14
sáng hôm sau mọi chuyện lại trở về bình thường, trước cổng trường u.a bị vây quanh bởi một đám phóng viên cứ thấy học sinh là vồ tới như hổ vồ mồi. bọn họ đến phỏng vấn all might, nó quên béng ông ta chính là biểu tượng hòa bình, là người của công chúng lại còn đến làm giáo viên ở học viện anh hùng có tiếng, huống hồ gì bọn họ lại không quan tâm? cơ mà nó chẳng khoái cái cách bà chị này làm việc cho lắm, cứ vồ dập tới chọt cái micro vô má làm nó khó chịu. lemon cau mày gầm gừ trong cổ họng, sáng nay katsuki đã bỏ đi học trước nên nó vẫn ngủ thẳng đến sáu giờ ba mươi, tâm trạng vốn dĩ không tốt vì đi học muộn lại còn gặp đám phóng viên long bong không khỏi khiến nó khó chịu. nó ngáp một tiếng đưa tay chắn cái ống kính đang quay mặt mình, bà chị phóng viên nhân cơ hội hỏi:" em nghĩ sao về việc được biểu tượng hòa bình dạy học?"" chị nghĩ sao về việc ngồi tù mọt gông vì tội quấy rối người khác?" nó cười như không cười, gương mặt ba phần khinh bỉ bảy phần bực tức vặn ngược cái mic về phía bà chị kia. đám phóng viên lặng người, u.a còn có thể loại học sinh như này? lemon thả tay khảng khái bước vào trường, phóng viên nhanh nhảu chạy theo nhưng bị rào chắn u.a cản lại. con bé khó chịu bước vào lớp, gương mặt sa sầm trông chẳng khác gì katsuki mọi thường, nó vừa mới thấy tomura. nó đoán hắn đến đây để xem nó sống như nào, chậc, thể nào hắn cũng sẽ nhệ giọng châm chọc rằng nó còn tệ hơn lũ anh hùng. 1 - a mới sớm đã đón hung thần phẫn nộ từ anh em bakugou, không khí trong lớp âm trầm như băng của todoroki. phải chăng hôm qua lén lén lút lút như thế đã bị phát hiện!? tôi nghĩ các cậu nên bật kosei chuẩn bị hứng thịnh nộ đi." không sao chứ?" shouto ngồi cạnh hỏi, cậu không nghĩ rằng người anh trai kia dám làm gì nó. lemon không nói, chỉ gừ gừ trong cổ họng mắt ủy khuất nhìn về người trên kia như chó con.tiết học hôm nay có tiết chủ nhiệm của thầy aizawa, thầy ấy sẽ nhận xét về điểm số và đánh giá từng người trong cuộc chiến ngày hôm qua. nó không nghĩ rằng all might là người văn chương đến thế, ông ta còn không có kinh nghiệm đứng lớp mà phải nhờ sự trợ giúp của phao. " bakugou, em đang lãng phí kosei của mình nên đừng hành động như một đứa con nít." katsuki miễn cưỡng vâng một tiếng đáp lại. " và midoriya, em tính phá tay mình đến lúc nào? ta đã nói rồi, một khi em vượt qua rào cản đó thì mới có thể trở thành anh hùng. rõ chưa?" " vâng!" izuku đáp. " lemon, đừng làm bộ mặt như đưa đám như thế." thầy aizawa nhìn lemon đang gật đầu một cách uể oải, tâm trạng của nó tệ đến mức thầy chủ nhiệm cũng phải nhắc nhở luôn." xin lỗi vì thông báo trễ nhưng ta cần chọn ra lớp trưởng." dường như từ lúc bắt đầu vào học cao trung đến giờ thì chỉ có khoảnh khắc này đây mới thật sự giống một lớp học bình thường. cả lớp hào hứng xung phong, đa số mọi người đều tự bầu chọn cho mình, ai cũng cho rằng mình là người có trách nhiệm và có thể đảm nhận vai trò lớp trưởng.lemon lúc này đã tươi tỉnh hơn đôi phần và xin được bỏ phiếu trống. đơn giản vì nó chẳng khoái chính trị hay làm mấy công việc lằng nhằng. ít nhất thì shouto cũng cùng chung chí hướng với nó - không thích chính trị. nhận thấy cả lớp quá ồn ào, tenya đã đứng dậy đưa ra sáng kiến bỏ phiếu mặc dù cậu ấy cũng muốn làm lớp trưởng? cuộc bỏ phiếu được diễn ra