TruyenHHH.com

Drop Tokyo Revengers Dac Vu Bi Mat

(Tui quỵt 2 chap nha tr=)), tui viết chap này từ 4 ngày trước rồi mà giờ mới đăng.
Ừ thì cũng sắp đi học rồi ý, bài tui còn chưa chép, nên chắc là thời gian ra chap sẽ theo chế độ rảnh thì viết á:))

Lại 1 lần nữa bị trôi cmt của 1 bạn🥲
Không biết mình ăn ở kiểu gì nữa, tồy tồy
Nội dung mình đọc được khi còn ở ngoài màn hình là bạn nói rối về phần Baji với Keisuke
Mình cũng chẳng hiểu bạn hỏi gì nữa ý '-' mình nghĩ bạn đang thắc mắc về chỗ Kaisuke, mình không biếc đúng không nhưng mình sẽ giải thích ngắn gọn
Kaisuke là oc mình tạo trong bộ này
Kaisuke là em họ của Keisuke. Sở dĩ mình chỉ đổi "e" thành "a" là bởi vì mình chả nghĩ ra được tên nào cả. Mình tính cho làm anh em ruột nhưng mà thôi
Baji Keisuke là anh yêu đẹp trai của Chifuyu Matsuno
Baji Kaisuke là em chồng=)))

Giải thích vậy đi, chứ mình cũng không hiểu mình đang nói gì nữa
Nếu nó không phải câu trả lời mà bạn cần thì nói rõ hơn nhe rồi bạn sẽ có một câu trả lời hợp với ý của bạn

————

Vào 15h chiều, là thời gian tan học của học sinh. Học sinh cũng có thể ở lại và học thêm giờ ở thư viện hay tập bóng rổ, bóng chuyền, quần vợt... Trong trường cũng có kí túc xá, được chia ra 2 bên kí túc xá nam và kí túc xá nữ.

Chúng nó không ở kí túc xá thì cũng có nhiều lí do lắm. Như là đi làm nhiệm vụ khuya; ở kí túc xá thì phân theo hạng cao-thấp, như thế thì chúng nó không thể ở với nhau được; kí túc xá có 2 loại phòng, một loại là phòng 4 người còn một loại 8 người, phòng 4 người thì không được vì chúng nó muốn ở cả 7, phòng 8 người cũng không được nốt vì phải cho thêm 1 người vào. Như vậy thì cũng không được, người lạ thì biết thế nào mà lần được cơ chứ, nhỡ lòng dạ bị chó tha thì sao, đồ của chúng nó cũng toàn hàng cao cấp đó lỡ mà thằng quỷ nào đó giở thói chó bị bỏ đói lâu ngày nhìn thấy đồ ăn là vồ vào thì sao. Nên không biết được gì trước, an toàn vẫn hơn

Sau khi học xong, cả lũ kéo nhau đến lớp chọn đón Kisaki. Lúc đến đó thì thì thấy nó đang đứng nói chuyện với ai đó.

Kazutora: Kisaki!! Bọn tao đến đón mày nè!! - Kazutora tò mò người đang đứng nói chuyện với Kisaki là ai, nhanh chân chạy đến chỗ Kisaki

Cả 2 người đang đứng nói chuyện, theo phản xạ mà quay ra chỗ phát ra tiếng nói

Kazutora: Ủa Inuipee? - một chút ngỡ ngàng hiện rõ trên mặt của Kazutora

Inuipee: Chàooo, lâu rồi không gặp bọn mày - Inuipee nhìn Kazutora rồi đưa mặt về cái đám đằng sau cậu, mỉm cười nhẹ vẫy tay chào

Mitsuya: Mày làm gì ở đây vậy Inuipee?

Inuipee: Kí hợp đồng. Trường mày đang muốn xây kí túc xá cho giáo viên ở mảnh đất trống gần đây. Nên có vay 1 ít công ty của Koko

Chifuyu: À mà, bọn mày cũng sẽ tham gia nhiệm vụ sắp tới nhỉ?

Inuipee: Ừ. Anh em nhà Haitani đang lên kế hoạch

Kisaki: Bọn tao cũng tính lên kế hoạch, hay gọi bọn nó qua nhà bọn tao rồi bàn luôn đi, tiện ăn tối với bọn này

Inuipee: Không phiền bọn mày chứ?

