh nói gì cơ?- Anh thích Văn Đức nhưng anh không muốn em thích anh rồi lại buồn.- Anh ảo ít thôi, tôi không thích anh.- Thật hả?- Ừa.- Cảm ơn em, à còn những hành động anh làm cho em á em đừng nghĩ nhiều.- Vậy anh cũng đừng làm nữa, tôi không thích bị ship với anh đâu.- Ừm.- Thôi tôi đi tắm đây.Khi bước vào nhà tắm cậu đã mở nước thật to để nước đầy bồn và ngâm mình vào đó. Sau khi xả hết được một phần mệt mỏi, cậu lại nhắm mắt, hít sâu và lặn người xuống dòng nước lạnh để xả hết mỗi việc mệt mỏi.Được một lúc cậu lại ngoi lên lại thở hỗn hển, cậu sợ nước vì không biết bơi nhưng mỗi khi buồn hay mệt mỏi cậu lại thích ngâm mình dưới bồn nước đến khi không còn hơi mới chịu ngoi lên.Công Phượng biết cậu bây giờ sẽ rất buồn với lại không an tâm khi cậu chung phòng với hắn nên đã đi qua phòng của 2 người.Cốc...cốc...cốc
Cạch- Có chuyện gì nữa?Hắn nhìn Công Phượng với ánh mắt vô cảm.- Tôi không có kiếm anh, tôi kiếm thằng Toàn.- Toàn đi tắm rồi, có gì xíu nữa nói.- Anh thì biết gì, xê ra.Công Phượng đẩy hắn ra rồi đi thẳng đến phòng tắm đập cửa kêu cậu:- Toàn à, là tao đây mở cửa.- Này làm gì đấy.Thấy thế hắn liền đi lại kéo Công
Phượng ra nhưng lại bị Y hất ra:- Anh thì biết gì mà nói, tránh ra trước khi tôi điên lên. Toàn đừng làm vậy nữa, mở cửa cho tao đi.- Đợi tao chút.Biết Công Phượng sẽ đến tìm nên cậu cũng nhanh chóng tắm rửa thay đồ rồi mở cửa. Cậu bước ra với cái khăn đang lau đầu, thấy mắt cậu đỏ Y liền kéo cậu đi, thấy cậu bị kéo đi nên hắn cũng ngăn cản lại:- Quậy đủ chưa?- Không liên quan đến anh, cút.Nói xong liền kéo cậu về phòng mình, đặt cậu ngồi lên giường mà nói.- Thanh, đi mua cháo với phở về đi, biết quán nào rồi hé.- Dạ em biết rồi, nhớ né công chúa của tao ra đó.Nói rồi Văn Thanh chạy đi, còn Công Phượng đi khóa cửa phòng rồi quay lại nói khiến cậu không mấy bất ngờ:- Khóc đi.- Gì?- Mày tưởng tao không biết hả, mỗi lần mày buồn là mày luôn vô bồn tắm ngâm mình ở trỏng, mày cũng vừa hết bệnh đó.- Cái đó thì đúng nhưng mà việc này thì không.- Đừng giấu tao.- Tao giấu mày gì đâu? Mày nghĩ tao thích ông Quế á? Tao không thích ông Quế. Tao vẫn muốn tập trung cho sự nghiệp hơn là chuyện tình cảm.- Thật? Vậy còn mắt của mày?- Haizzz chỉ là tao hơi mệt nên mới ngâm mình vô đó thôi. Nhưng mà vụ Văn Đức và ông Quế là thế nào vậy?- Biết sao tụi tao hay nói thế với thằng Đức không?- Thì không biết mới hỏi chứ.- Trước khi ông Hải gia nhập vô Viettel FC thì ổng từng là người của SLNA vào thời điểm đó ổng với thằng Đức quen nhau nhưng mới có vài tháng là ct rồi.- Rồi sao nữa?- Lúc ct thằng Đức bảo là không hợp nên chỉ muốn là anh em, ổng cũng đau lòng lắm nhưng vẫn tôn trọng quyết định của nó. Nhưng ổng lại không muốn ct nên lúc nào gặp thằng Đức cũng thân mật để nó sẽ quay lại với ổng.- Boy si tình dữ.- Có lần nhậu say thằng Đức nói nó không muốn ông Hải thân mật với nó nữa tại nó đang tìm hiểu với thằng Đại mà nói ra sợ ổng buồn nên không dám nói.- Thật á?- Ừm tụi tao cũng có vài lần nói với ổng rồi mà ổng đâu có nghe, cứ bảo do tụi tao ganh tị rồi dần dần khi nhắc đến thằng Đức thì bọn tao với ổng mới gây lộn. Chứ thật ra bọn tao có ghét thằng Đức gì đâu do ổng thôi.- Vậy mọi người cũng đâu cần nói Đức như thế chứ? Nói mình ông Hải là được rồi.- Ừm tụi tao biết rồi..............
