TruyenHHH.com

Drop Edit Dm Xuyen Thu Chi Nghich Sua Nhan Sinh Quyen 2

Edit: Tĩnh

Lạc Yên đứng ở trên thuyền, ngắm nhìn Thiên Nhàn Đảo từ xa.

“Đây là Thiên Nhàn Đảo sao? Quả nhiên có chút hoang vắng!” Lạc Yên lắc đầu nói.

“Cung Thần thiếu chủ chính là bị sung quân đến nơi đây tới sao? Có phải do nơi này điều kiện tu luyện quá kém, cho nên, Cung Thần thiếu chủ mới không thể tiến bộ thêm!” Thị nữ Lạc Yên Lạc Đông Nhi nói thầm nói.

“Cung Thần chỉ sợ là có vấn đề khác.”

“Tiểu thư, trước mắt Kinh Chập Long hướng đi không rõ, Giang Chỉ Lan còn có tâm tình đi nhìn đảo chẳng lẽ thật sự là đối với Cung Thần cũ tình khó quên.” Lạc Đông Nhi nói.

Lạc Yên bĩu môi, nói: “Giang Chỉ Lan nữ nhân này quỷ kế đa đoan chắc là tới đây vì nguyên nhân khác."

“Cung Khiếu tiền bối cũng ở chỗ này, tiểu thư có muốn đi bái phỏng Cung Khiếu tiền bối không?"

Lạc Yên lắc đầu, nói: “Ta lại không phải con dâu hắn, không cần.”

“Cung Khiếu tiền bối có chút kỳ quái! Trước kia khi còn ở Thiên Khôi Đảo, ngài ấy cùng người ta tranh đoạt quyền sở hữu mười hai nhà đấu giá, nhưng giờ đây tự nhiên lại thanh thản ổn định ở Thiên Nhàn đảo, chẳng lẽ thật là bởi vì thọ nguyên sắp tận, cho nên vô tâm ngoại vật, chỉ nghĩ hưởng thụ niềm vui tuổi già?” Lạc Đông Nhi có chút kỳ quái nói.

Lạc Yên nghĩ nghĩ. Nói: “Có lẽ là vậy, nghe nói Cung Khiếu đối với đứa con của Thi Vân rất coi trọng, trước mắt có thể là tôn tử càng quan trọng."

Thiên Hà hoa lâm.

“Sở lão bản, rượu ngươi nhưỡng thật không sai! Phụ thân ta đã thử ủ mấy lần nhưng không được như ngài, không biết Sở lão bản có bí quyết gì không?” Dư Trúc hỏi.

Sở Diệp cười cười, nói: “Đại khái là do ta có  thiên phú dị bẩm đi."

Sở Diệp thầm nghĩ: Bí quyết sao, bí quyết đại khái chính là Linh Tuyền Thủy, đương nhiên cái này là vô pháp nói ra.

Dư Trúc thấy Sở Diệp không muốn nói, suy đoán có thể đây là thủ đoạn cơ mật của Sở Diệp, nên cũng không hỏi nhiều.

“Sở thiếu, người của tam đại thế lực sẽ tới ngươi biết không?” Dư Trúc hỏi.

Sở Diệp gật đầu, nói: “Biết."

Dư Trúc thần thần bí bí nói: “Sở thiếu cũng biết bọn họ là vì cái gì mà tới phải không?"

“Biết, vì Kinh Chập Long mà đến.”

Dư Trúc trừng lớn mắt, nói “Sở lão bản làm sao mà biết được? Phụ thân ta cũng đã tốn rất lớn sức lực mới được tin tức cơ mật này.” Vất vả tìm hiểu tin tức, lại bị người thuận miệng bóc trần, Dư Trúc không khỏi có chút thất vọng.

“Cung Thần đảo chủ nói.” Sở Diệp bình đạm nói.

Dư Trúc gật đầu, nói; “Ta sao lại quên cái này, mọi người đều nói, đảo chủ cùng Sở thiếu ngài quan hệ thân cận, những vị phu nhân của đảo chủ còn không bằng ngài."

Sở Diệp: “Dư thiếu làm thế nào mà biết chuyện của Kinh Chập Long?” Cung Thần lần trước nói, việc này hình như là cơ mật mà.

“Tam đại thế lực vốn muốn gạt, nhưng vẫn bị truyền đi ra ngoài, Sở thiếu, ngài nói lần này ai có thể tìm được Kinh Chập Long." Dư Trúc rất có hứng thú hỏi.

Sở Diệp buông tay, “Không biết, ta cũng không rõ năng lực của nhóm anh tài kia.”

