TruyenHHH.com

Drop Bh Dn Hp Yeu Van Su Thong Hieu Gryffindor

Hermione, em đang tìm chỗ ngồi sao? ” - Serena dừng bước trước mặt em, khi thấy em đang loay hoay trên hành lang của toa tàu, Sly từ vai cô vươn cánh nhỏ quen đường quen lối đậu lên vai em, nó xoa xoa cái đầu nhỏ của mình vào gò má em khiến em bật cười khúc khích. Sly luôn thế nó luôn dễ dàng chọc cười em và nó cũng quá mức đáng yêu đi, Hermione thầm nghĩ.

Vâng, ngài Serena.- Em xoa đầu Sly rồi ngước lên nhìn cô, nụ cười vẫn còn đọng lại trên gương mặt em lại lần nữa rộ lên.

Serena tự cảm giác được hình như những chuyển động xung quanh mình đều ngừng lại, ánh mắt cô cứ nhìn em. Rồi đột nhiên em hắng giọng một tiếng, điều đấy mới giúp lôi cô lại thế giới hiện thực. Selena xấu hổ đặt một tay sau cổ, cô quay mặt nhìn về phía phong cảnh bên ngoài ô cửa sổ, ấp úng nói.

Nếu không em qua chỗ tôi đi, ở đấy chỗ trống còn nhiều lắm.

Hermione rất muốn cười khi nhìn thấy bộ dạng này của cô nhưng em nhịn lại, bởi sau một năm quen biết em đã biết con người này sĩ diện tới mức nào, nếu giờ em mà cười con chừng cô sẽ tức giận đây.

Được không ? Với lại em đang định kiếm Harry với Ron. ”- Nói xong em quay người nhìn lướt qua vài toa phía trước, tỏ ý tìm thân ảnh hai tên bạn thân của mình.

Được chứ, còn về hai nhóc ấy em có thể đợi tới trường rồi gặp mà.” - Mắt cô ánh lên những tia sáng nhỏ, chúng cứ lấp la lấp lánh chiếu thẳng vào mắt em. Hiển nhiên giờ đây Serena đã hóa thành một cô bé đang chờ đợi được nhận quà từ người lớn cả.

Vậy được rồi . ” - Hermione thoải mái đáp ứng khi thấy đôi mắt chờ mong của cô, đây có còn là rắn con kiêu ngạo khiến người khác phải sợ hãi nữa đâu, giờ đây cô chẳng khác phải bé cún con là mấy cả.

[...]

Em tưởng các ngài trường luôn ? ” - Hermione đi phía sau, mắt em nhìn vào bàn tay đang được cô nắm lấy, gương mặt bắt đầu xuất hiện mấy rặng mây đỏ, em cố tìm chuyện để nói.

Đúng chúng tôi trong trường nhưng chúng tôi cũng sẽ rời trường để đi nghỉ. Nó giống như việc bào kì nghỉ hè các em đi du lịch vậy. ”- Serena không nhìn thấy biểu hiện của em bây giờ nên cứ nghĩ là mèo con bắt đầu tò mò mà thôi, cô khẽ nắm chặt tay em thêm chút nữa trong lòng thì lại vui như mở hội.

Đi nghỉ? ” - Tìm được đề tài, em lấy tay còn lại khẽ vỗ nhẹ mặt mình mong bản thân bình tĩnh lại.

Thì giống như hồi bữa chúng ta...” - Cô nói một nửa rồi đột nhiên nhớ ra gì đó, gương mặt ngay lặp tức bốc khói.

Oa, lúc nào cũng đông thật mệt nha.”- Chưa bao giờ Serena lại cảm thấy biết ơn Grey như bây giờ, cô lợi dụng lúc em không chú ý quay qua chỗ khác làm công tác tư tưởng cho bản thân.

Ơ, Hermione sao em đây thế? ” - Con mèo, à không con cọp con Gry vừa thấy Hermione liền phóng thẳng lên người em khiến cô bé lảo đảo lui về phía sau mấy bước. Sly từ trên vai em đập cánh bay ra mổ mấy cái lên cái đầu của Gry không chút thương tiếc. Động tác giống hệt lúc cô xách cổ áo Grey và lôi đi nhưng khác ở đây con mèo cam kia như thể chả quan tâm đến cơn đau ở đầu, nó cứ dụi dụi vào người em như muốn được cưng nựng.

