Drop Chang Ngoc
Cô nhìn thấy anh thì hồn liền bay mất tiến lại giường của anh, ngồi xuống, miệng thì thầm- Haizz tại sao lại gặp được anh ta chứ?- Anh ta tên gì nhỉ? Hay điện hỏi bác gái, mà giờ này trễ rồiCô ngồi cạnh anh một lát thì ngủ quên______________HÔM SAU- Ưm, nước...tôi muốn nướcNghe tiếng động cô thức dậy thì thấy anh đã tỉnh- Anh...anh cần gì sao?- Tôi...muốn nước- Hả...à để tôi lấy cho anhCô vội chạy lại bàn rót nước- Nè anh uống đi, từ từ thôi- Khụ...khụ ( anh uống anh quá nên bị sặc nước )- Đã bảo là uống từ từAnh lúc này mới nhìn kỹ khuôn mặt cô, làn da trắng hồng, khuôn mặt rất xinh đẹp- Này...nàyThấy anh nhìn mình thất thần cô liền gọi anh- À...hả ( Nghe cô gọi anh hoàn hồn lại )- Làm gì anh nhìn tôi dữ vậy?- Tôi...tôi mà cô là ai, đây là đâu?Cô hơi bất ngờ về câu hỏi- Tôi là người đã cứu anh đấy, đây là bệnh viện- Tôi đã báo với mẹ anh rồi bà ấy nhờ tôi chăm sóc anh một thời gian vì chưa thể thu xếp công việc- Mẹ tôi...?- Phải rồi- Mẹ tôi là ai?Cô đứng hình- Anh...anh không nhớ gì sao? Anh tên gì? Anh ở đâu?- Tôi...tôi không nhớ gì hết- Chờ...chờ chút tôi gọi bác sĩNói xong cô lập tức xoay lưng chạy đi gọi bác sĩ- Bác sĩ làm phiền ông xem anh ấy bị làm sao - Triệu chứng này rất có thể cậu ấy đã bị mất trí nhớ do cú va chạm- Vậy khi nào anh ta mới bình thường vậy bác sĩ- Chuyện này cần phụ thuộc người nhà và bệnh nhân, nhưng chắc sẽ sớm thôi- Vâng cám ơn bác sĩSau khi bác sĩ đi cô quay sang nhìn anh- Lần này thảm rồiCô khóc không ra nước mắt
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com