Drakey Yeu
4.Hôm nay là ngày cuối tuần, Mikey hỏi Draken có muốn ra ngoài chơi không, ngay lập tức nhận được câu trả lời đồng ýDraken vui tươi hớn hở chuẩn bị quần áo, đi trên đường hắn còn liệt kê hành trình ngày hôm nay"Đi xem phim nhé?""Ừ""Đi thủy cung luôn?""Ừ""Đi...""Kenchin!" Mikey buồn cười nhìn Draken "Đi đâu cũng được hết""Ừ, ừ, thế đi mua quần áo trước đi, sắp vào đông rồi chúng ta phải thay đổi vài bộ đồ đôi rồi"Cả hai vừa đi vừa trò chuyện, không chú ý tới có mấy nữ sinh đi sau nhìn hai người với ánh mắt mờ ám"Hai người kia đang yêu nhau đúng không" một bé gái thì thầm với bạn của mìnhMột nữ sinh khác lập tức trả lời: "Đương nhiên, tao còn cảm thấy hai người đấy như kết hôn lâu năm luôn rồi ấy chứ""Ước gì sau này mình cũng có một mối tính như thế, nhìn người ta cưng chiều bạn trai mà hâm mộ quá điii"Chỉ cần chú ý, sẽ nhận ra Draken luôn theo bản năng che chở Mikey, dù ở bất cứ đâu hắn vẫn luôn đi phía sau Mikey, tay hờ hững khoác lên vai nhưng thật sự lại là chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.Ừ, như Mitsuya nói, Draken thật sự là một bảo mẫu, một vệ sĩ tận tâm cho Mikey.Hết lòng hết dạ.
Đi đến khu hàng xa xỉ, Draken và Mikey lập tức được đưa vào phòng VIP, các mẫu mới được đưa lên để lựa chọn. Đúng hơn là mỗi mình Draken chọn, Mikey ngồi ăn bánh ngọt được chuẩn bị sẵn."Bộ này, bộ này, bộ này nữa.." Chẳng quan tâm giá cả, Draken mua hết bộ này tới bộ khác, nụ cười của nhân viên bên cạnh ngày càng rõ mỗi lần hắn nói thêm một câu. Vị thiếu gia này vẫn luôn mạnh tay như thế. Mỗi lần hai vị này đến là doanh thu tháng này của cửa hàng chẳng phải lo nữa rồi."Mikey, thử đồ nhé?"Đưa mắt nhìn nhân viên, người kia lập tức hiểu ý chuẩn bị một loạt bộ đã chọn theo size Mikey, đẩy vào phòng thay quần áo.Mikey đi vào, nơi này phòng thử đồ rất rộng rãi. Mặc vào từng bộ một đi ra ngoài, nhân viên và Draken cứ liên tục gật đầu, tay thì cầm điện thoại chụp ảnh lia lịa. Nhân viên thầm cảm khái, đúng là lụa đẹp vì người, mỹ nhân thì mặc kiểu gì cũng đẹp. Nhìn khuôn mặt tinh xảo của Mikey, cô lại âm thầm gật đầu, trên đời này có những người vẫn luôn được thượng đế ưa chuộng.Draken chờ mãi chẳng thấy Mikey ra ngoài, định hỏi thì Mikey đã lên tiếng gọi hắn."Sao thế?""Kenchin, cái áo này khó cởi quá đi""Tao vào nhé" Draken chẳng chờ câu trả lời, đẩy thẳng cửa đi vào, nhưng hắn lập tức sững sờ khi thấy Mikey chẳng mặc quần, đôi chân thon thả trắng mịn dẫm lên gạch đen càng nổi bật, quyến rũ tới nỗi làm người ta đỏ mặt.Chết tiệt, có gì mà đỏ mặt chứ.Draken dùng tay che mắt rồi thầm chửi mình cầm thú, nhưng trong đầu hắn vẫn cứ hiện diện hình ảnh vừa rồi, kích thích thần kinh, hưng phấn tới kinh ngạc.Mikey cố gắng gỡ phần khóa kéo một bên áo, chờ mãi chẳng thấy Draken đâu quay đầu lại xem thì thấy hắn đang dùng tay che mặt rồi lẩm bẩm gì đó. Mikey cau mày dò hỏi
