TruyenHHH.com

Drarry Hope And Truth Tam Ngung

Hope cứng còng khi Isabella cố gắng chải mái tóc rối tinh rối mù của bé.

"Ouch" – Hope quắc mắt lườm cô em mình – Truth đang đứng cười trên nỗi đau của mình sau lưng Isabella.

"Đứng im." – Isabella nạt. "Hai đứa bay mà nghịch đũa phép của Sirius nữa thì liệu hồn tôi.". Giả sử Fred với George mà nhìn thấy nụ cười của hai nhóc bây giờ cũng sẽ phải ngả mũ chào thua.

"Truth giật giật gấu váy màu xanh lơ của mình, hỏi "Sao bọn cháu lại phải đến nhà Weasel nữa vậy?"

"Bởi vì, hôm nay ba cháu, ta và Sirius đều bận, nên phải gửi hai đứa đến cho cô Hermy và chú Ron canh chừng, hai người đã đồng ý rồi, đến nơi hai đứa có thể chơi với Julian và Diana nữa." Hai nhóc xị mặt ra "Và nhớ này: KHÔNG CHƠI KHĂM, biết chưa hả!"

"Nhưng dì Izzie bọn con không muốn chơi với Weasel, là CHỒN ĐỎ đó" – Hope phàn nàn. Isabella khựng một chút rồi cột lại tóc cho cô bé.

"Đừng gọi họ là Weasel nữa, hiểu không? Đấy, xong, Sirius với Harry đâu rồi nhỉ?"

"Isabella" – Sirius lao vào phòng, tay cầm cà vạt xanh cùng biểu tình làm – thế - quái – nào – để - đeo – cái – của – nợ - này – lên – vậy.

"Ừ Sirius?" Isabell đứng lên nhìn Sirius với cái cà vạt trên tay y.

"Cứu!!" – Bà thở dài cầm lấy cái cà vạt giúp y mang vào.

"Chán anh thật đấy, Sirius" – Isabella thở dài lần nữa khi giúp Sirius đeo cà vạt. "Hai đứa, giúp ta lên xem ba hai đứa đang gì ở trển nhé!" – Hai cô bé gật đầu rồi phóng lên phòng Harry.

Harry im lặng ngồi trên ghế, cậu đã chuẩn bị xong và sẵn sàng đến phiên tòa. Cậu chắp tay suy ngẫm, về nhiều thứ. Blaize đã chuẩn bị mọi thứ có thể để sẵn sàng cho cuộc đấu và Harry chỉ cần ngồi đó và nêu lí do vì sao cậu lại là người có quyền nuôi dưỡng hai cô con gái của tên đàn ông đó.

"Daddy, dì Izzie bảo tui coi lên xem coi ba đang làm gì." Hope leo lên đùi ba mình ngồi, nhìn thẳng vào đôi mắt ngọc lục bảo ấy. Harry chớp mắt, nhìn vào hai cô gái nhà mình.

"À, không có gì đâu. Ba không làm gì cả." – Harry cười với hai nhóc. Cúi đầu hôn lên trán cả hai và bế Hope lên. "Xuống thôi, đừng để dì Izzie đợi lâu."

Kh cả ba vào phòng khách thì thấy Isabella đang siết cổ Sirius bằng cái cà vạt.

"Có ngon nói lại câu đó lần nữa coi ngài Black." – Sirius nôn khan khi Isabella thắt chặt cái cà vạt hơn.

"X-Xin...lỗi!" – Sirius khò khè nói. Isabella nới lỏng tay, lườm Sirius cháy mặt.

"Nói câu đó 1 lần nữa là tôi tiễn anh về với vòng tay của Merlin luôn đấy." – Isabella cảnh cáo. Sirius đang xoa cổ vội vã gật đầu.

"Lần này cha lại nói gì vậy?" – Harry đặt Hope xuống, hỏi.

