Drop Bakudekutodo Candy
Izuku cảm thấy hơi bất ngờ vì tên Shinso ấy lại tới đây, tuy không biết lí do cậu ta tới đây là gì, nhưng thận trọng hơn chút thì cũng nên.Nhận thấy đối phương có vẻ cảnh giác với mình, Shinso cười một tiếng rồi nhìn cậu."Đừng lo, tôi không làm hại cậu đâu."
"..."Cậu ta khẽ thở dài khi thấy Izuku im lặng như vậy, có lẽ là vẫn sợ anh. Để khiến cậu thoải mái hơn, Shinso đến cạnh phía chiếc giường, lôi ra một chai nước mà anh mua cho cậu. Cầm chai nước áp vào bên má phải của Izuku rồi cười mỉm."Này, cho cậu."Izuku có vẻ hơi bất ngờ vì hành động của anh, nhưng thấy khuôn mặt của Shinso không có vẻ gì là muốn làm hại cậu, có lẽ đáp lời anh một tiếng cũng không sao."...Ừm, cảm ơn nhé-"Shinso thấy cậu đã mở lời với mình cũng vui vẻ mà trò chuyện với cậu."Không có gì, coi như lần này cậu nợ tôi."
"Hể- Tại sao chứ?! Không phải cậu đã nói là cho tớ sao!"
"Hửm, đúng là tôi có nói. Nhưng cậu cứ vậy mà nhận, không cho đi lại thì kì lắm đấy."Shinso nhìn dáng vẻ của cậu như thế thì bật cười, có vẻ anh đang dần thấy thích thú trong việc trêu chọc cậu rồi. Thật chứ, nhìn cái dáng vẻ này của cậu không thể nào cưỡng lại được. Quá đáng yêu!...Thật là muốn hôn cậu ta quá đi-Một dòng suy nghĩ hiện ra trong đầu Shinso, anh rung động rồi. Izuku chợt để ý hai gò má của đối phương có nét đỏ nhẹ, chưa kịp lên tiếng hỏi han thì đối phương trong vô thức đã tiến lại gần cậu, khuôn miệng anh đặt ngay ngắn trên vầng trán của Izuku. Thời gian như thể ngưng đọng, Izuku không biết phải làm gì, còn Shinso thì vẫn chưa nhận thức được hành động của mình...."Midoriya...?"Giọng nói trầm ấm từ phía cửa phòng y tế phát ra. Cả hai người phía giường bệnh kia cũng vội vàng tách nhau ra, đồng thời định thần lại mọi việc. Izuku theo âm thanh kia mà nhìn sang phía cửa, cặp mắt ấy trợn tròn lên vì sợ. "K-khoan đã Todoroki, không giống như cậu nghĩ đâu!"Shoto vì lo lắng cho Izuku nên đã quay lại phòng y tế, cũng chỉ nghĩ rằng cậu đã cảm thấy khoẻ hơn. Nhưng anh chưa ngờ đến việc lại bắt gặp người trong mộng của mình để một tên khác chỉ mới gặp hôm nay tán tỉnh.Shinso không muốn dính líu gì nhiều nên cũng vội vàng rời khỏi căn phòng, sợ rằng nếu giải thích kiểu gì thì tên đấy cũng không chịu tin. Sau khi Shinso đã hoàn toàn rời khỏi nơi đấy, Shoto đóng cánh cửa phía sau lưng mình lại, chậm rãi tiến lại gần phía Izuku. Tuy dáng vẻ của anh không đáng sợ mấy, nhưng cậu lại cực kì hoảng. Không dám thở, không dám động đậy, không dám làm gì cả, cậu ngồi yên như một bức tượng. "Chuyện này là thế nào?"
"Todoroki...L-là Shinso đột nhiên làm thế, tớ không phải là thể loại người đấy đâu!"
"Không phải...? Tch-"Shoto chậc lưỡi, anh đang vô cùng khó chịu, khó chịu vì Shinso hôn cậu là 1, thì khó chịu vì cậu liên tục phủ định bản thân không có cảm tình với người đồng giới là 10. "Không phải cái gì chứ? Cậu rõ ràng là đã từng thích cái tên Bakugo, đúng chứ?!"
"Tớ không có...Todoroki à, tớ thật sự không có."