Izana: Không. Không phiền

Inuipee: Vậy 19h tụi tao đến ha. Tao phải đi trước rồi! Tạm biệt - Inuipee vẫy tay tạm biệt tụi nó xong cũng quay đi ra phía cổng trường lớn có 1 ô tô đời mới đang đậu ở bên đường

Takemichi: Bây nghĩ 3 người bọn họ có dám đâm sau lưng lũ Phạm Thiên không?

Mikey: Không biết! Nhưng nhiệm vụ vẫn là nhiệm vụ. Không hoàn thành thì chỉ có bốc cứt

Izana: Mày nói chuyện dơ quá Mikey!

Mikey: Kệ mẹ tao! Ghét

Hai đứa bây cứ đứng chí choé với nhau đi, tụi nó đi hết rồi kìa. Khổ quá! Không một giây phút nào để màng nhĩ của bọn này được yên nghỉ sao. Ở trên lớp đã muốn lòi tai vì phải nghe giảng nhiều rồi, giờ tan học mà cũng lải nhải miết vậy. Không hiểu chúng nó ăn cái quần gì mà nói nhiều đéo chịu nổi

————

16h30 chúng nó đã đi mua đủ thứ đồ để tối đãi bọn kia, thể nào cũng kéo đàn kéo đúm lại thôi, mua nhiều chút cho chắc ăn nếu thừa thì để hôm sau hâm lại ăn cũng được.

Tất cả đi tắm, để Mitsuya và Kisaki dưới bếp làm đồ ăn. Đồ ăn hơi nhiều nên sơ chế đồ ăn trước 1-2 tiếng, đến lúc bọn kia đến thì bỏ vào nấu cho nóng.

Đúng 19h, 6 con người lạ kia đã xuất hiện trong căn nhà của chúng nó. Nhìn đỡ loi nhoi hơn chúng nó nhiều, người ta cũng lớn rồi.

Nahoya: Bọn mày cần giúp gì nữa không? Tao đang rảnh tay - Nahoya bước từ ngoài phòng khách vào phòng bếp, mở lời hỏi 2 con người đang loay hoay xử lí mấy món ăn. Đừng hỏi 5 đứa kia đâu, chúng nó đang tụ tập ngoài phòng khách ngồi tám chuyện rồi. Mấy đứa loi cha loi choi như chúng nó mà vào bếp chỉ tổ nổ cả nhà

Kisaki: Thôi sắp xong rồi. Mày cứ ra ngoài đó chơi đi

Mitsuya: Bọn tao xong sẽ kêu. Ra đó chơi đi

Nahoya: Ừm! Có gì cần giúp thì gọi nha

Mitsuya & Kisaki: Ừm

Ngoài phòng khách đang có một đám loi nhoi ngồi đó tám chuyện trên trời dưới đất. Rồi khi nào mới chịu bàn chuyện kế hoạch đây mấy đứa này? Chỉ còn 3 ngày nữa sẽ bước vào ngày thực hiện nhiệm vụ mà giờ chúng mày chưa lo lên kế hoạch đi, đợi thồn hết đồ ăn vào họng rồi mới tum lại bàn kế hoạch à? Đứa thì mất não, đứa thì hay quên, đứa thì lo ăn mấy cái suy nghĩ trong đầu cũng theo đó mà trôi xuống dạ dày thì đến lúc ăn hết đồ ăn thì có nhớ gì không?

Kokonoi: Rồi rốt cuộc là ngồi bà tám bà bảy đến bao giờ? - Kokonoi chán nán ngồi nhìn đám loi nhoi trước mặt ngồi tụm năm tụm bảy lại

Ran: Có tính bàn kế hoạch không vậy? - Ran ngồi kế Kokonoi cũng chán trườn lên tiếng, nhìn ngó vợ nhỏ ngồi cười với chúng nó chả khác gì mấy đứa mới chốn ra trại tâm thần=)) Mọi khi ở nhà có bao giờ cười nhiều với hắn như thế đâu, qua đây thì y như rằng mất não