Hội anh em cây khếChinh đen: Alo mn eiiiCaptain: Gì mày?Công chúa: NóiThê nô: +1Vương béo: +2Trường híp: +3Di Pinky: +4Gắt: +5Ỉn hồ ly: +6Tư ngơ: +7Cọt mèo: +8Nắng: +9Linh ốc hương: +10Bánh bao: +11Nắng ấm xa dần: +12Tấn Tài 13: +13Dũng xoăn: Tụi em mới thấy có sân đá gần đây này.Hậu tều: Mn xuống làm trận không?Gắt: Có ai ở dưới đó thế?Hải con: Có em, Hậu, Chinh với Dũng này, mn xuống không?Di Pinky: Được á.Gắt: +1Công chúa: +2Thê nô: +3Ỉn hồ ly: +4Tư ngơ: +5Cọt mèo: +6Captain: +7Nắng: +8Linh ốc hương: +9Bánh bao: +10Nắng ấm xa dần: +11Tấn Tài 13: +12Vương béo: +13Trường híp: +14Trọng ỉn: Mà hình như thiếu thiếu ai á mn?Công chúa: Thằng Toàn chứ ai.Chinh đen: Tag anh vo đi mn.Dũng xoăn: @ToanTaoVương béo: @ToanTaoTrường híp: @ToanTaoDi Pinky: @ToanTaoGắt: @ToanTaoỈn hồ ly: @ToanTaoTư ngơ: @ToanTaoCọt mèo: @ToanTaoNắng: @ToanTaoHậu tều: @ToanTaoHải con: @ToanTaoLinh ốc hương: @ToanTaoBánh bao: @ToanTaoNắng ấm xa dần: @ToanTaoTấn Tài 13: @ToanTaoToàn Tạo: Mọi người tag lắm thế?Bánh bao: Đám thằng Hậu rủ mn xuống đá một chút, ở đây có sân này.Tấn Tài: Anh xuống chơi không?Toàn tạo: Ok nếu mn đi rồi thì đi.
....................- Này mày tính đi thật à?- Ừa, sao thế?- Ông Hải đi nữa đấy.- Nhưng tao lỡ nói với mn rồi.- Hồi chia đội mày khác đội với ổng là được, né ra một chút.- Tao biết rồi.
..........