"Cậu làm tôi thất vọng đấy Midoriya."Thất vọng, Shoto là đang thất vọng vì cậu cứ liên tục phủ định mọi việc. Anh chỉ muốn chắc chắn rằng cậu sẽ không kinh tởm anh nên anh mới muốn xác nhận. Anh từ lâu đã có ý định thổ lộ tình cảm của bản thân, rồi đường đường chính chính yêu cậu, công khai tình yêu của bản thân với cậu. Izuku thì lại khác, cậu cứ nghĩ anh đang thất vọng vì phát hiện bản thân cậu có tình cảm với người đồng giới. Trong một khoảng thời gian nào đấy, cả hai đều chuẩn bị chấm dứt sự hiểu lầm này, nhưng là hiểu lầm khác nhau. Cuối cùng thì Izuku vẫn nhanh hơn một bước."Tôi th-"
"Tớ kinh tởm họ, tớ chưa bao giờ nghĩ bản thân sẽ hẹn hò với người cùng giới. Cực kì kinh tởm, cậu đừng nghĩ bản thân tớ là loại người như thế nữa."Izuku nói xong thì nhanh chóng chạy ra khỏi phòng, để lại Shoto với cơn sốc nặng một mình."...Tôi thích cậu, Midoriya..."...Izuku chạy vội ra khỏi căn phòng ấy, khoé mắt cậu ươn ướt. Cậu không hề muốn anh ghét mình tí nào, anh đối xử với cậu rất tốt, cậu không dám nghĩ đến việc anh sẽ ghê tởm cậu, rồi chán ghét, bỏ rơi cậu. Cậu không muốn như thế một chút nào. Izuku mải suy nghĩ, không để ý đến người phía trước, liền vô ý đâm đầu vào tên đấy khiến cả hai ngã nhào ra đất."Ai da...-"
"Mày đang làm cái đéo gì vậy thằng chó?!"Thôi rồi, nghe cái giọng điệu này Izuku liền biết chắc đối phương là ai. Từ từ ngẩng mặt lên, nhìn đối phương với vẻ mặt không mấy vui vẻ gì..."C-cho tớ xin lỗi, tớ không cố ý làm cậu ngã đâu Bakugo..."
"Cái đéo-"Katsuki nhìn cậu với vẻ mặt vô cùng tức giận. "Ý gì đây? Muốn kiếm chuyện hả thằng chó? Hay lại muốn kiếm sự chú ý của tao như hồi đấy hở?"Katsuki nói chuyện với cậu với một giọng điệu vô cùng ngứa đòn. Izuku nghe xong thì cũng tối sầm mặt mũi, cậu đứng phắt dậy rồi bỏ đi. Katsuki nhìn theo bóng lưng của cậu dần khuất, tâm trạng hắn có chút bồn chồn, không rõ lí do là gì, nhưng có vẻ như lần này mọi chuyện không đơn giản như hắn nghĩ...
______________
Tự dưng có idea mới để viết cái muốn drop ngang😦
"..."Cậu ta khẽ thở dài khi thấy Izuku im lặng như vậy, có lẽ là vẫn sợ anh. Để khiến cậu thoải mái hơn, Shinso đến cạnh phía chiếc giường, lôi ra một chai nước mà anh mua cho cậu. Cầm chai nước áp vào bên má phải của Izuku rồi cười mỉm."Này, cho cậu."Izuku có vẻ hơi bất ngờ vì hành động của anh, nhưng thấy khuôn mặt của Shinso không có vẻ gì là muốn làm hại cậu, có lẽ đáp lời anh một tiếng cũng không sao."...Ừm, cảm ơn nhé-"Shinso thấy cậu đã mở lời với mình cũng vui vẻ mà trò chuyện với cậu."Không có gì, coi như lần này cậu nợ tôi."
"Hể- Tại sao chứ?! Không phải cậu đã nói là cho tớ sao!"
"Hửm, đúng là tôi có nói. Nhưng cậu cứ vậy mà nhận, không cho đi lại thì kì lắm đấy."Shinso nhìn dáng vẻ của cậu như thế thì bật cười, có vẻ anh đang dần thấy thích thú trong việc trêu chọc cậu rồi. Thật chứ, nhìn cái dáng vẻ này của cậu không thể nào cưỡng lại được. Quá đáng yêu!...Thật là muốn hôn cậu ta quá đi-Một dòng suy nghĩ hiện ra trong đầu Shinso, anh rung động rồi. Izuku chợt để ý hai gò má của đối phương có nét đỏ nhẹ, chưa kịp lên tiếng hỏi han thì đối phương trong vô thức đã tiến lại gần cậu, khuôn miệng anh đặt ngay ngắn trên vầng trán của Izuku. Thời gian như thể ngưng đọng, Izuku không biết phải làm gì, còn Shinso thì vẫn chưa nhận thức được hành động của mình...."Midoriya...?"Giọng nói trầm ấm từ phía cửa phòng y tế phát ra. Cả hai người phía giường bệnh kia cũng vội vàng tách nhau ra, đồng thời định thần lại mọi việc. Izuku theo âm thanh kia mà nhìn sang phía cửa, cặp mắt ấy trợn tròn lên vì sợ. "K-khoan đã Todoroki, không giống như cậu nghĩ đâu!"Shoto vì lo lắng cho Izuku nên đã quay lại phòng y tế, cũng chỉ nghĩ rằng cậu đã cảm thấy khoẻ hơn. Nhưng anh chưa ngờ đến việc lại bắt gặp người trong mộng của mình để một tên khác chỉ mới gặp hôm nay tán tỉnh.Shinso không muốn dính líu gì nhiều nên cũng vội vàng rời khỏi căn phòng, sợ rằng nếu giải thích kiểu gì thì tên đấy cũng không chịu tin. Sau khi Shinso đã hoàn toàn rời khỏi nơi đấy, Shoto đóng cánh cửa phía sau lưng mình lại, chậm rãi tiến lại gần phía Izuku. Tuy dáng vẻ của anh không đáng sợ mấy, nhưng cậu lại cực kì hoảng. Không dám thở, không dám động đậy, không dám làm gì cả, cậu ngồi yên như một bức tượng. "Chuyện này là thế nào?"