“Sở thiếu thật là bình tĩnh! Chuyện mới mẻ như vậy cũng không quan tâm. Theo ta thấy lần này người có khả năng nhất có được Kinh Chập Long chỉ có ba người Chung Hạo, Lạc Phong, Giang Chỉ Lan."

“Không biết, những vài vị kia có gì lợi hại, Dư huynh không ngại vì ta mà giảng giải một chút.”

Thấy Sở Diệp tò mò, Dư Trúc liền vô cùng hưởng thụ.

“Ba người này đều là nhân trung long phượng, ta sẽ giảng giải sơ cho Sở thiếu."

“Trong ba người đó người có hy vọng nhất hẳn là Chung Hạo, Chung Hạo là thiên chi kiều tử ở Hải Long Cung gia gia hắn là nhị trưởng lão của Hải Long Cung còn là Hồn Vương cấp 6, thực lực phi thường hùng hậu, ở Hải Long Cung ông ta là người thường xuyên gặp qua giao long, cũng là người có kinh nghiệm phong phú trong việc kế ước Hồn Thú."

Dư Trúc thần thần bí bí nói: “Chung Hạo cùng Cung Thần tuy rằng cùng là người của Hải Long Cung, nhưng Chung Hạo lại thuộc về phe đối nghịch với Cung Thần, Sở thiếu cùng đảo chủ đi gần, nếu có gặp được Chung Hạo, vẫn là bảo trì khoảng cách mới tốt."

Sở Diệp gật đầu, nói: “Ta minh bạch.”

“Người thứ hai là Lạc Phong, Lạc Phong là đệ tử tinh anh của Thiên Hải học viện, diện mạo anh tuấn, được nữ tu ở Thiên Hải học bầu thành đệ nhất mỹ nam tử của học viện."

Sở Diệp run rẩy một chút khóe miệng, nói: “Không biết lớn lên soái, hay là do Hồn Thú."

Dư Trúc gãi gãi đầu, nói: “Khả năng là có đi."

“Đương nhiên, bỏ qua diện mạo qua một bên, thì thực lực của Lạc Phong cũng phi thường hồn hậu, gia gia Lạc Phong là Lạc Đông là Hồn Vương cấp 5."

“Tiếp theo là Giang Chỉ Lan, Giang tiểu thư là người của Thương Hải liên minh, Thương Hải liên minh tổng cộng có mười hai cái ghế trưởng lão, Giang tiểu thư có thiên tư thông minh, là cháu gái của của trưởng lão ở Thương Hải liên minh, cũng là trưởng lão trẻ tuổi nhất trong liên minh, có thể nói là tài mạo song toàn, thực lực của Giang tiểu thư dâng lên rất nhanh, gia gia cô ấy là Hồn Vương cấp 3."

Sở Diệp thầm nghĩ: Cuộc sống của Giang Chỉ Lan thật không tồi! Nhìn dáng vẻ thủ đoạn của nữ nhân này cũng không tầm thường.

“Giang Thượng tuy thực lực kém một ít, nhưng nếu Chung Hạo, Lạc Phong thương hương tiếc ngọc thì Kinh Chập Long nói không chừng sẽ là của Giang Chỉ Lan."

Sở Diệp:*__*

Dư Trúc thần thần bí bí nói: “Sở huynh, ngươi cùng đảo chủ thường xuyên qua lại, vậy ngươi biết đảo chủ cùng Giang Chỉ Lan rốt cuộc là xảy ra chuyện gì không?"

Sở Diệp mắt trợn trắng, nói: “Không phải chuyện mà ngươi đang nghĩ.”

Dư trúc: *__*

“Cho nên, Dư Trúc huynh cảm thấy Chung Hạo và Lạc Phong có khả năng khế ước được Kinh Chập Long lớn hơn Giang Chỉ Lan?” Sở Diệp hỏi.

Dư Trúc gật đầu, nói: “Đúng là vậy."

Sở Diệp thầm nghĩ cũng không đơn giản chỉ là Chung Hạo hay Giang Chỉ Lan đua nhau mà còn là các thế lực đang đua nhau.

“Ngươi xem ta có hy vọng không?” Sở Diệp hỏi.

Dư Trúc sửng sốt một chút, nói: “Sở thiếu, ta phải nói cho ngài một chuyện là sau lưng nhóm Chung Hạo đều là có Hồn Vương hộ pháp, Sở thiếu nếu thật sự đối với Kinh Chập Long cảm thấy hứng thú, thì Sở thiếu có thể đi xem náo nhiệt nếu may mắn còn có thể gặp được Kinh Chập Long, nhưng nếu muốn khế ước thì không dễ đâu."