Sau một hồi tụ hợp đủ người và bắt đầu chia đội: (Có thể 2 đội sẽ thiếu 1tv với lại mn cũng bỏ qua drama trước đó đi, chơi vui thôi mà rồi chơi xong sẽ có chuyện)- Ai là đội trưởng giờ?Đình Trọng ngơ ngác nhìn xung quanh.- Cho thằng Híp làm này.Công Phượng vừa nói vừa đẩy nhẹ Xuân Trường lên.- Rồi ai nữa?- Hmm cho anh Hải đi.Xuân Trường chỉ tay về phía Ngọc Hải.- Cũng được, giờ chia người đi em với anh Hải con qua đội anh Trường.- Tao với thằng Thanh qua đội thằng Híp.- Thế em qua anh Hải tại em thích đấu với ông Phượng.- Tiến Linh- Vậy em với thằng Dũng xoăn qua anh Hải.- Anh Dũng có bên kia rồi thì em qua anh Trường.- Văn Toản- Vương ơi qua đây với Trường này.- Oke Trường luôn.- Em với Di qua anh Hải.- Thế anh với Trọng qua ông Trường.- Đại với Hoàng Đức qua đây nào.- Quế Hải- À dạ vậy em với Đức qua với anh Hải.- Anh Hải thiếu hậu vệ cánh thế em qua luôn.- Tấn Tài- Vậy là còn Cọt với Toàn à?- Dũng tư- Anh Hải chọn ai kìa?Văn Thanh đứng đối diện lên tiếng.- Anh....- Sao phải chọn bên đây HAGL nhiều hơn nên phải qua đây chứ.- Ơ sao mn chọn nhanh thế em còn chưa biết qua mô nữa?- Mèo qua với nắng này nghĩ gì nữa?- Nỏ phẩy em dắc tay thằng Đức qua đội anh Hải còn chi nữa.- Thôi nắng xin lỗi mèo mà qua đây.- Bớt phát cơm tró đi 2 đứa kia còn thằng Toàn qua đây.Công Phượng nói rồi kéo Văn Toàn qua cùng đội với mình.- Rồi rồi chơi nào mn.Nói xong Văn Hậu lấy ra trái banh da và họ bắt đầu thi đấu với nhau. Họ chơi rất lâu, ghi bàn cũng có, chơi dơ cũng có, té lăn quay cũng có và gần như mn đã quên mất những việc cãi nhau trước đó mà thay vào đó là những trận cười, những giọt mồ hôi sau gần 1 khoảng không thi đấu. Dù là chơi vui nhưng ai cũng đều quen với nhau hết rồi nên cũng không xa lạ gì mà chơi đều hết sức, nhất là Văn Toàn.Cậu rất xuất sắc vượt qua đội của Quế Hải một cách dễ dàng, đúng là "cơn lốc đường biên" hay đứa con của thần gió không phải chỉ một cái danh. Mà đó còn là thứ để cho cậu chứng minh rằng mình xứng đáng với cái danh đó khi cậu bứt tốc thì chả ai có thể theo kịp.Những lúc nghỉ ngơi hắn đều chạy đến bên cạnh Văn Đức hỏi thăm, đưa nước, xoa đầu, còn cười đùa với nhau nữa khiến mọi người có chút khó chịu về việc ấy nhưng vẫn bỏ qua mà chơi tiếp.Trong khi Văn Toàn đang dẫn bóng đến khung thành thì Văn Đức đã xuất hiện và họ đã vô tình đụng nhau khiến cả hai đều té, dù không bị gì về phần chân nhưng họ lại có một chút trầy xước nhẹ. Thấy Văn Đức té hắn đã nhanh chóng chạy lại đỡ và quát mắng cậu:- Đức, em có sao không? Này Toàn chỉ là cuộc chơi thôi mà em cần phải mạnh tay thế không?- Tôi...không có....- Em khôn răng mô anh Hải. Nỏ cần phẩy rứa mô.- Không cần gì chứ, đẩy em như thế này mà em còn bênh được à.