Ran cũng sẽ ổn hơn phần nào nếu như thằng em cũng ngồi than giống hắn, nhưng không! Đằng này thằng chả lại nhập hội cười như ma điên với chúng nó

Mikey: Xốt xắng cái gì chứ? Cứ từ từ coi nào

Kokonoi: Từ từ kiểu gì? 3 ngày nữa là tiến hành vào nhiệm vụ rồi mà giờ bọn bây vẫn ngồi cười ha hả được

Izana: Bọn tao có biếc thông tin đếch gì về cái tổ chức Phạm Thiên gì đó đâu

Ran: Ủa rồi không biết tìm hiểu à? Thằng Kisaki để chưng à?

Takemichi: Nó sắp thi vào ngành công nghệ rồi, đang ôn sấp mặt rảnh hơi đâu mà đi tìm ba cái thông tin của bọn Phạm Thiên

Chifuyu: Bọn tao nhường công ăn việc làm tìm thông tin này cho mày Kokonoi, chả phải mày là bạn của bọn họ à? Cái việc lấy thông tin chỉ là việc con kiến

Kokonoi: Hết nói nổi

Ran: Đây! Thông tin tổng hợp các thành viên của Phạm Thiên. Đọc rồi nhét kĩ vô đầu - Chẳng biết hắn lấy từ đâu là một sấp giấy đầy chữ. Bên trong bao bì cũng chỉ là thông tin về Phạm Thiên

Kazutora: Để coi nào... Ê ê - Kazutora với đại lấy một tờ rồi đưa lên xem. Nhìn kĩ lại thì hết cmn hồn. Vỗ bôm bốp vào vai Takemichi ngồi bên cạnh

Takemichi: Cái gì vậy thằng này! Đau tao - Take-cục súc-michi đánh mạnh vào mu bàn tay của Kazutora. Thằng bé đau đớn rụt tay lại, xoa xoa mu bàn tay

Kazutora: Nè nè! Mày thấy thằng chả này quen không? - Tay đưa tờ giấy mà mình vừa chôm đại đưa cho Takemichi vừa hỏi

Takemichi: Hm......... Ố quen này! Quen vãi lồn luôn. Mà không nhớ ra thằng nào

Kazutora: Đệch=))

Chifuyu: Áaa - Kiến bò vô đít hay gì hết toáng lên thế con

Mikey: Mày bị cái quần gì vậy Chì?

Chifuyu: Õmg õmg õmgggg - mặt hốt hoảng các kiểu

Izana: Cái gì vậy cha? - Giựt lấy tờ giấy Chifuyu đang cầm

Izana: Có con mẹ gì đâu? Trừ cái mặt quen quen ra thì chả thấy mẹ gì

Chifuyu: Trời đất mấy đĩ ơi! Đây là giáo viên mới của lớp tao - Baji Keisuke đó

Takemichi: WTF!!!!

Rindou: Ủa thật hả?

Ran: Thằng Baji nó dốt tiếng anh với văn lắm đấy. Làm sao mà đi làm giáo viên được

Takemichi: Chúa ơi! Đúng y chang luôn này. Chỉ khác là không đeo kính thôi. Nhưng nhìn vẫn giống 100% đấy

Chifuyu: Mà ổng không có dốt văn đâu, ổng vừa làm giáo viên chủ nhiệm lớp tao vừa dạy văn mà

Inuipee: Bạn bè mà vậy á hả?

Kokonoi: Gì? Nó nói nó dốt văn nhất đấy

Chifuyu: Dốt mả cha mày!

Souya: Nhưng mà khoan! Mày nói nó làm chủ nhiệm lớp mày sao Chifuyu?