Sở Diệp mắt trợn trắng, thầm nghĩ: Bởi vì hắn không có Hồn Vương làm chỗ dựa, cho nên, không cơ hội sao?

Dư Trúc nhìn biểu tình của Sở Diệp, nhăn nhăn mày, nói: “Nếu cùng tam đại thế lực đoạt Kinh Chập Long rất có khả năng sẽ bị Hồn Vương công kích."

Sở Diệp cau mày, nói: “Người của tam đại thế lực bá đạo như vậy sao?"

Dư Trúc gật gật đầu, nói: “Cái này là tự nhiên, tam đại thế lực đều muốn đem Kinh Chập Long trở thành vật trong bàn tay, nếu người khác muốn khế ước thì còn phải xem vận khí."

Sở Diệp híp mắt mắt, buồn hỏi nói: “Chung Hạo đã khế ước giao long, vậy tại sao còn đối với Kinh Chập Long cảm thấy hứng thú?"

Dư Trúc gật gật đầu, rầu rĩ nói: “Đúng vậy! Chung Hạo đúng là dù thịt hay canh đều không muốn nhường cho người khác, bởi cũng đâu ai chê bản thân có nhiều thêm một con Hồn Thú lợi hại. Nhưng hắn cũng quá tham lam."

Sở Diệp thầm nghĩ: Có đạo lý! Ai sẽ ngại bản thân có nhiều Hồn Thú lợi hại đâu, tựa như hắn đã có Tiểu Bạch, nhưng vẫn hứng thú với Kinh Chập Long nếu là hắn có thể khế ước Kinh Chập Long, thì đã là có thể bổ khuyết vào chỗ trống cho phi hành Hồn Thú.

“Chung Hạo tuy khế ước một con giao long có huyết mạch không tồi, nhưng nếu muốn bồi dưỡng đến Vương cấp vẫn là yêu cầu hao phí không ít tài nguyên, Kinh Chập Long liền bất đồng, sau khi khế ước xong thì cần chờ khôi phục, thì bản thân tự nhiên sẽ là Hồn Vương, đáng tiếc ta không có Hồn Vương hộ tống, nếu không ta cũng muốn đi tranh.” Dư Trúc có chút đỏ mắt nói.

Sở Diệp: ".....”Không có Hồn Vương làm chỗ dựa? Thì sẽ không có tư cách tranh đoạt sao?

Thiên Hà hoa lâm.

Thư Tùng An vội vã đi đến, “Sở lão bản, người của tam đại thế lực tới.”

Sở Diệp nhíu nhíu mày, nói: “Người của tam đại thế lực?”

Thư Tùng An gật gật đầu, “Lâm lão bản để cho ta tới thông báo ngươi một tiếng, Giang Chỉ Lan cũng tới.”

Sở Diệp nghĩ tới trước đó Cung Thần đã đề qua, đang có không ít người đang thấy hứng thú với hoa lâm.

Sở Diệp bĩu môi, thầm nghĩ: Những người kia nghĩ chỗ này của hắn là khu du lịch sao?

Thư Tùng An nhấp nháy nhấp nháy con mắt, nhìn Sở Diệp, nói: “Sở thiếu, cô Giang Chỉ Lan kia không đơn giản! Cô ta đã từng cùng đảo chủ có một chân, ta cảm thấy ngươi tốt nhất hãy cùng nữ nhân này bảo trì một chút khoảng cách."

Sở Diệp nhìn Thư Tùng An, có chút vô ngữ nói: “Thư thiếu, ngươi thu bớt ánh mắt bát quái của ngươi lại đi."Đôi mắt của Thư Tùng An giờ đây như hai cái bóng đèn, cũng không biết thu bớt lại.

Dư Trúc có chút nghi hoặc nói: “Người của tam đại thế lực tại sao lại đến đây?”

Thư Tùng An loạng choạng cây quạt trên tay, nói: “Nghe nói là tới ngắm phong cảnh, mà trên Thiên Nhàn Đảo chúng ta nơi đẹp nhất chính là Thiên Hà hoa lâm của Sở thiếu."

Sở Diệp thầm nghĩ: Ngắm phong cảnh, nhóm nhị thế tổ kia có phong cảnh gì mà bọn họ chưa thấy qua, nói tới nơi này ngắm phong cảnh, còn không bằng nói là Giang Chỉ Lan đã phát hiện cái gì đó nên muốn đến đây điều tra.