trong nháy mắt và hết sức công bằng, hầu hết mọi người đều tự bình chọn cho mình và izuku thì có tận ba phiếu." cậu không bình chọn sao, lemon?" momo ngồi cạnh cho nó một viên kẹo chanh rồi hỏi, cô ấy được hai phiếu nên được chọn làm lớp phó. " vào học chưa bao lâu nên tui vẫn chưa tin tưởng mọi người, xin lỗi." lemon miễn cưỡng đáp.giờ ra chơi, lemon chạy vụt vào nhà vệ sinh vì bị đau bụng. có lẽ đây là hậu quả vì ăn phải cái bánh ngọt để trong tủ lạnh khoảng...một tuần. nó xoa xoa thái dương lửng thửng bước ra ngoài, lẽ ra nên cai cái tính vạ đâu ăn đó. đột nhiên tiếng còi báo động reo lên và loa thông báo " hàng rào bảo mật cấp ba đã bị xâm nhập, học sinh xin hãy khẩn trương sơ tán. "việc này đồng nghĩa với việc có kẻ đã xâm nhập vào sân trường, cơ mà ngoài kia chẳng phải chỉ là đám nhà báo thôi sao? lemon nhận ra chẳng có ai chú ý đến điều đó mà chỉ quan tâm đến chuyện có kẻ xâm nhập, nó vỗ trán thầm rủa lũ người ngu ngốc mà chạy ngược về phía lớp học, ở đó gần phòng giáo viên và họ biết cần phải làm gì. nhưng vừa chạy ngang qua, nó đã nghe loáng thoáng tiếng sột soạt như ai đó đang lục đồ trong phòng giáo viên. ô, hóa ra lại là shigaraki tomura. ủa vậy là giờ hắn bỏ nghề đi làm trộm luôn rồi á hả? lemon hiên ngang mở sập cửa mắt chăm chăm vào kẻ trước mặt, giấy tờ trong phòng bay tứ tung và trên tay tomura là hồ sơ của all might. nó nhoẻn miệng cười toe toét bảo." để em đoán, bố kêu anh tới đúng không?" " anh phá rào cản để gây náo loạn và lấy tài liệu của all might?"" tính rời đi mà không chào hỏi em gái mình sao? em buồnn đó." lemon ủy khuất chấm nước mắt, tomura hắn không thèm trả lời mà chỉ nhìn vào con bé, một năm không gặp lá gan cũng lớn hơn dạo trước. hắn có chút ngạc nhiên. " mày thảm hại đến thế là cùng. người mày giờ toàn mùi của lũ anh hùng hôi thối bẩn thỉu." lemon liếc mắt quanh phòng nhún vai hờ hững, sau đó nước mắt bỗng nhiên rơi xuống khiến tomura lẫn cái hố đen .aka. kurogiri vừa xuất hiện sau lưng bối rối. con bé ở đây bị ai bắt nạt à?" anh ơi, té ra ở đây có người còn tsundere hơn cả anh!" kurogiri: ¯\_( ͡° ͜ʖ ͡°)_/¯tomura: ¯\_( ͡° ͜ʖ ͡°)_/¯ lemon chưa kịp bay lại ăn vạ thì hắn đã biến mất cùng kurogiri cmnr!sau khi tomura biến mất thì đám người trong trường cũng được thông não theo đúng nghĩa đen do não họ chỉ chứa toàn c#t. " lemon khi nãy không được thấy ở căn tin iida đã làm gì đâu!" kaminari nói khi cả hai đang trên đường về lớp.hóa ra tenya là người đã trấn an đám đông bằng cách...đứng trên biển thoát hiểm. nhưng sau đó, tenya đã được bổ nhiệm làm lớp trưởng thay cho izuku vì cậu ấy đã làm rất tốt việc của một anh hùng. hơn nữa, ai mà chẳng nhận thấy cậu bạn có trách nhiệm cơ chứ? " chúc mừng nhé biển thoát hiểm!" lemon vỗ vai tenya cười toe toét bảo, khi nãy nó nghe satou gọi nên bắt chước gọi theo luôn.
....
biên kịch: shigaraki tomuratomura: tao là anh nó, gắn bó mười mấy năm giờ gặp lại nó nói câu đó với tao. lemon: em nói đúng chứ nói sai đâu? tomura: im mẹ mồm.
(*•̀ᴗ•́*)و ̑̑ hôm nay cũng như mọi ngày
....
biên kịch: shigaraki tomuratomura: tao là anh nó, gắn bó mười mấy năm giờ gặp lại nó nói câu đó với tao. lemon: em nói đúng chứ nói sai đâu? tomura: im mẹ mồm.
(*•̀ᴗ•́*)و ̑̑ hôm nay cũng như mọi ngày
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com