"Kenchin? Có chuyện gì thế?"Draken giật mình, lập tức bước lại gần, đôi mắt lảng tránh không dám nhìn thẳng vào Mikey"Bị vướng chỗ nào à?""Ừ, tao không quen với cái khoá kéo này lắm, Kenchin, lại đây mở cho tao đi"Draken chần chờ trong chốc lát rồi đi lại bên cạnh Mikey, cúi người xuống rồi nhanh chóng gỡ nó ra. Làm xong lập tức ra khỏi phòng bỏ lại câu nói: "Tao ra ngoài trước"Nhìn bóng lưng như muốn trốn chạy của người nào đó, Mikey lắc đầu khó hiểu, nhưng cũng chẳng để tâm lắm vì Draken thỉnh thoảng cũng thế."Cái tên này, dạo này kỳ lạ thật đấy"
Đi đến khu hàng xa xỉ, Draken và Mikey lập tức được đưa vào phòng VIP, các mẫu mới được đưa lên để lựa chọn. Đúng hơn là mỗi mình Draken chọn, Mikey ngồi ăn bánh ngọt được chuẩn bị sẵn."Bộ này, bộ này, bộ này nữa.." Chẳng quan tâm giá cả, Draken mua hết bộ này tới bộ khác, nụ cười của nhân viên bên cạnh ngày càng rõ mỗi lần hắn nói thêm một câu. Vị thiếu gia này vẫn luôn mạnh tay như thế. Mỗi lần hai vị này đến là doanh thu tháng này của cửa hàng chẳng phải lo nữa rồi."Mikey, thử đồ nhé?"Đưa mắt nhìn nhân viên, người kia lập tức hiểu ý chuẩn bị một loạt bộ đã chọn theo size Mikey, đẩy vào phòng thay quần áo.Mikey đi vào, nơi này phòng thử đồ rất rộng rãi. Mặc vào từng bộ một đi ra ngoài, nhân viên và Draken cứ liên tục gật đầu, tay thì cầm điện thoại chụp ảnh lia lịa. Nhân viên thầm cảm khái, đúng là lụa đẹp vì người, mỹ nhân thì mặc kiểu gì cũng đẹp. Nhìn khuôn mặt tinh xảo của Mikey, cô lại âm thầm gật đầu, trên đời này có những người vẫn luôn được thượng đế ưa chuộng.Draken chờ mãi chẳng thấy Mikey ra ngoài, định hỏi thì Mikey đã lên tiếng gọi hắn."Sao thế?""Kenchin, cái áo này khó cởi quá đi""Tao vào nhé" Draken chẳng chờ câu trả lời, đẩy thẳng cửa đi vào, nhưng hắn lập tức sững sờ khi thấy Mikey chẳng mặc quần, đôi chân thon thả trắng mịn dẫm lên gạch đen càng nổi bật, quyến rũ tới nỗi làm người ta đỏ mặt.Chết tiệt, có gì mà đỏ mặt chứ.Draken dùng tay che mắt rồi thầm chửi mình cầm thú, nhưng trong đầu hắn vẫn cứ hiện diện hình ảnh vừa rồi, kích thích thần kinh, hưng phấn tới kinh ngạc.Mikey cố gắng gỡ phần khóa kéo một bên áo, chờ mãi chẳng thấy Draken đâu quay đầu lại xem thì thấy hắn đang dùng tay che mặt rồi lẩm bẩm gì đó. Mikey cau mày dò hỏi
"Kenchin? Có chuyện gì thế?"Draken giật mình, lập tức bước lại gần, đôi mắt lảng tránh không dám nhìn thẳng vào Mikey"Bị vướng chỗ nào à?""Ừ, tao không quen với cái khoá kéo này lắm, Kenchin, lại đây mở cho tao đi"Draken chần chờ trong chốc lát rồi đi lại bên cạnh Mikey, cúi người xuống rồi nhanh chóng gỡ nó ra. Làm xong lập tức ra khỏi phòng bỏ lại câu nói: "Tao ra ngoài trước"Nhìn bóng lưng như muốn trốn chạy của người nào đó, Mikey lắc đầu khó hiểu, nhưng cũng chẳng để tâm lắm vì Draken thỉnh thoảng cũng thế."Cái tên này, dạo này kỳ lạ thật đấy"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com