- Này anh Hải, anh quá đáng rồi đó chuyện này là do 2 người va chạm mà.Hồng Duy nhẹ nhàng giải thích với hắn.- Quá đáng? Va chạm mà để Đức bị thương như này à? Lỡ mạnh tay nữa thì sao?- Mắt mù rồi đấy, ai ở đây cũng thấy là va chạm hết mà.Công Phượng tức giận nhưng vẫn bình tĩnh đi lại để giải thích.- Ha nói không lại rồi tính là mắt mù à. Còn cậu nữa cậu biết tôi thích Đức mà, tại sao cậu lại làm thế, tui nhìn lầm cậu rồi.- Nhìn lầm sao? Nghe nực cười nhờ?Cậu nhìn hắn mà cười khinh.- Má tao điên với tên này rồi đó, tôi cấm anh đụng đến nó đấy.Công Phượng lúc này đã tức điên lên thật rồi.- Cấm hả? Có chết tao cũng đéo thèm một thằng chơi bẩn như nó, còn đám Gia Lai tụi bây cưng nó riết quá mù rồi hả?- Má ông nói ai đấy hả, tên kia.Văn Thanh lúc này cũng tức giận lên nói.- Tao nói đám Gia Lai tụi bây đấy, đừng tưởng đông rồi làm tới, tao không nói không phải vì tao sợ chúng mày đâu đám hèn hạ, suốt ngày cứ giả trò lên mặt nói chuyện với ai đấy, nên biết lớn nhỏ đi. Đám bọn mày nên biết điều chút đi.- QUẾ NGỌC HẢI!!!- Bây giờ cậu còn dám gọi tên tôi sao?- Sao tôi không dám chứ? Anh nói tôi thế nào cũng được nhưng tôi cấm anh đụng đến các anh của tôi.- Tôi thích đụng đến đấy rồi sao, không phải là do cậu đẩy Đức rồi đám hèn đó lại mù mắt đi bênh cậu sao?Bộp.....
Tiếng tát vang lên đau điếng đã giáng xuống bên má trái của hắn. Mn đều bất ngờ khi cậu đã tát hắn như thế. Đôi mắt tức giận của hắn đang nhìn cậu:- Đó là giá phải trả mà anh dám đụng đến anh em của tôi, thứ mù quánh như anh khác gì ai? Cứ nghĩ tui thích anh là sao thế? TUI KHÔNG THÍCH ANH. Ở đây ai cũng thấy là tôi và Đức va chạm nhưng anh cứ như nào mà bảo tôi đẩy Đức thế? Anh ảo ít thôi.Nói rồi cậu chạy đi mất để lại sự bàng hoàng của hắn và mn. Công Phượng đi tới và tát cho hắn thêm một cái nữa.
Bốp....- Cái tát này là để cho anh bớt ngu đi đó. Ngu ngục.- Hèn hạ.Công Phượng và Văn Thanh để lại cho hắn vài câu chữ rồi bỏ đi- Anh làm tụi em rất thất vọng đấy anh Hải.Dũng tư khó chịu nhìn hắn. Nói xong mn cũng dần giải tán và đi mất, bây giờ chỉ còn Văn Đức, Trọng Đại và Quế Hải.- ....Đức em có sao khôn....Chưa nói hết câu Văn Đức đã nhìn hắn bằng ánh mắt chứa đầy thất vọng rồi nắm tay Trọng Đại đưa đi bỏ lại hắn với lòng hụt hẫng và sự im lặng của mn."Không lẽ mình sai thật sao?"
___________________Tui chìm lâu rồi nhờ, xl mn nhiều tại tui bận hc á, ko có nhiều tg rảnh. Tui đang sắp xếp tg hợp lí để viết và đăng cho mn, nên mn ránh đợi tui nha.
Còn việc tại sao có ng này ng kia mà sao line nói ng này nhiều hơn thì thật sự là tui đã ghi fic này lâu rồi lúc đó tui chỉ thích vài ng thôi nên có ng ko có line, tui hứa fic sau sẽ chia đủ line cho nhg thành viên khác.