Chị Grey buổi sáng tốt!”- Hermione sau khi đứng vững lại, một tay nâng Gry một tay đỡ Sly, nhìn thấy bộ dáng chật vật này của em Serena không nghĩ ngợi liền với tay nắm ngay gáy Gry xách nó lên. Ít nhất cô còn chút lòng thương xót mà không ném nó đi, Serena đem nó để lên vai Grey thuận tay đánh một cái lên đầu nó.

Grey ăn đau ôm Gry lộ vẻ đáng thương lầm bầm mấy tiếng.- “ Đồ bạo lực.”

“ Ha ha, bình tĩnh bình tĩnh bạn ơi. - Grey hoảng sợ nói khi đối diện với ánh mắt sắc lạnh của cô, tay nó giơ lên đưa Gry về phía trước như tấm khiên để bảo vệ, chân lại không ngừng lui về phía sau.

Ngay khi Hermione không hiểu gì, em xoay lại nhìn thì đối diện với em vẫn là vẻ điềm đạm, ôn nhu như thường của cô. Hermione khó hiểu quay qua nhìn Grey, nó cảm giác như mình vừa được cứu rỗi ngay lặp tức bay qua núp sau lưng Hermione.

Khẽ thì thào.- “ Cậu ta có phải cố tình bắt em đến đây không? Em đừng lo, nếu cậu ta thật sự dám làm vậy, chị sẽ sống mái với cậu ta để bảo vệ an toàn cho em.” - Vừa nói nó vừa lấy một tay vịnh vai Hermione, tay còn lại vẫn giơ Gry ra như thể Gry là bùa hộ mệnh của cả hai.

“ Tôi nghe thấy đấy.” - Serena bực dọc đoạt cọp Gry từ tay Grey, con mèo khi vừa qua tay cô liền ngao ngao mấy tiếng lấy lòng.

Grey nghe cô nói liền hoảng sợ chui qua một góc của hành lang, bắt đầu niệm thần chú tàng hình, dĩ nhiên nó chả có tí tác dụng nào rồi.

Hermione, em kêu cậu ta là chị ư? ” - Đôi mắt màu lục bảo của cô ngay lặp tức tối lại, miệng lẩm bẩm mấy câu em không nghe được.

Như tìm được lỗ hổng ngay lặp tức nó xoay người, cười ha ha nói với Serena.

Ôi, chẳng lẽ bạn Serena đây lại bị Hermione gọi là ngài sao? Ôi, thật tội nghiệp, đứa bé đáng thương về đây chị Grey sẽ nuôi...” - Nó đang cao hứng nói thì đột nhiên một tia sáng xanh phóng tới khiến nó không nói được nên lời, từng câu từng chữ như mắc kẹt lại trong cổ họng nó. Và lúc này đây, ý ra Gry, con mèo được nó cưng như trứng, hứng như hoa phải đi ra hỏi thăm chủ nhân của nó. Nhưng không, Gry nằm trong lòng Selena khẽ meo một tiếng đầy khinh thường với tình cảnh hiện tại của Grey.

Thoáng chốc nó cảm giác được sự tàn độc của thế giới này một lần nữa, lấy tay ôm lấy thân mình. Grey quay mặt vào tường, nước mắt rưng rưng tỏ vẻ đau khổ.

“ Đến trường tớ sẽ giải lời nguyền cho cậu nhưng giờ thì nên ngoan ngoãn mà im lặng đi.” - Serena lạnh lùng nói, tay cô nâng Gry lên một lần nữa đặt lên vai Grey, mèo con có chút bất mãn, Grey cũng có chút không muốn thân với mèo. Và...hai người hỗn chiến trong im lặng.

Cô lắc đầu chán nản, Serena lần nữa quay qua nhìn em, đôi mắt vẫn ánh lên vẻ ưu buồn.

Hermione tự cảm thấy đau lòng, em nhỏ giọng nói.- “ Vì chị ấy cứ luôn miệng bảo em phải cô là chị Grey nên em mới gọi như thế...”

“ Xin lỗi, tôi không có ý trách em.” - Serena thở dài một hơi, cô nâng tay xoa dầu em, có lẽ cô quá nhanh rồi.

“ Cảm phiền tránh đường.” - Một giọng nói cắt ngang mạch suy nghĩ của cô, Serena quay qua, thì ra là người bán hàng rong. Cô và em ăn ý nhường đường cho bà ta đi.

“ Chị...chị Serena... ”- Cô không tin vào tai mình, Selena ngẩng mặt lên nhìn em đôi mắt màu nâu của em hơi khép lại, gò má đỏ ửng lên, giọng lí nhí.