Dựa theo cách nói của Cung Thần, thì nhóm nhị thế tổ đó chính là tới tìm long, sao không lo đi tìm long, mà lại chạy đến chổ hắn làm gì, một đám thật sự không thích làm việc đàng hoàng.

Sở Diệp đi ra ngoài, đón mấy nhị thế tổ.

“Là Sở lão bản đi, hạnh ngộ.” Cầm đầu Giang Chỉ Lan, chắp tay nói.

“Giang tiểu thư, hạnh ngộ.” Sở Diệp đánh giá Giang Chỉ Lan vài lần, thầm nghĩ: Giang Chỉ Lan quả nhiên lớn lên thập phần xinh đẹp, khó trách Cung Thần sẽ thua trong tay nữ nhân này. Nhưng mỹ nhân như thế này có cho hắn cũng không dám nhận.

“Ta nghe nói Thiên Hà hoa lâm là nơi đẹp nhất ở Thiên Nhàn Đảo mạo muội tới chơi, làm phiền.”

Sở Diệp ánh mắt nhàn nhạt đảo qua vài người bên cạnh Giang Chỉ Lan, ánh mắt mấy thiếu niên tràn ngập ghen ghét, hẳn là ở ghen ghét hắn được nữ thần làm thân.

“Giang tiểu thư đã nói quá lời.”

“Không biết Sở lão bản có thể mang chúng ta đi dạo hoa lâm được không.” Giang Chỉ Lan kiều thanh nói.

Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Đương nhiên có thể."

Nghe được Sở Diệp đáp ứng, sự ghen ghét trên mặt đám thiếu niên càng thêm sâu sắc.

Sở Diệp âm thầm ở trong lòng mắt trợn trắng, thầm nghĩ: Cô Giang Chỉ Lan này thật đúng là đang kéo cừu hận cho hắn, mà đám nhị thế tổ này cũng không có não, hắn chính là người đã có lão bà hắn là công, dù hắn là thẳng, cũng không dám tìm người như Giang Chỉ Lan cô ta quá nguy hiểm.

“ Thiên Hà hoa lâm quả nhiên thực thích hợp với Sở thiếu! Sở lão bản thật đúng là thâm tàng bất lộ, khó trách Cung Thần sẽ đem hoa lâm đưa cùng Sở lão bản." Giang Chỉ Lan cười lộ lúm đồng tiền như hoa nói.

Sở Diệp cười cười, nói: “Giang tiểu thư quá khen, chỉ là đảo chủ nể tình mà thôi."

“Ngọc Tủy hoa, Tử Linh Chi, Kim Cương Bồ..... Đây là do Sở thiếu sau khi nhập trú hoa lâm trồng sao?” Giang Chỉ Lan hỏi.

Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: “Không phải, đây là hoa lâm có sẵn.”

Giang Chỉ Lan ánh mắt biến hóa một chút, liền thu liễm.

Sở Diệp nghe được mấy cái tu sĩ khe khẽ nói nhỏ.

“Trong hoa lâm kỳ hoa dị thảo vô số, chỉ sợ giá trị đã là mấy ngàn vạn, vậy mà Cung Thần liền đem tặng người ta.”

“Nghe nói, Cung Thần bị sung quân đến đây thì đầu óc đã không còn bình thường."

“Một cái hoa lâm lớn như vậy đưa cho phu nhân của hắn còn thể hiểu cư nhiên lại đưa cho hai nam nhân.”

“Có một phụ thân lợi hại chính là tốt như vậy! Hoa lâm lớn như vậy nói tặng liền tặng một chút cũng không đau lòng."

“Cung Khiếu tiền bối sợ là cũng chịu không nổi Cung Thần đi, phu nhân Cung Thần không phải đang mang thai sao Cung Khiếu tiền bối giống như muốn đi bồi dưỡng tôn tử, nên lười quản Cung Thần."

Sở Diệp nghe mấy tu sĩ nghị luận, mắt trợn trắng, thanh âm những người này nói chuyện càng lúc càng lớn, căn bản chính là cố ý nói cho hắn nghe.

Những người này đều là một đám đều ngu xuẩn, một chút tinh mắt cũng không có đúng là thua Cung Thần xa.

Tuy rằng đều là tu nhị đại, nhưng tu nhị đại cũng phân ra, Sở Diệp cảm thấy những người vừa nói chuyện kia mặc dù có chỗ dựa, nhưng chỗ dựa cũng chẳng ra gì, lời nói toàng mang theo ghen ghét mười phần.

Những linh hoa, linh thảo trong Thiên Hà hoa lâm đây đều có giá trị không thấp, nên những người này nhất định là đang ghen ghét. 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com