Chifuyu: Ừm cả Take nữa, nó học chung với tao

Nahoya: Hm, nếu như vậy thì kế hoạch sẽ dễ dàng hơn rồi

Rindou: Ừ nhỉ. Mày chỉ cần cố tiếp cận, thân thiết hơn và cho nó dô lưới tình là xong

Chifuyu: Lưới tình con cặc chứ lưới tình

Mitsuya: Ý hay đó! - Mitsuya từ trong bếp đi ra, trên tay đang dùng khăn bông lau tay cho khô

Kisaki: Nhét nó vào lưới tình càng sâu càng tốt, cứ đà mà lấn tới. Thể đéo nào nó cũng đưa mày đến nhà của nó, đến lúc đó thì cứ đi tìm quanh nhà xem có manh mối gì không. Kiếm được một chút còn hơn không nhé - Theo sau Mitsuya là Kisaki

Cả 2 người ở trong bếp nấu ăn cũng nghe loáng thoáng cuộc nói chuyện của chúng nó. Mồm to như bô ấy, không nghe thấy mới lạ

Chifuyu: Không! Tao nhất quyết không làm cách đó

Kazutora: Hãy vì nhiệm vụ, Chifuyu!

Nahoya: Mày chỉ cần không lỡ yêu nó thì mọi chuyện đều ổn cả Chifuyu

Chifuyu: Cái gì vậy? Nếu như thế là phải cua ổng các kiểu á hả?

Inuipee: Chứ sao? Hay mày muốn lên giường rồi cua sau?

Kokonoi: Ôi vợ ơi em nói cái gì thế?

Chifuyu: Má mày khùng hả Inuipee! Bị Kokonoi nó dduj nhiều quá bị tinh trùng bay thẳng lên não hay gì

Kokonoi: Thằng kia! Nói chuyện mấy nết mày

Rindou: Lại bắt đầu rồi đấy

Souya: Mấy đứa khùng này

Mitsuya: Thôi thôi! Nếu Chifuyu không chịu làm cách đấy thì thôi. Tìm cách khác đi

Kisaki: Cái cọ miết

Cuộc cãi nhau giữa Chifuyu và Kokonoi được dừng lại khi tiếng của Mitsuya cất lên. Đúng là mama đại nhân quyền lực nhất nhà, chỉ cần nói một câu thôi là tất cả đều khoá mõm lại rồi. Ừ sợ lắm đấy! Mitsuya mà điên lên chỉ có nước bị cắt tiền tiêu vặt và bị đuổi ra khỏi nhà thôi

Mitsuya: Thôi vào ăn đi! Vừa ăn vừa bàn cũng được

Nghe xong, chúng nó cũng đứng dậy đi vào bếp, ngồi xuống ghế rồi bắt đầu ăn. Vừa ăn vừa bàn kế hoạch. Rôm rả ghê, lâu lắm rồi mới được một buổi cả bọn ngồi xuống cùng nhau ăn một bữa thế này. Đáng nhẽ ra có cặp Yuzusenaka đó, nhưng mà nghe bảo Senju cũng đang bù đầu vì sắp phải thi vào ngành y dược rồi nên cả 2 chị chồng đều phải ở nhà giúp em bé, mặc dù không am hiểu mấy về cái ngành y dược này nhưng giúp được gì thì giúp. Không muốn em bé của mình vì mấy cái tờ giấy trắng được in chằn chịt chữ lên mà phải khổ sở đến mức quên ăn quên uống đâu.

————

Bây giờ là 23h45 khuya rồi, chúng nó cũng đã ăn xong và dọn dẹp hết bát đĩa. Mấy đứa kia dọn dẹp xong về ngủ rồi. Về chuyện kế hoạch vẫn chưa thống nhất được, nhiều ý kiến đưa ra nên chưa chốt được một lần luôn, phải xem xét một chút rồi chốt lại kế hoạch cũng không sao đâu ha.

Ngay trên sân thượng lúc này có một thân ảnh nhỏ đang ngồi trên sân thượng hít từng ngụm không khí se se lạnh đặc trưng vào mỗi ban đêm ở Tokyo. Ngả người về phía sau một tí để hưởng thụ từng làn gió thổi qua, tuy hơi lạnh nhưng cũng man mát, dễ chịu.

Bỗng có tiếng mở cửa, là cửa sân thượng được mở ra bởi một thân hình nhỏ khác

Takemichi: Mày vẫn chưa ngủ à Chifuyu, sao còn ngồi trên đây? Trời lạnh lắm đấy

Chifuyu: Takemichi hả? Tại tao không ngủ được nên lên đây hóng gió tý rồi tao xuống

Takemichi: Mất ngủ hay sao? Khó chịu ở đâu à? - Takemichi từ từ đi lại cạnh chỗ Chifuyu đang ngồi. Cậu cũng biết ý mà xích lại cho Takemichi ngồi

Chifuyu: Không! Tao đang suy nghĩ vài thứ

Takemichi: Suy nghĩ gì? Nói cho tao biết được không?