"Thì chỉ nói cái váy bà ấy đang mặc xấu quắc thôi à." – Sirius tủi thân. Harry chán nản đảo mắt, nhìn Isabella đang chuẩn bị Floo cho hai cô bé.

"Đi thôi" – Harry dắt tay hai bé đến bên lò sưởi, cẩn thận, nhẹ nhàng lại gần Isabella. Tay bà đang siết chặt lấy một nắm bột Floo.

"Trang trại Hang Sóc" – Bà ném, à, nói là quẳng thì đúng hơn, đống bột Floo vào ngọn lửa, nó ngay lập tức chuyển sang màu xanh thẫm "Đến đây!" – Truth bước vào trước theo sau là Hope.

"Đừng quậy đó." – Harry gọi với theo khi hai nhóc biến mất trong ngọn lửa.

"Giờ thì, đi thôi Harry" – Nói rồi bà túm lấy tay cậu, kéo cậu về chỗ Sirius. "Cẩu trước, Black.". Sirius vội gật đầu và biến mất với một tiếp "pop"."Đến con, Harry"

(Izzie gọi Sirius thế, thứ nhất là do bà ấy vẫn đang cáu, thứ 2 là do hình thú của Sirius là một con chó đen lớn)

Harry cũng độn thổ ngay sau đó, cuối cùng là Isabella.Cả ba cùng xuất hiện trong một căn phòng, tại đó đã có một nhóm phù thủy đang đứng tụm lại một chỗ. Sau một cái bàn dài thật dài là 6 vị thẩm phán đang đứng đó nhìn Harry, mong ngóng vị Cứu Thế Chủ này. Harry quay đi, nhìn quanh tìm kiếm Blaise, người đến giờ vẫn chưa xuất hiện.

"Nếu – nếu như cậu ta không muốn đến nữa thì sao?" – Harry nhỏ giọng hỏi, dễ nhận thấy được sự sợ hãi và lo lắng nồng đậm trong giọng nói cậu. Isabella đặt tay lên đôi vai run rẩy của cậu, trấn an.

"Cậu ta nhất định sẽ đến Harry" – Bà đảm bảo với cậu. Harry gật đầu nhưng có vẻ nhưng không nghe lọt tai những gì bà vừa nói. Rồi cậu trông thấy Blaise, ngọn lửa của niềm tin lần nữa được nhen nhóm, kéo cậu lại khi đang trên bờ vực tan vỡ.

"Con phải đi rồi, lát gặp." – Isabella và Sirius gật đầu, bước về phía đám đông rồi ngồi xuống, Harry thì chạy lại chỗ Blaise.

"Potter, không ngờ có một ngày cậu lại đến đúng giờ cơ đấy!" – Blaise cười đểu.

"Nói thừa, trận chiến này là vì con gái tôi và tôi đấy." Blaise gật rồi ngồi xuống chiếc bàn đối diện với bàn thẩm phán. Harry cũng im lặng ngồi xuống bên cạnh.

___________

Hope ngã nhào vào người Truth khi cả hai xuất hiện trong lò sưởi nhà Weasley.

"Hope!!!" – Truth la lên rồi đẩy Hope ra khỏi người mình.

"Xin lỗi mừ" – Hope cười. Vỗ vỗ đống tro và bụi bám trên cái váy tím của mình.

"Hai đứa." – Cả hai quay đầu lại thì thấy "dì Hermy" bước vào phòng, còn bế theo Christ. "Vẫn ổn chứ?" Hope gật đầu, Truth cũng đứng dậy, nhìn xung quanh tìm kiếm Julian với Diana.

"Tụi con ổn." – Hope đáp, dùng cùi chỏ huých em mình.

"Au! Đau đấy nhé!" – Hope cho bé 1 cái nhìn, Truth hiểu ra.

"A, dì Hermy và bé Weasel nhỏ."

"Hai đứa có đói không?" – Hermione lựa chọn lờ đi cái tên 'Weasel" và hỏi.