Một lần nữa trong mắt cô xuất hiện các vì sao, Serena dang tay ra ôm lấy cô mèo nhỏ này vào lòng, miệng cong lên tạo thành một nụ cười, cả gương mặt của cô cũng ánh lên vẻ hạnh phúc.

Woa, Serena cậu dạn thật!” - Helen với Rose vừa đẩy cửa bước vào đã thấy một màn tình cảm không nên thấy, vốn dĩ họ chỉ cảm thấy bên ngoài khá ồn ào và muốn ra xem là có chuyện gì nhưng thật không ngờ nga.

[...]

Helen, cậu sao thế? ” - Nghi thức phân loại diễn ra được một nửa, Rose đột nhiên cảm giác có gì đó không đúng. Nàng quay qua nhìn chị, nhưng đối diện với nàng là vẻ mặt đang nhíu chặt của Helen. Nàng đưa mắt nhìn rồi đột nhiên ánh sáng của nhẫn kế thừa trên tay Helen thu hút ánh mắt nàng. Nó không còn là màu vàng ấm áp mà giờ đây lại thay thế bằng một màu đỏ tươi như máu.

Chiếc nhẫn ấy càng ngày càng nóng lên, nó xiết chặt lấy ngón tay chị khiến chị cảm giác được sự nóng rát đầy khó chịu.
Helen nâng tay lau mồ hôi trên trán, một tay chị ôm chặt lấy bàn tay đeo nhẫn của mình, khó khăn nói.

Tớ phải ra ngoài một chút...”

Tớ đi với cậu.- Rose cảm giác có chuyện gì đó không ổn, nàng nâng tay nắm lấy vạt áo chị, theo chị đi.

Vừa lúc đấy Harry và cậu bạn Ron của mình lật đật chạy vào, quần áo của chúng lấm lem bùn đất, trên đấy còn xuất hiện cả mấy cái lá non. Nhưng chị và nàng không quá quan tâm, lướt qua chúng.

[...]

Một lúc Helen đi vào trên mặt không giấu được nét giận dữ, à không, tức giận thôi không thể miêu tả được cảm xúc của chị hiện giờ, bây giờ đây cảm xúc ấy như một ngọn núi lửa phun trào.

Theo sau là Rose với vẻ hoảng hốt khó thấy, nàng ninh chặt mài, mắt nhìn lướt qua dãy bàn Gryffindor như tìm kiếm gì đó.

Helen không nói gì liền nhanh chân bước đến bàn Gryffindor đưa tay nắm lấy cổ áo của Ron Weasley khiến cho cả Đại Sảnh Đường, chìm trong hoảng sợ khi Helen hiền lành thường ngày đột nhiên biến thành một người khác, đầy vẻ tàn bao. Grey và Serena thấy mọi chuyện không ổn liền chạy xuống ngăn chị lại.

Helen từ từ nói.- Grey chạy lại đưa tay đặt lên tay chị ý muốn ngăn chị lại nhưng đáp lại nó lại là một ánh nhìn tàn bạo, ánh mắt chị ghim thẳng vào người Ron khiến Grey đứng kế bên cũng bất giác lạnh sóng lưng.

Tôi phải đánh .

Rose, đã xảy ra chuyện gì? ” - Trái với mọi người đang nháo nhào lên thì Serena lại rất bình thản, cô quay qua nhìn Rose.

“ Chiếc xe bay của nhà Weasley, ừm, cắm thẳng vào thân cây liễu roi. ”

Còn nữa? ”- Nghe thế cô liền có chút mất bình tĩnh nhưng khi thấy các giáo viên cũng sắp đi tới, cô liền hỏi tiếp.

“ Một vài cây non gần đó thì gãy, những cây hôm trước chúng ta cùng trồng.- Trước khi nhập học một tuần cả bốn người bọn chúng đã đích thân đi đến chỗ cây liễu roi mà trồng những cái cây con xung quanh, vậy mà bây giờ đùng một phát chẳng cái cây nào còn sống mới hay chứ.

Nhưng chỉ một cái cây, cần ngài đòi đánh Ron chứ.- Một cậu bạn nhà Gryffindor lên tiếng nhưng cậu không nhận được bao nhiêu sự ủng hộ cho lắm vì các đàn anh đàn chị trong trường đều biết tầm quan trọng của những sinh vật sống trong Hogwarts nhất là đối với một người thừa kế các sinh vật đó từ người sáng lập Hufflepuff.