..........Lúc này hắn kéo cậu lên phòng rồi tức giận đóng cửa khiến cậu run sợ nhìn anh. Thấy cậu sợ nên hắn cũng bớt giận được đôi chút, tiến đến chỗ cậu nhẹ nhàng nói:- Toàn, anh...xin lỗi...anh làm em sợ hả?- Ừa sợ thiệt :)))- Anh xin lỗi vì anh không muốn em đổi phòng.- Tại sao?- Anh....- Tại sao không cho tôi đổi?- Anh cũng không biết nữa chỉ là không thích thôi.- Thôi tôi sao cũng được, việc quan trọng ở đây là thi đấu chứ không phải là ngủ ở đâu.- Ừm ừm, mà Toàn này....- Gì?- Em...thích anh...thật hả?- Gì? Anh bị ảo hả?- Em đừng...thích anh được không?- Hả anh nói gì cơ?- Anh thích Văn Đức nhưng anh không muốn em thích anh rồi lại buồn.- Anh ảo ít thôi, tôi không thích anh.- Thật hả?- Ừa.- Cảm ơn em, à còn những hành động anh làm cho em á em đừng nghĩ nhiều.- Vậy anh cũng đừng làm nữa, tôi không thích bị ship với anh đâu.- Ừm.- Thôi tôi đi tắm đây.Khi bước vào nhà tắm cậu đã mở nước thật to để nước đầy bồn và ngâm mình vào đó. Sau khi xả hết được một phần mệt mỏi, cậu lại nhắm mắt, hít sâu và lặn người xuống dòng nước lạnh để xả hết mỗi việc mệt mỏi.Được một lúc cậu lại ngoi lên lại thở hỗn hển, cậu sợ nước vì không biết bơi nhưng mỗi khi buồn hay mệt mỏi cậu lại thích ngâm mình dưới bồn nước đến khi không còn hơi mới chịu ngoi lên.Công Phượng biết cậu bây giờ sẽ rất buồn với lại không an tâm khi cậu chung phòng với hắn nên đã đi qua phòng của 2 người.Cốc...cốc...cốc
Cạch- Có chuyện gì nữa?Hắn nhìn Công Phượng với ánh mắt vô cảm.- Tôi không có kiếm anh, tôi kiếm thằng Toàn.- Toàn đi tắm rồi, có gì xíu nữa nói.- Anh thì biết gì, xê ra.Công Phượng đẩy hắn ra rồi đi thẳng đến phòng tắm đập cửa kêu cậu:- Toàn à, là tao đây mở cửa.- Này làm gì đấy.Thấy thế hắn liền đi lại kéo Công
Phượng ra nhưng lại bị Y hất ra:- Anh thì biết gì mà nói, tránh ra trước khi tôi điên lên. Toàn đừng làm vậy nữa, mở cửa cho tao đi.- Đợi tao chút.Biết Công Phượng sẽ đến tìm nên cậu cũng nhanh chóng tắm rửa thay đồ rồi mở cửa. Cậu bước ra với cái khăn đang lau đầu, thấy mắt cậu đỏ Y liền kéo cậu đi, thấy cậu bị kéo đi nên hắn cũng ngăn cản lại:- Quậy đủ chưa?- Không liên quan đến anh, cút.Nói xong liền kéo cậu về phòng mình, đặt cậu ngồi lên giường mà nói.- Thanh, đi mua cháo với phở về đi, biết quán nào rồi hé.- Dạ em biết rồi, nhớ né công chúa của tao ra đó.Nói rồi Văn Thanh chạy đi, còn Công Phượng đi khóa cửa phòng rồi quay lại nói khiến cậu không mấy bất ngờ:- Khóc đi.- Gì?- Mày tưởng tao không biết hả, mỗi lần mày buồn là mày luôn vô bồn tắm ngâm mình ở trỏng, mày cũng vừa hết bệnh đó.- Cái đó thì đúng nhưng mà việc này thì không.