"Có ạ aaaaaaa" – Đồng thanh đáp, rồi đua nhau chạy vào nhà bếp. Hermione tặc lưỡi rồi theo sau. Diana và Julian đang ngồi chờ bữa trưa thì thấy cặp song sinh chạy vào. Mặt Julian tái mét, vùi mặt trốn sau cánh tay mình.

"Julian, Diana chào Hope và Truth đi con." Hermione nghiêm khắc nhìn hai đứa rồi đặt Christ lên ghế ngồi chuyên dụng.

"He nhô Weasel!" Truth khúc khích cười, ngồi xuống cạnh Julian, Hope thì ngồi cạnh Diana.

Julian lườm cô bé. "Bọn tôi không phải Weasel." – Bé nóng nảy gào lên. Truth chỉ cười cười, rồi đột nhiên nắm lấy tóc Julian. Julian cũng không chịu thua đấm Truth một cú, cô bé đảo tay đập lên lưng cậu 1 phát, cậu cũng vươn tay túm lấy tai Truth và kéo.

"JULIAN RONALD WEASLEY!" – Hermione nhìn thấy hành động của Julian thì điên lên, khi thấy Hermione, Truth cũng bắt đầu rơi nước mắt cá sấu.

"Dì Hermyy" – Truth khóc thét lên, Hermione hoàn toàn mắc câu.

"Được rồi, ngoan, ngoan nào Truth, đừng khóc nữa." Cô kéo Truth vào lòng và ôm lấy cô dỗ dành. Truth nở một nụ cười đắc thắng sau lưng Hermione với Julian đang đứng đằng sau.

"Mẹ! Nó đang giả vờ mà." – Nói rồi tủi thân khóc lên. Hermione khựng người.

"Julian, đừng có bịa chuyện!" – Truth và Hope đứng đó lấy tay che miệng, ngăn bản thân phá ra cười.

"Baba hai cậu đâu rồi?" – Diana hỏi khi Hermione quay lại nhà bếp.

"Daddy ra ngoài với bác Sirius và dì Izzie rồi!" – Hope đáp theo kiểu có – thế - mà – cũng – phải – hỏi – à.

"Đi làm gì cơ?" – Julian hỏi, hiếu kì quên luôn cơn giận. Hope nhìn quanh xem có ai khác không rồi ghé đầu lại gần với nhau.

"Tui nghe dì ấy nói cái gì mà phiên tòa gì đó ấy." – Hope thì thầm.

"Phiên – cái gì cơ?"

"Phiên tòa." – Hope lặp lại.

________

Harry vặn vẹo tay, bồn chồn nhìn xung quanh. Kevin đã đến và cũng đang nhìn cậu cổ vũ. Harry tiếm tục nhìn quanh xem Ruth đang ở chỗ quái nào nhưng không nhìn thấy. Cậu vừa cảm thấy tin tưởng lại vừa cảm thấy lo lắng, thành ra lại quay ra dày vò cái cà vạt trên cổ, ngột ngạt dùng tay nới lỏng cà vạt một chút, ngẩng đầu lên nhìn xung quanh thì thấy mọi người hết thì thầm rồi lại chỉ trỏ cậu như thể cậu là một sinh vật kì lạ gì trong sở thú vậy.

"Ngồi im đi cái xem nào!" – Blaise rít qua kẽ răng, hắn đang sắp xếp tài liệu trên bàn để sẵn sàng cho mọi trường hợp.

"Harry!" – Một giọng nói vang lên sau lưng cậu. Harry quay ra sau nhìn và mở to mắt ngạc nhiên.

"Ginny!" – Cậu đứng dậy và ôm chào cô bé nhỏ nhất nhà Weasley. "Em làm gì ở đây? Không phải em đang ở Trung Quốc sao?"

"Em nghe nói về chuyện của anh" Ginny cười. Cô đã cắt đi mái tóc dài ngày xưa, trông cũng trưởng thành hơn kể từ lần cuối cậu gặp cô. Cô mặc áo choàng Thần Sáng, trang điểm nhẹ.