Chifuyu: Nay bàn kế hoạch ấy, chúng ta luôn đưa ra kế hoạch, tao thấy cũng ổn chỉ cần cẩn thận làm theo thì trong khoảng thời gian 3 năm ít ỏi đó cũng đã lấy được chút ít thông tin mật của Phạm Thiên rồi. Nhưng mà bên phía Kokonoi và anh em Haitani thì luôn từ chối mấy cái kế hoạch đó. Tao thấy hơi khó chịu. Liệu chúng nó có dám thực hiện nhiệm vụ này tới bước cuối không?

Takemichi: Ừm. Ba người bọn họ là type người luôn coi trọng tình bạn. Theo như thông tin tao biết được từ Đại Tỷ, bọn họ chơi với nhau từ hồi học mẫu giáo. Lúc nào cũng kè kè bên nhau, có nhiều kỉ niệm lắm. Buồn có vui có. Có thể nói là chuyện gì cũng chia sẻ cho nhau nghe. Vậy mà bây giờ lại nhận được cái nhiệm vụ khốn nạn này, cũng chẳng biết phải làm sao cho đúng. Nếu như theo nhiệm vụ là phản bội bạn bè, không theo nhiệm vụ thì là phản bội lại phía trên. Phản bội bạn bè thì cũng day dứt cũng chết, phản bội phía trên thì càng khổ hơn.

Chifuyu: Dù gì đi nữa tao mong ba người bọn họ phải suy nghĩ thật kĩ khi đưa ra quyết định theo phe ai. Nhưng dù thế nào... cũng phải chết

Ừ! Kiểu gì đi nữa nếu Phạm Thiên biết 3 đứa mình gắn bó với nhau bao nhiêu năm trời đột nhiên lại phản bội, đâm sau lưng mình thì cũng tức lắm buồn lắm. Nhưng những con người này thì làm gì có tình người? Đi làm tội phạm chứ có phải người bình thường như chúng ta đâu mà nói tha là tha được. Sự tức giận lấn áp nỗi buồn, sinh ra hận thù rồi mong muốn giết chết chúng nó. Thể nào cũng chết dưới tay những đứa bạn mà mình yêu quý

"Phía trên" còn gọi là người Quyết định. Ngồi trên ngai vàng đứng trên hàng tá người trong thế giới ngầm. Ai ai cũng phải khiếp sợ. Trong cái thế giới ngầm này có một luật lệ chung là "Kẻ phản bộ bắt buộc phải chết". Đấy đưa ra cái luật đó thì bố tổ thằng nào dám phản bội đây. Phân vân suy nghĩ chẳng biết nên theo bên nào. Một bên là tình bạn một bên là nhiệm vụ, khó chọn lắm

Phản bội cả hai không những bản thân chết mà còn kéo theo những người xung quanh thân thiết với mình đi theo. Họ không muốn chỉ vì bản thân mình không thể lựa chọn được mà kéo theo những người mà mình coi như cả báu vật phải chết oan. Họ bắt buộc phải chọn một trong hai. Tình bạn hay nhiệm vụ?

Takemichi: Muộn rồi! Mày mau xuống phòng ngủ đi. Trên đây lạnh - Takemichi đứng lên phủi phủi quần vài cái rồi vỗ vai nhắc nhở Chifuyu

Chifuyu: Ừm mày xuống trước đi. Lát tao xuống liền

Takemichi: Nhớ xuống lẹ đấy!

Chifuyu chỉ gật nhẹ đầu. Takemichi cũng không nói thêm câu nào, quay gót bước xuống phòng đi ngủ.

Ngồi một lúc thì cũng chịu đứng lên đi xuống phòng ngủ. Mai đến phiên trực lớp mà giờ này vẫn chưa ngủ để mai dậy sớm đến trực lớp nữa

————

Vote đuy vote đuy

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com