- Đừng giấu tao.- Tao giấu mày gì đâu? Mày nghĩ tao thích ông Quế á? Tao không thích ông Quế. Tao vẫn muốn tập trung cho sự nghiệp hơn là chuyện tình cảm.- Thật? Vậy còn mắt của mày?- Haizzz chỉ là tao hơi mệt nên mới ngâm mình vô đó thôi. Nhưng mà vụ Văn Đức và ông Quế là thế nào vậy?- Biết sao tụi tao hay nói thế với thằng Đức không?- Thì không biết mới hỏi chứ.- Trước khi ông Hải gia nhập vô Viettel FC thì ổng từng là người của SLNA vào thời điểm đó ổng với thằng Đức quen nhau nhưng mới có vài tháng là ct rồi.- Rồi sao nữa?- Lúc ct thằng Đức bảo là không hợp nên chỉ muốn là anh em, ổng cũng đau lòng lắm nhưng vẫn tôn trọng quyết định của nó. Nhưng ổng lại không muốn ct nên lúc nào gặp thằng Đức cũng thân mật để nó sẽ quay lại với ổng.- Boy si tình dữ.- Có lần nhậu say thằng Đức nói nó không muốn ông Hải thân mật với nó nữa tại nó đang tìm hiểu với thằng Đại mà nói ra sợ ổng buồn nên không dám nói.- Thật á?- Ừm tụi tao cũng có vài lần nói với ổng rồi mà ổng đâu có nghe, cứ bảo do tụi tao ganh tị rồi dần dần khi nhắc đến thằng Đức thì bọn tao với ổng mới gây lộn. Chứ thật ra bọn tao có ghét thằng Đức gì đâu do ổng thôi.- Vậy mọi người cũng đâu cần nói Đức như thế chứ? Nói mình ông Hải là được rồi.- Ừm tụi tao biết rồi..............
Hội anh em cây khếChinh đen: Alo mn eiiiCaptain: Gì mày?Công chúa: NóiThê nô: +1Vương béo: +2Trường híp: +3Di Pinky: +4Gắt: +5Ỉn hồ ly: +6Tư ngơ: +7Cọt mèo: +8Nắng: +9Linh ốc hương: +10Bánh bao: +11Nắng ấm xa dần: +12Tấn Tài 13: +13Dũng xoăn: Tụi em mới thấy có sân đá gần đây này.Hậu tều: Mn xuống làm trận không?Gắt: Có ai ở dưới đó thế?Hải con: Có em, Hậu, Chinh với Dũng này, mn xuống không?Di Pinky: Được á.Gắt: +1Công chúa: +2Thê nô: +3Ỉn hồ ly: +4Tư ngơ: +5Cọt mèo: +6Captain: +7Nắng: +8Linh ốc hương: +9Bánh bao: +10Nắng ấm xa dần: +11Tấn Tài 13: +12Vương béo: +13Trường híp: +14Trọng ỉn: Mà hình như thiếu thiếu ai á mn?Công chúa: Thằng Toàn chứ ai.Chinh đen: Tag anh vo đi mn.Dũng xoăn: @ToanTaoVương béo: @ToanTaoTrường híp: @ToanTaoDi Pinky: @ToanTaoGắt: @ToanTaoỈn hồ ly: @ToanTaoTư ngơ: @ToanTaoCọt mèo: @ToanTaoNắng: @ToanTaoHậu tều: @ToanTaoHải con: @ToanTaoLinh ốc hương: @ToanTaoBánh bao: @ToanTaoNắng ấm xa dần: @ToanTaoTấn Tài 13: @ToanTaoToàn Tạo: Mọi người tag lắm thế?Bánh bao: Đám thằng Hậu rủ mn xuống đá một chút, ở đây có sân này.Tấn Tài: Anh xuống chơi không?Toàn tạo: Ok nếu mn đi rồi thì đi.
....................- Này mày tính đi thật à?- Ừa, sao thế?- Ông Hải đi nữa đấy.- Nhưng tao lỡ nói với mn rồi.- Hồi chia đội mày khác đội với ổng là được, né ra một chút.- Tao biết rồi.
..........