Cậu quyền lên tiếng? ”- Grey lạnh lùng nói, nó không quan tâm đó có phải người thuộc Gryffindor hay không thứ nó quan tâm hiện tại là kẻ vừa nói đấy, không có quyền gì để lên tiếng trong chuyện này.

Nếu như cậu nói đó một cái cây thì tôi nghĩ cậu nên xem lại, cái cây đó tồn tại từ khi Hogwarts vừa thành lập kia kìa. Nó có khi còn lớn tuổi hơn cả ông của cậu nữa là. Và, cậu có biết nhờ nó mà các người có thể nhận được sự bảo vệ khỏi những nguy hiểm của sinh vật tại Rừng Cấm hay không.” - Chưa ai trong Hogwarts từng thấy vẻ mặt tàn bạo hiện tại của Helen nên khi nhìn thấy chị như thế ai cũng sợ. Kẻ vừa lên tiếng kia cũng câm lạnh, hắn cảm giác được như thể hàng ngàn con dao đang phóng về phái hắn khiến cho hắn đổ lồ hôi lạnh ướt cả lưng.

“ Chậc, đột nhiên tôi thấy hai kẻ đó bị đánh chắc cũng chẳng sao. - Một người lạnh lùng chả quan tâm đến ai như Serena đột nhiên cũng muốn Ron và Harry bị đánh, không những vậy cô cũng muốn mình có một chân trong việc đánh chúng.

Nào nào, các em bình tĩnh...ưm...” - Lockhart vừa định lên tiếng đã bị Serena dùng bù chú câm lặng.

Này, chuyện học sinh thì để học sinh  giải quyết, đến hiệu trưởng còn chưa lên tiếng thì cũng không tới lượt một người như thầy nói.” - Thấy vậy gã liền gật đầu liên tục với vẻ sợ hãi, ánh mắt hắn nhìn qua Dumbledore nhưng lão lại làm như không thấy gì. Phải, lão đang tuân thủ hiệp ước, chuyện học sinh có thể giải quyết một cách hòa bình liền để học sinh giải quyết, đó là hiệp ước của lão với bốn đứa bé kia.

Như thế này đi, Weasley Potter sẽ bị kỉ luật cũng như giúp cậu trồng lại mấy cái cây gãy ...” - Nói giữa chừng đột nhiên Rose nhón chân thì thầm vào tai Helen, nàng biết hiện tại đây có thứ gì có thể giúp Helen nguy giận. Thứ đó chính là nàng. - “ ...em sẽ phụ chị! ”

Helen nhíu mài rồi buông cổ áo thằng nhóc tóc đỏ kia ra, quay lưng rời đi.

Các huynh trưởng dẫn học sinh về túc đi. - Lúc này lão Dumbledore mới lên tiếng, hoàn hảo kết thúc mọi việc.

[...]

Các cậu lại đây, tôi muốn nói chuyện với các cậu một chút.- Sau khi đám sư tử nhà Gryffindor vào tới phòng sinh hoạt chung. Grey nhanh chóng ngồi lên chiếc ghế ở chính giữa sảnh nói với nhóm của Harry.

Giải thích cho tôi tại sao mấy người lại lái chiếc xe đó?”- Nó cao giọng nói, một tay chống lên thành ghế che một nửa gương mặt lại. Giọng nói run run như đang cố kiềm cơn tức giận ấy lại.

Do tụi, tụi em không vào được sân ga...” - Harry nói với vẻ hoảng sợ vì hiện tại mặt Grey hầm hầm nhìn như bà la sát không bằng, cậu ta không dám nhìn thẳng vào Grey, tay huých vào vai Ron.

Thật? ”- Nó hòa hoãn một chút khi Gry phóng lên đùi mình.

V-Vâng.”

Tôi không muốn gây khó dễ với các cậu, nhưng cây Liễu Roi do mẹ của Helen trồng đó cũng một trong những thứ duy nhất mà mẹ cậu ấy để lại.” - Nó cúi xuống lắc đầu với vẻ chán chường, tay xoa đầu con mèo trong lòng mình.

Ngày mai đi tìm Helen rồi xin lỗi cậu ta, nếu cậu ta cho thì giúp cậu ta trồng lại mấy cái cây, nghe không?”- Nó nâng mắt bùn thấy vào hai thằng nhóc đang đứng ở góc phòng.

Dạ!” - Cả hai đồng thanh lên tiếng vì dù gì chuyện này cũng là do bọn chúng sai trước.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com