"Todoroki...L-là Shinso đột nhiên làm thế, tớ không phải là thể loại người đấy đâu!"
"Không phải...? Tch-"Shoto chậc lưỡi, anh đang vô cùng khó chịu, khó chịu vì Shinso hôn cậu là 1, thì khó chịu vì cậu liên tục phủ định bản thân không có cảm tình với người đồng giới là 10. "Không phải cái gì chứ? Cậu rõ ràng là đã từng thích cái tên Bakugo, đúng chứ?!"
"Tớ không có...Todoroki à, tớ thật sự không có."
"Cậu làm tôi thất vọng đấy Midoriya."Thất vọng, Shoto là đang thất vọng vì cậu cứ liên tục phủ định mọi việc. Anh chỉ muốn chắc chắn rằng cậu sẽ không kinh tởm anh nên anh mới muốn xác nhận. Anh từ lâu đã có ý định thổ lộ tình cảm của bản thân, rồi đường đường chính chính yêu cậu, công khai tình yêu của bản thân với cậu. Izuku thì lại khác, cậu cứ nghĩ anh đang thất vọng vì phát hiện bản thân cậu có tình cảm với người đồng giới. Trong một khoảng thời gian nào đấy, cả hai đều chuẩn bị chấm dứt sự hiểu lầm này, nhưng là hiểu lầm khác nhau. Cuối cùng thì Izuku vẫn nhanh hơn một bước."Tôi th-"
"Tớ kinh tởm họ, tớ chưa bao giờ nghĩ bản thân sẽ hẹn hò với người cùng giới. Cực kì kinh tởm, cậu đừng nghĩ bản thân tớ là loại người như thế nữa."Izuku nói xong thì nhanh chóng chạy ra khỏi phòng, để lại Shoto với cơn sốc nặng một mình."...Tôi thích cậu, Midoriya..."...Izuku chạy vội ra khỏi căn phòng ấy, khoé mắt cậu ươn ướt. Cậu không hề muốn anh ghét mình tí nào, anh đối xử với cậu rất tốt, cậu không dám nghĩ đến việc anh sẽ ghê tởm cậu, rồi chán ghét, bỏ rơi cậu. Cậu không muốn như thế một chút nào. Izuku mải suy nghĩ, không để ý đến người phía trước, liền vô ý đâm đầu vào tên đấy khiến cả hai ngã nhào ra đất."Ai da...-"
"Mày đang làm cái đéo gì vậy thằng chó?!"Thôi rồi, nghe cái giọng điệu này Izuku liền biết chắc đối phương là ai. Từ từ ngẩng mặt lên, nhìn đối phương với vẻ mặt không mấy vui vẻ gì..."C-cho tớ xin lỗi, tớ không cố ý làm cậu ngã đâu Bakugo..."
"Cái đéo-"Katsuki nhìn cậu với vẻ mặt vô cùng tức giận. "Ý gì đây? Muốn kiếm chuyện hả thằng chó? Hay lại muốn kiếm sự chú ý của tao như hồi đấy hở?"Katsuki nói chuyện với cậu với một giọng điệu vô cùng ngứa đòn. Izuku nghe xong thì cũng tối sầm mặt mũi, cậu đứng phắt dậy rồi bỏ đi. Katsuki nhìn theo bóng lưng của cậu dần khuất, tâm trạng hắn có chút bồn chồn, không rõ lí do là gì, nhưng có vẻ như lần này mọi chuyện không đơn giản như hắn nghĩ...
______________
Tự dưng có idea mới để viết cái muốn drop ngang😦
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com