Sau một hồi tụ hợp đủ người và bắt đầu chia đội: (Có thể 2 đội sẽ thiếu 1tv với lại mn cũng bỏ qua drama trước đó đi, chơi vui thôi mà rồi chơi xong sẽ có chuyện)- Ai là đội trưởng giờ?Đình Trọng ngơ ngác nhìn xung quanh.- Cho thằng Híp làm này.Công Phượng vừa nói vừa đẩy nhẹ Xuân Trường lên.- Rồi ai nữa?- Hmm cho anh Hải đi.Xuân Trường chỉ tay về phía Ngọc Hải.- Cũng được, giờ chia người đi em với anh Hải con qua đội anh Trường.- Tao với thằng Thanh qua đội thằng Híp.- Thế em qua anh Hải tại em thích đấu với ông Phượng.- Tiến Linh- Vậy em với thằng Dũng xoăn qua anh Hải.- Anh Dũng có bên kia rồi thì em qua anh Trường.- Văn Toản- Vương ơi qua đây với Trường này.- Oke Trường luôn.- Em với Di qua anh Hải.- Thế anh với Trọng qua ông Trường.- Đại với Hoàng Đức qua đây nào.- Quế Hải- À dạ vậy em với Đức qua với anh Hải.- Anh Hải thiếu hậu vệ cánh thế em qua luôn.- Tấn Tài- Vậy là còn Cọt với Toàn à?- Dũng tư- Anh Hải chọn ai kìa?Văn Thanh đứng đối diện lên tiếng.- Anh....- Sao phải chọn bên đây HAGL nhiều hơn nên phải qua đây chứ.- Ơ sao mn chọn nhanh thế em còn chưa biết qua mô nữa?- Mèo qua với nắng này nghĩ gì nữa?- Nỏ phẩy em dắc tay thằng Đức qua đội anh Hải còn chi nữa.- Thôi nắng xin lỗi mèo mà qua đây.- Bớt phát cơm tró đi 2 đứa kia còn thằng Toàn qua đây.Công Phượng nói rồi kéo Văn Toàn qua cùng đội với mình.- Rồi rồi chơi nào mn.Nói xong Văn Hậu lấy ra trái banh da và họ bắt đầu thi đấu với nhau. Họ chơi rất lâu, ghi bàn cũng có, chơi dơ cũng có, té lăn quay cũng có và gần như mn đã quên mất những việc cãi nhau trước đó mà thay vào đó là những trận cười, những giọt mồ hôi sau gần 1 khoảng không thi đấu. Dù là chơi vui nhưng ai cũng đều quen với nhau hết rồi nên cũng không xa lạ gì mà chơi đều hết sức, nhất là Văn Toàn.Cậu rất xuất sắc vượt qua đội của Quế Hải một cách dễ dàng, đúng là "cơn lốc đường biên" hay đứa con của thần gió không phải chỉ một cái danh. Mà đó còn là thứ để cho cậu chứng minh rằng mình xứng đáng với cái danh đó khi cậu bứt tốc thì chả ai có thể theo kịp.Những lúc nghỉ ngơi hắn đều chạy đến bên cạnh Văn Đức hỏi thăm, đưa nước, xoa đầu, còn cười đùa với nhau nữa khiến mọi người có chút khó chịu về việc ấy nhưng vẫn bỏ qua mà chơi tiếp.Trong khi Văn Toàn đang dẫn bóng đến khung thành thì Văn Đức đã xuất hiện và họ đã vô tình đụng nhau khiến cả hai đều té, dù không bị gì về phần chân nhưng họ lại có một chút trầy xước nhẹ. Thấy Văn Đức té hắn đã nhanh chóng chạy lại đỡ và quát mắng cậu:- Đức, em có sao không? Này Toàn chỉ là cuộc chơi thôi mà em cần phải mạnh tay thế không?- Tôi...không có....- Em khôn răng mô anh Hải. Nỏ cần phẩy rứa mô.- Không cần gì chứ, đẩy em như thế này mà em còn bênh được à.