"Gặp lại em anh vui lắm" – Nói rồi lại ôm Ginny.

"Em cũng thế."

"Potter, tôi xin được phép nhắc cậu 1 câu là cậu đang trong tòa án đấy." – Blaise cắt ngang cảnh tình thương mến thương của hai anh em nhà nọ. Harry chào Ginny rồi quay lại chỗ ngồi.

"Xin lỗi" – Cậu nói rồi ngoan ngoãn ngồi xuống.

Đoàn thẩm phán bắt đầu mất kiên nhẫn vì Ruth với luật sư của gã vẫn chưa thèm mò mặt đến. Khi họ định cử người đi tìm hai tên kia thì cánh cửa bỗng bật mở và hai người đàn ông xuất hiện.

Một người trông có vẻ như ngoài 30 cùng với mái tóc bạc và cặp mắt âm hiểm quét ngang phòng. Hắn mặc một chiếc áo chùng màu xanh thẫm đắt tiền, tay ôm cặp da. Sau lưng hắn là gã khốn nạn khiến Harry run lên, sợ hãi túm lấy trái tim mình.

Gã khá cao, tóc màu vàng nhạt ngả dần sang màu xám trắng, trông chả giống người, mắt xám. Mặc một chiếc áo chùng bẩn thỉu màu xanh rêu, từng sợi tóc dính bết lại với nhau, bóng nhữơng vì dầu. Gerald Ruth.

"Cuối cùng thì ngài Ruth" – Một người trong số đoàn thẩm phán thở dài. "Giờ thì phiên tòa dành quyền nuôi dưỡng cô Hope Potter và cô Truth Potter của ngài Harry Potter và ngài Gerald Ruth sẽ bắt đầu. Luật sư đại diện cho ngài Harry Potter là ngài Blaise Zabini và luật sư đại diện cho ngài Gerald Ruth là ngài Travis Johnson. Còn ai có câu hỏi gì không? Không có thì phiên toà xin được bắt đầu."

Và sau khi nghe được câu cuối rào chắn tâm lý của Harry dần dần nứt ra.

________________________

Xin phép bày tỏ cảm xúc một chút.

Đầu tiên, Kevin vẫn là một gã khốn nạn, tôi không nói riêng về mảng tư tâm của tôi mà cả về nhân cách của gã này. Đến đn sau mn sẽ hiểu. 

Thứ hai,  đậu xanh rau má, tôi có thể xông  vào truyện thiến r băm vằm cái tên khốn nạn vô liêm sỉ Ruth kia không.  Đậu xanh,  nó dám lợi dụng Harry nhà tôi lúc ẻm không tỉnh táo để làm trò  mất dạy đấy. Tưởng tượng cảnh Harry trong lúc mất ý thức không biết gì mà bị gã đó chạm vào là tôi muốn khè lửa rồi. 

Spoil: Hope và Truth thật sự là con của Draco đó. Ai bị lung lay niềm tin thì đừng lo nha.

- Vụ của Draco vs Pansy là có lý do cả. Tg cx  sẽ giải quyết ở chương gần cuối.

 - À vâng, sau đó gã Ruth cx éo đc yên đâu. Nhưng tác giả tả cảnh trả giá của gã nhẹ nhàng quá làm tôi cảm thấy ko đã.

Ầu kê. Tôi xong rồi đó. Cho tôi biết cảm nhận của các bác về chương này nha.

Ngoi lên 1 chút: Ai thấy bộ này mang mùi drama teenfic ko? Nhưng mà đây là 1 trong những bộ đầu tay của tác giả nên tôi cx hiểu là viết ntn là tốt rồi. Cho tôi viết có khi còn drama hơn. Cơ mà, huhu thật sự á, mấy tình tiến này máu chó thật sự luôn. 

pps: Thứ 7 tuần này tôi có bài kiểm tra giữa kì nên tuần sau tôi post tiếp nha. Ai chúc tôi qua môn đi. Cíuuuuu

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com