- Này anh Hải, anh quá đáng rồi đó chuyện này là do 2 người va chạm mà.Hồng Duy nhẹ nhàng giải thích với hắn.- Quá đáng? Va chạm mà để Đức bị thương như này à? Lỡ mạnh tay nữa thì sao?- Mắt mù rồi đấy, ai ở đây cũng thấy là va chạm hết mà.Công Phượng tức giận nhưng vẫn bình tĩnh đi lại để giải thích.- Ha nói không lại rồi tính là mắt mù à. Còn cậu nữa cậu biết tôi thích Đức mà, tại sao cậu lại làm thế, tui nhìn lầm cậu rồi.- Nhìn lầm sao? Nghe nực cười nhờ?Cậu nhìn hắn mà cười khinh.- Má tao điên với tên này rồi đó, tôi cấm anh đụng đến nó đấy.Công Phượng lúc này đã tức điên lên thật rồi.- Cấm hả? Có chết tao cũng đéo thèm một thằng chơi bẩn như nó, còn đám Gia Lai tụi bây cưng nó riết quá mù rồi hả?- Má ông nói ai đấy hả, tên kia.Văn Thanh lúc này cũng tức giận lên nói.- Tao nói đám Gia Lai tụi bây đấy, đừng tưởng đông rồi làm tới, tao không nói không phải vì tao sợ chúng mày đâu đám hèn hạ, suốt ngày cứ giả trò lên mặt nói chuyện với ai đấy, nên biết lớn nhỏ đi. Đám bọn mày nên biết điều chút đi.- QUẾ NGỌC HẢI!!!- Bây giờ cậu còn dám gọi tên tôi sao?- Sao tôi không dám chứ? Anh nói tôi thế nào cũng được nhưng tôi cấm anh đụng đến các anh của tôi.- Tôi thích đụng đến đấy rồi sao, không phải là do cậu đẩy Đức rồi đám hèn đó lại mù mắt đi bênh cậu sao?Bộp.....
Tiếng tát vang lên đau điếng đã giáng xuống bên má trái của hắn. Mn đều bất ngờ khi cậu đã tát hắn như thế. Đôi mắt tức giận của hắn đang nhìn cậu:- Đó là giá phải trả mà anh dám đụng đến anh em của tôi, thứ mù quánh như anh khác gì ai? Cứ nghĩ tui thích anh là sao thế? TUI KHÔNG THÍCH ANH. Ở đây ai cũng thấy là tôi và Đức va chạm nhưng anh cứ như nào mà bảo tôi đẩy Đức thế? Anh ảo ít thôi.Nói rồi cậu chạy đi mất để lại sự bàng hoàng của hắn và mn. Công Phượng đi tới và tát cho hắn thêm một cái nữa.
Bốp....- Cái tát này là để cho anh bớt ngu đi đó. Ngu ngục.- Hèn hạ.Công Phượng và Văn Thanh để lại cho hắn vài câu chữ rồi bỏ đi- Anh làm tụi em rất thất vọng đấy anh Hải.Dũng tư khó chịu nhìn hắn. Nói xong mn cũng dần giải tán và đi mất, bây giờ chỉ còn Văn Đức, Trọng Đại và Quế Hải.- ....Đức em có sao khôn....Chưa nói hết câu Văn Đức đã nhìn hắn bằng ánh mắt chứa đầy thất vọng rồi nắm tay Trọng Đại đưa đi bỏ lại hắn với lòng hụt hẫng và sự im lặng của mn."Không lẽ mình sai thật sao?"
___________________Tui chìm lâu rồi nhờ, xl mn nhiều tại tui bận hc á, ko có nhiều tg rảnh. Tui đang sắp xếp tg hợp lí để viết và đăng cho mn, nên mn ránh đợi tui nha.
Còn việc tại sao có ng này ng kia mà sao line nói ng này nhiều hơn thì thật sự là tui đã ghi fic này lâu rồi lúc đó tui chỉ thích vài ng thôi nên có ng ko có line, tui hứa fic sau sẽ chia đủ line cho nhg thành viên khác.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com